Chương 12: Không được để cho bản thân thất vọng
Rayni.K
18/07/2023
Draco Malfoy được rất nhiều người biết đến. Trong quãng đường từ ghế sô
pha lên đến khán đài mà không biết bao người đã hô tên hắn một cách vui
vẻ xen lẫn chút trêu chọc.
" Cậu Malfoy, cậu giữ cái ghế này hơi lâu rồi đấy. "
" Malfoy, 50 galleons của tôi. "
" Malfoy..."
" Malfoy..."
Muôn ngàn nguồn sáng, vạn dặm ánh sao, hết thảy hoa thơm và mật ngọt hoá thành mưa bay kéo đến vần vũ rớt xuống trên đôi lưng như tùng như bách đang đứng ngược sáng kia. Hắn là thiên chi kiêu tử, hắn là tồn tại mĩ hảo, đẹp đẽ, hào quang vạn trượng. Hắn khiến người khác phải ghen tị, phải dõi theo, phải ngắm nhìn.
Dõi theo bóng dáng ấy khiến trái tim Lime nôn nao khó tả. Cũng khiến cậu không cam lòng khó tả. Biết đâu, một ngày nào đó, cậu cũng sẽ trở thành một con người như hắn thì sao. Và biết đâu lúc đó, muôn trượng tiếng hò reo và vỗ tay sẽ có một phần thuộc về cậu.
Draco bước vào vòng đấu trước sự dõi theo của bao người. Hắn hơi híp mắt vì nguồn sáng đột ngột chiếu vào. Hắn cúi đầu để thích nghi với hoàn cảnh xung quanh trước khi chú ý đến việc mình bị một vòng người thách đấu vây vào giữa như một con chim.
Draco nhướn mày hỏi Blaise-người đang mỉm cười tươi rói như thể Merlin vừa ban phước cho cậu ta trong khi lăm lăm trên tay cây đũa phép đứng xen lẫn vào đoàn người.
" Thật sao, cả cậu nữa à? "
" Không thù hằn gì đâu, Draco yêu quý của tôi ạ. Dù gì thì kiểm tra năng lực của mình cũng là nghĩa vụ của thuộc hạ khi muốn chắc rằng mình đi theo đúng người mà. "
" Cậu im luôn đi. Tôi cá là cậu chỉ muốn làm mọi chuyện rối tung lên. "
" Ái chà, đừng có bóc trần tôi trước bao nhiêu người thế chứ. "
Và rồi, chẳng có một dấu hiệu báo trước, trận đấu đột ngột bắt đầu khi tia sáng đỏ bắn ra từ đầu đũa phép của một thành viên nào đó đứng trên sân mà mọi người chẳng kịp nhìn rõ mặt, sượt ngang qua người Draco khi hắn ta cong lưng để tránh thoát rồi đập vào cột tường ( " Merlin!!! " Một học sinh ngồi gần đấy đã ré lên).
Ngay lập tức, tất cả mọi người cùng hành động. Sân đấu chìm vào trong hỗn loạn cực độ trước đủ loại thần chú và tiếng bước chân.
" Petrificus Totalus ( bùa tê liệt)."
" Descendo ( bùa nổ)! "
Hai thần chú bay đến hướng về thân hình của Draco giữa trung tâm. Hắn không hề nao núng, vung đũa phép " Protego ( bùa bảo vệ) " tạo ra một lồng bảo vệ cho bản thân trước khi dùng bùa Giải giới đánh bay đũa phép của một người khác.
Draco thu người và cong lưng, dùng đũa phép đảo ra một đường cong xinh đẹp trên không trung.
" Fiendfyre ( nguyền rủa lửa)! "
Xung quanh Draco thổi bùng lên thành một vùng lửa đỏ, cuộn quanh người hắn rồi hóa thành một con mãng xà. Nó gầm lên một âm thanh chói tai rồi lao vào những học sinh khác. Một thanh niên cao gầy tên Theodore Nott sau khi chật vật vỗ rớt đám lửa bám vào áo chùng của mình khi bị con mãng xà chạm nhẹ qua đã không nhịn được mà gào lên chửi tục.
" Chết tiệt Malfoy. Cậu muốn giết hết chúng tôi à!? "
" Cậu đâu có chết nếu cậu dập được nó. "
Draco nhàn nhã đáp trong khi nghiêng người tránh đòn tấn công của một phù thủy năm ba khác rồi dùng Aqua Eructo ( bùa vòi rồng) để đánh văng cậu ta ra ngoài.
Chỉ trong vài phút, trên sân khấu chẳng còn lại mấy người. Sau khi tiễn một cô gái rời đi rất thân sĩ bằng Ebublio ( bùa bong bóng) và cười mỉm nhìn theo Theodore Nott bước khỏi vùng sáng với bộ dáng chập chững chật vật bởi lửa đốt, trên sân đấu cũng chỉ còn lại Draco.
Đột nhiên từ hư không, Blaise Zabini xuất hiện. Cậu ta đứng sau lưng Draco, hướng đũa phép vào hắn, chẳng cần phải niệm chú, ánh sáng từ đầu đũa bắn ra trong im lặng nhanh đến mức chẳng kịp nhìn chuẩn bị va vào lưng Draco. Nhưng bùa chú ấy ngay lập tức bị đánh tan khi Draco quay người vung tay tạo một cái lưới bằng ánh sáng ngay trước mặt mình.
Hai người lao vào nhau.
Draco dồn dập bước đến. Mái tóc hắn rối tung vì hoạt động mạnh, gò má và chóp mũi cũng đỏ lên. Hắn ra tay một cách dứt khoát, chẳng hề để cho đối thủ một chút ngơi nghỉ khi liên tục khiến Zabini phải chật vật phòng thủ lại với những bùa chú hắn ném đến.
Và khi Zabini lùi lại, con rắn hổ mang bằng lửa được tạo ra bởi Fiendfyre đã phong tỏa toàn bộ đường lui của cậu ta, nhe nanh uy hiếp làm cậu ta đứng yên chịu đựng khi đầu đũa phép nhọn hoắt của Draco chạm vào họng cậu ta như một con dao và chỉ một giây sau thôi là cổ họng cậu ta sẽ bị cắt thành một vết to tướng chẳng thể khép lại cho đến khi cậu ta qua đời vì máu đã chảy hết.
Vị thủ lĩnh năm ba, người ác độc đã nắm chắc phần thắng kia còn giả đò hỏi han với cái nhếch mép đểu cáng đến mức sẽ khiến bất kỳ đứa con gái cũng phải phát cuồng.
" Cậu ổn không, Blaise? Muốn đầu hàng chứ. "
Blaise Zabini nghiến răng thở hổn hển: " Bây giờ tôi còn lựa chọn khác chắc. "
Draco tự mãn rút lại đũa phép đang chọc vào cổ họng của thằng bạn, xoay nó quanh những ngón tay thuôn dài rồi đút nó vào bao đựng đũa bên tay phải thắt lưng.
Hắn chạm nhẹ lên vai Blaise một cách khích lệ ( anh chàng đẹp trai da ngăm bật cười đập rớt tay hắn) trước khi bước xuống đài trong niềm vinh quang vô hạn.
Xung quanh vang lên những tiếng cười của các quý cô và tiếng rên hoặc vui sướng hoặc đau khổ của những người đã cá cược trước cuộc chiến. Lime thề rằng cậu đã nghe được một đàn chị có vẻ ngoài vô cùng thu hút ngồi cách cậu không xa, chắc phải cách Draco tận 3 năm, nói với bạn của chị ta với niềm khao khát.
" Quyến rũ quá đi mất. Ước gì cậu ta chịu lên giường với tôi một lần. "
Lime sợ đến toát mồ hôi hột gào thét trong lòng.
Ý tứ! Ý tứ cô gái ơi!!!
Khi Draco về đến chỗ ngồi, chào đón hắn ta là khuôn mặt tái mét của thằng nhóc mà hắn vừa nhặt được.
" Anh...anh đẹp trai ghê hén. "
" Não cậu bị con quỷ khổng lồ nào ăn rồi à? "
Draco ghê tởm trả lời, ngồi phịch xuống ghế sô pha, rên một tiếng thỏa mãn trong vòm họng khi hắn dựa cả người vào lớp nệm mềm mại phía sau lưng. Thậm chí còn trông rất thư thả khi giơ tay vuốt lại mấy sợi tóc không vào nếp.
Lime cũng dựa người theo hắn, thì thầm với nỗi tò mò.
" Fiendfyre hả? "
" Làm sao? "
" Em tưởng chúng ta không được dùng Phép thuật hắc ám. Nếu như trí nhớ của em không lầm, thì mới hôm trước đây thôi, đám người của Bộ còn ra thông cáo chuẩn bị cấm tiệt mọi Phép thuật hắc ám. "
Draco nhếch môi bật ra một âm thanh tràn đầy chế nhạo cứ như hắn vừa nghe được chuyện cười hay nhất của thế kỉ.
" Bọn ở Bộ ấy hả. Bọn mỡ lấp mất não ấy chỉ quá hèn nhát để thừa nhận rằng bọn chúng quá yếu đuối và chẳng có tí tài năng nào trong việc quản lý giới Phép thuật thôi. Chẳng có Phép thuật mạnh mẽ nào là không dính dáng đến Phép thuật hắc ám cả, và dù bọn Gryffindor, câu vừa rồi cậu nói như một Gryffindor ấy, có gào mồm rằng Phép thuật hắc ám là tà ác dến thế nào, bọn sên nhớt ấy cũng sẽ phải chạm tay đến nó thôi. "
" Anh biết câu vừa rồi của anh sẽ làm hàng đống người muốn đục vào mặt anh chứ. "
" Nếu có việc đó thật, thì chắc trăm phần trăm là do vẻ đẹp của tôi. "
" Em muốn ọe ra rồi đó Draco ạ. " Lime rụt cổ lại với khuôn mặt ghê tởm.
" Malfoy, sên nhớt, Malfoy, tôi chưa nhớ tôi đã cho phép cậu gọi tôi bằng tên đầu của tôi. "
" Vâng, anh Draco. "
Sau tầm 5 phút cố gắng uốn nắn thằng nhóc năm nhất mới vào quay trở lại dáng vẻ đề phòng tôn trọng mà Draco thấy vào lúc đầu gặp mặt nhưng không thành công, cậu nhà Malfoy đã hoàn toàn từ bỏ việc này để nó không kết thúc một cách đau đớn với việc đũa phép của hắn chọc lòi mắt Lime trong sự tức giận vô hạn.
Trông Lime vẫn vui vẻ lắm. Bằng chứng là cậu ta vẫn cười đến híp hết cả mắt vào dù cho vừa bị Draco đuổi khỏi ghế.
Lime vẫn rất thản nhiên cho đến thời khắc cậu buớc lên gần sân khấu, sát mép nơi ánh đèn chiếu vào, trước sự chứng kiến của trăm con người, không một hạt bụi nào dám rơi xuống.
Xuyên qua ánh sáng loá mắt đến nỗi chắn đi hầu hết những cảnh vật xung quanh, Lime lờ mờ thấy được rất nhiều học sinh năm nhất đang đứng đối diện cậu, và tràn đầy bên cạnh và xung quanh cậu.
Những anh chị năm cao hơn ai lấy trông nghiêm túc đến lạ. Một áp lực vô hình từ phía bọn họ toả ra, cho đến khi ép chặt lấy hơi thở run rẩy của toàn bộ những bé học sinh đang chuẩn bị tranh đấu.
Trái tim Lime dồn dập trong lồng ngực rất đỗi mỏng manh. Cậu chẳng dám quay lại nhìn Draco cái nào, chỉ có thể dựa vào cảm giác để biết hắn vẫn đang dõi theo mình. Bàn tay cậu giữ bên phải túi áo trùng, đối lập với sự hồi hộp đến run rẩy đang lên men trong xương sống, cậu vững vàng nắm lấy Ngã Ba Đường với tất cả sức mạnh và sự kiên định cậu có.
Không thể làm cho Draco thất vọng.
Không thể để cho Bumble thất vọng.
Quan trọng hơn, không được để cho bản thân thất vọng.
Thủ lĩnh năm bảy với mái tóc đen lần thứ hai đứng dậy trong tối hôm nay. Anh giơ đũa phép, hô lớn.
" Bắt đầu. "
Như một tiếng trống trận, tất cả học sinh đứng ngoài đều cùng lúc bước vào trong ánh sáng, trên đấu trường vô hình chỉ rộng 10m này. Họ nhìn nhau, chẳng có ai lên tiếng, cũng chẳng có ai hành động.
Cho đến khi một tiếng nổ nhỏ phát ra từ đầu đũa phép vẫn đang giơ lên của thủ lĩnh năm bảy, họ biết rằng thời cơ đã đến.
" Cậu Malfoy, cậu giữ cái ghế này hơi lâu rồi đấy. "
" Malfoy, 50 galleons của tôi. "
" Malfoy..."
" Malfoy..."
Muôn ngàn nguồn sáng, vạn dặm ánh sao, hết thảy hoa thơm và mật ngọt hoá thành mưa bay kéo đến vần vũ rớt xuống trên đôi lưng như tùng như bách đang đứng ngược sáng kia. Hắn là thiên chi kiêu tử, hắn là tồn tại mĩ hảo, đẹp đẽ, hào quang vạn trượng. Hắn khiến người khác phải ghen tị, phải dõi theo, phải ngắm nhìn.
Dõi theo bóng dáng ấy khiến trái tim Lime nôn nao khó tả. Cũng khiến cậu không cam lòng khó tả. Biết đâu, một ngày nào đó, cậu cũng sẽ trở thành một con người như hắn thì sao. Và biết đâu lúc đó, muôn trượng tiếng hò reo và vỗ tay sẽ có một phần thuộc về cậu.
Draco bước vào vòng đấu trước sự dõi theo của bao người. Hắn hơi híp mắt vì nguồn sáng đột ngột chiếu vào. Hắn cúi đầu để thích nghi với hoàn cảnh xung quanh trước khi chú ý đến việc mình bị một vòng người thách đấu vây vào giữa như một con chim.
Draco nhướn mày hỏi Blaise-người đang mỉm cười tươi rói như thể Merlin vừa ban phước cho cậu ta trong khi lăm lăm trên tay cây đũa phép đứng xen lẫn vào đoàn người.
" Thật sao, cả cậu nữa à? "
" Không thù hằn gì đâu, Draco yêu quý của tôi ạ. Dù gì thì kiểm tra năng lực của mình cũng là nghĩa vụ của thuộc hạ khi muốn chắc rằng mình đi theo đúng người mà. "
" Cậu im luôn đi. Tôi cá là cậu chỉ muốn làm mọi chuyện rối tung lên. "
" Ái chà, đừng có bóc trần tôi trước bao nhiêu người thế chứ. "
Và rồi, chẳng có một dấu hiệu báo trước, trận đấu đột ngột bắt đầu khi tia sáng đỏ bắn ra từ đầu đũa phép của một thành viên nào đó đứng trên sân mà mọi người chẳng kịp nhìn rõ mặt, sượt ngang qua người Draco khi hắn ta cong lưng để tránh thoát rồi đập vào cột tường ( " Merlin!!! " Một học sinh ngồi gần đấy đã ré lên).
Ngay lập tức, tất cả mọi người cùng hành động. Sân đấu chìm vào trong hỗn loạn cực độ trước đủ loại thần chú và tiếng bước chân.
" Petrificus Totalus ( bùa tê liệt)."
" Descendo ( bùa nổ)! "
Hai thần chú bay đến hướng về thân hình của Draco giữa trung tâm. Hắn không hề nao núng, vung đũa phép " Protego ( bùa bảo vệ) " tạo ra một lồng bảo vệ cho bản thân trước khi dùng bùa Giải giới đánh bay đũa phép của một người khác.
Draco thu người và cong lưng, dùng đũa phép đảo ra một đường cong xinh đẹp trên không trung.
" Fiendfyre ( nguyền rủa lửa)! "
Xung quanh Draco thổi bùng lên thành một vùng lửa đỏ, cuộn quanh người hắn rồi hóa thành một con mãng xà. Nó gầm lên một âm thanh chói tai rồi lao vào những học sinh khác. Một thanh niên cao gầy tên Theodore Nott sau khi chật vật vỗ rớt đám lửa bám vào áo chùng của mình khi bị con mãng xà chạm nhẹ qua đã không nhịn được mà gào lên chửi tục.
" Chết tiệt Malfoy. Cậu muốn giết hết chúng tôi à!? "
" Cậu đâu có chết nếu cậu dập được nó. "
Draco nhàn nhã đáp trong khi nghiêng người tránh đòn tấn công của một phù thủy năm ba khác rồi dùng Aqua Eructo ( bùa vòi rồng) để đánh văng cậu ta ra ngoài.
Chỉ trong vài phút, trên sân khấu chẳng còn lại mấy người. Sau khi tiễn một cô gái rời đi rất thân sĩ bằng Ebublio ( bùa bong bóng) và cười mỉm nhìn theo Theodore Nott bước khỏi vùng sáng với bộ dáng chập chững chật vật bởi lửa đốt, trên sân đấu cũng chỉ còn lại Draco.
Đột nhiên từ hư không, Blaise Zabini xuất hiện. Cậu ta đứng sau lưng Draco, hướng đũa phép vào hắn, chẳng cần phải niệm chú, ánh sáng từ đầu đũa bắn ra trong im lặng nhanh đến mức chẳng kịp nhìn chuẩn bị va vào lưng Draco. Nhưng bùa chú ấy ngay lập tức bị đánh tan khi Draco quay người vung tay tạo một cái lưới bằng ánh sáng ngay trước mặt mình.
Hai người lao vào nhau.
Draco dồn dập bước đến. Mái tóc hắn rối tung vì hoạt động mạnh, gò má và chóp mũi cũng đỏ lên. Hắn ra tay một cách dứt khoát, chẳng hề để cho đối thủ một chút ngơi nghỉ khi liên tục khiến Zabini phải chật vật phòng thủ lại với những bùa chú hắn ném đến.
Và khi Zabini lùi lại, con rắn hổ mang bằng lửa được tạo ra bởi Fiendfyre đã phong tỏa toàn bộ đường lui của cậu ta, nhe nanh uy hiếp làm cậu ta đứng yên chịu đựng khi đầu đũa phép nhọn hoắt của Draco chạm vào họng cậu ta như một con dao và chỉ một giây sau thôi là cổ họng cậu ta sẽ bị cắt thành một vết to tướng chẳng thể khép lại cho đến khi cậu ta qua đời vì máu đã chảy hết.
Vị thủ lĩnh năm ba, người ác độc đã nắm chắc phần thắng kia còn giả đò hỏi han với cái nhếch mép đểu cáng đến mức sẽ khiến bất kỳ đứa con gái cũng phải phát cuồng.
" Cậu ổn không, Blaise? Muốn đầu hàng chứ. "
Blaise Zabini nghiến răng thở hổn hển: " Bây giờ tôi còn lựa chọn khác chắc. "
Draco tự mãn rút lại đũa phép đang chọc vào cổ họng của thằng bạn, xoay nó quanh những ngón tay thuôn dài rồi đút nó vào bao đựng đũa bên tay phải thắt lưng.
Hắn chạm nhẹ lên vai Blaise một cách khích lệ ( anh chàng đẹp trai da ngăm bật cười đập rớt tay hắn) trước khi bước xuống đài trong niềm vinh quang vô hạn.
Xung quanh vang lên những tiếng cười của các quý cô và tiếng rên hoặc vui sướng hoặc đau khổ của những người đã cá cược trước cuộc chiến. Lime thề rằng cậu đã nghe được một đàn chị có vẻ ngoài vô cùng thu hút ngồi cách cậu không xa, chắc phải cách Draco tận 3 năm, nói với bạn của chị ta với niềm khao khát.
" Quyến rũ quá đi mất. Ước gì cậu ta chịu lên giường với tôi một lần. "
Lime sợ đến toát mồ hôi hột gào thét trong lòng.
Ý tứ! Ý tứ cô gái ơi!!!
Khi Draco về đến chỗ ngồi, chào đón hắn ta là khuôn mặt tái mét của thằng nhóc mà hắn vừa nhặt được.
" Anh...anh đẹp trai ghê hén. "
" Não cậu bị con quỷ khổng lồ nào ăn rồi à? "
Draco ghê tởm trả lời, ngồi phịch xuống ghế sô pha, rên một tiếng thỏa mãn trong vòm họng khi hắn dựa cả người vào lớp nệm mềm mại phía sau lưng. Thậm chí còn trông rất thư thả khi giơ tay vuốt lại mấy sợi tóc không vào nếp.
Lime cũng dựa người theo hắn, thì thầm với nỗi tò mò.
" Fiendfyre hả? "
" Làm sao? "
" Em tưởng chúng ta không được dùng Phép thuật hắc ám. Nếu như trí nhớ của em không lầm, thì mới hôm trước đây thôi, đám người của Bộ còn ra thông cáo chuẩn bị cấm tiệt mọi Phép thuật hắc ám. "
Draco nhếch môi bật ra một âm thanh tràn đầy chế nhạo cứ như hắn vừa nghe được chuyện cười hay nhất của thế kỉ.
" Bọn ở Bộ ấy hả. Bọn mỡ lấp mất não ấy chỉ quá hèn nhát để thừa nhận rằng bọn chúng quá yếu đuối và chẳng có tí tài năng nào trong việc quản lý giới Phép thuật thôi. Chẳng có Phép thuật mạnh mẽ nào là không dính dáng đến Phép thuật hắc ám cả, và dù bọn Gryffindor, câu vừa rồi cậu nói như một Gryffindor ấy, có gào mồm rằng Phép thuật hắc ám là tà ác dến thế nào, bọn sên nhớt ấy cũng sẽ phải chạm tay đến nó thôi. "
" Anh biết câu vừa rồi của anh sẽ làm hàng đống người muốn đục vào mặt anh chứ. "
" Nếu có việc đó thật, thì chắc trăm phần trăm là do vẻ đẹp của tôi. "
" Em muốn ọe ra rồi đó Draco ạ. " Lime rụt cổ lại với khuôn mặt ghê tởm.
" Malfoy, sên nhớt, Malfoy, tôi chưa nhớ tôi đã cho phép cậu gọi tôi bằng tên đầu của tôi. "
" Vâng, anh Draco. "
Sau tầm 5 phút cố gắng uốn nắn thằng nhóc năm nhất mới vào quay trở lại dáng vẻ đề phòng tôn trọng mà Draco thấy vào lúc đầu gặp mặt nhưng không thành công, cậu nhà Malfoy đã hoàn toàn từ bỏ việc này để nó không kết thúc một cách đau đớn với việc đũa phép của hắn chọc lòi mắt Lime trong sự tức giận vô hạn.
Trông Lime vẫn vui vẻ lắm. Bằng chứng là cậu ta vẫn cười đến híp hết cả mắt vào dù cho vừa bị Draco đuổi khỏi ghế.
Lime vẫn rất thản nhiên cho đến thời khắc cậu buớc lên gần sân khấu, sát mép nơi ánh đèn chiếu vào, trước sự chứng kiến của trăm con người, không một hạt bụi nào dám rơi xuống.
Xuyên qua ánh sáng loá mắt đến nỗi chắn đi hầu hết những cảnh vật xung quanh, Lime lờ mờ thấy được rất nhiều học sinh năm nhất đang đứng đối diện cậu, và tràn đầy bên cạnh và xung quanh cậu.
Những anh chị năm cao hơn ai lấy trông nghiêm túc đến lạ. Một áp lực vô hình từ phía bọn họ toả ra, cho đến khi ép chặt lấy hơi thở run rẩy của toàn bộ những bé học sinh đang chuẩn bị tranh đấu.
Trái tim Lime dồn dập trong lồng ngực rất đỗi mỏng manh. Cậu chẳng dám quay lại nhìn Draco cái nào, chỉ có thể dựa vào cảm giác để biết hắn vẫn đang dõi theo mình. Bàn tay cậu giữ bên phải túi áo trùng, đối lập với sự hồi hộp đến run rẩy đang lên men trong xương sống, cậu vững vàng nắm lấy Ngã Ba Đường với tất cả sức mạnh và sự kiên định cậu có.
Không thể làm cho Draco thất vọng.
Không thể để cho Bumble thất vọng.
Quan trọng hơn, không được để cho bản thân thất vọng.
Thủ lĩnh năm bảy với mái tóc đen lần thứ hai đứng dậy trong tối hôm nay. Anh giơ đũa phép, hô lớn.
" Bắt đầu. "
Như một tiếng trống trận, tất cả học sinh đứng ngoài đều cùng lúc bước vào trong ánh sáng, trên đấu trường vô hình chỉ rộng 10m này. Họ nhìn nhau, chẳng có ai lên tiếng, cũng chẳng có ai hành động.
Cho đến khi một tiếng nổ nhỏ phát ra từ đầu đũa phép vẫn đang giơ lên của thủ lĩnh năm bảy, họ biết rằng thời cơ đã đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.