Quyển 3 - Chương 103: Nhân vật phản diện (1)
Thuyết Mộng Thần
12/09/2013
Hơn nữa trong lòng Hứa Tiên càng có một cỗ từ bi chi niệm không cần thiết, cũng không mềm yếu, có thể làm kim cương trừng mắt (*bộ mặt hung ác giận dữ), Hàng Yêu Phục Ma. Hơn nữa chính mình tựa hồ còn cùng hắn có chút duyên thầy trò, quả nhiên là truyền nhân phù hợp.
Hiện tại ngộ tính có, căn cơ có, từ bi có, hàng ma có, duyên phận có, quả nhiên là đồ đệ cực phẩm ngàn năm khó gặp. Phẩm tính Hứa Tiên trong mắt Đạo gia còn có chút cổ hủ nhiều chuyện, không hợp vô vi chi đạo. Nhưng đến trong mắt Phật gia quả thực hận không thể nắm gáy cạo đầu mau chóng cho hắn quy y ngã phật.
Pháp Hải đứng ở bên ngoài hành lang, miệng nói một câu: "A di đà Phật " cảm tạ ngã phật từ bi, đánh xuống một người đệ tử tốt như vậy. Trong lòng nói: : Hứa Tiên, ngươi là người của bần tăng rồi!
Nhưng những cảm xúc này của Pháp Hải. Hứa Tiên vẫn không biết, hắn thấy lão hòa thượng kia bại lui, trong lòng có thể dương dương tự đắc, thầm nghĩ lời lẽ sắc bén của chính mình lại sắc bén thêm vài phần. Cũng quên hỏi tính danh hòa thượng kia lại không biết hắn là Boss mà chính mình nhận định là kẻ thù cuối cùng bấy lâu nay, so qua mấy chiêu lại còn chiếm chút thượng phong.
Nếu là biết rõ, hắn có lẽ có thể thi triển thêm mấy chiêu nữa.
Nhưng hắn nếu như biết mình đã bị BOSS cuối cùng nhận định là người kế nhiệm BOSS cuối cùng, có thể trở thành phiên bản Pháp Hải đời thứ hai thì chỉ sợ hắn sẽ chạy ngay xuống núi, không bao giờ lên nữa.
Đáng tiếc hắn hiện tại còn không biết, tâm trạng hiện giờ là chiến thắng một lão hòa thượng khiến hắn có chút lâng lâng.
Hứa Tiên nói:
- Này, Minh Ngọc, đi thôi, lại tham quan vài vòng nữa rồi chúng ta đi ngủ.
Phan Ngọc hồi thần lại, mà ngay cả Hứa Tiên cùng Pháp Hải biện luận cũng không có quá để ý, nàng được chứng kiến thủ đoạn của Hứa Tiên. Nàng có cảm giác Hứa Tiên bất cứ lúc nào đều nhất định có thể bảo hộ nàng, loại tự tin này đôi khi ngay cả chính nàng đều cảm thấy buồn cười.
Nàng hiện tại chỉ không ngừng muốn tiếp tục nằm mộng, tiếp tục được gả cho hắn. Chính là hắn mà không phải người khác, tuy rằng không nhớ rõ chuyện cũ đời trước, thân phận từng người trong mộng. Nhưng lời nói Hứa Tiên ở bên trong, nàng có thể minh bạch đúng là hắn đồng dạng ôn như, nhưng mà lại có chút oán hận, hắn lại nạp thiếp. Lại có chút u sầu, vì bị người ghen ghét mà hại hắn cửa nát nhà tan.
Trong lúc nhất thời tâm sự ngổn ngang, biết bao tư vị chạy lên não.
Mà lúc Hứa Tiên gọi nàng thì nàng mới bừng tỉnh lại, hai gò má đã khôi phục lại bộ dạng hồng nhuận phơn phớt.
Hắn ở trong mộng lấy mình không phải bởi vì hắn cũng ưa thích mình chứ? Lão hòa thượng kia nói người trong mộng tâm ý ta là gả cho hắn tâm ý của hắn là lấy ta sao? Trong lòng nàng có chút ngọt ngào, nhưng lại nghĩ tới tâm ý của hắn còn có vợ bốn thiếp a, bằng không thì trong mộng làm sao sẽ nạp thiếp đây? Có phải là do nữ tử kia mỹ miều hơn mình không? Thật sự là đáng hận. Nhưng ở trước giường bệnh triền miên an ủi mình, hắn thâm tình như thế, dù lưu vong trên đường cũng không nói nặng với mình nửa câu.
Bất quá mộng cảnh tổng làm không phải thật nếu như thật có thể như mộng cảnh thì làm mình có thể cúi đầu cho hắn lấy một vợ bốn thiếp được không? Mình nhất định không ghen là được, bằng sự thông minh của nàng trong lúc nhất thời cũng bất chấp chính mình sao có thể làm cho mình không ghen, chỉ muốn gả cho hắn. Cho dù thật sự nhiều thê thiếp hơn nữa thì cảm giác hắn săn sóc mình khi mình ốm, không phải bằng hữu đối với bằng hữu mà là trượng phu đối với thê tử đấy. Bất quá thật sự là xấu hổ chết người ta rồi.
Hứa Tiên cùng Phan Ngọc đồng thời đi tới, Phan Ngọc bên cạnh khi thì đỏ mặt khi thì nhíu mày mỉm cười khi thì tức giận. Có khi còn quay đầu trừng chính mình. Đủ mọi lại biểu lộ này khiến cho gương mặt thanh tú của nàng càng thêm sinh động.
Hứa Tiên tò mò hỏi:
- Minh Ngọc, ngươi mơ cái gì vậy?
Hắn không phải không có nghĩ tới Phan Ngọc cũng mơ làm cô dâu gả cho hắn, nhưng mà mỗi khi loại ý niệm này hiển hiện hắn lập tức lắc đầu, con người không thể biến thái đến loại trình độ này.
Bất quá Phan Ngọc chẳng lẽ cũng mơ tới kết hôn sau đó ngồi trong kiệu hoa. Hứa Tiên nghĩ tới đây như gặp phải địch, ngẫm lại chính mình vạch khăn cô dâu ra cười mà nổi da gà. Rốt cục nhịn không được nói:
- Minh Ngọc ngươi đến cùng mơ tới cái gì ah?
Phan Ngọc đỏ mặt cười nói:
- Đương nhiên là trong lòng đăm chiêu suy nghĩ một chuyện.
Hứa Tiên hiếu kỳ hỏi:
- Đó là cái gì?
Phan Ngọc trầm lặng nói:
- Bí mật ah.
Hứa Tiên liếc mắt không thể làm gì.
Trong rừng cây có một nữ tử đang nhìn trộm hai người Hứa Tiên đi, nghe Phan Ngọc nói liền cắn răng ngà trong lòng lẩm bẩm: Bí mật cái gì chứ? Tiểu nương tử còn giả dạng làm một lang quân tuấn mỹ, còn. . Còn hại tướng công trong mộng gặp nạn, thật sự là đáng hận. Vừa nghĩ, một bên vừa nghiến răng nghiến lợi như hận không thể cắn cho Phan Ngọc một ngụm.
Bất quá trong mộng tướng công thật tốt. Tiểu Thiến đáng yêu ah, tướng công quả nhiên là ưa thích tiểu Thiến hì hì.
Tiểu Thiến xinh đẹp có chút vui sướng hài lòng nghĩ đến.
Bất quá từ rất xa thấy Hứa Tiên cùng Phan Ngọc nói giỡn trong lòng không hiểu sao lại có chút u sầu.
Tiểu Thiến ngồi xổm xuống trong rừng ôm thân thể thầm nghĩ: Tướng công à khi nào mới có khả năng đủ minh bạch đây? Tiểu Thiến còn phải đợi bao lâu nữa? Nếu Tiểu Thiến là người thì tốt biết bao, có thể như Phan công tử đồng dạng cùng ngươi cười cười nói nói cũng tốt ah. Cho dù ngươi không biết đây là điều tiểu Thiến nằm mơ cũng nghĩ đến. Nói xong nàng ngẩn ra, trên mặt mỉm cười như có suy nghĩ mới rất tốt.
Pháp Hải nếu như biết rõ hắn chẳng những xuất hết sức lực mà không thể độ được ai, ngược lại làm cho họ hãm sâu vào khổ ải hơn thì sẽ có bộ dạng gì? Nhưng tình chính là như vậy a, nếu như trong sinh tử chính là đau khổ thì sao?
Trong thiện phòng cùng phương trượng nói Phật pháp, Pháp Hải ở một bên nghe thấy Phan Ngọc ở một bên thì gật đầu liên tục, ngộ tính của Phan Ngọc không kém, đáng tiếc là khí tức trên người cao quý, không phải người đại phú đại quý thì cũng là đại nhân vật, chỉ là trên người còn có một đạo tử kiếp không biết như thế nào tiêu tan đi.
Ngược lại Hứa Tiên nhàm chán ngáp một cái rõ to, một chút hứng thú với kinh Phật đều không có. Pháp Hải thầm nghĩ ngươi nếu là đồ đệ của ta thì ngay lập tức được nếm món "măng tre xào thịt lươn" ngay.
Hiện tại ngộ tính có, căn cơ có, từ bi có, hàng ma có, duyên phận có, quả nhiên là đồ đệ cực phẩm ngàn năm khó gặp. Phẩm tính Hứa Tiên trong mắt Đạo gia còn có chút cổ hủ nhiều chuyện, không hợp vô vi chi đạo. Nhưng đến trong mắt Phật gia quả thực hận không thể nắm gáy cạo đầu mau chóng cho hắn quy y ngã phật.
Pháp Hải đứng ở bên ngoài hành lang, miệng nói một câu: "A di đà Phật " cảm tạ ngã phật từ bi, đánh xuống một người đệ tử tốt như vậy. Trong lòng nói: : Hứa Tiên, ngươi là người của bần tăng rồi!
Nhưng những cảm xúc này của Pháp Hải. Hứa Tiên vẫn không biết, hắn thấy lão hòa thượng kia bại lui, trong lòng có thể dương dương tự đắc, thầm nghĩ lời lẽ sắc bén của chính mình lại sắc bén thêm vài phần. Cũng quên hỏi tính danh hòa thượng kia lại không biết hắn là Boss mà chính mình nhận định là kẻ thù cuối cùng bấy lâu nay, so qua mấy chiêu lại còn chiếm chút thượng phong.
Nếu là biết rõ, hắn có lẽ có thể thi triển thêm mấy chiêu nữa.
Nhưng hắn nếu như biết mình đã bị BOSS cuối cùng nhận định là người kế nhiệm BOSS cuối cùng, có thể trở thành phiên bản Pháp Hải đời thứ hai thì chỉ sợ hắn sẽ chạy ngay xuống núi, không bao giờ lên nữa.
Đáng tiếc hắn hiện tại còn không biết, tâm trạng hiện giờ là chiến thắng một lão hòa thượng khiến hắn có chút lâng lâng.
Hứa Tiên nói:
- Này, Minh Ngọc, đi thôi, lại tham quan vài vòng nữa rồi chúng ta đi ngủ.
Phan Ngọc hồi thần lại, mà ngay cả Hứa Tiên cùng Pháp Hải biện luận cũng không có quá để ý, nàng được chứng kiến thủ đoạn của Hứa Tiên. Nàng có cảm giác Hứa Tiên bất cứ lúc nào đều nhất định có thể bảo hộ nàng, loại tự tin này đôi khi ngay cả chính nàng đều cảm thấy buồn cười.
Nàng hiện tại chỉ không ngừng muốn tiếp tục nằm mộng, tiếp tục được gả cho hắn. Chính là hắn mà không phải người khác, tuy rằng không nhớ rõ chuyện cũ đời trước, thân phận từng người trong mộng. Nhưng lời nói Hứa Tiên ở bên trong, nàng có thể minh bạch đúng là hắn đồng dạng ôn như, nhưng mà lại có chút oán hận, hắn lại nạp thiếp. Lại có chút u sầu, vì bị người ghen ghét mà hại hắn cửa nát nhà tan.
Trong lúc nhất thời tâm sự ngổn ngang, biết bao tư vị chạy lên não.
Mà lúc Hứa Tiên gọi nàng thì nàng mới bừng tỉnh lại, hai gò má đã khôi phục lại bộ dạng hồng nhuận phơn phớt.
Hắn ở trong mộng lấy mình không phải bởi vì hắn cũng ưa thích mình chứ? Lão hòa thượng kia nói người trong mộng tâm ý ta là gả cho hắn tâm ý của hắn là lấy ta sao? Trong lòng nàng có chút ngọt ngào, nhưng lại nghĩ tới tâm ý của hắn còn có vợ bốn thiếp a, bằng không thì trong mộng làm sao sẽ nạp thiếp đây? Có phải là do nữ tử kia mỹ miều hơn mình không? Thật sự là đáng hận. Nhưng ở trước giường bệnh triền miên an ủi mình, hắn thâm tình như thế, dù lưu vong trên đường cũng không nói nặng với mình nửa câu.
Bất quá mộng cảnh tổng làm không phải thật nếu như thật có thể như mộng cảnh thì làm mình có thể cúi đầu cho hắn lấy một vợ bốn thiếp được không? Mình nhất định không ghen là được, bằng sự thông minh của nàng trong lúc nhất thời cũng bất chấp chính mình sao có thể làm cho mình không ghen, chỉ muốn gả cho hắn. Cho dù thật sự nhiều thê thiếp hơn nữa thì cảm giác hắn săn sóc mình khi mình ốm, không phải bằng hữu đối với bằng hữu mà là trượng phu đối với thê tử đấy. Bất quá thật sự là xấu hổ chết người ta rồi.
Hứa Tiên cùng Phan Ngọc đồng thời đi tới, Phan Ngọc bên cạnh khi thì đỏ mặt khi thì nhíu mày mỉm cười khi thì tức giận. Có khi còn quay đầu trừng chính mình. Đủ mọi lại biểu lộ này khiến cho gương mặt thanh tú của nàng càng thêm sinh động.
Hứa Tiên tò mò hỏi:
- Minh Ngọc, ngươi mơ cái gì vậy?
Hắn không phải không có nghĩ tới Phan Ngọc cũng mơ làm cô dâu gả cho hắn, nhưng mà mỗi khi loại ý niệm này hiển hiện hắn lập tức lắc đầu, con người không thể biến thái đến loại trình độ này.
Bất quá Phan Ngọc chẳng lẽ cũng mơ tới kết hôn sau đó ngồi trong kiệu hoa. Hứa Tiên nghĩ tới đây như gặp phải địch, ngẫm lại chính mình vạch khăn cô dâu ra cười mà nổi da gà. Rốt cục nhịn không được nói:
- Minh Ngọc ngươi đến cùng mơ tới cái gì ah?
Phan Ngọc đỏ mặt cười nói:
- Đương nhiên là trong lòng đăm chiêu suy nghĩ một chuyện.
Hứa Tiên hiếu kỳ hỏi:
- Đó là cái gì?
Phan Ngọc trầm lặng nói:
- Bí mật ah.
Hứa Tiên liếc mắt không thể làm gì.
Trong rừng cây có một nữ tử đang nhìn trộm hai người Hứa Tiên đi, nghe Phan Ngọc nói liền cắn răng ngà trong lòng lẩm bẩm: Bí mật cái gì chứ? Tiểu nương tử còn giả dạng làm một lang quân tuấn mỹ, còn. . Còn hại tướng công trong mộng gặp nạn, thật sự là đáng hận. Vừa nghĩ, một bên vừa nghiến răng nghiến lợi như hận không thể cắn cho Phan Ngọc một ngụm.
Bất quá trong mộng tướng công thật tốt. Tiểu Thiến đáng yêu ah, tướng công quả nhiên là ưa thích tiểu Thiến hì hì.
Tiểu Thiến xinh đẹp có chút vui sướng hài lòng nghĩ đến.
Bất quá từ rất xa thấy Hứa Tiên cùng Phan Ngọc nói giỡn trong lòng không hiểu sao lại có chút u sầu.
Tiểu Thiến ngồi xổm xuống trong rừng ôm thân thể thầm nghĩ: Tướng công à khi nào mới có khả năng đủ minh bạch đây? Tiểu Thiến còn phải đợi bao lâu nữa? Nếu Tiểu Thiến là người thì tốt biết bao, có thể như Phan công tử đồng dạng cùng ngươi cười cười nói nói cũng tốt ah. Cho dù ngươi không biết đây là điều tiểu Thiến nằm mơ cũng nghĩ đến. Nói xong nàng ngẩn ra, trên mặt mỉm cười như có suy nghĩ mới rất tốt.
Pháp Hải nếu như biết rõ hắn chẳng những xuất hết sức lực mà không thể độ được ai, ngược lại làm cho họ hãm sâu vào khổ ải hơn thì sẽ có bộ dạng gì? Nhưng tình chính là như vậy a, nếu như trong sinh tử chính là đau khổ thì sao?
Trong thiện phòng cùng phương trượng nói Phật pháp, Pháp Hải ở một bên nghe thấy Phan Ngọc ở một bên thì gật đầu liên tục, ngộ tính của Phan Ngọc không kém, đáng tiếc là khí tức trên người cao quý, không phải người đại phú đại quý thì cũng là đại nhân vật, chỉ là trên người còn có một đạo tử kiếp không biết như thế nào tiêu tan đi.
Ngược lại Hứa Tiên nhàm chán ngáp một cái rõ to, một chút hứng thú với kinh Phật đều không có. Pháp Hải thầm nghĩ ngươi nếu là đồ đệ của ta thì ngay lập tức được nếm món "măng tre xào thịt lươn" ngay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.