[Hp] Hồi Tưởng Cứu Rỗi

Chương 40

Mạc Nhiễm Thiển Vân

31/07/2021

Ngày hôm sau là thứ hai, khi hai người Harry và Ron không hẹn mà cùng mang theo hai quầng thâm bự dưới mắt xuất hiện ở đại sảnh, Hermione cực kỳ bất mãn.

"Đêm qua hai người các cậu đã làm gì vậy? Hôm nay chúng ta còn có ba môn học phải lên lớp đó!" Phù thủy nhỏ tóc nâu mang bánh mì nướng phết bơ cho hai anh bạn đang tinh thần uể oải của mình.

"Đừng nói nữa, Hermione, đừng nói nữa" Ron hữu khí vô lực nói, cậu dùng ánh mắt tràn ngập ám chỉ nhìn thoáng qua Harry, bắt đầu lấp đầu dĩa ăn của mình.

Còn Harry thì mang vẻ mặt ngây ngốc mà cười với dĩa của mình, giống như đã hoàn toàn quên mất mình đến đây làm gì.

"Harry?" Nữ phù thủy nhỏ đầy lo lắng mà đụng đụng cậu.

" Ách, cái gì? Hermione?" Harry run run một chút, lấy lại tinh thần, tràn ngập nghi vấn nhìn Hermione.

"Ừm… Cậu không ăn chút gì sao?" Hermione cẩn thận hỏi.

"A,Nga, đúng, ăn sáng." Harry nói, sau đó tùy tiện mà lấy một chút đồ ăn cho vào dĩa, bắt đầu cho vào miệng. Trong cả quá trình vẫn như cũ không ngăn được khóe miệng đang nhếch lên.

Hermione nghi hoặc nhìn Ron, sư tử tóc đỏ buông bánh khoai tây trong tay, một bên dùng khẩu hình nói hai chữ ' Yêu đương', một bên chỉ chỉ về phía Harry.

Hermione trừng lớn mắt nhìn Harry, người sau không có cảm giác mỉm cười ăn xúc xích của mình.

Draco vừa bước vào đại sảnh thì từ xa đã nhìn thấy các bạn Gryffindor của mình mỗi người một vẻ mặt giống như diễn kịch, biểu tình khoa trương, cậu hoang mang nhíu mày, định đi qua dò hỏi.

"Nhìn đám Gryffindor đó kìa, bọn họ đang diễn kịch sao? Thật là buồn cười." Thanh âm Pansy vang bên tai Draco.

Quý tộc bạch kim nhỏ dừng một chút, cuối cùng vẫn đi về hướng bàn dài Slytherin.

Hôm nay, ba con sư tử nhỏ ai cũng không tập trung vào việc học. Harry vẫn luôn thất thần, thậm chí còn ngây ngô cười với giáo sư Trelawney nói hai tháng sau sẽ gặp chuyện nguy hiểm đến tính mạng, mà Ron vốn hấp tấp đem tất cả bài tập trên lớp học làm rối tung, thậm chí ngay cả Hermione cũng không tập trung trong giờ học của Hagrid làm xổng con thằn lằn đào hang Nam Mỹ, làm cho người khổng lồ không thể không đào cả ba thước đất để tìm kiếm sinh vật giỏi đào hang kia.

Cuối cùng, trước khi kết thúc môn Chăm Sóc Sinh Vật Huyền Bí, Hermione đứng ở nơi cách Draco không xa lớn tiếng nói với Ron và Harry sau khi tan học cùng nhau đi đến Phòng Yêu Cầu làm bài tập cùng nhau.

Nữ phù thủy nhỏ vốn cẩn thận không nhìn sai vẻ chần chờ lúc sáng của Draco, hơn nữa cô nàng cũng không cho rằng hiện tại là cơ hội mời Draco cùng đi đến Phòng Yêu Cầu trước mặt mọi người, suy xét đến tình yêu hư hư thực thực vừa mới nảy sinh của Harry, cùng với lời đồn về tình yêu lãng mạn điên khùng của Harry và Draco.

Cậu Malfoy nhỏ từ trước đến nay luôn là người thông minh.



Vì thế, vào lúc Harry, Ron cùng với Hermione vừa ngồi vào ghế trong Phòng Yêu Cầu, cánh cửa của căn phòng thần kỳ lại một lần nữa mở ra, một cái đầu bạch kim dò xét thò vào.

"Như vậy, Harry, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra với cậu vậy?" Khi tất cả mọi người ngồi xuống, hơn nữa trước mặt mỗi người đều có một ly trà, Hermione hỏi.

"Nhưng mà, cậu đang yêu đương với ai? Ngày hôm qua với ai, ừm, hôn môi?" Ron nói ngay sau đó, đồng thời vì nhắc đến cái từ mà cậu không thường dùng mà đỏ mặt.

Draco kinh ngạc nhướng mày.

Harry mặt đỏ tai hồng mà nhìn ba người trước mặt, cực kỳ không tự nhiên mà cầm ly trà trước mặt lên uống một ngụm.

"Ừm", Harry do dự nói, "Cho dù như thế nào thì các cậu vẫn sẽ ủng hộ mình đúng không?"

"Đương nhiên!" Ron hào phóng nói.

Hermione dùng sức gật gật đầu.

"Đừng làm bộ làm tịch, Potter, nói cho chúng mình biết cô ta là ai"

Draco dựa vào ghế, nâng ly trà của mình làm ra bộ dáng xem kịch vui cười nói, "Bộ dáng cậu sáng nay cười ngây ngô vớ cái dĩa của mình cả Hogwarts đều nhìn thấy."

"Là anh ấy, chứ không phải cô ấy," Harry bĩu môi nói.

Ron và Hermione kinh ngạc nhìn Harry, chờ cậu tiếp tục. Draco tỏ vẻ không sao cả mà nhướng mày, uống một ngụm trà.

"Ừm, anh ấy đúng lúc là giáo sư trong trường, là giáo sư độc dược." Harry nhìn cái ly trong tay Draco hơi nghiêng, dùng ngữ khí không quan trọng nói. [Bùm, bom nổ rồi]

"Phốc!"

"Cái gì?! Snape?!"

"Merlin a!"

Draco Malfoy vĩnh viễn hoa lệ dùng cách thức không hoa lệ nhất mà đem ngụm trà trong miệng phun hết vào người Ron đang ngồi bên cạnh, mà sư tử nhỏ tóc đỏ không rảnh mà quan tâm đến chất lỏng ấm áp trên người, cậu nghẹn họng trân trối mà nhìn Harry, cho đến khi Draco ngồi bên cạnh cậu ho khan giống như muốn làm bản thân nghẹn đến chết, cậu ta mới máy móc duỗi tay vỗ lưng giúp bạch kim nhỏ giúp cậu thuận khí.



"Ách… Harrt, vậy...vậy chúc...Chúc mừng cậu." Cô phù thủy nhỏ có năng lực tiếp thu mạnh nhất vụng về nói, biểu tình kỳ quái trên mặt cô nàng giống như bị ai ếm Petrificus Totalus nửa bên mặt.

"Chúc...hô hô...Chúc mừng cái gì! Cái tên Potter mặt dày này, cậu đang nói cho tôi biết cậu sắp trở thành mẹ đỡ đầu của tôi sao?!" Draco thật vất vả mới bình ổn lại sau khi giãy giụa bình phục hô hấp nói, trên gương mặt lúc nào cũng tái nhợt hiện tại đỏ lên giống màu tóc của Ron ngồi bên cạnh.

"Ừm...theo lý thuyết mà nói thì...đúng vậy." Kẻ Được Chọn trải qua một ngày để hoàn toàn thích ứng với sinh hoạt tình cảm mới của mình mặt dày vô sỉ xấu xa cười nói, " Dù sao đi nữa, Draco, nếu nghiêm khắc mà tính theo gia phả, mình vốn dĩ là chú của cậu, ngang hành với cha đỡ đầu của cậu, cậu cũng không có hại a."

"Cái lý thuyết quỷ quái, cái gia phả quỷ quái! Tất ren của Merlin a! Ai nói với tôi đây không phải sự thật đi!" Quý tộc bạch kim nhỏ hoàn toàn vứt bỏ sự rụt rè quý tộc của mình, tuyệt vọng nói.

Cậu tuyệt đối không muốn một tên sư tử ngu xuân mang danh Kẻ Được Chọn làm mẹ đỡ đầu! Draco hung hăng nghĩ trong lòng.

"S...Snape...Giám Ngục….Hôn, Merlin!" Ron dùng vẻ mặt trống rỗng nói, giống như cậu mới là người bị cái hôn của Giám Ngục lấy đi linh hồn.

Sư tử nhỏ tóc đỏ vừa mới nói xong đã bị Slytherin vong ân phụ nghĩa bên cạnh đá khỏi sofa.

"Không cần nhắc đến cái chữ kia! Potter và cha đỡ đầu, sao có thể!" Draco phẫn nộ ồn ào, "Tôi kiên quyết phản đối! Potter! Tôi tuyệt đối sẽ không để cậu trở thành mẹ đỡ đầu của tôi!"

"Malfoy, Harry là con trai, cậu nên gọi cậu ấy là cha đỡ đầu." Hermione mang vẻ mặt nghiêm túc nói với Draco.

"Harry là cha đỡ đầu của Malfoy, Snape...Người yêu…" Ron ngơ ngác mà duy trì tư thế bị đá xuống sofa mà nằm trên sàn nhà mờ mịt nói, sau đó như uống một ly nước đá vào mùa đông mà run run một chút, giống như vừa mới phản ứng lại.

"Đỡ...mặc kệ cậu ta đỡ cái gì! Tôi tuyệt, đối, không, đồng, ý" Cho dù lúc Draco phát hiện mình bị ba con sư tử ngu cuẩn bắt cóc cũng không tức giận như vậy, cho dù cậu và Harry không còn là đối thủ một mất một còn, nhưng cũng không đại biểu cho việc cậu sẽ chấp nhận bên cạnh cha đỡ đầu cao quý uy nghiêm của mình có một con sư tử ấu trĩ buồn cười.

Cậu biết tên Potter này không có ý tốt, cha đỡ đầu đáng thương của cậu chắc chắn là bị Potter dùng cách gì đó che mắt! Draco dùng một tay kéo con sư tử tóc đỏ còn đang nằm ăn vạ trên sàn nhà không chịu ngồi dậy lên ghế sofa, sau đó ôm cánh tay ngồi trên sofa giận dỗi.

Harry và Hermione kinh ngạc nhìn Draco, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nên nói gì cho tốt. Harry cũng không dự đoán được Draco sẽ có phản ứng lớn như vậy a.

"Ừm...Malfoy, mình nghĩ đây là chuyện của Harry và ….Giáo sư Snape…" Trong khoảng thời gian an tĩnh, Ron rốt cuộc cũng phục hồi tinh thần mở miệng lên tiếng ủng hộ anh em tốt của mình, sau đó bị Draco hung ác mà trừng mắt đến tự động ngậm miệng.

"Hừ! Tóm lại, cậu không cần vọng tưởng tôi sẽ xem cậu là trưởng bối! Tôi...Tôi muốn nói với ba của tôi!" Quý tộc bạch kim nhỏ nổi giận đùng đùng ném xuống một câu, sau đó rời khỏi Phòng Yêu Cầu, để lại ba Gryffindor hai mặt nhìn nhau.

Trong khoảng thời gian ngắn, ai đều không mở miệng.

"Cậu nói xem, nếu cậu và Snape như vậy, ông ta có thể không nỗ lực trừ điểm Gryffindor như vậy không?" Sau một khoảng thời gian an tĩnh, Ron tràn ngập hy vọng nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện [Hp] Hồi Tưởng Cứu Rỗi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook