Chương 9: (tt)
Noazh-Bụi Phấn
14/06/2017
Nói sơ qua cô gái tên Hoàng Mai Anh nhé (đáng lẽ nên nói từ chương trước. sorry***) 1m 62
cô là con gái trong một gia đình không được khá giả lắm và cũng ko mấy hạnh phúc. mẹ cô, sau khi sinh ra cô, lên 6, bà lại tặng cho papa cô thêm 3 đứa nữa. vì bà quá mệt mỏi khi nuôi cô và mấy nhóc tì nên đã bỏ đi và chung sống vs người đàn ông khác như một người vk lẻ Haha trái đất này tròn quá đi mất, người đàn ông đó ko ai khác mà chính là bố của nó ( ko biết sau này mọi chuyện sẽ ra sao nhỉ) từ sau khi bà đi thì mọi chuyện càng tồi tệ hơn, bố cô va vào cờ bạc, riệu chè, tối đến thì mắng chửi và đáng đập cô. nhiều lúc cô định tự tử nên khi nghĩ đến các em thì cô ko thể làm được và đầu cô đã thông suốt, muốn có được quộc sống tốt cho em mình, cô đã lao vào học hành để giựt được giải vào top 200 của ngôi trường danh giá đó, chỉ cần học ở đó một năm thì xin việc gì cũng ko thành vấn đề.
-------@-@-----@@--@----
sau bữa tiệc này sẽ là nhảy vì vậy hầu hết hs nam đều mặc áo vest còn nữ thì mặc váy
Hoàng Mai Lam, cô chạy hết chỗ này đến chỗ khác và khựng lại
-đẹp quá !!!!! nó ngớ người khi trước mặt nó là một cậu con trai với khuyên tai màu đỏ của cậu. cậu ta đang ngồi trên ghế với một đám sắc lang đang nhìn ngắm, càng nhìn càng mê cô cố ko nhìn nữa, cô lỡ va phải một người và:
-RẦM!!!!!
nó chạy ra xem có chuyện gì thì thấy,
cô nằm dưới đất và một cô gái đang phủi quần áo với khuôn mặt nhăn nhó
- con nhỏ này là ai mà dám vô đây hả???? nhỏ vừa nói, giọng oang oảng như cái máy phát thanh- mày ko có tư cách ở đây đâu, chỗ mày ở là thùng rác kìa. càng nói cành lố, lúc đầu thì người ta ko thích Mai Anh lăm nhưng sau đó lại cảm thấy thương cảm cho cô vì va phải người nói nhiều như nhỏ- mày định giả vờ tội nghiệp à, ko ai thương xót cho mày đâu. cô từ nãy đến giờ ko nói gì, cô phủi quần áo và đứng giậy cúi người tạ lỗi
-tôi thật sự xin lỗi. đang định đi thì bị nhỏ kéo lại
-ai cho mày đi thế tao..... nhỏ đang kéo cô lại thì một cánh liền hất nó ra, là nó. không còn đôi mắt hiền lành như lúc nãy nữa mà là một đôi mắt như muốn giết người vậy. nó kéo cô vào lòng mình. lấy tay áp lên khuôn mặt cô rồi nói:
- chán sông sao. không ngờ lại có kẻ ko biết mình là ai đẳ đụng vào người của tôi thì phải
(What the.. Hình Như có gì đó sai sai Σ( ° △ °|||) bây giờ nhìn nó như một chàng hoàng tử còn cô như một con bé lọ lem vậy.
nó nói một câu vô cùng bá đạo làm cho ai cũng phải rùng mình
-mày là........ Chưa nói xong đã bị nó túm rồi giựt mạnh xuống, con nhỏ này định túm tóc nó lại nhưng ko được nó quá cao vả lại còn đang bị túm tóc nữa chứ thật là mất mặt mà @@. Nó ghé sát vào tai nhỏ rồi nói:
-ko có lần sau nữa đâu nhé, tôi còn thấy thì mặt cô ko còn đẹp như thế này nữa đâu. Nhỏ giờ mới khóc nấc lên, ai cũng ko biết nó nói gì mà kích động đến vậy, nó nói xong thò lại thấy Hoàng Mai Anh, nước mắt đã lưng tròng rồi. Nó bế xốc cô lên rồi bước ra ngoài trong bao ánh mắt ghen tị của mọi người đặc biệt là mấy đứa con gái, nghĩ sao đó ko phải mình và sự bất ngờ, không ngoại lệ Nguyễn Thiên Vũ, anh khá ngạc nhiên trước hành động của nó.
............
Trên ban công, một cậu con trai đã nhìn nó với ánh mắt thích thú, cậu mặc quần rin màu đen, ao sơ mi trắng và khoác trên mình là cái áo khoác mỏng màu đen nốt tay cầm ly riệu vang, môi đột nhiên nhếch nhẹ" cô ta thú vị nhỉ " cậu uống hết ly rượu rồi đi (mn biết ai ko?) ╮(╯▽╰)╭
cô là con gái trong một gia đình không được khá giả lắm và cũng ko mấy hạnh phúc. mẹ cô, sau khi sinh ra cô, lên 6, bà lại tặng cho papa cô thêm 3 đứa nữa. vì bà quá mệt mỏi khi nuôi cô và mấy nhóc tì nên đã bỏ đi và chung sống vs người đàn ông khác như một người vk lẻ Haha trái đất này tròn quá đi mất, người đàn ông đó ko ai khác mà chính là bố của nó ( ko biết sau này mọi chuyện sẽ ra sao nhỉ) từ sau khi bà đi thì mọi chuyện càng tồi tệ hơn, bố cô va vào cờ bạc, riệu chè, tối đến thì mắng chửi và đáng đập cô. nhiều lúc cô định tự tử nên khi nghĩ đến các em thì cô ko thể làm được và đầu cô đã thông suốt, muốn có được quộc sống tốt cho em mình, cô đã lao vào học hành để giựt được giải vào top 200 của ngôi trường danh giá đó, chỉ cần học ở đó một năm thì xin việc gì cũng ko thành vấn đề.
-------@-@-----@@--@----
sau bữa tiệc này sẽ là nhảy vì vậy hầu hết hs nam đều mặc áo vest còn nữ thì mặc váy
Hoàng Mai Lam, cô chạy hết chỗ này đến chỗ khác và khựng lại
-đẹp quá !!!!! nó ngớ người khi trước mặt nó là một cậu con trai với khuyên tai màu đỏ của cậu. cậu ta đang ngồi trên ghế với một đám sắc lang đang nhìn ngắm, càng nhìn càng mê cô cố ko nhìn nữa, cô lỡ va phải một người và:
-RẦM!!!!!
nó chạy ra xem có chuyện gì thì thấy,
cô nằm dưới đất và một cô gái đang phủi quần áo với khuôn mặt nhăn nhó
- con nhỏ này là ai mà dám vô đây hả???? nhỏ vừa nói, giọng oang oảng như cái máy phát thanh- mày ko có tư cách ở đây đâu, chỗ mày ở là thùng rác kìa. càng nói cành lố, lúc đầu thì người ta ko thích Mai Anh lăm nhưng sau đó lại cảm thấy thương cảm cho cô vì va phải người nói nhiều như nhỏ- mày định giả vờ tội nghiệp à, ko ai thương xót cho mày đâu. cô từ nãy đến giờ ko nói gì, cô phủi quần áo và đứng giậy cúi người tạ lỗi
-tôi thật sự xin lỗi. đang định đi thì bị nhỏ kéo lại
-ai cho mày đi thế tao..... nhỏ đang kéo cô lại thì một cánh liền hất nó ra, là nó. không còn đôi mắt hiền lành như lúc nãy nữa mà là một đôi mắt như muốn giết người vậy. nó kéo cô vào lòng mình. lấy tay áp lên khuôn mặt cô rồi nói:
- chán sông sao. không ngờ lại có kẻ ko biết mình là ai đẳ đụng vào người của tôi thì phải
(What the.. Hình Như có gì đó sai sai Σ( ° △ °|||) bây giờ nhìn nó như một chàng hoàng tử còn cô như một con bé lọ lem vậy.
nó nói một câu vô cùng bá đạo làm cho ai cũng phải rùng mình
-mày là........ Chưa nói xong đã bị nó túm rồi giựt mạnh xuống, con nhỏ này định túm tóc nó lại nhưng ko được nó quá cao vả lại còn đang bị túm tóc nữa chứ thật là mất mặt mà @@. Nó ghé sát vào tai nhỏ rồi nói:
-ko có lần sau nữa đâu nhé, tôi còn thấy thì mặt cô ko còn đẹp như thế này nữa đâu. Nhỏ giờ mới khóc nấc lên, ai cũng ko biết nó nói gì mà kích động đến vậy, nó nói xong thò lại thấy Hoàng Mai Anh, nước mắt đã lưng tròng rồi. Nó bế xốc cô lên rồi bước ra ngoài trong bao ánh mắt ghen tị của mọi người đặc biệt là mấy đứa con gái, nghĩ sao đó ko phải mình và sự bất ngờ, không ngoại lệ Nguyễn Thiên Vũ, anh khá ngạc nhiên trước hành động của nó.
............
Trên ban công, một cậu con trai đã nhìn nó với ánh mắt thích thú, cậu mặc quần rin màu đen, ao sơ mi trắng và khoác trên mình là cái áo khoác mỏng màu đen nốt tay cầm ly riệu vang, môi đột nhiên nhếch nhẹ" cô ta thú vị nhỉ " cậu uống hết ly rượu rồi đi (mn biết ai ko?) ╮(╯▽╰)╭
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.