Hủ Mộc Sung Đống Lương

Quyển 7 - Chương 9: LÀNG WALCHENAU

Tô Du Bính

04/12/2013

Ngày thứ hai mưa như trút. Sau buổi ăn trưa, Tarzan và Kloesen lẹ làng lẻn vào phòng địa lý. Hai đưa tìm muốn nổ đom đóm mắt tấm bản đồ địa phương.

Cánh cửa bỗng mở ra sau lưng Tarzan. Một giọng nghiêm nghị vang lên khô khốc:

- Làm gì ở đây hả?

Không cần quay lại, Tarzan cũng biết đó là ông thầy Simmer mặt búng ra sữa. Hắn để yên cho Tròn Vo trả lời:

- Tụi em nghiên cứu, thưa thầy.

- Nghiên cứu hay hút thuốc lén lút. Hả?

Cái mũi non tơ của Simmer khịt khịt làm như căn phòng sắp bốc hỏa vì thuốc lá. Có điều đố ông ta tìm được một tàn thuốc trong cuộc đời của Tarzan.

- Một người mê chơi thể thao thì chẳng bao giờ thèm rờ dến điếu thuốc đâu, thưa thầy.

- Đừng… lẻo mép Peter Carsten. Tôi bắt quả tang được rồi…

Ông thầy Simmer sung sướng lôi sột soạt từ túi quần Kloesen ra một mảnh giấy. Ông ta chắc mẩm rằng đó chính là bao thuốc lá. Ông ta cười hả hê cho đến lúc trợn mắt trước… tờ giấy gói kẹo.

Tròn Vo mặt vênh vênh:

- Tụi em đàng hoàng mà, phải không thầy? Em rất thích kẹo sôcôla.

- Tôi biết. Em là con trai duy nhất của nhà sản xuất kẹo. Quái quỷ thật, tại sao kẹo sôcôla lại gói bằng giấy bạc giống như giấy bao thuốc? À, mà… các cậu định làm gì ở đây?

Tarzan nói nhẹ nhàng:

- Tụi em tìm một cái làng tên Walchenau ở cách đây 50 cây số.

- Ồ, tôi có biết cái làng đó. Thời sinh viên tôi từng tới Walchenau nghỉ vài ngày. Đâu? Đưa tôi tấm bản đồ…

Simmer cúi xuống và nói với vẻ… hòa hoãn:

- Chỗ này. Cứ theo con đường đến Núi Nhà Thờ là gặp. Ủa, sao bản đồ chẳng ghi chú gì hết? Thay vào cái làng là một cái hồ. Không lẽ những người làm bản đồ lại cẩu thả đến thế sao? Tôi thực không hiểu nổi…

Tarzan nét mặt đầy hoan hỉ:



- Dù sao tụi em cũng xin cảm ơn thầy. Thầy đã giúp tụi em…

Lúc Simmer bỏ đi, hắn bắt đầu ước lượng khoảng cách:

- Chính xác 50 cây số. Đi về là 100. Tụi mình chỉ có thể đến đó bằng xe buýt hoặc tàu hỏa.

Tròn Vo vỗ đùi:

- Lên phòng đi. Trong phòng tao có cuốn sách ghi bảng giờ các chuyến tàu mới nhất.

Bọn chúng chụm đầu lại trong “Tổ đại bàng”.

- Ái chà, chỉ đến Núi Nhà Thờ. Ở đây cũng không có ghi Walchenau. Xe buýt khởi hành lúc 9 giờ 10 phút. Đến Núi Nhà Thờ lúc 10 giờ 30 phút. Lúc 19 giờ 30 mới có chuyến khứ hồi. Cũng vừa đủ thời gian để biết và tìm hiểu sào huyệt mật của Labutzka.

Kloesen nằm lăn ra giường:

- Thứ bảy “đề-pa” . Ôkê?

- Ôkê! Tao sẽ báo cho Công Chúa và quân sư biết.

*

Chiều hôm sau, khi Tứ quái đang tập trung quanh bàn bóng bàn của khu vườn nhà Karl, thì Tarzan thoáng thấy một chiếc xe hơi đảo qua cổng biệt thự. Hắn sửng sốt vì hai kẻ ngồi trên xe không ai khác hơn là Otto Ganste và Dolores Pophau đỏm dáng. Chiếc xe lao vọt đi lúc Tarzan bay ra cổng.

Hắn trở về với khuôn mặt chán chường:

- Lại hai tên yêu quái Ganste và Pophau.

Tròn Vo rụt cổ lại:

- Tụi lưu manh ngày càng lộng hành.

Tarzan nhún vai:

- Chiếc xe hơi thằng tóc vàng Ganste cầm lái không dưới 30.000 mark. Bọn chúng đào đâu ra một số tiền lớn như thế để sắm xe chớ?

Máy Tính Điện Tử phát biểu:

- Có thể nó mượn người ta.



Nhưng Gaby thì nghiêm trang hơn:

- Tôi không tin. Chỉ có thể là xe ăn cắp.

Tarzan sáng lên. Hắn vỗ vai Gaby:

- Tôi cũng nghĩ như bạn. Nhưng đã ăn cắp xe mà chúng dám lượn theo chúng ta giữa ban ngày thì quả thật liều mạng. Tụi lưu manh này đã đi đến chỗ cái gì cũng dám làm.

*

Trưa thứ sáu, không hiểu vì linh tính gì mà Tarzan bật radio nghe ngóng tin tức. Sau phần điểm tin thế giới, hắn và Kloesen bàng hoàng vì một thông báo địa phương:

Những bóng ma lại gây thảm họa trước lối rẽ đến Núi Cối Xay. Một xe hơi bị chúng ép đã đâm sầm vào dải phân cách luồng đường. Cặp vợ chồng ngồi trên xe bị thương. Dù không thấy mặt, nhưng bà con hai bên đường đều quả quyết thủ phạm vẫn là đôi tình nhân ma. Gã tóc vàng và ả tóc đen gây thảm họa đã biến mất trước khi các chốt chặn đường của cảnh sát hoạt động…

Mặt Tròn Vo hầm hầm:

- Không lẽ cảnh sát bó tay?

Tarzan tắt radio:

- Tao đang hình dung trong đầu một mối liên tưởng rất kỳ lạ. Hồi nãy mày có thấy mặt gã Ganste chưa?

- Tao chỉ thấy mái tóc vàng.

- Còn cô ả Dolores Pophau?

- Tóc đen. Cô ta đẹp hết sảy.

- Tốt. Mày hiểu mối liên tưởng của tao rồi chứ gì?

Kloesen trợn mắt:

- Gã tóc vàng và ả tóc đen. Trời đất, mày định nói gã Ganste và Dolores là…

- Hai con quỷ trên xa lộ qua thông báo tin tức của đài giống hệt nhân dạng của chúng. Chưa kể đến chiếc xe hơi cáu cạnh. Bọn chúng đổi xe như chong chóng.

- Lạy Chúa!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hủ Mộc Sung Đống Lương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook