Chương 121: Phục kích đêm
Khô Lâu Tinh Linh
29/03/2013
"Ernest, chúng ta luyện tập như vậy có tác dụng không?"
"Đại ca nói luôn luôn chính xác", Ernest không chút nghi ngờ, để không làm mất mặt đại ca Ernest càng cố gắng va đập cột đá.
"Khụ khụ, bạn đối với Arthur thật sự là quá mù quáng rồi, năng lực chiến ca và năng lực điêu khắc của hắn tự nhiên là mọi người đều phục nhưng chiến đấu thì có liên quan gì với tế ti chứ?"
Randy vừa luyện tập vừa càu nhàu, mặc dù đã học được hồ điệp đao từ Arthur nhưng Arthur cũng nói là học được từ một lão già thần bí, đao pháp mặc dù tốt nhưng không thể đại biểu các phương diện khác.
Mặc dù trong lòng có nghi vấn nhưng đối mặt với sự cưỡng chế của Arthur hắn vẫn không phản kháng, bố hắn thì càng trực tiếp, một cước đá hắn ra khỏi nhà, chưa được tế ti Arthur chấp nhận hắn cũng đừng về nhà.
***
Trên đường đến phân viện dược sư Trâu Lượng thấy trước mặt xuất hiện một đám người, dẫn đầu chính là Pers, phía sau là một đám chiến sĩ, sức mạnh là đạo lý cứng mà thú tộc luôn luôn thích tụ tập, về cách sống Pers cũng tương đối cao tay, rất nhanh đã có tùy tùng rồi.
"Tế ti Arthur xin dừng bước", Pers chủ động đi lên chào hỏi.
Trâu Lượng không hề mất phong độ, dù sao hắn cũng đã sắp xếp tốt rồi, "Bạn học Pers có chuyện gì sao?"
Thân phận Trâu đại nhân là tế ti, tượng trưng cho ánh mặt trời ôn hòa, ngay cả nói chuyện cũng rất dịu dàng.
Mặc dù tỉnh Thần Huy cách đây rất xa nhưng danh tiếng điêu khắc thần hệ Jerusamer cũng đã truyền tới, nghe nói vị tế ti Bear trẻ tuổi trước mắt này chính là một trong những nhân vật trung tâm của điêu khắc thần hệ, đệ tử cuối cùng của Đại chủ tế Thomas.
"Ngại quá, lần trước quả thật xuống tay hơi nặng, lúc tôi đến thăm bạn học Ernest thì cậu ấy đã về rồi", Pers nói chân thành.
"Ờ!" Trâu Lượng từ chối cho ý kiến.
"Nói thẳng, quả thật bạn học Ernest rất mạnh, hơn nữa nghe nói cậu ấy là chiến sĩ cuồng hóa nhưng khi chiến đấu với tôi cũng không sử dụng, tôi mong rằng sẽ có cơ hội đường đường chính chính đánh một trận".
Pers nói, sức mạnh trước và sau khi cuồng hóa rất rõ ràng phải khác xa nhau, nhưng hắn không rõ là tại sao một chiến sĩ cuồng hóa mà trong chiến đấu lại có thể không cuồng hóa.
"Ha ha, cuồng hóa cũng không phải sức mạnh thật sự, quả thật Ernest bản lĩnh không bằng người khác, không có gì để nói", Trâu Lượng cũng không muốn nhảm nhí với hắn.
Pers đưa tay định giữ Arthur lại, hắn còn chưa nói xong, người ở Jerusamer tại sao lại không hữu hảo như vậy, nhưng tưởng rằng có thể giữ chắc được vậy mà lại trượt, thân thể Arthur không thấy có động tác gì mà bỗng xuất hiện cách đó ba mét.
Tay Pers vẫn giữ nguyên tư thế, hắn lắc đầu, đúng là khó hiểu.
Giờ luyện tập buổi chiều, rốt cục Cote không nhịn được phải ra tay, hắn vốn đã định ra tay, chỉ có điều hắn tỉnh táo hơn Randy một chút, luôn muốn quan sát đối phương một chút rồi mới ra tay, không nghĩ tới tên Randy sốt ruột làm xáo trộn kế hoạch của hắn, anh em của mình bị đánh thì kể cả mình có thể thắng hay không vẫn cứ phải đánh.
Sân thể thao của giáp chiến sĩ huyên náo, cuối cùng Cote vẫn bị đánh bại, chuyện trong dự liệu, sư tử lam đã áp chế toàn diện bất kể về sức mạnh hay là phong độ, hắn đã trở thành lão Đại hoàn toàn xứng đáng của học viện giáp chiến sĩ.
Người này quả thật có năng lực, nếu như chỉ có vũ lực đủ mạnh mà tính cách kiêu ngạo thì cùng lắm chỉ có thể làm mọi người sợ hãi, nhưng trong thời gian ngắn như vậy hắn đã làm cho mọi người tiếp nhận thì về cách sống cũng tương đối khôn ngoan.
Nói thẳng nếu như không phải có chuyện Ernest thì Trâu Lượng thật sự muốn quen biết một người thú vị như vậy.
Mấy ngày này bởi vì Cote chưa ra tay nên Randy vẫn không nói chuyện với hắn, bây giờ rốt cục đôi anh em hoạn nạn này lại có thể sát cánh, liếm vết thương cho nhau.
"Đồ đần, đánh không lại còn đánh làm gì, bây giờ tên nhóc này đắc ý rồi, sát thủ và giáp chiến sĩ mạnh nhất đều bị hắn xử lý rồi, lẽ nào để Avril giáo huấn hắn?" Randy oán giận nói.
"Vậy mà còn dám trách tao, nếu như không phải mày vội vàng quá thì để tao quan sát hắn thêm một chút mới ra tay, cơ hội của chúng ta đã lớn hơn rồi!" Cote trợn mắt nhìn đối phương.
"Mẹ, mày không nói thì ai biết mày dự định thế nào, sao không nói từ sớm?"
"Ôi, đàn ông chiến đấu không thể dựa vào phụ nữ, Avril lợi hại đến mấy cũng không thể vãn hồi thất bại của chúng ta, đúng là mất mặt!"
Randy lẩm bẩm một mình, anh em thật sự thì có cãi nhau cũng là bình thường, nhưng ai cũng sẽ không oán trách người kia.
"Gần đây mày đến thần miếu làm gì, không phải là muốn làm tế ti chứ?" Cote hỏi.
"Điên à, tao mà muốn làm tế ti thì bố tao đập chết rồi, gần đây tao thực hiện chương trình đặc huấn của Arthur, Ernest thì ngày ngày đụng đá, tao thì ngày ngày nửa ngồi, bây giờ đi đứng còn có chút nghênh ngang, hình như sau này còn có kế hoạch khác, bây giờ buổi sáng cũng không có thời gian đến học viện rồi".
"Có tác dụng không, mày là sát thủ, đừng có luyện tập sai phương hướng", Cote hỏi, mặc dù mọi người đều biết năng lực của Arthur nhưng nghề nghiệp khác nhau, hắn cũng không phải thần thú, không nhất định cái gì cũng đúng, đối với chiến sĩ chuyên nghiệp thì phải có phương hướng luyện tập tương đối chuyên nghiệp, đi sai hướng thì cuối cùng lại phải đi đường vòng".
"Biến, việc này mày cứ kệ tao!" Cote cũng không quan tâm.
"Tính ra cũng kì lạ, tao luôn cảm thấy có đôi khi ánh mắt Arthur rất đáng sợ, chẳng lẽ là cảm giác sai?" Randy hơi xấu hổ.
"Không phải cảm giác sai, tao cũng có loại cảm giác này, mày có phát hiện không, lúc mọi người ở cùng nhau hắn nói chuyện gì rất ít có người phản đối, cho dù không hiểu cũng cảm thấy là đúng".
"Đúng vậy, tao tưởng vì đã nhận đại lễ của người ta nên trong lòng có cảm giác chịu ơn, nhưng nghĩ kĩ thì cũng không phải, đều là anh em đâu cần phải thế".
Hai người đưa mắt nhìn nhau, đột nhiên Cote nói, "Tao có biện pháp!"
...
"Như vậy có được không?"
"Không thử làm sao biết, hơn nữa điều này cũng quan hệ đến tương lai của chúng ta!"
Một khi ý nghĩ đã xuất hiện thì rất khó đè nén xuống.
Tâm tình Trâu bạn học quả thực cũng chẳng ra gì, đến tối hắn mới trở về, nguyên nhân là phị phạt ở lại lớp rồi, rất bi kịch.
Lộ Dao ra bài kiểm tra cho hắn làm, kết quả người đẹp cho hắn xem kết quả với sắc mặt cực kém, nguyên nhân là Trâu bạn học chỉ nhớ những gì hắn cần, tất cả những gì không cần hắn đều không chú ý, mà Lộ Dao thì kiểm tra toàn diện, kết quả là hắn bị phạt chép bài.
Từ khi đến thế giới này đây là lần đầu tiên hắn bị người khác chê, Trâu bạn học nhẫn, hắn không thích biện bạch, cũng biết Lộ Dao muốn tốt cho hắn, nhưng hắn cũng không phải cần trở thành dược sư mà là cần kiến thức và học được một số phương pháp thường dùng. Tính cách Lộ Dao luôn nghiêm túc, nghiêm túc là tốt, càng là bạn càng phải nghiêm túc.
Cảm thấy thời gian cũng đến rồi, vừa lúc tâm tình cũng không tốt, Trâu Lượng quyết định đến Thú linh giới thu hoạch Pers để xả stress một chút.
Phân viện dược sư ở vị trí tương đối hẻo lánh, Trâu bạn học vừa đi vừa nghĩ, người cũng càng ngày càng ít.
Bỗng nhiên có chuyện xảy ra, một bóng người từ trên cây lao xuống, ánh sáng lạnh của dao găm chiếu vào tầm mắt, đồng thời một bóng đen khác từ dưới đất cũng lao tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.