Chương 24
Si Tâm Vọng Tưởng
23/06/2015
- Sát thủ đó tại sao lại ra tay với chúng ta ?
Linh Lân hỏi.
GODs nói:
- Ngươi quên nhiệm vụ của tổ chức RAZOR BLADE rồi à?
- Ý người là…
Linh Lân sực nhớ lại lúc GODs nhận nhiệm vụ trên trang web của tổ chức RAZOR BLADE, lúc đó có một nhiệm vụ là giết một đối tượng mà đối tượng đó là chính cậu.
- Ừm. Không sai, tên sát thủ đó chắc hẳn nhận nhiệm vụ này mà đến, nhưng…kỹ thuật còn kém lắm.
GODs nói tiếp.
GODs hạ xuống đất và buông Lạc Vi Vi ra, nói:
- Bây giờ vẫn còn sớm, anh dẫn em đi mua ngọc bội nhé.
Lạc Vi Vi nghe anh trai nói như vậy thì vui mừng nhảy cẫng lên, khóe mắt cong hình lưỡi liềm, miệng phát ra âm thanh:
- Ngọc bội, ngọc bội. Yay.
GODs cười cười rồi dắt cô bé đi đến phố đồ cổ.
Hắn đã tính làm một cái hộ thân phù cho cô bé từ lâu nhưng vẫn chưa thực hiện, sẵn tiện hôm nay rãnh rỗi, đưa cô bé đi để cô bé chọn cái mình vừa ý.
Tới trạm xe bus, chờ khoảng 5’ thì có một chuyến đến. Dắt tay Lạc Vi Vi lên, trả tiền và kiếm hai chỗ còn trống ngồi xuống.
Vừa đi vừa ngắm cảnh nên hai người không thấy buồn chán.
Thoáng chốc đã đến nơi.
Nơi đây vẫn náo nhiệt như lúc hắn đến lần đầu.
Để cô bé đi trước quan sát, miệng cười không ngừng, líu ríu hết hàng này đến quán khác. Nhìn cô bé vô tư hồn nhiên, hắn bất giác mỉm cười. Trong đôi mắt sâu thẳm hiện lên vài dòng hồi ức nhưng chỉ thoáng qua rồi biến mất.
- Anh. Anh ơi.
Tiếng Lạc Vi Vi khiến hắn giật mình tỉnh lại. Nhìn tới trước mới thấy cô bé đang đứng trước một gian hàng và vẫy tay gọi hắn. Lắc lắc đầu cười cười, không ngờ hắn lại thất thần trong một thoáng.
Tiến tới gian hàng Lạc Vi Vi đang đứng. Nhìn theo ngón tay cô bé chỉ vào một miếng ngọc bội tạo hình phượng hoàng màu hổ phách, miếng ngọc bội này có hình tròn và được khắc nổi. Mặt sau trơn nhẵn bóng loáng.
Cầm lấy miếng ngọc, hỏi Lạc Vi Vi:
- Em thích miếng này à.
Cô bé gật đầu.
GODs trả tiền miếng ngọc, cất vào túi.
- Em còn muốn mua gì nữa không?
Cô bé lắc lắc đầu.
GODs mỉm cười, dắt tay cô bé rời khỏi phố đồ cổ. Khi đi ngang một gian hàng bán bùa, hắn liếc mắt thấy có một đứa trẻ cũng trạc tuổi Lạc Vi Vi. Một tiểu nam hài, ăn mặc sang trọng, giọng còn non nớt chỉ chỉ vào mấy lá bùa treo trên giá:
- Bác ơi, mấy lá bùa này công hiệu thật không ?
Người bán là một người trung niên, khuôn mặt râu rậm rạp, khoác một tám áo choàng màu vàng có vẽ thái cực đồ. Ông ta nói:
- Đương nhiên. Bùa này do đích thân ta vẽ ra. Thiên tân vạn khổ, hao phí công lực mới làm ra được vài lá. Công hiệu chắc chắn không tầm thường.
GODs dừng lại nhìn tiểu nam hài mua mấy lá bùa rởm này, khuôn mặt hung phấn nâng niu những tấm bùa như chí bảo.
GODs cúi người nói nhỏ vào tai Lạc Vi Vi.
Cô bé nghe xong, chạy tới trước mặt tiểu nam hài:
- Này, ngươi mua mấy lá bùa này làm gì?
Tiểu nam hài nhìn Lạc Vi Vi, thấy đối phương cũng chỉ là một cô bé trạc tuổi như mình, trả lời:
- Ta mua về cho mẹ ta dùng.
- Tại sao mẹ ngươi lại cần dùng mấy tấm bùa này?
Lạc Vi Vi tiếp tục hỏi.
- Ngươi hỏi làm gì?
Tiểu nam hài không trả lời mà hỏi ngược lại.
- Hỏi thì trả lời đi, ngươi có phải là nam nhân hay không?
Lạc Vi Vi thốt ra một câu làm GODs tí thì sặc nước miếng, hắn không có bảo cô bé phải nói vậy a. Tiểu nam hài tức khí:
- Mẹ ta bị bệnh nằm liệt giường, hôn mê đến nay chưa tỉnh. Ta mua về để trị bệnh cho mẹ.
- Ồ.
Lạc Vi Vi ồ một tiếng, xoay người chạy về bên cạnh GODs nghe hắn nói gì đó rồi chạy tới trước mặt tiểu nam hài:
- Ta tên Lạc Vi Vi. Nếu sau này ngươi cần giúp đỡ thì đến trường đại học Nam Xương tìm ta.
Xong cô bé rời khỏi. Tiểu nam hài nhìn cô bé tự dưng xuất hiện rồi tự dưng rời khỏi này, nghi hoặc không biết lời này có ý gì, mình mà cần sự trợ giúp của một đứa bé sao. Lắc lắc đầu bỏ qua những suy nghĩ này, nắm chặt mấy tấm bùa chạy đi, bây giờ cần nhất là đem về chữa trị cho mẹ trước đã.
Nhìn tiểu nam hài rời khỏi, lông mày GODs nhíu lại. Trong cơ thể của tiểu nam hài nọ có một luồng năng lượng đặc biệt, mặc dù không phải mạnh mẽ, trái lại rất yếu ớt, nhưng nếu cứ để yên tới lúc tiểu nam hài trưởng thành thì luồng năng lượng ấy sẽ lớn mạnh. Đến lúc đó tiểu nam hài chỉ có hai kết cục: bạo thể mà chết hoặc hôn mê vĩnh viễn.
Luồng năng lượng này có khí tức rất quen thuộc mà kiếp trước GODs đã từng gặp qua, và nó thuộc về kẻ thù của hắn ở kiếp trước.
Kiếp trước hắn đã tiêu diệt kẻ này nhưng không biết vì sao hiện giờ lại xuất hiện luồng năng lượng giống hệt. Trong này chắc chắn có điều bí ẩn. Cách tốt nhất là tìm hiểu cặn kẽ, mà đối tương là tiểu nam hài hay chính xác hơn là mẹ của tiểu nam hài đang hôn mê.
Nhưng không vội dù có phải là liên quan đến kẻ thù của hắn ở kiếp trước hay không thì kiếp này cũng chẳng sao cả. Hắn bây giờ đã có thân phận khác và hắn muốn tiêu diệt tên kia cũng chỉ trong vài nốt nhạc mà thôi. Với lại cũng phải có cơ hội chứ. Hắc.
Linh Lân hỏi.
GODs nói:
- Ngươi quên nhiệm vụ của tổ chức RAZOR BLADE rồi à?
- Ý người là…
Linh Lân sực nhớ lại lúc GODs nhận nhiệm vụ trên trang web của tổ chức RAZOR BLADE, lúc đó có một nhiệm vụ là giết một đối tượng mà đối tượng đó là chính cậu.
- Ừm. Không sai, tên sát thủ đó chắc hẳn nhận nhiệm vụ này mà đến, nhưng…kỹ thuật còn kém lắm.
GODs nói tiếp.
GODs hạ xuống đất và buông Lạc Vi Vi ra, nói:
- Bây giờ vẫn còn sớm, anh dẫn em đi mua ngọc bội nhé.
Lạc Vi Vi nghe anh trai nói như vậy thì vui mừng nhảy cẫng lên, khóe mắt cong hình lưỡi liềm, miệng phát ra âm thanh:
- Ngọc bội, ngọc bội. Yay.
GODs cười cười rồi dắt cô bé đi đến phố đồ cổ.
Hắn đã tính làm một cái hộ thân phù cho cô bé từ lâu nhưng vẫn chưa thực hiện, sẵn tiện hôm nay rãnh rỗi, đưa cô bé đi để cô bé chọn cái mình vừa ý.
Tới trạm xe bus, chờ khoảng 5’ thì có một chuyến đến. Dắt tay Lạc Vi Vi lên, trả tiền và kiếm hai chỗ còn trống ngồi xuống.
Vừa đi vừa ngắm cảnh nên hai người không thấy buồn chán.
Thoáng chốc đã đến nơi.
Nơi đây vẫn náo nhiệt như lúc hắn đến lần đầu.
Để cô bé đi trước quan sát, miệng cười không ngừng, líu ríu hết hàng này đến quán khác. Nhìn cô bé vô tư hồn nhiên, hắn bất giác mỉm cười. Trong đôi mắt sâu thẳm hiện lên vài dòng hồi ức nhưng chỉ thoáng qua rồi biến mất.
- Anh. Anh ơi.
Tiếng Lạc Vi Vi khiến hắn giật mình tỉnh lại. Nhìn tới trước mới thấy cô bé đang đứng trước một gian hàng và vẫy tay gọi hắn. Lắc lắc đầu cười cười, không ngờ hắn lại thất thần trong một thoáng.
Tiến tới gian hàng Lạc Vi Vi đang đứng. Nhìn theo ngón tay cô bé chỉ vào một miếng ngọc bội tạo hình phượng hoàng màu hổ phách, miếng ngọc bội này có hình tròn và được khắc nổi. Mặt sau trơn nhẵn bóng loáng.
Cầm lấy miếng ngọc, hỏi Lạc Vi Vi:
- Em thích miếng này à.
Cô bé gật đầu.
GODs trả tiền miếng ngọc, cất vào túi.
- Em còn muốn mua gì nữa không?
Cô bé lắc lắc đầu.
GODs mỉm cười, dắt tay cô bé rời khỏi phố đồ cổ. Khi đi ngang một gian hàng bán bùa, hắn liếc mắt thấy có một đứa trẻ cũng trạc tuổi Lạc Vi Vi. Một tiểu nam hài, ăn mặc sang trọng, giọng còn non nớt chỉ chỉ vào mấy lá bùa treo trên giá:
- Bác ơi, mấy lá bùa này công hiệu thật không ?
Người bán là một người trung niên, khuôn mặt râu rậm rạp, khoác một tám áo choàng màu vàng có vẽ thái cực đồ. Ông ta nói:
- Đương nhiên. Bùa này do đích thân ta vẽ ra. Thiên tân vạn khổ, hao phí công lực mới làm ra được vài lá. Công hiệu chắc chắn không tầm thường.
GODs dừng lại nhìn tiểu nam hài mua mấy lá bùa rởm này, khuôn mặt hung phấn nâng niu những tấm bùa như chí bảo.
GODs cúi người nói nhỏ vào tai Lạc Vi Vi.
Cô bé nghe xong, chạy tới trước mặt tiểu nam hài:
- Này, ngươi mua mấy lá bùa này làm gì?
Tiểu nam hài nhìn Lạc Vi Vi, thấy đối phương cũng chỉ là một cô bé trạc tuổi như mình, trả lời:
- Ta mua về cho mẹ ta dùng.
- Tại sao mẹ ngươi lại cần dùng mấy tấm bùa này?
Lạc Vi Vi tiếp tục hỏi.
- Ngươi hỏi làm gì?
Tiểu nam hài không trả lời mà hỏi ngược lại.
- Hỏi thì trả lời đi, ngươi có phải là nam nhân hay không?
Lạc Vi Vi thốt ra một câu làm GODs tí thì sặc nước miếng, hắn không có bảo cô bé phải nói vậy a. Tiểu nam hài tức khí:
- Mẹ ta bị bệnh nằm liệt giường, hôn mê đến nay chưa tỉnh. Ta mua về để trị bệnh cho mẹ.
- Ồ.
Lạc Vi Vi ồ một tiếng, xoay người chạy về bên cạnh GODs nghe hắn nói gì đó rồi chạy tới trước mặt tiểu nam hài:
- Ta tên Lạc Vi Vi. Nếu sau này ngươi cần giúp đỡ thì đến trường đại học Nam Xương tìm ta.
Xong cô bé rời khỏi. Tiểu nam hài nhìn cô bé tự dưng xuất hiện rồi tự dưng rời khỏi này, nghi hoặc không biết lời này có ý gì, mình mà cần sự trợ giúp của một đứa bé sao. Lắc lắc đầu bỏ qua những suy nghĩ này, nắm chặt mấy tấm bùa chạy đi, bây giờ cần nhất là đem về chữa trị cho mẹ trước đã.
Nhìn tiểu nam hài rời khỏi, lông mày GODs nhíu lại. Trong cơ thể của tiểu nam hài nọ có một luồng năng lượng đặc biệt, mặc dù không phải mạnh mẽ, trái lại rất yếu ớt, nhưng nếu cứ để yên tới lúc tiểu nam hài trưởng thành thì luồng năng lượng ấy sẽ lớn mạnh. Đến lúc đó tiểu nam hài chỉ có hai kết cục: bạo thể mà chết hoặc hôn mê vĩnh viễn.
Luồng năng lượng này có khí tức rất quen thuộc mà kiếp trước GODs đã từng gặp qua, và nó thuộc về kẻ thù của hắn ở kiếp trước.
Kiếp trước hắn đã tiêu diệt kẻ này nhưng không biết vì sao hiện giờ lại xuất hiện luồng năng lượng giống hệt. Trong này chắc chắn có điều bí ẩn. Cách tốt nhất là tìm hiểu cặn kẽ, mà đối tương là tiểu nam hài hay chính xác hơn là mẹ của tiểu nam hài đang hôn mê.
Nhưng không vội dù có phải là liên quan đến kẻ thù của hắn ở kiếp trước hay không thì kiếp này cũng chẳng sao cả. Hắn bây giờ đã có thân phận khác và hắn muốn tiêu diệt tên kia cũng chỉ trong vài nốt nhạc mà thôi. Với lại cũng phải có cơ hội chứ. Hắc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.