Chương 34
Si Tâm Vọng Tưởng
05/07/2015
Ngày hôm sau, GODs và Lạc Vi Vi được Lương lão dẫn đi tham gia đội đặc nhiệm. Mã hiệu trưởng cho phép hắn được nghỉ dài hạn và khi nào đúng hạn ra trường sẽ được cấp bằng, không cần phải thi thố gì cả. Đây là ưu đãi dành cho người cống hiến cho quốc gia. Lạc Vi Vi được GODs dẫn đi cùng, dù gì thì cô bé cũng chỉ mình hắn là người thân nên Lương lão cũng nhắm mắt cho qua.
Ôm cô bé ngồi trên một chiếc xe jeep, Lương lão thì ngồi bên cạnh GODs. Lái xe là Triệu Linh.
Triệu Linh trên cơ thể có vài chỗ bôi thuốc do vết thương ngày hôm qua đánh nhau với GODs. Cũng may hắn không đánh vào mặt chứ không thì cô không dám ra đường. Tuy vậy, Triệu Linh thi thoảng vẫn lườm GODs.
Đối với ánh mắt của Triệu Linh GODs chả hơi đâu mà để ý, hắn ngồi thừ ra ngắm cảnh.
Xe đi khoảng một tiếng rưỡi thì đến nơi. Trên một ngọn núi nào đó. Dưới chân núi canh phòng nghiêm ngặt nhưng Lương lão thì không cần xin phép, trực tiếp đi qua. Nói đùa, lão tướng quân quân hàm cao nhất thì còn phải xin phép ai.
Két.
Đã đến nơi.
GODs ẵm Lạc Vi Vi xuống xe rồi thả cô bé đi chơi. Lương lão đã sắp xếp sẵn cho cô bé nên hắn không lo cô bé gặp phải chuyện gì.
Lương lão dẫn GODs đi tới một khu thao trường.
Nơi đây có khoảng vài chục người đang tập luyện. Nào là nhảy cóc, chạy nhanh, vác bao tải, đối luyện, hít đất,...
GODs tùy ý nhìn qua một lượt rồi nhìn Lương lão:
- Đội số mấy đây.
- Đội đặc nhiệm số 7. Bao gồm 30 người ưu tú được lựa chọn trong xã hội.
Lương lão chưa trả lời thì Triệu Linh đã nói trước, ánh mắt đầy khiêu khích.
Lương lão cười cười, tính tình thiếu nữ a.
GODs không quan tâm đến cô nàng, hắn nói:
- Bây giờ vào việc luôn chứ.
Lương lão gật đầu. Rồi dẫn GODs đi vào. Triệu Linh cũng đi theo, cô cũng là một thành viên đội đặc nhiệm số 7.
Lương lão nói với người chịu trách nhiệm huấn luyện:
- Anh tập hợp mọi người lại đây.
- Vâng.
Người này thổi còi rồi quát:
- Tập hợp.
Hô...hô...hô...hô.
Hai mươi chín người cộng với Triệu Linh nữa tập hợp xếp thành ba hàng.
Lương lão đi lên trước nói:
- Tôi tập hợp mọi người lại để thông báo một việc. Kẻ từ hôm nay, Linh Lân, sẽ là huấn luyện viên mới của mọi người. Cậu ấy là võ sư chuyên nghiệp. Có ý kiến gì không?
Lương lão chỉ vào GODs đang đứng nhàn nhã.
Xôn xao.
- Tôi có ý kiến.
Một cánh tay giơ lên.
- Nói đi.
Lương lão gật đầu.
- Tôi không đồng ý việc đổi người huấn luyện. Tôi không tin cậu ta có thể huấn luyện chúng tôi như huấn luyện viên Trần.
Người ý kiến là một thanh niên to cao, giọng ồm ồm. Người này là đội trưởng của đội số 7, Lý Dục.
Những người khác cũng đồng ý với Lý Dục.
Lương lão cũng biết niên kỷ của GODs còn quá nhỏ, mới chỉ 18 tuổi mà thôi. Điều này cũng không trách các đội viên số 7 không tin. Ngay cả Lương lão cũng không mấy tin tưởng. Nhưng lão đã đòng ý thì phải thực hiện yêu cầu của GODs đưa ra.
GODs đối với mấy tên quân nhân ý kiến ý cò này không mấy để ý. Hắn bước lên, nói:
- Ai ý kiến thì lên đây.
Mọi người im lặng. Lý Dục nói:
- Cậu trai, đừng tưởng có chút võ kỹ thì tự mãn không coi ai ra gì. Cậu nên biết trên đời...
Gã chưa nói xong thì cổ bị bóp nghẹn rồi bị ném ra ngoài.
GODs nào rảnh nghe tên này nói nhảm, trực tiếp hành động luôn.
- Nói nhiều. Không phục thì tôi sẽ đánh cho phục.
Mọi người ngẩn ngơ nhìn GODs. Vừa rồi hắn ra tay quá nhanh làm mọi người không theo kịp.
Lý Dục lồm cồm bò dậy, hơi kinh ngạc vì mình không cảm thấy gì đã bị ném ra đây. Mắt gã nhìn GODs, lòng dâng lên cảnh giác.
GODs bước tới:
- Tôi không rảnh nghe các ngươi nói nhảm. Có ý kiến gì về quyết định vừa rồi của Lương lão thì trực tiếp lên đây chứng minh bằng nắm đấm. Tôi chiều tất.
Lý Dục đứng thẳng:
- Được. Tôi sẽ đấu với cậu.
GODs cười khà khà.
- Tốt. Thủ thế đi.
Lý Dục bắt đầu thủ thế, gã không dám coi thường.
GODs nhìn Lý Dục đã chuẩn bị sẵn sàng. Cười to rồi lao tới.
Khi tới gần, GODs đá vào sườn trái. Lý Dục vội vàng dịch cánh tay xuống che chắn.
Nhưng Lý Dục hoàn toàn đánh giá sai tình huống. Lực lượng từ cú đá của GODs mạnh quá sức tưởng tượng. Vì thế gã bị đá bay đi.
GODs không bỏ qua, đuổi theo.
Lý Dục cố gượng dậy nhưng chưa kịp làm gì thì GODs đã chắn trước mặt. Kinh hãi, Lý Dục vội co người lại.
GODs cười nhạt. Tay trái đấm mạnh vào lưng của Lý Dục khiến gã nằm bẹp xuống đất.
- A.
Từ lưng truyền đến cảm giác đau nhức, Lý Dục kêu lên.
Triệu Linh hoàn toàn đồng cảm với Lý Dục, cô cũng từng bị như thế nên hiểu rõ cảm giác đó đau như thế nào.
GODs chưa chịu buông tha, hai tay liên tục đánh vào những chỗ gây đau đớn nhất trên người Lý Dục khiến gã la oai oái như heo bị chọc tiết.
Các đội viên khác thì trừng lớn đôi mắt lên. Đội trưởng của họ thường ngày rất dũng mãnh, thiện chiến. Hôm nay lại như heo bệnh mặc người ta đánh đập.
Sau khi đánh một hồi, GODs nhìn gã Lý Dục nằm như chó chết. Chép miệng bỏ qua. Xoay người lại nói:
- Còn ai ý kiến nữa?
Không ai lên tiếng.
Lương lão thì kinh ngạc nãy giờ. GODs hành hạ Lý Dục hoàn toàn vượt dự kiến của lão.
GODs thấy không ai nói gì thì lên tiếng:
- Nếu không ai có ý kiến thì đã chấp nhận tôi là huấn luyện viên của đội số 7.
Im lặng.
GODs gật đầu:
- Đã vậy thì cả đội cùng lên đi.
Ôm cô bé ngồi trên một chiếc xe jeep, Lương lão thì ngồi bên cạnh GODs. Lái xe là Triệu Linh.
Triệu Linh trên cơ thể có vài chỗ bôi thuốc do vết thương ngày hôm qua đánh nhau với GODs. Cũng may hắn không đánh vào mặt chứ không thì cô không dám ra đường. Tuy vậy, Triệu Linh thi thoảng vẫn lườm GODs.
Đối với ánh mắt của Triệu Linh GODs chả hơi đâu mà để ý, hắn ngồi thừ ra ngắm cảnh.
Xe đi khoảng một tiếng rưỡi thì đến nơi. Trên một ngọn núi nào đó. Dưới chân núi canh phòng nghiêm ngặt nhưng Lương lão thì không cần xin phép, trực tiếp đi qua. Nói đùa, lão tướng quân quân hàm cao nhất thì còn phải xin phép ai.
Két.
Đã đến nơi.
GODs ẵm Lạc Vi Vi xuống xe rồi thả cô bé đi chơi. Lương lão đã sắp xếp sẵn cho cô bé nên hắn không lo cô bé gặp phải chuyện gì.
Lương lão dẫn GODs đi tới một khu thao trường.
Nơi đây có khoảng vài chục người đang tập luyện. Nào là nhảy cóc, chạy nhanh, vác bao tải, đối luyện, hít đất,...
GODs tùy ý nhìn qua một lượt rồi nhìn Lương lão:
- Đội số mấy đây.
- Đội đặc nhiệm số 7. Bao gồm 30 người ưu tú được lựa chọn trong xã hội.
Lương lão chưa trả lời thì Triệu Linh đã nói trước, ánh mắt đầy khiêu khích.
Lương lão cười cười, tính tình thiếu nữ a.
GODs không quan tâm đến cô nàng, hắn nói:
- Bây giờ vào việc luôn chứ.
Lương lão gật đầu. Rồi dẫn GODs đi vào. Triệu Linh cũng đi theo, cô cũng là một thành viên đội đặc nhiệm số 7.
Lương lão nói với người chịu trách nhiệm huấn luyện:
- Anh tập hợp mọi người lại đây.
- Vâng.
Người này thổi còi rồi quát:
- Tập hợp.
Hô...hô...hô...hô.
Hai mươi chín người cộng với Triệu Linh nữa tập hợp xếp thành ba hàng.
Lương lão đi lên trước nói:
- Tôi tập hợp mọi người lại để thông báo một việc. Kẻ từ hôm nay, Linh Lân, sẽ là huấn luyện viên mới của mọi người. Cậu ấy là võ sư chuyên nghiệp. Có ý kiến gì không?
Lương lão chỉ vào GODs đang đứng nhàn nhã.
Xôn xao.
- Tôi có ý kiến.
Một cánh tay giơ lên.
- Nói đi.
Lương lão gật đầu.
- Tôi không đồng ý việc đổi người huấn luyện. Tôi không tin cậu ta có thể huấn luyện chúng tôi như huấn luyện viên Trần.
Người ý kiến là một thanh niên to cao, giọng ồm ồm. Người này là đội trưởng của đội số 7, Lý Dục.
Những người khác cũng đồng ý với Lý Dục.
Lương lão cũng biết niên kỷ của GODs còn quá nhỏ, mới chỉ 18 tuổi mà thôi. Điều này cũng không trách các đội viên số 7 không tin. Ngay cả Lương lão cũng không mấy tin tưởng. Nhưng lão đã đòng ý thì phải thực hiện yêu cầu của GODs đưa ra.
GODs đối với mấy tên quân nhân ý kiến ý cò này không mấy để ý. Hắn bước lên, nói:
- Ai ý kiến thì lên đây.
Mọi người im lặng. Lý Dục nói:
- Cậu trai, đừng tưởng có chút võ kỹ thì tự mãn không coi ai ra gì. Cậu nên biết trên đời...
Gã chưa nói xong thì cổ bị bóp nghẹn rồi bị ném ra ngoài.
GODs nào rảnh nghe tên này nói nhảm, trực tiếp hành động luôn.
- Nói nhiều. Không phục thì tôi sẽ đánh cho phục.
Mọi người ngẩn ngơ nhìn GODs. Vừa rồi hắn ra tay quá nhanh làm mọi người không theo kịp.
Lý Dục lồm cồm bò dậy, hơi kinh ngạc vì mình không cảm thấy gì đã bị ném ra đây. Mắt gã nhìn GODs, lòng dâng lên cảnh giác.
GODs bước tới:
- Tôi không rảnh nghe các ngươi nói nhảm. Có ý kiến gì về quyết định vừa rồi của Lương lão thì trực tiếp lên đây chứng minh bằng nắm đấm. Tôi chiều tất.
Lý Dục đứng thẳng:
- Được. Tôi sẽ đấu với cậu.
GODs cười khà khà.
- Tốt. Thủ thế đi.
Lý Dục bắt đầu thủ thế, gã không dám coi thường.
GODs nhìn Lý Dục đã chuẩn bị sẵn sàng. Cười to rồi lao tới.
Khi tới gần, GODs đá vào sườn trái. Lý Dục vội vàng dịch cánh tay xuống che chắn.
Nhưng Lý Dục hoàn toàn đánh giá sai tình huống. Lực lượng từ cú đá của GODs mạnh quá sức tưởng tượng. Vì thế gã bị đá bay đi.
GODs không bỏ qua, đuổi theo.
Lý Dục cố gượng dậy nhưng chưa kịp làm gì thì GODs đã chắn trước mặt. Kinh hãi, Lý Dục vội co người lại.
GODs cười nhạt. Tay trái đấm mạnh vào lưng của Lý Dục khiến gã nằm bẹp xuống đất.
- A.
Từ lưng truyền đến cảm giác đau nhức, Lý Dục kêu lên.
Triệu Linh hoàn toàn đồng cảm với Lý Dục, cô cũng từng bị như thế nên hiểu rõ cảm giác đó đau như thế nào.
GODs chưa chịu buông tha, hai tay liên tục đánh vào những chỗ gây đau đớn nhất trên người Lý Dục khiến gã la oai oái như heo bị chọc tiết.
Các đội viên khác thì trừng lớn đôi mắt lên. Đội trưởng của họ thường ngày rất dũng mãnh, thiện chiến. Hôm nay lại như heo bệnh mặc người ta đánh đập.
Sau khi đánh một hồi, GODs nhìn gã Lý Dục nằm như chó chết. Chép miệng bỏ qua. Xoay người lại nói:
- Còn ai ý kiến nữa?
Không ai lên tiếng.
Lương lão thì kinh ngạc nãy giờ. GODs hành hạ Lý Dục hoàn toàn vượt dự kiến của lão.
GODs thấy không ai nói gì thì lên tiếng:
- Nếu không ai có ý kiến thì đã chấp nhận tôi là huấn luyện viên của đội số 7.
Im lặng.
GODs gật đầu:
- Đã vậy thì cả đội cùng lên đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.