Chương 22
Noazh-Bụi Phấn
19/07/2017
-lát nữa ăn xong đi với mình nhé ~ cậu nở một nụ cười vô cùng hiếm hoi,
tim nó...trệch mất một nhịp rồi, mặt nó đỏ tía tai, nụ cười ấy cũng lọt
vào mắt bọn con gái, đứa thì lên 9 tầng mây, đứa thì lọt xuống 18 'tầng
địa ngục "nó đã cướp anh Vũ rồi Giờ còn bắt anh Phong nữa, thật đáng
chết mà!!! "
-o...oki.... mà đi đâu vậy????
Nó vừa nhai bánh vừa nói
-cứ đi rồi sẽ biết. Giọng nói trầm xuống pha chút ma mị làm nó mém nghẹn, nghe mà rùng hết cả mình. - ở đây đợi mình mình lên xin phép nghỉ học giúp cậu. Nói rồi cậu để nó bơ vơ một mình
Nó ngồi nhai bánh thì một đám con gái đi đến, đầu đứa cam đứa đỏ nhìn mà đau mắt cực kì
-Oh Tâm Như đấy à, bạn chỉ cho mình cách cuỗm trai người khác được không???? Đứa a
-bạn làm sao mà hay thế, một lẫn mà "ăn cắp"luôn trái tim của hai người đàn ông của trường, thật là super à nha. Đứa b
......
Nó xoa hai bên thái dương để cố gắng tiếp thu những lời nói chua chát này hai chân gác lên bàn, phán cho một câu làm chúng nó tức nghẹn họng
- tôi ko biết Mấy người nói có ý gì nên cho nó là lời khen,còn về việc tôi cắp trái tim ai, bí quyết là gì ?* nhếch mép cười mỉa* tôi không quan tâm, giờ thì biến, ok??? . " tự nhiên đag ăn ko ko lại có tập đoàn tắc kè lùn bay vào, làm mất hết khẩu vị"
- Mày giám!!!!!! Một con tóc nâu trong đám không chịu được mà giơ lên cho nó một cái tát, nhưng chưa đụng đến mặt đã bị tay nó chộp được, bóp đến nỗi bàn tay nhỏ nhắn của nhỏ ko cảm nhận được gì nữa- bỏ tay tao ra con điên, mày nghĩ mày nói chuyện với anh Phong là ngon lắm á,tao nói cho mày biết mày chẳng là cái thágif của ảnh đâu, đừng ảo tưởng nữa. Sau khi nghe nhỏ nói, mặt nó tỉnh bơ hơn bao giờ hết
- các người chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, chưa đau chưa sợ,đụng đến bà, bà 'giết'. Nó nói xong, đứng giậy, bẻ tay rắc rắc và........
-----------
Lâm Chấn Phong đag đi đến phòng hiệu trưởng thì đâu ra có con nhỏ từ phòng lớp a chạy tới trước mặt cậu. Cả lớp A ở trong lớp ngó ra
- Oppa à, em tên là Bảo Thúy Đan, em đã thích anh từ năm ngoái, thật sự em chưa bao giờ thấy ai đẹp trai hơn anh cả, tại em không biết anh đag ở đâu, nhưng bây giờ anh đã ở trước mặt em, em chỉ muốn nói, anh có thể làm màu vẽ "của em" để bức tranh có thể hoàn thiện được không???
Cậu không hề dừng lại. Lướt qua cô gái tên Thúy Đan như không khí, cậu nhếch mép cười khinh bỉ, câu nói của cậu tuy chỉ có nhỏ nghe thấy nhưng đã làm trái tim nhỏ vỡ vụn làm từng mảnh
- ngu xuẩn. :-
-o...oki.... mà đi đâu vậy????
Nó vừa nhai bánh vừa nói
-cứ đi rồi sẽ biết. Giọng nói trầm xuống pha chút ma mị làm nó mém nghẹn, nghe mà rùng hết cả mình. - ở đây đợi mình mình lên xin phép nghỉ học giúp cậu. Nói rồi cậu để nó bơ vơ một mình
Nó ngồi nhai bánh thì một đám con gái đi đến, đầu đứa cam đứa đỏ nhìn mà đau mắt cực kì
-Oh Tâm Như đấy à, bạn chỉ cho mình cách cuỗm trai người khác được không???? Đứa a
-bạn làm sao mà hay thế, một lẫn mà "ăn cắp"luôn trái tim của hai người đàn ông của trường, thật là super à nha. Đứa b
......
Nó xoa hai bên thái dương để cố gắng tiếp thu những lời nói chua chát này hai chân gác lên bàn, phán cho một câu làm chúng nó tức nghẹn họng
- tôi ko biết Mấy người nói có ý gì nên cho nó là lời khen,còn về việc tôi cắp trái tim ai, bí quyết là gì ?* nhếch mép cười mỉa* tôi không quan tâm, giờ thì biến, ok??? . " tự nhiên đag ăn ko ko lại có tập đoàn tắc kè lùn bay vào, làm mất hết khẩu vị"
- Mày giám!!!!!! Một con tóc nâu trong đám không chịu được mà giơ lên cho nó một cái tát, nhưng chưa đụng đến mặt đã bị tay nó chộp được, bóp đến nỗi bàn tay nhỏ nhắn của nhỏ ko cảm nhận được gì nữa- bỏ tay tao ra con điên, mày nghĩ mày nói chuyện với anh Phong là ngon lắm á,tao nói cho mày biết mày chẳng là cái thágif của ảnh đâu, đừng ảo tưởng nữa. Sau khi nghe nhỏ nói, mặt nó tỉnh bơ hơn bao giờ hết
- các người chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, chưa đau chưa sợ,đụng đến bà, bà 'giết'. Nó nói xong, đứng giậy, bẻ tay rắc rắc và........
-----------
Lâm Chấn Phong đag đi đến phòng hiệu trưởng thì đâu ra có con nhỏ từ phòng lớp a chạy tới trước mặt cậu. Cả lớp A ở trong lớp ngó ra
- Oppa à, em tên là Bảo Thúy Đan, em đã thích anh từ năm ngoái, thật sự em chưa bao giờ thấy ai đẹp trai hơn anh cả, tại em không biết anh đag ở đâu, nhưng bây giờ anh đã ở trước mặt em, em chỉ muốn nói, anh có thể làm màu vẽ "của em" để bức tranh có thể hoàn thiện được không???
Cậu không hề dừng lại. Lướt qua cô gái tên Thúy Đan như không khí, cậu nhếch mép cười khinh bỉ, câu nói của cậu tuy chỉ có nhỏ nghe thấy nhưng đã làm trái tim nhỏ vỡ vụn làm từng mảnh
- ngu xuẩn. :-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.