Chương 119: Andrea dạy bảo...
Băng Lương Tửu
25/02/2022
Thời điểm cặp sinh đôi gặp mặt Laenly, Draco đang tự giam mình trong phòng ngủ phát giận, cậu đi tới đi lui trong phòng, lông mày xoắn chung một chỗ, nghiến răng nghiến lợi mắng: "Mấy Gryffindor thô lỗ chết tiệt, máu bùn chết tiệt, giáo sư Gryffindor đáng ghét ---"
Quay đi quay lại Draco cũng chỉ mắng mấy câu này. Blaise ngồi trên ghế, cậu lẳng lặng không xen mồm, cậu biết rõ bạn tốt của cậu hơn tháng này tồn trữ bao nhiêu hờn dỗi, hôm nay coi như là hoàn toàn bộc phát.
Aisha uốn éo thân thể bò tới, đây là lần đầu tiên nó thấy Draco tức giận, cho nên nó khoa tay múa chân: "Đã xảy ra chuyện gì?"
Draco dừng bước, rầu rĩ nhìn Aisha không nói lời nào, Aisha chuyển đầu về phía Blaise, Blaise lúng túng vò đầu, bạn tốt bị ăn tát, chuyện như vậy sao có thể nhắc lại, cho nên cậu nói rất nhỏ: "Giáo sư Gryffindor xếp Draco với một con bé xa lạ chung một tổ."
Aisha nghiêng đầu, ngây ngốc sửng sốt một chút sau đó lại khoa tay múa chân: "Draco đánh không lại nữ sinh kia sao?"
"Làm sao có thể!" Draco kêu to, sau đó cậu bất tri bất giác nghĩ, nếu cậu thật đánh không lại máu bùn kia thì làm sao bây giờ, thật là quá đáng sợ!
Aisha lắc lư đầu, nó không giải thích được, không đợi nó có phản ứng, Draco kéo mạnh cửa phòng xông ra ngoài, Blaise thò đầu ra ngoài cửa, chỉ thấy Draco chạy thẳng tới gian phòng đầu hành lang – đó là phòng của Gorril.
...
Gorril gần đây cũng không đến hầm làm ma dược, sau khi học xong, thời gian và tâm tư của anh đều xài ở chỗ khác, tỷ như ngồi yên trong phòng ngủ suy tư làm thế nào trao đổi với con gái mình, anh nghĩ đến rất nhiều câu nên nói khi vừa gặp mặt, sau đó lại xóa bỏ hết chúng, cảm giác, nói thế nào cũng không được tự nhiên.
Anh từng nghiêng đầu hỏi đồ đệ mình: "Severus, ngươi nói làm thế nào để gặp gỡ người chán ghét ngươi?"
Bất quá, khi anh thấy vẻ mặt như gặp quỷ của Severus, anh liền im lặng, anh thật có thể thử bất cứ cái gì khi rơi vào tuyệt vọng, lại thỉnh giáo cái người ngu ngốc về giao tiếp này.
Godric nhìn gương mặt cau có của mình trong gương, có lẽ lần sau khi gặp mặt nên cười trước, nhưng mỗi lần nhìn thấy, tựa hồ bản năng phản ứng nhanh hơn, Godric bất đắc dĩ ngửa mặt thở dài, dứt khoát tìm dược liệu khan hiếm gì đó cho con bé là tốt rồi, dù sao nó cũng thích ma dược.
Đang suy nghĩ thì bên ngoài có người gõ cửa. Godric kéo cửa ra nhìn, là Draco, đứa bé này còn đang thở, sắc mặt đỏ bừng, thật giống như vừa ồn ào với ai một trận.
"Sao vậy?" Godric nghiêng người để Draco vào, thuận tay đóng cửa lại.
"Cái kia... Cái kia..." Draco ngẩng đầu nhìn trần nhà, nói quanh co hồi lâu, rốt cục quyết định thở một hơi bắt lấy bả vai Godric: "Gorril, dạy tớ kỹ năng cận chiến, nhờ cậu đấy!"
A? Godric mở to hai mắt, anh có nghe lầm không, Draco muốn anh dạy cận chiến? Lúc trước là ai nói cận chiến thô lỗ, thấp kém, không đủ ưu nhã: "Cậu nói thật không?"
Draco nặng nề gật đầu. Cậu tuyệt đối không thể thua đứa máu bùn kia!
"Được rồi, vậy thì hiện tại bắt đầu." Godric dĩ nhiên không ngần ngại làm giáo sư, học sinh viện Slytherin đúng là rất kém cỏi ở phương diện cận chiến, trọng yếu là do bọn họ vô tâm học tập, khó khi nào Draco có lòng như vậy, cứ dạy một phen xem sao.
Kết quả, Draco về phòng rất trễ, theo lời Blaise, trên căn bản Draco là đỡ tường bò đi, bởi vậy mới thấy sự chỉ đạo của chủ tịch học viện bọn họ kinh khủng bậc nào!
...
Mấy ngày sau, lớp cận chiến.
Không khí năm tư ngưng trọng chưa từng có, Hermione ngẩng đầu lên, rất có khí thế nhìn chằm chằm Slytherin đối điện, mà Draco lại càng hai mắt bốc lửa, cậu ỷ vào ưu thế chiều cao, hất cằm biểu hiện mình ngạo mạn và khinh thường.
Mọi người xung quanh cũng nghiêng mắt nhìn về phía bên này, phần lớn trong lòng Gryffindor đều mong Hermione có thể đánh bại Malfoy, phải biết rằng mấy ngày qua, Hermione luyện tập ở ký túc xá rất hăng, bọn họ có lòng tin. Harry đến nay vẫn không rõ mọi chuyện sao lại phát triển tới mức này.
Andrea khoanh hai tay trước ngực, cô rất mong đợi cuộc tỷ thí hôm nay: "Tốt lắm, bắt đầu đi."
Người ra tay trước là Hermione, cô tung một quyền về phía xương bả vai đối phương, tốc độ phản ứng của Draco do được Godric huấn luyện rõ ràng được nâng cao, cậu giơ tay đỡ một quyền kia, vậy mà Hermione rất nhanh biến quyền thành chưởng, bắt lấy cánh tay trái Draco, chuẩn bị ném bên hông, đáng tiếc Draco định lực cũng nâng một bậc, cậu đứng lại, đồng thời thuận thế vứt Hermione ra mặt đất.
Ngã xuống đất, Hermione không cam lòng yếu thế, một cước trực tiếp đá vào bắp chân Draco, cho nên Draco cũng ngã. Rất nhanh, hai người bò dậy nhìn nhau.
Andrea mỉm cười, rốt cục thấy Draco có chút tiến bộ, nhìn bộ dáng đúng là dụng tâm tập luyện, cô lại nhìn mọi người xung quanh một chút: "Các trò đang làm cái gì, luyện tiếp!"
Học sinh bên cạnh phục hồi tinh thần, một lần nữa bắt đầu luyện tập.
Rất nhanh, nửa khóa học đã qua, xem tình hình của Hermione và Draco một chút, hai người đều đứng thở dốc, bọn họ bị đối phương đánh ngã nhiều lần, sau đó bò dậy, ai cũng không muốn nhận thua.
"Hôm nay dừng ở đây, tan lớp!" Andrea tuyên bố, nói tiếp: "Trò Malfoy, trò lưu lại, những người khác có thể đi."
Blaise lo lắng nhìn bạn tốt một cái rồi đi theo những học sinh khác ra ngoài, Hermione nghiêng đầu sang chỗ khác, hừ một tiếng cũng đi ra ngoài, cô dĩ nhiên tự hào, cô cũng không thua!
Đợi đến khi phòng học chỉ còn Draco và Andrea, Andrea mở miệng: "Kỹ năng cận chiến của trò có tiến bộ rất lớn, xem ra trò rất thích chung một nhóm với trò Granger."
Cái gì? Đánh ngang tay cũng đã đủ bực mình, cái giáo sư này còn nói lời như thế, bà ta rốt cục có ý gì. Draco cau mày, cứng rắn nói: "Tôi không cảm thấy có bao nhiêu thích hợp."
"Trò Granger rất ưu tú." Có mấy lời Andrea đã muốn nói từ lần trước, cô không ưa đời sau của mình nhận thức ở một vài phương diện có chút ngu xuẩn: "Mấy ngày trước, lời trò mắng Granger, ta hi vọng không có lần nữa."
Draco cắn răng, cậu không lên tiếng.
Nhìn ra đứa bè này cũng không thật ăn năn, Andrea thu hồi nụ cười: "Trò Malfoy, trò nghĩ rằng mình cao hơn trò Granger một đẳng?"
Bình phục hô hấp của mình, Draco lạnh lùng mở miệng: "Giáo sư Gryffindor, xin ngài không nên đánh đồng tôi cùng một loại với Muggle." Những lời này cho thấy suy nghĩ của cậu.
"Ta cho là, so huyết thống, Slytherin coi trọng thực lực mạnh yếu." Andrea nhìn thẳng vào mắt Draco.
"Đây là cách nhìn của giáo sư Gryffindor với học viện Slytherin?" Trong giọng nói Draco có chút khinh thường, một Gryffindor tới đánh giá Slytherin, thật nực cười.
Ngắn ngủi trầm mặc.
"Slytherin sinh mà cao quý, cử chỉ ưu nhã, sùng bái sức mạnh." Andrea gằn từng chữ nói: "Slytherin khôn khéo giảo hoạt, vì lợi ích cá nhân, lợi ích tối thượng. Mà có thể áp đảo cả lợi ích chỉ có người thân, bạn bè hoặc người yêu, xét thấy, Slytherin không dễ dàng giao ra tín nhiệm, thông thường mà nói, bạn bè có thể đếm được trên đầu ngón tay."
Nhìn Draco có chút ngu ngơ, Andrea tiếp tục: "Tri kỉ của trò ở cả học viện chỉ có Blaise Zanibi và Gorril Jean, trò đã có thể xem Gorril là bạn thì phải biết Muggle cũng không kém chỗ nào." Mặc dù cha cô trên thực tế không phải Muggle.
"Huyết thống thuần khiết là dùng để thừa kế sức mạnh, sức mạnh mới là tiêu chuẩn cân nhắc cuối cùng. Draco Malfoy, tin tưởng ta, ta so với tưởng tượng của trò càng hiểu rõ Slytherin." Trọng giọng nói Andrea không có nửa phần ý cười đùa: "Ta xem qua thành tích của trò Granger, hàng năm trò đều bại bởi cô bé, như vậy trò có tư cách gì tỏ vẻ khinh thường với trò ấy?"
Những lời này đâm thẳng vào chỗ đau của Draco nhưng lúc này cậu đã hoàn toàn không tiếp nhận lời nói.
"Cái thế giới này đuúng là có người nào đó tài trí hơn người, nhưng không phải là lấy huyết thống để phân định." Andrea đích thực để ý chuyện ngàn năm trước: "Người thắng, chỉ có người thắng mới nhìn thấy quyền lực, chỉ có cường giả mới có thể làm chủ hết thảy."
Không phải kiểu Gryffindor bàn về chính nghĩa, cũng không phải kiểu Gryffindor nói chuyện ngang hàng, luận điệu vị giáo sư này thật có mấy phần mùi vị Slytherin. Đây cũng là nguyên nhân Draco không cách nào phản bác, bởi vì cậu phát hiện cậu có thể tiếp nhận những lý luận này.
"Trò về trước đi." Đứa bé này không ngu ngốc, cẩn thận suy nghĩ sẽ hiểu rõ, Andrea phất tay một cái ý bảo Draco ra ngoài, còn bổ sung một câu: "Hạng mục đầu tiên của Tam pháp thuật sắp bắt đầu, cố gắng lên!"
A? Mâấy ngày qua trường học ầm ĩ cực kỳ, cậu hoàn toàn quên mất việc này, hạng mục đầu tiên, hai tuần sau bắt đầu!
Tác giả: Tổng kết cuối chương: Aisha vẫn đáng yêu như cũ, Godic vẫn là ông bố ngu ngốc, Draco rốt cục thật tình học kỹ năng cận chiến (mặc dù bị Godric đánh vô cùng thảm), còn bị Andrea giáo huấn một trận, cạc cạc ~~~
P/S: Godric thỉnh giáo Snape cách giao tiếp với người khác, vẻ giáo sư lời ác mồm trăm phần trăm đặc sắc.
Lại P/S: Hai tuần nữa là hạng mục đầu tiên của Tam pháp thuật, bất quá trước đó còn có bài giảng đầu tiên của Laenly cho cặp sinh đôi, hắc hắc, kính thỉnh mong đợi ~~~
Quay đi quay lại Draco cũng chỉ mắng mấy câu này. Blaise ngồi trên ghế, cậu lẳng lặng không xen mồm, cậu biết rõ bạn tốt của cậu hơn tháng này tồn trữ bao nhiêu hờn dỗi, hôm nay coi như là hoàn toàn bộc phát.
Aisha uốn éo thân thể bò tới, đây là lần đầu tiên nó thấy Draco tức giận, cho nên nó khoa tay múa chân: "Đã xảy ra chuyện gì?"
Draco dừng bước, rầu rĩ nhìn Aisha không nói lời nào, Aisha chuyển đầu về phía Blaise, Blaise lúng túng vò đầu, bạn tốt bị ăn tát, chuyện như vậy sao có thể nhắc lại, cho nên cậu nói rất nhỏ: "Giáo sư Gryffindor xếp Draco với một con bé xa lạ chung một tổ."
Aisha nghiêng đầu, ngây ngốc sửng sốt một chút sau đó lại khoa tay múa chân: "Draco đánh không lại nữ sinh kia sao?"
"Làm sao có thể!" Draco kêu to, sau đó cậu bất tri bất giác nghĩ, nếu cậu thật đánh không lại máu bùn kia thì làm sao bây giờ, thật là quá đáng sợ!
Aisha lắc lư đầu, nó không giải thích được, không đợi nó có phản ứng, Draco kéo mạnh cửa phòng xông ra ngoài, Blaise thò đầu ra ngoài cửa, chỉ thấy Draco chạy thẳng tới gian phòng đầu hành lang – đó là phòng của Gorril.
...
Gorril gần đây cũng không đến hầm làm ma dược, sau khi học xong, thời gian và tâm tư của anh đều xài ở chỗ khác, tỷ như ngồi yên trong phòng ngủ suy tư làm thế nào trao đổi với con gái mình, anh nghĩ đến rất nhiều câu nên nói khi vừa gặp mặt, sau đó lại xóa bỏ hết chúng, cảm giác, nói thế nào cũng không được tự nhiên.
Anh từng nghiêng đầu hỏi đồ đệ mình: "Severus, ngươi nói làm thế nào để gặp gỡ người chán ghét ngươi?"
Bất quá, khi anh thấy vẻ mặt như gặp quỷ của Severus, anh liền im lặng, anh thật có thể thử bất cứ cái gì khi rơi vào tuyệt vọng, lại thỉnh giáo cái người ngu ngốc về giao tiếp này.
Godric nhìn gương mặt cau có của mình trong gương, có lẽ lần sau khi gặp mặt nên cười trước, nhưng mỗi lần nhìn thấy, tựa hồ bản năng phản ứng nhanh hơn, Godric bất đắc dĩ ngửa mặt thở dài, dứt khoát tìm dược liệu khan hiếm gì đó cho con bé là tốt rồi, dù sao nó cũng thích ma dược.
Đang suy nghĩ thì bên ngoài có người gõ cửa. Godric kéo cửa ra nhìn, là Draco, đứa bé này còn đang thở, sắc mặt đỏ bừng, thật giống như vừa ồn ào với ai một trận.
"Sao vậy?" Godric nghiêng người để Draco vào, thuận tay đóng cửa lại.
"Cái kia... Cái kia..." Draco ngẩng đầu nhìn trần nhà, nói quanh co hồi lâu, rốt cục quyết định thở một hơi bắt lấy bả vai Godric: "Gorril, dạy tớ kỹ năng cận chiến, nhờ cậu đấy!"
A? Godric mở to hai mắt, anh có nghe lầm không, Draco muốn anh dạy cận chiến? Lúc trước là ai nói cận chiến thô lỗ, thấp kém, không đủ ưu nhã: "Cậu nói thật không?"
Draco nặng nề gật đầu. Cậu tuyệt đối không thể thua đứa máu bùn kia!
"Được rồi, vậy thì hiện tại bắt đầu." Godric dĩ nhiên không ngần ngại làm giáo sư, học sinh viện Slytherin đúng là rất kém cỏi ở phương diện cận chiến, trọng yếu là do bọn họ vô tâm học tập, khó khi nào Draco có lòng như vậy, cứ dạy một phen xem sao.
Kết quả, Draco về phòng rất trễ, theo lời Blaise, trên căn bản Draco là đỡ tường bò đi, bởi vậy mới thấy sự chỉ đạo của chủ tịch học viện bọn họ kinh khủng bậc nào!
...
Mấy ngày sau, lớp cận chiến.
Không khí năm tư ngưng trọng chưa từng có, Hermione ngẩng đầu lên, rất có khí thế nhìn chằm chằm Slytherin đối điện, mà Draco lại càng hai mắt bốc lửa, cậu ỷ vào ưu thế chiều cao, hất cằm biểu hiện mình ngạo mạn và khinh thường.
Mọi người xung quanh cũng nghiêng mắt nhìn về phía bên này, phần lớn trong lòng Gryffindor đều mong Hermione có thể đánh bại Malfoy, phải biết rằng mấy ngày qua, Hermione luyện tập ở ký túc xá rất hăng, bọn họ có lòng tin. Harry đến nay vẫn không rõ mọi chuyện sao lại phát triển tới mức này.
Andrea khoanh hai tay trước ngực, cô rất mong đợi cuộc tỷ thí hôm nay: "Tốt lắm, bắt đầu đi."
Người ra tay trước là Hermione, cô tung một quyền về phía xương bả vai đối phương, tốc độ phản ứng của Draco do được Godric huấn luyện rõ ràng được nâng cao, cậu giơ tay đỡ một quyền kia, vậy mà Hermione rất nhanh biến quyền thành chưởng, bắt lấy cánh tay trái Draco, chuẩn bị ném bên hông, đáng tiếc Draco định lực cũng nâng một bậc, cậu đứng lại, đồng thời thuận thế vứt Hermione ra mặt đất.
Ngã xuống đất, Hermione không cam lòng yếu thế, một cước trực tiếp đá vào bắp chân Draco, cho nên Draco cũng ngã. Rất nhanh, hai người bò dậy nhìn nhau.
Andrea mỉm cười, rốt cục thấy Draco có chút tiến bộ, nhìn bộ dáng đúng là dụng tâm tập luyện, cô lại nhìn mọi người xung quanh một chút: "Các trò đang làm cái gì, luyện tiếp!"
Học sinh bên cạnh phục hồi tinh thần, một lần nữa bắt đầu luyện tập.
Rất nhanh, nửa khóa học đã qua, xem tình hình của Hermione và Draco một chút, hai người đều đứng thở dốc, bọn họ bị đối phương đánh ngã nhiều lần, sau đó bò dậy, ai cũng không muốn nhận thua.
"Hôm nay dừng ở đây, tan lớp!" Andrea tuyên bố, nói tiếp: "Trò Malfoy, trò lưu lại, những người khác có thể đi."
Blaise lo lắng nhìn bạn tốt một cái rồi đi theo những học sinh khác ra ngoài, Hermione nghiêng đầu sang chỗ khác, hừ một tiếng cũng đi ra ngoài, cô dĩ nhiên tự hào, cô cũng không thua!
Đợi đến khi phòng học chỉ còn Draco và Andrea, Andrea mở miệng: "Kỹ năng cận chiến của trò có tiến bộ rất lớn, xem ra trò rất thích chung một nhóm với trò Granger."
Cái gì? Đánh ngang tay cũng đã đủ bực mình, cái giáo sư này còn nói lời như thế, bà ta rốt cục có ý gì. Draco cau mày, cứng rắn nói: "Tôi không cảm thấy có bao nhiêu thích hợp."
"Trò Granger rất ưu tú." Có mấy lời Andrea đã muốn nói từ lần trước, cô không ưa đời sau của mình nhận thức ở một vài phương diện có chút ngu xuẩn: "Mấy ngày trước, lời trò mắng Granger, ta hi vọng không có lần nữa."
Draco cắn răng, cậu không lên tiếng.
Nhìn ra đứa bè này cũng không thật ăn năn, Andrea thu hồi nụ cười: "Trò Malfoy, trò nghĩ rằng mình cao hơn trò Granger một đẳng?"
Bình phục hô hấp của mình, Draco lạnh lùng mở miệng: "Giáo sư Gryffindor, xin ngài không nên đánh đồng tôi cùng một loại với Muggle." Những lời này cho thấy suy nghĩ của cậu.
"Ta cho là, so huyết thống, Slytherin coi trọng thực lực mạnh yếu." Andrea nhìn thẳng vào mắt Draco.
"Đây là cách nhìn của giáo sư Gryffindor với học viện Slytherin?" Trong giọng nói Draco có chút khinh thường, một Gryffindor tới đánh giá Slytherin, thật nực cười.
Ngắn ngủi trầm mặc.
"Slytherin sinh mà cao quý, cử chỉ ưu nhã, sùng bái sức mạnh." Andrea gằn từng chữ nói: "Slytherin khôn khéo giảo hoạt, vì lợi ích cá nhân, lợi ích tối thượng. Mà có thể áp đảo cả lợi ích chỉ có người thân, bạn bè hoặc người yêu, xét thấy, Slytherin không dễ dàng giao ra tín nhiệm, thông thường mà nói, bạn bè có thể đếm được trên đầu ngón tay."
Nhìn Draco có chút ngu ngơ, Andrea tiếp tục: "Tri kỉ của trò ở cả học viện chỉ có Blaise Zanibi và Gorril Jean, trò đã có thể xem Gorril là bạn thì phải biết Muggle cũng không kém chỗ nào." Mặc dù cha cô trên thực tế không phải Muggle.
"Huyết thống thuần khiết là dùng để thừa kế sức mạnh, sức mạnh mới là tiêu chuẩn cân nhắc cuối cùng. Draco Malfoy, tin tưởng ta, ta so với tưởng tượng của trò càng hiểu rõ Slytherin." Trọng giọng nói Andrea không có nửa phần ý cười đùa: "Ta xem qua thành tích của trò Granger, hàng năm trò đều bại bởi cô bé, như vậy trò có tư cách gì tỏ vẻ khinh thường với trò ấy?"
Những lời này đâm thẳng vào chỗ đau của Draco nhưng lúc này cậu đã hoàn toàn không tiếp nhận lời nói.
"Cái thế giới này đuúng là có người nào đó tài trí hơn người, nhưng không phải là lấy huyết thống để phân định." Andrea đích thực để ý chuyện ngàn năm trước: "Người thắng, chỉ có người thắng mới nhìn thấy quyền lực, chỉ có cường giả mới có thể làm chủ hết thảy."
Không phải kiểu Gryffindor bàn về chính nghĩa, cũng không phải kiểu Gryffindor nói chuyện ngang hàng, luận điệu vị giáo sư này thật có mấy phần mùi vị Slytherin. Đây cũng là nguyên nhân Draco không cách nào phản bác, bởi vì cậu phát hiện cậu có thể tiếp nhận những lý luận này.
"Trò về trước đi." Đứa bé này không ngu ngốc, cẩn thận suy nghĩ sẽ hiểu rõ, Andrea phất tay một cái ý bảo Draco ra ngoài, còn bổ sung một câu: "Hạng mục đầu tiên của Tam pháp thuật sắp bắt đầu, cố gắng lên!"
A? Mâấy ngày qua trường học ầm ĩ cực kỳ, cậu hoàn toàn quên mất việc này, hạng mục đầu tiên, hai tuần sau bắt đầu!
Tác giả: Tổng kết cuối chương: Aisha vẫn đáng yêu như cũ, Godic vẫn là ông bố ngu ngốc, Draco rốt cục thật tình học kỹ năng cận chiến (mặc dù bị Godric đánh vô cùng thảm), còn bị Andrea giáo huấn một trận, cạc cạc ~~~
P/S: Godric thỉnh giáo Snape cách giao tiếp với người khác, vẻ giáo sư lời ác mồm trăm phần trăm đặc sắc.
Lại P/S: Hai tuần nữa là hạng mục đầu tiên của Tam pháp thuật, bất quá trước đó còn có bài giảng đầu tiên của Laenly cho cặp sinh đôi, hắc hắc, kính thỉnh mong đợi ~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.