Chương 56: Khu vực thứ bảy, cuộc chiến toái hư!
Mặc Thủy
27/05/2015
- 5154 điểm cống hiến...
Một tràng tiếng ho khan cất lên.
Ẩn nấp bên trong một Huyết nham động, quần áo của Ninh Phàm rách nát tan tành, mơ hồ ở ngực máu thịt bầy nhầy, thương thế cực kỳ không nhẹ.
Trên đất ở trước người hắn có đặt 11 viên niệm châu, hắn tổng cộng chém chết 25 đầu quỷ vật. Quỷ vật ở dung linh kỳ, quả nhiên tỷ số tạo thành niệm châu cao hơn quỷ vật ở ích mạch.
Nếu 11 viên niệm châu được Ninh Phàm hoàn toàn luyện hóa, hắn có lòng tin nhất cử đem cường độ thần niệm dung linh điên phong tsử dụngg lên tới cường độ Kim Đan sơ kỳ.
Nhưng mà tạm thời hắn không cách nào luyện hóa. Lúc chém chết quỷ vật dung linh điên phong, quỷ vật kia liều chết tự bạo khiến cho Ninh Phàm bị thương không nhẹ.
Quả nhiên khu vực thứ hai hết sức hung hiểm. Quỷ vật dung linh đã bắt đầu có linh trí. Khi phát động hung tính, sợ rằng tu sĩ Kim Đan sơ kỳ đều phải tạm lánh đi.
Hắn lấy thuốc ra trị thương, sử dụng suốt cả nửa ngày mới khôi phục thương thế được bảy, tám phần, rồi sau đó bắt đầu sử dụng niệm châu vào.
Niệm châu của quỷ vật dung linh mang một tia máu đỏ. Máu đỏ này chính là quỷ vật có oán niệm hung ác tạo thành, muốn thôn phệ phải tiêu trừ loại tia máu này đi.
Vì thế Ninh Phàm không thể không lấy Toái Đan đỉnh ra, nhất nhất loại trừ tạp chất trong niệm châu. Hơn nữa vì sử dụng niệm châu cấp dung linh còn phải uống kèm và luyện hóa một loại đan dược phụ trợ là 'Dưỡng hồn đan'.
Dưỡng hồn đan chỉ là đan dược nhị chuyển, luyện chế không khó. Số linh dược cần để luyện chế, trong Trữ vật đại của Ninh Phàm cũng tràn đầy. Điều cần lo lắng duy nhất là một khi Ninh Phàm luyện đan sẽ lộ ra sơ hở, vạn nhất quỷ vật đánh lén sẽ cực kỳ hung hiểm.
Hắn có thể bày ra linh cấp trận pháp. Nhưng sợ rằng linh cấp trận pháp không ngăn được quỷ vật dung linh điên phong công kích.
Trước mắt có hai lựa chọn có thể giải quyết phiền toái. Lựa chọn thứ nhất là lấy mấy chục ngàn tiên ngọc bày trận pháp cấp 'Đan', liền có thể không lo về việc tự vệ.
Nhưng ý tưởng này vừa mới nảy sinh liền bị Ninh Phàm loại bỏ. Đan dược nhị chuyển 'Dưỡng hồn đan', một viên cũng bất quá đáng giá 50 tiên ngọc. Ninh Phàm cần gần 11 viên Dưỡng hồn đan. Vì luyện chế đan dược trị giá 500 tiên ngọc, lại bày ra trận pháp phòng vệ trị giá mấy chục ngàn tiên ngọc là có chút lãng phí.
Dù có tiền nhiều đi chăng nữa cũng không phải cứ tùy tiện tao đạp như vậy.
Còn có một phương pháp khác. Trong Đỉnh Lô hoàn của mình còn có hai nữ tu Kim Đan - Hai tỷ muội Băng Linh và Nguyệt Linh.
Tạm thời Ninh Phàm không chuẩn bị thải bổ hai nàng này. Tử Âm lão ma chuẩn bị dùng hai nàng đỉnh lô này để đột phá Nguyên Anh kỳ. Mà Ninh Phàm cũng toan tính dùng hai nàng này để đột phá Kim Đan kỳ.
Hai nàng trước khi thải bổ, chủng niệm cấm cho hai nữ, cho cả hai đi ra làm tay đánh đấm cho mình vậy. Hai nữ này chiến lực không cao, nhưng vẫn thừa sức đối phó với quỷ vật dung linh.
Nếu như đã có quyết định, Ninh Phàm không do dự nữa, phẩy tay áo một cái, thả hai nàng Băng Linh và Nguyệt Linh ở trong Đỉnh Lô hoàn ra ngoài.
Một nàng vận một bộ áo lam. Một nàng mặc một bộ đồ nguyệt bạch. Gương mặt của hai nàng như đào yêu, hiện lên đỏ ửng, bị Thái Âm chỉ lực hành hạ khiến cho dục hỏa đốt cháy phừng phừng cả người. Chân ngọc của hai người nhẹ nhàng cọ sát vào nhau, dường như loáng thoáng hai nàng đang khó nhịn được truyền ra tiếng rên rĩ chọc giận cả người.
Là pháp thuật "Âm Dương biến", lực sát thương của Thái Âm chỉ đối với nữ tu được xem là rất kinh khủng. Một khi Ninh Phàm đột phá Kim Đan kỳ, pháp thuật sẽ càng nghịch thiên hơn, đặc biệt là chuyên khắc chế nữ tu.
Ở chỗ này có thể tạm thời không đề cập tới chuyện đó. Ninh Phàm đặt hai nữ xuống, phất tay áo lần nữa, tản ra một tia Băng Phong mát mẽ khiến cho lý trí của hai nàng thoáng thanh tỉnh.
Hai nữ miễn cưỡng vừa mở mắt ra, vừa thấy Ninh Phàm đang ở trước mặt, một thân dục hỏa tựa hồ rốt cuộc tìm được một điểm khơi thông.
Tỷ tỷ Băng linh tính tình được xem là kiên nhẫn, cứng rắn cắn chặt hàm răng, cố nhận nhịn dục vọng trong thân thể, không chịu đầu hoài tống bão sà vào lòng Ninh Phàm. Giờ phút này nàng mê say tình dục, nhưng vẫn nhớ Ninh Phàm là địch nhân. Tuy là không nhào đầu vào ôm chầm lấy Ninh Phàm, nhưng thân thể của nàng lại vẫn vô cùng khó chịu, cố nén sự tu nhục, ở ngay trước mặt Ninh Phàm đưa ngọc thủ vào bên trong áo quần nhẹ nhàng xoa vuốt.
Còn em gái Nguyệt Linh thì không giỏi kiên nhẫn như tỷ tỷ. Có thể nói hai nữ mặc dù bị bắt giữ thật nhanh, nhưng tất cả đều là do Nguyệt Linh hành động khinh thường mà ra cả.
Thời khắc này Nguyệt Linh bị dục vọng làm cho mê thất tâm hồn, mắt như giọt nước nhìn Ninh Phàm, cái lưỡi thơm tho liếm láp như Tiểu Miêu vậy, bò đến trước người Ninh Phàm như con thủy xà, dây dưa uốn éo ở trên người hắn. Thậm chí ả lấy cái thứ mềm mại trước ngực của mình, dùng làm vật để vuốt ve ở trên người Ninh Phàm.
- Thật khó chịu... Giúp ta...
Nguyệt Linh mê mẩn tâm trí. Nhưng Ninh Phàm không mê hoặc tâm trí. Hắn khẽ chau mày, nhẹ nhàng chỉ một cái, điểm trên trán Nguyệt Linh. Một cổ linh lực mát rượi xuyên vào thiên linh của Nguyệt Linh khiến cho nàng thoáng giảm bớt sự mê loạn.
Nguyệt Linh hơi khôi phục lý trí, thấy mình không biết xấu hổ lúc rúc vào trong ngực của Ninh Phàm, với một bộ dạng khát vọng cầu hoan đến đỉnh điểm. Cái tư thái cực kỳ dâm đãng này nhất thời khiến nàng đối với Ninh Phàm hận đến mức cắn chặt hàm răng.
- Ngươi dám. Ngươi dám nhục ta! Ngươi không sợ Tử Âm lão tổ báo phục ngươi sao?
- Hừ, 15 ả dung linh thiếp thị của Tử Âm lão ma toàn bộ đã bị ta thải bổ hư hết thân. Ngươi nói, ta có sợ hắn hay không?
Ninh Phàm cười lạnh nói một câu giống như một chậu nước đá tưới vào đầu của Băng Linh cùng Nguyệt Linh.
Cái gì?! Thiếu niên trước mắt này thật dám động đến nữ nhân của Tử Âm lão ma? Hắn không muốn sống rồi! Đây chính là Cực Âm môn lão tổ a, ma đầu tàn nhẫn từ ngàn năm trước đã ngang dọc Việt Quốc rồi a!
Khi rúc vào trong ngực Ninh Phàm, Nguyệt Linh vốn còn có chút hung hãn, nhưng hiện giờ khí thế Nguyệt Linh đã yếu đi, vẻ mặt sợ hãi, thân thể mềm mại cũng run lẫy bẫy.
Nếu người này thải bổ 15 nữ tu dung linh, đương nhiên không thể nào bỏ qua cho mình cùng tỷ tỷ. Người này gan lớn bằng trời a!
- Ngươi. Ngươi buông ta ra....
Nguyệt Linh nức nở. Nàng sợ rồi. Chẳng lẽ lần này Ninh Phàm thả nàng ra là để thải bổ nàng?
Không muốn, không muốn! Nếu bị mất đi trinh thủ, ngày sau tuyệt đối Tử Âm lão ma sẽ không bỏ qua cho nàng!
- Van cầu ngươi không nên động em gái ta. Muốn thải bổ thì hãy thải bổ ta đi.
Trong mắt Băng linh không còn một tia hận ý, chỉ có sự sợ hãi. Nàng không sợ mình bị thương, chỉ sợ em gái bị nhục.
Hai người ngược lại qquả là tỷ muội tình thâm, khiến cho Ninh Phàm nhướng mày một cái, trong cái đầu lãnh ngạo, có một tia nhu hòa ở trong một xó xỉnh nào đó.
Chính bản thân hắn, không phải là vì em trai mà sa vào ma đạo sao. Hai nữ này trở thành đỉnh lô, chỉ sợ cũng có quá khứ bất đắc dĩ nào đó.
Nhưng Ninh Phàm tự không có khả năng bằng điều này mà bỏ qua cho hai nữ. Sắc mặt lạnh lùng của hắn hơi giản ra, tùy ý đẩy Nguyệt Linh trong ngực ra, nhàn nhạt nói:
- Ta không có ý định thải bổ các ngươi vào lúc này. Là em gái ngươi từ vùi đầu vào trong ngực ta.
- Ngươi nói bậy! Ta không thèm vùi đầu mình vào... vùi đầu vào lòng ngươi...
Nguyệt Linh có chút ngang ngược, theo bản năng muốn mạnh miệng, nhưng mình cùng tỷ tỷ nếu suy nghĩ một chút, vào lúc vẫn nằm ở trong ma chưởng của Ninh Phàm, nên thanh âm cũng thấp dần dần.
Băng Linh, Nguyệt Linh chỉ là khôi phục một tia lý trí, thân thể vẫn bị Thái Âm chỉ khốn nhiễu, không cách nào điều động pháp lực, ở trước mặt Ninh Phàm giống như hai dê con đợi làm thịt.
- Ngươi! Kết quả là như thế nào ngươi mới chịu bỏ qua cho chúng ta.
Băng Linh chịu đựng cơn thở gấp, miễn cưỡng hỏi.
- Ta muốn luyện đan. Nơi này có vô số quỷ vật dung linh kỳ bao quanh làm phiền. Mặc dù ta bày trận pháp 'Linh' cấp, lại khó coó thể phòng ngự quỷ vật ở cấp dung linh điên phong . Ta sẽ chủng niệm cấm vào hai người. Sau đó hai người làm hộ pháp cho ta. Nếu hai người ngươi dám động một tâm tư bậy bạ nào, ta chỉ có thể nói các ngươi sẽ hối hận không kịp.
Giọng nói Ninh Phàm lạnh lùng, nhưng mà lời vừa dứt ở trong tai hai nàng, hai nàng thở phào nhẹ nhõm.
Thật may! Ít nhất tạm thời không thải bổ mình. Nếu như chẳng qua là hộ pháp, cũng không có gì. Chẳng qua là Ninh Phàm này sao lại biết chủng 'Niệm cấm'...
Một khi bị Ninh Phàm chủng niệm cấm, cho dù ngày sau hai nữ chạy thoát khỏi ma chưởng của hắn, cũng bị Ninh Phàm khống chế sinh tử. Sợ rằng cả đời này cả kiếp này đều không thể trở lại Cực Âm môn.
Đã không thể có lựa chọn đường lui. Nhìn, chỉ có thể một đường đi theo Ninh Phàm đến chết.
Hai người chịu đựng Thái Âm chỉ hành hạ, sắc mặt đỏ ửng nâng ngọc thủ lên, ngước cái trán thẳng, bộ dáng có vẻ như để mặc cho chàng hái trích vậy.
- Xin chủ nhân chủng xuống niệm cấm.
Dầu trong lòng không tình nguyện, nhưng hai nữ cũng biết không thể biểu lộ ra trên mặt.
Ninh Phàm khe khẽ thở dài:
- Các ngươi đối với ta chỉ có giá trị là đột phá Kim Đan kỳ mà thôi. Nếu ta có những cơ duyên khác, có thể đột phá Kim Đan, hoặc là thu được những đỉnh lô khác, chưa chắc là không có thể buông tha cho các ngươi một lần. Cho nên các ngươi cần biểu hiện tốt lên một chút đi.
Ninh Phàm thần niệm đảo qua. Thần niệm dung linh đỉnh cấp tùy tiện dò vào thức hải của hai nữ, tiến hành chủng xuống cấm chú.
Hắn ngẫu nhiên co ngón tay bắn vào xương quai xanh của hai nữ, điểm qua hai gò ngực, giải đi Thái Âm chỉ lực, liền không để ý tới hai nàng nữa, tự mình lấy ra Trảm Ly kiếm chém một lỗ thủng to trên đất, dẫn ra địa hỏa, bắt đầu luyện đan.
Hai nữ dần dần hoàn toàn thanh tỉnh, sắc mặt đỏ ửng cũng dần thối lui, giờ phút này mới có tâm tư nghiêm túc quan sát Ninh Phàm.
Ánh mắt trắng - đen phân minh, không một tia dâm đãng dục niệm, người này thật sự là ma đầu đã thải bổ 15 vị dung linh nữ tử sao?
Chỉ dựa vào vẻ mặc và sắc vóc mà luận, thì hai nữ càng muốn tin tưởng rằng Ninh Phàm là một công tử thông thường. Bất quá ban đầu không phải vì Ninh Phàm trong dáng vẻ gầy yếu mà khiến cho hai nàng khinh thị Ninh Phàm sao?
Thiếu niên ở trước mắt đây ngày sau chính là chủ nhân của hai người. Hai tỷ muội Băng Linh cũng không hy vọng xa vời là Ninh Phàm sẽ bỏ qua tha cho mình. Các nàng nhận thấy Ninh Phàm không phải là một người tâm từ thủ nhuyễn. Hoặc là trong lòng hắn có sự mềm mại đi chăng nữa cũng chỉ hiển lộ với rất ít người.
Mà sau khi tham tra biết được tu vi của Ninh Phàm, Băng Linh mặt hoa hơi kinh ngạc, còn Nguyệt Linh thì duyên dáng kêu lên một tiếng nhẹ nhàng, vội vã che miệng để tránh đắc tội với Ninh Phàm.
Dung linh hậu kỳ!
Không tới nửa tháng trước rõ ràng Ninh Phàm vẫn chỉ là người dung linh trung kỳ. Vậy mà chẳng qua bao lâu hắn đã đột phá dung linh hậu kỳ. Tốc độ tu luyện này quá mức kinh khủng. Cho dù là thuật thải bổ cũng không có loại thuật thải bổ nào có thể rút ra có được hiệu quả nhanh như vậy.
Ninh Phàm - dung linh trung kỳ liền đủ để tùy tiện gây khó dễ cho hai người mình. Ninh Phàm - dung linh hậu kỳ muốn giết hai người mình, tuyệt đối dễ như trở bàn tay.
Nhìn Ninh Phàm với thủ pháp luyện chế đan dược thuần thục, cho dù luyện đan sư tam chuyển cũng bất quá như vậy mà thôi. Đối với Ninh Phàm ở trước mặt, lần đầu tiên hai nữ dâng lên một tia kính sợ.
Ninh Phàm thật sự là một thiếu niên sao? Thủ pháp luyện đan thành thạo như vậy, không mất mấy trăm năm khổ luyện tuyệt đối không đào tạo ra được.
Đi theo Ninh Phàm có lẽ cũng không kém hơn bao nhiêu so với đi theo Tử Âm lão ma...
Hai nữ thở dài sâu kín, đồng loạt đứng dậy, đứng lên làm hộ pháp cho Ninh Phàm. Chẳng qua là chút không nguyện ý trong lòng hai nàng lúc ban đầu đã có chút nhạt đi.
Ánh mắt của hai nữ sau khi quét qua bốn phía, bỗng nhiên đồng loạt cả kinh.
Vô số đạo khí tức dung linh mạnh mẽ như ẩn như hiện, trải rộng ra bốn phía. Thậm chí trong đó còn có thiên bách đạo làm cho hai nữ có cảm giác nguy hiểm.
- Nơi này, kết quả là ở chỗ nào?
Hai nữ vốn là hộ pháp cho Ninh Phàm, nhưng trong giây phút này hai nữ lại cùng bị sự sợ hãi xâm chiếm, hi vọng Ninh Phàm nhanh chóng luyện xong đan dược, bảo vệ cho hai người.
. . .
Cùng lúc đó, trong Yêu Quỷ lâm như có một dòng nước ngầm đang càn quét.
Ở tại khu vực thứ bảy, một Bạch Cốt Ma Quân cao vạn trượng đang cùng một quỷ mẫu xinh đẹp đứng ở trên trời mắt đối mắt với nhau.
Hai quỷ này nếu chạy ra ngoài Vũ giới, nhất định là đế quân trong loài quỷ, có thể gây họa loạn tứ phương. Bởi vì hai quỷ đều là cao thủ toái hư!
Lại thấy quỷ mẫu xinh đẹp phun ra một ngụm máu tươi không biết từ đâu tới, lộ ra vẻ oán hận. Mà Bạch Cốt Ma Quân lại cất tiếng cười to.
- Mị cơ. Ngươi còn không đầu hàng sao. Nếu ngươi đầu hàng bản hoàng, trở thành Vương Phi của bản hoàng, bản hoàng không ngại tha cho ngươi khỏi chết.
- Đáng ghét.
Quỷ mẫu xinh đẹp cắn hàm răng một cái, cố gắng thúc ép vận chuyển pháp lực cấp toái hư, cùng Bạch Cốt Ma Quân đại chiến ở một nơi.
Toái hư khí thế do hai người đấu pháp tản ra làm kinh hãi khu vực thứ tư, thứ năm. Tại khu vực thứ sáu có vô số Quỷ Vương, thậm chí quỷ vật so với Quỷ Vương còn mạnh hơn, từng con đứng lặng trên đỉnh núi chấn kinh nhìn về phía khu vực thứ bảy.
Quỷ đế cấp bậc Toái hư đang giao chiến!
Vô số quỷ vật theo bản năng đều cảm thấy sợ hãi. Cho dù quỷ vật có thể so với Nguyên Anh, Hóa Thần cũng khó mà trấn định. Chỉ có số ít quỷ vật cấp Luyện Hư mới có thể thoáng trấn định, nhưng cũng là kính sợ không dứt.
Toái hư quỷ đế - Loại nhân vật này nếu có thể rời khỏi khu vực thứ bảy đi ra ngoài, càn quét sáu khu vực trước đó tuyệt đối dễ như trở bàn tay.
Một tràng tiếng ho khan cất lên.
Ẩn nấp bên trong một Huyết nham động, quần áo của Ninh Phàm rách nát tan tành, mơ hồ ở ngực máu thịt bầy nhầy, thương thế cực kỳ không nhẹ.
Trên đất ở trước người hắn có đặt 11 viên niệm châu, hắn tổng cộng chém chết 25 đầu quỷ vật. Quỷ vật ở dung linh kỳ, quả nhiên tỷ số tạo thành niệm châu cao hơn quỷ vật ở ích mạch.
Nếu 11 viên niệm châu được Ninh Phàm hoàn toàn luyện hóa, hắn có lòng tin nhất cử đem cường độ thần niệm dung linh điên phong tsử dụngg lên tới cường độ Kim Đan sơ kỳ.
Nhưng mà tạm thời hắn không cách nào luyện hóa. Lúc chém chết quỷ vật dung linh điên phong, quỷ vật kia liều chết tự bạo khiến cho Ninh Phàm bị thương không nhẹ.
Quả nhiên khu vực thứ hai hết sức hung hiểm. Quỷ vật dung linh đã bắt đầu có linh trí. Khi phát động hung tính, sợ rằng tu sĩ Kim Đan sơ kỳ đều phải tạm lánh đi.
Hắn lấy thuốc ra trị thương, sử dụng suốt cả nửa ngày mới khôi phục thương thế được bảy, tám phần, rồi sau đó bắt đầu sử dụng niệm châu vào.
Niệm châu của quỷ vật dung linh mang một tia máu đỏ. Máu đỏ này chính là quỷ vật có oán niệm hung ác tạo thành, muốn thôn phệ phải tiêu trừ loại tia máu này đi.
Vì thế Ninh Phàm không thể không lấy Toái Đan đỉnh ra, nhất nhất loại trừ tạp chất trong niệm châu. Hơn nữa vì sử dụng niệm châu cấp dung linh còn phải uống kèm và luyện hóa một loại đan dược phụ trợ là 'Dưỡng hồn đan'.
Dưỡng hồn đan chỉ là đan dược nhị chuyển, luyện chế không khó. Số linh dược cần để luyện chế, trong Trữ vật đại của Ninh Phàm cũng tràn đầy. Điều cần lo lắng duy nhất là một khi Ninh Phàm luyện đan sẽ lộ ra sơ hở, vạn nhất quỷ vật đánh lén sẽ cực kỳ hung hiểm.
Hắn có thể bày ra linh cấp trận pháp. Nhưng sợ rằng linh cấp trận pháp không ngăn được quỷ vật dung linh điên phong công kích.
Trước mắt có hai lựa chọn có thể giải quyết phiền toái. Lựa chọn thứ nhất là lấy mấy chục ngàn tiên ngọc bày trận pháp cấp 'Đan', liền có thể không lo về việc tự vệ.
Nhưng ý tưởng này vừa mới nảy sinh liền bị Ninh Phàm loại bỏ. Đan dược nhị chuyển 'Dưỡng hồn đan', một viên cũng bất quá đáng giá 50 tiên ngọc. Ninh Phàm cần gần 11 viên Dưỡng hồn đan. Vì luyện chế đan dược trị giá 500 tiên ngọc, lại bày ra trận pháp phòng vệ trị giá mấy chục ngàn tiên ngọc là có chút lãng phí.
Dù có tiền nhiều đi chăng nữa cũng không phải cứ tùy tiện tao đạp như vậy.
Còn có một phương pháp khác. Trong Đỉnh Lô hoàn của mình còn có hai nữ tu Kim Đan - Hai tỷ muội Băng Linh và Nguyệt Linh.
Tạm thời Ninh Phàm không chuẩn bị thải bổ hai nàng này. Tử Âm lão ma chuẩn bị dùng hai nàng đỉnh lô này để đột phá Nguyên Anh kỳ. Mà Ninh Phàm cũng toan tính dùng hai nàng này để đột phá Kim Đan kỳ.
Hai nàng trước khi thải bổ, chủng niệm cấm cho hai nữ, cho cả hai đi ra làm tay đánh đấm cho mình vậy. Hai nữ này chiến lực không cao, nhưng vẫn thừa sức đối phó với quỷ vật dung linh.
Nếu như đã có quyết định, Ninh Phàm không do dự nữa, phẩy tay áo một cái, thả hai nàng Băng Linh và Nguyệt Linh ở trong Đỉnh Lô hoàn ra ngoài.
Một nàng vận một bộ áo lam. Một nàng mặc một bộ đồ nguyệt bạch. Gương mặt của hai nàng như đào yêu, hiện lên đỏ ửng, bị Thái Âm chỉ lực hành hạ khiến cho dục hỏa đốt cháy phừng phừng cả người. Chân ngọc của hai người nhẹ nhàng cọ sát vào nhau, dường như loáng thoáng hai nàng đang khó nhịn được truyền ra tiếng rên rĩ chọc giận cả người.
Là pháp thuật "Âm Dương biến", lực sát thương của Thái Âm chỉ đối với nữ tu được xem là rất kinh khủng. Một khi Ninh Phàm đột phá Kim Đan kỳ, pháp thuật sẽ càng nghịch thiên hơn, đặc biệt là chuyên khắc chế nữ tu.
Ở chỗ này có thể tạm thời không đề cập tới chuyện đó. Ninh Phàm đặt hai nữ xuống, phất tay áo lần nữa, tản ra một tia Băng Phong mát mẽ khiến cho lý trí của hai nàng thoáng thanh tỉnh.
Hai nữ miễn cưỡng vừa mở mắt ra, vừa thấy Ninh Phàm đang ở trước mặt, một thân dục hỏa tựa hồ rốt cuộc tìm được một điểm khơi thông.
Tỷ tỷ Băng linh tính tình được xem là kiên nhẫn, cứng rắn cắn chặt hàm răng, cố nhận nhịn dục vọng trong thân thể, không chịu đầu hoài tống bão sà vào lòng Ninh Phàm. Giờ phút này nàng mê say tình dục, nhưng vẫn nhớ Ninh Phàm là địch nhân. Tuy là không nhào đầu vào ôm chầm lấy Ninh Phàm, nhưng thân thể của nàng lại vẫn vô cùng khó chịu, cố nén sự tu nhục, ở ngay trước mặt Ninh Phàm đưa ngọc thủ vào bên trong áo quần nhẹ nhàng xoa vuốt.
Còn em gái Nguyệt Linh thì không giỏi kiên nhẫn như tỷ tỷ. Có thể nói hai nữ mặc dù bị bắt giữ thật nhanh, nhưng tất cả đều là do Nguyệt Linh hành động khinh thường mà ra cả.
Thời khắc này Nguyệt Linh bị dục vọng làm cho mê thất tâm hồn, mắt như giọt nước nhìn Ninh Phàm, cái lưỡi thơm tho liếm láp như Tiểu Miêu vậy, bò đến trước người Ninh Phàm như con thủy xà, dây dưa uốn éo ở trên người hắn. Thậm chí ả lấy cái thứ mềm mại trước ngực của mình, dùng làm vật để vuốt ve ở trên người Ninh Phàm.
- Thật khó chịu... Giúp ta...
Nguyệt Linh mê mẩn tâm trí. Nhưng Ninh Phàm không mê hoặc tâm trí. Hắn khẽ chau mày, nhẹ nhàng chỉ một cái, điểm trên trán Nguyệt Linh. Một cổ linh lực mát rượi xuyên vào thiên linh của Nguyệt Linh khiến cho nàng thoáng giảm bớt sự mê loạn.
Nguyệt Linh hơi khôi phục lý trí, thấy mình không biết xấu hổ lúc rúc vào trong ngực của Ninh Phàm, với một bộ dạng khát vọng cầu hoan đến đỉnh điểm. Cái tư thái cực kỳ dâm đãng này nhất thời khiến nàng đối với Ninh Phàm hận đến mức cắn chặt hàm răng.
- Ngươi dám. Ngươi dám nhục ta! Ngươi không sợ Tử Âm lão tổ báo phục ngươi sao?
- Hừ, 15 ả dung linh thiếp thị của Tử Âm lão ma toàn bộ đã bị ta thải bổ hư hết thân. Ngươi nói, ta có sợ hắn hay không?
Ninh Phàm cười lạnh nói một câu giống như một chậu nước đá tưới vào đầu của Băng Linh cùng Nguyệt Linh.
Cái gì?! Thiếu niên trước mắt này thật dám động đến nữ nhân của Tử Âm lão ma? Hắn không muốn sống rồi! Đây chính là Cực Âm môn lão tổ a, ma đầu tàn nhẫn từ ngàn năm trước đã ngang dọc Việt Quốc rồi a!
Khi rúc vào trong ngực Ninh Phàm, Nguyệt Linh vốn còn có chút hung hãn, nhưng hiện giờ khí thế Nguyệt Linh đã yếu đi, vẻ mặt sợ hãi, thân thể mềm mại cũng run lẫy bẫy.
Nếu người này thải bổ 15 nữ tu dung linh, đương nhiên không thể nào bỏ qua cho mình cùng tỷ tỷ. Người này gan lớn bằng trời a!
- Ngươi. Ngươi buông ta ra....
Nguyệt Linh nức nở. Nàng sợ rồi. Chẳng lẽ lần này Ninh Phàm thả nàng ra là để thải bổ nàng?
Không muốn, không muốn! Nếu bị mất đi trinh thủ, ngày sau tuyệt đối Tử Âm lão ma sẽ không bỏ qua cho nàng!
- Van cầu ngươi không nên động em gái ta. Muốn thải bổ thì hãy thải bổ ta đi.
Trong mắt Băng linh không còn một tia hận ý, chỉ có sự sợ hãi. Nàng không sợ mình bị thương, chỉ sợ em gái bị nhục.
Hai người ngược lại qquả là tỷ muội tình thâm, khiến cho Ninh Phàm nhướng mày một cái, trong cái đầu lãnh ngạo, có một tia nhu hòa ở trong một xó xỉnh nào đó.
Chính bản thân hắn, không phải là vì em trai mà sa vào ma đạo sao. Hai nữ này trở thành đỉnh lô, chỉ sợ cũng có quá khứ bất đắc dĩ nào đó.
Nhưng Ninh Phàm tự không có khả năng bằng điều này mà bỏ qua cho hai nữ. Sắc mặt lạnh lùng của hắn hơi giản ra, tùy ý đẩy Nguyệt Linh trong ngực ra, nhàn nhạt nói:
- Ta không có ý định thải bổ các ngươi vào lúc này. Là em gái ngươi từ vùi đầu vào trong ngực ta.
- Ngươi nói bậy! Ta không thèm vùi đầu mình vào... vùi đầu vào lòng ngươi...
Nguyệt Linh có chút ngang ngược, theo bản năng muốn mạnh miệng, nhưng mình cùng tỷ tỷ nếu suy nghĩ một chút, vào lúc vẫn nằm ở trong ma chưởng của Ninh Phàm, nên thanh âm cũng thấp dần dần.
Băng Linh, Nguyệt Linh chỉ là khôi phục một tia lý trí, thân thể vẫn bị Thái Âm chỉ khốn nhiễu, không cách nào điều động pháp lực, ở trước mặt Ninh Phàm giống như hai dê con đợi làm thịt.
- Ngươi! Kết quả là như thế nào ngươi mới chịu bỏ qua cho chúng ta.
Băng Linh chịu đựng cơn thở gấp, miễn cưỡng hỏi.
- Ta muốn luyện đan. Nơi này có vô số quỷ vật dung linh kỳ bao quanh làm phiền. Mặc dù ta bày trận pháp 'Linh' cấp, lại khó coó thể phòng ngự quỷ vật ở cấp dung linh điên phong . Ta sẽ chủng niệm cấm vào hai người. Sau đó hai người làm hộ pháp cho ta. Nếu hai người ngươi dám động một tâm tư bậy bạ nào, ta chỉ có thể nói các ngươi sẽ hối hận không kịp.
Giọng nói Ninh Phàm lạnh lùng, nhưng mà lời vừa dứt ở trong tai hai nàng, hai nàng thở phào nhẹ nhõm.
Thật may! Ít nhất tạm thời không thải bổ mình. Nếu như chẳng qua là hộ pháp, cũng không có gì. Chẳng qua là Ninh Phàm này sao lại biết chủng 'Niệm cấm'...
Một khi bị Ninh Phàm chủng niệm cấm, cho dù ngày sau hai nữ chạy thoát khỏi ma chưởng của hắn, cũng bị Ninh Phàm khống chế sinh tử. Sợ rằng cả đời này cả kiếp này đều không thể trở lại Cực Âm môn.
Đã không thể có lựa chọn đường lui. Nhìn, chỉ có thể một đường đi theo Ninh Phàm đến chết.
Hai người chịu đựng Thái Âm chỉ hành hạ, sắc mặt đỏ ửng nâng ngọc thủ lên, ngước cái trán thẳng, bộ dáng có vẻ như để mặc cho chàng hái trích vậy.
- Xin chủ nhân chủng xuống niệm cấm.
Dầu trong lòng không tình nguyện, nhưng hai nữ cũng biết không thể biểu lộ ra trên mặt.
Ninh Phàm khe khẽ thở dài:
- Các ngươi đối với ta chỉ có giá trị là đột phá Kim Đan kỳ mà thôi. Nếu ta có những cơ duyên khác, có thể đột phá Kim Đan, hoặc là thu được những đỉnh lô khác, chưa chắc là không có thể buông tha cho các ngươi một lần. Cho nên các ngươi cần biểu hiện tốt lên một chút đi.
Ninh Phàm thần niệm đảo qua. Thần niệm dung linh đỉnh cấp tùy tiện dò vào thức hải của hai nữ, tiến hành chủng xuống cấm chú.
Hắn ngẫu nhiên co ngón tay bắn vào xương quai xanh của hai nữ, điểm qua hai gò ngực, giải đi Thái Âm chỉ lực, liền không để ý tới hai nàng nữa, tự mình lấy ra Trảm Ly kiếm chém một lỗ thủng to trên đất, dẫn ra địa hỏa, bắt đầu luyện đan.
Hai nữ dần dần hoàn toàn thanh tỉnh, sắc mặt đỏ ửng cũng dần thối lui, giờ phút này mới có tâm tư nghiêm túc quan sát Ninh Phàm.
Ánh mắt trắng - đen phân minh, không một tia dâm đãng dục niệm, người này thật sự là ma đầu đã thải bổ 15 vị dung linh nữ tử sao?
Chỉ dựa vào vẻ mặc và sắc vóc mà luận, thì hai nữ càng muốn tin tưởng rằng Ninh Phàm là một công tử thông thường. Bất quá ban đầu không phải vì Ninh Phàm trong dáng vẻ gầy yếu mà khiến cho hai nàng khinh thị Ninh Phàm sao?
Thiếu niên ở trước mắt đây ngày sau chính là chủ nhân của hai người. Hai tỷ muội Băng Linh cũng không hy vọng xa vời là Ninh Phàm sẽ bỏ qua tha cho mình. Các nàng nhận thấy Ninh Phàm không phải là một người tâm từ thủ nhuyễn. Hoặc là trong lòng hắn có sự mềm mại đi chăng nữa cũng chỉ hiển lộ với rất ít người.
Mà sau khi tham tra biết được tu vi của Ninh Phàm, Băng Linh mặt hoa hơi kinh ngạc, còn Nguyệt Linh thì duyên dáng kêu lên một tiếng nhẹ nhàng, vội vã che miệng để tránh đắc tội với Ninh Phàm.
Dung linh hậu kỳ!
Không tới nửa tháng trước rõ ràng Ninh Phàm vẫn chỉ là người dung linh trung kỳ. Vậy mà chẳng qua bao lâu hắn đã đột phá dung linh hậu kỳ. Tốc độ tu luyện này quá mức kinh khủng. Cho dù là thuật thải bổ cũng không có loại thuật thải bổ nào có thể rút ra có được hiệu quả nhanh như vậy.
Ninh Phàm - dung linh trung kỳ liền đủ để tùy tiện gây khó dễ cho hai người mình. Ninh Phàm - dung linh hậu kỳ muốn giết hai người mình, tuyệt đối dễ như trở bàn tay.
Nhìn Ninh Phàm với thủ pháp luyện chế đan dược thuần thục, cho dù luyện đan sư tam chuyển cũng bất quá như vậy mà thôi. Đối với Ninh Phàm ở trước mặt, lần đầu tiên hai nữ dâng lên một tia kính sợ.
Ninh Phàm thật sự là một thiếu niên sao? Thủ pháp luyện đan thành thạo như vậy, không mất mấy trăm năm khổ luyện tuyệt đối không đào tạo ra được.
Đi theo Ninh Phàm có lẽ cũng không kém hơn bao nhiêu so với đi theo Tử Âm lão ma...
Hai nữ thở dài sâu kín, đồng loạt đứng dậy, đứng lên làm hộ pháp cho Ninh Phàm. Chẳng qua là chút không nguyện ý trong lòng hai nàng lúc ban đầu đã có chút nhạt đi.
Ánh mắt của hai nữ sau khi quét qua bốn phía, bỗng nhiên đồng loạt cả kinh.
Vô số đạo khí tức dung linh mạnh mẽ như ẩn như hiện, trải rộng ra bốn phía. Thậm chí trong đó còn có thiên bách đạo làm cho hai nữ có cảm giác nguy hiểm.
- Nơi này, kết quả là ở chỗ nào?
Hai nữ vốn là hộ pháp cho Ninh Phàm, nhưng trong giây phút này hai nữ lại cùng bị sự sợ hãi xâm chiếm, hi vọng Ninh Phàm nhanh chóng luyện xong đan dược, bảo vệ cho hai người.
. . .
Cùng lúc đó, trong Yêu Quỷ lâm như có một dòng nước ngầm đang càn quét.
Ở tại khu vực thứ bảy, một Bạch Cốt Ma Quân cao vạn trượng đang cùng một quỷ mẫu xinh đẹp đứng ở trên trời mắt đối mắt với nhau.
Hai quỷ này nếu chạy ra ngoài Vũ giới, nhất định là đế quân trong loài quỷ, có thể gây họa loạn tứ phương. Bởi vì hai quỷ đều là cao thủ toái hư!
Lại thấy quỷ mẫu xinh đẹp phun ra một ngụm máu tươi không biết từ đâu tới, lộ ra vẻ oán hận. Mà Bạch Cốt Ma Quân lại cất tiếng cười to.
- Mị cơ. Ngươi còn không đầu hàng sao. Nếu ngươi đầu hàng bản hoàng, trở thành Vương Phi của bản hoàng, bản hoàng không ngại tha cho ngươi khỏi chết.
- Đáng ghét.
Quỷ mẫu xinh đẹp cắn hàm răng một cái, cố gắng thúc ép vận chuyển pháp lực cấp toái hư, cùng Bạch Cốt Ma Quân đại chiến ở một nơi.
Toái hư khí thế do hai người đấu pháp tản ra làm kinh hãi khu vực thứ tư, thứ năm. Tại khu vực thứ sáu có vô số Quỷ Vương, thậm chí quỷ vật so với Quỷ Vương còn mạnh hơn, từng con đứng lặng trên đỉnh núi chấn kinh nhìn về phía khu vực thứ bảy.
Quỷ đế cấp bậc Toái hư đang giao chiến!
Vô số quỷ vật theo bản năng đều cảm thấy sợ hãi. Cho dù quỷ vật có thể so với Nguyên Anh, Hóa Thần cũng khó mà trấn định. Chỉ có số ít quỷ vật cấp Luyện Hư mới có thể thoáng trấn định, nhưng cũng là kính sợ không dứt.
Toái hư quỷ đế - Loại nhân vật này nếu có thể rời khỏi khu vực thứ bảy đi ra ngoài, càn quét sáu khu vực trước đó tuyệt đối dễ như trở bàn tay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.