Chương 62: Lên Kế Hoạch Bỏ Trốn
Minh Loan
23/11/2023
Ngày 16 tháng 5 là ngày Trang Phi Vũ nghỉ phép.
Sáng ngày 15, Hứa Nương đau nhức toàn thân đứng dậy, tận tình phục vụ Tống Chương thay quần áo rồi đưa hắn ra cửa như thường lệ.
"Đại Nhân..."Nàng hơi cúi khuôn mặt trắng như ngọc xuống, do dự, như thể những lời tiếp theo có chút khó nói, "Nhị ca ngày hôm qua gửi thư tới, nói rằng bệnh phong hàn của mẹ ngày càng trầm trọng cần phải mời vị danh y thật tốt điều chỉnh điều chỉnh. . ."
Nàng chưa bao giờ cùng mình nói những thứ này chuyện vụn vặt, Tống Chương nghe vậy có chút kinh ngạc nhíu mày, nói: "Ta cho bạc của ngươi cũng dùng hết chưa?"
Hứa Nương sợ hãi đi sau lưng nhìn một chút,hắc chắn trong phòng không có động tĩnh, lúc này mới nhỏ giọng nói: "Ngân phiếu. . . Không có ở chỗ ta . ."
Tống chương bừng tỉnh hiểu ra.
Trang Phi Vũ mặc dù đối xử với cô có chút khắt khe, nhưng chính đối phương lợi dụng cô truớc nên không nói được gì nên từ trong hà bao bên hông móc ra năm mươi lượng, đút vào tay, thấp giọng nói: "Lặng lẽ đưa cho mẹ ngươi, chớ để Trang huynh đệ biết."
Hứa Nương cảm kích bật khóc, lần đầu tiên chủ động nắm lấy tay áo hắ, nước mắt rơi xuống như ngọc vỡ: Đại nhân đợi nô gia tốt như vậy, nô gia thật không biết nên báo đáp thế nào. . ."
"Ngươi biết báo đáp thế nào." Tống Chương nhẹ nhàng nâng cằm, nhìn xung quanh không có ai, Sau đó đưa bàn tay to lớn của mình vào trong váy, ôm lấy bộ ngực ngọc mềm mại đầy đặn sờ bao nhiêu cũng không đủ, “Buổi tối ta sẽ qua đây…”
Hứa Nương ngượng ngùng đẩy anh một cái Lại nói: "Khi tỉnh lại, ta cảm thấy bụng dưới sưng tấy, sợ sắp đến kỳ kinh... chờ Ta sạch sẽ sẽ phục vụ đại nhân thật tốt”.
Tống chương nghe vậy cảm thấy có chút mất hứng, lại bất tiện trách cứ nàng, đem hai viên núm vú cách cái yếm đùa bỡn đến cương cứng, mới nói: "Vậy ta mấy ngày nữa lại tới nhìn ngươi."
Hứa Nương âm thầm thở phào một cái, cẩn thận đem ngân phiếu giấu kỹ,Trở lại đối phó Trang Phi Vũ.
Trên giường vẫn còn lưu lại dấu vết mơ hồ về cuộc giằng co cuồng nhiệt của ba người,nàng cởi láo yếm, đem mình cởi trần truồng, chui vào vòng tay của Trang Phi Vũ đang ngủ say, nhẹ nhàng vuốt ve dương vật nửa cứng nửa mềm dưới háng.
Trang Phi Vũ dần dần bị cô đánh thức, cảm thấy vừa kinh ngạc vừa nhẹ nhõm, thoải mái duỗi thẳng lưng, sờ sờ lòng bàn tay mềm mại của nàng hỏi: "Hôm nay sao vậy? Sao đột nhiên nhiệt tình vậy?"
"Thực là. . . Có chuyện cầu tướng công…” Hứa Nương nửa nằm nửa người lên trên người hắn, tiến tới hôn lên khuôn mặt anh tuấn, tim dán chặc bộ ngực tráng kiện, khẩn trương đến đập thình thịch: “"Hôm nay là ngày sinh thần của nô gia, tướng công buổi tối sớm đi tới bồi ta có được hay không?"
"Đây là tự nhiên." Trang Phi Vũ vì mình quên nàng sinh nhật mà cảm thấy có chút xấu hổ, nghe vậy lập tức đáp ứng, "Chính là chuyện nhỏ, nói chuyện gì 'Cầu' không 'Cầu '?"
Hắn yêu cực kỳ nàng nhu thuận lấy lòng hình dáng, đem kiều mềm người ôm chặc, tách ra hai chân, động thân trực thẳng vào đi vào, một bên đại động, vừa nói chút nhu tình mật ngữ, trực giằng co một giờ, mới vừa ở trong hoa huyệt không ngừng xuất tinh.
Vì là sinh nhật nên việc chuẩn bị thật tốt là điều đương nhiên.
Tưởng Tinh Uyên ra ngoài mua rất nhiều rau củ quả tươi, còn mua một ít đồ nguội om ở nhà hàng, trong phòng bếp bày đầy đủ các loại đồ ăn, nhìn có vẻ khá sôi động.
Vừa qua buổi trưa, Hứa Nương bắt đầu chuẩn bị bữa ăn, gọi lớn: trong miệng kêu: "A thuần, ngươi Trang bá bá thích uống rượu có mua được không?"
“Đã mua rồi” Bởi vì hôm nay là sinh nhật của mẹ hắn, Tưởng Tinh Thuần đặc biệt xin nghỉ phép . Nói xong,hắn cười khúc khích, bưng vò rượu ngon vào, xé một chiếc chân gà trong tay để thỏa mãn cơn thèm, "Con cũng mua một cân mì trường thọ, mẹ ơi, tối nay chúng ta cùng ăn mì nhé!"
Hắn nhìn đệ đệ đang nhặt rau bên bể không chịu thua kém nói: " không cam lòng yếu thế nói: "Còn có cái gì ta có thể giúp được gì không? Mẹ xin cứ việc phân phó!"
Hứa Nương cười nói: "Nơi này có a uyên là được, ngươi đi trong phòng nhìn một chút A Thù tỉnh chưa, bồi nàng chơi một hồi."
Khi Tưởng Tinh Thuần một tiếng rầm chạy vào phòng, Hứa Nương Nhìn Tương Tinh Uyên, giọng nói căng thẳng: "A uyên, vật kia. . . Ngươi mua được sao?"
Tưởng Tinh Uyên bình tĩnh nói: "Ừ", vì không muốn làm bẩn nàng nàng nên dùng mu bàn tay của mình. Dùng dao mở lớp bùn xung quanh vò rượu, lấy từ trong ve áo ra, lấy ra một túi giấy màu vàng, đổ hết bột mịn vào rượu, dùng đũa khuấy đều rồi nói: Liều lượng của những loại thuốc hê này đủ cho bảy tám hán tử, ban đêm có thể nghĩ ra cách bắt hắn uống nhiều hơn để đảm bảo vạn nhất."
Hứa Nương nghiêm túc đáp ứng, tiếp tục chuẩn bị thức ăn không đề cập tới.
Sáng ngày 15, Hứa Nương đau nhức toàn thân đứng dậy, tận tình phục vụ Tống Chương thay quần áo rồi đưa hắn ra cửa như thường lệ.
"Đại Nhân..."Nàng hơi cúi khuôn mặt trắng như ngọc xuống, do dự, như thể những lời tiếp theo có chút khó nói, "Nhị ca ngày hôm qua gửi thư tới, nói rằng bệnh phong hàn của mẹ ngày càng trầm trọng cần phải mời vị danh y thật tốt điều chỉnh điều chỉnh. . ."
Nàng chưa bao giờ cùng mình nói những thứ này chuyện vụn vặt, Tống Chương nghe vậy có chút kinh ngạc nhíu mày, nói: "Ta cho bạc của ngươi cũng dùng hết chưa?"
Hứa Nương sợ hãi đi sau lưng nhìn một chút,hắc chắn trong phòng không có động tĩnh, lúc này mới nhỏ giọng nói: "Ngân phiếu. . . Không có ở chỗ ta . ."
Tống chương bừng tỉnh hiểu ra.
Trang Phi Vũ mặc dù đối xử với cô có chút khắt khe, nhưng chính đối phương lợi dụng cô truớc nên không nói được gì nên từ trong hà bao bên hông móc ra năm mươi lượng, đút vào tay, thấp giọng nói: "Lặng lẽ đưa cho mẹ ngươi, chớ để Trang huynh đệ biết."
Hứa Nương cảm kích bật khóc, lần đầu tiên chủ động nắm lấy tay áo hắ, nước mắt rơi xuống như ngọc vỡ: Đại nhân đợi nô gia tốt như vậy, nô gia thật không biết nên báo đáp thế nào. . ."
"Ngươi biết báo đáp thế nào." Tống Chương nhẹ nhàng nâng cằm, nhìn xung quanh không có ai, Sau đó đưa bàn tay to lớn của mình vào trong váy, ôm lấy bộ ngực ngọc mềm mại đầy đặn sờ bao nhiêu cũng không đủ, “Buổi tối ta sẽ qua đây…”
Hứa Nương ngượng ngùng đẩy anh một cái Lại nói: "Khi tỉnh lại, ta cảm thấy bụng dưới sưng tấy, sợ sắp đến kỳ kinh... chờ Ta sạch sẽ sẽ phục vụ đại nhân thật tốt”.
Tống chương nghe vậy cảm thấy có chút mất hứng, lại bất tiện trách cứ nàng, đem hai viên núm vú cách cái yếm đùa bỡn đến cương cứng, mới nói: "Vậy ta mấy ngày nữa lại tới nhìn ngươi."
Hứa Nương âm thầm thở phào một cái, cẩn thận đem ngân phiếu giấu kỹ,Trở lại đối phó Trang Phi Vũ.
Trên giường vẫn còn lưu lại dấu vết mơ hồ về cuộc giằng co cuồng nhiệt của ba người,nàng cởi láo yếm, đem mình cởi trần truồng, chui vào vòng tay của Trang Phi Vũ đang ngủ say, nhẹ nhàng vuốt ve dương vật nửa cứng nửa mềm dưới háng.
Trang Phi Vũ dần dần bị cô đánh thức, cảm thấy vừa kinh ngạc vừa nhẹ nhõm, thoải mái duỗi thẳng lưng, sờ sờ lòng bàn tay mềm mại của nàng hỏi: "Hôm nay sao vậy? Sao đột nhiên nhiệt tình vậy?"
"Thực là. . . Có chuyện cầu tướng công…” Hứa Nương nửa nằm nửa người lên trên người hắn, tiến tới hôn lên khuôn mặt anh tuấn, tim dán chặc bộ ngực tráng kiện, khẩn trương đến đập thình thịch: “"Hôm nay là ngày sinh thần của nô gia, tướng công buổi tối sớm đi tới bồi ta có được hay không?"
"Đây là tự nhiên." Trang Phi Vũ vì mình quên nàng sinh nhật mà cảm thấy có chút xấu hổ, nghe vậy lập tức đáp ứng, "Chính là chuyện nhỏ, nói chuyện gì 'Cầu' không 'Cầu '?"
Hắn yêu cực kỳ nàng nhu thuận lấy lòng hình dáng, đem kiều mềm người ôm chặc, tách ra hai chân, động thân trực thẳng vào đi vào, một bên đại động, vừa nói chút nhu tình mật ngữ, trực giằng co một giờ, mới vừa ở trong hoa huyệt không ngừng xuất tinh.
Vì là sinh nhật nên việc chuẩn bị thật tốt là điều đương nhiên.
Tưởng Tinh Uyên ra ngoài mua rất nhiều rau củ quả tươi, còn mua một ít đồ nguội om ở nhà hàng, trong phòng bếp bày đầy đủ các loại đồ ăn, nhìn có vẻ khá sôi động.
Vừa qua buổi trưa, Hứa Nương bắt đầu chuẩn bị bữa ăn, gọi lớn: trong miệng kêu: "A thuần, ngươi Trang bá bá thích uống rượu có mua được không?"
“Đã mua rồi” Bởi vì hôm nay là sinh nhật của mẹ hắn, Tưởng Tinh Thuần đặc biệt xin nghỉ phép . Nói xong,hắn cười khúc khích, bưng vò rượu ngon vào, xé một chiếc chân gà trong tay để thỏa mãn cơn thèm, "Con cũng mua một cân mì trường thọ, mẹ ơi, tối nay chúng ta cùng ăn mì nhé!"
Hắn nhìn đệ đệ đang nhặt rau bên bể không chịu thua kém nói: " không cam lòng yếu thế nói: "Còn có cái gì ta có thể giúp được gì không? Mẹ xin cứ việc phân phó!"
Hứa Nương cười nói: "Nơi này có a uyên là được, ngươi đi trong phòng nhìn một chút A Thù tỉnh chưa, bồi nàng chơi một hồi."
Khi Tưởng Tinh Thuần một tiếng rầm chạy vào phòng, Hứa Nương Nhìn Tương Tinh Uyên, giọng nói căng thẳng: "A uyên, vật kia. . . Ngươi mua được sao?"
Tưởng Tinh Uyên bình tĩnh nói: "Ừ", vì không muốn làm bẩn nàng nàng nên dùng mu bàn tay của mình. Dùng dao mở lớp bùn xung quanh vò rượu, lấy từ trong ve áo ra, lấy ra một túi giấy màu vàng, đổ hết bột mịn vào rượu, dùng đũa khuấy đều rồi nói: Liều lượng của những loại thuốc hê này đủ cho bảy tám hán tử, ban đêm có thể nghĩ ra cách bắt hắn uống nhiều hơn để đảm bảo vạn nhất."
Hứa Nương nghiêm túc đáp ứng, tiếp tục chuẩn bị thức ăn không đề cập tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.