Chương 15: Gửi thư tình trong giờ Độc dược
Susan Bất Thị Ma Qua
21/01/2023
Tác giả có lời muốn nói: Chương này toàn là đường, các bạn liệu có muốn
Harry có bé con? Có muốn không? Không muốn cũng được nha~
"Cho nên, đặc thù của người sói chính là..." Giáo sư Snape trên bục giảng chậm tãi nói, nhưng Draco bên dưới tri thức đều không nghe. Hắn hoàn toàn đắm chím vào nhan sắc mỹ lệ của bạn trai nhà mình.
"Oa, Harry khi nghiêm túc học tập thật đáng yêu." Dứt lời liền lấy ra một tấm da dê, dùng bút lông dính mực vẽ nguệch ngoạc, đôi khi còn nhìn Harry cười cười. Cậu thấy, cũng chỉ biết bất lực, lắc lắc đầu, không nói thêm gì.
Tầm mười phút sau, Draco rốt cuộc cũng hoàn thành "kiệt tác" của chính mình, đặt bút xuống bắt đầu...Gấp giấy? Đúng vậy, hắn bắt đầu gấp giấy, khoảng chừng năm phút sau một con hạt giấy nhỏ xinh xuất hiện trên tay hắn. Draco cầm đũa phép niệm một thần chú đơn giản, sau đó thỏi nhẹ nhàng vào hạc giấy. Chỉ thấy hạc giấy như có sức sống, vỗ cánh kích động bay đến chỗ Harry đang ngồi.
Giáo sư Snape đương nhiên nhìn thấy hành vi này, nhưng vì hai người đều là Slytherin, cho nên không nói gì chỉ mắt nhắm cho qua.
Harry bắt được hạc giấy, vừa mở ra liền thấy một bức tranh bên trong, là một bức tranh ký hoạ hình ảnh Harry nghiêm túc học bài. Cậu không ngờ Draco lại am hiểu hội hoạ như vậy.
Trên mặt tờ giấy còn một dòng chữ nhỏ: "Sử dụng bùa hiện hình đi bé yêu, em sẽ bất ngờ."
Harry có chút tò mò, bên trong tờ giấy có thể cất giấu bí mật gì? Liền lấy đũa phép niệm thần chú, bức tranh hồi nãy liền biến mất, thay vào đó là một bức tranh khác.
"!!!" Harry vừa nhìn thấy bức tranh liền không muốn nhìn nữa, vội vàng xoá loạn trên tấm da dê rồi nhét nó vào hộc bàn.
"Trò Potter, có phải trò cảm thấy trong phòng quá nóng bức?" Snape đột nhiên hỏi.
"Không có, thưa giáo sư."
"Ta cảm thấy mặt trò có chút đỏ, nếu như không có vấn đề gì vậy chúng ta tiếp tục." Khuôn mặt Harry quả thực có chút đỏ, Snape muốn nhắc nhở cậu chuyên tâm học tập, nhưng sau khi nhắc mặt Harry còn đỏ hơn. Ngồi bên cạnh Harry là Draco vẫn luôn che miệng cố gắng nhịn cười, bộ dáng vui sướng khi người khác gặp hoạ.
Ying:Draco anh thâm lắm=)
Sau khi tan học, việc đầu tiên Harry làm là nhanh chóng lao ra khỏi lớp. Cậu cần đi rửa mặt để khiến mình bình tĩnh lại. Draco từ tốn lấy từ trong hộc bàn Harry một tấm da dê bị vò nát, sau đó mới cất bước theo sau.
Draco đi vào nhà tắm, thấy mắt kính Harry đang ở trên kệ rửa cùng với Harry chỉ-còn-cài-vài nút-áo-sơ-mi đang rửa mặt. Bọt nước từ trên mặt Harry chảy xuống môi mềm rồi đến xương quai xanh tinh xảo, câu hồn hắn lên chín tầng mây.
Draco lẳng lặng chờ phía sau Harry. Tới khi cậu tắt vòi nước quay người lại, liền ép cậu vào vách tường hôn một nụ hôn kiểu Pháp nhưng cũng không quen lấy tay đỡ eo, tránh làm cậu bị đau.
Hai người cứ như vậy giao môi đến phòng WC đơn, Draco thuận tay khoá cửa lại, dứt khỏi nụ hôn sâu. Lấy tờ giấy bị Harry vò loạn trong túi quần, nói: "Thế nào, Cứu thế chủ thân mến không thích bức tranh của một fan hâm mộ cậu cuồng nhiệt là tôi đây ư?"
"Tên biến thái, ai lại vẽ tranh giường chiếu a!" Nguyên lai, bức tranh thứ hai mà Draco vẽ là cảnh hai người bọn họ đang làm việc trên giường. Lúc hắn lấy tấm hình ra, mặt Harry đã đỏ lên. Nhìn bức tranh này ai mà không xấu hổ cơ chứ?
"Em yêu à, em khi ấy không phải như vậy sao?" Draco nhẹ nhàng tiến đến bên tai Harry thì thầm, "Em trên giường luôn miệng gọi anh là anh yêu, chồng ơi, không phải rất hăng sao?"
"Draco, đừng như vậy!" Harry muốn thoát khỏi vòng tay của Draco, nhưng vấn đề là sức lực của Draco so với Harry tốt hơn nhiều lần, căn bản không thoát được. Nếu là vấn đề phép thuật thì Harry với Draco có khả năng không phân cao thấp. Nhưng liên quan tới thể lực thì Harry tuyệt đối bại trận.
"Gọi một tiếng chồng ơi, anh liềnthả em đi." Draco cười xấu xa nhìn Harry, tay vẫn như cũ ôm eo cậu.
"Draco anh đường được voi đòi tiên!"
"Không gọi? Không gọi vậy đêm nay chúng ta tiếp tục."
Harry sợ hãi nhất chính là chuyện này, từ lần trước cùng Draco nếm thử trái cấm, sau đó Draco liên tục đòi hỏi hại cậu liên tiếp chịu khôt. Hiện tại đã nảy sinh bóng ma tâm lý.
Không còn cách, Harry chỉ có thể chịu thua khép nép nói: "Chồng ơi."
"Nói to lên, anh không nghe thấy."
"Chồng ơi, vẫn là nên làm em đi a." Hai chữ "đi a" được Harry nói mang theo giọng mũi làm Draco có chút mủi lòng, lại hôn hôn Harry. Sau đó hắn từ từ cởi nút áo sơ mì, "Bảo bối thật ngoan."
"Cho nên, đặc thù của người sói chính là..." Giáo sư Snape trên bục giảng chậm tãi nói, nhưng Draco bên dưới tri thức đều không nghe. Hắn hoàn toàn đắm chím vào nhan sắc mỹ lệ của bạn trai nhà mình.
"Oa, Harry khi nghiêm túc học tập thật đáng yêu." Dứt lời liền lấy ra một tấm da dê, dùng bút lông dính mực vẽ nguệch ngoạc, đôi khi còn nhìn Harry cười cười. Cậu thấy, cũng chỉ biết bất lực, lắc lắc đầu, không nói thêm gì.
Tầm mười phút sau, Draco rốt cuộc cũng hoàn thành "kiệt tác" của chính mình, đặt bút xuống bắt đầu...Gấp giấy? Đúng vậy, hắn bắt đầu gấp giấy, khoảng chừng năm phút sau một con hạt giấy nhỏ xinh xuất hiện trên tay hắn. Draco cầm đũa phép niệm một thần chú đơn giản, sau đó thỏi nhẹ nhàng vào hạc giấy. Chỉ thấy hạc giấy như có sức sống, vỗ cánh kích động bay đến chỗ Harry đang ngồi.
Giáo sư Snape đương nhiên nhìn thấy hành vi này, nhưng vì hai người đều là Slytherin, cho nên không nói gì chỉ mắt nhắm cho qua.
Harry bắt được hạc giấy, vừa mở ra liền thấy một bức tranh bên trong, là một bức tranh ký hoạ hình ảnh Harry nghiêm túc học bài. Cậu không ngờ Draco lại am hiểu hội hoạ như vậy.
Trên mặt tờ giấy còn một dòng chữ nhỏ: "Sử dụng bùa hiện hình đi bé yêu, em sẽ bất ngờ."
Harry có chút tò mò, bên trong tờ giấy có thể cất giấu bí mật gì? Liền lấy đũa phép niệm thần chú, bức tranh hồi nãy liền biến mất, thay vào đó là một bức tranh khác.
"!!!" Harry vừa nhìn thấy bức tranh liền không muốn nhìn nữa, vội vàng xoá loạn trên tấm da dê rồi nhét nó vào hộc bàn.
"Trò Potter, có phải trò cảm thấy trong phòng quá nóng bức?" Snape đột nhiên hỏi.
"Không có, thưa giáo sư."
"Ta cảm thấy mặt trò có chút đỏ, nếu như không có vấn đề gì vậy chúng ta tiếp tục." Khuôn mặt Harry quả thực có chút đỏ, Snape muốn nhắc nhở cậu chuyên tâm học tập, nhưng sau khi nhắc mặt Harry còn đỏ hơn. Ngồi bên cạnh Harry là Draco vẫn luôn che miệng cố gắng nhịn cười, bộ dáng vui sướng khi người khác gặp hoạ.
Ying:Draco anh thâm lắm=)
Sau khi tan học, việc đầu tiên Harry làm là nhanh chóng lao ra khỏi lớp. Cậu cần đi rửa mặt để khiến mình bình tĩnh lại. Draco từ tốn lấy từ trong hộc bàn Harry một tấm da dê bị vò nát, sau đó mới cất bước theo sau.
Draco đi vào nhà tắm, thấy mắt kính Harry đang ở trên kệ rửa cùng với Harry chỉ-còn-cài-vài nút-áo-sơ-mi đang rửa mặt. Bọt nước từ trên mặt Harry chảy xuống môi mềm rồi đến xương quai xanh tinh xảo, câu hồn hắn lên chín tầng mây.
Draco lẳng lặng chờ phía sau Harry. Tới khi cậu tắt vòi nước quay người lại, liền ép cậu vào vách tường hôn một nụ hôn kiểu Pháp nhưng cũng không quen lấy tay đỡ eo, tránh làm cậu bị đau.
Hai người cứ như vậy giao môi đến phòng WC đơn, Draco thuận tay khoá cửa lại, dứt khỏi nụ hôn sâu. Lấy tờ giấy bị Harry vò loạn trong túi quần, nói: "Thế nào, Cứu thế chủ thân mến không thích bức tranh của một fan hâm mộ cậu cuồng nhiệt là tôi đây ư?"
"Tên biến thái, ai lại vẽ tranh giường chiếu a!" Nguyên lai, bức tranh thứ hai mà Draco vẽ là cảnh hai người bọn họ đang làm việc trên giường. Lúc hắn lấy tấm hình ra, mặt Harry đã đỏ lên. Nhìn bức tranh này ai mà không xấu hổ cơ chứ?
"Em yêu à, em khi ấy không phải như vậy sao?" Draco nhẹ nhàng tiến đến bên tai Harry thì thầm, "Em trên giường luôn miệng gọi anh là anh yêu, chồng ơi, không phải rất hăng sao?"
"Draco, đừng như vậy!" Harry muốn thoát khỏi vòng tay của Draco, nhưng vấn đề là sức lực của Draco so với Harry tốt hơn nhiều lần, căn bản không thoát được. Nếu là vấn đề phép thuật thì Harry với Draco có khả năng không phân cao thấp. Nhưng liên quan tới thể lực thì Harry tuyệt đối bại trận.
"Gọi một tiếng chồng ơi, anh liềnthả em đi." Draco cười xấu xa nhìn Harry, tay vẫn như cũ ôm eo cậu.
"Draco anh đường được voi đòi tiên!"
"Không gọi? Không gọi vậy đêm nay chúng ta tiếp tục."
Harry sợ hãi nhất chính là chuyện này, từ lần trước cùng Draco nếm thử trái cấm, sau đó Draco liên tục đòi hỏi hại cậu liên tiếp chịu khôt. Hiện tại đã nảy sinh bóng ma tâm lý.
Không còn cách, Harry chỉ có thể chịu thua khép nép nói: "Chồng ơi."
"Nói to lên, anh không nghe thấy."
"Chồng ơi, vẫn là nên làm em đi a." Hai chữ "đi a" được Harry nói mang theo giọng mũi làm Draco có chút mủi lòng, lại hôn hôn Harry. Sau đó hắn từ từ cởi nút áo sơ mì, "Bảo bối thật ngoan."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.