Chương 3: Kẻ Thù
Hàn Thiên Vy
02/10/2016
Chiếc Taxi chở nó về nhà sau đó chạy đi mất. Đứng trước căn biệt thự u
ám trước mặt, cô khẽ thở dài rồi bước vào, chân đã không còn đau nữa.
Vừa bước vào nhà, cô đã gặp cảnh tượng ba cô đang ngồi cùng một người
con gái xa lạ, hai người có những cử chỉ vô cùng thân mật.
Cô biết, lúc này mẹ cô đang ngồi khóc ở nơi nào đó. Ba cô là đại ca của một bang mafia khét tiếng trên thế giới, việc qua lại với nhiều loại phụ nữ là hiển nhiên.
Ba và mẹ cô rất hòa đồng, ba cũng yêu mẹ, chỉ là ba vẫn không thể bỏ được thói trăng hoa lúc nào cũng làm mẹ bật khóc.
Nhìn cô gái chỉ lớn hơn mình 5 tuổi mà cô cảm thấy tởm. Có vẻ cô ta hành nghề sớm quá rồi!
''Đây là con gái anh sao? Đẹp quá!''-Cô gái đó chỉ vào cô
''Khánh Vi! Con không chào chị sao?''-Ba cô không hài lòng với cô. Vốn dĩ trong mắt ông cô chả là gì cứ như là bóng ma, ông luôn yêu thương anh hai hơn vì anh là một sát thủ hạng nặng có thể giúp đỡ cho ông.
Nhưng ông không hề biết anh ấy phải quản lí bang riêng của mình, đó là bang Woft, một trong những bang hùng mạnh đứng sau Fox và ngang hàng với Ghost.
''Chị? Sao không phải là bà nội già?!''-Cô cười nhạt rồi lên lầu tìm mẹ
''Mày...''-Ba cô tức giận đứng phắt dậy. Cô gái đó kéo ông ngồi xuống kìm nén cơn giận.
Trong phòng mẹ cô,
''Mẹ..."-Cô ôm lấy người phụ nữ trong góc phòng
''Tiểu Vi, con về rồi!''-Mẹ cô ôm lấy cô khóc nức nở
''Không sao đâu mẹ, có con rồi!''-Cô đau lòng an ủi mẹ
Phía dưới nhà, cánh cửa lần thứ 2 mở ra.
Chàng trai vô cùng đẹp trai (Ngang hắn) bước vào, ngay khi nhìn thấy cảnh tượng đôi nam nữ ôm nhau giữa phòng khách thì khó chịu nheo mày.
''Lên phòng đi! Chướng quá.''-Anh mở miệng rủa
''Con về rồi à?''-Ba cô rất ngạc nhiên khi thấy anh về bằng cửa trước mà không đi cầu thang từ tầng hầm lên như thường ngày.
''Con anh rất đẹp trai nha!''-Cô gái kia lập tức sang mắt khi thấy anh cô
''Hổ phụ sinh hổ tử mà!''-Ba cô cười ta hài lòng
''Nhảm nhí..."-Anh nói rồi bước lên lầu
''...''-Hai người bọn học không nói gì nữa
Phòng mẹ cô,
Lúc này mẹ đã thiếp đi, cô đứng dậy nhìn mẹ được một lúc thì anh bước vào.
''Mẹ ngủ rồi à?''-Anh ôm lấy cô từ phía sau, hôn lên tóc cô
''Vâng!''-Cô xoay lưng lại ôm anh
Nhìn người con gái mình yêu thương nhất đau khổ là điều mà bát cứ người đàn ông nào cũng không muốn. Anh cũng giống vậy, anh rất yêu cô, anh yêu cô dù cô là em gái anh, yêu cô hơn yêu tính mạng mình, nhưng chắc cô cũng không bao giờ để ý đâu.
''Anh đưa em về phòng!''-Anh dìu cô về phòng
''Ưm..Em muốn ngủ với anh!''-Cô nhỏng nhẽo
''Được được, ngủ cùng với anh!''-Anh véo ám cô rồi cùng cô trở về phòng mình.
Cô lập tức mở tủ đồ của anh ra lấy một chiếc áo sơ-mi trắng của anh, rồi lại lật đật mở cái tủ nhỏ trong góc lấy ra một cái quần đùi chạy vào toa-lét. Anh lắc đầu cười cười nhìn cô.
Sau khi bước ra, cô không nói gì mà chạy đến tủ sách của anh, chọn một quyển để đọc. Sau khi cô ra, thì anh vào toa-lét, đến khi anh bước ra thì cô đã đọc xong cả quyển sách.
Thấy anh bước ra cô bước lại trước mặt anh, nhìn anh thật kĩ rồi phán ''Không có vết thương, không còn mùi máu tươi!''
Anh phì cười trước câu nói của cô, anh biết thế nào cô cũng sẽ nói thế. Mỗi lần anh đi làm nhiệm vụ về cô cũng kiểm tra anh rất kĩ, những lúc anh sơ suất bị thương thì đó là đêm cực hình của anh. Cô bắt anh thức suốt 3 tiếng đồng hồ để ngồi nghe cô lảm nhảm, phàn nàn sau đó lại ngủ gục trên vai anh.
''Ngủ đi cô bé!''-Anh bế cô lên rồi ném lên giường.
Nửa đêm, cô bỗng quay qua khều khều anh, anh lập tức mở mắt nhưng không quay lại, thấy anh không có động tĩnh, cô nói ''Anh hai, hôm nay em gặp một anh khối trên rất dễ thương, anh ấy rất tốt với em, rất giống anh. Hôm nay, trường em có trận đấu với trường anh, em sơ suất bị thương, là anh ta chăm sóc em. Nhưng em biết, em biết anh ta là người em không nên giao du,...vì anh ta là kẻ thù của anh, anh ta là người mà chị Ly yêu, nhưng anh ta không yêu chị ấy, anh ta làm chị ấy khóc, nhưng chị ấy khóc thì anh cũng khóc. Em không muốn thấy anh khóc. Em rất thương anh, anh hai!''-Cô nói rồi ngủ quên mất
Lúc cô kể đến lúc cô bị thương, xém chút nữa anh đã quay lại nhưng khi nghe đến từ 'kẻ thù' thì anh lập tức nhíu mày, khi nghe đến tên Ly thì mày anh giãn ra cười không thành tiếng. Anh quay sang cô, nhìn khuôn mặt đang ngủ tựa thiên thần,
''Cô bé ngốc, cậu ta không phải kẻ thù của anh, còn Ly không phải người anh yêu, anh..yêu em!''-Anh nói rồi hôn vào môi cô một cái sau đó ôm cô vào lòng cả hai cùng chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau,
''Anh hai...''-Cô quờ quạng khắp nơi nhưng không thể anh thì lập tức bật dậy, nghe tiếng xả nước trong toa-lét thì cô không nói gì mà bỏ về phòng thay đồ, soạn sách vở chuẩn bị đi học.
Bước xuống nhà, ba cô đang đọc báo, mẹ cô pha trà, anh đang ngồi nghe nhạc. Khi nhìn thấy cô xuống thì mẹ cô cười chào buổi sáng còn anh thì tháo tai nghe ra bắt đầu ăn sáng.
Cô gắp cho mẹ cô cả cái trứng nói ''Mẹ ăn thêm đi, con không ăn trứng!''
Mẹ cô cười rồi ăn phần trứng đó, sau khi ăn xong, cô lấy trong balo hai cái phiếu và một cái thẻ ATM đưa cho mẹ cô ''Mẹ với thím 6 đi shopping đi! Nhớ mau cho con và anh hai thứ gì đó nha!''
''Nhưng...con làm gì ra tiền?''-Mẹ cô còn ấp úng không nhận, cô có làm gì ra tiền mà cho bà chứ
''Mẹ nhận đi!''-Anh nói rồi đứng dậy
''Con đi học nha mẹ!''-Cô cười nói rồi bước đi, vừa ra khỏi cửa cô lập tức lấy chiếc Ip6S Plus của mình ra nhắn tin vào một số điện thoại quen thuộc sau đó cười nhẹ.
Cổng biệt thự nhà nó,
''Anh đưa em đi học!''-Anh chạy chiếc Yamaha R1 2015 lại trước mặt cô
''Em đến trường anh có chút chuyện!.''-Nó phóng lên, ôm chặt eo anh rồi nói
''Chuyện con nhỏ đó?''-Anh lên ga lập tức phóng đi với vận tốc
''Em nhất định sẽ cho nó biết thế nào là lễ độ khi dám chọc tới em!''-Cô nghiến răng nghiến lợi
''Đừng như lần trước nha, lần trước em làm người ta bị hủy hoại khuôn mặt, lại còn trúng độc DF-22 khiến cô ta phải sống đời sống thực vật. Để làm êm chuyện, anh đã phải cho người giết cả gia đình, thủ tiêu hàng xóm đấy!''-Anh phàn nàn
''Lần này sẽ nhẹ thôi...''-Cô nói bằng giọng nham hiểm vô cùng làm anh nuốt nước bọt ừng ực vì sợ cô em gái.
Trên đời này anh không sợ bất cứ thứ gì, chỉ sợ cô, anh tàn độc, cô còn tàn độc hơn, anh mưu trí cô lại càng mưu mô, những người đụng tới cô không chết thì chỉ còn nửa cái mạng...
Cô biết, lúc này mẹ cô đang ngồi khóc ở nơi nào đó. Ba cô là đại ca của một bang mafia khét tiếng trên thế giới, việc qua lại với nhiều loại phụ nữ là hiển nhiên.
Ba và mẹ cô rất hòa đồng, ba cũng yêu mẹ, chỉ là ba vẫn không thể bỏ được thói trăng hoa lúc nào cũng làm mẹ bật khóc.
Nhìn cô gái chỉ lớn hơn mình 5 tuổi mà cô cảm thấy tởm. Có vẻ cô ta hành nghề sớm quá rồi!
''Đây là con gái anh sao? Đẹp quá!''-Cô gái đó chỉ vào cô
''Khánh Vi! Con không chào chị sao?''-Ba cô không hài lòng với cô. Vốn dĩ trong mắt ông cô chả là gì cứ như là bóng ma, ông luôn yêu thương anh hai hơn vì anh là một sát thủ hạng nặng có thể giúp đỡ cho ông.
Nhưng ông không hề biết anh ấy phải quản lí bang riêng của mình, đó là bang Woft, một trong những bang hùng mạnh đứng sau Fox và ngang hàng với Ghost.
''Chị? Sao không phải là bà nội già?!''-Cô cười nhạt rồi lên lầu tìm mẹ
''Mày...''-Ba cô tức giận đứng phắt dậy. Cô gái đó kéo ông ngồi xuống kìm nén cơn giận.
Trong phòng mẹ cô,
''Mẹ..."-Cô ôm lấy người phụ nữ trong góc phòng
''Tiểu Vi, con về rồi!''-Mẹ cô ôm lấy cô khóc nức nở
''Không sao đâu mẹ, có con rồi!''-Cô đau lòng an ủi mẹ
Phía dưới nhà, cánh cửa lần thứ 2 mở ra.
Chàng trai vô cùng đẹp trai (Ngang hắn) bước vào, ngay khi nhìn thấy cảnh tượng đôi nam nữ ôm nhau giữa phòng khách thì khó chịu nheo mày.
''Lên phòng đi! Chướng quá.''-Anh mở miệng rủa
''Con về rồi à?''-Ba cô rất ngạc nhiên khi thấy anh về bằng cửa trước mà không đi cầu thang từ tầng hầm lên như thường ngày.
''Con anh rất đẹp trai nha!''-Cô gái kia lập tức sang mắt khi thấy anh cô
''Hổ phụ sinh hổ tử mà!''-Ba cô cười ta hài lòng
''Nhảm nhí..."-Anh nói rồi bước lên lầu
''...''-Hai người bọn học không nói gì nữa
Phòng mẹ cô,
Lúc này mẹ đã thiếp đi, cô đứng dậy nhìn mẹ được một lúc thì anh bước vào.
''Mẹ ngủ rồi à?''-Anh ôm lấy cô từ phía sau, hôn lên tóc cô
''Vâng!''-Cô xoay lưng lại ôm anh
Nhìn người con gái mình yêu thương nhất đau khổ là điều mà bát cứ người đàn ông nào cũng không muốn. Anh cũng giống vậy, anh rất yêu cô, anh yêu cô dù cô là em gái anh, yêu cô hơn yêu tính mạng mình, nhưng chắc cô cũng không bao giờ để ý đâu.
''Anh đưa em về phòng!''-Anh dìu cô về phòng
''Ưm..Em muốn ngủ với anh!''-Cô nhỏng nhẽo
''Được được, ngủ cùng với anh!''-Anh véo ám cô rồi cùng cô trở về phòng mình.
Cô lập tức mở tủ đồ của anh ra lấy một chiếc áo sơ-mi trắng của anh, rồi lại lật đật mở cái tủ nhỏ trong góc lấy ra một cái quần đùi chạy vào toa-lét. Anh lắc đầu cười cười nhìn cô.
Sau khi bước ra, cô không nói gì mà chạy đến tủ sách của anh, chọn một quyển để đọc. Sau khi cô ra, thì anh vào toa-lét, đến khi anh bước ra thì cô đã đọc xong cả quyển sách.
Thấy anh bước ra cô bước lại trước mặt anh, nhìn anh thật kĩ rồi phán ''Không có vết thương, không còn mùi máu tươi!''
Anh phì cười trước câu nói của cô, anh biết thế nào cô cũng sẽ nói thế. Mỗi lần anh đi làm nhiệm vụ về cô cũng kiểm tra anh rất kĩ, những lúc anh sơ suất bị thương thì đó là đêm cực hình của anh. Cô bắt anh thức suốt 3 tiếng đồng hồ để ngồi nghe cô lảm nhảm, phàn nàn sau đó lại ngủ gục trên vai anh.
''Ngủ đi cô bé!''-Anh bế cô lên rồi ném lên giường.
Nửa đêm, cô bỗng quay qua khều khều anh, anh lập tức mở mắt nhưng không quay lại, thấy anh không có động tĩnh, cô nói ''Anh hai, hôm nay em gặp một anh khối trên rất dễ thương, anh ấy rất tốt với em, rất giống anh. Hôm nay, trường em có trận đấu với trường anh, em sơ suất bị thương, là anh ta chăm sóc em. Nhưng em biết, em biết anh ta là người em không nên giao du,...vì anh ta là kẻ thù của anh, anh ta là người mà chị Ly yêu, nhưng anh ta không yêu chị ấy, anh ta làm chị ấy khóc, nhưng chị ấy khóc thì anh cũng khóc. Em không muốn thấy anh khóc. Em rất thương anh, anh hai!''-Cô nói rồi ngủ quên mất
Lúc cô kể đến lúc cô bị thương, xém chút nữa anh đã quay lại nhưng khi nghe đến từ 'kẻ thù' thì anh lập tức nhíu mày, khi nghe đến tên Ly thì mày anh giãn ra cười không thành tiếng. Anh quay sang cô, nhìn khuôn mặt đang ngủ tựa thiên thần,
''Cô bé ngốc, cậu ta không phải kẻ thù của anh, còn Ly không phải người anh yêu, anh..yêu em!''-Anh nói rồi hôn vào môi cô một cái sau đó ôm cô vào lòng cả hai cùng chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau,
''Anh hai...''-Cô quờ quạng khắp nơi nhưng không thể anh thì lập tức bật dậy, nghe tiếng xả nước trong toa-lét thì cô không nói gì mà bỏ về phòng thay đồ, soạn sách vở chuẩn bị đi học.
Bước xuống nhà, ba cô đang đọc báo, mẹ cô pha trà, anh đang ngồi nghe nhạc. Khi nhìn thấy cô xuống thì mẹ cô cười chào buổi sáng còn anh thì tháo tai nghe ra bắt đầu ăn sáng.
Cô gắp cho mẹ cô cả cái trứng nói ''Mẹ ăn thêm đi, con không ăn trứng!''
Mẹ cô cười rồi ăn phần trứng đó, sau khi ăn xong, cô lấy trong balo hai cái phiếu và một cái thẻ ATM đưa cho mẹ cô ''Mẹ với thím 6 đi shopping đi! Nhớ mau cho con và anh hai thứ gì đó nha!''
''Nhưng...con làm gì ra tiền?''-Mẹ cô còn ấp úng không nhận, cô có làm gì ra tiền mà cho bà chứ
''Mẹ nhận đi!''-Anh nói rồi đứng dậy
''Con đi học nha mẹ!''-Cô cười nói rồi bước đi, vừa ra khỏi cửa cô lập tức lấy chiếc Ip6S Plus của mình ra nhắn tin vào một số điện thoại quen thuộc sau đó cười nhẹ.
Cổng biệt thự nhà nó,
''Anh đưa em đi học!''-Anh chạy chiếc Yamaha R1 2015 lại trước mặt cô
''Em đến trường anh có chút chuyện!.''-Nó phóng lên, ôm chặt eo anh rồi nói
''Chuyện con nhỏ đó?''-Anh lên ga lập tức phóng đi với vận tốc
''Em nhất định sẽ cho nó biết thế nào là lễ độ khi dám chọc tới em!''-Cô nghiến răng nghiến lợi
''Đừng như lần trước nha, lần trước em làm người ta bị hủy hoại khuôn mặt, lại còn trúng độc DF-22 khiến cô ta phải sống đời sống thực vật. Để làm êm chuyện, anh đã phải cho người giết cả gia đình, thủ tiêu hàng xóm đấy!''-Anh phàn nàn
''Lần này sẽ nhẹ thôi...''-Cô nói bằng giọng nham hiểm vô cùng làm anh nuốt nước bọt ừng ực vì sợ cô em gái.
Trên đời này anh không sợ bất cứ thứ gì, chỉ sợ cô, anh tàn độc, cô còn tàn độc hơn, anh mưu trí cô lại càng mưu mô, những người đụng tới cô không chết thì chỉ còn nửa cái mạng...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.