Chương 449: Diễn viên phụ.
Khô Lâu Tinh Linh
29/03/2013
Trong Mông gia, các gia tộc riêng vẫn luôn không can thiệp vào chính trị, Quan thân dân cũng không dùng một phiếu bác bỏ, bình thường sẽ dùng cách không tới dự làm câu trả lời, mặc Arthur đã đánh bại Peloponnisos, vậy mà Montaeris vẫn ủng hộ!
Thứ tư ... Bích Tú của gia tộc Gabriel, nói thẳng, O'Donna không có gì kinh ngạc, qua nhiều năm đấu đá, O'Donna đối với cá tính của Bích Tú đã rất rõ ràng. Quá sức thực dụng, thực dụng đến mức không nguyên tắc, cũng không biết tại sao nàng lại có thể sinh ra bé con lương thiện tốt bụng như Olivia.
Đã có bốn phiếu, chỉ cần thêm hai phiếu, chuyện này sẽ được quyết định, William đã chuẩn bị một phiếu rồi, trên thực tế cũng chỉ cần một phiếu nữa.
Lúc này Đại quan cầm quyền Sanchez vậy mà lại giơ tay, trên mặt còn mang nụ cười, "Đối với người tuổi trẻ cần phải bồi dưỡng sức mạnh, giao cho trọng trách cũng là một khảo nghiệm."
Sanchez mở đầu, những người khác tựa hồ cũng không cần phải giằng co, sôi nổi giơ tay, thật khó được hội nghị cao tầng nào có thể thỏa hiệp thoải mái như vậy.
Giáo quyền đầu tiên của Mông Gia, toàn thể binh quyền, một thành chủ mới đã là chắc chắn rồi, chỉ có điều ai cũng biết, trọng điểm không phải ở đây, mà là thành phố nào!
"William, đem ba ghế trống tại ba thành phố nói ra một chút."
William đứng lên, chính là William nói với Trâu Lượng ba thành phố này, Tom, Pol Callan, Doran, hiện nay ba thành phố này không phải là thiếu Thần miếu, mà là Quan cầm quyền bên kia thiếu.
Lập tức mọi người cảm nhận được gì đó, đã đến trọng tâm rồi.
"Ha ha, tế ti Arthur chiếm song tuyệt, trẻ tuổi như thế, chính là chọn gánh nặng lúc này. Thành Doran trăm việc phải làm, hơn nữa hắn ở đó cũng sáng tạo ra quá nhiều kỳ tích, ta đề nghị thành Doran, thanh niên cần phải dũng cảm khiêu chiến thử thách!"
Sanchez lập tức đem mục đích của mình nói ra, cũng chính vì điều này nên khi hắn đáp ứng nồng nhiệt yêu cầu ban thưởng thành chủ. Chính là cần phải đào cái hố này, người trẻ tuổi sao có thể hưởng phúc được, cần phải giao thêm trọng trách, như vậy mới là một đòn nặng.
"Ha ha, thành Doran bây giờ loạn trong giặc ngoài, cần tiền không có tiền, cần lương không có lương, còn chưa nói đến trộm cướp liên miên. Man Hoang bên kia cũng nhìn chằm chằm, đại nhân Sanchez, trọng trách như vậy, sợ rằng chỉ có kỵ sĩ Neberro mới có thể làm được thôi."
O'Donna cười nói, "Ta đề nghị Tom thành"
Thành Tom đó mới thật sự là thành lớn, hơn nữa một khi Arthur nắm giữ quyền lực toàn diện. Địa vị Công hội nhà mạo hiểm chắc chắn sẽ tăng lên cực lớn, đó là còn chưa nghĩ tới cơ hội phục hưng nhanh chóng.
Còn Pol Callan đã không còn được chú ý nữa rồi, trừ phi giằng co phía bên dưới đã thỏa hiệp, nhưng tựa hồ song phương đều không nghĩ tới thỏa hiệp.
Đến nước này, đều không có ai thỏa hiệp rồi.
"Ha ha, Hội trưởng O'Donna, Neberro có công việc của mình, thân là tín đồ của Thần thú không phải là đi hưởng phúc mà là đi phục vụ mới đúng!"
"Nhưng cũng cần suy nghĩ tình hình thực tế."
"Nhất định rồi, Quan cầm quyền chúng ta sẽ toàn lực phối hợp tế ti Arthur công tác, nếu như hắn đến thành Doran chỉ cần có nhu cầu gì đó, những thành phụ cận chắc chắn sẽ phối hợp!"
"Bỏ phiếu đi, tán thành Arthur đến Tom thành thì giơ tay."
O'Donna, William, Sally, Bích Tú, Quan thân dân năm phiếu.
Rất ngoài ý muốn, chính Giáo hoàng vậy mà lại không giơ tay, điều này làm cho trong lòng Sanchez mơ mơ màng màng.
"Tán thành Arthur đến thành Doran giơ tay."
Sanchez chắc chắn là dẫn đầu rồi, lần này Hội trưởng Công hội điêu khắc sư đứng về phía hắn, một phiếu gia tộc Nicola, một phiếu Hội trưởng Công hội cung thủ, một phiếu Hội trưởng Công hội chiến sĩ, Cộng lại năm phiếu!
Vậy mà lại ngang nhau rồi, bầu không khí trở nên ngưng trọng.
Nhưng lúc này Giáo hoàng đột nhiên lên tiếng, "Ta tán thành Arthur đến thành Doran, tế ti là người hầu của Thần thú, tất nhiên là phải đến thành phố khó khăn. Cái này là bổ nhiệm, không phải khen thưởng, bởi vì giao cho hắn trọng trách nặng hơn. Ta cũng biết các vị rất rõ ràng tình hình thành Doran, dùng câu ‘gặp nguy trong sớm tối’ cũng không quá đáng, ngăn cản sự xâm lấn của man tộc, kết quả là một mảnh hỗn loạn!"
Ánh mắt của Giáo hoàng trở nên sắc bén, quét qua tất cả mọi người, "Nhưng có một điều xấu nói trước, nếu đã đưa hắn đến thành Doran rồi, nếu ai gây chuyện lung tung, đừng trách ta không nói chuyện tình cảm!"
Sanchez cũng không nghĩ tới Giáo hoàng vậy mà lại thật sự đem Arthur đẩy vào hố lửa, ... Còn cảnh cáo phía sau, ở đây đều không phải sự đe dọa lớn, mục đích đã đạt được, đã vào hố lửa, ai cũng không muốn đắc tội Giáo hoàng mà bỏ đá xuống giếng.
Đương nhiên đối với tuyên truyền bên ngoài, vẫn là một sự khen thưởng trọng đại, nội tình chỉ có ở trung tâm mới rõ ràng.
Địa vị quyết định tầm mắt.
O'Donna một quyền đánh vào không khí lên trên, sao cũng không nghĩ tới Giáo hoàng vậy mà lại ra tay lúc thời khắc mấu chốt như vậy.
Hội nghị kết thúc, Quan cầm quyền bên kia cũng coi như là cảm thấy mỹ mãn, tâm tình tốt đẹp. Còn về phía sau việc khen thưởng gì đó, tuyên truyền thôi, bọn họ cũng biết chuyện, suy cho cùng thì không được khoe mẽ, Giáo đình cũng không dễ chọc.
"Bệ hạ, ta không rõ!" O'Donna nói.
"Ha ha, O'Donna, không cần oán giận ta, đây chính là yêu cầu của tên kia, kỳ thực ngươi cứ nghĩ xem sẽ rõ ràng. Nguy hiểm cùng cơ hội luôn cùng tồn tại, ta cũng muốn hắn làm được, có điều cần nhờ nhiều trợ giúp phía ngươi mới được."
Benedict mười lăm cứ thể cười tủm tỉm mà nói, gần đây tâm tình Giáo hoàng cũng không tồi.
Sự xuất hiện của Arthur, làm cho cục diện vốn giằng co của đế đô bắt đầu buông ra, sự tình trong hội nghị ngày hôm nay cũng đã nói rõ ra vấn đề.
Từ góc độ bên trên mà nói, Arthur đã trở thành quân tiên phong của Giáo hoàng, trước đây Đại quan cầm quyền dùng Neberro làm quân tiên phong, bây giờ tới phiên Giáo đình phản công rồi.
Trâu thần côn tiếp nhận khen thưởng lần thứ hai tại Giáo đình, sức cổ vũ đối với mặt trận cũng tương đối mạnh mẽ, mà nội dung khen thưởng càng làm cho tất cả mọi người chảy nước miếng!
Thành chủ, trước kia quả thật là có, nhưng mấy trăm năm nay, chưa bao giờ quyền lực thành chủ lại to như thế.
Giáo tập quyền, chính quyền, toàn thể binh quyền, có thể nói là quyền sinh quyền sát, chỉ có điều thành Doran này hơi nhỏ rồi. Nhưng suy nghĩ cho cùng, việc khoa trương quyền lực như vậy chắc chỉ có thể làm được ở một thành phố bình thường như vậy thôi.
Đổi lại nếu là bất cứ thành phố nào khác trong hai thành phố còn lại, nhiều nhất thì Trâu Lượng chỉ có thể nhận được ủng hộ của giáo quyền cùng với chính quyền, đối với kị sĩ đoàn và thể chế bên trên chắc chắn sẽ bị trói buộc, xem xét lại tình hình đặc thù tại thành Doran, nguyên lão hội giao cho Trâu Lượng quyền trưng binh.
Chỉ có điều nguyên lão hội chỉ có thể cấp phát quyền lực dựa vào biên chế vốn có, muốn có thêm quân thì phải tự mình nuôi.
Mà Trâu Lượng cũng đã có tầm nhìn xa rộng hơn, tiền thì hắn đã chuẩn bị rất tốt rồi.
Mấy tháng trước, vừa mới phá vỡ quy củ mấy trăm năm của Giáo đình lên chức Đại tế ti Arthur, lại phá vỡ tiếp quy củ của Mông Gia nhận được phong thưởng cùng với vinh dự to lớn.
Một điều hết sức nguy hiểm hơn nữa là, Quan cầm quyền cùng với các thế lực đều đã không nhẫn nhịn nổi nữa rồi.
Đế đô không phải là các tỉnh lẻ khác, đối với sự đấu tranh giữa các thế lực đều rất phức tạp và gay gắt, vậy mà Arthur đã làm được, tạo ra một thế cân bằng giữa các bên.
Bước đi này của Arthur khắc sâu vào trong lòng người đế đô một ấn tượng mạnh mẽ, ở đây chắc chắn có sự trỗi dậy Giáo đình, còn có cả sự thỏa hiệp của Quan cầm quyền.
Mặc dù tình hình có vẻ giống hệt lúc trước, nhưng tiềm ẩn trong đó là sự thăng cấp của địa vị Trâu Lượng, cũng nâng cao tầm ảnh hưởng của thương đoàn Rabbit.
Avril chính là phương diện thương nghiệp còn Arthur là phương diện người phát ngô. Hiện giờ đã không phải trước kia, khi đã nắm giữ được số lượng tiền lớn, sẽ cần phải có một kế hoạch chu đáo. Cái khác không dám nói, việc sức chiến đấu mạnh nhất thú tộc thì không đủ, nhưng trên phương diện tính toán kỹ lưỡng thì quả thật cả thú tộc không ai bằng.
Rời khỏi đế đô tiến ngược về phía nam, cả Đại tế ti phủ đều bận rộn, Trâu Lượng rời đi thì không có chuyện gì nữa rồi, hắn và Neberro đi hai con đường ngược nhau, Neberro chính là tuyến đường đế đô, mà Trâu Lượng biết chính mình không giống Neberro có căn cơ gia tộc, sẽ phải xây dựng căn cơ của chính mình.
Mà sức mạnh cần phải được tôi luyện trong máu và lửa mới thành, thành Doran, không thể nghi ngờ là một lựa chọn rất không tồi.
... Mặt khác, hắn muốn đem "Emma" rời khỏi đế đô một cách nhanh nhất có thể, cả ngày đều thấp thỏm, nếu như không phải Tuyết nữ lại rơi vào ngủ say, thật sự không biết xảy ra chuyện gì. Suy cho cùng lấy sức mạnh của hắn hiện nay thì không thể ngăn cản nổi Tuyết nữ, hơn nữa nếu có người phát hiện, khẳng định sẽ phát sinh rắc rối, nhưng nếu như đến thành Doran rồi, đó chính là thiên hạ của hắn!
Trận đấu kết thúc, Subaru phái tới một vị Đại chủ tế đến chúc mừng hắn, đồng thời cũng cần mang Annie trở về rồi. Cái con bé kia thật là lưu luyến không rời, nước mắt nước mũi tèm nhem, thấy Trâu Lượng rời đi thì có điểm không đành lòng.
Nhưng người có vui buồn tan hợp, hắn cũng cảm thấy khó khăn, bây giờ Trâu Lượng càng ngày càng rõ ràng lý lẽ này rồi, cũng làm cho hắn hiểu được nhiều điều khác.
Nói thật, mặc dù tiếng tăm rất lớn nhưng thực chất lại rất mỏng, nếu như không phải lần này thừa lúc loạn chọn bừa một phiếu, còn nếu không thì chắc giật gấu vá vai.
Ernest, Randy Cote thu thập đội ngũ gồm 36 người, ngoài ra Bath đã thuộc về gia tướng rồi. Tân Đạt cũng đi theo giúp sức, những người khác cũng đều có sự nghiệp và mục tiêu của chính mình, cũng sẽ không theo hắn đến Doran để chịu giày vò.
Lộ Dao dẫn theo sáu mươi người tế ti đoàn, Lượng xem như đây là một đòn sát thủ rồi, tế ti đoàn đã bổ sung một số người mới, đều là chiêu mộ tại đế đô. Cũng là vì được Lộ Dao dùng chiến ca chữa trị tẩy não, đương nhiên cũng có rất nhiều người sùng bái Arthur, thiên phú rất không tồi, nhưng cũng chỉ có hơn mười người chịu rời khỏi đế đô cùng với Lượng đến thành Doran "Chim không ỉa" kia. Bọn họ đều là những thanh niên, đương nhiên bọn họ chỉ có một luồng nhiệt huyết, cần phải ra ngoài va chạm một chút, không hề biết những gì sẽ phải đối mặt.
Ngoài ra Joyner cũng coi như xem là một đòn sát thủ khác, nhưng Joyner thích hợp chấp hành nhiệm vụ có mục đích rõ ràng, chứ không phải là những việc rắc rối. Bên người Trâu Lượng thật sự không có cao thủ, đối với việc xử lý thành Doran, Trâu Lượng không cần phải quá lo lắng, nhưng kẻ thù bên ngoài cần phải hết sức đề phòng.
Bên cạnh của hắn còn một nhân tố không ổn định đó là Tuyết nữ, suy nghĩ một cách tỉ mỉ, tiền đồ còn phải trả giá bằng không ít gian nan.
Trên phương diện phi chiến lực, Thomas vẫn quan tâm đến Arthur nhất, đã để Maru mang mười tên điêu khắc tế ti đi theo Arthur đến thành Doran. Đây hầu như là đem một nửa ưu tú của Jerusamer đi rồi, có điều cục diện của Jerusamer đến bây giờ đã ổn định, cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì lớn.
Trâu Lượng nhàn nhã uống trà, gần đây hắn thật sự bị giày vò quá nhiều, Emma thì vẫn còn đang ngủ, chính xác mà nói, là Tuyết nữ rơi vào trong ngủ say rồi. Tình hình bây giờ đã tách khỏi sự khống chế của Trâu Lượng, có thể trụ một ngày thì tính một ngày, chờ đợi Emma thật sự tỉnh lại.
Đã đến thì phải chấp nhận, Lượng không giống như trước, hồi mà một chút kiên nhẫn cũng không có.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.