Hợp Đồng Tình Nhân Không Kỳ Hạn
Chương 7: Trụy lạc (H+)
Lúa mạch lên men
27/10/2023
Tiếng cơ thể va chạm ngày một lớn, người phụ nữ thân hình yểu điệu nằm dưới thân người đàn ông nhẹ giọng than. Bàn tay vuốt ve phía sau tấm lưng rộng rịn mồ hôi, cào mạnh, móng tay đỏ chói tạo thành một đường dài hồng nhạt trên lưng.
“A…a…thật sự là quá mạnh... người ta chịu không nổi nữa....”
“Yêu tinh em yếu ớt quá, như vậy sao có thể thỏa mãn anh đây?”
Trác Minh Hạo ra sức một chút cô ta đã không chịu nổi, thật yếu ớt.
Bàn tay hắn vuốt mạnh lên làn da nhẫn mịn, cảm xúc cũng không tệ. Mịn màng, trơn nhẫn, quả nhiên là một cực phẩm.
Những hắn gặp gỡ như này đa phần đều có ngoại hình không tồi, Trác Minh Hạo không phải là hòa thượng tất nhiên hắn cũng có nhu cầu về sinh lý, mấy chuyện tình một đêm thế này gặp dịp thì chơi.
Những người phụ nữ này đủ loại cả, yêu kiều có, ngọt ngào có, quyến rũ yêu nghiệt cũng có, mỗi lần đều khiến hắn nhịn không được làm mấy lần. Chỉ là mùi của bọn họ thật sự quá nồng, toàn là nước hoa nồng nặc, chẳng có mùi nào khiến hắn thấy thích cả.
Có chứ!
Là cô gái thanh thuần đó, hắn cực kỳ thích cô. Mà hắn cũng nhìn ra được cô đối với hắn cũng không phải không có tình ý.
Chỉ là đồ tốt phải giữ gìn và để lại nâng niu, phụ nữ như cô ấy giống như rượu càng ủ lâu lại càng thơm ngon đậm vị.
Thấy hắn thất thần, người phụ nữ liền bất mãn cố ý khép chặt đùi trong lại, khiến cho hắn đột ngột bị kích thích.
Người phụ nữ đáng chết này, lại dám chơi xấu hắn!
Trác Minh Hạo xoay người phụ nữ lại để cô ta quay lưng về phía mình, lại lấy một cái bao con sói mới đeo vào, nâng cao mông cô ta từ phía sau mạnh bạo tiến vào như trừng phạt, hắn còn vỗ mạnh lên mông cô ta để lại dấu tay màu hồng mờ mờ.
“Thật biết làm trò, xem ra anh phải cho yêu tinh em biết thế nào là lợi hại”
“Đừng như vậy, người ta biết sai rồi mà”
Mỗi lần ra vào hắn đều tưởng tượng bản thân đang cùng làm chuyện gần gủi thân mật này là Nguyên Hạ. Lực đạo dưới thân không theo quy luật, mạnh bạo nhẹ nhàng, nhanh chậm đủ cả. Khiến người phụ nữ bị kích thích mà la lớn.
Nghĩ đến đây hắn càng dùng sức, trước lúc cao trào cúi đầu ngậm lấy đôi môi đỏ mọng của cô ta, bàn tay không kiêng dè mà xoa nắn. Tiếng thở trầm đục ngày một lớn bên tai, hắn gầm một tiếng thoải mái mà phun hết ra.
“Anh cũng thật mạnh đó, sau này ai làm vợ anh quả là hạnh phúc”
Cô gái che hờ chiếc chăn mỏng trên người, để lộ ra bờ vai gầy mảnh khảnh, nước da trắng sáng nhờ được bảo dưỡng kĩ lưỡng nhưng vì quá trắng lại khiên cho cả cơ thể nhìn như chẳng có chút sức sống nào. Nếu không phải mới vừa cao trào, gương mặt có chút ửng đỏ thì nhìn qua đúng là có chút hơi đáng sợ.
“Vợ anh chưa được thưởng thức được bản lĩnh của anh thì em đã được thử rồi, em hời to rồi chẳng phải sao?”
Đưa tay nâng cằm cô ta lên, vuốt ve đôi môi, khóe mắt ẩn hiện nụ cười cợt nhả.
“Vậy sao?”
Mày liễu nhướng lên, môi cười tươi hơn, cô ta chẳng phải nai tơ gì cả, chuyện tình một đêm như này không phải lần đầu. Chỉ là cực phẩm như người đàn ông này thật khó tìm.
Cô ta đứng dậy chẳng chút kiêng dè có người khác ở trong phòng, cứ như vậy trước cái nhìn trần trụi của người đàn ông mà từ từ bỏ chiếc chăn ra, cảnh xuân hiện rõ mồn một trước mặt. Trác Minh Hạo cười to một tiếng, ánh mắt đánh giá khắp người cô ta một lượt.
“Nhìn cho kĩ, để sao này tiện mà so sánh với vợ tương lai của anh”
Vuốt ve nhẹ đôi vai của người đàn ông, cúi đầu hôn xuống đầu vai cường tráng. Dùng ánh mắt say mê nhìn anh ta một cái, phong tình vạn chủng liếm nhẹ đôi môi.
“Nhìn thì nhìn rồi, có điều trí nhớ của anh không tốt, chi bằng sau này giao lưu nhiều hơn một chút”
Giọng anh ta âm ấm, kèm theo gương mặt đẹp với lún đồng tiền, miệng trơn tru thêm vào cái mác người có tiền. Nếu hắn là người chung tình thì là cực phẩm khó kiếm, chỉ tiếc nhìn đi nhìn lại vẫn là nghiêng về trai đểu hơn.
“Thêm một lần đi, bây giờ củng cố trí nhớ lại một chút”
Nói xong bàn tay không xương của người phụ nữ đã lần mò xuống phía dưới, nhẹ vuốt. Cô ta không thèm nhìn, chỉ chuyên tâm làm việc của mình. Tiếng thở dốc của người đàn ông ngày một trầm đục, hắn ta giữ lấy tay cô ta ôm lấy, tiến vào phòng tắm.
Trong phòng tắm mịt mờ hơi nước, không gian nhỏ hẹp càng phóng đại âm thanh trong đó khiến người ta nghe thấy mà đỏ mặt tía tai. Ánh đèn nhà tắm hắc lên hai cơ thể đang quấn quít kia, cuộc chiến của bọn họ ngày càng kịch kiệt đến mức nước cũng nóng dần theo.
Trác Minh Hạo hắn đang một bên hưởng lạc mà không biết rằng bạch liên hoa của hắn lúc này đang trong vòng tay của một người đàn ông khác. Mà người đàn ông này sau này sẽ cướp mất thứ mà hắn một lòng tôn thờ.
“A…a…thật sự là quá mạnh... người ta chịu không nổi nữa....”
“Yêu tinh em yếu ớt quá, như vậy sao có thể thỏa mãn anh đây?”
Trác Minh Hạo ra sức một chút cô ta đã không chịu nổi, thật yếu ớt.
Bàn tay hắn vuốt mạnh lên làn da nhẫn mịn, cảm xúc cũng không tệ. Mịn màng, trơn nhẫn, quả nhiên là một cực phẩm.
Những hắn gặp gỡ như này đa phần đều có ngoại hình không tồi, Trác Minh Hạo không phải là hòa thượng tất nhiên hắn cũng có nhu cầu về sinh lý, mấy chuyện tình một đêm thế này gặp dịp thì chơi.
Những người phụ nữ này đủ loại cả, yêu kiều có, ngọt ngào có, quyến rũ yêu nghiệt cũng có, mỗi lần đều khiến hắn nhịn không được làm mấy lần. Chỉ là mùi của bọn họ thật sự quá nồng, toàn là nước hoa nồng nặc, chẳng có mùi nào khiến hắn thấy thích cả.
Có chứ!
Là cô gái thanh thuần đó, hắn cực kỳ thích cô. Mà hắn cũng nhìn ra được cô đối với hắn cũng không phải không có tình ý.
Chỉ là đồ tốt phải giữ gìn và để lại nâng niu, phụ nữ như cô ấy giống như rượu càng ủ lâu lại càng thơm ngon đậm vị.
Thấy hắn thất thần, người phụ nữ liền bất mãn cố ý khép chặt đùi trong lại, khiến cho hắn đột ngột bị kích thích.
Người phụ nữ đáng chết này, lại dám chơi xấu hắn!
Trác Minh Hạo xoay người phụ nữ lại để cô ta quay lưng về phía mình, lại lấy một cái bao con sói mới đeo vào, nâng cao mông cô ta từ phía sau mạnh bạo tiến vào như trừng phạt, hắn còn vỗ mạnh lên mông cô ta để lại dấu tay màu hồng mờ mờ.
“Thật biết làm trò, xem ra anh phải cho yêu tinh em biết thế nào là lợi hại”
“Đừng như vậy, người ta biết sai rồi mà”
Mỗi lần ra vào hắn đều tưởng tượng bản thân đang cùng làm chuyện gần gủi thân mật này là Nguyên Hạ. Lực đạo dưới thân không theo quy luật, mạnh bạo nhẹ nhàng, nhanh chậm đủ cả. Khiến người phụ nữ bị kích thích mà la lớn.
Nghĩ đến đây hắn càng dùng sức, trước lúc cao trào cúi đầu ngậm lấy đôi môi đỏ mọng của cô ta, bàn tay không kiêng dè mà xoa nắn. Tiếng thở trầm đục ngày một lớn bên tai, hắn gầm một tiếng thoải mái mà phun hết ra.
“Anh cũng thật mạnh đó, sau này ai làm vợ anh quả là hạnh phúc”
Cô gái che hờ chiếc chăn mỏng trên người, để lộ ra bờ vai gầy mảnh khảnh, nước da trắng sáng nhờ được bảo dưỡng kĩ lưỡng nhưng vì quá trắng lại khiên cho cả cơ thể nhìn như chẳng có chút sức sống nào. Nếu không phải mới vừa cao trào, gương mặt có chút ửng đỏ thì nhìn qua đúng là có chút hơi đáng sợ.
“Vợ anh chưa được thưởng thức được bản lĩnh của anh thì em đã được thử rồi, em hời to rồi chẳng phải sao?”
Đưa tay nâng cằm cô ta lên, vuốt ve đôi môi, khóe mắt ẩn hiện nụ cười cợt nhả.
“Vậy sao?”
Mày liễu nhướng lên, môi cười tươi hơn, cô ta chẳng phải nai tơ gì cả, chuyện tình một đêm như này không phải lần đầu. Chỉ là cực phẩm như người đàn ông này thật khó tìm.
Cô ta đứng dậy chẳng chút kiêng dè có người khác ở trong phòng, cứ như vậy trước cái nhìn trần trụi của người đàn ông mà từ từ bỏ chiếc chăn ra, cảnh xuân hiện rõ mồn một trước mặt. Trác Minh Hạo cười to một tiếng, ánh mắt đánh giá khắp người cô ta một lượt.
“Nhìn cho kĩ, để sao này tiện mà so sánh với vợ tương lai của anh”
Vuốt ve nhẹ đôi vai của người đàn ông, cúi đầu hôn xuống đầu vai cường tráng. Dùng ánh mắt say mê nhìn anh ta một cái, phong tình vạn chủng liếm nhẹ đôi môi.
“Nhìn thì nhìn rồi, có điều trí nhớ của anh không tốt, chi bằng sau này giao lưu nhiều hơn một chút”
Giọng anh ta âm ấm, kèm theo gương mặt đẹp với lún đồng tiền, miệng trơn tru thêm vào cái mác người có tiền. Nếu hắn là người chung tình thì là cực phẩm khó kiếm, chỉ tiếc nhìn đi nhìn lại vẫn là nghiêng về trai đểu hơn.
“Thêm một lần đi, bây giờ củng cố trí nhớ lại một chút”
Nói xong bàn tay không xương của người phụ nữ đã lần mò xuống phía dưới, nhẹ vuốt. Cô ta không thèm nhìn, chỉ chuyên tâm làm việc của mình. Tiếng thở dốc của người đàn ông ngày một trầm đục, hắn ta giữ lấy tay cô ta ôm lấy, tiến vào phòng tắm.
Trong phòng tắm mịt mờ hơi nước, không gian nhỏ hẹp càng phóng đại âm thanh trong đó khiến người ta nghe thấy mà đỏ mặt tía tai. Ánh đèn nhà tắm hắc lên hai cơ thể đang quấn quít kia, cuộc chiến của bọn họ ngày càng kịch kiệt đến mức nước cũng nóng dần theo.
Trác Minh Hạo hắn đang một bên hưởng lạc mà không biết rằng bạch liên hoa của hắn lúc này đang trong vòng tay của một người đàn ông khác. Mà người đàn ông này sau này sẽ cướp mất thứ mà hắn một lòng tôn thờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.