Chương 590: Thần uy cái thế
Khô Lâu Tinh Linh
29/03/2013
Mười mấy người mạnh cấp vàng tối ẩn nấp trong đoàn kị sĩ tiên phong của Hannibal. Thuật tiên đoán lớn trên phạm vi rộng của Giáo hoàng không thể thương tổn được bọn họ, mà Giáo hoàng lơ lửng trên không trung chính là một bia ngắm sống.
Giết chết Giáo hoàng chính là mục đích của bọn họ lần này.
Không tiếc hết thảy trả giá.
Huyền Diệp đứng giữa trung quân, hắn là người chỉ huy, không hề lấy thân mạo hiểm, cho dù sức mạnh của hắn cũng rất mạnh.
Chiến sĩ của hắn sẽ lấy đầu Giáo hoàng cho hắn.
Hắn chờ đợi giờ khắc này, uy thế của Giáo hoàng chỉ có tác dụng ở nơi khác, còn trước quân đội có tố chất quân sự cực cao của Hannibal thì mọi đòn tâm lí chiến sẽ yếu hơn rất nhiều.
Uy lực kinh thiên động địa của Giáo hoàng cũng chỉ có thể sát thương được một bộ phận binh lính. Chiến sĩ Hannibal không tin thần, trong nước Hannibal Giáo đình cũng không thể thay mặt cho Thần thú, bọn họ cho rằng Huyền Diệp mới là người phát ngôn của Thần thú, Giáo đình bây giờ đã không thể đại biểu ý chí của Thần thú.
Mặc dù đã cổ vũ được sĩ khí nhưng Benedict mười lăm lại không hề nhận được hiệu quả tốt nhất. Binh lính Hannibal không hề cảm thấy kinh ngạc trước uy lực của ông, hoặc nói cách khác thì tại Hannibal quân lệnh luôn luôn là thứ không thể đi ngược lại.
Hàng trăm ngàn chiến sĩ lao vào nhau như nước lũ xô bờ.
Xẹt xẹt xẹt, hàng chục vệt đen bay lên cao, đó là cung thủ vàng tối bắn tên, toàn bộ nhằm vào vị trí yếu hại của Giáo hoàng.
Benedict mười lăm chính là tượng trưng của quân đoàn Thần thú, ông không ngã thì Mông Gia sẽ có vô hạn sĩ khí và dũng khí, nhưng một khi ông ngã xuống thì Mông Gia cũng sẽ xong đời.
Bên người Giáo hoàng không hề có người bảo vệ.
Bao nhiêu năm chờ đợi chỉ vì ngày này, ngày hôm nay, Giáo hoàng thiên hạ vô địch.
"Ta nói, người khinh nhờn thần linh dù sao cũng bị trừng phạt!" Nói rồi tay trái Giáo hoàng nhẹ nhàng hất ra.
Giữa không trung, hàng chục mũi tên vàng tối dừng lại lơ lửng giữa không trung, liền sau đó mười lăm bóng người tách khỏi đám đông bay lên không trung, tất cả đều là cấp bậc vàng tối.
Bọn họ đã sử dụng mũi tên mạnh nhất của mình nhưng vẫn bị Giáo hoàng nhẹ nhàng chặn lại.
"Ta nói, phải bẻ hãy cánh tay khinh nhờn!"
Ba mươi cánh tay văng tung tóe trên không, người mạnh cấp vàng tối không hề có sức phản kháng. Nhìn thấy thần uy của Giáo hoàng, đoàn kị sĩ Giáo đình điên cuồng tiến lên, chỉ cần có âm thanh của Giáo hoàng thì bọn họ sẽ có thể cảm thấy sức mạnh vô cùng.
Mười lăm cung thủ cấp vàng tối bị cụt cả hai tay nhưng họ không hề kêu thảm, đây chính là chiến sĩ Hannibal.
Đột nhiên từ phía sau các cung thủ vàng tối có ba bóng dáng lao tới đánh về phía Giáo hoàng.
Sát thủ vàng tối thượng đỉnh, hơn nữa một đợt xuất hiện những ba người. Đây chính là sức mạnh kinh người của Hannibal, trong thiên hạ quân chủ nào có thể có nhiều người mạnh sẵn sàng chịu chết như vậy?
Một kích toàn lực của sát thủ vàng tối thượng đỉnh, hoàn toàn hung hãn không sợ chết. Trong mắt họ lấp lánh ánh sáng nóng bỏng, không sai, bọn họ cũng có tín ngưỡng, chỉ có điều tín ngưỡng của họ không phải Thần thú mà là sự trung thành đối với đế quốc Hannibal.
Giết...
Tấn công tam giác, nhanh như chớp, mạnh như gió bão.
Trên gương mặt trẻ trung của Giáo hoàng lộ ra vẻ khinh thường, "Ta nói, thân thể các ngươi sẽ rơi vào bùn lầy!"
Lập tức thân hình ba sát thủ vàng tối thượng đỉnh trở nên chậm lại, bọn họ toàn lực tiến lên nhưng chỉ chậm chạp như trẻ con tập bò. Giáo hoàng cách bọn họ không đến một mét.
Khoảng cách bình thường có thể vượt qua trong chớp mắt, lúc này trở nên xa vời như chân trời góc biển.
"Ta nói, phải trừng phạt tội lỗi của các ngươi!"
Âm thanh của Giáo hoàng vẫn bình tĩnh trước sau như một nhưng lại thấm vào xương tủy. Sau đó ba chiến sĩ vàng tối trơ mắt nhìn dao găm của mình đâm vào trái tim chính mình.
Cả quá trình giống như là thần uy.
Trong màn máu bắn tung tóe, Giáo hoàng nhìn lên không trung, vô cùng thần thánh.
Thần uy Giáo hoàng thể hiện ra đã nâng cao sĩ khí của quân đoàn Thần thú rất nhiều. Benedict mười lăm tựa như một lá quân kì định hướng cho quân đội, đồng thời cũng khiến thiết kỵ Hannibal chấn động cực lớn. Đây chính là uy thế của Giáo hoàng sao?
Một cánh quân đội do toàn quái vật lớn tạo thành lao ra từ giữa kỵ binh đoàn Hannibal, quân đoàn Bỉ mông!
Giáo đình danh chấn thiên hạ cũng từng có một quân đoàn như vậy, nhưng Giáo đình bây giờ đã không thể thành lập một quân đoàn Bỉ mông ra hồn, số lượng không đủ thì không có hiệu quả gì.
Mà quân đoàn Bỉ mông của Hannibal có những năm nghìn người, trong đó có đến hơn mười Bỉ mông vàng!
Đây chính là Hannibal, đây là sức mạnh thật sự.
Quân đoàn Bỉ mông lao vào quân đoàn Thần thú như bổ dưa cắt rau, người dẫn đầu chính là Chiến Thuyền!
Đại Kim dẫn đại quân Bỉ mông cuồn cuộn lao vào, trên người mỗi Bỉ mông có hai tên sát thủ, phụ trách đánh lén hai bên Bỉ mông, quả nhiên là không gì cản nổi.
Huyền Diệp nhìn Giáo hoàng trên không trung, hắn cũng rất là khâm phục thần uy của Giáo hoàng. Loại sức mạnh này quả thật đã vượt qua sức người.
"Điện hạ, đã đến lúc chúng ta nên ra tay rồi".
Phía sau Huyền Diệp là năm người mạnh Swan cấp vàng tối.
"Đợi chút nữa".
Huyền Diệp lắc đầu, Giáo hoàng quả thật lợi hại nhưng Huyền Diệp có thể cảm thấy sau khi sử dụng uy lực lớn như vậy Giáo hoàng cũng không còn vẻ ung dung như lúc đầu.
Phải tiêu hao thêm một chút nữa! Kỳ thực trước khi khai chiến Huyền Diệp lo lắng nhất chính là bí thuật của Giáo đình do Giáo hoàng nắm giữ, nhưng bây giờ thấy cũng chỉ đến thế, Giáo hoàng quả thật có thể địch được ngàn người, nhưng vậy thì sao?
Đợt xung kích của quân đoàn Bỉ mông làm cho quân đoàn Thần thú xuất hiện một chút hỗn loạn, cục diện xuất hiện bước ngoặt.
Giáo hoàng ở trên không trung quan sát cả chiến cuộc, tấn công mũi nhọn của Hannibal, dập tắt thế công của bọn họ chính là việc Giáo hoàng phải làm.
Quyền trượng của Giáo hoàng đột nhiên chỉ thẳng vào vị trí quân đoàn Bỉ mông đang xâm nhập quân đoàn Thần thú, mặt đất đột nhiên nứt ra, một số Bỉ mông không thể né tránh rơi thẳng xuống vực sâu.
Đại Kim đột nhiên từ trong khe nứt xông lên ngẩng mặt gào thét, một đôi mắt to như chuông đồng nhìn Giáo hoàng chằm chằm, đám Bỉ mông phía sau cũng điên cuồng hét lên rung trời chuyển đất.
Đại Kim dẫn quân đoàn Bỉ mông xông về phía Giáo hoàng, các Bỉ mông vàng sáng và một đống Bỉ mông bạc trắng đều chạy theo Đại Kim như điên, không để ý đến bất cứ thứ gì khác.
Cái chết và sức mạnh của Giáo hoàng có thể làm cho những người khác lui bước nhưng lại chỉ khiến Bỉ mông giận dữ.
Nhìn quân đội vẫn tràn lên như nước lũ, khóe miệng Huyền Diệp lộ ra ý cười. Hắn rất kiêu ngạo, chiến sĩ của hắn không hề bị Giáo hoàng dọa nạt, như vậy là được rồi. Đến bây giờ thắng lợi của trận chiến đấu này đã gần như nằm trong tay hắn, Giáo hoàng còn có thể thi triển ra mấy lần thần thuật uy lực lớn như vậy?
Quân đoàn Bỉ mông không lùi mà tiến tới quả thật tạo thành áp lực rất lớn cho Giáo hoàng. Quan trọng nhất là trong lòng một số binh lính quân đoàn Thần thú lại bắt đầu sinh ra cảm giác ỷ lại, họ hi vọng Giáo hoàng làm được nhiều hơn.
Đại Kim vồ chết một chiến sĩ, cầm lấy trường thương của hắn rồi đột nhiên ném về phía Giáo hoàng trên không trung. Các Bỉ mông khác cũng học theo, lập tức mấy trăm cây thương thanh kiếm bay về phía Giáo hoàng, uy lực hung mãnh hơn cung tên nhiều.
Quyền trượng của Giáo hoàng chỉ ra, một tiếng nổ vang lên, gợn sóng tràn ra, tất cả vũ khí đều bị chấn động thành bột phấn. Sau đó quyền trượng lại chỉ xuống.
Mặt đất xung quanh vị trí của Đại Kim đột nhiên sụt xuống, mấy Bỉ mông cấp vàng sáng cùng bị đập xuống đất.
Các kỵ sĩ của quân đoàn Thần thú xung quanh đánh tới nhưng lại có một bóng dáng lao ra kèm theo một vệt bông tuyết. Bóng Ma xuất hiện.
Bóng Ma kéo Đại Kim lên, "Ném ta lên!"
Bóng Ma nói, ám sát Giáo hoàng, đây đại khái là vinh quang cao nhất của mỗi một sát thủ.
"Được!"
Với sức mạnh của mình, Bóng Ma còn chưa đến mức không chịu được một đợt tấn công của Giáo hoàng, nhưng rõ ràng uy lực của Giáo hoàng đã yếu bớt rất nhiều nếu không lần này đám người Đại Kim đã mất mạng rồi chứ không chỉ bị đánh chui xuống đất như vậy.
Đại Kim ném Bóng Ma lên, đối mặt với Giáo hoàng không gì làm khó được thì mọi ẩn nấp đều không có hiệu quả, chỉ có cách tấn công trực tiếp nhất.
Nhiều năm hợp tác làm cho bọn họ luôn có thể phối hợp ăn ý nhất.
Đại Kim dùng toàn lực, cùng với một tiếng gầm, Bóng Ma lao vào Giáo hoàng trên không trung như đạn pháo.
Có người nói đại nhân vật tạo nên lịch sử.
Nhưng thường thường người thay đổi lịch sử đều là nhân vật nhỏ.
Lúc này Giáo hoàng quả thật rất giận, ông đã thi triển nhiều lần uy lực lớn như vậy nhưng quân đoàn Thần thú vẫn không thể hiện ra ưu thế nào. Còn kẻ thù trừ xuất hiện một chút bối rối lúc đầu thì bây giờ đã nhanh chóng ổn định.
Chỉ phân tâm trong nháy mắt điềm báo đã xuất hiện, một bóng đen bay tới phía ông.
Thần uy bắn ra hầu như vô thức, ầm...
Máu bắn tung tóe, là máu của Bóng Ma. Bị thần uy chấn động, lục phủ ngũ tạng Bóng Ma suýt nữa bị chấn nát, nhưng khóe miệng Bóng Ma lộ ra một tia hưng phấn, bởi vì Giáo hoàng cũng đã bị thương!
Dòng máu màu vàng từ khóe miệng Giáo hoàng chảy ra, giận dữ, đó là sự giận dữ vô biên vô hạn.
Thân thể Bóng Ma rơi xuống trong đại quân Mông Gia, bất kể là vàng sáng thượng đỉnh hay là vàng tối thượng đỉnh đều sẽ bị chém thành thịt vụn, nhưng Bóng Ma không hề để ý, đáng giá!
Ầm ầm...
Một bóng dáng to lớn xông tới, Bóng Ma rơi xuống đất, vô số đao kiếm chém tới nhưng lại bị một bóng dáng ngăn cản, máu thịt tung tóe.
Đại Kim hét lớn một tiếng, đưa tay bắt được Bóng Ma ném ra ngoài, giữa không trung sợi tơ vàng của Bóng Ma bắn ra quấn chắc vào móng vuốt Đại Kim. Vừa rơi xuống đất Bóng Ma lập tức kéo tay, trước khi bị chém thành thịt vụn Đại Kim đã thuận thế cuộn người biến thành một hình cầu màu vàng ầm ầm lăn về phía Bóng Ma.
Cũng chỉ có sự ăn ý đến cực hạn mới có thể chạy thoát từ một tình huống nguy hiểm như vậy.
Huyền Diệp gật đầu, "Bị thương là được rồi, động thủ đi!"
Các chiến sĩ vàng tối Swan phía sau lập tức lắc người đánh về phía Giáo hoàng.
Vết thương Bóng Ma gây ra cho Giáo hoàng không hề nặng nhưng lại làm cho hình tượng vô địch của Giáo hoàng xuất hiện sơ hở, hắn không phải bất tử, cũng không phải thần mà chỉ là một người thường.
Năm Swan vàng tối không hề chủ động tấn công mà liên thủ sử dụng chiến ca cấm bay, qua những đợt tấn công vừa rồi có thể thấy được phạm vi khống chế của Giáo hoàng, hơn nữa phạm vi này còn đang thu nhỏ.
Hiển nhiên Benedict mười lăm cũng phát hiện điểm này, ông tiêu hao tính mạng đổi lấy sức mạnh nhưng sức mạnh loại này cũng có mức độ, dù sao thân thể của ông cũng không còn trong thời kỳ thượng đỉnh, ông đã già lắm rồi.
"Ta nói, thần uy như biển, người phạm phải chết!"
Ánh vàng lóe lên nhưng năm Swan lập tức né tránh, bây giờ bọn họ đã có thể cảm thấy cái gọi là thần uy này. Một chiến sĩ Swan không tránh kịp bị ánh vàng quấn quanh, trong nháy mắt bạo thể mà chết.
Bốn Swan còn lai vẫn tiếp tục hát chiến ca cấm bay, phía dưới đang chiến đấu kịch liệt còn bên trên các chiến sĩ vàng tối Swan không hề tác chiến chính diện với Giáo hoàng mà chỉ làm phiền, tránh né thuật tiên đoán lớn của Giáo hoàng. Sức mạnh của Giáo hoàng đã yếu bớt, thuật tiên đoán lớn không còn vô hình như trước nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.