Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 162: Học tỷ đừng kêu

Khô Lâu Tinh Linh

29/03/2013



Tay không tấc sắt huyết chiến bốn mươi chín trận, đây là hoành tráng cỡ nào, đám người Murphy trên mặt lộ vẻ trầm tư, nhất là Murphy, hắn lại hiểu thêm một nấc về sức chiến đấu của Tu La. Chiến đấu của cao thủ luôn có giá trị tham khảo, một chiêu một thức cũng phi thường đáng học hỏi, nhất là một quyền cuối cùng quả thực có lực sát thương kinh người. Thú đấu sĩ cực giỏi cận chiến, tính hung ác lại càng vượt xa các chiến sĩ, đối phương nói dùng một chiêu nhưng kỳ thực còn nguy hiểm hơn một trăm chiêu. Đó là mạng đổi mạng, nhưng dù như vậy cuối cùng vẫn bị Tu La xử đẹp.

Người này chẳng những có kỹ thuật chiến đấu hoàn mỹ mà còn có tâm trí càng đáng sợ, cho dù là đã đến lúc tuyệt vọng vẫn duy trì tỉnh táo. Đây mới là tố chất đáng sợ nhất, cao thủ bình thường khi kém thế hoặc có ưu thế thì tâm tình cũng sẽ dễ dàng rung động. Còn Tu La thì luôn như băng lạnh ngàn năm, bất kể đối thủ mạnh hay yếu thì hắn vẫn không hề rung động.

Tâm tình Murphy rất thoải mái, nếu là hắn thì khi gặp nguy hiểm như vậy có thể còn tỉnh táo hay không?

Murphy không có đáp án, nhưng hắn rất muốn thử xem, bốn mươi chín trận thắng liên tiếp, ... khó tin!

Việc Trâu bạn học ngủ li bì cũng làm những người khác hoảng sợ một hồi, hắn vốn luôn luôn dậy đúng giờ. Nhưng hôm nay từ sáng đến chiều đều không thấy bóng hắn, bầu không khí có chút căng thẳng. Khi Ernest nhìn thấy Trâu Lượng nằm trên mặt đất với sắc mặt trắng xanh thì lập tức hoảng sợ, một tiếng kêu to kéo tới không ít người.

Sau khi Lộ Dao kiểm tra mới làm cho mọi người yên lòng, chỉ là tiêu hao quá độ, ngủ một chút là được, lúc này đám người Thomas mới yên lòng.

"Tế ti Arthur thật yêu nghề, ngày nào cũng nghiên cứu kỹ thuật điêu khắc", mắt lão Maru đã đỏ. Là đại biểu của phái kỹ thuật tại Thần miếu, trong mắt hắn hình tượng của Arthur vô cùng cao lớn, Arthur là người tốt vô tư nhất, lương thiện nhất.

Mặc dù Thomas không biết tên nhóc này chơi trò gì nhưng chắc là sẽ không sao cả, nếu không có việc gì thì mọi người cũng nên giải tán, có học sinh ưu tú của học viện dược sư là Lộ Dao ở đây chăm sóc sẽ không có vấn đề gì, nhiều người sẽ không tốt cho việc nghỉ ngơi của Trâu Lượng.

Tình hình Trâu Lượng rất xấu, tương đối không ổn, hắn rất mạnh nhưng nguồn thú linh lại quá mỏng. Qua việc thú linh tăng trưởng tự nhiên rất chậm là có thể thấy điều này, so với Ernest cũng đã là rất chậm chứ chưa nói so với những người khác. Mà bản thân chiến đấu tại Thú linh giới chính là một loại tiêu hao thú linh, ai cũng không biết Trâu Lượng là chiến sĩ nên cũng không có ai nhắc nhở hắn.

Huyết chiến cực kỳ tiêu hao, mà Trâu Lượng đại chiến bốn mươi chín trận. Thú linh của tự thân nằm ở trạng thái cực kỳ suy yếu, mà sau bốn mươi chín trận thắng liên tiếp hắn đã đạt được ba mươi điểm thú linh, vượt xa thú linh của bản thân. Quan trọng nhất là thuộc tính của những thú linh này khác nhau, nếu như thú linh của bản thân mạnh mẽ thì có thể dung hợp dần dần. Nếu thú linh thu được đều là một loại thì dung hợp dễ hơn nhiều, nhưng hiện nay thú linh của Trâu Lượng nằm ở trạng thái suy yếu. Cường độ bản thân cũng không đủ, thú linh thu hoạch được vừa nhiều vừa đa dạng, gặp lúc thú linh của Trâu Lượng suy yếu nên những thú linh này thỏa sức tàn phá cơ thể hắn.

Lúc này Trâu Lượng đã tỉnh lại từ lâu rồi, có điều cả người như bị trúng định thân chú, hoàn toàn không thể cử động, đành tùy ý cho những luồng sức mạnh hỗn loạn này tung hoành trong cơ thể. Có lúc hắn cảm thấy mình như hùng ưng bay trên trời cao, liền sau đó lại rơi xuống. Một lát sau lại có một sức mạnh hùng hậu điên cuồng cắn xé, rồi lại vặn vẹo như một con báo đuổi theo con mồi...

Cảm giác đó thực sự không thể chịu nổi, tuy là Trâu Lượng có sức chịu đựng vượt xa người thường nhưng sắc mặt cũng trắng bệch. Từng giọt mồ hôi như hạt đậu chảy xuống nhưng một chút âm thanh cũng không thể phát ra.



Bà nội Bear, lần này khó rồi, chẳng lẽ lão già Thần thú cho rằng hắn đã phá hoại quy củ, vơ vét quá nhiều thú linh hay sao?

Chút thú linh còn lại của bản thân Trâu Lượng đã bị xé rách lung tung, hỗn loạn, nhiều loại chủng tộc hỗn loạn giày vò trong thân thể hắn, ít nhất cũng có mười mấy chủng tộc.

Trâu Lượng không phải trẻ con ba tuổi, hắn biết rất có thể đây chính là hiện tượng tẩu hỏa nhập ma thường được nghe. Không qua được cửa này thì sẽ đi đời, thú linh bình thường vẫn nghe lời giờ đây hoàn toàn mất khống chế, nhưng trong tình hình này nguyên khí bên trong đan điền Trâu Lượng cũng đã hiện hình. Bất kể thú linh giày vò thế nào nguyên khí vẫn bảo vệ vững vàng đan điền, không tham dự nhưng cũng không ngăn cản, có vẻ không hề muốn can thiệp vào chuyện không liên quan đến mình.

Bây giờ Trâu Lượng chỉ có thể dùng toàn lực để trấn áp các loại thú linh càng ngày càng cuồng bạo, bọn khốn nạn này đang viếng thăm khắp thân thể hắn. Từ thú linh ấn tản ra, chạy theo kinh mạch đi khắp bốn phương tám hướng, sự đau đớn đó giống như linh hồn bị xé rách.

Mặc dù trên giường Trâu Lượng không hề nhúc nhích như nằm yên một khúc gỗ nhưng bản thân Lộ Dao chính là một cô gái tinh tế. Sau khi dọn dẹp phòng một chút lập tức quay lại xem Trâu Lượng, thân là dược sư, vừa xem vẻ mặt Trâu Lượng Lộ Dao đã biết xảy ra chuyện lớn rồi.

Vội vàng sờ cổ tay Trâu Lượng, lúc thì cực lạnh lúc thì cực nóng, hơi thở hết sức hỗn loạn, xem ra đang phải chịu đựng đau đớn kịch liệt, đây rõ ràng là tình hình thú linh có vấn đề.

Thân thể của Thú tộc nhận được sự chúc phúc của Thần thú, vai trò chủ yếu của dược sư là trị liệu thương thế và giải độc. Có hai loại tình huống dược sư phải bó tay, một loại là bị ốm, về cơ bản Thú tộc không bao giờ ốm, còn nếu như bị ốm thì chỉ có thể nghe theo mệnh trời. Loại thứ hai chính là tình hình của Trâu Lượng bây giờ, thú linh hỗn loạn.

Bởi vì không thể giải quyết mà cũng tương đối hiếm thấy nên phương pháp của Thú tộc chính là để người bệnh tự chống đỡ, nếu chịu được thì sẽ qua khỏi, không chịu được thì chỉ có thể nói là Thần thú đã vứt bỏ bọn họ.

Không giống như khi bị ốm, trường hợp thú linh hỗn loạn không phải không có biện pháp nào. Đó chính là có người sẵn lòng cùng người có thú linh hỗn loạn chia sẻ sự đau đớn, kết quả hoặc là cùng vượt qua, hoặc là cùng đi đời, không có bất cứ hàm lượng kỹ thuật gì.

Với mức độ nghiêm trọng Trâu Lượng biểu hiện thì cơ bản ai cứu giúp người đấy xong đời, Lộ Dao có thể lựa chọn khác, đó chính là lập tức thông báo cho Đại chủ tế. Nhưng hầu như không có bất cứ chần chừ nào, Lộ Dao lập tức cởi áo Trâu Lượng, đồng thời cũng cởi áo mình, cả quá trình không hề do dự. Hai người nửa người để trần dán vào nhau, thú linh ấn trên trán hoàn toàn trùng khít.

Lúc này Trâu bạn học hoàn toàn không cảm thụ được ngoại giới, tinh thần của hắn đã bị cơn đau xé vỡ hoàn toàn. Mới đầu còn có sức đối kháng, sau đó hoàn toàn bị đau đớn đánh bại. Trâu Lượng cũng đã mặc kệ, cảm giác của hắn chính là các ngươi muốn làm gì thì làm, ca nhận hết.

Rất tiếc những thú linh này không biết khách khí là gì, bình thường khi chiến đấu tại Thú linh giới thì thắng liên tiếp hơn mười trận đã là cực hạn, hơn nữa người thắng đa số đều dư thừa thú linh, ít nhất cũng nhiều hơn lượng thú linh nhận được. Còn hiện tượng thú linh thắng được nhiều gấp mấy lần thú linh của bản thân như của Trâu Lượng thì căn bản chưa bao giờ xuất hiện nên Trâu Lượng làm sao biết được.

Thứ duy nhất có thể duy trì ổn định chính là nguyên khí trong đan điền, nhưng nguyên khí lại tương đối ung dung tự tại, mặc kệ bên ngoài gió táp mưa sa, ở bên trong ta tu thân dưỡng tính, một chút tâm trí cuối cùng còn sót lại của Trâu Lượng sắp sửa biến mất, đột nhiên luồng thú linh cuồng bạo như tìm được lỗ hổng tràn ra.

Nằm trên người Trâu Lượng, trong nháy mắt trên mặt Lộ Dao không còn chút máu nào, sức chịu đựng của nàng đương nhiên không thể bằng Trâu Lượng. Trâu Lượng vốn cầm tinh con gián, một chút gián đoạn đủ để cho hắn tỉnh táo lại, chỉ trong nháy mắt luồng thú linh đó đã quay lại, nhưng rõ ràng độ cuồng bạo đã giảm đi rất nhiều.



Lúc này thú linh ấn của Lộ Dao và Trâu Lượng cùng phát ra ánh sáng mãnh liệt, thú linh ấn của Trâu Lượng có màu sắc hỗn tạp còn của Lộ Dao thì chỉ có màu trắng.

Trâu Lượng vừa lấy lại tinh thần đã có thể cảm nhận được một luồng thú linh bên cạnh có thuộc tính trị liệu rất hiếm gặp. Có điều thú linh trên người mình quá điên cuồng, Trâu bạn học cũng là người tàn nhẫn, hắn cắn răng, mạnh mẽ đè ép thú linh trong cơ thể lại rồi mới thả ra từng chút một. Áp lực của Lộ Dao giảm mạnh, lấy thân thể làm vật dẫn, hai người thực hiện hoàn toàn tự nhiên.

Mà lúc này đại gia nguyên khí trong đan điền rốt cục ý thức được sự sơ suất của mình nên đã hòa lẫn vào trong thú linh. Sức khống chế đối với luồng thú linh này lập tức tăng cường, cộng thêm việc điều khiển thú linh chạy tuần hoàn trong thân thể Trâu Lượng đã thuần thục, dần dần tính chất bạo ngược bắt đầu biến mất. Thú linh của Lộ Dao không hề mạnh nhưng lại có vai trò thanh lọc, nhiều loại thú linh với thuộc tính khác nhau bị trộn lẫn. Trải qua sự thanh lọc của thú linh Lộ Dao các thuộc tính vẫn tồn tại như cũ nhưng mâu thuẫn giữa các thuộc tính đã bị loại trừ.

Không đã qua bao lâu, hỗn hợp thú linh đáng chết này rốt cục đã chịu nghe lời, Trâu Lượng cẩn thận cho chạy một vòng tuần hoàn. Lúc này hắn đã biết ai đang nằm trên người hắn rồi, kỳ thực chỉ cần cảm nhận sự đầy đặn vô cùng đó hắn đã có thể đoán được dễ dàng. Có thể có vòng một cỡ này chỉ có một người, có điều vừa mới quay lại từ quỷ môn quan, Trâu Lượng còn không cầm thú như vậy. Hắn vừa khống chế thú linh vừa phân tích thú linh của Lộ Dao rõ ràng hơn, Lộ Dao cũng nhờ họa được phúc. Thú linh của nàng vốn chỉ có tám điểm, cơ bản không có thuộc tính tấn công gì, bây giờ đã lên đến mười điểm, hơn nữa thuộc tính trị thương cũng càng trở nên dư thừa, có điều chính nàng không rõ thôi.

Nếu như không phải nàng có thuộc tính trị thương thì bất cứ một loại thú linh nào cũng không thể dung hòa được thú linh của Trâu Lượng, hai người sẽ cùng xong đời.

Khi hết thảy đã tiến vào quỹ đạo, từng hình ảnh tràn ngập trong đầu Trâu Lượng, như là một loại ảo giác chân thực nhất.

Sức mạnh của gấu..., tốc độ của báo..., mắt của ưng..., tai của sói...

Mỗi Thú tộc đều có đặc điểm thuộc về chính mình, mà thú linh chính là dấu vết của Thú tộc. Bây giờ những dấu vết này đã thật sự ăn vào trong thân thể Trâu Lượng và triệt để cải tạo thân thể hắn.

Một hơi từ trong miệng Trâu Lượng chậm rãi phun ra, rốt cục hắn đã có thể nói chuyện. Hết sức thận trọng đặt Lộ Dao xuống, thể chất của hắn tốt hơn Lộ Dao quá nhiều, hắn cũng đau đến chết đi sống lại, còn Lộ Dao thì đương nhiên không cần phải nói. Mặc dù Trâu Lượng phong lưu nhưng lại không hạ lưu, cho dù trước mắt có cảnh tượng mê người đến mấy thì lúc này hắn cũng hoàn toàn coi thường, hít sâu một hơi, nhẹ nhàng tách miệng Lộ Dao ra, hắn bắt đầu hô hấp nhân tạo. Nói thẳng cả đời Trâu Lượng cũng không nghĩ tới có một ngày có thể nhìn một thân thể động lòng người như thế mà vẫn hoàn toàn thuần khiết.

Nhưng trong tình hình này hắn không hề có một chút ý nghĩ đen tối, hết thảy đều rất hợp lí, hắn cũng không biết nên cảm ơn Lộ Dao thế nào, xem ra Thần thú vẫn quan tâm đến hắn.

Lộ Dao ho mạnh rồi bừng tỉnh như vừa trải qua ác mộng, cả người lập tức bật dậy, hai người mắt to trợn mắt nhỏ. Lúc này Lộ Dao mới phát hiện nửa người trên hai người đều để trần, may mà Trâu bạn học có võ, hắn lập tức che miệng Lộ Dao lại.

"Học tỷ, ngàn vạn lần đừng kêu lên".

Nhưng trong tình trạng của hai người hiện nay, khi vừa tới gần hai người đã cảm thấy nóng rát. Trạng thái Liễu Hạ Huệ của Trâu bạn học được giải trừ, hạ thân đưa ra kháng nghị mãnh liệt trước tiên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hùng Bá Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook