Chương 196: Đan đỉnh môn, buổi đấu giá.
Mặc Thủy
16/08/2015
Chém chết A Đại, trong cơ thể Ninh Phàm sinh ra ba đạo Hôi yêu ấn.
Chém chết Ưng Hạc, ba đạo Hôi yêu ấn vỡ tan tành, trong cơ thể sinh ra một đạo yêu ấn màu tím.
Yêu ấn của Ưng Hạc, Ninh Phàm đánh vỡ, nhưng yêu ấn màu tím này không thể vỡ...
Theo như Ninh Phàm suy đoán, yêu ấn này hơn phân nửa là Hóa thần tu sĩ gieo xuống... Nhìn xem, sau khi mình giết hại Ưng Hạc, sợ là vẫn phải lâm vào Phong Yêu điện nặng nề đuổi giết.
Đây cũng là ân oán, oan oan tương báo, vĩnh viễn không kết thúc, trừ phi có một ngày... Ninh Phàm đạp bằng Phong Yêu điện!
- Ta tuy đánh vỡ không được ấn này, nhưng nếu muốn dựa vào nó đuổi theo ta lại càng không thể nào.
Ninh Phàm để yêu ấn màu tím vào trong Di Thiên xá lợi, cảm giác dò xét truy lùng đó sẽ không còn nữa.
Biết hắn giết A Nhị, A Tam chỉ có Ưng Hạc, A Đại.
Biết hắn giết Ưng Hạc, A Đại, trừ Bắc Tiểu Man, đã không có người nào còn sống.
Bắc Tiểu Man đối với mình địch ý khó lường, nhưng chung quy không dám vi phạm Di Thế cung quy củ, tiết lộ tin tức của mình. Như vậy, chuyện trở lại nguyên điểm, Phong Yêu điện biết về mình hơn phân nửa chỉ có họ Chu, thậm chí ngay cả dung mạo, cũng chưa chắc biết.
Về phần những Nguyên anh vây xem Ninh Phàm không chút nào thương hại.
Bọn họ biết rõ Ưng Hạc cùng Ninh Phàm lợi hại, bị thương còn không trốn, cam chịu mạo hiểm, không phải người ngu, chính là... muốn ở phụ cận, thừa dịp hai người cao thủ lưỡng bại câu thương, mò lấy chỗ tốt.
Nếu Ninh Phàm cùng Ưng Hạc lưỡng bại câu thương, sợ rằng những người vây xem đó sẽ lập tức xuất thủ, không cố kỵ chút nào thân phận của hai người, giết đi!
Đây cũng là phép tắc sinh tồn của Vô Tận hải... Cho nên, Ninh Phàm không cần lưu tình.
Muốn bằng tuổi thọ khổ tu, góp nhặt đủ giáp tử pháp lực lên cấp, căn bản không thể. Hóa thần vạn giáp pháp lực, cần 60 vạn năm khổ tu, nhưng Hóa thần chỉ có 5000 tuổi tuổi thọ... Mỗi một vị Hóa thần đều trong biển máu, giết ra con đường của mình. Đương nhiên, lý thuyết này nói là tán tu, chứ không phải tông môn con em của những đại thế lực.
Không được, chỉ có cướp, không giành được chỉ có mạnh mẽ cướp!
Nếu Ninh Phàm đàng hoàng luyện đan, cũng có thể luyện chế không ít tứ ngũ chuyển đan dược bán lấy tiền, nhưng đương nhiên giết người lấy ngọc tiền tới cũng nhanh như vậy.
Bồng Lai tiên đảo, hắn một đạo độn quang, tứ vô kỵ đạn phi hành trên không trung.
Chỉ có Nguyên anh mới có thể phi độn trên đảo, hắn có thể.
Trong khách lâu, Ninh Phàm lắc mình hạ xuống thân ảnh, xuất hiện trong phòng Cảnh Chước.
Cảnh Chước đang chờ đợi, thấy Ninh Phàm trở về, cười ha ha một tiếng. Ông ta nhìn Ninh Phàm đi giết Ưng Hạc. Tuy không biết đúng thật có giết chết hay không, nhưng hơn phân nửa là thắng.
Chẳng qua là nụ cười này, sau khi cảm giác đến Ninh Phàm một thân lệ khí, bất ngờ cả kinh!
Sau khi giết người, trên người sẽ mang huyết khí. Nhưng chỉ có chém chết Nguyên anh, mới có thể lưu lại lệ khí, bởi vì đả thương thiên hòa. Còn nếu chém chết Hóa thần, là sẽ lưu lại sát khí, bởi vì người có thể giết Hóa thần đều là hung ma!
Giết một Nguyên anh, tuy có lệ khí, nhưng đang gặp mùa gió biển, một đường gió thổi cũng nên tiêu tán.
Lệ khí không tiêu tan, không thể nghi ngờ nói rõ... Ninh Phàm ra cửa trong thời gian ngắn ngủi, giết chết Nguyên anh, không chỉ một người!
- Ninh đạo hữu, lệ khí của ngươi thật là nặng...
- Ừ, tánh mạng của 8 tên Nguyên anh, quả thật không nhẹ.
- Cái... Cái gì?! 8 tên Nguyên anh!
Cảnh Chước sắc mặt đại biến, từ khi Ninh Phàm ra cửa đến lúc trở lại cũng không quá lâu... đã giết 8 người! Lại đều là Nguyên anh!
Ông ta rốt cuộc xuất thân hạ cấp tu chân quốc, ở Việt quốc, Nguyên anh tu sĩ là vô thượng tồn tại.
Ông ta một đường đi theo, đã thấy qua Ninh Phàm giết thi
Giờ phút này, Ninh Phàm đứng trước người ông ta, vẫn là trạng thái pháp lực dồi dào, lại giết 8 tên Nguyên anh... Đây không thể nghi ngờ nói rõ, Nguyên anh tầm thường trong tay Ninh Phàm, ngay cả sức đánh trả cũng không có!
Mà Ưng Hạc, hơn phân nửa cũng đã chết...
Chẳng qua là giết 8 người, trong mắt của Ninh Phàm lại lãnh đạm như vậy, bình tĩnh không gợn sóng. Sự lạnh lùng này cho Cảnh Chước một tia xa lạ, cùng quen thuộc.
Xa lạ là Ninh Phàm đã thay đổi.
Quen thuộc là ánh mắt này thường thường chỉ có trung cấp tu chân quốc Nguyên anh ma kiêu mới có thể có!
- Người này đã không phải tiểu bối mới vừa tu ma... Vô luận là tuổi tác, hay tu vi đều là tiêu chuẩn của ma đầu tuyệt thế, cộng thêm người này tâm tế như phát, xảo trá nhiều quỷ quyệt, đặt trong tầm thường trung cấp tu chân quốc, đều là bá chủ của một nước... Tựa như đại Tấn Tấn quân, đều không có tư cách tranh phong với người này... Hô, thật may năm đó, ta trong tay của Thần toán lão nhân, xem thêm một quẻ, không đắc tội người này, nếu không...
Nếu không sẽ như thế nào, Cảnh Chước có thể tưởng tượng, mình chính là có kết quả như Tử Âm lão ma, chính là kết quả như Ưng Hạc.
- Cảnh Chước đạo hữu, nhanh trở về Việt quốc đi, Ninh mỗ đắc tội Phong Yêu điện, sợ là ngoại hải bởi vì một người Ninh mỗ mà rối loạn rồi!
- Ha ha, lão phu hôm nay một khắc cũng không muốn ở lâu Vô Tận hải này nữa rồi, ở lâu một phần, đều có thể bỏ mình tha hương.
- Ừ, cái trữ vật đại này, ngươi lưu lại, đợi ngươi trở lại Việt quốc, Ninh mỗ chỉ có một yêu cầu, người nào chọc người chí thân của Ninh mỗ, giết!
Ninh Phàm tùy ý đem một cái trữ vật đại của Nguyên anh tu sĩ giao cho Cảnh Chước, trong đó có một cái cực phẩm hạ cấp pháp bảo, mấy món thượng phẩm đỉnh phong pháp bảo.
Thần niệm đảo qua trữ vật đại, Cảnh Chước vui mừng quá đổi, lập tức thu hồi, đối với Ninh Phàm trịnh trọng bảo đảm nói:
- Ninh đạo hữu yên tâm! Chỉ cần có Cảnh mỗ ở Việt quốc một ngày, không còn Thiên Đạo tông đợi dịp dám giương oai ở Việt quốc!
Cảnh Chước biết, lấy tâm tính ma đạo của Ninh Phàm đã thành, cho mình lợi ích, hắn muốn chính là một cái cam kết.
Thấy Cảnh Chước cam kết, Ninh Phàm gật đầu một cái, dường như nhớ tới cái gì đó, bổ sung nói:
- Ta nhớ trên người của Cảnh đạo hữu có một đạo Thanh Loan hỏa tử hỏa...
- Không sai! Hỏa diễm này lúc lão phu còn là Kim đan, du lịch các nước, tình cờ đạt được. Nếu Ninh đạo hữu cần, lão phu sẽ lấy ra hỏa diễm này, đưa cho đạo hữu!
Cảnh Chước bức ra hỏa diễm này, tu vi của ông ta nhất định tổn thất không ít.
Nhưng đối mặt Ninh Phàm hôm nay, ông ta không dám cự tuyệt điều gì.
Nhưng Ninh Phàm lại lắc đầu một cái, tâm tư chợt động, cong ngón tay chợt bắn ra một đạo Hắc Ma viêm tử hỏa.
Thanh Loan hỏa, địa mạch xếp hàng thứ 8, Hắc Ma viêm cũng thứ 7!
Đóa hỏa diễm này cho Cảnh Chước, vừa là đền bù tổn thất tu vi, hai còn có nguyên nhân càng sâu xa.
- Đóa hỏa diễm này ngươi cầm đi, sau đó tuyên bố với trong Việt quốc, Hắc Ma viêm của Quỷ tước Dược tôn Hàn Nguyên Cực, bất quá là một đạo tử hỏa, bên trong Việt quốc, không có địa mạch yêu hỏa.
- Cái này? Dạ!
Cảnh Chước tâm tính bực nào, nhận lấy đáo hỏa diễm lập tức biết ý của Ninh Phàm.
Lúc ở đại Tấn, từng có Hóa thần yêu tướng phái ra Trà Hoa Nữ, chỉ vì tìm kiếm Hắc Ma viêm long hỏa hóa long, địa mạch yêu hỏa, danh liệt ngũ phẩm. Năm đó Ninh Phàm một tên tiểu tử chưa ráo máu đầu không biết lợi hại, hiện giờ lại biết được, đóa hỏa diễm này trước khi hóa thần, ngàn vạn lần không thể tùy ý sử dụng, nếu không nhất định đưa tới Hóa thần lão quái rình rập.
Mà hỏa diễm này cũng không phải là linh hỏa mạnh nhất của Vũ giới... trên ngũ phẩm, còn có lục phẩm, trên lục phẩm còn có... thất phẩm!
Ninh Phàm không để nó ở đây, là để ngừa có người Nguyên anh, Hóa thần tương tự Trà Hoa Nữ, tới Việt quốc tìm hỏa diễm này, liền có tử hỏa pháp này che giấu tai mắt người, tránh gặp phiền toái không cần thiết. Đóa hỏa diễm này không người nào lại muốn...
Nhắc tới, Hắc Ma viêm thứ 7 đổi Thanh Loan hỏa thứ 8, Cảnh Chước vẫn còn có lời.
Mà cần đóa hỏa diễm này, Ninh Phàm không phải vì thôn phệ, mà là coi trọng Di Thế cung địa mạch yêu hỏa Thanh Loan viêm!
Lấy được đóa hỏa diễm, nói không chừng ngày sau có chỗ dùng, cho dù không dùng được, cũng không ngại.
Cảnh Chước đã đi rồi.
Ninh Phàm một mình ở khách lâu, thở dài thật sâu. Hắn vỗ tay, lấy ra một khối hỏa ngọc màu đen.
Ngày đó, lúc hắn đột phá Nguyên anh, lần nữa luyện hóa Hắc Ma viêm, rốt cuộc phát hiện trong Hắc Ma viêm, lại có một giọt thần ý tâm huyết, lặng lẽ giấu trong hỏa diễm.
Thần ý tâm huyết đó là lão ma lưu lại, mà trong tâm huyết, thần ý hóa thành một câu cảnh cáo, lần lượt truyền ra với những Hóa thần tu sĩ dò xét hỏa diễm này...
Ninh Phàm rốt cuộc đã hiểu rõ, vì sao lúc ở đại Tấn, Tuyết tôn hết sức chiếu cố mình, lại không dám đoạt lại Tùng Hàn Tủy của mình...
- Cút!
Thanh âm kia nhỏ bé.
Khí thế kia cũng là chân tiên.
Sự che chở yên lặng không nói, khiến lòng của Ninh Phàm nhập ma có chút ấm áp.
Trên mặt lạnh như băng, rốt cuộc hiện lên vẻ tươi cười.
- Sư tôn, hơn mười năm, ngài hôm nay ở Kiếm giới khỏe không...?!
Hắn không cha không mẹ, lão ma lại thật giống như cha của hắn, một người cha đem hắn dẫn lên chân ma đạo.
Thất Mai phong tuyết, hắn có sư có thê, trời tuy lạnh lẽo, lại từ lúc sanh ra đến nay lần đầu tiên ấm áp.
Thế nhưng ấm áp bởi vì Niết Hoàng mà... vỡ tan tành!
- Hàn Niết Thiên! Ta kết anh rồi! Sau đó sẽ là Hóa thần! Luyện hư! Toái hư! Còn có 90 năm, rất nhanh... Rất nhanh, ngươi sẽ phải chịu sự trừng phạt vì đã phản bội sư tôn!
...
Tần gia khách lâu, hắn ở lại khách lâu này.
Một ngày trăm khối tiên ngọc, đối với Nguyên anh tu sĩ mà nói bất quá chuyện nhỏ.
Sau khi Ninh Phàm đột phá Nguyên anh, trước khi đỉnh phong, vào Di Thế tháp tu luyện là chuyện ngu. Khổ tu thu nạp nguyên lực thiên địa, trừ phi là đất có linh mạch tuyệt cao, tư chất nghịch thiên chi tu, nếu không dựa vào khổ tu vỡ anh hóa thần, căn bản không thể.
Vạn giáp pháp lực, 60 vạn năm, thật ra thì khổ tu nhưng tới, chỉ có đan dược, truyền thừa, bí thuật, bằng các loại thủ đoạn mới có thể có hy vọng hóa thần.
Mà muốn hóa thần trong thời gian nhanh nhất thì cần không chừa thủ đoạn nào!
Trước khi Ninh Phàm rời khỏi Di Thế tháp, hắn quyết định kế hoạch hóa thần cho mình, là lùng bắt ngoại hải tán tu nữ tu làm đỉnh lô.
Tán tu phần lớn là hạng người của tu sĩ các nước tới Vô Tận hải tìm cơ duyên. Cái gọi là cơ duyên này dĩ nhiên bao gồm giết người đoạt bảo.
Nếu không muốn giết người, thì vào tông môn, làm nhiệm vụ khổ tu đi. Thế nhưng dạng này, tông môn tài nguyên có hạn, Hóa thần cũng không tới phiên ngươi.
Cho nên, Nguyên anh tán tu ở ngoại hải, hơn phân nửa không phải hạng người tốt, nơi này không có Vũ giới giới pháp, giết người vô tội!
Chẳng qua là trong tán tu, nữ tu rốt cuộc quá ít, mà sắc bổ một tên Nguyên anh nữ tu, cũng bất quá tương đương với dùng một quả Nguyên anh đạo quả, có thể gia tăng 20 giáp, trung kỳ so với sơ kỳ lại nhiều, hậu kỳ so với trung kỳ lại nhiều, nhưng cũng không quá nhiều. Chính là Nguyên anh đỉnh phong nữ tu, sắc bổ sạch sẽ cũng chẳng khác gì là 30 giáp pháp lực.
Vả lại hiệu suất của loại sắc bổ này còn là ”Âm Dương biến” độc hữu, phổ thông sắc bổ ma công, sắc bổ Nguyên anh, có thể gia tăng 10 giáp pháp lực, đều là chuyện tốt.
Nguyên anh đạo quả, một quả tăng 20 giáp pháp lực, chẳng khác gì năm trăm vạn tiên ngọc, dĩ nhiên nếu đấu giá, giá tiền sẽ cao hơn. Về phần Nguyên anh đỉnh lô, liền tiện nghi một ít, 300 vạn tiên ngọc là có thể mua được...
Cộng thêm trong Đỉnh Lô hoàn, còn có đám nữ nhân Băng Linh, Nguyệt Linh, còn có Trà Hoa Nữ, Phong Tín nữ nhân hai vị Nguyên anh nữ yêu.
Chẳng qua là Ninh Phàm không xác định, sắc bổ yêu nữ là gia tăng pháp lực hay là yêu lực. Nếu yêu lực, tuy cũng có thể đề thăng thực lực, nhưng hơn phân nửa đề thăng yêu lực, mà không cách nào đột phá Nguyên anh trung kỳ.
93 giáp pháp lực, còn kém 7 giáp, là có thể đột phá Nguyên anh trung kỳ!
Xem ra, tựa hồ phải tiêu phí đi 2000 vạn tiên ngọc rồi!
Linh tử của Trúc Thanh cung cũng đã đành, trong Đan Đỉnh môn, tựa hồ còn có Nguyên anh đỉnh lô...
Đan Đỉnh môn này lựa chọn đỉnh lô có tư chất tuyệt cao, lấy bí dược một đường hộ tống kết anh, cho dù kết anh, vẫn gieo cấm chỉ, mà không cách nào phản kháng.
Mua đỉnh lô, kỷ xảo cực tốt, lại người người tấm thân xử nữ, đảm nhiệm ngươi tùy ý sắc bổ. Chỉ cần ngươi không giết người sau chuyện này, thì sẽ không làm những đỉnh lô nữ nhân đó không ưa.
Gần đây, tựa hồ vừa vặn có buổi đấu giá đỉnh lô của Đan Đỉnh môn, nghe nói trừ đỉnh lô, còn bán những vật khác...
Chuyện sắc bổ hai yêu nữ, để lại sau khi mua đỉnh lô sẽ bàn lại.
Mà trước lúc này, xử lý xong Ưng Hạc lão nhân Nguyên anh, cũng như hút hết thi thể thi khí của chư vị Nguyên anh lão quái thì tốt hơn.
Máu thịt, nếu ăn vào cũng có thể huyết thực bí pháp, đề thăng yêu lực.
Ninh Phàm vỗ vào trữ vật đại, hiện ra Nguyên anh của Ưng Hạc. Ninh Phàm ánh mắt lạnh lùng, một chưởng vỗ trên thiên linh của Nguyên anh, sưu hồn diệt ức!
Từ trong ký ức của người này, chẳng những có thể biết được cách dùng chân chính Phù loan thuật của cổ yêu tế khí, càng có thể hiểu biết đối với bí mật của Phong Yêu điện.
Ký ức của A Tam vẫn không đủ, thân phận của y có hạn, đối với Phong Yêu điện biết cũng có hạn.
Nhưng Ưng Hạc, người này là Phong Yêu điện thất trưởng lão...
- Sưu hồn…
Sưu hồn, xâm nhập thiên linh.
Thức hải của Ưng Hạc lão nhân dường như giống một khoảnh màu xám tro, bởi vì ba phần thức hải thi triển Dung Yêu thuật, nên thức hải này phạm vi cũng nhỏ hẹp lại.
Cũng không phải đặc thù thức hải, mà là tu luyện yêu thuật làm thức hải bị yêu lực nhuộm bẩn.
Thần niệm chi ảnh của Ninh Phàm đứng trên đại dương màu xám tro, vẫy tay từ trong biển gọi đến từng giọt nước biển.
Một giọt nước biển, một tia ký ức.
Ưng Hạc là ma tu, người tu luyện yêu mạch. Trong nội hải tựa như lão, ma tu tu luyện yêu công yêu mạch không đếm xuể. Người này tu luyện cũng không phải là thái cổ yêu mạch, chỉ là vũ mạch thông thường, ngược lại tương tự như Ninh Phàm.
Cả đời ký ức thật giống như đèn kéo quân, từ trong nhìn thấy người nọ bình sinh, từng trận sát phạt biển máu, từng bước một từ ma tu tầm thường, một đường tu luyện một ngàn bảy trăm năm, đến mức hiện nay.
Ma Giám bảng, Nội hải Thất tôn, mười vạn huyền không đảo, nội hải rất nhiều bí văn...
Những thứ này, Ninh Phàm cũng theo dõi một hai từ trong ký ức của lão.
Nhưng nước biển sắp khô khốc hết sức, phần đáy nhất, lại có một tầng nước biển, bị yêu lực màu tím phong ấn.
Trong đó cất giấu bí mật liên quan tới Phong Yêu điện... Nó bị tử ấn phong ấn, chính Ninh Phàm, cũng không cách nào không tổn hao gì phá vỡ.
Hắn thử dò xét phần hạ bộ của mình, biết được tin tức của ‘Phù loan thuật’ ‘Dung Yêu thuật’ trong đó. Nhưng kết quả, vừa chạm vào cấm địa, lập tức, khắp thức hải tử quang đại thịnh, tan vỡ!
Nguy hiểm lại càng nguy hiểm, thu hồi thần niệm, mép của Ninh Phàm lưu lại một tia tử huyết.
Phong ấn này là yêu tôn đứng đầu Phong Yêu điện lưu lại, chỉ một đạo yêu ấn, liền khiến Ninh Phàm hộc máu...
Phong ấn này là vì phòng ngừa tông môn tu sĩ rơi vào tay địch, sưu hồn là một loại niệm cấm khác.
Hắn trầm tâm tĩnh khí, hồi lâu, tâm cảnh ôn hòa.
- Nội hải rất nguy hiểm... Nơi này cơ hồ một Lạc Đan, sẽ lập tức bị nhân tộc, yêu tộc, ma tộc cùng rất nhiều chủng tộc công kích... Nơi này chớ nói giết người không người quản, Nội hải Thất tôn, trừ phi ta đột phá Hóa thần, thêm vào đó đạt tới trung kỳ, nếu không, không cách nào chống lại... Đường tu chân, càng về sau chênh lệch lại to lớn như vậy... Cho dù là Thái Cổ ma mạch, muốn vượt cấp, cũng không dễ dàng...
Chém chết Ưng Hạc, ba đạo Hôi yêu ấn vỡ tan tành, trong cơ thể sinh ra một đạo yêu ấn màu tím.
Yêu ấn của Ưng Hạc, Ninh Phàm đánh vỡ, nhưng yêu ấn màu tím này không thể vỡ...
Theo như Ninh Phàm suy đoán, yêu ấn này hơn phân nửa là Hóa thần tu sĩ gieo xuống... Nhìn xem, sau khi mình giết hại Ưng Hạc, sợ là vẫn phải lâm vào Phong Yêu điện nặng nề đuổi giết.
Đây cũng là ân oán, oan oan tương báo, vĩnh viễn không kết thúc, trừ phi có một ngày... Ninh Phàm đạp bằng Phong Yêu điện!
- Ta tuy đánh vỡ không được ấn này, nhưng nếu muốn dựa vào nó đuổi theo ta lại càng không thể nào.
Ninh Phàm để yêu ấn màu tím vào trong Di Thiên xá lợi, cảm giác dò xét truy lùng đó sẽ không còn nữa.
Biết hắn giết A Nhị, A Tam chỉ có Ưng Hạc, A Đại.
Biết hắn giết Ưng Hạc, A Đại, trừ Bắc Tiểu Man, đã không có người nào còn sống.
Bắc Tiểu Man đối với mình địch ý khó lường, nhưng chung quy không dám vi phạm Di Thế cung quy củ, tiết lộ tin tức của mình. Như vậy, chuyện trở lại nguyên điểm, Phong Yêu điện biết về mình hơn phân nửa chỉ có họ Chu, thậm chí ngay cả dung mạo, cũng chưa chắc biết.
Về phần những Nguyên anh vây xem Ninh Phàm không chút nào thương hại.
Bọn họ biết rõ Ưng Hạc cùng Ninh Phàm lợi hại, bị thương còn không trốn, cam chịu mạo hiểm, không phải người ngu, chính là... muốn ở phụ cận, thừa dịp hai người cao thủ lưỡng bại câu thương, mò lấy chỗ tốt.
Nếu Ninh Phàm cùng Ưng Hạc lưỡng bại câu thương, sợ rằng những người vây xem đó sẽ lập tức xuất thủ, không cố kỵ chút nào thân phận của hai người, giết đi!
Đây cũng là phép tắc sinh tồn của Vô Tận hải... Cho nên, Ninh Phàm không cần lưu tình.
Muốn bằng tuổi thọ khổ tu, góp nhặt đủ giáp tử pháp lực lên cấp, căn bản không thể. Hóa thần vạn giáp pháp lực, cần 60 vạn năm khổ tu, nhưng Hóa thần chỉ có 5000 tuổi tuổi thọ... Mỗi một vị Hóa thần đều trong biển máu, giết ra con đường của mình. Đương nhiên, lý thuyết này nói là tán tu, chứ không phải tông môn con em của những đại thế lực.
Không được, chỉ có cướp, không giành được chỉ có mạnh mẽ cướp!
Nếu Ninh Phàm đàng hoàng luyện đan, cũng có thể luyện chế không ít tứ ngũ chuyển đan dược bán lấy tiền, nhưng đương nhiên giết người lấy ngọc tiền tới cũng nhanh như vậy.
Bồng Lai tiên đảo, hắn một đạo độn quang, tứ vô kỵ đạn phi hành trên không trung.
Chỉ có Nguyên anh mới có thể phi độn trên đảo, hắn có thể.
Trong khách lâu, Ninh Phàm lắc mình hạ xuống thân ảnh, xuất hiện trong phòng Cảnh Chước.
Cảnh Chước đang chờ đợi, thấy Ninh Phàm trở về, cười ha ha một tiếng. Ông ta nhìn Ninh Phàm đi giết Ưng Hạc. Tuy không biết đúng thật có giết chết hay không, nhưng hơn phân nửa là thắng.
Chẳng qua là nụ cười này, sau khi cảm giác đến Ninh Phàm một thân lệ khí, bất ngờ cả kinh!
Sau khi giết người, trên người sẽ mang huyết khí. Nhưng chỉ có chém chết Nguyên anh, mới có thể lưu lại lệ khí, bởi vì đả thương thiên hòa. Còn nếu chém chết Hóa thần, là sẽ lưu lại sát khí, bởi vì người có thể giết Hóa thần đều là hung ma!
Giết một Nguyên anh, tuy có lệ khí, nhưng đang gặp mùa gió biển, một đường gió thổi cũng nên tiêu tán.
Lệ khí không tiêu tan, không thể nghi ngờ nói rõ... Ninh Phàm ra cửa trong thời gian ngắn ngủi, giết chết Nguyên anh, không chỉ một người!
- Ninh đạo hữu, lệ khí của ngươi thật là nặng...
- Ừ, tánh mạng của 8 tên Nguyên anh, quả thật không nhẹ.
- Cái... Cái gì?! 8 tên Nguyên anh!
Cảnh Chước sắc mặt đại biến, từ khi Ninh Phàm ra cửa đến lúc trở lại cũng không quá lâu... đã giết 8 người! Lại đều là Nguyên anh!
Ông ta rốt cuộc xuất thân hạ cấp tu chân quốc, ở Việt quốc, Nguyên anh tu sĩ là vô thượng tồn tại.
Ông ta một đường đi theo, đã thấy qua Ninh Phàm giết thi
Giờ phút này, Ninh Phàm đứng trước người ông ta, vẫn là trạng thái pháp lực dồi dào, lại giết 8 tên Nguyên anh... Đây không thể nghi ngờ nói rõ, Nguyên anh tầm thường trong tay Ninh Phàm, ngay cả sức đánh trả cũng không có!
Mà Ưng Hạc, hơn phân nửa cũng đã chết...
Chẳng qua là giết 8 người, trong mắt của Ninh Phàm lại lãnh đạm như vậy, bình tĩnh không gợn sóng. Sự lạnh lùng này cho Cảnh Chước một tia xa lạ, cùng quen thuộc.
Xa lạ là Ninh Phàm đã thay đổi.
Quen thuộc là ánh mắt này thường thường chỉ có trung cấp tu chân quốc Nguyên anh ma kiêu mới có thể có!
- Người này đã không phải tiểu bối mới vừa tu ma... Vô luận là tuổi tác, hay tu vi đều là tiêu chuẩn của ma đầu tuyệt thế, cộng thêm người này tâm tế như phát, xảo trá nhiều quỷ quyệt, đặt trong tầm thường trung cấp tu chân quốc, đều là bá chủ của một nước... Tựa như đại Tấn Tấn quân, đều không có tư cách tranh phong với người này... Hô, thật may năm đó, ta trong tay của Thần toán lão nhân, xem thêm một quẻ, không đắc tội người này, nếu không...
Nếu không sẽ như thế nào, Cảnh Chước có thể tưởng tượng, mình chính là có kết quả như Tử Âm lão ma, chính là kết quả như Ưng Hạc.
- Cảnh Chước đạo hữu, nhanh trở về Việt quốc đi, Ninh mỗ đắc tội Phong Yêu điện, sợ là ngoại hải bởi vì một người Ninh mỗ mà rối loạn rồi!
- Ha ha, lão phu hôm nay một khắc cũng không muốn ở lâu Vô Tận hải này nữa rồi, ở lâu một phần, đều có thể bỏ mình tha hương.
- Ừ, cái trữ vật đại này, ngươi lưu lại, đợi ngươi trở lại Việt quốc, Ninh mỗ chỉ có một yêu cầu, người nào chọc người chí thân của Ninh mỗ, giết!
Ninh Phàm tùy ý đem một cái trữ vật đại của Nguyên anh tu sĩ giao cho Cảnh Chước, trong đó có một cái cực phẩm hạ cấp pháp bảo, mấy món thượng phẩm đỉnh phong pháp bảo.
Thần niệm đảo qua trữ vật đại, Cảnh Chước vui mừng quá đổi, lập tức thu hồi, đối với Ninh Phàm trịnh trọng bảo đảm nói:
- Ninh đạo hữu yên tâm! Chỉ cần có Cảnh mỗ ở Việt quốc một ngày, không còn Thiên Đạo tông đợi dịp dám giương oai ở Việt quốc!
Cảnh Chước biết, lấy tâm tính ma đạo của Ninh Phàm đã thành, cho mình lợi ích, hắn muốn chính là một cái cam kết.
Thấy Cảnh Chước cam kết, Ninh Phàm gật đầu một cái, dường như nhớ tới cái gì đó, bổ sung nói:
- Ta nhớ trên người của Cảnh đạo hữu có một đạo Thanh Loan hỏa tử hỏa...
- Không sai! Hỏa diễm này lúc lão phu còn là Kim đan, du lịch các nước, tình cờ đạt được. Nếu Ninh đạo hữu cần, lão phu sẽ lấy ra hỏa diễm này, đưa cho đạo hữu!
Cảnh Chước bức ra hỏa diễm này, tu vi của ông ta nhất định tổn thất không ít.
Nhưng đối mặt Ninh Phàm hôm nay, ông ta không dám cự tuyệt điều gì.
Nhưng Ninh Phàm lại lắc đầu một cái, tâm tư chợt động, cong ngón tay chợt bắn ra một đạo Hắc Ma viêm tử hỏa.
Thanh Loan hỏa, địa mạch xếp hàng thứ 8, Hắc Ma viêm cũng thứ 7!
Đóa hỏa diễm này cho Cảnh Chước, vừa là đền bù tổn thất tu vi, hai còn có nguyên nhân càng sâu xa.
- Đóa hỏa diễm này ngươi cầm đi, sau đó tuyên bố với trong Việt quốc, Hắc Ma viêm của Quỷ tước Dược tôn Hàn Nguyên Cực, bất quá là một đạo tử hỏa, bên trong Việt quốc, không có địa mạch yêu hỏa.
- Cái này? Dạ!
Cảnh Chước tâm tính bực nào, nhận lấy đáo hỏa diễm lập tức biết ý của Ninh Phàm.
Lúc ở đại Tấn, từng có Hóa thần yêu tướng phái ra Trà Hoa Nữ, chỉ vì tìm kiếm Hắc Ma viêm long hỏa hóa long, địa mạch yêu hỏa, danh liệt ngũ phẩm. Năm đó Ninh Phàm một tên tiểu tử chưa ráo máu đầu không biết lợi hại, hiện giờ lại biết được, đóa hỏa diễm này trước khi hóa thần, ngàn vạn lần không thể tùy ý sử dụng, nếu không nhất định đưa tới Hóa thần lão quái rình rập.
Mà hỏa diễm này cũng không phải là linh hỏa mạnh nhất của Vũ giới... trên ngũ phẩm, còn có lục phẩm, trên lục phẩm còn có... thất phẩm!
Ninh Phàm không để nó ở đây, là để ngừa có người Nguyên anh, Hóa thần tương tự Trà Hoa Nữ, tới Việt quốc tìm hỏa diễm này, liền có tử hỏa pháp này che giấu tai mắt người, tránh gặp phiền toái không cần thiết. Đóa hỏa diễm này không người nào lại muốn...
Nhắc tới, Hắc Ma viêm thứ 7 đổi Thanh Loan hỏa thứ 8, Cảnh Chước vẫn còn có lời.
Mà cần đóa hỏa diễm này, Ninh Phàm không phải vì thôn phệ, mà là coi trọng Di Thế cung địa mạch yêu hỏa Thanh Loan viêm!
Lấy được đóa hỏa diễm, nói không chừng ngày sau có chỗ dùng, cho dù không dùng được, cũng không ngại.
Cảnh Chước đã đi rồi.
Ninh Phàm một mình ở khách lâu, thở dài thật sâu. Hắn vỗ tay, lấy ra một khối hỏa ngọc màu đen.
Ngày đó, lúc hắn đột phá Nguyên anh, lần nữa luyện hóa Hắc Ma viêm, rốt cuộc phát hiện trong Hắc Ma viêm, lại có một giọt thần ý tâm huyết, lặng lẽ giấu trong hỏa diễm.
Thần ý tâm huyết đó là lão ma lưu lại, mà trong tâm huyết, thần ý hóa thành một câu cảnh cáo, lần lượt truyền ra với những Hóa thần tu sĩ dò xét hỏa diễm này...
Ninh Phàm rốt cuộc đã hiểu rõ, vì sao lúc ở đại Tấn, Tuyết tôn hết sức chiếu cố mình, lại không dám đoạt lại Tùng Hàn Tủy của mình...
- Cút!
Thanh âm kia nhỏ bé.
Khí thế kia cũng là chân tiên.
Sự che chở yên lặng không nói, khiến lòng của Ninh Phàm nhập ma có chút ấm áp.
Trên mặt lạnh như băng, rốt cuộc hiện lên vẻ tươi cười.
- Sư tôn, hơn mười năm, ngài hôm nay ở Kiếm giới khỏe không...?!
Hắn không cha không mẹ, lão ma lại thật giống như cha của hắn, một người cha đem hắn dẫn lên chân ma đạo.
Thất Mai phong tuyết, hắn có sư có thê, trời tuy lạnh lẽo, lại từ lúc sanh ra đến nay lần đầu tiên ấm áp.
Thế nhưng ấm áp bởi vì Niết Hoàng mà... vỡ tan tành!
- Hàn Niết Thiên! Ta kết anh rồi! Sau đó sẽ là Hóa thần! Luyện hư! Toái hư! Còn có 90 năm, rất nhanh... Rất nhanh, ngươi sẽ phải chịu sự trừng phạt vì đã phản bội sư tôn!
...
Tần gia khách lâu, hắn ở lại khách lâu này.
Một ngày trăm khối tiên ngọc, đối với Nguyên anh tu sĩ mà nói bất quá chuyện nhỏ.
Sau khi Ninh Phàm đột phá Nguyên anh, trước khi đỉnh phong, vào Di Thế tháp tu luyện là chuyện ngu. Khổ tu thu nạp nguyên lực thiên địa, trừ phi là đất có linh mạch tuyệt cao, tư chất nghịch thiên chi tu, nếu không dựa vào khổ tu vỡ anh hóa thần, căn bản không thể.
Vạn giáp pháp lực, 60 vạn năm, thật ra thì khổ tu nhưng tới, chỉ có đan dược, truyền thừa, bí thuật, bằng các loại thủ đoạn mới có thể có hy vọng hóa thần.
Mà muốn hóa thần trong thời gian nhanh nhất thì cần không chừa thủ đoạn nào!
Trước khi Ninh Phàm rời khỏi Di Thế tháp, hắn quyết định kế hoạch hóa thần cho mình, là lùng bắt ngoại hải tán tu nữ tu làm đỉnh lô.
Tán tu phần lớn là hạng người của tu sĩ các nước tới Vô Tận hải tìm cơ duyên. Cái gọi là cơ duyên này dĩ nhiên bao gồm giết người đoạt bảo.
Nếu không muốn giết người, thì vào tông môn, làm nhiệm vụ khổ tu đi. Thế nhưng dạng này, tông môn tài nguyên có hạn, Hóa thần cũng không tới phiên ngươi.
Cho nên, Nguyên anh tán tu ở ngoại hải, hơn phân nửa không phải hạng người tốt, nơi này không có Vũ giới giới pháp, giết người vô tội!
Chẳng qua là trong tán tu, nữ tu rốt cuộc quá ít, mà sắc bổ một tên Nguyên anh nữ tu, cũng bất quá tương đương với dùng một quả Nguyên anh đạo quả, có thể gia tăng 20 giáp, trung kỳ so với sơ kỳ lại nhiều, hậu kỳ so với trung kỳ lại nhiều, nhưng cũng không quá nhiều. Chính là Nguyên anh đỉnh phong nữ tu, sắc bổ sạch sẽ cũng chẳng khác gì là 30 giáp pháp lực.
Vả lại hiệu suất của loại sắc bổ này còn là ”Âm Dương biến” độc hữu, phổ thông sắc bổ ma công, sắc bổ Nguyên anh, có thể gia tăng 10 giáp pháp lực, đều là chuyện tốt.
Nguyên anh đạo quả, một quả tăng 20 giáp pháp lực, chẳng khác gì năm trăm vạn tiên ngọc, dĩ nhiên nếu đấu giá, giá tiền sẽ cao hơn. Về phần Nguyên anh đỉnh lô, liền tiện nghi một ít, 300 vạn tiên ngọc là có thể mua được...
Cộng thêm trong Đỉnh Lô hoàn, còn có đám nữ nhân Băng Linh, Nguyệt Linh, còn có Trà Hoa Nữ, Phong Tín nữ nhân hai vị Nguyên anh nữ yêu.
Chẳng qua là Ninh Phàm không xác định, sắc bổ yêu nữ là gia tăng pháp lực hay là yêu lực. Nếu yêu lực, tuy cũng có thể đề thăng thực lực, nhưng hơn phân nửa đề thăng yêu lực, mà không cách nào đột phá Nguyên anh trung kỳ.
93 giáp pháp lực, còn kém 7 giáp, là có thể đột phá Nguyên anh trung kỳ!
Xem ra, tựa hồ phải tiêu phí đi 2000 vạn tiên ngọc rồi!
Linh tử của Trúc Thanh cung cũng đã đành, trong Đan Đỉnh môn, tựa hồ còn có Nguyên anh đỉnh lô...
Đan Đỉnh môn này lựa chọn đỉnh lô có tư chất tuyệt cao, lấy bí dược một đường hộ tống kết anh, cho dù kết anh, vẫn gieo cấm chỉ, mà không cách nào phản kháng.
Mua đỉnh lô, kỷ xảo cực tốt, lại người người tấm thân xử nữ, đảm nhiệm ngươi tùy ý sắc bổ. Chỉ cần ngươi không giết người sau chuyện này, thì sẽ không làm những đỉnh lô nữ nhân đó không ưa.
Gần đây, tựa hồ vừa vặn có buổi đấu giá đỉnh lô của Đan Đỉnh môn, nghe nói trừ đỉnh lô, còn bán những vật khác...
Chuyện sắc bổ hai yêu nữ, để lại sau khi mua đỉnh lô sẽ bàn lại.
Mà trước lúc này, xử lý xong Ưng Hạc lão nhân Nguyên anh, cũng như hút hết thi thể thi khí của chư vị Nguyên anh lão quái thì tốt hơn.
Máu thịt, nếu ăn vào cũng có thể huyết thực bí pháp, đề thăng yêu lực.
Ninh Phàm vỗ vào trữ vật đại, hiện ra Nguyên anh của Ưng Hạc. Ninh Phàm ánh mắt lạnh lùng, một chưởng vỗ trên thiên linh của Nguyên anh, sưu hồn diệt ức!
Từ trong ký ức của người này, chẳng những có thể biết được cách dùng chân chính Phù loan thuật của cổ yêu tế khí, càng có thể hiểu biết đối với bí mật của Phong Yêu điện.
Ký ức của A Tam vẫn không đủ, thân phận của y có hạn, đối với Phong Yêu điện biết cũng có hạn.
Nhưng Ưng Hạc, người này là Phong Yêu điện thất trưởng lão...
- Sưu hồn…
Sưu hồn, xâm nhập thiên linh.
Thức hải của Ưng Hạc lão nhân dường như giống một khoảnh màu xám tro, bởi vì ba phần thức hải thi triển Dung Yêu thuật, nên thức hải này phạm vi cũng nhỏ hẹp lại.
Cũng không phải đặc thù thức hải, mà là tu luyện yêu thuật làm thức hải bị yêu lực nhuộm bẩn.
Thần niệm chi ảnh của Ninh Phàm đứng trên đại dương màu xám tro, vẫy tay từ trong biển gọi đến từng giọt nước biển.
Một giọt nước biển, một tia ký ức.
Ưng Hạc là ma tu, người tu luyện yêu mạch. Trong nội hải tựa như lão, ma tu tu luyện yêu công yêu mạch không đếm xuể. Người này tu luyện cũng không phải là thái cổ yêu mạch, chỉ là vũ mạch thông thường, ngược lại tương tự như Ninh Phàm.
Cả đời ký ức thật giống như đèn kéo quân, từ trong nhìn thấy người nọ bình sinh, từng trận sát phạt biển máu, từng bước một từ ma tu tầm thường, một đường tu luyện một ngàn bảy trăm năm, đến mức hiện nay.
Ma Giám bảng, Nội hải Thất tôn, mười vạn huyền không đảo, nội hải rất nhiều bí văn...
Những thứ này, Ninh Phàm cũng theo dõi một hai từ trong ký ức của lão.
Nhưng nước biển sắp khô khốc hết sức, phần đáy nhất, lại có một tầng nước biển, bị yêu lực màu tím phong ấn.
Trong đó cất giấu bí mật liên quan tới Phong Yêu điện... Nó bị tử ấn phong ấn, chính Ninh Phàm, cũng không cách nào không tổn hao gì phá vỡ.
Hắn thử dò xét phần hạ bộ của mình, biết được tin tức của ‘Phù loan thuật’ ‘Dung Yêu thuật’ trong đó. Nhưng kết quả, vừa chạm vào cấm địa, lập tức, khắp thức hải tử quang đại thịnh, tan vỡ!
Nguy hiểm lại càng nguy hiểm, thu hồi thần niệm, mép của Ninh Phàm lưu lại một tia tử huyết.
Phong ấn này là yêu tôn đứng đầu Phong Yêu điện lưu lại, chỉ một đạo yêu ấn, liền khiến Ninh Phàm hộc máu...
Phong ấn này là vì phòng ngừa tông môn tu sĩ rơi vào tay địch, sưu hồn là một loại niệm cấm khác.
Hắn trầm tâm tĩnh khí, hồi lâu, tâm cảnh ôn hòa.
- Nội hải rất nguy hiểm... Nơi này cơ hồ một Lạc Đan, sẽ lập tức bị nhân tộc, yêu tộc, ma tộc cùng rất nhiều chủng tộc công kích... Nơi này chớ nói giết người không người quản, Nội hải Thất tôn, trừ phi ta đột phá Hóa thần, thêm vào đó đạt tới trung kỳ, nếu không, không cách nào chống lại... Đường tu chân, càng về sau chênh lệch lại to lớn như vậy... Cho dù là Thái Cổ ma mạch, muốn vượt cấp, cũng không dễ dàng...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.