Hộp Kẹo

Chương 3:

Trầm Trầm

17/10/2024

An Bạch gian nan nuốt nước bọt, âm thanh khô khốc nói: “Hôm nay, tôi thấy cô đổi váy, lại không phải là cái buổi sáng.”

“Vậy cậu liền cho rằng tôi đi ra ngoài cùng nam nhân khác lên giường đúng không?” Cố Phức Nhiên oán hận trừng mắt hắn: “Tôi chỉ lỡ làm đổ ly nước cho nên làm dơ cái váy kia mà thôi.”

“Tôi sai rồi.” Ngữ khí An Bạch nghiêm túc. Đôi mắt thâm thúy ở trong đêm tối tỏa sáng.

“Màng trinh của tôi là tên hỗn đản nào đâm thủng?” Cố Phức Nhiên nhìn thẳng hắn, ngữ khí sắc bén.

“Thực xin lỗi.” An Bạch nghiêng người nằm xuống: “Về sau sẽ không như vậy nữa.”

Cố Phức Nhiên không nói nữa, quay đầu lại, nằm thẳng nhìn chằm chằm trần nhà.

An Bạch không dám ngủ, bồi nàng trợn mắt, tim hắn đập càng lúc càng nhanh.

Cố Phức Nhiên chính là nhìn không thuận cái bộ dáng bình tĩnh không thèm biểu lộ cảm xúc của hắn. Chỉ có xét nát sự bình tĩnh của hắn, trong lòng nàng mới thoải mái.

Nghĩ như vậy, Cố Phức Nhiên đột nhiên xoay người ôm cổ hắn, hôn lên hắn. Tay mềm mại phất qua cơ bụng đã hơi thành hình của hắn, dời xuống phía dưới cầm lấy dương vật.

Dòng điện trong nháy mắt chạy từ bụng nhỏ đi xuống phía dưới. Cả người An Bạch không nhịn được run lên. Cự thú dưới người chính thức bị nàng đánh thức.

Cảm thụ được dục vọng của hắn, Cố Phức Nhiên gợi lên khóe miệng. Đứng dậy đi lấy áo mưa, ném một cái cho hắn. Nhìn đôi tay tinh xảo cấm dục của hắn xoa xoa dương vật bừng bừng phấn chấn, ai sẽ tưởng tượng được học sinh giỏi ngày thường nho nhã lại sạch sẽ đệ nhất trong trường, ban đêm sẽ cùng phụ nữ triền miên giao hợp như vậy.

Cố Phức Nhiên cởi váy ngủ áp đảo hắn, ngồi trên bụng nhỏ tinh tráng của hắn. Côn thịt chót vót dán phía sau rãnh mông của nàng. Nàng có thể cảm nhận rõ cây gậy đó nóng bỏng cứng rắn thế nào. Thân mình không khỏi ngày càng mềm.

Tuy không có bật đèn, nhưng An Bạch biết rõ biểu tình của nàng giống hệt đôi mắt kia, có thể hút cạn máu người. Nàng quyến rũ ngồi trên người hắn, là chúa tể của hắn.

“Muốn tôi sao?” Cố Phức Nhiên cúi người, ghé vào bên tai hắn hỏi. Bầu ngực cup D rũ xuống, đầu vú quét qua ngực hắn, có chút hơi ngứa và thiếu thiếu.

An Bạch không đáp lời. Đôi tay ôm eo mềm nhuyễn của nàng, hạ thân bất an rung động một chút.

Cố Phức Nhiên hôn môi rồi cổ hắn, càng tới gần xương quai xanh càng dùng sức. Thời điểm đến gần ngực liền hút ra một vệt đỏ. Cuối cùng cắn một cái trên đầu vú bên trái của hắn. Dùng đầu lưỡi linh hoạt trêu đùa hắn.

An Bạch không nhịn được cắn răng, cơ mặt căng cứng, toàn thân tê dại, nóng muốn bốc hỏa lại phát không ra được.

Liếm láp toàn bộ ngực hắn xong, nàng giương mắt nhìn biểu tình ẩn nhẫn của thiếu niên. Giờ phút này, trên gương mặt thanh lãnh của hắn đã nhiễm đỏ ửng. Đầu tóc hỗn độn bất kham.

“Hô hấp của cậu biến thô nha….”

Cố Phức Nhiên kiều mị làm nũng với hắn. Cảm giác phần eo hơi hơi muốn bỏng, nàng khẳng định là hai bàn tay to đang dùng quá sức chọc họa.

“Sờ tôi.” Cố Phức Nhiên cầm lấy đôi tay đang đặt ngay eo, dịch đến trên ngực mình, đòi xoa xoa ngực.

Thắt lưng tinh tráng của An Bạch dùng một chút lực, trực tiếp ngồi dậy. Hắn xoa vú của Cố Phức Nhiên, thịt vú từ khe hở giữa các ngón tay lộ ra. Hai bàn tay gom bầu ngực lại một chỗ. Bầu vú càng thêm mê người, hắn cúi đầu dùng đầu lưỡi dọc theo khe rãnh liếm một chút.

“An An…… Hút hút nó……” Cố Phức Nhiên rên khẽ, kêu tên hắn. Đôi tay xoa đầu hắn.



An Bạch cúi đầu, mở ra môi mỏng ngậm lấy đầu vú nhỏ.

“An An…… A, An An……” Cố Phức Nhiên lắc mông, ưỡn ngực mặc cho hắn liếm mút.

Toàn thân đều ngứa ngáy, hai chân nhỏ tách ra ở hai bên sườn An Bạch căng thẳng cuộn lên. Gót chân chà chà drap giường.

“An An……”

An Bạch trong lòng thỏa mãn, thân thể tràn ngập sức lực. Người phụ nữ ngày thường cường đại tiêu sái lại đang ngồi trên người mình, yêu kiều mềm mại rên rỉ, kêu tên mình.

Cả người An Bạch khó chịu. Ánh mắt hắn trầm mê trong tình dục đều là hình ảnh gợi tình của Cố Phức Nhiên. Nàng cúi đầu chôn ở cổ hắn dùng sức hô hấp, tham lam thở dồn dập.

“Cậu có thích không?” Cố Phức Nhiên ở trước ngực An Bạch hỏi. Đầu ngón tay của hắn đang nhéo nhéo đầu vú cứng rắn của nàng.

“Cậu có thích không……” Cố Phức Nhiên hỏi lại một lần nữa. Một bàn tay đột nhiên chụp lấy cái ót của nàng, dùng sức hôn lên nàng.

Đầu lưỡi duỗi vào cái miệng nhỏ, chơi đùa dây dưa với cái lưỡi của nàng. Nước bọt từ khóe miệng chảy xuống.

“Thao tôi đi…… An An……” Cái miệng nhỏ của Cố Phức Nhiên liếm khoé miệng hắn, nâng eo lên.

An Bạch đỡ côn thịt trướng đau của mình, đẩy phần quy đầu to lớn đi vào miệng âm hộ lầy lội của nàng.

Cố Phức Nhiên dồn dập hô hấp, chậm rãi buông eo. Tiểu huyệt đói khát ăn hết côn thịt thô lớn vào, kịch liệt co rút lại, mang theo một tấc một tấc khát vọng.

Thân thể hoàn toàn mềm nhũn, nàng trực tiếp ngồi xuống. Côn thịt lớn trực tiếp cắm tới hoa tâm, ép ra đầy hoa dịch: “A……”

Toàn thân An Bạch như bị giật điện, dùng sức nhéo xuống mông nàng. Côn thịt lớn xỏ xuyên qua toàn bộ hoa huyệt, ép căng mỗi một tấc nếp uốn. Dịch nóng tràn đầy, sảng khoái đến da đầu tê dại.

“Sâu quá…… An An đi vào sâu quá……”

Cố Phức Nhiên biết hắn thích mình rên rỉ. Nàng rên rỉ càng hăng, hắn thao càng nhanh. Nàng ôm cổ hắn, phần eo lên xuống đều đặn. Vú trắng nõn rung lắc mê người trong sóng gió, nàng tùy ý mà hưởng thụ dương vật của An Bạch. Âm mao lần lượt cạ qua bụng nhỏ rắn chắc của hắn.

Thấy nàng càng ngày càng vô lực, An Bạch ôm sát nàng, dùng kỹ xảo cùng nàng lăn lộn. Ánh mắt Cố Phức Nhiên mềm xuống, trực tiếp tách chân thon dài gác trên vai hắn.

Thắt lưng An Bạch tràn ngập sức lực dùng sức thọc vào rút ra. Tiểu huyệt ướt đến không chịu nổi, càng cắm càng sâu.

“An An thật khoẻ…… Không cần……” Cố Phức Nhiên bị hắn một phát đi vào hoàn toàn. Tiểu huyệt phảng phất như bị cắm hư.

Côn thịt tùy ý rút ra lại tận lực cắm vào. Thịt mềm dùng sức hút chặt thân gậy. Bụng nhỏ dùng sức, toàn bộ hoa huyệt đều xoắn chặt.

Hoa huyệt bị côn thịt cắm quá nhanh khiến cho dâm thủy biến thành bọt nước ở mép âm mao rậm rạp. Môi nhỏ của âm hộ đáng thương theo côn thịt lặp đi lặp lại động tác khép mở.

“Gọi tên tôi…… An An……” Cố Phức Nhiên khóc nức nở, mê muội thỉnh cầu nghe âm thanh của hắn.

“Cố Phức Nhiên……” An Bạch đâm một cái liền gọi tên nàng một lần: “Cố Phức Nhiên……”

Từng chút từng chút, nhìn người dưới thân bị hắn đâm đến nghẹn ngào rên rỉ, bị hắn đâm cho vặn vẹo không yên.



Ngay khi hắn gọi tên Cố Phức Nhiên lần thứ năm, bụng nhỏ của nàng liền run rẩy. Phần eo không chịu khống chế nhấc lên trên.

“An An…… Cắm hư ta…… Xin cậu, An An.”

An Bạch dùng tốc độ nhanh hơn mà động. Côn thịt lớn dùng sức mà càn quấy thịt mềm. Nàng càng khóc nức nở rõ hơn, hắn thọc vào rút ra càng kịch liệt.

Tiếng va chạm ái muội cùng với tiếng khóc nức nở mảnh mai trộn lại một chỗ, An Bạch trầm mặc chạy nước rút. Cuối cùng ngay thời điểm nàng cao trào, hắn mới thả chậm tốc độ, nhìn nàng ngửa đầu rên rỉ.

Tóc đen tán loạn giống như muốn cuốn lấy yết hầu của hắn.

Hắn lại nhanh hơn, cắn răng đẩy nhanh tốc độ, nhưng bị hai chân đè trên vai cọ phải, hắn không kịp phòng bị mà muốn phóng thích ở trong cơ thể của nàng.

Trên mặt Cố Phức Nhiên sau cao trào vẫn hồng hào mỹ lệ như vậy, mang theo ý cười tà tứ, nàng vô lực lôi kéo cánh tay hắn để cho hắn nằm xuống. Sau đó, ngồi quỳ xuống, cởi áo mưa của hắn ném xuống, gắt gao cầm lấy dương vật cứng rắn nóng bỏng. Ngón tay cái đè trên mã mắt dinh dính dịch trắng đục.

Chỉ kém một bước nữa là bắn tinh, An Bạch bị dục hỏa lấp kín người. Toàn thân run rẩy, đến ánh mắt cũng đang run rẩy, cảm giác thống khổ không biết tên thổi quét qua toàn người. Hắn hơi hơi cuộn tròn, ẩn nhẫn mà nhìn Cố Phức Nhiên.

“Lần này biết sai rồi sao? Về sau còn dám không tin tôi nữa không?” Cố Phức Nhiên cười xấu xa chặn đứng cái miệng muốn bùng phát của hắn. Ngón cái xoa nhẹ trên mã mắt.

Nhìn cả người hắn bất lực mà run rẩy, bàn tay to gắt gao nắm chặt thành giường. Hắn tận lực khống chế xúc động, môi mỏng bật ra đáp lại: “Tôi sai rồi, tôi luôn tin mà.”

Cố Phức Nhiên nghe xong vừa lòng buông ngón cái ra. Đã có tinh dịch từ mã mắt rỉ ra, một tay nàng nhanh chóng lên xuống, một tay khác mát xa hai viên cầu no đủ, tận tình tự tay giúp hắn thủ dâm.

Trái tim An Bạch vốn mắc kẹt ở yết hầu đã chịu trở lại đúng chỗ. Hắn ngửa đầu nhắm mắt hưởng thụ đôi tay của nàng. Cũng không quá lâu liền cao trào, côn thịt bắn tinh nhưng Cố Phức Nhiên vẫn như cũ thực hiện động tác xoa xoa cho hắn. Tinh dịch đặc sệt bắn lên trên cánh tay của nàng.

An Bạch rũ mắt nhìn một màn thối nát này, không nhịn được rên ra tiếng.

Vui sướng ngập đầu.

Sau khi bắn xong toàn bộ, Cố Phức Nhiên cúi người tiến đến bên tai hắn, lắng nghe tiếng thở dốc gợi cảm của hắn, môi đỏ khẽ mở, âm thanh như quỷ mị, chuyên câu lấy hồn phách người khác:

“Thực xin lỗi, tôi đã nói dối.”

Hứng thú của tôi với cậu là vô tận.

——–

Không nghĩ sẽ giặt sạch váy, An Bạch trực tiếp ném vào thùng rác. Sau đó cầm lấy quần lót và áo ngực đi ra ngoài ban công phơi.

Trở lại phòng ngủ, đèn bàn sáng nhẹ xua bớt tối tăm, người trên giường vẫn giữ tư thế như cũ. Hắn an tĩnh leo lên giường, tắt đèn bàn, nháy mắt bóng đen tràn ngập tĩnh mịch.

Hắn thử đi vào giấc ngủ, gắt gao nhắm mắt lại.

Qua một hồi lâu, ngay khi hắn mơ hồ ngủ say, đột nhiên âm thanh Cố Phức Nhiên vang lên bên tai, phảng phất như xa xôi, nhưng lại rất rõ ràng:

“Cậu nói tôi không dư tinh lực ứng phó với cậu, mà tôi cũng thật sự mất cảm giác hứng thú với cậu…… An Bạch, sau đêm nay, tôi sẽ không tìm đến cậu nữa.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Ngôn Tình Sắc
cô vợ thay thế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hộp Kẹo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook