Quyển 3 - Chương 1: Ngôi sao nổ tung
Tô Du Bính
04/12/2013
Những tiếng rên rỉ vào lúc quá nửa đêm đánh thức Tarzan. Hắn ngồi dậy, với
tay bật ngọn đèn trên chiếc tủ nhỏ đầu giường. Hắn nhìn đồng hồ:
2 giờ 15 phút sáng.
Khỏi thắc mắc, nguồn gốc tiếng rên rỉ phát sinh từ thằng mập Kloesen. Miệng nó ú ớ như bị một miếng vải quấn chặt:
- A, a… mọi, bọn mọi…
Tarzan cố lay thằng nhóc dậy. Hắn đoán rằng thằng mập Kloesen đang trả giá cho bữa nhậu sôcôla với thằng bụng bự Detlef ở lớp trên. Hai thằng thi đua xực một lúc hai thanh sôcôla thì có dạ dày nào mà chịu nổi. Đầy bụng thì nằm mơ là chuyện thường, có điều Tarzan chỉ ngạc nhiên không hiểu sao thằng chiến hữu của mình lại mở miệng rên rỉ toàn… bọn mọi.
- Ê, dậy đi… Tròn Vo!
Thằng mập ngưng tiếng ngáy và mở bừng mắt. Nó có vẻ khó chịu vì bàn tay cứng như sắt của Tarzan:
- Ề, ề… để tao ngủ. Ơ, bọn mọi đâu rồi, tao nhớ chúng trùm khăn kín đầu và rút dao găm sáng loáng. Chúng định tấn công tao… ủa, mày… mày hả Tarzan?
- Ờ, tao đang cần gặp bọn mọi trong giấc mơ của mày, nhưng mọi Phi Châu thì làm gì có khăn tùm kín đầu. Hả Tròn Vo? Hay là mày đụng… các chiến binh A-rập?
Mặt Tròn Vo nghệt ra. Nó không thể biết rằng Tarzan đang ngắm nghía hai cái má phính hết cỡ của nó như ngắm nghía hai cục bột dính vào da thịt.
- Ừ nhỉ, cũng có thể tao đã lọt vào một vùng đất A-rập… Ôi, tao buồn ngủ quá…
Sau một cú ngáp chưa từng thấy, hàng lông mi của Kloesen khít rịt liền. Nó bật ngửa thân thể đồ sộ ra sau và… lạy Chúa, chưa được năm giây tiếng ngáy vang như sấm của ông thần sôcôla đã cất lên.
Tarzan nhìn ra đêm trăng. Cửa sổ để mở, trời ấm lạ lùng. Bước vào tháng sáu, công viên của trường như quy tụ tất cả hương thơm trên trái đất. Lý do gì khiến hắn không thể trở lại giấc ngủ được, hắn chưa nghĩ ra. Những ngôi sao lấp lánh hồng, xanh đủ kiểu. Thậm chí có một số ngôi sao long lanh và rực rỡ như những viên kim cương ở cửa hàng đá quý. Tuy nhiên, trời ạ… đằng kia kìa, hình như có một ngôi sao nhỏ xíu đang chuyển động… “Có lẽ mình cũng sắp đi vào các giấc mộng như Tròn Vo” – Tarzan tự nhạo mình và định nhắm mắt lại. Đúng lúc đó thì hắn thấy ngôi sao nhỏ… nổ tung. Những tia sáng đỏ rực tung tóe trên bầu trời đêm như pháo hoa giao thừa. Tarzan sửng sốt. Hắn có cảm giác mình vừa nghe thấy tiếng nổ. Hắn căng mắt nhìn ra cửa sổ nhưng hiện tượng dị thường đó đã biến mất. Mình nằm mơ chăng? Hay là mình đã nhìn và nghe thấy thật? Hoặc giả đó chỉ là một vì sao đổi ngôi? Hoặc ly kỳ hơn thì đó là một đĩa bay từ hành tinh khác đến?
*
Sáng hôm sau trên đường vào lớp học với Kloesen, Tarzan nhắc lại:
- Đêm qua tao chứng kiến một ngôi sao nổ tung.
Thằng Kloesen Tròn Vo chưa kịp nói gì thì một giọng “thầy đời” đã chen ngang dễ ghét:
- Đó là sao đổi ngôi!
Hai thằng khỏi cần quay lại. Cách bình phẩm mang tính khẳng định kia còn của ai khác ngoài thằng Karl Máy Tính Điện Tử.
- Xin tiếp tục – Cặp môi thằng quân sư Karl cong lên – Nếu nó cháy bùng ở độ cao từ 100km trở lên là sao… đổi ngôi. Còn thấp hơn thì chắc là một trái… pháo.
Tarzan cười ngất:
- Mày nói điều gì cũng ăn chắc. Kết luận khôn ngoan như một cái… máy tính. Có điều, thưa ngài tham mưu, tao đang nghĩ đến một vì sao rụng. Trong nhân loại đã có một kẻ qua đời. Hoặc một ngôi sao nổ tung.
Ba đứa đang cao hứng thì Công Chúa đến. Mặt cô bé đỏ bừng bừng có vẻ như sắp sửa thông báo một tin rất quan trọng. Quả thật, Gaby đã cắt đứt tiếng cười sảng khoái của Tarzan bằng giọng nói hổn hển:
- Một tai nạn khủng khiếp vừa xảy ra đêm qua…
- Sao?
Ba quái chụm đầu vào Gaby ngay góc hành lang:
- Một chiếc máy bay bị rơi trên cánh đồng hoang Soine.
- Thảo nào nó nổ tung như pháo.
Công Chúa đưa cái nhìn xanh biếc về phía Tarzan:
- Bạn đã quan sát vụ nổ từ đầu đến cuối à?
- Chứ sao. Mình nhìn qua cửa sổ. Ngôi sao như một quả cầu lửa, và nổ tung trong tích tắc… Gaby, bạn theo dõi qua đài sao?
- Không. Những người ở khu vực trên đã thông báo cho ba mình.
Ba “thám tử học trò” ngó nhau ngơ ngác. Nếu người ta đã thông tin cho thanh tra hình sự Glockner thì chắc chắn phải có những nguyên nhân đặc biệt. Và Gaby đã không để các chiến hữu phải chờ đợi lâu:
- Tối đa là… một người chết. Tuy nhiên người ta vẫn chưa tìm thấy dấu vết thi thể nạn nhân.
Tarzan thắc mắc:
- Tại sao chỉ có một người hả Gaby? Không lẽ máy bay trống rỗng?
- Trống rỗng. Đúng. Vì đó là một chiếc Mystere 20 loại mini của Pháp.
- Nhưng nó có tới hai động cơ, mười chỗ ngồi, giá một triệu đô la, thuộc loại đắt tiền nhất trong các loại máy bay tư nhân đó!
Mặc kệ sự thông thái của Máy Tính Điện Tử, Công Chúa vẫn đủng đỉnh:
- Chiếc Mystere thuộc quyền sở hữu của tù trưởng A-rập Abu Yassir Khalun, một trong những người giàu nhất thế giới. Trên máy bay chỉ có người phi công riêng của ông ta tên là Harry Smith quốc tịch Anh. Hành trình bay của nó là từ A-rập đến Pháp. Ba mình cho biết các kẻ thù chính trị của vị tù trưởng đã đặt một trái bom nổ chậm trên máy bay. Khi cách thành phố chúng ta khoảng mười cây số thì…
Môi Tarzan mấp máy. Hắn cảm thấy câu chuyện có điều gì không ổn, nhưng các chi tiết tường thuật của Gaby quá lôi cuốn khiến hắn im bặt. Còn phải hỏi, giọng cô bé lúc nào lại chẳng ngọt đến tê người.
- Này nhé, trên máy bay có một kho báu. Toàn là châu ngọc và những thỏi vàng, chưa kể đến kim cương. Tổng giá trị là 15 triệu mark. Vị tù trưởng A-rập muốn chuyển kho báu ấy đến Paris nhưng hiện giờ nó đang nằm đâu đó trên đồng hoang Soine.
Kloesen nhịn không nổi. Nó cứ dậm chân liên tục:
- Làm sao mà thu về được. Gió đã thổi bay tứ tán mọi thứ trên cánh đồng mênh mông. Ai mà tìm nổi…
- Bớt hấp tấp đi… Tròn Vo. Ai lại đi bỏ gia tài lộ thiên trên máy bay bao giờ! Tất cả châu báu kim cương được đựng trong một cái két sắt. Không bén lửa và không thể bị phá hủy. Chiếc két bất khả xâm phạm đó đang nằm trên đồng hoang Soine và ba mình cho đó là một thảm kịch. Các bạn không hay biết gì sao, cách đây vài ngày trên báo có đăng tin về chuyến vận chuyển kho báu A-rập này.
Karl Máy Tính nhún vai lẳng lặng:
- Tôi có đọc.
- Vậy đó. Người ta đã quan sát được vụ rớt máy bay từ đài quan sát của phi trường. Ngoài ra viên phi công Harry Smith có liên lạc trước với bộ phận không lưu dưới mặt đất. Thảm kịch là ở chỗ này, cho dù cảnh sát, cứu hỏa và đội cứu hộ có chặn các ngả đường vào khu vực máy bay rơi nhưng vẫn không thể ngăn nổi từng đoàn người lùng sục khắp cánh đồng tìm kho báu.
- Giống hệt phim Charlot tìm vàng. Chẳng lẽ lại tái diễn cảnh miền Tây hoang dã của Hoa Kỳ…
Tarzan xua tay:
- Chắc chắn là vậy. Người ta sẽ giành giật và thanh toán nhau như những con thú. Tôi muốn xác nhận điều vừa nói ngay tại hiện trường. Ai sẽ tham gia với tôi vào vụ này lúc tan học?
Máy Tính Điện Tử giơ tay:
- Tao. Với vũ khí là một cái ống nhòm!
Tròn Vo cũng hăng hái:
- Tao nữa!
Trong khi Tròn Vo xoa xoa cái bụng bự thì Gaby kéo Tarzan lại thì thầm:
- Hồi nãy lúc mình đang kể chuyện, bạn định… phát biểu gì vậy?
Coi, mặt Tarzan tươi rói lên. Trời ạ, Công Chúa cũng quan tâm đến thái độ của hắn nữa sao?! Hắn thận trọng:
- À à, cái vụ kho báu trên chiếc Mystere đó mà… Mình cứ nghĩ… tại sao vị tù trưởng Abu Yassir Khalun không có mặt? Chẳng lẽ ông ta lại tin tưởng vào phi công riêng của mình đến thế, dám giao hết gia tài cho một kẻ khác quốc tịch và không có họ hàng gì?
Công Chúa nín thinh. Cô bé biết giải đáp thắc mắc của cậu bạn thế nào bây giờ. Cô chỉ còn biết tuyên bố tỉnh queo:
- Dù sao thì… Tarzan này, lúc tan học mình sẽ dắt theo con Oskar nghe…
Đúng lúc đó thì chuông reng… ngôi sao nổ tung đành nằm lại ngoài cửa lớp.
2 giờ 15 phút sáng.
Khỏi thắc mắc, nguồn gốc tiếng rên rỉ phát sinh từ thằng mập Kloesen. Miệng nó ú ớ như bị một miếng vải quấn chặt:
- A, a… mọi, bọn mọi…
Tarzan cố lay thằng nhóc dậy. Hắn đoán rằng thằng mập Kloesen đang trả giá cho bữa nhậu sôcôla với thằng bụng bự Detlef ở lớp trên. Hai thằng thi đua xực một lúc hai thanh sôcôla thì có dạ dày nào mà chịu nổi. Đầy bụng thì nằm mơ là chuyện thường, có điều Tarzan chỉ ngạc nhiên không hiểu sao thằng chiến hữu của mình lại mở miệng rên rỉ toàn… bọn mọi.
- Ê, dậy đi… Tròn Vo!
Thằng mập ngưng tiếng ngáy và mở bừng mắt. Nó có vẻ khó chịu vì bàn tay cứng như sắt của Tarzan:
- Ề, ề… để tao ngủ. Ơ, bọn mọi đâu rồi, tao nhớ chúng trùm khăn kín đầu và rút dao găm sáng loáng. Chúng định tấn công tao… ủa, mày… mày hả Tarzan?
- Ờ, tao đang cần gặp bọn mọi trong giấc mơ của mày, nhưng mọi Phi Châu thì làm gì có khăn tùm kín đầu. Hả Tròn Vo? Hay là mày đụng… các chiến binh A-rập?
Mặt Tròn Vo nghệt ra. Nó không thể biết rằng Tarzan đang ngắm nghía hai cái má phính hết cỡ của nó như ngắm nghía hai cục bột dính vào da thịt.
- Ừ nhỉ, cũng có thể tao đã lọt vào một vùng đất A-rập… Ôi, tao buồn ngủ quá…
Sau một cú ngáp chưa từng thấy, hàng lông mi của Kloesen khít rịt liền. Nó bật ngửa thân thể đồ sộ ra sau và… lạy Chúa, chưa được năm giây tiếng ngáy vang như sấm của ông thần sôcôla đã cất lên.
Tarzan nhìn ra đêm trăng. Cửa sổ để mở, trời ấm lạ lùng. Bước vào tháng sáu, công viên của trường như quy tụ tất cả hương thơm trên trái đất. Lý do gì khiến hắn không thể trở lại giấc ngủ được, hắn chưa nghĩ ra. Những ngôi sao lấp lánh hồng, xanh đủ kiểu. Thậm chí có một số ngôi sao long lanh và rực rỡ như những viên kim cương ở cửa hàng đá quý. Tuy nhiên, trời ạ… đằng kia kìa, hình như có một ngôi sao nhỏ xíu đang chuyển động… “Có lẽ mình cũng sắp đi vào các giấc mộng như Tròn Vo” – Tarzan tự nhạo mình và định nhắm mắt lại. Đúng lúc đó thì hắn thấy ngôi sao nhỏ… nổ tung. Những tia sáng đỏ rực tung tóe trên bầu trời đêm như pháo hoa giao thừa. Tarzan sửng sốt. Hắn có cảm giác mình vừa nghe thấy tiếng nổ. Hắn căng mắt nhìn ra cửa sổ nhưng hiện tượng dị thường đó đã biến mất. Mình nằm mơ chăng? Hay là mình đã nhìn và nghe thấy thật? Hoặc giả đó chỉ là một vì sao đổi ngôi? Hoặc ly kỳ hơn thì đó là một đĩa bay từ hành tinh khác đến?
*
Sáng hôm sau trên đường vào lớp học với Kloesen, Tarzan nhắc lại:
- Đêm qua tao chứng kiến một ngôi sao nổ tung.
Thằng Kloesen Tròn Vo chưa kịp nói gì thì một giọng “thầy đời” đã chen ngang dễ ghét:
- Đó là sao đổi ngôi!
Hai thằng khỏi cần quay lại. Cách bình phẩm mang tính khẳng định kia còn của ai khác ngoài thằng Karl Máy Tính Điện Tử.
- Xin tiếp tục – Cặp môi thằng quân sư Karl cong lên – Nếu nó cháy bùng ở độ cao từ 100km trở lên là sao… đổi ngôi. Còn thấp hơn thì chắc là một trái… pháo.
Tarzan cười ngất:
- Mày nói điều gì cũng ăn chắc. Kết luận khôn ngoan như một cái… máy tính. Có điều, thưa ngài tham mưu, tao đang nghĩ đến một vì sao rụng. Trong nhân loại đã có một kẻ qua đời. Hoặc một ngôi sao nổ tung.
Ba đứa đang cao hứng thì Công Chúa đến. Mặt cô bé đỏ bừng bừng có vẻ như sắp sửa thông báo một tin rất quan trọng. Quả thật, Gaby đã cắt đứt tiếng cười sảng khoái của Tarzan bằng giọng nói hổn hển:
- Một tai nạn khủng khiếp vừa xảy ra đêm qua…
- Sao?
Ba quái chụm đầu vào Gaby ngay góc hành lang:
- Một chiếc máy bay bị rơi trên cánh đồng hoang Soine.
- Thảo nào nó nổ tung như pháo.
Công Chúa đưa cái nhìn xanh biếc về phía Tarzan:
- Bạn đã quan sát vụ nổ từ đầu đến cuối à?
- Chứ sao. Mình nhìn qua cửa sổ. Ngôi sao như một quả cầu lửa, và nổ tung trong tích tắc… Gaby, bạn theo dõi qua đài sao?
- Không. Những người ở khu vực trên đã thông báo cho ba mình.
Ba “thám tử học trò” ngó nhau ngơ ngác. Nếu người ta đã thông tin cho thanh tra hình sự Glockner thì chắc chắn phải có những nguyên nhân đặc biệt. Và Gaby đã không để các chiến hữu phải chờ đợi lâu:
- Tối đa là… một người chết. Tuy nhiên người ta vẫn chưa tìm thấy dấu vết thi thể nạn nhân.
Tarzan thắc mắc:
- Tại sao chỉ có một người hả Gaby? Không lẽ máy bay trống rỗng?
- Trống rỗng. Đúng. Vì đó là một chiếc Mystere 20 loại mini của Pháp.
- Nhưng nó có tới hai động cơ, mười chỗ ngồi, giá một triệu đô la, thuộc loại đắt tiền nhất trong các loại máy bay tư nhân đó!
Mặc kệ sự thông thái của Máy Tính Điện Tử, Công Chúa vẫn đủng đỉnh:
- Chiếc Mystere thuộc quyền sở hữu của tù trưởng A-rập Abu Yassir Khalun, một trong những người giàu nhất thế giới. Trên máy bay chỉ có người phi công riêng của ông ta tên là Harry Smith quốc tịch Anh. Hành trình bay của nó là từ A-rập đến Pháp. Ba mình cho biết các kẻ thù chính trị của vị tù trưởng đã đặt một trái bom nổ chậm trên máy bay. Khi cách thành phố chúng ta khoảng mười cây số thì…
Môi Tarzan mấp máy. Hắn cảm thấy câu chuyện có điều gì không ổn, nhưng các chi tiết tường thuật của Gaby quá lôi cuốn khiến hắn im bặt. Còn phải hỏi, giọng cô bé lúc nào lại chẳng ngọt đến tê người.
- Này nhé, trên máy bay có một kho báu. Toàn là châu ngọc và những thỏi vàng, chưa kể đến kim cương. Tổng giá trị là 15 triệu mark. Vị tù trưởng A-rập muốn chuyển kho báu ấy đến Paris nhưng hiện giờ nó đang nằm đâu đó trên đồng hoang Soine.
Kloesen nhịn không nổi. Nó cứ dậm chân liên tục:
- Làm sao mà thu về được. Gió đã thổi bay tứ tán mọi thứ trên cánh đồng mênh mông. Ai mà tìm nổi…
- Bớt hấp tấp đi… Tròn Vo. Ai lại đi bỏ gia tài lộ thiên trên máy bay bao giờ! Tất cả châu báu kim cương được đựng trong một cái két sắt. Không bén lửa và không thể bị phá hủy. Chiếc két bất khả xâm phạm đó đang nằm trên đồng hoang Soine và ba mình cho đó là một thảm kịch. Các bạn không hay biết gì sao, cách đây vài ngày trên báo có đăng tin về chuyến vận chuyển kho báu A-rập này.
Karl Máy Tính nhún vai lẳng lặng:
- Tôi có đọc.
- Vậy đó. Người ta đã quan sát được vụ rớt máy bay từ đài quan sát của phi trường. Ngoài ra viên phi công Harry Smith có liên lạc trước với bộ phận không lưu dưới mặt đất. Thảm kịch là ở chỗ này, cho dù cảnh sát, cứu hỏa và đội cứu hộ có chặn các ngả đường vào khu vực máy bay rơi nhưng vẫn không thể ngăn nổi từng đoàn người lùng sục khắp cánh đồng tìm kho báu.
- Giống hệt phim Charlot tìm vàng. Chẳng lẽ lại tái diễn cảnh miền Tây hoang dã của Hoa Kỳ…
Tarzan xua tay:
- Chắc chắn là vậy. Người ta sẽ giành giật và thanh toán nhau như những con thú. Tôi muốn xác nhận điều vừa nói ngay tại hiện trường. Ai sẽ tham gia với tôi vào vụ này lúc tan học?
Máy Tính Điện Tử giơ tay:
- Tao. Với vũ khí là một cái ống nhòm!
Tròn Vo cũng hăng hái:
- Tao nữa!
Trong khi Tròn Vo xoa xoa cái bụng bự thì Gaby kéo Tarzan lại thì thầm:
- Hồi nãy lúc mình đang kể chuyện, bạn định… phát biểu gì vậy?
Coi, mặt Tarzan tươi rói lên. Trời ạ, Công Chúa cũng quan tâm đến thái độ của hắn nữa sao?! Hắn thận trọng:
- À à, cái vụ kho báu trên chiếc Mystere đó mà… Mình cứ nghĩ… tại sao vị tù trưởng Abu Yassir Khalun không có mặt? Chẳng lẽ ông ta lại tin tưởng vào phi công riêng của mình đến thế, dám giao hết gia tài cho một kẻ khác quốc tịch và không có họ hàng gì?
Công Chúa nín thinh. Cô bé biết giải đáp thắc mắc của cậu bạn thế nào bây giờ. Cô chỉ còn biết tuyên bố tỉnh queo:
- Dù sao thì… Tarzan này, lúc tan học mình sẽ dắt theo con Oskar nghe…
Đúng lúc đó thì chuông reng… ngôi sao nổ tung đành nằm lại ngoài cửa lớp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.