Chương 2
Thập Khuyết Tam
08/04/2022
MUỪNG NHÀ MÌNH ĐƯỢC 4 TỦI!!!!
(DraHar) Phi điển hình bạn trai ⑵
Editor: Rosaline
Beta: Rosaline
1.
Draco không biết ngày đó tại sao ở giờ Độc Dược hắn lại muốn giơ lên tay nói hắn muốn đi tới phòng rửa mặt.
Ngay sau khi Harry chân trước bước ra phòng học, hắn chân sau liền đi theo.
Hắn cũng không biết, vì sao bản thân mình cấp cho Cậu Bé Vàng bị nổ choáng váng kia một câu thần chú vệ sinh.
Hắn càng không biết vì sao thấy Potter trừng mắt nhìn mình cùng lúc đó lùi về phía sau tính rời đi, chính mình lại nói ra câu nói kia.
Tuyệt đối là do có người bỏ thuốc hắn.
Draco ở thời điểm Potter té ngã đến trên đất, bị âm thanh to lớn dọa sợ đến híp mắt lại, hắn dùng một trăm hai mươi khí lực làm cho chính mình biểu hiện rất tự nhiên.
Hắn cũng là tại thời điểm đó hướng về bản mình thừa nhận một việc: Hắn hình như có lẽ thực sự thầm mến Harry Potter. Rất, lâu, a.
Nhưng hiển nhiên, nếu như sự tình đều giống như tiểu thuyết tình cảm mà Pansy xem thì không thể tốt hơn bình thường rồi. Nếu như lúc này Potter quay đầu, có thể sử dụng một đôi mắt si tình đỏ bừng mà tràn ngập màn lệ ngóng nhìn hắn, dùng tiếng nói trong veo thâm tình gọi tên hắn, Draco không biết mình có điên cuồng chụp bắp đùi cười đến hộc máu bỏ mình mới thôi hay không.
Sau đó Harry đích thật là quay đầu lại, dùng khuôn mặt cứng ngắc mà co giật đáp lại hắn, kính mắt rất không có hình tượng lệch qua trên lỗ mũi, sau đó, kêu gào thâm tình Draco mong đợi chưa từng đến, thay vào đó là một Potter nổi giận rút ra đũa phép xông lại, không, không có đao kiếm vô hình, chỉ là, gõ đầu của hắn.
"Hey! Hey! Harry Potter! Stop! Stop!"
Draco chật vật trốn tránh đũa phép của Potter, lúc này đồng bọn thân ái nhất của nhóm phù thủy càng giống như là một hung khí hoàn mỹ, nếu như không phải là Harry còn nhớ rõ mình là một người có tu dưỡng gia giáo, sợ rằng Malfoy ngày hôm nay sẽ táng thân trong phòng rửa tay.
Rất rõ ràng, con đường cầu ái của Draco Malfoy bước lên một con đường xa xôi, và đã triệt để bị Harry Potter dùng một cây đũa phép ngăn chặn.
2.
Harry căn bản không muốn nói.
Cậu không muốn nói cho người khác biết cậu là thế nào không có hình tượng đơn phương đánh nhau với Draco.
Cũng không muốn nói mình sau đó thế nào bị Draco quấn mãi không bỏ* bắt lại được.
*tử triền lạn đả (死缠烂打): quấn mãi không bỏ; da mặt dày; đẹp trai không bằng chai mặt; quấn chặt lấy
Dù sao cậu cũng chỉ muốn nói, khi cậu và Draco đang đánh nhau môi hai người đụng vào nhau, nhất thời rất muốn cho mình một cái tát, cho mày lúc đầu có bao nhiêu vui vẻ đánh hắn như vậy, xong chưa, kết quả là chút tiền đồ này.
Lúc đó cậu một bên dùng sức mút vào môi dưới của Draco, một bên tùy ý để hắn ôm hông của mình gắt gao, một bên trong đầu tâm tình khuấy thành một mảnh, ngay cả đánh người cũng cảm thụ được biểu tình phiền muộn lại vui vẻ của hắn, cành cây ở trong gió chập chờn, cành liễu phía trên bọn họ lại lặng lẽ sinh chồi.
"Draco."
"Yeah?"
"Phiền toái lần sau hôn môi không nên làm ra bộ mặt khiêu khích. "
"Tại sao?!"
"Bởi vì chúng ta mới vừa bắt đầu yêu đương, em không muốn rút đũa phép ra gõ đầu anh."
"Tôi bây giờ không phải là bạn trai của em sao? Em không phải nên yêu tôi yêu đến chết đi sống lại sao?! Không nên ngay cả mỗi một cái chau mày của tôi đều nghĩ là đặc biệt đáng yêu sao?!"
"Em thật hy vọng có thể thiêu hủy đống tiểu thuyết nhược trí của Parkinson. "
"..."
3.
Draco cũng có khó xử của hắn.
Công bố tình yêu tình yêu của hắn và Harry sẽ dẫn tới rất nhiều phiền toái không cần thiết, tỷ như người của Slytherin có thể sẽ đem hắn nhấc lên đốt chết, có lẽ lại thêm hỏng bét hỏng bét mỗi ngày một đống người đối với bọn họ nghị luận ầm ĩ.
Nhưng mà không công bố, lại khiến cho hắn cảm giác mình tuyệt không quang minh lỗi lạc một chút nào, ngay cả phát hỏa cùng ghen đều phải không thể quang minh chánh đại.
Có lần, trước trận Quidditch hắn bị thương nên bị người khác thay thế, là do quỷ cầu bay đụng vào cái chổi của hắn đem hắn chấn động ngã tới trên mặt đất, cũng là do hắn tự mình không tốt, muốn một người thảnh thơi không lo lắng bay trên không trung để thưởng thức bộ dáng hăng hái bay trên không của Harry, thế cho nên không có chú ý tới cái cầu bay bụi bặm chồng chất kia bay tới.
Chờ thời điểm hắn ý thức được, mình đã rớt xuống đất, gãy xương tay, thấy vẻ mặt khiếp sợ và đau lòng Harry, hắn cư nhiên nghĩ té lộn mèo một cái không phải là vô ích, ở trên khuôn mặt vạn năm lạnh lùng của Harry lại có biểu tình phong phú như thế, nói thật làm cho hắn ở bệnh thất nằm mười năm cũng đáng.
Chờ sau khi hắn băng bó xong trở về, chỉ có thể bị cưỡng chế ngồi ở trên khán đài, đã có học sinh khác của nhà Slytherin đi lên thay thế vị trí Tầm Thủ của hắn, đứa nhỏ kia hiển nhiên kế thừa phong phạm hoàn mỹ của Slytherin, đối đãi với Potter như gió thu lãnh khốc, có thể đụng cậu tuyệt không tránh ra, có thể châm chọc một câu tuyệt không câm miệng, rất có điểm tác phong của Draco vào năm nhất.
Thế nhưng khi thời điểm hắn thấy Harry bị cái tên dự bị kịa đụng đến choáng váng đầu hoa mắt, Draco tức giận nắm khăn quàng cổ lên ném xuống đất, hai hàng lông mày cũng chau lại rút ra đũa phép muốn niệm chú, bên trên chính là Crabbe bởi vì Harry bị va chạm mãnh liệt mà vỗ tay cười to, bị động tác đột nhiên của Draco dọa sợ đến đánh vài cái nấc.
"Làm sao vậy? Draco?"
Draco nhìn đám người xung quanh giật mình, tức giận thu hồi đũa phép, vẻ mặt không tình nguyện nói: "Potter xui xẻo tao vui vẻ, nên muốn phóng một ít pháo hoa chúc mừng."
Hắn bĩu môi ngồi xuống, vẻ mặt tối tăm.
Cái tên khốn nạn này, hắn con mẹ nó không bao giờ làm nữa.
Sau khi trận đấu kết thúc, cũng không ai ở trong trận đấu Quidditch gặp lại cái tên dự bị kia nữa.
TBC
(DraHar) Phi điển hình bạn trai ⑵
Editor: Rosaline
Beta: Rosaline
1.
Draco không biết ngày đó tại sao ở giờ Độc Dược hắn lại muốn giơ lên tay nói hắn muốn đi tới phòng rửa mặt.
Ngay sau khi Harry chân trước bước ra phòng học, hắn chân sau liền đi theo.
Hắn cũng không biết, vì sao bản thân mình cấp cho Cậu Bé Vàng bị nổ choáng váng kia một câu thần chú vệ sinh.
Hắn càng không biết vì sao thấy Potter trừng mắt nhìn mình cùng lúc đó lùi về phía sau tính rời đi, chính mình lại nói ra câu nói kia.
Tuyệt đối là do có người bỏ thuốc hắn.
Draco ở thời điểm Potter té ngã đến trên đất, bị âm thanh to lớn dọa sợ đến híp mắt lại, hắn dùng một trăm hai mươi khí lực làm cho chính mình biểu hiện rất tự nhiên.
Hắn cũng là tại thời điểm đó hướng về bản mình thừa nhận một việc: Hắn hình như có lẽ thực sự thầm mến Harry Potter. Rất, lâu, a.
Nhưng hiển nhiên, nếu như sự tình đều giống như tiểu thuyết tình cảm mà Pansy xem thì không thể tốt hơn bình thường rồi. Nếu như lúc này Potter quay đầu, có thể sử dụng một đôi mắt si tình đỏ bừng mà tràn ngập màn lệ ngóng nhìn hắn, dùng tiếng nói trong veo thâm tình gọi tên hắn, Draco không biết mình có điên cuồng chụp bắp đùi cười đến hộc máu bỏ mình mới thôi hay không.
Sau đó Harry đích thật là quay đầu lại, dùng khuôn mặt cứng ngắc mà co giật đáp lại hắn, kính mắt rất không có hình tượng lệch qua trên lỗ mũi, sau đó, kêu gào thâm tình Draco mong đợi chưa từng đến, thay vào đó là một Potter nổi giận rút ra đũa phép xông lại, không, không có đao kiếm vô hình, chỉ là, gõ đầu của hắn.
"Hey! Hey! Harry Potter! Stop! Stop!"
Draco chật vật trốn tránh đũa phép của Potter, lúc này đồng bọn thân ái nhất của nhóm phù thủy càng giống như là một hung khí hoàn mỹ, nếu như không phải là Harry còn nhớ rõ mình là một người có tu dưỡng gia giáo, sợ rằng Malfoy ngày hôm nay sẽ táng thân trong phòng rửa tay.
Rất rõ ràng, con đường cầu ái của Draco Malfoy bước lên một con đường xa xôi, và đã triệt để bị Harry Potter dùng một cây đũa phép ngăn chặn.
2.
Harry căn bản không muốn nói.
Cậu không muốn nói cho người khác biết cậu là thế nào không có hình tượng đơn phương đánh nhau với Draco.
Cũng không muốn nói mình sau đó thế nào bị Draco quấn mãi không bỏ* bắt lại được.
*tử triền lạn đả (死缠烂打): quấn mãi không bỏ; da mặt dày; đẹp trai không bằng chai mặt; quấn chặt lấy
Dù sao cậu cũng chỉ muốn nói, khi cậu và Draco đang đánh nhau môi hai người đụng vào nhau, nhất thời rất muốn cho mình một cái tát, cho mày lúc đầu có bao nhiêu vui vẻ đánh hắn như vậy, xong chưa, kết quả là chút tiền đồ này.
Lúc đó cậu một bên dùng sức mút vào môi dưới của Draco, một bên tùy ý để hắn ôm hông của mình gắt gao, một bên trong đầu tâm tình khuấy thành một mảnh, ngay cả đánh người cũng cảm thụ được biểu tình phiền muộn lại vui vẻ của hắn, cành cây ở trong gió chập chờn, cành liễu phía trên bọn họ lại lặng lẽ sinh chồi.
"Draco."
"Yeah?"
"Phiền toái lần sau hôn môi không nên làm ra bộ mặt khiêu khích. "
"Tại sao?!"
"Bởi vì chúng ta mới vừa bắt đầu yêu đương, em không muốn rút đũa phép ra gõ đầu anh."
"Tôi bây giờ không phải là bạn trai của em sao? Em không phải nên yêu tôi yêu đến chết đi sống lại sao?! Không nên ngay cả mỗi một cái chau mày của tôi đều nghĩ là đặc biệt đáng yêu sao?!"
"Em thật hy vọng có thể thiêu hủy đống tiểu thuyết nhược trí của Parkinson. "
"..."
3.
Draco cũng có khó xử của hắn.
Công bố tình yêu tình yêu của hắn và Harry sẽ dẫn tới rất nhiều phiền toái không cần thiết, tỷ như người của Slytherin có thể sẽ đem hắn nhấc lên đốt chết, có lẽ lại thêm hỏng bét hỏng bét mỗi ngày một đống người đối với bọn họ nghị luận ầm ĩ.
Nhưng mà không công bố, lại khiến cho hắn cảm giác mình tuyệt không quang minh lỗi lạc một chút nào, ngay cả phát hỏa cùng ghen đều phải không thể quang minh chánh đại.
Có lần, trước trận Quidditch hắn bị thương nên bị người khác thay thế, là do quỷ cầu bay đụng vào cái chổi của hắn đem hắn chấn động ngã tới trên mặt đất, cũng là do hắn tự mình không tốt, muốn một người thảnh thơi không lo lắng bay trên không trung để thưởng thức bộ dáng hăng hái bay trên không của Harry, thế cho nên không có chú ý tới cái cầu bay bụi bặm chồng chất kia bay tới.
Chờ thời điểm hắn ý thức được, mình đã rớt xuống đất, gãy xương tay, thấy vẻ mặt khiếp sợ và đau lòng Harry, hắn cư nhiên nghĩ té lộn mèo một cái không phải là vô ích, ở trên khuôn mặt vạn năm lạnh lùng của Harry lại có biểu tình phong phú như thế, nói thật làm cho hắn ở bệnh thất nằm mười năm cũng đáng.
Chờ sau khi hắn băng bó xong trở về, chỉ có thể bị cưỡng chế ngồi ở trên khán đài, đã có học sinh khác của nhà Slytherin đi lên thay thế vị trí Tầm Thủ của hắn, đứa nhỏ kia hiển nhiên kế thừa phong phạm hoàn mỹ của Slytherin, đối đãi với Potter như gió thu lãnh khốc, có thể đụng cậu tuyệt không tránh ra, có thể châm chọc một câu tuyệt không câm miệng, rất có điểm tác phong của Draco vào năm nhất.
Thế nhưng khi thời điểm hắn thấy Harry bị cái tên dự bị kịa đụng đến choáng váng đầu hoa mắt, Draco tức giận nắm khăn quàng cổ lên ném xuống đất, hai hàng lông mày cũng chau lại rút ra đũa phép muốn niệm chú, bên trên chính là Crabbe bởi vì Harry bị va chạm mãnh liệt mà vỗ tay cười to, bị động tác đột nhiên của Draco dọa sợ đến đánh vài cái nấc.
"Làm sao vậy? Draco?"
Draco nhìn đám người xung quanh giật mình, tức giận thu hồi đũa phép, vẻ mặt không tình nguyện nói: "Potter xui xẻo tao vui vẻ, nên muốn phóng một ít pháo hoa chúc mừng."
Hắn bĩu môi ngồi xuống, vẻ mặt tối tăm.
Cái tên khốn nạn này, hắn con mẹ nó không bao giờ làm nữa.
Sau khi trận đấu kết thúc, cũng không ai ở trong trận đấu Quidditch gặp lại cái tên dự bị kia nữa.
TBC
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.