Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 437: Thân thể bất tử

Khô Lâu Tinh Linh

29/03/2013



Mặc dù trận vừa rồi vô cùng đã mắt nhưng mọi người vẫn vô cùng chờ mong trận đấu này, hơn nữa ở đây có không ít người tham gia cá cược cửa hàng thú linh mạnh nhất. Màn trình diễn của Murphy gây áp lực to lớn lên tất cả chiến sĩ, nếu như nói có người vượt qua nổi Murphy thì đó chắc chắn chính là chiến hổ kiêu ngạo bất tử Peloponnisos của gia tộc Montaeris.

Quan thân dân cũng đã ngồi thẳng dậy, biểu hiện vừa rồi của Murphy khiến cho đại nhân quan thân dân cũng hơi bất ngờ, không ai ngờ sẽ xuất hiện một người có thiên phú như thế, hơn nữa Murphy vẫn luôn che giấu, xem ra Peloponnisos và hắn sẽ ác chiến một trận ở chung kết.

Nhưng người của gia tộc Montaeris không e ngại thách thức, ngược lại thách thức mới là động lực sinh tồn của gia tộc Montaeris.

“Tiểu thư, có tin tức rồi, trận đấu của đại thiếu gia đã sắp bắt đầu rồi!" Rick cung kính nói. “Chạm trán với tòa thành thép của Mông Gia”. Đối với nhân vật nhỏ bé như Rick mà nói, hắn vốn nghe truyền thuyết mà lớn lên, không ngờ có người có thể thách thức quyền uy này.

Avril lặng lẽ gật đầu, cô ta trông coi cửa hàng thú linh nên không thể tự đi xem, nhưng lúc này cõi lòng đã bay tới sân thi đấu, không biết tại sao chuyện đến nước này tâm tình cô ta lại trở nên vô cùng bình tĩnh, thật sự bình tĩnh ...

Avril nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn về phía sân thi đấu huy hoàng ở phương xa, dường như bên tai đang vang lên âm thanh đinh tai nhức óc ở sân thi đấu.

Peloponnisos và Trâu Lượng đã bước đến giữa sàn đấu huy hoàng, thật là đáng tiền vé, đối với toàn bộ người thú tới xem, bọn họ không ngờ những trận đấu sẽ điên cuồng, đáng sợ như thế này.

Trận chiến của Murphy và Michiwa đã đẩy giải đấu lên cao trào, trận chiến của Peloponnisos và Arthur liệu có thể gây cấn hơn không ?

Có lẽ rất khó, nhưng cũng có thể lắm.

Mỗi khi Arthur ra sân, Giáo hoàng luôn chú ý tới hắn nhiều hơn những người khác, cho dù Murphy với màn trình diễn tuyệt vời như vừa rồi, giáo hoàng cũng lười để ý, đôi mắt vẫn không mở, dường như ông ta đến đây để tắm nắng.

Neberro chờ đợi Giáo hoàng ra hiệu, có áp lực không ?

Không áp lực chứ ?

Kị sĩ mặt trời quang vinh sáng chói có cảm nhận được áp lực từ sau lưng của ông ta không ?

Sông lớn sóng sau xô sóng trước, sóng trước tan vỡ trên bờ cát, nhưng kị sĩ mặt trời hiện giờ vẫn chưa nằm trên đầu ngọn sóng mà sóng sau đã muốn xô chết hắn ta.

Cánh tay của giáo hoàng đang đón lấy ánh mặt trời bỗng hạ xuống, Neberro ra lệnh một tiếng, trận chiến bắt đầu!

Vẻ mặt của Trâu Lượng và Peloponnisos trở nên chăm chú, khí thế của hai người liên tục tăng lên, trận chiến của hai người bọn họ là trận chiến giữa các chiến sĩ thực thụ, không giống với trận chiến của Murphy và Michiwa.

Cùng lúc, thú lực dường như đang bùng cháy!

Thú lực màu đen phủ kín toàn thân của Peloponnisos làm cho hắn dường như đến từ địa ngục, còn trên thân mình Trâu Lượng là ánh sáng màu trắng, sức mạnh cuồn cuộn đang trào dâng không thể kìm nén lại được. Khi phải đối mặt với địch thủ mạnh mẽ như thế này, dòng máu chiến sĩ cũng sôi lên, bất giác, khóe miệng Trâu thần côn nở nụ cười.

Grào ~~~

Uồm ~~~

Hai người đồng thời xông tới đối phương như một quả đạn pháo, đòn tấn công bùng nổ, xem ra chẳng có kỹ xảo gì đáng nhắc tới.

Lên ...

Nắm đấm không hề có bất cứ màu sắc rực rỡ hay kỹ xảo đẹp mắt gì chạm vào nhau phát ra tiếng rền vang như tiếng trống, tràn đầy sức mạnh.

Hai người đau đến mức cùng nghiến răng nhưng sự hưng phấn càng nhiều hơn, Peloponnisos phát lực trước, điều mà người của gia tộc Montaeris không sợ nhất chính là so sánh sự hung hãn, bọn họ chính là người hung hãn nhất thiên hạ.

Nắm đấm ẩn chứa sức mạnh khai sơn liệt địa mạnh mẽ đánh tới Trâu Lượng, Trâu thần côn lập tức đáp lễ, nắm đấm mang theo gió lạnh thấu xương quét tới, lưng dường như cũng đồng thời cúi xuống, đòn tấn công đều đánh vào không khí.

Má của hai người cùng bị nắm đấm quét sượt qua, nhưng hai người dường như đồng thời bước tới một bước, đánh nhau ở cự li như thế này lại không có áo giáp bảo vệ quả là đùa giỡn với tính mạng, một đòn đánh trúng là thấy máu.

Trận đấu mới bắt đầu đã hâm nóng cả sân thi đấu huy hoàng.

Lên ...

Trong trận đấu không khoan nhượng thế này thì kẻ gan lì sẽ thắng, người nào hơi do dự một chút sẽ xong đời ngay, nhưng hai người đều không né tránh, khi đối mặt với một kẻ tấn công điên cuồng thì phòng ngự cũng phí sức, nửa thủ nửa công chính là tự tìm chết.

Ầm ...

Nắm đấm của hai người đồng thời đánh trúng mục tiêu, thân thể cùng run rẩy dữ dội nhưng đều ngang ngạnh kìm lại, hai người đang so phong ngự và tấn công với nhau.

Grào~~~

A ~~~

Trâu Lượng và Peloponnisos đều gầm lên điên cuồng, tuy không mặc áo giáp nhưng thú lực đang dâng trào không thể là giả được.

Khóe miệng của Trâu Lượng lộ ra nụ cười, nắm đấm bỗng bùng lên một tia sáng, đó là tuyệt chiêu giáp lá cà, một đấm đánh bại Montmar đạt đến cấp Bạc Trắng lúc trước.

Vừa thấy ánh sáng, Montmar bỗng giật mình, con mẹ nó, trông khủng bố như bị rút cạn máu trong chốc lát.

Chẳng thể đỡ được!



Nguyên Lực Ba Động Quyền!

Peloponnisos lộ ra hàm răng trắng đều, đôi mắt mở to nhìn chằm chằm vào Trâu Lượng, thú lực đang trào dâng, đòn tấn công bất ngờ này quả thật không thể tưởng tượng nổi, nhưng Peloponnisos lại chẳng có ý nghĩ tránh né, hắn muốn chống đỡ đòn Nguyên Lực Ba Động của Trâu Lượng!

Ầm ầm ầm ...

Một đấm của Trâu Lượng đánh Peloponnisos văng xa đến hơn hai mươi mấy mét mới ngả ngửa ra đất.

Đây chính là cú đấm đáng sợ có thể đánh bại bỉ mông cấp Bạc Trắng của Trâu Lượng!

Toàn sân đấu lặng ngắt như tờ, Peloponnisos sao có thể phạm sai lầm như vậy, đã biết rõ đây là đòn tấn công sở trường của đối phương còn liều mạng đỡ lấy, chẳng lẽ não của người gia tộc Montaeris không có nếp nhăn sao?

Trâu Lượng sờ sờ nắm đấm, nhịn không được nở nụ cười, thật sự thú vị, quá sức thú vị. Những năng lực trong kí ức hai kiếp của hắn, nhất là Nguyên Lực Ba Động Quyền, đều là những tuyệt chiêu lợi hại, mà lần này hắn còn chưa dùng hết sức.

Peloponnisos đứng dậy, trên ngực in hình một nắm đấm mấy sâu mấy centimet, khá là đáng sợ, vẻ mặt của Peloponnisos trở nên hung ác. Hắn gầm to một tiếng, cơ bắp bỗng nhiên gồng lên, dấu nắm đấm liền biến mất. Hai cánh tay hắn đấm mạnh vào ngực “Yếu quá!”

Grào ~

Những người ủng hộ Peloponnisos và những người thú sống trong thần thoại Montaeris ngẩng đầu lên trời hét lớn.

Truyền thuyết là đây, bỉ mông cấp Bạc Trắng là cái thá gì, so với thần thoại Montaeris thì chả đáng là gì cả!

Montaeris bất tử!

Montmar suýt nữa ngã ngửa, đặc điểm lớn nhất của Nguyên Lực chính là phá phòng ngự, lực sát thương thấm vào bên trong, nhưng một khi hiểu được đặc tính của đòn tấn công này thì sử dụng thú lực để phòng ngự bên trong là có thể ngăn được, Peloponnisos đã làm được.

Người có tiếng tăm đều không phải là loại yếu đuối!

Bịch bịch bịch ...

Peloponnisos sải bước xông tới Trâu Lượng - Hổ Đột!

Trong nháy mắt hắn đã tới trước mặt Trâu Lượng, một trảo vồ tới, trảo phong mãnh liệt, đây chính là Mãnh Hổ Quyền chí cương chí dương của gia tộc Montaeris!

Trong đấm có trảo, nắm đấm cứng, trảo hung tàn, nối đuôi nhau đánh ra, kết hợp với ưu thế hung mãnh của tộc Tiger có thể nói là thế như mãnh hổ xuống núi, không thể ngăn cản.

Bất cứ người nào đối mặt với Mãnh Hổ Quyền dùng hết sức đánh ra của Montaeris đều phải rút lui nhượng bộ, còn Mãnh Hổ Quyền của Peloponnisos đã đạt tới mức Tinh Thần Khí kết hợp thành một thể, tinh thần và thân thể đều được phát huy, kèm theo đó là sự áp bức của tiếng hống trầm, trong nháy mắt hắn đã nắm thế chủ động.

Ngay cả đại nhân Quan thân dân lớn tuổi nhìn thấy cũng phải gật đầu, yêu cầu của gia tộc Montaeris cực cao, không tha thứ cho bất cứ sai lầm nào, nhưng bọn họ cũng không thể sai lầm, hễ con cháu của dòng họ Montaeris mắc sai lầm đều không sống quá ba mươi tuổi, sau đó yêu thú ở thế giới dưới lòng đất sẽ kể cho bọn họ sinh tồn là gì!

Sau khi ra tay Trâu Lượng đã hiểu được rằng có thể tộc thú không hiểu cách giải thích khoa học về nội lực nhưng gia tộc Montaeris là bá chủ của tộc Tiger đã hình thành nên một bộ công pháp của chính mình.

Peloponnisos luôn muốn tìm một đối thủ có thể khiến hắn phát huy toàn bộ sức mạnh của hổ, quyền trảo xen kẽ, thế không thể cản.

Một trảo của Peloponnisos đánh xuống, thân thể của Trâu Lượng bỗng nằm ngang lại, gót chân phát lực khiến thân thể hắn bay đi giống như cương thi, còn trảo của Peloponnisos thì đánh thẳng xuống mặt đất.

Mặt đất nổ tung, Peloponnisos nhấc tay, cả tảng đá khổng lồ của sân thi đấu bị nhấc lên rồi ném thẳng về phía Trâu Lượng.

Trâu Lượng lập tức tung ra một đấm đánh nát tảng đá khổng lồ, trong khi đó thân hình to lớn của Peloponnisos đã xông đến trước mặt hắn.

Một chuỗi động tác diễn ra trong nháy mắt, cả người Peloponnisos bay lên, thân thể quay tròn, hai mắt trừng to.

Grào ~

Một đấm đánh ra, nắm đấm đã đến nhưng vẫn chưa thấy quyền phong.

Mãnh Hổ Quyền phân làm ba bước, Lâu Kình, Trừu Kình, Đu Kình.

Lâu Kình, chí cương chí dương, dễ dàng đánh nứt tảng đá. Trừu Kình, cương mãnh thông thần, có thể đánh vỡ tảng đá!

Còn Đu Kình là tuyệt chiêu siêu cấp phải đạt tới cấp Vàng Sáng mới có thể sử dụng được, đá nát thành bụi!

Chú thích: Lâu ở đây là quơ, vơ, vét. Trừu là hút, kéo, quật, đu là ném, vứt

Theo như tớ biết kình khí chia làm 3 hạng như sau: minh kình, ám kình và hóa kình.

Minh kình đúng như tên gọi, khi quyền đánh ra nghe tiếng như sấm dội do cơ bắp vận chuyển tạo nên sóng âm rõ ràng, đối phương có thể nghe được.

Ám kình đúng như tên, cấp bậc cao hơn Minh kình, khi quyền đánh ra đã không còn nghe thấy tiếng nữa và tác dụng cũng giống như Minh kình cũng do cơ bắp vận chuyển tạo nên sóng âm nhưng không có âm thanh.

Hóa kình, đây là trình độ cao nhất của tông sư, khi luyện ra hóa kình có nghĩa là kình khí đã không còn là sóng âm nữa mà thực chất là do máu huyết chuyển động bên trong khi chạm vào đối thủ sẽ truyền vào họ cái mà ta gọi là khí công chuyên dùng để phá nát nội tạng đối thủ mà bên ngoài sẽ không thấy gì.

Tác giả Khô Lâu tự phóng tác ra 3 loại kình như trên là không biết ở đâu ra, tên gọi khác hẳn, đại khái chắc cũng giống mấy cái kình vừa giải thích.

Đối thủ bị trúng đòn thì thịt nát xương tan, là đòn tấn công vô địch của Montaeris!



Mà Peloponnisos hiển nhiên đã đạt tới trình độ cao nhất của Trừu Kình.

Một đấm đánh trúng Trâu Lượng,...

Trâu thần côn bị đánh ngả đầu ra sau văng đi, còn thê thảm hơn Peloponnisos lúc nãy.

Ngay lập tức, cả sân thi đấu vang lên tiếng hoan hô, hiển nhiên người đế đô vẫn yêu thích truyền thuyết xa xưa hơn là ngôi sao mới nổi, nhất là Montaeris, trong lòng họ những gia tộc khác đều có thể bị đánh bại nhưng Montaeris thì không được, cũng không thể, đây là gia tộc của chiến thần bất bại.

Một đấm mạnh mẽ của Peloponnisos đã dùng toàn bộ sức mạnh, không người nào chịu một đấm của hắn mà còn có thể đứng dậy nổi.

Đại nhân quan thân dân cũng kiềm không được nở nụ cười, không phải vui vì Peloponnisos đã thắng mà vui vì chiêu này đã đánh đúng chỗ, gia tộc Montaeris trước giờ chưa từng nghĩ đến thất bại.

Quan cầm quyền cũng cười, cười rất vui vẻ là đằng khác, còn đại nhân Bích Tú cười còn tươi hơn, cứ như Peloponnisos là người tình bé bỏng của mụ.

Nhưng bọn họ cười chẳng được bao lâu thì Trâu Lượng đã đứng dậy, dùng tay xoa mặt mình, trong lòng chửi thầm, thằng cha này đánh đâu chả được, sao phải đánh vào mặt mình cơ chứ, chẳng lẽ hắn không biết tế ti phải dựa vào hình tượng đẹp trai để kiếm ăn hay sao.

Xem ra tộc Hổ cũng biết đến thuyết Hổ Báo Lôi Âm Phạt Kinh Tẩy Cốt, nhưng có lẽ chỉ là bản năng của bọn họ, chả trách có thể chống lại ám kình của mình.

Trâu thần côn xoa cổ, suýt nữa bị đánh gãy cổ, ác thật, nhưng thật là sướng, khó khăn lắm mới có thể đánh mà không sợ lỡ tay như thế này.

Peloponnisos không hề dừng lại mà lập tức xông tới, Trâu thần côn thầm vui mừng trong lòng, con bà nó con gấu, không dạy dỗ tên này một chút thì hắn còn tưởng rằng hắn lợi hại lắm.

Đối mặt với trảo của Peloponnisos nhưng Trâu Lượng không hề có ý né tránh chút nào mà đồng thời cũng đánh ra một trảo.

Trảo công coi trọng sức mạnh dồn vào các đầu ngón tay, tóm lấy yết hầu đoạt mạng.

Thấy Arthur dùng trảo chống trảo, mọi người ngỡ ngàng không biết nên khóc hay cười, có kẻ dám so trảo với người của gia tộc Montaeris, nếu hắn không điên thì cả thế giới này điên!

Bùm ...

Hai trảo nện vào nhau cứ như gang thép nện vào nhau, hai người đều mang một dáng vẻ hung hãn, không khoan nhượng chút nào, Peloponnisos cũng không ngờ Arthur dám dùng trảo để đối phó với hắn, móng vuốt của gấu sao?

Quả thật chưa từng nghe!

Nhưng nhìn cảnh tượng này, Peloponnisos biết đối phương không phải đang đùa giỡn!

Bùm bùm bùm ...

Trảo công của Trâu Lượng không đơn giản như hổ trảo mà kết hợp sự mô phỏng các loài vật và kĩ thuật đấu vật hiện đại. Sau khi rời khỏi Thông Thiên Cảnh, những đối thủ mà hắn gặp phải hoặc là quá mạnh, kỹ năng không có chỗ dùng, hoặc là quá yếu, không cần dùng kỹ năng để kết thúc, khó khăn lắm mới gặp được đối thủ thích hợp thế này đương nhiên phải ra sức trút giận một lần.

Cái gọi là trảo công thực ra chính là chỉ công, Peloponnisos tuy biết đôi chút về ám kình nhưng đó chỉ là một đấm dùng hết sức để đánh ra, còn kỹ xảo cao thâm như rót nguyên lực vào ngón tay vốn không thuộc phạm vi nhận thức của tộc thú, tất nhiên trảo công của Peloponnisos thực sự là môn ngoại công phải trải qua trăm ngàn lần rèn luyện mới luyện thành.

Nhưng ngoại công lại gặp phải nội công ...

Ầm ...

Một tiếng nổ lớn vang lên, trảo của Peloponnisos bị uốn cong ... Trâu Lượng nghiến răng, bóng trảo tràn ngập mặt mày vồ tới Peloponnisos, Peloponnisos không thể lui. Là vua tấn công, hắn có thể xếp vào loại chiến sĩ dũng mãnh như Trương Phi, có người gây hấn tất nhiên phải đánh trả, quyết không lùi bước!

Hống ~~~

Tiếng hổ gầm là thứ tất yếu để phối hợp với hổ quyền, âm thanh không chỉ để uy hiếp mà còn tăng cường khí thế, là bí quyết gia tăng sức bật trong nháy mắt.

Nhưng không phải chỉ có Peloponnisos mới biết gầm, Trâu thần côn là tổ tông của công pháp dùng sóng âm!

Hống ~~~

Tiếng gầm rung trời mang tính áp đảo vang lên, một trảo của Trâu Lượng vồ tới trực tiếp phá tan hổ trảo của Peloponnisos, sau đó mạnh mẽ nện vào ngực của Peloponnisos, ngón tay đâm vào trong, nguyên lực đổ vào trong các ngón tay, nếu có áo giáp ngăn cản còn đỡ, nếu không cho dù da thịt có cứng rắn đến đâu cũng bị một trảo đâm xuyên.

Ầm ...

Peloponnisos bị đẩy ngã, sự phòng ngự mạnh mẽ của Peloponnisos không có chút tác dụng mà trực tiếp ngã xuống, mặt đất chịu không nổi sức mạnh cuồn cuộn này nên lún xuống.

Một tay vừa mới nhấc Peloponnisos qua khỏi đỉnh đầu, Trâu Lượng liền cảm thấy không ổn, dường như bản thân đã bị khóa chặt, một đấm của Peloponnisos đánh lên đầu Trâu Lượng, Trâu Lượng vội nghiêng đầu qua, một đấm này đánh lên vai hắn, chân hắn lập tức lún xuống đất.

Đấm thứ hai đánh xuống, Trâu Lượng đấm lên trên đón lấy, hai bóng người văng ra cách nhau cả bảy tám mét.

Ngao ~~~

Âm thanh của sân thi đấu đủ để làm điếc tai người khác, âm thanh truyền đi rất xa rất xa, bên ngoài sân thi đấu cũng có không ít người tụ tập nghe ngóng quá trình thi đấu ở bên trong, hiện giờ một vé vào sân thi đấu cũng khó mà mua được.

“Con mẹ nó, hung hãn quá, lại dùng trảo phá hổ trảo của gia tộc Montaeris, trên thế gian này còn có người nào làm nổi không?”

“Thần thú ở trên cao, con thật sự nhìn thấy tế ti chiến đấu toàn năng rồi, không sai, chắc chắn là tế ti chiến đấu trong truyền thuyết!”

Dùng mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ khép miệng của vết thương trên người Peloponnisos, còn kì diệu hơn cả chiến ca trị liệu của Lộ Dao ... đây thật sự là thân thể bất tử sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hùng Bá Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook