Chương 70: Sư tử tổ thật rất có tiền
Băng Lương Tửu
25/02/2022
Anh em Weasley đúng là rất có đầu óc buôn bán, dùng thử trước hài lòng mới trả tiền là ý tưởng không tệ, nếu để học sinh Slytherin trả tiền tại chỗ phỏng chừng sẽ không ai muốn, đây chính là vấn đề mặt mũi. Mà nhìn trạng thái học viện Slytherin tối nay một chút.
Trong phòng ngủ, Draco không che dấu chút nào sự yêu thích của mình với mô hình, con Hỏa long này có thể phát ra tiếng kêu khác nhau, mỗi lần phun lửa lại là một màu khác, thật quá tuyệt vời, Willa rất thích cuộn len kia, nó đuổi theo phía sau nhảy lên phía trước, còn rất hài lòng hướng Blaise kêu hai tiếng. Aisha nghiêng cái đầu dài, đồ của hai người rất thú vị, bất quá nó vẫn cúi đầu tiếp tục ăn bánh ngọt, Draco mua đồ ngọt từ trong làng gì đó về nó vẫn chưa ăn xong, không gì có thể quan trọng hơn bánh ngọt.
Lần này những thứ anh em Weasley làm thực sự là rất có thưởng thức, mà cái gọi thưởng thức chính là tiền và ý tưởng kỳ diệu kết hợp mà ra, có thể nói Galleons của Godric có không ít tác dụng. Những Slytherin cấp thấp cũng rất thích đồ có được, dĩ nhiên đây đều là lời thật lòng sau khi đóng cửa phòng.
Ngày hôm sau anh em Weasley trở thành chủ đề mới của toàn trường, anh em dở hơi ngăn trước cửa ký túc Slytherin bán đồ, chuyện lớn cỡ nào a. Lúc nào cũng nghiêm túc, Percy gắt gao nhìn chằm chằm hai đứa em chuyên gây sự này, hai thằng nhóc con sao lại lên cơn điên đến Slytherin hả, Ron còn có chút ngu ngơ, Harry không cảm thấy có gì không tốt, mà Salazar không nói tiếng nào, im lặng ngồi ăn.
Dumbledor cũng nhức đầu vô cùng, nhớ ngày đó sau khi Gorril hoạt bát sáng sủa tiến vào Slytherin, ông còn trông cậy vào đứa bé này ngày sau có thể giúp được ông, kết quả thì sao, cậu bé một lòng duy trì Slytherin, bây giờ còn kéo thêm hai Weasley ở Gryffindor thành đồng đảng. Dumbledor cũng có băn khoăn của ông, nhớ lại lời Gorril chỉ trích mình, ông không phải không thừa nhận mình thực sự nghiêng về Gryffindor, nhưng đứa nhỏ kia cũng không hiểu, sau này trong cuộc chiến, học viện Slytherin đã có lập trường nhất định, Dumbledor muốn bảo vệ ba học viện khác cho lợi ích của cả thế giới pháp thuật, nói như vậy có hy sinh cũng không thể tránh được.
Hôm nay, hai đại học viện Slytherin cùng Gryffindor từ hận thù nhau đến có thể ở chung với nhau, đến hiện tại quan hệ tựa hồ còn có khuynh hướng tiếp tục phát triển, cuối cùng là tốt hay xấu Dumbledor đã không thể nói rõ rồi. Chuyện Harry và Tom chạy đến trang viên Malfoy nghỉ lễ giáng sinh ông cũng biết, khóa cửa trang viên Malfoy cao bao nhiêu ông biết rõ, ý niệm máu trong của vợ chồng Malfoy ông cũng hiểu. Hiển nhiên chuyện đã thoát khỏi tầm khống chế của ông, hết thảy đã trở nên hỗn loạn, mà ngọn nguồn mọi chuyện đều hướng vào anh em nhà Jean, tất cả cũng thay đổi từ ngày hai anh em kia vào trường, bọn họ đến tột cùng là muốn làm gì, Dumbledor không ngừng vuốt chùm râu dài của mình, ông vẫn nghĩ không ra.
Lúc này Godric đứng lên khỏi bàn dài Slytherin, đi về phía cặp song sinh, sau đó anh mỗi tay khoác vai một người: "Hôm qua bán đồ bao nhiêu tiền?"
George cùng Fred phản ứng nhanh chóng: "Em vĩnh viễn là khách quen được miễn phí của chúng ta." Godric là đại cổ đông của họ, sao có thể lấy tiền, vậy quá không có đạo lý rồi.
"Không phải của em." Godric đắc ý chỉ về phía bàn Slytherin: "Là bọn họ, bọn họ phái người đáng thương là em đây đến hỏi giá." Các Slytherin quý tộc sao có thể lấy đồ không trả tiền, nhưng muốn bọn họ tự mình tới tìm anh em Weasley cò kè mặc cả? Tha cho họ đi. Khó có lúc Draco mở miệng tìm Godric giúp, Godric cũng làm đại biểu tới hỏi, bản tính vặn vẹo của Slytherin cũng không thể quá ép buộc.
Anh em Weasley cũng nhìn về phía bàn dài Slytherin, những học sinh cấp thấp Slytherin vốn đang nhìn về phía này vội cúi đầu dùng bữa, trên mặt khó nén thần sắc khó xử, Fred và George liếc nhau một cái, quá thú vị, sớm biết học sinh Slytherin đáng yêu như vậy, bọn họ sớm nên đi qua đi lại.
Buổi trưa, cặp sinh đôi đưa bảng giá cho Godric, tất cả đều là giá vốn, lần đầu làm ăn với Slytherin nên có ưu đãi, xế chiều Godric giao tiền cho hai anh em, các quý tộc làm ăn luôn nghiêm túc.
Anh em Weasley lại đang nghĩ tới trò mới, bọn họ bây giờ mặc dù không thể mở tiệm bên ngoài nhưng có thể nhận đơn đặt hàng, nói vậy cần phải đăng quảng cáo về đơn đặt hàng, cũng cần đăng kí danh mục, điều này cần không ít tiền, nhưng với hai anh em mà nói đây đã không thành vấn đề, bọn họ có chút hoài nghi, Godric có khái niệm về tiền hay không, hay là làm người sáng lập anh có rất nhiều tiền, tiền Godric cho họ đủ để mua bất kỳ một cửa hàng nào ở Hẻm Xéo hay làng Hogsmeade.
Một tuần sau đơn đặt hàng của tiệm giỡn Weasley chính thức đưa vào sử dụng, đơn đặt hàng xuất hiện trên hầu hết các trang truyền thông, đây là ý kiến của Godric, nếu muốn quảng cáo đương nhiên phải khí thế, Godric còn tỏ vẻ nếu chưa đủ tiền anh có thể tiếp tục giúp đỡ, cặp sinh đôi coi như là hết chỗ nói rồi. Sau lưng, hai người cũng đang đoán sư tử tổ có bao nhiêu tiền, có phải nhiều đến mức tùy ý tiêu xài mấy đời cũng không hết.
Thực tế, Godric khắp nơi đều có kho tiền, kho ở Gringots là dùng danh nghĩa của Salazar để mở, phòng ngủ của anh ở Hogwarts cũng có giấu tiền, thậm chí trong phòng hiệu trưởng, còn có các phòng bí mật của anh, từ trước đến nay Godric cũng là người vung tiền như rác, tiền của anh chính xác là tiêu mấy đời cũng không hết.
Sinh ý của anh em Weasley vô cùng thuận lợi, đồ lớn, đồ bé, tinh xảo, chất lượng hơi thấp chút, bọn họ chính là làm đồ cho cả người nghèo lẫn người giàu đều mua được, đồng thời bọn họ cũng không quên tuyên truyền trong trường, hơn nữa bọn họ lại bày một quầy hàng trước cửa ký túc Slytherin, lần này bọn họ trực tiếp dán giá lên hàng hóa, cái này là ý kiến của Salazar, những học sinh kia thấy đồ mình thích cũng có thể trực tiếp lấy, đặt tiền xuống rồi nhanh chóng chạy mất, giống như phía sau áo chùng bị lửa đốt, chọc cho anh em sinh đôi cười ha hả, Slytherin thật thú vị.
Harry những ngày qua cũng bận rộn vì huấn luyện Quidditch, trước cuộc so tài Quidditch mấy ngày có người gửi cho cậu một cái bao thật to bằng cú mèo. Harry xé cái vỏ bao, một cây chổi bay xinh đẹp sáng lấp lánh nằm trên bàn dài Gryffindor, dẫn đến tiếng kinh hô của học sinh chung quanh, trong đó tiếng của Ron là lớn nhất: "Đây là Tia Chớp, chổi bay mới nhất."
Harry vô cùng kinh ngạc, lúc tựu trường cậu đã từng thấy nó ở Hẻm Xéo, đây là cây chổi đạt chất lượng quốc tế, giá 5 ngàn Galleons, người nào có thể tặng cậu món quà đắt như vậy. Có phải đưa nhầm người? Salazar lúc này rất quan tâm lật tấm thiệp nhỏ ở trong bọc, trên đó viết: "Gửi Harry Potter."
Salazar tính toán thật nhanh, người tặng loại đồ này hẳn là rất quý Harry, gia cảnh cũng thuộc hàng quý tộc, hơn nữa là người tiêu xài hoang phí, bởi vì người nhà Malfoy có tiền cũng không nuông chiều con cái đến mức mua thứ đồ này. Nhớ đến chuyện mà Harry nghe lén được từ McGonagall, Sirius Black, cha đỡ đầu của Harry, danh môn quý tộc bị truy nã vẫn có thể lấy được tiền từ trong nhà, hẳn là hắn.
Các Gryffindor cũng hùa đến, dùng ánh mắt hâm mộ nhìn cây chổi này, ngay cả bàn Slytherin cũng chú ý tới, Draco làm tầm thủ của Slytherin cũng thường xuyên huấn luyện, cậu bé đối với Quidditch cũng tương đối nhiệt tình, đứng từ xa nhìn cây Tia Chớp, cậu rất hâm mộ. Nếu Harry dùng cây chổi này trong trận đấu vậy mình chắc chắn sẽ bị rớt lại đằng sau một đoạn dài, Draco buồn rầu, nếu không viết thư xin cha mua một cây? Aiz, Draco trong lòng thở dài, cha sẽ không đáp ứng, đồ xa xỉ như vậy.
Buổi trưa Godric chạy tới hỏi thăm Salazar chuyện cây chổi, sau khi biết được là do vị cha đỡ đầu bị oan uổng của Harry tặng, anh như có điều suy nghĩ rời đi, Salazar bất đắc dĩ nâng trán, trong ấn tượng của anh, Godric là người tiêu tiền như nước, phá gia chi tử, Sirius bất quá là trên danh nghĩa cha đỡ đầu mua Tia Chớp tỏ vẻ sủng ái, mà vị sư tử lông vàng thấy đời sau của mình bộ dạng đưa dám làm sao có thể không làm chút gì.
Quả nhiên, trước trận Quidditch một ngày, một cây Tia Chớp kiểu dáng giống hệt được cú mèo mang tới bàn dài Slytherin, trên thiệp viết là 'Gửi Draco', ký tên là bốn chữ: Một vị trưởng bối.
Tác giả: Godric không hổ danh là sư tử vàng, quả nhiên là trăm phần trăm vàng ròng a ~~~
Trong phòng ngủ, Draco không che dấu chút nào sự yêu thích của mình với mô hình, con Hỏa long này có thể phát ra tiếng kêu khác nhau, mỗi lần phun lửa lại là một màu khác, thật quá tuyệt vời, Willa rất thích cuộn len kia, nó đuổi theo phía sau nhảy lên phía trước, còn rất hài lòng hướng Blaise kêu hai tiếng. Aisha nghiêng cái đầu dài, đồ của hai người rất thú vị, bất quá nó vẫn cúi đầu tiếp tục ăn bánh ngọt, Draco mua đồ ngọt từ trong làng gì đó về nó vẫn chưa ăn xong, không gì có thể quan trọng hơn bánh ngọt.
Lần này những thứ anh em Weasley làm thực sự là rất có thưởng thức, mà cái gọi thưởng thức chính là tiền và ý tưởng kỳ diệu kết hợp mà ra, có thể nói Galleons của Godric có không ít tác dụng. Những Slytherin cấp thấp cũng rất thích đồ có được, dĩ nhiên đây đều là lời thật lòng sau khi đóng cửa phòng.
Ngày hôm sau anh em Weasley trở thành chủ đề mới của toàn trường, anh em dở hơi ngăn trước cửa ký túc Slytherin bán đồ, chuyện lớn cỡ nào a. Lúc nào cũng nghiêm túc, Percy gắt gao nhìn chằm chằm hai đứa em chuyên gây sự này, hai thằng nhóc con sao lại lên cơn điên đến Slytherin hả, Ron còn có chút ngu ngơ, Harry không cảm thấy có gì không tốt, mà Salazar không nói tiếng nào, im lặng ngồi ăn.
Dumbledor cũng nhức đầu vô cùng, nhớ ngày đó sau khi Gorril hoạt bát sáng sủa tiến vào Slytherin, ông còn trông cậy vào đứa bé này ngày sau có thể giúp được ông, kết quả thì sao, cậu bé một lòng duy trì Slytherin, bây giờ còn kéo thêm hai Weasley ở Gryffindor thành đồng đảng. Dumbledor cũng có băn khoăn của ông, nhớ lại lời Gorril chỉ trích mình, ông không phải không thừa nhận mình thực sự nghiêng về Gryffindor, nhưng đứa nhỏ kia cũng không hiểu, sau này trong cuộc chiến, học viện Slytherin đã có lập trường nhất định, Dumbledor muốn bảo vệ ba học viện khác cho lợi ích của cả thế giới pháp thuật, nói như vậy có hy sinh cũng không thể tránh được.
Hôm nay, hai đại học viện Slytherin cùng Gryffindor từ hận thù nhau đến có thể ở chung với nhau, đến hiện tại quan hệ tựa hồ còn có khuynh hướng tiếp tục phát triển, cuối cùng là tốt hay xấu Dumbledor đã không thể nói rõ rồi. Chuyện Harry và Tom chạy đến trang viên Malfoy nghỉ lễ giáng sinh ông cũng biết, khóa cửa trang viên Malfoy cao bao nhiêu ông biết rõ, ý niệm máu trong của vợ chồng Malfoy ông cũng hiểu. Hiển nhiên chuyện đã thoát khỏi tầm khống chế của ông, hết thảy đã trở nên hỗn loạn, mà ngọn nguồn mọi chuyện đều hướng vào anh em nhà Jean, tất cả cũng thay đổi từ ngày hai anh em kia vào trường, bọn họ đến tột cùng là muốn làm gì, Dumbledor không ngừng vuốt chùm râu dài của mình, ông vẫn nghĩ không ra.
Lúc này Godric đứng lên khỏi bàn dài Slytherin, đi về phía cặp song sinh, sau đó anh mỗi tay khoác vai một người: "Hôm qua bán đồ bao nhiêu tiền?"
George cùng Fred phản ứng nhanh chóng: "Em vĩnh viễn là khách quen được miễn phí của chúng ta." Godric là đại cổ đông của họ, sao có thể lấy tiền, vậy quá không có đạo lý rồi.
"Không phải của em." Godric đắc ý chỉ về phía bàn Slytherin: "Là bọn họ, bọn họ phái người đáng thương là em đây đến hỏi giá." Các Slytherin quý tộc sao có thể lấy đồ không trả tiền, nhưng muốn bọn họ tự mình tới tìm anh em Weasley cò kè mặc cả? Tha cho họ đi. Khó có lúc Draco mở miệng tìm Godric giúp, Godric cũng làm đại biểu tới hỏi, bản tính vặn vẹo của Slytherin cũng không thể quá ép buộc.
Anh em Weasley cũng nhìn về phía bàn dài Slytherin, những học sinh cấp thấp Slytherin vốn đang nhìn về phía này vội cúi đầu dùng bữa, trên mặt khó nén thần sắc khó xử, Fred và George liếc nhau một cái, quá thú vị, sớm biết học sinh Slytherin đáng yêu như vậy, bọn họ sớm nên đi qua đi lại.
Buổi trưa, cặp sinh đôi đưa bảng giá cho Godric, tất cả đều là giá vốn, lần đầu làm ăn với Slytherin nên có ưu đãi, xế chiều Godric giao tiền cho hai anh em, các quý tộc làm ăn luôn nghiêm túc.
Anh em Weasley lại đang nghĩ tới trò mới, bọn họ bây giờ mặc dù không thể mở tiệm bên ngoài nhưng có thể nhận đơn đặt hàng, nói vậy cần phải đăng quảng cáo về đơn đặt hàng, cũng cần đăng kí danh mục, điều này cần không ít tiền, nhưng với hai anh em mà nói đây đã không thành vấn đề, bọn họ có chút hoài nghi, Godric có khái niệm về tiền hay không, hay là làm người sáng lập anh có rất nhiều tiền, tiền Godric cho họ đủ để mua bất kỳ một cửa hàng nào ở Hẻm Xéo hay làng Hogsmeade.
Một tuần sau đơn đặt hàng của tiệm giỡn Weasley chính thức đưa vào sử dụng, đơn đặt hàng xuất hiện trên hầu hết các trang truyền thông, đây là ý kiến của Godric, nếu muốn quảng cáo đương nhiên phải khí thế, Godric còn tỏ vẻ nếu chưa đủ tiền anh có thể tiếp tục giúp đỡ, cặp sinh đôi coi như là hết chỗ nói rồi. Sau lưng, hai người cũng đang đoán sư tử tổ có bao nhiêu tiền, có phải nhiều đến mức tùy ý tiêu xài mấy đời cũng không hết.
Thực tế, Godric khắp nơi đều có kho tiền, kho ở Gringots là dùng danh nghĩa của Salazar để mở, phòng ngủ của anh ở Hogwarts cũng có giấu tiền, thậm chí trong phòng hiệu trưởng, còn có các phòng bí mật của anh, từ trước đến nay Godric cũng là người vung tiền như rác, tiền của anh chính xác là tiêu mấy đời cũng không hết.
Sinh ý của anh em Weasley vô cùng thuận lợi, đồ lớn, đồ bé, tinh xảo, chất lượng hơi thấp chút, bọn họ chính là làm đồ cho cả người nghèo lẫn người giàu đều mua được, đồng thời bọn họ cũng không quên tuyên truyền trong trường, hơn nữa bọn họ lại bày một quầy hàng trước cửa ký túc Slytherin, lần này bọn họ trực tiếp dán giá lên hàng hóa, cái này là ý kiến của Salazar, những học sinh kia thấy đồ mình thích cũng có thể trực tiếp lấy, đặt tiền xuống rồi nhanh chóng chạy mất, giống như phía sau áo chùng bị lửa đốt, chọc cho anh em sinh đôi cười ha hả, Slytherin thật thú vị.
Harry những ngày qua cũng bận rộn vì huấn luyện Quidditch, trước cuộc so tài Quidditch mấy ngày có người gửi cho cậu một cái bao thật to bằng cú mèo. Harry xé cái vỏ bao, một cây chổi bay xinh đẹp sáng lấp lánh nằm trên bàn dài Gryffindor, dẫn đến tiếng kinh hô của học sinh chung quanh, trong đó tiếng của Ron là lớn nhất: "Đây là Tia Chớp, chổi bay mới nhất."
Harry vô cùng kinh ngạc, lúc tựu trường cậu đã từng thấy nó ở Hẻm Xéo, đây là cây chổi đạt chất lượng quốc tế, giá 5 ngàn Galleons, người nào có thể tặng cậu món quà đắt như vậy. Có phải đưa nhầm người? Salazar lúc này rất quan tâm lật tấm thiệp nhỏ ở trong bọc, trên đó viết: "Gửi Harry Potter."
Salazar tính toán thật nhanh, người tặng loại đồ này hẳn là rất quý Harry, gia cảnh cũng thuộc hàng quý tộc, hơn nữa là người tiêu xài hoang phí, bởi vì người nhà Malfoy có tiền cũng không nuông chiều con cái đến mức mua thứ đồ này. Nhớ đến chuyện mà Harry nghe lén được từ McGonagall, Sirius Black, cha đỡ đầu của Harry, danh môn quý tộc bị truy nã vẫn có thể lấy được tiền từ trong nhà, hẳn là hắn.
Các Gryffindor cũng hùa đến, dùng ánh mắt hâm mộ nhìn cây chổi này, ngay cả bàn Slytherin cũng chú ý tới, Draco làm tầm thủ của Slytherin cũng thường xuyên huấn luyện, cậu bé đối với Quidditch cũng tương đối nhiệt tình, đứng từ xa nhìn cây Tia Chớp, cậu rất hâm mộ. Nếu Harry dùng cây chổi này trong trận đấu vậy mình chắc chắn sẽ bị rớt lại đằng sau một đoạn dài, Draco buồn rầu, nếu không viết thư xin cha mua một cây? Aiz, Draco trong lòng thở dài, cha sẽ không đáp ứng, đồ xa xỉ như vậy.
Buổi trưa Godric chạy tới hỏi thăm Salazar chuyện cây chổi, sau khi biết được là do vị cha đỡ đầu bị oan uổng của Harry tặng, anh như có điều suy nghĩ rời đi, Salazar bất đắc dĩ nâng trán, trong ấn tượng của anh, Godric là người tiêu tiền như nước, phá gia chi tử, Sirius bất quá là trên danh nghĩa cha đỡ đầu mua Tia Chớp tỏ vẻ sủng ái, mà vị sư tử lông vàng thấy đời sau của mình bộ dạng đưa dám làm sao có thể không làm chút gì.
Quả nhiên, trước trận Quidditch một ngày, một cây Tia Chớp kiểu dáng giống hệt được cú mèo mang tới bàn dài Slytherin, trên thiệp viết là 'Gửi Draco', ký tên là bốn chữ: Một vị trưởng bối.
Tác giả: Godric không hổ danh là sư tử vàng, quả nhiên là trăm phần trăm vàng ròng a ~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.