Hormone Thần Bí

Chương 14: Không hề lý trí mà lăn sô pha

Túc Trần Tiểu Công Tử

14/08/2018

Edit: Động Bàng Geii

..o0o..

So với những lần trong bóng tối trước kia hoàn toàn bất đồng, lần này có ánh đèn sáng sủa hẳn hoi, soi rõ tới mức tôi cũng có thể nhìn thấy được cả da thịt nhẵn nhụi và lông tơ của Ấn Cửu Hàn, thậm chí là chói tới mức tôi cũng muốn nhắm mắt lại. Tôi vốn định nhắm mắt lại, nhưng đôi mắt của Ấn Cửu Hàn tựa như có thể xuyên thấu qua đôi mắt tôi, cho nên tôi có nhắm mắt lại cũng như không.

"A..." Xương cụt của tôi đột nhiên bị Ấn Cửu Hàn ấn một cái, một trận run rẩy liền thẳng tắp truyền lên tới đỉnh đầu, lại nháy mắt quét qua toàn thân tôi, hai chân mềm nhũn vô lực, đến nỗi tôi thiếu chút nữa là rớt xuống khỏi người Ấn Cửu Hàn, còn thiếu điều không nhịn được mà bắn tinh luôn.

Tôi co chân lại, kiềm nén lại phía dưới, thật vất vả mới có thể nhịn xuống cơn bắn tinh, bên trong hậu huyệt cũng không có lý do mà cảm thấy trống trải kỳ quái. Vì muốn giảm bớt cỗ cảm giác kỳ quái này, tôi liền thử co rút nội bích lại, nhưng càng làm như vậy, phía sau lại càng thêm hư không.

"A... A ha... Ưm ư..." Tôi không biết tại sao bản thân lại phát ra thanh âm dâm mị như vậy nữa, chỉ cảm thấy thân thể khó chịu mà vặn vẹo, bàn tay ở trên người Ấn Cửu Hàn cũng mù quáng mà lần mò xuống dưới, rất nhanh liền chạm tới một thứ thô cứng nóng như lửa.

Trực giác nói cho tôi biết, đây là thứ có thể giảm bớt ngứa ngáy trong cơ thể tôi, cho nên tôi lập tức nắm chặt lấy nó.

"Tê..."

Ấn Cửu Hàn hít một ngụm khí, con ngươi trầm ám lóe lên, khàn giọng nói: "Đừng nóng vội, đừng nắm chặt như thế."

"Ô..." Suy nghĩ của tôi có chút kỳ quái, cũng không có sinh ra cảm giác chống cự, ngược lại ngoan ngoãn nghe theo, đem thứ đó buông lỏng ra một chút.

"Ngoan lắm." Ấn Cửu Hàn nhẹ nhàng sờ sờ đầu tôi, "Có phải nên thưởng cho cậu không?"

Tôi ngây thơ mà chớp chớp mắt, không rõ ràng mà nghiêng đầu, ngay sau đó, vốn đầu óc tôi còn đang mông lung, phút chốc cũng tỉnh táo lại một chút.

Ấn Cửu Hàn xoa nắn mông thịt của tôi một hồi, sau đó lại dùng ngón tay dọc theo kẽ đùi của tôi hướng ra phía sau, dưới tình huống tôi không hề phòng bị mà đột nhiên chen vào huyệt khẩu, từng chút từng chút thăm dò tiến vào.

"Aaa... Đừng... Ô thật trướng... Ân ưm..."

Ngón tay này lập tức giảm bớt tao ngứa trong huyệt khẩu của tôi, nhưng nó một chút cũng không hề thành thật, vừa chen vào đã gãi tới gãi lui, khiến tôi khó chịu kêu lên liên hồi, còn phát ra những tiếng rên rỉ cực kì dâm đãng.

Tôi mang theo nước mắt mà nhìn về phía Ấn Cửu Hàn, ý đồ muốn hắn thu tay lại, nhưng ngay cả một câu bình thường tôi cũng không nói được nên lời, chỉ có thể nức nở lắc đầu.

Hai mắt Ấn Cửu Hàn tối lại, cúi đầu hôn nước mắt ở khóe mắt tôi, sau đó lại lần nữa hôn trụ đôi môi tôi.

"A ô..."

Lúc hắn hôn tôi tựa như có một cỗ lực lượng kỳ quái nào đó, có thể khiến tôi mất đi lý trí, biến thành một cái xác chỉ còn biết tới tình dục. Eo của tôi lập tức mềm nhũn, hậu huyệt phía sau cũng trở nên mềm mại ướt át, còn khẩn trương mà co rút, chỉ hi vọng có một thứ gì đó vừa to vừa thô nhồi đầy vào bên trong.

Thừa dịp Ấn Cửu Hàn cắn mút môi dưới của tôi, tôi liền mềm mại năn nỉ: "Muốn... Muốn..."

Ấn Cửu Hàn tầng tầng duyện môi tôi, trầm thấp khêu gợi hỏi: "Muốn cái gì? Hửm?"

Tôi uốn éo, ưỡn thân mình, để côn thịt của hắn đỉnh đỉnh huyệt khẩu của mình, vội vàng nói: "Cái này, muốn cái này!"

"Cái này là cái gì? Muốn nó làm gì? Ân?"



Ấn Cửu Hàn đáng chết, lại cố tình trêu đùa tôi, chậm chạp không chịu hiểu ý tôi, rõ ràng côn thịt không thành thật của hắn đã sớm cứng tới bạo gân xanh.

Tôi vừa tức vừa ủy khuất, cũng quên luôn sợ hãi, liền nắm lấy cái thứ kia hướng về phía hậu huyệt của mình nhét vào. Ai ngờ lúc này Ấn Cửu Hàn lại cố tình dùng lực một cái, đem cả căn thịt thô cứng của hắn thúc vào tận sâu bên trong, lập tức mở ra nội bích, đem khe hở bên trong đều nhồi đầy.

"A... Đau..." Tôi hối hận than nhẹ.

Vốn còn tưởng như vậy liền thoải mái, kết quả vừa trướng lại vừa đau, cực kì khó chịu.

Ấn Cửu Hàn chậm rãi lui ra ngoài một chút, côn thịt cũng ở bên trong nội bích ma sát một cái, loại cảm giác này khiến da đầu tôi lập tức run lên theo.

"Ưm... A... Ô a... Đừng..."

"Ngoan, quen rồi liền thoải mái." Hô hấp của Ấn Cửu Hàn có hơi dồn dập, bắt đầu lấy tốc độ chậm chạp mà trừu sáp.

Loại ma sát này quả thật là tra tấn, khiến tôi càng thêm khó chịu.

Tôi nhịn một hồi, cuối cùng cũng không nhịn được mà khóc ra tiếng: "Ô ô... Hu ân..."

Ấn Cửu Hàn lập tức dừng lại, ngữ khí mang theo khẩn trương hỏi tôi: "Đừng khóc, rất khó chịu sao? Có muốn tôi rút ra không?"

Hắn nói như vậy, nhưng rõ ràng không nghĩ tới rút ra, nếu không đã không ở trong tư thế này mà hỏi tôi.

Tôi mang theo tiếng khóc nức nở, nhưng cũng không tự giác, dùng ánh mắt chứa lệ nhìn chằm chằm Ấn Cửu Hàn, dùng sức co rút nội bích lại, hơi hơi uốn éo eo.

Ấn Cửu Hàn lập tức hiểu ý tôi, bất đắc dĩ mà cười khẽ một tiếng, ôm eo tôi để tôi ngồi lên đùi hắn, nháy mắt, chúng tôi liền dán vào nhau, cũng khiến hắn đỉnh vào sâu hơn.

Hắn nói: "Thật không có biện pháp nào với cậu."

Ngữ khí kia khiến hai bên tai tôi đều mềm nhũn, thân mình tê dại, trong lòng nóng như lửa đốt, bên ngoài ngại ngùng, nhất thời cũng nín khóc luôn.

Hắn nhẹ nhàng xoa xoa tóc tôi, còn nói: "Lát nữa, cậu có cầu xin tôi dừng lại, tôi cũng không có dừng đâu."

Sau đó, tôi liền hiểu thế nào là "Nghiêng trời lệch đất", thế nào là "Dục tiên dục tử", thế nào là "Muốn sống cũng không được, muốn chết cũng không xong." Trước khi hắn bắn, cho dù tôi có cầu xin như thế nào, hắn cũng không chịu dừng lại, tôi thiếu chút nữa còn nghĩ cái mạng này của mình sẽ bị hắn chơi cho chết.

Sau một hồi, sô pha cũng bị bọn tôi làm cho lung ta lung tung không chịu nổi, đồ trên bàn cũng bị vương vãi trên mặt đất, phàm là nơi nào chúng tôi đi qua đều trở thành một đống hỗn độn.

Ấn Cửu Hàn bạo gan loay hoay tôi thử vài tư thế, hiện tại liền để tôi quỳ trên sô pha, kéo mở một chân của tôi ra, mông thịt vểnh lên thật cao, hắn vẫn ở phía sau eo tôi, chế trụ một tay tôi, lôi kéo va chạm, hung hăng ra vào, mỗi một lần đều khiến eo tôi phát run.

Hai mắt tôi choáng váng nằm trên sô pha rên rỉ, vài lần eo mỏi, kết quả đều bị Ấn Cửu Hàn kéo lại tiếp tục thúc vào.

Một lát sau, tôi cảm nhận được trên lưng truyền tới một trận ướt át, da đầu tê dại, tôi quay đầu lại nhìn, liền nhìn thấy Ấn Cửu Hàn đang cúi đầu xuống vừa hôn vừa mút lưng tôi.

Có lẽ hắn cũng phát hiện được tầm mắt của tôi, liền nâng mắt lên nhìn tôi. Ánh mắt kia tràn ngập tình dục, tôi liền cảm thấy thứ trong cơ thể mình càng thêm thô cứng.



Nhìn từ góc độ này, Ấn Cửu Hàn quả thật là gợi cảm hơn bao giờ hết, khiến tâm tôi cũng loạn như ma, tình dục tăng vọt lên, hậu huyệt phía dưới lại càng ngứa, còn có một cỗ run rẩy từ sâu trong nội bích tràn ra, sau đó gắt gao mút chặt côn thịt của hắn lại.

Ấn Cửu Hàn hít nhẹ một hơi, tiến lại gần mặt của tôi, khẽ cắn má tôi một ngụm, ở bên tai tôi thì thầm: "Tiểu bại hoại, xem tôi trừng phạt cậu thế nào." Sau đó hôn một cái lên vành tai và tóc mai tôi, trêu chọc, khiến đầu óc tôi choáng váng, thở gấp liên tục, cầu xin hắn ngừng lại, nhưng hắn trước sau đều ở trong cơ thể tôi không nhúc nhích, lấy cái này mà trừng phạt tôi.

Nói cái gì mà tiểu bại hoại, học ở đâu ra cái từ đó vậy? Tên hỗn đản, biến thái, nhất định là lén xem ba cái phim con heo đúng không! Bằng không đã không nói ra mấy cái từ này, còn dùng nhiều tư thế kỳ quái đến như thế? Hừ!

Tôi xoay đầu lại, dùng gáy đối diện với hắn, cho dù phía dưới rất khó chịu, cũng không thèm để ý tới hắn nữa. Hừ!

"Xoay đầu lại đây." Ấn Cửu Hàn mò tới núm vú trước ngực tôi, lại niết một cái, còn không quên chơi đùa thằng em của tôi, quả thật là đáng giận vô cùng.

Tôi cắn môi giận dỗi, không thèm quay lại.

Hắn đem côn thịt ma sát một chút, lại thúc trở về, khiến tôi từng chút từng chút đầu hàng, hắn nói: "Xoay đầu lại đi? Ân?"

Ân? Ân cái đầu mi! Hừ! Lúc này tôi đã hạ quyết tâm sẽ không quay đầu lại, để xem Ấn Cửu Hàn có thể xử tôi như thế nào, hừ!

Cứ ma sát như vậy một hồi, Ấn Cửu Hàn không thấy tôi quay đầu lại, liền cắn cổ tôi liếm liếm, tiếp tục đè thấp thân mình trừu sáp, cũng chỉ hướng tới chỗ mẫn cảm của tôi mà thúc vào.

Ngay từ đầu tôi còn có thể nhịn được một chút, nhưng rất nhanh liền hóa thành một vũng nước, quên hết tất cả mà rên rỉ ra tiếng. Vì thế Ấn Cửu Hàn cũng nhân cơ hội nắm lấy cằm của tôi xoay đầu lại, lại một lần nữa hôn trụ tôi.

"A ngô..." Bị hắn đạt được mục đích rồi.

Sau đó Ấn Cửu Hàn một phen thao lộng, cũng không biết là qua bao lâu, chờ tôi khôi phục lại ý thức rồi, đã phát hiện tay chân mình bủn rủn mà ghé vào lồng ngực của Ấn Cửu Hàn, tựa như con mèo nhỏ mà nằm trên người hắn, giữa hai chân là một mảnh ướt át dính nhớp, thắt lưng thì đau, chân cũng mềm không còn khí lực, ngay cả bò cũng bò không nổi.

Ấn Cửu Hàn đang gắt gao ôm chặt tôi, nắm lấy tay tôi, thưởng thức ngón tay tôi.

Lý trí trở về, hết thảy khi nãy đều tựa như thủy triều mà đánh úp lên đầu tôi, đánh tôi tỉnh lại. Tôi khó có thể tin mà nhìn Ấn Cửu Hàn, không thể ức chế run rẩy, tôi sợ hãi hoang mang, không rõ tại sao bản thân lại biến thành như vậy.

"Sao vậy? Lạnh à?" Ấn Cửu Hàn hỏi tôi.

"Làm sao sẽ... Không..." Thanh âm tôi khàn khàn, thì thào, suy nghĩ hỗn loạn không thôi, cảm thấy bản thân như mắc phải chứng bệnh tinh thần phân liệt vậy.

Ấn Cửu Hàn cảm giác được tôi không thích hợp, đỡ tôi ngồi dậy, để tôi gập đầu gối lại, ngồi trên eo hắn, cái thứ chết tiệt kia còn chen vào giữa khe mông của tôi, dính sát vào cúc nhỏ nhà tôi, như có như không mà ma sát, tê dại nói không nên lời.

"Cậu, cái tên trứng thối! Biến thái! Vương bát đản!" Tôi khó thở mắng. Đáng lý ra lời mắng mỏ này rất hùng hổ mới đúng, nhưng tôi phát hiện cánh tay mình đang khoát trên cổ hắn, tư thế này khiến tôi cũng cao gần bằng hắn, thanh âm lại không hề có lực, quả thật rất giống với các bạn nữ đang giận dỗi bạn trai của mình vậy, vì thế lại càng tức giận hơn.

Ấn Cửu Hàn cười nhẹ nói: "Đúng, tôi là biến thái, trứng thối, vương bát đản. Vui rồi chứ?"

"Cậu, cậu, cậu... Hừ!" Tôi nhìn bộ dáng thoải mái không khác gì trước đó của hắn, tức đến không nói nên lời.

Nhưng hắn căn bản không để ý tôi đang tức cái gì, sáp tới mổ cái chóc lên môi tôi một cái, gần trong gang tấc mà nói: "Cậu mệt rồi, tôi ôm cậu đi tắm, có được không?"

Tôi tránh không kịp, lại bị hắn chiếm tiện nghi, càng tức nữa.

"Tắm, tắm cái đầu mi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hormone Thần Bí

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook