[Hp Đồng Nhân - Snarry] Huyết Thống Chiến Tranh
Chương 96: Đừng làm gì hết
Tả Thủ Toan Thái Hữu Thủ Ngư
03/08/2021
EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
- o0o-
Nhìn Harry vẫn chưa nói hết, Snaoe nhướng mày, không hỏi thêm gì nữa. Tuy rằng bọn họ là bạn bè, nhưng cũng không đến mức phải hỏi hết.
"Như thế cậu đang tính bổ sung giấc ngủ trong thư viện sao?" Snaope nhìn Madam Pince không buông cây chổi lông gà trong tay ra bất kì phút giây nào.
"....Không, tớ nghĩ mình vẫn nên ra sân cỏ chút đi." Ba vị giáo sư không nên đụng vào nhất Hogwarts: Nữ vương bệnh thất Pomfrey, giáo sư độc dược Snape, và thủ thư Madam Pince.
Tuy rằng đã đông, nhưng mặt trời trên cao vẫn chưa đi nghỉ máy, Harry thở dài thường thượt, chuẩn bị quên cái ác mộng tối hôm qua đi....tuy rằng nó chẳng có chút tác dụng gì.
"Severus, Harry! Chiều tốt lành!" Lily đội nón lông thỏ trắng trên đầu, có vẻ ngập tràn sức sống tuổi trẻ.
"Buổi chiều tốt lành, Lily." Harry nhìn ra sau Lily, James không có theo, kỳ lạ ghê.
"Ron đâu?" Lily tò mò hỏi "Không phải hai người luôn đi cùng nhau sao?"
"Cậu ấy trong phòng." Từ khi biết xoay thời gian của Ufiebel không sử dụng được, Ron mượn vài quyển sách có liên quan đến thuật luyện kim từ khu cầm về, đang bổ sung tri thức phương diện xoay thời gian vào não "Cậu tìm Ron sao? Tớ có thể giúp cậu chuyển lời."
"Không, không có việc gì, chỉ hỏi mà thôi, tại gần đây ít thấy cậu ấy, còn tưởng rằng cậu ấy về Durmstrang." Thực tế là Lily hỏi dùm bạn tốt chung phòng với mình, Kelly có chút hảo cảm với Ron.
"Ồ." Harry tinh mắt nhìn thấy một cô gái tóc vàng trốn sau gốc cây đang nhìn về phía này, có chút kinh ngạc, nhưng không nói gì thêm.
"Được rồi, tớ còn có việc, Harry, Severus, tạm biệt." Lily vội vàng chạy đến, lại vội vàng chạy đi, vẫy vẫy tay, mang cô gái tóc vàng kia đi chung.
Severus hôm nay nhìn thấy Lily cũng không tìm đề tài để nói giống bình thường, ngược lại chỉ im lặng nhìn cô nói chuyện với Harry "Severus, cậu cãi nhau với Lily sao?"
"Không có." Chỉ lần nữa phát hiện khoảng cách của mình và Lily rất xa mà thôi.
Hồi lễ giáng sinh, bởi vì hành động bảo vệ Lily của James trong tiết thảo dược và lần nhện tám mắt khổng lồ xâm nhập lâu đài, nên Lily mời James lễ giáng sinh đến nhà cô, Snape tranh thủ được nghỉ đến hẻm xéo mua vài thứ, tình cờ gặp James mang quà đến nhà Lily làm khách, so với Snape không hoạt ngôn, James mới nói mấy câu đã chọc ba mẹ Lily.
Snape cúi chào một cái, từ chối lời mời của ba mẹ Lily, vội vàng trở về Hogwarts, vùi đầu vào phòng yêu cầu, nấu độc dược cả ngày.
"Severus, nếu thích Lily cậu có thể nói cho cậu ấy mà!" Tuy rằng như thế rất có lỗi với ba mình, nhưng bằng mị lực của ba y, hẳn có thể bình an sinh y ra nhỉ?
"Ai nói cậu tôi thích Lily!" Snape tức giận hét, và y sẽ tin nếu không thấy đôi tai đỏ bừng của cậu.
"Severus, cậu nhìn James đi, tiuy rằng ban đầu Lily rất ghét cậu ấy, nhưng mà hiện tại toàn bộ Hogwarts ai không biết James thích Lily, bình thường thấy James cũng tự động nhường chỗ cho cả hai, ở chung lâu rồi, Lily cũng sẽ đỡ chán James hơn." Harry thấm thía khuyên, cho dù sau khi Snape tỏ tình đã bị từ chối, nhưng cũng tốt hơn tương lai cậu ấy vì mẹ y khi trước. Không phải y không ủng hộ ba mình, nhưng chỉ với thái độ của Snape với Lily, y dám thề, chỉ cần người khác không nói với Lily, có hết đời Lily cũng không nhìn ra Snape thích mình.
"....Harry....." Snape yên lặng một chốc, sau đó nhìn theo hướng Lily rời khỏi.
"Sao?" Quyết định đi tỏ tình sao?
"Nếu tớ gia nhập Tử Thần Thục Tử rồi đi thông báo với Lily, khả năng có lớn hơn một chút hay không?" Snape nghiêm túc hỏi.
"H....Hả?" Harry ngu ra như bị sét đánh trúng vậy.
"Vẫn là nên đến phòng yêu cầu luyện chút trình nấu độc dược thôi." Snape đứng dậy, phất áo choàng, đi về lâu đài.
Harry dại ra nhìn theo Snape, qauy đầu, cổ phát ra tiếng kẽo kẹt. Sau khi Snape đi xa rồi. Harry mới phát điên rên rỉ một tiếng, khiến mấy học sinh trên thảm cỏ khác hú hồn.
Buổi tối trở lại tháp Gryffindor, Harry một bộ sống không còn gì hối tiếc mở cửa phòng, làm Ron sợ đến mức tưởng Chúa Tể Hắc Ám biết bí mật của bọn họ rồi. Cuối cùng hỏi mãi, mới biết Harry đi khuyên giải Snape, kết quả khuyên luôn người ta vào Tử Thần Thục Tử.
"Harry, không phải chứ, cậu thật sự không giỏi mấy chuyện tâm sự này đâu." Ron bất đắc dị lắc đầu, sau đó trở lại giường đọc cuốn sách vĩ đại mình mới mượn tiếp.
"Ron, cậu nói xem nên làm sao bây giờ. Hay tớ dùng xoay thời gian quay lại buổi chiều đập chết bản thân mình nhé!" Harry kêu rên.
"Có thể làm gì bây giờ! Nhiều lắm là vẫn như lịch sử, Snape gia nhập Tử Thần Thục Tử làm gián điệp, tương lai sống chết đi tìm 'Potter' kiếm chuyện." Ron thở dài, nói tiếp "Harry, tớ biết cậu vẫn luôn cảm thấy có lỗi với giáo sư Snape, Nhưng mà Harry, tạm bỏ qua Tử Thần Thục Tử bây giờ cứ như ánh nắng ban trưa, nội chỉ cái thiên phú độc dược ấy của giáo sư Snape, một bậc thầy độc dược đó, cậu nghĩ Chúa Tể Hắc Ám có thể bỏ qua người tài giỏi thế sao. Giáo sư không gia nhập Tử Thần Thục Tử cũng là gia nhập Hội phượng hoàng, nếu muốn đứng giữa, thì đó chính là tìm chết, huống chi gia tộc ba cậu là gia tộc mấy đời theo hội phượng hoàng rồi.
Cho nên chỉ với chuyện trong hội phượng hoàng có một Black và một Potter, Snape đã không còn khả năng gia nhập hội phượng hoàng nữa. Harry cũng biết chuyện này, lại thở dài lần nữa Cho nên lần quay về quá khứ này của cả hai, không thay đổi được gì sao?
"Harry, bây giờ không phải thời không của bọn mình, chỉ cần thay đổi một chút thôi cũng có thể khiến tương lai thay đổi." Ron khép sách "Lỡ có chuyện gì đó ngoài ý muốn xảy ra thì sao? Harry, tớ nghiên cứu cái trận pháp trong mật thất kia rồi, theo lý mà nói ngoại trừ lồng phòng hộ của Hogwarts bị ai đó mạnh mẽ xâm nhập, nếu không tử xà không thể nào thức tỉnh, cũng không có khả năng chui ra khỏi mật thất."
"Là sao?" Harry có chút dự cảm bất hảo.
"Tớ phát hiện, rất có khả năng hai đứa bọn mình đột ngột xuyên qua thời không, đột nhiên xuất hiện ở Hogwarts trong cái thời đại này, khiến Hogwarts tự động đánh thức tử xà, mà tử xà vừa tỉnh, vũ xà cũng tỉnh theo, mấy chuyện tử xà gây ra tiếp theo, cậu cũng thầy rồi đó..." Ron cười khổ "Mả cái cây nhân sâm kia tớ cũng kiểm tra rồi, nó hẳn là bị ảnh hưởng bởi thời gian trên người bọn mình, nên mới vội trưởng thành." . ngôn tình hay
"Nhân sâm chính nhanh hơn, tử xà rời khỏi lâu đài, nhện tám mắt nhân cơ hội xâm nhập lâu đài...." Này toàn là mấy chuyện không xảy trong lịch sử, lỡ như cái ngày nhện tám mắt ấy xâm nhập Hogwarts không phải ngày học, lỡ như ngày ấy có một học sinh năm hai nào đó không tiến vào đại sảnh đường kịp, lỡ như ngày ấy có học sinh nào đó chết....Harry thở dà, xoa xoa trán "Tớ biết rồi, tớ sẽ chú ý."
HẾT CHƯƠNG 97
BETA: Ellen
- o0o-
Nhìn Harry vẫn chưa nói hết, Snaoe nhướng mày, không hỏi thêm gì nữa. Tuy rằng bọn họ là bạn bè, nhưng cũng không đến mức phải hỏi hết.
"Như thế cậu đang tính bổ sung giấc ngủ trong thư viện sao?" Snaope nhìn Madam Pince không buông cây chổi lông gà trong tay ra bất kì phút giây nào.
"....Không, tớ nghĩ mình vẫn nên ra sân cỏ chút đi." Ba vị giáo sư không nên đụng vào nhất Hogwarts: Nữ vương bệnh thất Pomfrey, giáo sư độc dược Snape, và thủ thư Madam Pince.
Tuy rằng đã đông, nhưng mặt trời trên cao vẫn chưa đi nghỉ máy, Harry thở dài thường thượt, chuẩn bị quên cái ác mộng tối hôm qua đi....tuy rằng nó chẳng có chút tác dụng gì.
"Severus, Harry! Chiều tốt lành!" Lily đội nón lông thỏ trắng trên đầu, có vẻ ngập tràn sức sống tuổi trẻ.
"Buổi chiều tốt lành, Lily." Harry nhìn ra sau Lily, James không có theo, kỳ lạ ghê.
"Ron đâu?" Lily tò mò hỏi "Không phải hai người luôn đi cùng nhau sao?"
"Cậu ấy trong phòng." Từ khi biết xoay thời gian của Ufiebel không sử dụng được, Ron mượn vài quyển sách có liên quan đến thuật luyện kim từ khu cầm về, đang bổ sung tri thức phương diện xoay thời gian vào não "Cậu tìm Ron sao? Tớ có thể giúp cậu chuyển lời."
"Không, không có việc gì, chỉ hỏi mà thôi, tại gần đây ít thấy cậu ấy, còn tưởng rằng cậu ấy về Durmstrang." Thực tế là Lily hỏi dùm bạn tốt chung phòng với mình, Kelly có chút hảo cảm với Ron.
"Ồ." Harry tinh mắt nhìn thấy một cô gái tóc vàng trốn sau gốc cây đang nhìn về phía này, có chút kinh ngạc, nhưng không nói gì thêm.
"Được rồi, tớ còn có việc, Harry, Severus, tạm biệt." Lily vội vàng chạy đến, lại vội vàng chạy đi, vẫy vẫy tay, mang cô gái tóc vàng kia đi chung.
Severus hôm nay nhìn thấy Lily cũng không tìm đề tài để nói giống bình thường, ngược lại chỉ im lặng nhìn cô nói chuyện với Harry "Severus, cậu cãi nhau với Lily sao?"
"Không có." Chỉ lần nữa phát hiện khoảng cách của mình và Lily rất xa mà thôi.
Hồi lễ giáng sinh, bởi vì hành động bảo vệ Lily của James trong tiết thảo dược và lần nhện tám mắt khổng lồ xâm nhập lâu đài, nên Lily mời James lễ giáng sinh đến nhà cô, Snape tranh thủ được nghỉ đến hẻm xéo mua vài thứ, tình cờ gặp James mang quà đến nhà Lily làm khách, so với Snape không hoạt ngôn, James mới nói mấy câu đã chọc ba mẹ Lily.
Snape cúi chào một cái, từ chối lời mời của ba mẹ Lily, vội vàng trở về Hogwarts, vùi đầu vào phòng yêu cầu, nấu độc dược cả ngày.
"Severus, nếu thích Lily cậu có thể nói cho cậu ấy mà!" Tuy rằng như thế rất có lỗi với ba mình, nhưng bằng mị lực của ba y, hẳn có thể bình an sinh y ra nhỉ?
"Ai nói cậu tôi thích Lily!" Snape tức giận hét, và y sẽ tin nếu không thấy đôi tai đỏ bừng của cậu.
"Severus, cậu nhìn James đi, tiuy rằng ban đầu Lily rất ghét cậu ấy, nhưng mà hiện tại toàn bộ Hogwarts ai không biết James thích Lily, bình thường thấy James cũng tự động nhường chỗ cho cả hai, ở chung lâu rồi, Lily cũng sẽ đỡ chán James hơn." Harry thấm thía khuyên, cho dù sau khi Snape tỏ tình đã bị từ chối, nhưng cũng tốt hơn tương lai cậu ấy vì mẹ y khi trước. Không phải y không ủng hộ ba mình, nhưng chỉ với thái độ của Snape với Lily, y dám thề, chỉ cần người khác không nói với Lily, có hết đời Lily cũng không nhìn ra Snape thích mình.
"....Harry....." Snape yên lặng một chốc, sau đó nhìn theo hướng Lily rời khỏi.
"Sao?" Quyết định đi tỏ tình sao?
"Nếu tớ gia nhập Tử Thần Thục Tử rồi đi thông báo với Lily, khả năng có lớn hơn một chút hay không?" Snape nghiêm túc hỏi.
"H....Hả?" Harry ngu ra như bị sét đánh trúng vậy.
"Vẫn là nên đến phòng yêu cầu luyện chút trình nấu độc dược thôi." Snape đứng dậy, phất áo choàng, đi về lâu đài.
Harry dại ra nhìn theo Snape, qauy đầu, cổ phát ra tiếng kẽo kẹt. Sau khi Snape đi xa rồi. Harry mới phát điên rên rỉ một tiếng, khiến mấy học sinh trên thảm cỏ khác hú hồn.
Buổi tối trở lại tháp Gryffindor, Harry một bộ sống không còn gì hối tiếc mở cửa phòng, làm Ron sợ đến mức tưởng Chúa Tể Hắc Ám biết bí mật của bọn họ rồi. Cuối cùng hỏi mãi, mới biết Harry đi khuyên giải Snape, kết quả khuyên luôn người ta vào Tử Thần Thục Tử.
"Harry, không phải chứ, cậu thật sự không giỏi mấy chuyện tâm sự này đâu." Ron bất đắc dị lắc đầu, sau đó trở lại giường đọc cuốn sách vĩ đại mình mới mượn tiếp.
"Ron, cậu nói xem nên làm sao bây giờ. Hay tớ dùng xoay thời gian quay lại buổi chiều đập chết bản thân mình nhé!" Harry kêu rên.
"Có thể làm gì bây giờ! Nhiều lắm là vẫn như lịch sử, Snape gia nhập Tử Thần Thục Tử làm gián điệp, tương lai sống chết đi tìm 'Potter' kiếm chuyện." Ron thở dài, nói tiếp "Harry, tớ biết cậu vẫn luôn cảm thấy có lỗi với giáo sư Snape, Nhưng mà Harry, tạm bỏ qua Tử Thần Thục Tử bây giờ cứ như ánh nắng ban trưa, nội chỉ cái thiên phú độc dược ấy của giáo sư Snape, một bậc thầy độc dược đó, cậu nghĩ Chúa Tể Hắc Ám có thể bỏ qua người tài giỏi thế sao. Giáo sư không gia nhập Tử Thần Thục Tử cũng là gia nhập Hội phượng hoàng, nếu muốn đứng giữa, thì đó chính là tìm chết, huống chi gia tộc ba cậu là gia tộc mấy đời theo hội phượng hoàng rồi.
Cho nên chỉ với chuyện trong hội phượng hoàng có một Black và một Potter, Snape đã không còn khả năng gia nhập hội phượng hoàng nữa. Harry cũng biết chuyện này, lại thở dài lần nữa Cho nên lần quay về quá khứ này của cả hai, không thay đổi được gì sao?
"Harry, bây giờ không phải thời không của bọn mình, chỉ cần thay đổi một chút thôi cũng có thể khiến tương lai thay đổi." Ron khép sách "Lỡ có chuyện gì đó ngoài ý muốn xảy ra thì sao? Harry, tớ nghiên cứu cái trận pháp trong mật thất kia rồi, theo lý mà nói ngoại trừ lồng phòng hộ của Hogwarts bị ai đó mạnh mẽ xâm nhập, nếu không tử xà không thể nào thức tỉnh, cũng không có khả năng chui ra khỏi mật thất."
"Là sao?" Harry có chút dự cảm bất hảo.
"Tớ phát hiện, rất có khả năng hai đứa bọn mình đột ngột xuyên qua thời không, đột nhiên xuất hiện ở Hogwarts trong cái thời đại này, khiến Hogwarts tự động đánh thức tử xà, mà tử xà vừa tỉnh, vũ xà cũng tỉnh theo, mấy chuyện tử xà gây ra tiếp theo, cậu cũng thầy rồi đó..." Ron cười khổ "Mả cái cây nhân sâm kia tớ cũng kiểm tra rồi, nó hẳn là bị ảnh hưởng bởi thời gian trên người bọn mình, nên mới vội trưởng thành." . ngôn tình hay
"Nhân sâm chính nhanh hơn, tử xà rời khỏi lâu đài, nhện tám mắt nhân cơ hội xâm nhập lâu đài...." Này toàn là mấy chuyện không xảy trong lịch sử, lỡ như cái ngày nhện tám mắt ấy xâm nhập Hogwarts không phải ngày học, lỡ như ngày ấy có một học sinh năm hai nào đó không tiến vào đại sảnh đường kịp, lỡ như ngày ấy có học sinh nào đó chết....Harry thở dà, xoa xoa trán "Tớ biết rồi, tớ sẽ chú ý."
HẾT CHƯƠNG 97
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.