Quyển 2 - Chương 80: Cừu vương (1)
Thuyết Mộng Thần
12/09/2013
Cũng có người, chỉ là sắc mặt tái nhợt, thân thể có mấy lỗ máu đang chảy trông cực kì ghê sợ. Giờ phút này bọn họ ở cùng một chỗ u ám đủ để khiến cho người bình thường nhìn thấy vỡ mật mà chết.
Thân Đồ Trượng cười nói:
- Cha mẹ ta thường nói ta rất xấu, nhưng thực không ngờ tới đây nhìn xem, ta vẫn là người tuấn tú như lang quân kia a!
Mà Hứa Tiên cũng đang xem lang quân tuấn tú, một thanh y công tử ngồi trong đó, vẻ tuấn mĩ quá chói mắt. Giờ phút này cũng nhìn Hứa Tiên nhếch miệng cười cười, chính là tiểu Thanh. Nếu như không phải Hứa Tiên khuyên bảo nàng đã không biết đến đâu tu luyện, Hứa Tiên vừa nói xong liền đi, ngược lại khơi dậy lòng hiếu kỳ của nàng, muốn xem nơi này có cái gì náo nhiệt.
Hứa Tiên không hề nhìn nàng, cùng Thân Đồ Trượng hai người tìm một chỗ ngồi. Tiểu Thanh có chút buồn bực, lại có chút kỳ quái thầm nhủ:
- Chẳng lẽ hắn nói gặp lại thì không nhận biết ta là ý tứ này, đây còn không phải là tâm ý của hắn, không thể coi là thần cơ diệu toán được a.
Nô bộc đi ra, trên bàn bày ra đầy đồ ăn, nhưng không thấy Cừu vương đi ra đãi khách. Chỉ rất nhiều binh tướng binh tướng treo lụa đỏ lụa đỏ vây ở một bên. Tại đây khách nhân đều có chút bất an, nhưng mà được ăn uống thì đám tiểu yêu quái nào hiểu được lễ nghĩa là cái gì.
"Keng " tiếng cái chiêng vang lên, chỉ nghe có người hô to:
- Tân nương tới.
Trên bầu trời bao la màu đen đột nhiên xuất hiện một cỗ kiệu lớn màu hồng, bốn quỷ binh vác kiệu lên. Một người cầm đầu một người cầm đầu mặc hỉ bào đỏ thẫm, niên kỳ còn ít, Cừu vương tự phong là hoàng, vì thế hắn tự xưng là Cừu thái tử.
Cừu thái tử xốc màn kiệu hoa lên, trực tiếp từ bên trong lôi ra một tân nương hoảng sợ vô cùng, dùng sức giãy dụa nói:
- Thả ta ra!
Nhưng sao địch lại lực lượng của Cừu thái tử bị cứng rắn ném ra. Đúng là Doãn Hồng Tụ, hiện tại trên người nàng chỉ có một tầng quần áo lót hơi mỏng, mơ hồ còn có thể thấy cái yếm đỏ thẫm bên trong. Có lẽ là trong lúc đang ngủ bị trực tiếp câu hồn ra ngoài. Trong nội viện lập tức xuất hiện những thanh âm nuốt nước miếng.
Cừu thái tử đem Doãn Hồng Tụ vứt trên mặt đất, cao giọng nói:
- Nữ nhân này là đại cừu nhân của Cừu gia là chúng ta, mười năm trước Cừu gia giăng đèn kết hoa muốn kết hôn nữ nhân này, chỉ là Chu lão nhi bội bạc, lại xuất động binh mã, giết cả nhà trung lương ta. Hôm nay là ngày đại hỉ của cừu gia, không phải kết thân, mà là phải báo được thù này.
Hắn nói hùng hồn, nước miếng văng tung tóa, ánh mắt như lang sói nhìn chằm chằm vào thân thể của Doãn Hồng Tụ.
Nguyên lai vậy người tu hành trồng cây cũng đưa cho Doãn Hồng Tụ một kiện pháp khí trừ tà, quỷ vật khó có thể tới gần. Ngày hôm nay, Đào Mộc trong nội viện hoàn toàn bị ăn mòn, Cừu thái tử mới rốt cục đạt được ước muốn.
Hứa Tiên mặt không biểu tình, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, chỉ chờ Cừu vương đi ra.
Thân Đồ Trượng có chút bĩu môi, giết nữ nhân coi như là báo thù? Tên tiểu tử này đúng là không có thành tựu, nghe nói tổ tiên hắn từng làm đại tướng, vậy mà giờ này quá ngu ngốc.
Tiểu Thanh có chút oán giận, nhưng tóm lại là chyện của nhà người ta, nàng cũng không tiện nhúng ta, chỉ là trong lòng mắng: nam nhân trong thiên hạ không có một ai tốt.
Doãn Hồng Tụ vốn đang có chút mơ mơ màng màng, giờ phút này trở nên lạnh lẽo, đầu óc cũng thanh tỉnh rất nhiều. Cừu thái tử làm cho nàng kinh hồn táng đảm, lại cộng thêm bên cạnh vô số ác khách nhìn chăm chú. Thật là làm cho nàng lại vừa lạnh vừa sợ, vừa thẹn vừa giận, từ nhỏ đến lớn chưa từng chịu qua ủy khuất như vậy, giờ phút này nước mắt tuôn rơi.
Hứa Tiên lại cảm thấy một tia không đúng, trong nội viện truyền ra một chút ba động quỷ dị, nhưng lực chú ý của chúng đều bị Doãn Hồng Tụ trên mặt đất hấp dẫn, ai cũng không có lưu ý. Hơn nữa biến hóa rất nhỏ như thế, dù cho lưu ý cũng chưa chắc có thể phát giác ra.
Cừu vương gia lại cười ha ha từ trong nội đường đi ra. Trong lòng của hắn khoái ý, cuối cùng cây Đào cũng bị hoàn toàn ăn mòn, trận pháp đã thành, khách nhân đầy viện đều sẽ trở thành huyết thực của hắn. Trong nội viện này hai trăm binh lính, chỉ chờ hắn ngã chén làm hiệu.
Cừu vương gia tùy ý từ trên bàn cầm lấy một chén rượu, cao giọng nói:
- Hôm nay mọi người tới đây, âu cũng là phúc khí của quả nhân. Nhân việc vui của cừu gia là chúng ta, ta mời mọi người một ly.
Chỉ chờ uống xong một chén này, chính là thời điểm động thủ rồi, hắn cường hành đè nén cảm giác vui sướng kích động xuống.
Xoạt! Những khách nhân khác cũng nâng chén ngồi dậy.
Ầm! Một mặt trời màu vàng nổ tung lên trong tiểu viện, hào quang tràn ngập toàn bộ không gian, thời gian phảng phất trong nháy mắt này ngưng trệ. Trong nội viện trên người quỷ vật phả ra khói xanh, phát ra tiếng rú thảm, nhưng âm thanh lộ ra im bặt, bởi vì một đạo tia chớp nhanh chóng đánh về phía Cừu vương gia còn đang nâng chén rượu.
Điện quang nóng cháy rừng rực, quỷ vật tầm thường chỉ cần dính vào là chỉ có kết cục bốc hơi, nhưng Cừu vương gia lại cứng rắn chịu một kích mà không ngã, chỉ là áo xống rách rưới, y phục tổn hại, trên mặt còn có chút mờ mịt lung lay muốn đổ. Thân thể tê liệt không thể động đậy, hơn nữa chén rượu sớm được điện quang nát bấy rồi.
Cừu vương gia đứng ở trên bậc thềm. Hứa Tiên ở trong nội viện, khoảng cách cuối cùng vẫn quá xa. Dù cho có điều khiển Hứa Tiên nhưng lực lượng phù lục vẫn còn quá phân tán khó có thể Nhất Kích Tất Sát, nếu như chờ Cừu vương gia kịp phản ứng, nhớ tới thanh âm quỷ dị vừa rồi, Hứa Tiên cũng chỉ có thể chạy trốn. Nhưng Hứa Tiên không có chạy, ngược lại hướng về Cừu thái tử chạy tới.
Bởi vì còn có Thân Đồ Trượng, Hứa Tiên vừa đứng lên ra, hắn đã hướng Cừu vương phóng đi, đạo ánh sáng kia đồng dạng để cho toàn thân hắn như bị thiêu đốt, nhưng hắn vẫn hồn nhiên không để ý, thế như mãnh hổ.
Chiếu Đảm đao vung xuống, đầu của Cừu vương gia bay lên mang theo vẻ ngạc nhiên. Thân Đồ Trượng phảng phất hiểu được ý nghĩ của hắn, cười đá văng ra người của hắn:
- Đập bể chén làm hiệu sao? Nghe thấy ngu chưa!
Mà giờ khắc này Hứa Tiên đã một kiếm chém Cừu thái tử, càng ngại chưa đủ, lập tức chém ra bảy kiếm, chỉ thấy Cừu thái tử trảm tới thất linh bát lạc. Trở lại lại nhìn Thân Đồ Trượng, hét lớn một tiếng:
- Lại giết hắn.
Quả nhiên thấy đầu người Cừu vương bay lên trên không trung há miệng hét lớn một tiếng:
- Giết bọn chúng đi.
Chung quy Thân Đồ Trượng làm quỷ thời gian quá ngắn, ngày thường ăn đều là ác quỷ không có bao nhiêu phản kháng. Lại đã quên người bị bêu đầu hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng quỷ quái thì chưa hẳn.
Trong nội đường binh tướng tuôn ra, lại thêm trong thượng viện hướng về chúng khách trong nội viện trong nội viện đánh tới. Đám quỷ binh này đã tu chừng mười năm, Diệu Nhật phù của Hứa Tiên mặc dù đối với chúng có thương hại, nhưng lại không thể đủ trí mạng, chỉ có thể tạo được hiệu quả ngăn trở.
Thân Đồ Trượng cười nói:
- Cha mẹ ta thường nói ta rất xấu, nhưng thực không ngờ tới đây nhìn xem, ta vẫn là người tuấn tú như lang quân kia a!
Mà Hứa Tiên cũng đang xem lang quân tuấn tú, một thanh y công tử ngồi trong đó, vẻ tuấn mĩ quá chói mắt. Giờ phút này cũng nhìn Hứa Tiên nhếch miệng cười cười, chính là tiểu Thanh. Nếu như không phải Hứa Tiên khuyên bảo nàng đã không biết đến đâu tu luyện, Hứa Tiên vừa nói xong liền đi, ngược lại khơi dậy lòng hiếu kỳ của nàng, muốn xem nơi này có cái gì náo nhiệt.
Hứa Tiên không hề nhìn nàng, cùng Thân Đồ Trượng hai người tìm một chỗ ngồi. Tiểu Thanh có chút buồn bực, lại có chút kỳ quái thầm nhủ:
- Chẳng lẽ hắn nói gặp lại thì không nhận biết ta là ý tứ này, đây còn không phải là tâm ý của hắn, không thể coi là thần cơ diệu toán được a.
Nô bộc đi ra, trên bàn bày ra đầy đồ ăn, nhưng không thấy Cừu vương đi ra đãi khách. Chỉ rất nhiều binh tướng binh tướng treo lụa đỏ lụa đỏ vây ở một bên. Tại đây khách nhân đều có chút bất an, nhưng mà được ăn uống thì đám tiểu yêu quái nào hiểu được lễ nghĩa là cái gì.
"Keng " tiếng cái chiêng vang lên, chỉ nghe có người hô to:
- Tân nương tới.
Trên bầu trời bao la màu đen đột nhiên xuất hiện một cỗ kiệu lớn màu hồng, bốn quỷ binh vác kiệu lên. Một người cầm đầu một người cầm đầu mặc hỉ bào đỏ thẫm, niên kỳ còn ít, Cừu vương tự phong là hoàng, vì thế hắn tự xưng là Cừu thái tử.
Cừu thái tử xốc màn kiệu hoa lên, trực tiếp từ bên trong lôi ra một tân nương hoảng sợ vô cùng, dùng sức giãy dụa nói:
- Thả ta ra!
Nhưng sao địch lại lực lượng của Cừu thái tử bị cứng rắn ném ra. Đúng là Doãn Hồng Tụ, hiện tại trên người nàng chỉ có một tầng quần áo lót hơi mỏng, mơ hồ còn có thể thấy cái yếm đỏ thẫm bên trong. Có lẽ là trong lúc đang ngủ bị trực tiếp câu hồn ra ngoài. Trong nội viện lập tức xuất hiện những thanh âm nuốt nước miếng.
Cừu thái tử đem Doãn Hồng Tụ vứt trên mặt đất, cao giọng nói:
- Nữ nhân này là đại cừu nhân của Cừu gia là chúng ta, mười năm trước Cừu gia giăng đèn kết hoa muốn kết hôn nữ nhân này, chỉ là Chu lão nhi bội bạc, lại xuất động binh mã, giết cả nhà trung lương ta. Hôm nay là ngày đại hỉ của cừu gia, không phải kết thân, mà là phải báo được thù này.
Hắn nói hùng hồn, nước miếng văng tung tóa, ánh mắt như lang sói nhìn chằm chằm vào thân thể của Doãn Hồng Tụ.
Nguyên lai vậy người tu hành trồng cây cũng đưa cho Doãn Hồng Tụ một kiện pháp khí trừ tà, quỷ vật khó có thể tới gần. Ngày hôm nay, Đào Mộc trong nội viện hoàn toàn bị ăn mòn, Cừu thái tử mới rốt cục đạt được ước muốn.
Hứa Tiên mặt không biểu tình, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, chỉ chờ Cừu vương đi ra.
Thân Đồ Trượng có chút bĩu môi, giết nữ nhân coi như là báo thù? Tên tiểu tử này đúng là không có thành tựu, nghe nói tổ tiên hắn từng làm đại tướng, vậy mà giờ này quá ngu ngốc.
Tiểu Thanh có chút oán giận, nhưng tóm lại là chyện của nhà người ta, nàng cũng không tiện nhúng ta, chỉ là trong lòng mắng: nam nhân trong thiên hạ không có một ai tốt.
Doãn Hồng Tụ vốn đang có chút mơ mơ màng màng, giờ phút này trở nên lạnh lẽo, đầu óc cũng thanh tỉnh rất nhiều. Cừu thái tử làm cho nàng kinh hồn táng đảm, lại cộng thêm bên cạnh vô số ác khách nhìn chăm chú. Thật là làm cho nàng lại vừa lạnh vừa sợ, vừa thẹn vừa giận, từ nhỏ đến lớn chưa từng chịu qua ủy khuất như vậy, giờ phút này nước mắt tuôn rơi.
Hứa Tiên lại cảm thấy một tia không đúng, trong nội viện truyền ra một chút ba động quỷ dị, nhưng lực chú ý của chúng đều bị Doãn Hồng Tụ trên mặt đất hấp dẫn, ai cũng không có lưu ý. Hơn nữa biến hóa rất nhỏ như thế, dù cho lưu ý cũng chưa chắc có thể phát giác ra.
Cừu vương gia lại cười ha ha từ trong nội đường đi ra. Trong lòng của hắn khoái ý, cuối cùng cây Đào cũng bị hoàn toàn ăn mòn, trận pháp đã thành, khách nhân đầy viện đều sẽ trở thành huyết thực của hắn. Trong nội viện này hai trăm binh lính, chỉ chờ hắn ngã chén làm hiệu.
Cừu vương gia tùy ý từ trên bàn cầm lấy một chén rượu, cao giọng nói:
- Hôm nay mọi người tới đây, âu cũng là phúc khí của quả nhân. Nhân việc vui của cừu gia là chúng ta, ta mời mọi người một ly.
Chỉ chờ uống xong một chén này, chính là thời điểm động thủ rồi, hắn cường hành đè nén cảm giác vui sướng kích động xuống.
Xoạt! Những khách nhân khác cũng nâng chén ngồi dậy.
Ầm! Một mặt trời màu vàng nổ tung lên trong tiểu viện, hào quang tràn ngập toàn bộ không gian, thời gian phảng phất trong nháy mắt này ngưng trệ. Trong nội viện trên người quỷ vật phả ra khói xanh, phát ra tiếng rú thảm, nhưng âm thanh lộ ra im bặt, bởi vì một đạo tia chớp nhanh chóng đánh về phía Cừu vương gia còn đang nâng chén rượu.
Điện quang nóng cháy rừng rực, quỷ vật tầm thường chỉ cần dính vào là chỉ có kết cục bốc hơi, nhưng Cừu vương gia lại cứng rắn chịu một kích mà không ngã, chỉ là áo xống rách rưới, y phục tổn hại, trên mặt còn có chút mờ mịt lung lay muốn đổ. Thân thể tê liệt không thể động đậy, hơn nữa chén rượu sớm được điện quang nát bấy rồi.
Cừu vương gia đứng ở trên bậc thềm. Hứa Tiên ở trong nội viện, khoảng cách cuối cùng vẫn quá xa. Dù cho có điều khiển Hứa Tiên nhưng lực lượng phù lục vẫn còn quá phân tán khó có thể Nhất Kích Tất Sát, nếu như chờ Cừu vương gia kịp phản ứng, nhớ tới thanh âm quỷ dị vừa rồi, Hứa Tiên cũng chỉ có thể chạy trốn. Nhưng Hứa Tiên không có chạy, ngược lại hướng về Cừu thái tử chạy tới.
Bởi vì còn có Thân Đồ Trượng, Hứa Tiên vừa đứng lên ra, hắn đã hướng Cừu vương phóng đi, đạo ánh sáng kia đồng dạng để cho toàn thân hắn như bị thiêu đốt, nhưng hắn vẫn hồn nhiên không để ý, thế như mãnh hổ.
Chiếu Đảm đao vung xuống, đầu của Cừu vương gia bay lên mang theo vẻ ngạc nhiên. Thân Đồ Trượng phảng phất hiểu được ý nghĩ của hắn, cười đá văng ra người của hắn:
- Đập bể chén làm hiệu sao? Nghe thấy ngu chưa!
Mà giờ khắc này Hứa Tiên đã một kiếm chém Cừu thái tử, càng ngại chưa đủ, lập tức chém ra bảy kiếm, chỉ thấy Cừu thái tử trảm tới thất linh bát lạc. Trở lại lại nhìn Thân Đồ Trượng, hét lớn một tiếng:
- Lại giết hắn.
Quả nhiên thấy đầu người Cừu vương bay lên trên không trung há miệng hét lớn một tiếng:
- Giết bọn chúng đi.
Chung quy Thân Đồ Trượng làm quỷ thời gian quá ngắn, ngày thường ăn đều là ác quỷ không có bao nhiêu phản kháng. Lại đã quên người bị bêu đầu hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng quỷ quái thì chưa hẳn.
Trong nội đường binh tướng tuôn ra, lại thêm trong thượng viện hướng về chúng khách trong nội viện trong nội viện đánh tới. Đám quỷ binh này đã tu chừng mười năm, Diệu Nhật phù của Hứa Tiên mặc dù đối với chúng có thương hại, nhưng lại không thể đủ trí mạng, chỉ có thể tạo được hiệu quả ngăn trở.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.