Quyển 69 - Chương 8: “CÔ BÉ” VALENTINA
Tô Du Bính
05/12/2013
Karl đệ đơn xin phép nghỉ ốm vào ngy thứ hai. Thằng cận được phân công trực trinh sát ngay ngày đầu tiên.
Karl bò lên đồi, đến đúng vị trí bụi cây hôm qua cả bọn đã phục theo dõi. Nó mang theo hai ổ bánh mì và một chai nước lọc. Quá trưa sang chiều, tan học, bọn trẻ hối hả đạp xe đến với Karl. Nhìn chung trong ngày không thấy có dấu hiệu gì.
Ngày thứ ba đến lượt Jorg xin “nghỉ ốm” để làm công việc của Karl hôm trước. Cũng chẳng thấy gì xảy ra cả. Bọn trẻ đã phục suốt từ 7 giờ sáng đến 9 giờ tối. Tarzan nhận định:
- Chúng chả dại gì chuẩn bị cho cuộc mưu sát ngay ở đây cả. Nhưng ngày mai, thứ tự, lễ đón tiếp Knowbuttle sẽ diễn ra lúc 3 giờ chiều trước cửa khách sạn. Tôi sẽ trình bày một phương án chi tiết để truy lùng bọn khủng bố.
Cả bọn cũng đã thấm mệt bèn đồng ý rồi về nhà đánh một giấc đợi đến ngày mai.
*
Thứ tư, trời hôm nay nóng nực hơn nhiều. Lớp 10A có 5 tiết học, vậy là sau 12 giờ trưa, học trò được tự do. Tứ quái hẹn nhau đúng 13 giờ 30 phút, tất nhiên Jorg cũng được tham gia. Chúng hành quân thẳng tới quảng trường Hoàng Đế. Gaby dắt theo Oskar. Sau mấy ngày không được theo Gaby, Oskar mừng cuống cuồng lên khi gặp lại Tarzan, Karl và Tròn Vo.
Karl mang theo mấy cái máy bộ đàm và Tarzan nhận giữ máy cái để chỉ huy.
Quảng trường Hoàng Đế nhộạo những người là người. Lực lượng cảnh sát nổi cảnh sát chìm đã triển khia dày đặc. Những chiếc se chuyên dụng dăng đầy. Từng tốp cảnh sát trang bị theo cả mặt nạ sắt và dùi cui. Một sô cửa sổ, ban công các tòa nhà quanh quảng trường cũng đã bị cảnh sát phong tỏa.
Lũ trẻ ngơ ngác nhìn, đâu cũng thấy cảnh sát. Tròn Vo đủng đỉnh nói:
- Rặt cảnh sát là cảnh sát nhưng rồi chưa chắc có làm nổi trò trống gì không đây?
- Đúng vậy . – Karl đồng tình. – Những kẻ định làm loạn bao giờ cũng tìm ra kẽ hở của việc bảo vệ.
Phần lễ tân làm khá trọng thể. Người ta cho dựng hẳn 1 dãy mái che dài chừng 20 mét từ cửa khách sạn. Knowbuttle xuống xe là đứng dưới mái che ngay. Lễ đón chính thức diễn ra ở đây và toàn bộ quanh khu vực này với đường kính cả hơn 100 mét, dày đặc cảnh sát đứng dàn hàng làm thành hàng rào.Với khoảng cách như vậy, nếu dùng súng bắn sẽ khó mà chính xác được.
Tarzan nhận xét:
- Với phương án bảo vệ như thế này thì gã robot khó lòng mà tiếp cận được.
Ngừng một lát, Tarzan tiếp:
- Bây giờ chúng ta sẽ chia làm ba tổ. Tổ một gồm Karl và Gaby, tất nhiên cả Oskar nữa, tổ hai Kloesen và Jorg. Tổ ba, mình tôi. Nhiệm vụ của chúng ta là săn t chiếc xe hòm màu rêu, chắc chắn là có vết lõm trên nóc thùng và nếu phát hiện gì nghi vấn cũng cần thông báo ngay để kịp phán đoán tình hình. Chậm nhất là 14 giờ 30 chúng ta sẽ gặp nhau tại chỗ này.
- Nếu có việc gì cần thông báo trước 14 giờ 30 thì làm cách nào? - Jorg hỏi.
- Karl thì đã có bộ đàm với tao rồi, còn mày và Willi thì một đứa ở lại bám sát đối tượng, một đứa chạy đi tìm tao hoặc Karl.
Mỗi đứa tỏa đi một hướng.
*
14 giờ 27 phút.
Tổ hai có Jorg và Tròn Vo trở về điểm hẹn. Tròn Vo rút ngay một phong sôcoola tự bồi dưỡng còn Jorg nhào vội đi kiếm chai nước chanh giải khát.
14 giờ 30 Tarzan xồng xộc đạp xe về. Hắn hỏi:
- Không thấy gì à?
- Chả thấy mẹ gì. Nắng chết cha đi được. – Tròn Vo làu bàu.
- Tuyến của tao cũng vậy, tao đảo không biết bao nhiêu vòng nhưng không phát hiện ra một dấu hiệu nghi vấn nào.
Các ngả đường đi vào quảng trường đã cấm các loại xe. Đối diện phổng khách sạn có khoảng 100 người tụ họp giương cao băng rôn: “CHẤM DỨT CHIẾN TRANH MỌI NƠI TRÊN THẾ GIỚI”.
- Tao đã ghé sát ngó mặt từng người phía bên kia. – Jorg nói. – Nhưng không thấy ai là nhân viên hay công nhân của Geiser cả.
Karl và Gaby về chậm chừng 5 phút. Oskar ngồi chễm chệ trên giỏ đèo hàng. Gaby nói trong hơi thở hổn hển:
- Đằng kia, trong một ngõ nhỏ, có một chiếc xe hòm mày trắng đang đậu, nhìn bề ngoài có vẻ giống chiếc xe đại ca mô tả. Cửa số nhỏ, kính mờ, cần ăngten lớn.
- Ngoài ra, - Karl tiếp lời Gaby, - trên nóc xe có vết lõm gần lỗ thông hơi. Trông rất khác một chiếc xe bình thường.
- Trắng à? – Tarzan hỏi lại. – Thì chúng sơn lại màu trắng có khó gì đâu. Ngõ nào vậy?
- Ngõ Otterbeis, cách đây một con dao quăng. – Gaby trả lời.
Tarzan nhìn Gaby định nói câu gì đó nhưng bỗng nhiên hắn đăm chiêu nhìn đăm đắm vào lối hàng hiên khách sạn. Gaby xoay người nhìn theo hỏi:
- Cái gì vậy?
Tarzan mắt vẫn dán vào khoảng không:
- Có một cô bé, thập thò sau góc cột. Hình như…
- Cô bé nào? – Tròn Vo hỏi. – Valentina à?
Trước khách sạn, cách chỗ Knowbuttle xuống xe chừng 10 mét, có một cô bé kháu khỉnh, bận bộ váy đăng ten, đi đầy hồng xinh xắn, tất dài quá đầu gối, tay ôm bó hoa, nét mặt chờ đợi.
- Đúng rồi, - Tarzan khẳng đinh, - đúng Valentina rồi. Để tôi tìm cách tiếp cận.
- Tao đi cùng. –Tròn Vo xung phong.
- Thôi, lại chỗ đó đâu có dễ. Để mình tao lên đó thôi.
Tarzan quay hỏi Gaby:
- Bạn vẫn có cái kim trong hộp đồ nghề sửa xe đạp phải không?
- Để làm gì? – Gaby hỏi.
- Nhanh lên! Lấy đi kẻo không còn thời gian nữa rồi.
Gaby lục vội lấy kim đưa Tarzan, đại ca TKKG cầm kim vùng chạy luôn.
Qua mấy chú cảnh sát, Tarzan tỏ vẻ bình thản và thoắt một cái hắn đã có mặt ở cây cột sau lưng cô bé.
Tarzan nghiêng người gần sát Valentian, hắn rút kim chọc nhẹ sau lưng cô bé.
Mũi kim dừng lại, không thấy cô bé phản ứng gì.
Tarzan ấn thêm chút nữa, kim chối lại.
Gặp sắt rồi. Tarzan nghĩ, hắn đưa tay bóp nhẹ cánh tay cô bé. Đúng trăm phần trăm một con robot. Tarzan rời chỗ quay trở lại.
Tròn Vo nhăn nhó:
- Mày đâm kim vào cô bé đấy à?
Tarzan gật đầu:
- Nhưng cô bé không có cảm giác.
Mặt thằng mập dại đi, nó hiểu ra điều nói lên cái gì rồi. Gaby chọc quê:
- Ê nè, bạn phải lòng chết mê chết mệt một con robot rồi.
Tròn Vo chống chế:
- Khỉ ạ, mình giả vờ vậy thôi chứ bữa đi cả mười vòng quanh xe, mình đã ngờ ngợ cô bé này không xơi sôcôla mà phải đổ dầu nhờn.
- Không tếu nữa, chỉ còn 20 phút thôi đó. – Tarzan ngắt lời. – Cô bé robot kia nhất định mang bom.
- Đúng vậy. – Karl gật đầu. – Và khi cô bé trao hoa, Knowbuttle nhận hoa chính là lúc bọn mưu sát giật ngòi nổ quả bom bằng cả người cô bé.
Gaby mồ hôi vã ra như tắm.
- Phi tới chỗ chiếc xe! – Tarzan lệnh.
14 giờ 46 phút.
Công chúng kéo đến thêm ít nữa, nhưng xem ra dân thường có đến cũng chỉ ngoài một trăm. Số đông vẫn là cảnh sát. Tarzan phân công:
- Jorg và Gaby ở lại, không được rời mắt cô bé Valentina. Kloesen và Karl đi cùng tôi.
Karl dẫn đường, bọn chúng biến nhanh vào đám người.
Phía đầu đường, công chúng đã nhao nhao ngoái đầu nhìn những cỗ xe đang đi tới.
Dẫn đầu là hai chiếc Limousine.
Đoàn xe môtô cảnh sát hộ tống cũng đi tới.
Gaby hoảng hốt nói vào máy bộ đàm:
- Karl! Nghe rõ không, Knowbuttle đến rồi đó.
- Rõ rồi, bọn mình đã tiếp cận được chiếc xe. – Karl trả lời.
14 giờ 49 phút.
Ngõ cụt có tên Otterbies không người qua lại. Gọi là ngõ nhưng cũng rộng ra phết. Một bên đường là cả dãy xe đỗ, trong đó có chiếc xe hòm màu trắng. Tròn Vo gỡ chiếc bợm cầm lăm lăm trên tay còn Karl thì đã vớ đâu được cả một thanh sắt.
- Sẵn sàng chưa? – Tarzan hỏi.
- Sẵn sàng! – Cả Karl và Tròn Vo đồng thanh trả lời.
Tarzan cầm tay nắm giật mở toang cửa hậu xe.
Cả ba tên đang có mặt ở trong thùng xe bé nhỏ đầy thiết bị.
Geiser ngồi trước màn hình. Camera đã quay cảnh 2 chiếc Limousine từ từ lăn bánh đến trước lễ đài.
Isabell đứng tựa bên một tủ điều khiển. Ở đây đèn đỏ đèn xanh nhấp nháy như sao trời.
Tarzan nhận định ngay đây là tủ nguồn điện chính, phải tắt công tác nguồn. Hắn đẩy mạnh Isabell ra và với tay tắt công tác chủ. Tất cả chỉ diễn ra trong nửa giây.
Buttner chồm lên. Geiser sau giây định thần cũng đã toan xông tới. Riêng Isabell vẫn chưa hết ngạc nhiên. Ả ta vung một cử chỉ tựa như muốn ấn công tác để quả bom nổ. Tarzan chém thẳng vào cánh tay ả. Geiser xông tới, lão ăn trọn một cú đấm móc chắc hẳn phải đưa dạ dày nằm lên trên phổi. Lão rống lên như con bò bị chọc tiết.
Buttner ngoan ngoãn đề nghị:
- Tôi xin hàng, đừng ra đòn nữa.
- Tắt ngay, ngắt mọi nguồn điều khiển! Tắt điều con bé robot! Làm đi nhanh lên! – Tarzan quát vào mặt lũ mưu sát.
*
Knowbuttle trông cao ráo, điển trai, có đôi mắt thông minh và đầy nghị lực. Ông diện bộ complê màu sáng và thắt cavát màu. Ông bước xuống xe, nở nụ cười tươi rói rồi đưa tay vẫy đám công chúng và đám cảnh sát dày đặc. Cô bé gái từ góc cột từng bước đi ra, tay ôm bó hoa, nét mặt hiền khô dễ thương.
Máy quay phim, chụp ảnh camera dồn hết cả vào sự kiện: một cô bé con mạnh dạn đi tới tặng hoa ngài chính khách. Khoảng cách còn năm bước nữa.
Gaby nín thở. Trời ơi! Thời gian chỉ tính được bằng giây nữa thôi, các bạn đâu rồi? Sao vẫn chưa tắt được điều khiển?
Còn đó 3 bước nữa. Lúc này Knowbuttle đã hạ thấp tầm cao, hơi cúi người, chuẩn bị đón bó hoa từ tay cô bé kháu khỉnh kia.
Nhưng kìa, cô bé dừng lại. Cô bé té, cẳng chân dao động như long ra, hai tay buông thõng, bó hoa rơi xuống.
- Chà! – Jorg thở phào. – Tụi nó đã tắt được điều khiển rồi.
Tất cả mọi người nhìn thấy đều vô cùng sửng sốt, không hiểu vì sao cô bé đang đi lại ngã lăn ra, nằm im không cựa quậy, và cũng không kêu la. Một số người đứng gần đấy chạy lại.
Gaby la lớn:
- Không được đụng vào cô bé! Bom đấy!!!
Các máy ảnh, máy quay phim đã kịp chộp được cảnh Gaby lao ra dang tay chặn mọi người dừng lại.
Tarzan ốp Buttner lái chiếc xe hòm chạy ra quảng trường rồi tuyên bố nộp cho cảnh sát.
Tại quảng trường, các chính khách đã được vòng vây cảnh sát cách ly với dân chúng và đám phóng viên nhà báo. Hàng loạt sự kiện diễn ra một lúc: giải thích sự việc, trấn áo đồng bào, tuyên bố bắt giam thủ phạm và biểu dương công trạng của Tứ quái TKKG.
17 giờ cùng ngày, tại quảng trường Hoàng Đế đã diễn ra cuộc họp báo quốc tế. Hàng ngàn phóng viên nhà báo đổ dồn về dự cuộc họp báo đầy ly kỳ thú vị, hấp dẫn và đúng là có một không hai. Tứ quái TKKG tất nhiên là trung tâm của cuộc họp.
Tròn Vo thì phổng mũi, Karl thì ngượng nghịu cứ lôi kính xuống lau tới lau lui. Còn Gaby thì lưu loát, mạch lạc trả lời hàng trăm câu hỏi của các nhà báo.
Ali Dscham đã rời Đức trở về Ả Rập ngày từ chuyến bay đầu giờ chiều. Lệnh truy nã quốc tế cũng đã được phát đi để bắt tên tội phạm chủ mưu này. Gã có chạy thoát đằng trời!
Đó cũng là lời khẳng định chắc như đinh đóng cột của Willi Sauerlich, tức Tròn Vo, người đang hận vì đã dành tình cảm của mình cho một… cô bé… không-biết-yêu.
Karl bò lên đồi, đến đúng vị trí bụi cây hôm qua cả bọn đã phục theo dõi. Nó mang theo hai ổ bánh mì và một chai nước lọc. Quá trưa sang chiều, tan học, bọn trẻ hối hả đạp xe đến với Karl. Nhìn chung trong ngày không thấy có dấu hiệu gì.
Ngày thứ ba đến lượt Jorg xin “nghỉ ốm” để làm công việc của Karl hôm trước. Cũng chẳng thấy gì xảy ra cả. Bọn trẻ đã phục suốt từ 7 giờ sáng đến 9 giờ tối. Tarzan nhận định:
- Chúng chả dại gì chuẩn bị cho cuộc mưu sát ngay ở đây cả. Nhưng ngày mai, thứ tự, lễ đón tiếp Knowbuttle sẽ diễn ra lúc 3 giờ chiều trước cửa khách sạn. Tôi sẽ trình bày một phương án chi tiết để truy lùng bọn khủng bố.
Cả bọn cũng đã thấm mệt bèn đồng ý rồi về nhà đánh một giấc đợi đến ngày mai.
*
Thứ tư, trời hôm nay nóng nực hơn nhiều. Lớp 10A có 5 tiết học, vậy là sau 12 giờ trưa, học trò được tự do. Tứ quái hẹn nhau đúng 13 giờ 30 phút, tất nhiên Jorg cũng được tham gia. Chúng hành quân thẳng tới quảng trường Hoàng Đế. Gaby dắt theo Oskar. Sau mấy ngày không được theo Gaby, Oskar mừng cuống cuồng lên khi gặp lại Tarzan, Karl và Tròn Vo.
Karl mang theo mấy cái máy bộ đàm và Tarzan nhận giữ máy cái để chỉ huy.
Quảng trường Hoàng Đế nhộạo những người là người. Lực lượng cảnh sát nổi cảnh sát chìm đã triển khia dày đặc. Những chiếc se chuyên dụng dăng đầy. Từng tốp cảnh sát trang bị theo cả mặt nạ sắt và dùi cui. Một sô cửa sổ, ban công các tòa nhà quanh quảng trường cũng đã bị cảnh sát phong tỏa.
Lũ trẻ ngơ ngác nhìn, đâu cũng thấy cảnh sát. Tròn Vo đủng đỉnh nói:
- Rặt cảnh sát là cảnh sát nhưng rồi chưa chắc có làm nổi trò trống gì không đây?
- Đúng vậy . – Karl đồng tình. – Những kẻ định làm loạn bao giờ cũng tìm ra kẽ hở của việc bảo vệ.
Phần lễ tân làm khá trọng thể. Người ta cho dựng hẳn 1 dãy mái che dài chừng 20 mét từ cửa khách sạn. Knowbuttle xuống xe là đứng dưới mái che ngay. Lễ đón chính thức diễn ra ở đây và toàn bộ quanh khu vực này với đường kính cả hơn 100 mét, dày đặc cảnh sát đứng dàn hàng làm thành hàng rào.Với khoảng cách như vậy, nếu dùng súng bắn sẽ khó mà chính xác được.
Tarzan nhận xét:
- Với phương án bảo vệ như thế này thì gã robot khó lòng mà tiếp cận được.
Ngừng một lát, Tarzan tiếp:
- Bây giờ chúng ta sẽ chia làm ba tổ. Tổ một gồm Karl và Gaby, tất nhiên cả Oskar nữa, tổ hai Kloesen và Jorg. Tổ ba, mình tôi. Nhiệm vụ của chúng ta là săn t chiếc xe hòm màu rêu, chắc chắn là có vết lõm trên nóc thùng và nếu phát hiện gì nghi vấn cũng cần thông báo ngay để kịp phán đoán tình hình. Chậm nhất là 14 giờ 30 chúng ta sẽ gặp nhau tại chỗ này.
- Nếu có việc gì cần thông báo trước 14 giờ 30 thì làm cách nào? - Jorg hỏi.
- Karl thì đã có bộ đàm với tao rồi, còn mày và Willi thì một đứa ở lại bám sát đối tượng, một đứa chạy đi tìm tao hoặc Karl.
Mỗi đứa tỏa đi một hướng.
*
14 giờ 27 phút.
Tổ hai có Jorg và Tròn Vo trở về điểm hẹn. Tròn Vo rút ngay một phong sôcoola tự bồi dưỡng còn Jorg nhào vội đi kiếm chai nước chanh giải khát.
14 giờ 30 Tarzan xồng xộc đạp xe về. Hắn hỏi:
- Không thấy gì à?
- Chả thấy mẹ gì. Nắng chết cha đi được. – Tròn Vo làu bàu.
- Tuyến của tao cũng vậy, tao đảo không biết bao nhiêu vòng nhưng không phát hiện ra một dấu hiệu nghi vấn nào.
Các ngả đường đi vào quảng trường đã cấm các loại xe. Đối diện phổng khách sạn có khoảng 100 người tụ họp giương cao băng rôn: “CHẤM DỨT CHIẾN TRANH MỌI NƠI TRÊN THẾ GIỚI”.
- Tao đã ghé sát ngó mặt từng người phía bên kia. – Jorg nói. – Nhưng không thấy ai là nhân viên hay công nhân của Geiser cả.
Karl và Gaby về chậm chừng 5 phút. Oskar ngồi chễm chệ trên giỏ đèo hàng. Gaby nói trong hơi thở hổn hển:
- Đằng kia, trong một ngõ nhỏ, có một chiếc xe hòm mày trắng đang đậu, nhìn bề ngoài có vẻ giống chiếc xe đại ca mô tả. Cửa số nhỏ, kính mờ, cần ăngten lớn.
- Ngoài ra, - Karl tiếp lời Gaby, - trên nóc xe có vết lõm gần lỗ thông hơi. Trông rất khác một chiếc xe bình thường.
- Trắng à? – Tarzan hỏi lại. – Thì chúng sơn lại màu trắng có khó gì đâu. Ngõ nào vậy?
- Ngõ Otterbeis, cách đây một con dao quăng. – Gaby trả lời.
Tarzan nhìn Gaby định nói câu gì đó nhưng bỗng nhiên hắn đăm chiêu nhìn đăm đắm vào lối hàng hiên khách sạn. Gaby xoay người nhìn theo hỏi:
- Cái gì vậy?
Tarzan mắt vẫn dán vào khoảng không:
- Có một cô bé, thập thò sau góc cột. Hình như…
- Cô bé nào? – Tròn Vo hỏi. – Valentina à?
Trước khách sạn, cách chỗ Knowbuttle xuống xe chừng 10 mét, có một cô bé kháu khỉnh, bận bộ váy đăng ten, đi đầy hồng xinh xắn, tất dài quá đầu gối, tay ôm bó hoa, nét mặt chờ đợi.
- Đúng rồi, - Tarzan khẳng đinh, - đúng Valentina rồi. Để tôi tìm cách tiếp cận.
- Tao đi cùng. –Tròn Vo xung phong.
- Thôi, lại chỗ đó đâu có dễ. Để mình tao lên đó thôi.
Tarzan quay hỏi Gaby:
- Bạn vẫn có cái kim trong hộp đồ nghề sửa xe đạp phải không?
- Để làm gì? – Gaby hỏi.
- Nhanh lên! Lấy đi kẻo không còn thời gian nữa rồi.
Gaby lục vội lấy kim đưa Tarzan, đại ca TKKG cầm kim vùng chạy luôn.
Qua mấy chú cảnh sát, Tarzan tỏ vẻ bình thản và thoắt một cái hắn đã có mặt ở cây cột sau lưng cô bé.
Tarzan nghiêng người gần sát Valentian, hắn rút kim chọc nhẹ sau lưng cô bé.
Mũi kim dừng lại, không thấy cô bé phản ứng gì.
Tarzan ấn thêm chút nữa, kim chối lại.
Gặp sắt rồi. Tarzan nghĩ, hắn đưa tay bóp nhẹ cánh tay cô bé. Đúng trăm phần trăm một con robot. Tarzan rời chỗ quay trở lại.
Tròn Vo nhăn nhó:
- Mày đâm kim vào cô bé đấy à?
Tarzan gật đầu:
- Nhưng cô bé không có cảm giác.
Mặt thằng mập dại đi, nó hiểu ra điều nói lên cái gì rồi. Gaby chọc quê:
- Ê nè, bạn phải lòng chết mê chết mệt một con robot rồi.
Tròn Vo chống chế:
- Khỉ ạ, mình giả vờ vậy thôi chứ bữa đi cả mười vòng quanh xe, mình đã ngờ ngợ cô bé này không xơi sôcôla mà phải đổ dầu nhờn.
- Không tếu nữa, chỉ còn 20 phút thôi đó. – Tarzan ngắt lời. – Cô bé robot kia nhất định mang bom.
- Đúng vậy. – Karl gật đầu. – Và khi cô bé trao hoa, Knowbuttle nhận hoa chính là lúc bọn mưu sát giật ngòi nổ quả bom bằng cả người cô bé.
Gaby mồ hôi vã ra như tắm.
- Phi tới chỗ chiếc xe! – Tarzan lệnh.
14 giờ 46 phút.
Công chúng kéo đến thêm ít nữa, nhưng xem ra dân thường có đến cũng chỉ ngoài một trăm. Số đông vẫn là cảnh sát. Tarzan phân công:
- Jorg và Gaby ở lại, không được rời mắt cô bé Valentina. Kloesen và Karl đi cùng tôi.
Karl dẫn đường, bọn chúng biến nhanh vào đám người.
Phía đầu đường, công chúng đã nhao nhao ngoái đầu nhìn những cỗ xe đang đi tới.
Dẫn đầu là hai chiếc Limousine.
Đoàn xe môtô cảnh sát hộ tống cũng đi tới.
Gaby hoảng hốt nói vào máy bộ đàm:
- Karl! Nghe rõ không, Knowbuttle đến rồi đó.
- Rõ rồi, bọn mình đã tiếp cận được chiếc xe. – Karl trả lời.
14 giờ 49 phút.
Ngõ cụt có tên Otterbies không người qua lại. Gọi là ngõ nhưng cũng rộng ra phết. Một bên đường là cả dãy xe đỗ, trong đó có chiếc xe hòm màu trắng. Tròn Vo gỡ chiếc bợm cầm lăm lăm trên tay còn Karl thì đã vớ đâu được cả một thanh sắt.
- Sẵn sàng chưa? – Tarzan hỏi.
- Sẵn sàng! – Cả Karl và Tròn Vo đồng thanh trả lời.
Tarzan cầm tay nắm giật mở toang cửa hậu xe.
Cả ba tên đang có mặt ở trong thùng xe bé nhỏ đầy thiết bị.
Geiser ngồi trước màn hình. Camera đã quay cảnh 2 chiếc Limousine từ từ lăn bánh đến trước lễ đài.
Isabell đứng tựa bên một tủ điều khiển. Ở đây đèn đỏ đèn xanh nhấp nháy như sao trời.
Tarzan nhận định ngay đây là tủ nguồn điện chính, phải tắt công tác nguồn. Hắn đẩy mạnh Isabell ra và với tay tắt công tác chủ. Tất cả chỉ diễn ra trong nửa giây.
Buttner chồm lên. Geiser sau giây định thần cũng đã toan xông tới. Riêng Isabell vẫn chưa hết ngạc nhiên. Ả ta vung một cử chỉ tựa như muốn ấn công tác để quả bom nổ. Tarzan chém thẳng vào cánh tay ả. Geiser xông tới, lão ăn trọn một cú đấm móc chắc hẳn phải đưa dạ dày nằm lên trên phổi. Lão rống lên như con bò bị chọc tiết.
Buttner ngoan ngoãn đề nghị:
- Tôi xin hàng, đừng ra đòn nữa.
- Tắt ngay, ngắt mọi nguồn điều khiển! Tắt điều con bé robot! Làm đi nhanh lên! – Tarzan quát vào mặt lũ mưu sát.
*
Knowbuttle trông cao ráo, điển trai, có đôi mắt thông minh và đầy nghị lực. Ông diện bộ complê màu sáng và thắt cavát màu. Ông bước xuống xe, nở nụ cười tươi rói rồi đưa tay vẫy đám công chúng và đám cảnh sát dày đặc. Cô bé gái từ góc cột từng bước đi ra, tay ôm bó hoa, nét mặt hiền khô dễ thương.
Máy quay phim, chụp ảnh camera dồn hết cả vào sự kiện: một cô bé con mạnh dạn đi tới tặng hoa ngài chính khách. Khoảng cách còn năm bước nữa.
Gaby nín thở. Trời ơi! Thời gian chỉ tính được bằng giây nữa thôi, các bạn đâu rồi? Sao vẫn chưa tắt được điều khiển?
Còn đó 3 bước nữa. Lúc này Knowbuttle đã hạ thấp tầm cao, hơi cúi người, chuẩn bị đón bó hoa từ tay cô bé kháu khỉnh kia.
Nhưng kìa, cô bé dừng lại. Cô bé té, cẳng chân dao động như long ra, hai tay buông thõng, bó hoa rơi xuống.
- Chà! – Jorg thở phào. – Tụi nó đã tắt được điều khiển rồi.
Tất cả mọi người nhìn thấy đều vô cùng sửng sốt, không hiểu vì sao cô bé đang đi lại ngã lăn ra, nằm im không cựa quậy, và cũng không kêu la. Một số người đứng gần đấy chạy lại.
Gaby la lớn:
- Không được đụng vào cô bé! Bom đấy!!!
Các máy ảnh, máy quay phim đã kịp chộp được cảnh Gaby lao ra dang tay chặn mọi người dừng lại.
Tarzan ốp Buttner lái chiếc xe hòm chạy ra quảng trường rồi tuyên bố nộp cho cảnh sát.
Tại quảng trường, các chính khách đã được vòng vây cảnh sát cách ly với dân chúng và đám phóng viên nhà báo. Hàng loạt sự kiện diễn ra một lúc: giải thích sự việc, trấn áo đồng bào, tuyên bố bắt giam thủ phạm và biểu dương công trạng của Tứ quái TKKG.
17 giờ cùng ngày, tại quảng trường Hoàng Đế đã diễn ra cuộc họp báo quốc tế. Hàng ngàn phóng viên nhà báo đổ dồn về dự cuộc họp báo đầy ly kỳ thú vị, hấp dẫn và đúng là có một không hai. Tứ quái TKKG tất nhiên là trung tâm của cuộc họp.
Tròn Vo thì phổng mũi, Karl thì ngượng nghịu cứ lôi kính xuống lau tới lau lui. Còn Gaby thì lưu loát, mạch lạc trả lời hàng trăm câu hỏi của các nhà báo.
Ali Dscham đã rời Đức trở về Ả Rập ngày từ chuyến bay đầu giờ chiều. Lệnh truy nã quốc tế cũng đã được phát đi để bắt tên tội phạm chủ mưu này. Gã có chạy thoát đằng trời!
Đó cũng là lời khẳng định chắc như đinh đóng cột của Willi Sauerlich, tức Tròn Vo, người đang hận vì đã dành tình cảm của mình cho một… cô bé… không-biết-yêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.