Hốt Hết Đồ Tốt Xuyên Về Năm 70
Chương 21:
Chủ Bất Kiến Lâm An
11/11/2023
Edit: Mây
Ngửi được mùi bánh nướng áp chảo trong không khí, Ninh Chiêu không khỏi sờ bụng mình. Kì thật, việc đêm qua bôn ba khắp nơi khiến hắn sớm đã đói không chịu được, đổi lại ngày trước, chắc chắn hắn sẽ lấy bánh nén khô từ trong dị năng không gian ra ăn đối phó. Nhưng từ khi được nếm thử tay nghề của Tống Ngọc Nhứ, hắn cảm thấy ăn bánh nén khô chính là đang thiếu tôn trọng cái miệng của mình. Phải thừa nhận bánh nén khô xác thực chống đói rất tốt, đặt vào hoàn cảnh nơi mạt thế chính là món đồ cứu mạng người, nhưng giờ có đồ ăn ngon hơn, vẫn là nên giữ lại bánh nén khô để lần sau ăn đi.
“Anh ăn trước đi.” Tống Ngọc Nhứ nhìn Ninh Chiêu đói meo sờ bụng, đôi mắt anh nhìn chằm chằm vào nồi, Tống Ngọc Nhứ không khỏi giật giật khoé miệng. Cô đem một cái bánh kẹp đã chín bỏ vào trong bát đưa cho anh: “Mới ra lò, khá nóng đấy.”
Ninh Chiêu nhìn Tống Ngọc Nhứ, thấy cô vẫn cúi đầu dùng đũa lật bánh trong chảo, vốn chỉ định gật đầu, nhưng rốt cuộc đến miệng lại thành trả lời: “Được.”
Anh nói thêm: “Hôm qua tôi lên núi kiếm đồ có đổi được chút tiền, đợi ăn xong tôi sẽ đưa cho cô.”
“Đây đều là tiền anh kiếm được, anh không cần đưa cho tôi.” Tống Ngọc Nhứ vội vàng lắc đầu, cô với Ninh Chiêu cũng đâu phải vợ chồng thật sự, lúc trước xây nhà phải đến công xã mua đồ còn chưa tính, bây giờ nhà cửa đã xây xong, vẫn không biết ngại mà lấy tiền của Ninh Chiêu, mặt cô không dày đến mức đó.
“Để tôi cầm tiền tôi cũng không biết tiêu vào đâu.” Ninh Chiêu nói: “Tôi nghĩ trước mắt nên xem vận khí có tốt không, lên núi kiếm thêm đồ vật rồi tìm người trao đổi vào làm công nhân tạm thời trong xưởng, đợi đến lúc đó chúng ta sẽ có nguồn thu nhập chính quy ổn định.”
Nói đến vị trí công nhân tạm thời, Tống Ngọc Nhứ liền nghĩ tới vị trí lúc trước nguyên chủ công tác giờ đã bị Tống Tiểu Tuyết thay thế. Bây giờ nhà đã xây xong, cô đang phân vân không biết có nên cướp lại vị trí đó của Tống Tiểu Tuyết hay không, dù sao Tống Tiểu Tuyết cũng đâu phải người đối xử tốt với cô, thậm chí trước đây cô ta còn công kích nhằm vào nguyên chủ rất nhiều lần. Bây giờ cô xuyên qua, dù sao cũng phải biết tính toán cho tương lai của chính mình.
Bất quá chuyện này cô vẫn còn phải suy nghĩ thêm, theo logic mà nói, Tống Tiểu Tuyết là nữ chính, cũng không biết cô ta trọng sinh thì có đầu óc mưu kế khôn ngoan đến đâu.
Nhưng là cô xuyên qua cũng không có đầu óc tính toán! Xuyên qua rồi mà chỉ số IQ vẫn chẳng tiến bộ chút nào, cô thậm chí còn không tâm cơ như nữ chính nữa.
Giời ạ~ sốt ruột.
Ngửi được mùi bánh nướng áp chảo trong không khí, Ninh Chiêu không khỏi sờ bụng mình. Kì thật, việc đêm qua bôn ba khắp nơi khiến hắn sớm đã đói không chịu được, đổi lại ngày trước, chắc chắn hắn sẽ lấy bánh nén khô từ trong dị năng không gian ra ăn đối phó. Nhưng từ khi được nếm thử tay nghề của Tống Ngọc Nhứ, hắn cảm thấy ăn bánh nén khô chính là đang thiếu tôn trọng cái miệng của mình. Phải thừa nhận bánh nén khô xác thực chống đói rất tốt, đặt vào hoàn cảnh nơi mạt thế chính là món đồ cứu mạng người, nhưng giờ có đồ ăn ngon hơn, vẫn là nên giữ lại bánh nén khô để lần sau ăn đi.
“Anh ăn trước đi.” Tống Ngọc Nhứ nhìn Ninh Chiêu đói meo sờ bụng, đôi mắt anh nhìn chằm chằm vào nồi, Tống Ngọc Nhứ không khỏi giật giật khoé miệng. Cô đem một cái bánh kẹp đã chín bỏ vào trong bát đưa cho anh: “Mới ra lò, khá nóng đấy.”
Ninh Chiêu nhìn Tống Ngọc Nhứ, thấy cô vẫn cúi đầu dùng đũa lật bánh trong chảo, vốn chỉ định gật đầu, nhưng rốt cuộc đến miệng lại thành trả lời: “Được.”
Anh nói thêm: “Hôm qua tôi lên núi kiếm đồ có đổi được chút tiền, đợi ăn xong tôi sẽ đưa cho cô.”
“Đây đều là tiền anh kiếm được, anh không cần đưa cho tôi.” Tống Ngọc Nhứ vội vàng lắc đầu, cô với Ninh Chiêu cũng đâu phải vợ chồng thật sự, lúc trước xây nhà phải đến công xã mua đồ còn chưa tính, bây giờ nhà cửa đã xây xong, vẫn không biết ngại mà lấy tiền của Ninh Chiêu, mặt cô không dày đến mức đó.
“Để tôi cầm tiền tôi cũng không biết tiêu vào đâu.” Ninh Chiêu nói: “Tôi nghĩ trước mắt nên xem vận khí có tốt không, lên núi kiếm thêm đồ vật rồi tìm người trao đổi vào làm công nhân tạm thời trong xưởng, đợi đến lúc đó chúng ta sẽ có nguồn thu nhập chính quy ổn định.”
Nói đến vị trí công nhân tạm thời, Tống Ngọc Nhứ liền nghĩ tới vị trí lúc trước nguyên chủ công tác giờ đã bị Tống Tiểu Tuyết thay thế. Bây giờ nhà đã xây xong, cô đang phân vân không biết có nên cướp lại vị trí đó của Tống Tiểu Tuyết hay không, dù sao Tống Tiểu Tuyết cũng đâu phải người đối xử tốt với cô, thậm chí trước đây cô ta còn công kích nhằm vào nguyên chủ rất nhiều lần. Bây giờ cô xuyên qua, dù sao cũng phải biết tính toán cho tương lai của chính mình.
Bất quá chuyện này cô vẫn còn phải suy nghĩ thêm, theo logic mà nói, Tống Tiểu Tuyết là nữ chính, cũng không biết cô ta trọng sinh thì có đầu óc mưu kế khôn ngoan đến đâu.
Nhưng là cô xuyên qua cũng không có đầu óc tính toán! Xuyên qua rồi mà chỉ số IQ vẫn chẳng tiến bộ chút nào, cô thậm chí còn không tâm cơ như nữ chính nữa.
Giời ạ~ sốt ruột.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.