Chương 13: Phiên ngoại 2
Trầm Ngư Bất Lạc Nhạn
30/11/2016
Hôn lễ dự định là buổi chiều mới bắt đầu, mà đãi khách buổi tối.
Cho nên buổi sáng chú rể Giản Hướng Bằng vẫn đang chà WC tầng nào đó của Tả thị.
Mấy năm nay chỉ cần có thời gian rảnh gã nhất định ngoan ngoãn đi chà WC.
Cầm bàn chải đánh răng trong tay, Giản Hướng Bằng cực kỳ nhận mệnh, ngoan ngoãn ngồi xổm trên đất chà từng viên gạch, sứ mệnh của gã là chà sạch mỗi viên gạch đến sáng bóng rồi mới bỏ qua.
Cũng may gã không cần mặc vest đeo cravat chà bồn cầu, tuy rằng năm thứ nhất gã đích thật là làm như vậy.
Hây dà, Giản Hướng Bằng cảm thấy bản thân rất có thiên phú chà WC.
Năm thứ tư này chà WC vừa sạch sẽ lại thoải mái, trong không khí còn có hương thơm thoang thoảng.
Đúng vậy, WC 28 tầng của Tả thị được gã chà trong bốn năm, WC từ lầu 1 đến lầu 28 đều đã chà vài lần, cho nên hiện tại WC nào cũng thơm ngào ngạt, sáng trong, chẳng những một chút vết bẩn không có, còn có thể làm chỗ hẹn hò, ăn cơm hộp mà.
Bốn năm trước thiếu chút nữa vì sai sót mà hại chết bảo bối của ông chủ, hại hai người xém tí là trời đất chia cách, còn làm Khúc Cảnh hiểu lầm Tả Vân Hi, cho nên Giản Hướng Bằng sau này cực kỳ nhận trừng phạt.
Cũng may lúc đó Khúc Cảnh được Lam Úc Kiệt cứu về, bằng không Giản Hướng Bằng gã cũng không phải cứ chà chà bồn cầu là có thể quên đi.
Mỗi lần nghĩ đến đây, Giản Hướng Bằng vẫn cảm thấy thực may mắn.
Buổi sáng chú rể chà WC, mà cô dâu đã trang điểm xong, mặc áo cưới xinh đẹp, đang làm khó dễ ở bổn gia.
“Buổi chiều phải kết hôn, hiện tại Hướng Bằng còn đang chà WC, ba, ba đi nói với Tam ca đi, ông xã của con thật là đáng thương!” Tả Vân Tâm giả khóc, làm bộ điềm đạm đáng yêu trước mặt cha mình.
Tình cảm của Tả Vân Tâm cùng Giản Hướng Bằng là phát triển trong mấy năm nay.
Hai người vốn nhận thức hơn mười năm nhìn nhau chả thuận mắt lại vì Tả Vân Hi cưỡng chế, ép làm chung việc, có lẽ là bởi vì chính sách tàn bạo của ông chủ cùng có cảm khái đồng bệnh tương liên cùng tình cảm đồng chí, cho nên mấy năm nay hai người ngầm hẹn hò mấy lần, bây giờ đã quyết định phải kết hôn nắm tay cả đời.
“Này......” Tả Ngũ khó xử nhìn con gái mình, ông có chút đau lòng, nhưng mà dù là đi vuốt râu hùm vì con gái nhà mình, phiêu lưu cũng quá lớn. “Tiểu Tâm a...... Không bằng...... Không bằng con đi tìm Tam tẩu của con thương lượng xem?”
Ông còn muốn thêm vài năm tiêu dao mà......
“Không được...... Khúc Cảnh căn bản là nghe không hiểu...... Hơn nữa lần trước con nói xong, Tam ca cắt luôn lái xe và xe của con rồi.” Nói đến đây Tả Vân Tâm liền mang vẻ mặt bi thảm.
Tất cả tài chính, tiền gửi ngân hàng cùng gửi tiết kiệm hơn nữa một đống động sản, bất động sản đều đã bị Tam ca đóng băng, mỗi tháng chỉ có thể nhờ tiền lương sống qua ngày, hiện tại ra vào còn không có xe để dùng, quả thực ai oán muốn chết.
Tả Ngũ khó xử nhìn con gái, đối mặt Tả Vân Hi khó nhất Tả gia, ông cũng bất khả kháng.
Tả Vân Tâm tức giận giậm chân, lôi váy gọi xe hướng đến tòa biệt thự trắng đẹp đẽ trên núi.
“Tam ca, em sắp kết hôn rồi, có thể đừng để ông xã em đi chà WC nữa được không? Anh ấy sắp chà đến năm thứ tư rồi!” Tả Vân Tâm xuất ra dũng khí lớn nhất đời đứng trước mặt Tả Vân Hi lớn tiếng nói.
Lại nói tiếp, nơi Tả Vân Tâm cùng Giản Hướng Bằng thường hay hẹn hò lại là WC của tòa nhà Tả thị, mỗi lần nhớ tới đến mặt Tả Vân Tâm đen hơn phân nửa.
Cô chính là Tả gia Tả ngũ tiểu thư mà!
Tả Vân Hi ngồi trên ghế sô pha màu vàng nhạt rộng đủ ba người ngồi trong phòng khách, Khúc Cảnh từ phòng bếp bưng hồng trà lạnh ra, có chút không rõ ràng lắm hai người này đang mắt to trừng mắt nhỏ cái gì.
Để cái ly xuống, Tả Vân Hi vẫy Khúc Cảnh, Khúc Cảnh cười chạy tới ngồi bên cạnh Tả Vân Hi, uống một ngụm hồng trà lạnh lạnh xong, Tả Vân Hi quay đầu in lên mặt Khúc Cảnh một nụ hôn vừa lạnh lại thơm, Khúc Cảnh cảm thấy ngượng ngùng nhẹ đẩy hắn ra, sau đó mặt đỏ hồng bỏ chạy lên lầu hai.
“Tam ca vốn tính toán hôm nay em kết hôn tặng em một phần đại lễ mà.” Nhìn bảo bối của mình chạy trốn, Tả Vân Hi nghiêm túc nhớ tới chính đề, khóe miệng nhếch lên, lộ vẻ tựa tiếu phi tiếu.
“Thật không?” Tả Vân Tâm trừng lớn hai mắt không thể tin được Tả Vân Hi là người thiện lương như vậy, cô không có nghe lộn đi?
Nói như vậy, ông xã cô có thể không phải đi chà WC à?!
“Đúng vậy, mấy năm nay ở công ty em biểu hiện không tồi, hơn nữa cũng sắp lập gia đình, Tam ca tính đem mấy thứ đóng băng hồi trước trả lại cho em.” Tả Vân Hi đột nhiên vô hại không ác ý, làm tim Tả Vân Tâm treo cao cao. “Bất quá...... Một ngựa đổi một ngựa, WC công ty vài năm qua bởi vì có Hướng Bằng cố gắng duy trì, trở nên sạch sẽ thoải mái, anh cảm thấy như vậy tốt lắm, trừ phi......”
“Trừ phi cái gì?” Tả Vân Tâm cảm thấy được nghe Tam ca cô nói chuyện quả thực giống như nước trong trận lửa vậy, nghe có thể cầm lại tiền của mình cô thiếu chút nữa nhảy dựng lên hô ba lần vạn tuế, thế nhưng lại nghe đến phần ông xã nhà mình phải tiếp tục chà WC cảm hứng nhảy nhót lập tức bị tiêu đi không ít, cuối cùng nghe được Tả Vân Hi nói hai chữ “trừ phi”, cô đột nhiên tỉnh lại, có “trừ phi” là có hi vọng, Tả Vân Tâm hai mắt sáng trong.
“Trừ phi như vầy, em cùng Hướng Bằng hai người bớt chút tiền, giúp Tam ca sửa chữa lại WC của tòa nhà Tả thị, như vậy anh cảm thấy cậu ta có thể không cần chà WC nữa.” Tả Vân Hi uống một ngụm hồng trà lạnh, nhóc con của hắn tay nghề thật sự là càng ngày càng giỏi, hiện tại pha hồng trà thơm ngọt dễ uống.
Tả Vân Tâm nghẹn họng nhìn trân trối.
Ma quỷ! Tam ca cô nhất định là ma quỷ!
“Hướng Bằng mấy năm gần đây cũng kinh doanh lời không ít tiền, hơn nữa còn có của em, anh tính, tổng công ty Tả thị có hai mươi tám tầng, mỗi tầng hai phòng WC, WC mỗi tầng dự toán một trăm vạn [1.000.000], tổng cộng hai ngàn tám trăm vạn [28.000.000, tương đương 91 tỷ tiền ], cũng không phải quá nhiều.” Tả Vân Hi cười cười, nụ cười còn cực hòa ái dễ gần. “Tam ca cảm thấy được hai ngàn tám trăm vạn chuộc thân cho chồng em là tiện quá rồi.” [Gin: ai yo, nói câu này anh hảo có tố chất là “tú ông” nha =3=]
Đi ra khỏi cổng biệt thự màu trắng, gương mặt trang điểm mất cả buổi sáng của Tả Vân Tâm trôi hết.
Nghĩ đến phần tiền này, Tả Vân Tâm cảm thấy bản thân chẳng những đau đầu, dạ dày đau, tay đau, chân đau mà tim cũng đau nốt.
Hai ngàn tám trăm vạn nha...... Tả Vân Hi tên ác ma này......
Tả Vân Tâm mang khuôn mặt đầy nước mắt lem nhem chạy đi tìm ông xả nhà mình khóc lóc kể lể.
“Hi, Vân Tâm vừa mới rồi khóc sao?” Khúc Cảnh xuống lầu vừa vặn thấy bộ dáng Tả Vân Tâm đi ra khỏi cửa, tâm không khỏi cảm thấy có chút buồn bực.
“Ác, đúng vậy, con gái trước khi xuất giá đều như vậy mà, bình thường thôi.” Tả Vân Hi uống hết ngụm hồng trà lạnh cuối cùng, sau đó trả lời.
Không ai biết, mấy tiếng trước khi hôn lễ long trọng của thế kỷ bắt đầu, một đôi tân lang tân giai nhân ôm nhau khóc rống trong WC của Tả thị......
Hôn lễ, nhìn tân lang tân giai nhân hốc mắt đều hồng hồng, mọi người còn tưởng bọn họ vui quá mà khóc nữa là......
Cho nên buổi sáng chú rể Giản Hướng Bằng vẫn đang chà WC tầng nào đó của Tả thị.
Mấy năm nay chỉ cần có thời gian rảnh gã nhất định ngoan ngoãn đi chà WC.
Cầm bàn chải đánh răng trong tay, Giản Hướng Bằng cực kỳ nhận mệnh, ngoan ngoãn ngồi xổm trên đất chà từng viên gạch, sứ mệnh của gã là chà sạch mỗi viên gạch đến sáng bóng rồi mới bỏ qua.
Cũng may gã không cần mặc vest đeo cravat chà bồn cầu, tuy rằng năm thứ nhất gã đích thật là làm như vậy.
Hây dà, Giản Hướng Bằng cảm thấy bản thân rất có thiên phú chà WC.
Năm thứ tư này chà WC vừa sạch sẽ lại thoải mái, trong không khí còn có hương thơm thoang thoảng.
Đúng vậy, WC 28 tầng của Tả thị được gã chà trong bốn năm, WC từ lầu 1 đến lầu 28 đều đã chà vài lần, cho nên hiện tại WC nào cũng thơm ngào ngạt, sáng trong, chẳng những một chút vết bẩn không có, còn có thể làm chỗ hẹn hò, ăn cơm hộp mà.
Bốn năm trước thiếu chút nữa vì sai sót mà hại chết bảo bối của ông chủ, hại hai người xém tí là trời đất chia cách, còn làm Khúc Cảnh hiểu lầm Tả Vân Hi, cho nên Giản Hướng Bằng sau này cực kỳ nhận trừng phạt.
Cũng may lúc đó Khúc Cảnh được Lam Úc Kiệt cứu về, bằng không Giản Hướng Bằng gã cũng không phải cứ chà chà bồn cầu là có thể quên đi.
Mỗi lần nghĩ đến đây, Giản Hướng Bằng vẫn cảm thấy thực may mắn.
Buổi sáng chú rể chà WC, mà cô dâu đã trang điểm xong, mặc áo cưới xinh đẹp, đang làm khó dễ ở bổn gia.
“Buổi chiều phải kết hôn, hiện tại Hướng Bằng còn đang chà WC, ba, ba đi nói với Tam ca đi, ông xã của con thật là đáng thương!” Tả Vân Tâm giả khóc, làm bộ điềm đạm đáng yêu trước mặt cha mình.
Tình cảm của Tả Vân Tâm cùng Giản Hướng Bằng là phát triển trong mấy năm nay.
Hai người vốn nhận thức hơn mười năm nhìn nhau chả thuận mắt lại vì Tả Vân Hi cưỡng chế, ép làm chung việc, có lẽ là bởi vì chính sách tàn bạo của ông chủ cùng có cảm khái đồng bệnh tương liên cùng tình cảm đồng chí, cho nên mấy năm nay hai người ngầm hẹn hò mấy lần, bây giờ đã quyết định phải kết hôn nắm tay cả đời.
“Này......” Tả Ngũ khó xử nhìn con gái mình, ông có chút đau lòng, nhưng mà dù là đi vuốt râu hùm vì con gái nhà mình, phiêu lưu cũng quá lớn. “Tiểu Tâm a...... Không bằng...... Không bằng con đi tìm Tam tẩu của con thương lượng xem?”
Ông còn muốn thêm vài năm tiêu dao mà......
“Không được...... Khúc Cảnh căn bản là nghe không hiểu...... Hơn nữa lần trước con nói xong, Tam ca cắt luôn lái xe và xe của con rồi.” Nói đến đây Tả Vân Tâm liền mang vẻ mặt bi thảm.
Tất cả tài chính, tiền gửi ngân hàng cùng gửi tiết kiệm hơn nữa một đống động sản, bất động sản đều đã bị Tam ca đóng băng, mỗi tháng chỉ có thể nhờ tiền lương sống qua ngày, hiện tại ra vào còn không có xe để dùng, quả thực ai oán muốn chết.
Tả Ngũ khó xử nhìn con gái, đối mặt Tả Vân Hi khó nhất Tả gia, ông cũng bất khả kháng.
Tả Vân Tâm tức giận giậm chân, lôi váy gọi xe hướng đến tòa biệt thự trắng đẹp đẽ trên núi.
“Tam ca, em sắp kết hôn rồi, có thể đừng để ông xã em đi chà WC nữa được không? Anh ấy sắp chà đến năm thứ tư rồi!” Tả Vân Tâm xuất ra dũng khí lớn nhất đời đứng trước mặt Tả Vân Hi lớn tiếng nói.
Lại nói tiếp, nơi Tả Vân Tâm cùng Giản Hướng Bằng thường hay hẹn hò lại là WC của tòa nhà Tả thị, mỗi lần nhớ tới đến mặt Tả Vân Tâm đen hơn phân nửa.
Cô chính là Tả gia Tả ngũ tiểu thư mà!
Tả Vân Hi ngồi trên ghế sô pha màu vàng nhạt rộng đủ ba người ngồi trong phòng khách, Khúc Cảnh từ phòng bếp bưng hồng trà lạnh ra, có chút không rõ ràng lắm hai người này đang mắt to trừng mắt nhỏ cái gì.
Để cái ly xuống, Tả Vân Hi vẫy Khúc Cảnh, Khúc Cảnh cười chạy tới ngồi bên cạnh Tả Vân Hi, uống một ngụm hồng trà lạnh lạnh xong, Tả Vân Hi quay đầu in lên mặt Khúc Cảnh một nụ hôn vừa lạnh lại thơm, Khúc Cảnh cảm thấy ngượng ngùng nhẹ đẩy hắn ra, sau đó mặt đỏ hồng bỏ chạy lên lầu hai.
“Tam ca vốn tính toán hôm nay em kết hôn tặng em một phần đại lễ mà.” Nhìn bảo bối của mình chạy trốn, Tả Vân Hi nghiêm túc nhớ tới chính đề, khóe miệng nhếch lên, lộ vẻ tựa tiếu phi tiếu.
“Thật không?” Tả Vân Tâm trừng lớn hai mắt không thể tin được Tả Vân Hi là người thiện lương như vậy, cô không có nghe lộn đi?
Nói như vậy, ông xã cô có thể không phải đi chà WC à?!
“Đúng vậy, mấy năm nay ở công ty em biểu hiện không tồi, hơn nữa cũng sắp lập gia đình, Tam ca tính đem mấy thứ đóng băng hồi trước trả lại cho em.” Tả Vân Hi đột nhiên vô hại không ác ý, làm tim Tả Vân Tâm treo cao cao. “Bất quá...... Một ngựa đổi một ngựa, WC công ty vài năm qua bởi vì có Hướng Bằng cố gắng duy trì, trở nên sạch sẽ thoải mái, anh cảm thấy như vậy tốt lắm, trừ phi......”
“Trừ phi cái gì?” Tả Vân Tâm cảm thấy được nghe Tam ca cô nói chuyện quả thực giống như nước trong trận lửa vậy, nghe có thể cầm lại tiền của mình cô thiếu chút nữa nhảy dựng lên hô ba lần vạn tuế, thế nhưng lại nghe đến phần ông xã nhà mình phải tiếp tục chà WC cảm hứng nhảy nhót lập tức bị tiêu đi không ít, cuối cùng nghe được Tả Vân Hi nói hai chữ “trừ phi”, cô đột nhiên tỉnh lại, có “trừ phi” là có hi vọng, Tả Vân Tâm hai mắt sáng trong.
“Trừ phi như vầy, em cùng Hướng Bằng hai người bớt chút tiền, giúp Tam ca sửa chữa lại WC của tòa nhà Tả thị, như vậy anh cảm thấy cậu ta có thể không cần chà WC nữa.” Tả Vân Hi uống một ngụm hồng trà lạnh, nhóc con của hắn tay nghề thật sự là càng ngày càng giỏi, hiện tại pha hồng trà thơm ngọt dễ uống.
Tả Vân Tâm nghẹn họng nhìn trân trối.
Ma quỷ! Tam ca cô nhất định là ma quỷ!
“Hướng Bằng mấy năm gần đây cũng kinh doanh lời không ít tiền, hơn nữa còn có của em, anh tính, tổng công ty Tả thị có hai mươi tám tầng, mỗi tầng hai phòng WC, WC mỗi tầng dự toán một trăm vạn [1.000.000], tổng cộng hai ngàn tám trăm vạn [28.000.000, tương đương 91 tỷ tiền ], cũng không phải quá nhiều.” Tả Vân Hi cười cười, nụ cười còn cực hòa ái dễ gần. “Tam ca cảm thấy được hai ngàn tám trăm vạn chuộc thân cho chồng em là tiện quá rồi.” [Gin: ai yo, nói câu này anh hảo có tố chất là “tú ông” nha =3=]
Đi ra khỏi cổng biệt thự màu trắng, gương mặt trang điểm mất cả buổi sáng của Tả Vân Tâm trôi hết.
Nghĩ đến phần tiền này, Tả Vân Tâm cảm thấy bản thân chẳng những đau đầu, dạ dày đau, tay đau, chân đau mà tim cũng đau nốt.
Hai ngàn tám trăm vạn nha...... Tả Vân Hi tên ác ma này......
Tả Vân Tâm mang khuôn mặt đầy nước mắt lem nhem chạy đi tìm ông xả nhà mình khóc lóc kể lể.
“Hi, Vân Tâm vừa mới rồi khóc sao?” Khúc Cảnh xuống lầu vừa vặn thấy bộ dáng Tả Vân Tâm đi ra khỏi cửa, tâm không khỏi cảm thấy có chút buồn bực.
“Ác, đúng vậy, con gái trước khi xuất giá đều như vậy mà, bình thường thôi.” Tả Vân Hi uống hết ngụm hồng trà lạnh cuối cùng, sau đó trả lời.
Không ai biết, mấy tiếng trước khi hôn lễ long trọng của thế kỷ bắt đầu, một đôi tân lang tân giai nhân ôm nhau khóc rống trong WC của Tả thị......
Hôn lễ, nhìn tân lang tân giai nhân hốc mắt đều hồng hồng, mọi người còn tưởng bọn họ vui quá mà khóc nữa là......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.