Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 127: Nhìn thấu?

Khô Lâu Tinh Linh

29/03/2013



Randy, Cote, Ernest, Patrice cũng đều ở đây, họ sẽ không bỏ lỡ cơ hội như vậy, đồng thời cũng muốn xem làm thế nào có thể chiến thắng Pers. Dù sao đối với thất bại của mình Randy và Cote vẫn tương đối không cam lòng.

Nhưng vừa thấy hắn và Tu La chiến đấu, mới phát hiện người ta căn bản chưa thật sự ra tay. Đây mới là trình độ thực sự của hắn, hoàn toàn cao hơn bọn họ một cảnh giới, Randy và Cote đã đến rìa cảnh giới này cho nên vừa xem đã rõ ràng rồi.

Danh hiệu sư tử lam quả nhiên không phải hư danh.

Mỗi một tiếng gào thét của Pers đều có thể nhận được sự hoan hô nhiệt liệt nhất của các chiến sĩ, chiến thắng Tu La, chiến thắng Tu La!

Kiếm của Pers không hề nhanh nhưng một kiếm lại một kiếm buộc Tu La không thể không lui lại né tránh. Cho dù sát thủ tấn công mãnh liệt cũng không đạt được hiệu quả như vậy, nhưng sư tử lam làm được rồi.

Chiêu thức không phải rất đáng sợ, càng không có gì rực rỡ nhưng lại phi thường thực dụng, khống chế lực đạo, nắm chắc thời cơ đều đã tương đối tinh diệu.

Đây là điều mà khi đến cảnh giới nhất định, tích lũy được kinh nghiệm chiến đấu nhất định và ngộ tính bất phàm mới có thể lĩnh ngộ đến.

Trâu Lượng cũng tương đối tán thưởng, lúc đầu hắn vừa đến với thế giới game đối kháng cũng chỉ là theo đuổi những chiêu thức hoa lệ, cho nên lần đầu tiên hắn đấu đã bị đối thủ đánh bại thảm hại. Nắm thời cơ công thủ là một loại nghệ thuật, là một loại cảm giác kỳ diệu, nắm giữ được điểm này chẳng khác nào nắm giữ được trật tự đẹp nhất.

Khi đại đa số chiến sĩ còn dừng lại ở mức theo đuổi sức mạnh và chiêu thức hoa lệ thì tên Pers này đã lĩnh ngộ đến con đường chính xác để đạt được sức mạnh.

Tán thưởng là chuyện tán thưởng, thủ tiêu vẫn phải thủ tiêu.

Sau mười mấy lần tấn công, Trâu Lượng ra tay, mà lúc này Pers chỉ có thể phòng ngự, mà cũng buộc phải phòng ngự vì tấn công liên tục không có kết quả hắn đã mất tiên cơ. Mặc dù lúc này có thể gắng gượng tấn công nhưng mình sẽ hoàn toàn không còn khả năng phòng ngự, không cẩn thận sẽ trực tiếp xong đời. Chuyển đổi công thủ thuần thục mới là đại thành, đối với chiến sĩ thật sự lĩnh ngộ được chân lý chiến đấu thì hiển nhiên hiểu rõ phòng thủ cũng là một loại tấn công.

Ầm...

Một quyền của Trâu Lượng bị góc lá chắn của Pers ngăn trở, Trâu Lượng lại tung ra một cước, Pers mượn lực lui lại, không hề có ý định ngăn cản vì mình hơn đối thủ về trang bị.

Đây chính là cảnh giới, đây chính là trưởng thành!

Hắn đã coi đối thủ như người có trang bị.

Đây mới là một chiến sĩ trưởng thành.

Trâu Lượng sử dụng quyền cước đan xen áp bức đối phương, hắn lại rất hy vọng đối thủ liều mạng với mình. Hắn không hề sợ vũ khí, nhưng không thể không thừa nhận Pers rất không tồi, trong tình hình này tiến lùi hợp lý làm cho ý định của mình không thể thực hiện được.



Ầm...

Trâu Lượng đá mạnh, Pers giơ lá chắn phòng ngự, đồng thời lá chắn tháp được giơ lên che kín tầm mắt Trâu Lượng, trong nháy mắt trường kiếm đã đâm ra lặng yên không một tiếng động.

Lúc tung ra loại sát chiêu này lại không có bất cứ âm thanh nào, hoàn toàn trái ngược với vừa nãy khi mỗi một đòn nặng đều phải đi cùng tiếng gầm.

Chi tiết quyết định cảnh giới.

Muốn gì được nấy!

Mà tựa hồ Tu La đã biết, nhẹ nhàng tránh ra ba mét, sát chiêu thất bại.

Toàn trường yên tĩnh, đây chính là sư tử lam, đây chính là tồn tại đại biểu cho trình độ đỉnh cấp trong thế hệ trẻ tộc Lion.

Quả nhiên là cây có bóng người có danh, rất nhiều người vốn không phục nhưng sau khi chứng kiến màn đấu này trong lòng cũng không thể không phục.

"Thằng mặt trắng này vẫn có chút bản lĩnh".

"Xem ra hai chúng ta còn phải tử tế luyện tập".

"Tên này phi thường tỉnh táo, Tu La gặp phiền phức rồi", Patrice cũng gật đầu.

"Đúng vậy, mấu chốt của Tu La khi chiến đấu là gài bẫy, đối thủ thấy hắn không có trang bị sẽ thoải mái công kích vì vậy lộ ra sơ hở, nhưng quả thật tên nhóc này tỉnh táo làm mọi người bội phục".

"Đây chính là tố dưỡng chiến đấu mà Arthur thường nói".

"Ờ, đại ca đã nói thế", Ernest bên cạnh gật đầu nói.

"Tu La càng ngày càng không dễ chịu rồi", mặc dù lần trước đánh cuộc với Murphy chịu thua nhưng Buenaven vẫn rất sảng khoái.

"Pers là người mạnh hiếm có của thế hệ trẻ, nếu như không phải vì Tu La thì ta sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy".

Trong tỉnh Thần Diệu cũng chỉ có Murphy có tư cách nói loại lời này, hắn sợ đánh với Pers sẽ làm Pers nhụt chí trước khi gặp Tu La.



"Kỳ thực tỉnh táo phân tích một chút, Tu La cũng có nhược điểm, chỉ cần đối thủ đủ cẩn thận không tùy tiện tấn công thì Tu La rất khó có cơ hội, chỉ cần chú ý đến kiểu phát lực kì lạ đó của hắn".

"Ha ha, loại quyền pháp đó có thể là một loại quyền pháp cổ, chỉ có điều cần tiếp xúc với đối thủ trong thời gian đại khái một phần ba giây, không hề hoàn mỹ".

"Hê hê, ta thấy Tu La cũng sắp bị ngươi quan sát rõ hết rồi, bao giờ ra tay giải quyết hắn?"

"Cứ bình tĩnh, để xem hắn có thể qua cửa này hay không đã", Murphy lạnh nhạt nói.

Lá chắn tháp của Pers giơ ngang, trường kiếm đặt bên trên, cả người như một cánh cung kéo căng, lúc này Pers chính là một con sư tử đã ngắm chuẩn con mồi, đây tuyệt đối là một con mồi đáng để hắn săn giết.

Bầu không khí giữa hai người trở nên vô cùng ngưng trọng.

A!

Ầm một tiếng, Pers bắn lên, cả người lao vào Trâu Lượng nhưng tư thế vẫn giữ nguyên, càng sớm thực hiện tấn công thì lại càng dễ bị đoán trước.

Khi khoảng cách giữa hai người chỉ còn lại có một mét trường kiếm mới đâm ra dưới sự che giấu của lá chắn, tốc độ nhanh vô cùng!

Đây mới là toàn lực của Pers, dưới sự tấn công mãnh liệt này mỗi hoạt động có biên độ lớn như nhảy tránh đều là trí mạng!

Bóng kiếm bắn ra bốn phía như một đóa hoa sen nở rộ bao trùm các vị trí yếu hại của Trâu Lượng, đây là một loại đòn dồn sức rồi bùng nổ.

Sự lay động của lá chắn rất dễ ảnh hưởng đến tầm mắt và phán đoán của đối phương, mà trường kiếm không ngừng đâm nhanh thì càng là trí mạng. Bước chân Pers rất vững chắc, người không hiểu thì chú ý phía trên, cao thủ thì xem phía dưới, bước chân phối hợp với động tác như thế nào, mỗi một bước của Pers chỉ bằng nửa bước bình thường. Tần suất tăng cường nên tốc độ vẫn rất nhanh, thân thể vô cùng vững chắc không cho đối thủ bất cứ khả năng nào để thoát khỏi loại công kích này. Nếu có vũ khí thì còn có thể ngăn cản một chút, còn như Trâu Lượng thì chỉ có thể từng bước lui lại.

Thân thể Trâu Lượng làm đủ loại né tránh độ khó cao, đôi khi thân thể phải vặn vẹo biên độ lớn mới có thể tránh thoát tấn công. Đôi lúc kiếm của đối phương đã đâm lọt giữa khe nách Trâu Lượng, vô cùng nguy hiểm.

Đặc điểm đáng sợ nhất của tộc Lion chính là trong lúc tấn công toàn lực thì sẽ như sư tử vồ thỏ, tuyệt đối sẽ không cho đối phương cơ hội thở dốc cho đến tận lúc chấm dứt.

Mà bây giờ Tu La có thể chống đỡ được bao lâu nữa?

Loại né tránh này cũng phi thường tiêu hao thể lực và tinh lực, tránh né nhiều quá cũng có thể hoa mắt chóng mặt.

Emma hò hét càng vui sướng như lúc đạt đến cực khoái, trong mắt nàng Pers đã trở thành chiến sĩ hoàn mỹ. Sau khi giết chết ác quỷ nếu như có thể tặng nàng một bó hoa thì càng tuyệt vời, sau đó hai người cùng nhau tiếp nhận vạn người hoan hô...

Gina đau đầu, nàng đã dự định lén bỏ đi rồi, dùng mông để nghĩ cũng biết sau khi thắng lợi chắc chắn Pers sẽ ôm nàng đi, Arthur đáng chết, thật vô trách nhiệm!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hùng Bá Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook