Chương 415: Thế này là thế nào?
Khô Lâu Tinh Linh
29/03/2013
Không nghe nói có người mạnh vàng tối nào sẽ lên sân đấu, hơn nữa làm gì có người mạnh cấp vàng tối nào lại đi làm trò biểu diễn vô nghĩa như vậy.
Ma giáp gai đang vùng vẫy điên cuồng, yêu lực cũng không ngừng lên cao, phong ấn trên lồng giam cũng đang không ngừng bị suy yếu, nó đã sắp có thể phá vỡ phong ấn rồi.
Đây không phải chuyện đùa.
Neberro thấy thời cơ đã đến.
"Giết chết ma giáp gai!"
Neberro vung tay lên, binh lính mở cánh cửa rào chắn bằng sắt trước mặt ra. Neberro dẫn đầu đi lên sân đấu.
Trong nháy mắt Neberro xuất hiện cả sân đấu đều trở nên cực kì rực rỡ dưới ánh mặt trời. Âm thanh trên sân đấu từ từ hạ thấp, sau đó là tiếng hoan hô nổi lên như sấm dậy. Tất cả Thú tộc đều đang hò reo tên của hắn, Neberro.
Đây chính là vinh quang Neberro, minh tinh chói mắt nhất của Mông Gia, tương lai của đế quốc.
Neberro giơ cao thanh kiếm kỵ sĩ trong tay, tiếng hoan hô của Thú tộc lập tức lại thêm cuồng nhiệt. Các cô gái Thú tộc đang ở gần lối đi của chiến sĩ hét lên không thể nào khống chế được, dường như đều đang khao khát có thể lập tức chui xuống dưới hông Neberro...
Có Neberro ở đây, Thú tộc sẽ không lo lắng gì lãnh chúa yêu thú nữa.
Đám người Saphire, Montmar đi ra trước, ánh nắng chiếu xuống, đứng ở đây nhìn lên cả sân đấu có cảm giác như đang đứng trước cả thế giới.
Trâu Lượng và Murphy đi ở giữa đội ngũ, hai người đang nhìn con ma giáp gai. Con lãnh chúa yêu thú này thực sự không dễ đối phó, nhất là trong tình huống đội ngũ này không hề đồng tâm hợp lực.
Khán giả cũng tỏ vẻ không hiểu, vì sao lại có một đám thanh niên?
Neberro muốn cho yêu thú điểm tâm trước?
Xem ra không giống.
Lập tức đã có người nhận ra mấy nhân vật phong vân của đế đô như Gregg, Michiwa, Olivia, hiển nhiên bọn họ không thể và cũng không nên trở thành điểm tâm của yêu thú.
Neberro lùi sang một bên, hiển nhiên hắn không tham dự hoạt động đối phó yêu thú.
Đã hiểu rõ mọi chuyện, Montmar cười hì hì, "Xem ra Giáo hoàng muốn để chúng ta thể hiện một chút, lên thôi!"
Một tiếng gầm vang lên, Montmar thú linh biến đầu tiên. Một con Bỉ mông đồng thau to lớn xuất hiện. Montmar vừa biến thân thì Saphire cũng lập tức biến thành Bỉ mông.
Mười bốn người xuất sắc của thế hệ trẻ đối phó với lãnh chúa cấp năm mươi mạnh mẽ, cho dù là những người biết rõ năng lực của họ nhất cũng không đoán được kết quả.
"Bệ hạ, có phải hơi mạo hiểm không?" O'Donna hỏi, thân là Hội trưởng Công hội nhà mạo hiểm, chính vì bà đã thấy quá nhiều chuyện mạo hiểm nên mới càng chú ý đến an toàn.
Mười bốn người này có thể nói là tương lai của đế quốc. Sức tấn công của yêu thú cấp năm mươi rất đáng sợ.
"O'Donna, thanh niên bây giờ khác chúng ta trước kia nhiều... Một lát nữa ngươi sẽ thấy".
Benedict mười lăm mở mắt ra. Đại đa số thời gian Giáo hoàng đại nhân đều tỏ ra già nua mệt mỏi, xem như chỉ còn cách cái chết không xa, nhưng đã nhiều năm như vậy trôi qua, những người không nên chết cũng đã chết rồi còn ông ta thì vẫn sống tử tế.
Giáo hoàng không hề phát biểu gì. Có lẽ rất nhiều người muốn có cơ hội này nhưng Benedict mười lăm đã là Giáo hoàng nhiều năm nên hiển nhiên không cần phải làm vậy.
Ma giáp gai vùng vẫy càng ngày càng mãnh liệt, thân hình to lớn đang ngày càng lớn hơn. Nó không ngừng lao vào lồng giam.
Mười bốn người lập tức hình thành ba đội ngũ nhỏ. Bên trái là Buenaven, Joyner, Sofi và Montmar, do Trâu Lượng và Murphy dẫn đầu. Chính giữa là Olivia, Saphire, Lolita, do Gregg và Michiwa đứng đầu. Trận tuyến phía bắc do Peloponisos dẫn đầu, phía sau là Long Gia và Khỉ.
Đột nhiên mọi người phát hiện các tỉnh phía nam luôn luôn yếu thế lại chiếm gần nửa giang san trong đội ngũ mười bốn người này.
Đây là điều trước kia không ai dám nghĩ. Mặc dù có thể khả năng đi tiếp vào vòng sau của sáu người này có thể không cao nhưng cũng đã nói rõ rất nhiều vấn đề. Các tỉnh phía nam đã hoàn thành được một cuộc lật đổ ngoạn mục.
"Arthur, làm thế nào?"
Murphy trầm giọng nói, kỳ thực chính là nhường quyền chỉ huy cho Arthur. Lúc này nhiều chỉ huy sẽ chỉ làm cục diện càng hỗn loạn, mà trong mặt này mọi người đều tương đối tín nhiệm Arthur.
"Xem tình hình mà ứng biến. Cáo, ngươi biết gì về con này không?"
"Yêu thú lãnh chúa không có con nào dễ đối phó, về cơ bản cũng không có điểm yếu rõ ràng. Nếu như nói nó có điểm yếu thì chính là tốc độ di động không nhanh lắm".
Buenaven cũng không phải vạn sự thông, nhất là khi đối mặt với yêu thú lãnh chúa thì rất nhiều lúc cho dù có điểm yếu cũng không phải cấp bậc này của bọn họ có thể lợi dụng được. Nhất là lần này hoàn toàn không có chuẩn bị, lại bị hạn chế trong sân đấu, không có đường lui và địa hình để lợi dụng.
Không tỉnh táo phân tích như phía nam, phía bắc tỏ ra cuồng bạo và trực tiếp, còn đế đô, đại khái không thật sự coi trọng. Mặc dù yêu thú cấp năm mươi hung mãnh nhưng bọn nhỏ đế đô đều lắm tiền nhiều của, sợ rằng đến thời điểm mấu chốt đều có phương pháp bảo vệ tính mạng của chính mình.
Có điều trước mặt hai trăm ngàn Thú tộc đế đô, thứ bọn họ cần không phải bảo vệ tính mạng mà làm sao giết chết ma giáp gai.
Đáng tiếc Giáo hoàng không định cho bọn họ thời gian chuẩn bị.
Lên...
Ma giáp gai rốt cục phá vỡ lồng giam, trong nháy mắt nó đã lớn lên bốn năm lần, cơ thể dài đến mười bảy mười tám mét. Cái đuôi to lớn đột nhiên vung lên mang theo một luồng gió lốc quét về phía mọi người. Tất cả mọi người tản ra trong nháy mắt.
Mặt đất cứng rắn nơi cái đuôi của ma giáp gai quét qua bị cày xới như đậu phụ. Lãnh chúa bị nhốt chưa từng cuồng bạo như bây giờ, nó ngẩng mặt điên cuồng gầm lên, sự giận dữ trong lòng đã lên đến cực hạn. Mạnh mẽ như nó vậy mà lại bị nhốt, sự đè nén trong thời gian dài đó giờ khắc này điên cuồng phát tiết. Do có sự tồn tại của thần khí lông đuôi bảo vệ nên ma giáp gai chỉ có thể cảm thấy hơi thở rõ ràng của hơn mười kẻ thù giữa sân. Cho dù đám này không mạnh mẽ bằng những người giam cầm nó nhưng cũng đủ để nó phát tiết một chút.
Sự cuồng bạo của lãnh chúa yêu thú cũng làm cho khán giả trở nên cuồng nhiệt. Mặc dù đại đa số đều không biết những người trẻ tuổi này đến đây làm gì nhưng bây giờ thì rõ ràng họ phải đối phó với lãnh chúa yêu thú.
"Mọi người cần đồng tâm hiệp lực, nếu không chắc chắn hữu tử vô sinh. Các chiến sĩ theo ta lên!"
Đây là lãnh chúa yêu thú cấp năm mươi, không phải chuyện đùa. Khi lồng giam bị phá vỡ, luồng yêu lực khổng lồ làm cho mọi người đều rõ ràng điểm này.
Ngao ~
Ma giáp gai đột nhiên nhảy lên, nhưng khi lên tới bảy tám mét lại lập tức rơi xuống. Trên người nó xuất hiện một sợi dây xích nửa trong suốt, mặc dù là lãnh chúa yêu thú cũng không thể kéo đứt được.
Ma giáp gai hết chạy đông lại chạy tây cố gắng giật đứt dây xích nhưng sợi xích chỉ to bằng cánh tay lại vẫn khóa chặt nó. Một đầu còn lại của dây xích chỉ thả trên mặt đất mà không hề buộc vào bất cứ thứ gì.
Ma giáp gai đột nhiên tung vuốt đánh vào dây xích, ầm một tiếng, nhưng dây xích vẫn không hề hấn gì. Ma giáp gai giận dữ chuyển hướng sức chú ý sang đám người Trâu Lượng.
Mọi người đã lần lượt Thú linh biến, hình dạng Bỉ mông của Saphire và Montmar đã hấp dẫn sức chú ý của ma giáp gai. Những chiếc gai xương trên người nó bắn ra như tên nhọn. Có cuồng vọng đến mấy thì Saphire và Montmar cũng không dám đối mặt chính diện, cả hai lập tức né tránh. Mấy chiếc gai xương đâm xuyên xuống mặt đất rồi lại lập tức co về.
Trên người ma giáp gai ít nhất cũng có hàng chục chiếc gai xương như vậy. Mẹ nó, thế này thì đánh kiểu gì chứ?
Mặc dù nó đã bị xích nhưng cũng không có ai có thể tới gần.
Lúc này ở phía dưới sân đấu một tay William cầm cái hộp sáng lấp lánh, tay kia thì đang bận rộn.
"Sang tiền sang tiền!"
"William, ngươi thật là tàn nhẫn. Bố đã thua cho ngươi cả tháng tiền lương rồi mà!"
"Thua thì phải chịu, nhanh lên, nhanh lên! Ngươi lắm tiền nhiều của, hết tiền thì sang tên tòa nhà ở ngoại ô hay thậm chí tiểu thiếp của ngươi cũng được. Ta không ngại đâu".
Đôi mắt tam giác của William khép lại thành một sợi chỉ.
"Mẹ nó chứ, vợ được không?"
"Biến đi, ta cần bà già ấy làm gì?"
"Chúng ta chơi như vậy có được không? Tốt xấu cũng là quái vật cấp năm mươi, nhỡ có rối loạn gì thì không ổn đâu".
"Ha ha, đám nhóc con này chưa chắc đã dễ chọc, huống hồ bên trên còn có Neberro mà".
William xua tay gợi ý ba người khác tiếp tục đánh bài. Ba chiến sĩ vàng sáng...
Chủ quản William tham gia huấn luyện kỹ xảo chơi bài của cửa hàng thú linh Mạnh Nhất, trình độ tăng vọt nên bây giờ đang vội vã gỡ lại tiền học phí.
Mỗi lần nghĩ đến mức phí cao lục thân không nhận của Arthur đại nhân William lại thấy đau lòng.
"Arthur, để phía bắc đánh trận đầu chứ?"
Thấy Arthur chuẩn bị ra tay Buenaven vội hỏi.
"Cùng tiến lên!"
Bây giờ không phải lúc bảo tồn sức mạnh, quyền trượng đã xuất hiện trong tay Arthur. Sư tử vàng gầm rống một tiếng, quả nhiên là khí phách rung trời chuyển đất.
Ma giáp gai vốn đang tập trung sức chú ý vào đám Peloponnisos bên kia đột nhiên xoay người nhìn gã chiến sĩ này, đối với nó thì đây chỉ là một con sâu mà thôi.
Murphy đã lên đài.
Hai cây gai xương bắn qua bên người Murphy. Phía bên kia Peloponnisos cũng đã lên sàn. Đối mặt với đối thủ như vậy, mạnh mẽ như Peloponnisos cũng phải mặc bộ áo giáp đồng thau của hắn. Kiểu dáng áo giáp tương đối cổ xưa làm cho Peloponnisos càng giống một chiếc xe bọc thép hạng nặng.
Gregg cũng biết rõ cần vì đại cục, hắn dẫn theo đám người đế đô lên sân. Kỳ thực cho dù hắn không làm vậy thì cũng vô dụng vì Olivia đã lên rồi.
Hai gã Bỉ mông vốn đang đứng phía trước nay lại bịvượt qua, thân pháp của những người khác đều rất nhanh, mặc dù tấn công của ma giáp gai vẫn mãnh liệt nhưng lại không thể đẩy lùi bọn họ.
Một đám người cùng nhau lao tới cũng không làm ma giáp gai sợ hãi. Bàn chân khổng lồ của nó đột nhiên đập mạnh xuống đất, sóng chấn động cuồn cuộn tràn ra xung quanh đánh tan đội hình của đám thanh niên. Liền sau đó gai xương lại bắn ra như bóng với hình, Michiwa và Olivia lập tức lên không, hai bóng dáng một đen một trắng đan xen lên cao, mấy chiếc gai xương cũng lập tức bay theo truy kích.
Mặc dù mọi người đã bắt đầu tấn công nhưng Trâu Lượng vẫn chưa ra tay. Hắn chỉ lấy ra quyền trượng của mình. Một tế ti đột nhiên xuất hiện giữa một đám chiến sĩ tỏ ra hơi lạc lõng.
"Lộ Dao, ngồi đi".
Giáo hoàng đột nhiên quay đầu nói với Lộ Dao phía sau.
"Bệ hạ, con đứng là được rồi", Lộ Dao nói, nàng rất lo lắng cho tình hình phía dưới. Lãnh chúa yêu thú cấp năm mươi, hơn nữa còn là loại hình sức mạnh, thật không biết nên xuống tay thế nào.
"Con cảm thấy chiến ca của Arthur có thể có tác dụng không?"
"Nhất định có thể!"
Lộ Dao nói kiên định. Kỳ thực mấy ngày nay Giáo đình không chỉ một lần ám chỉ nàng có thể ở lại. Ở lại Giáo đình nàng có thể đạt được chức vị rất cao và tiền đồ rộng lớn hơn, nhất là sau khi Giáo đình chứng kiến tận mắt năng lực chữa trị thần kỳ của nàng, cho dù thật sự phong nàng chức thánh nữ cũng không có gì đáng ngại.
Thời gian này học tập tại Giáo đình vốn chính là đã mang dấu ấn của Giáo đình, cũng coi như là người được Giáo đình bồi dưỡng ra. Nàng đảm nhiệm thánh nữ thì uy vọng của Giáo đình cũng sẽ tăng lên rất nhiều, chỉ có điều Lộ Dao lại coi thường loại ám chỉ này.
"Ta nghe nói con không hề muốn ở lại đế đô. Mục đích của lần tập huấn này là để khai quật nhân tài, nếu ở lại đế đô con sẽ có không gian phát triển rộng lớn hơn".
Giáo hoàng nói chậm rãi, ông không hề để ý đến tình cảnh chiến đấu kịch liệt trên sân đấu.
"Bệ hạ, Đại tế ti Arthur đi đâu con sẽ theo đó. Chiến ca của con là do cậu ấy dạy. Có ơn phải báo là phẩm chất cơ bản của Thú tộc. Mong Giáo hoàng bệ hạ thành toàn".
Lộ Dao nói, lúc này nàng phải biểu đạt rõ ràng ý nguyện của mình.
Benedict mười lăm gật đầu lạnh nhạt, "Con phải biết khó khăn con sẽ phải đối mặt còn nhiều hơn nhiều so với tưởng tượng. Đứa nhỏ Arthur này rất không yên phận, có thể sẽ gây ra không ít phiền phức".
Lộ Dao mỉm cười, "Con mong được cùng cậu ấy chiến đấu, chết cũng không tiếc".
Benedict mười lăm không nói gì nữa, trong ánh mắt lơ đãng hiện lên một nét hài lòng.
Peloponnisos, Murphy, Gregg, Olivia và Michiwa đã hình thành trận tuyến thứ nhất để đối phó ma giáp gai. Sức mạnh và sự linh hoạt của năm người đều có thể ứng đối tấn công gai xương của ma giáp gai, nhưng cũng chỉ có thể vẻn vẹn tới gần mà không thể hình thành sát thương hữu hiệu. Hơn nữa họ cũng không dám tới gần quá. Hiển nhiên lãnh chúa cấp năm mươi cũng sẽ không để bọn họ vào mắt.
Đội thứ hai là hai sát thủ Joyner Buenaven và Khỉ, những người này bị gai xương của ma giáp gai khiến cho không thể tiếp cận được. Bản thân ma giáp gai là loại hình yêu thú sức mạnh nhưng tấn công bằng gai xương của nó lại có thể bao trùm phạm vi lớn, trong nhu có cương.
Cung tên của Sofi cũng không thể tạo thành sát thương hữu hiệu. Mũi tên cấp bậc đồng thau căn bản không thương tổn được loại đối thủ trọng công trọng phòng này, mà số lượng mũi tên vàng cũng có hạn, Sofi cũng không thể sử dụng thoải mái. Đặc biệt là trong tình hình đối thủ chưa xuất hiện sơ hở thì sử dụng mũi tên vàng chính là lãng phí thuần túy. Mũi tên cấp vàng sáng cũng chỉ có thể phá vỡ phòng ngự chứ không thể tạo thành sát thương trí mạng.
Yếu hại ở đâu?
Toàn thân ma giáp gai đều được bao bọc trong lớp vỏ cứng, những chiếc gai xương trên thân có thể co duỗi thoải mái, trong nháy mắt có thể bắn ra hơn mười mét, công phòng nhất thể. Cái đuôi to lớn với những chiếc gai như một cây lang nha bổng càng là lợi khí, một khi bị quét trúng thì chắc chắn sẽ bị đập thành thịt nát. Các chiến sĩ ở đây căn bản không thể ngăn cản tấn công của lãnh chúa yêu thú.
Mà ma giáp gai cũng không phải loại hình tấn công phạm vi kiểu pháp thuật như lãnh chúa ngư long, các chiến sĩ như Murphy cũng không có biện pháp đối phó với nó. Đám người Murphy hiểu rõ điều này vì đây không phải lần đầu tiên họ phải đối mặt với đối thủ mạnh mẽ như vậy.
Quyền trượng chiến ca của Trâu Lượng giơ lên cao, bản chất toàn bộ bùng nổ.
"Bao nhiêu lần ngã xuống trên đường, bao nhiêu lần gãy cánh..."
Chiến ca tín ngưỡng.
Nhưng tựa hồ tiếng ca căn bản không thể uy áp khổng lồ của lãnh chúa yêu thú. May là các chiến sĩ Thú tộc trẻ tuổi ở đây đều là đỉnh cấp, còn nếu như là cấp đồng thau bình thường thì khi đối mặt với loại uy áp này chưa chắc đã có thể đứng vững được.
Nói thẳng, từ sự chờ mong ban đầu khán giả đã dần dần cảm thấy vô vị. Mười mấy tên nhóc cấp đồng thau đối mặt với yêu thú ma giáp gai ngang tàng công thủ toàn diện chỉ có thể trốn đông trốn tây, căn bản không giải quyết được vấn đề gì. Thỉnh thoảng có thể thực hiện vài đợt tấn công nhưng cũng chỉ đáng gãi ngứa cho ma giáp gai. Lãnh chúa yêu thú thậm chí còn không thèm phản ứng.
Joyner vừa thử tấn công thăm dò, tốc độ và khả năng ẩn nấp của nàng quả thật đã được nâng cao rất nhiều sau đợt tập huấn. Có sự quấy nhiễu của mọi người, yêu thú lãnh chúa thật sự không phát hiện ra Joyner, nhưng dao găm của Joyner cũng không thể phá vỡ phòng ngự của nó. Lớp vỏ dày và cứng đó đúng là thứ quá khó chịu đối với sát thủ, xem ra thật sự chỉ có thể tấn công yếu hại. Nhưng Joyner và những người khác đều không tìm được sơ hở rõ ràng của ma giáp gai.
Mắt?
Yêu thú kiểu năng lực như nữ yêu mắt bạc đều có điểm yếu nhưng loại yêu thú siêu phòng ngự như ma giáp gai thì không có. Mí mắt của nó cũng chính là vỏ cứng, còn cổ họng ...nó không có cổ họng!
Đây là loại hình Joyner ghét nhất và cũng loại làm cho Buenaven vô cùng ức chế. Đối mặt với loại quái vật hạng nặng này lực hút của hắn không thể giải quyết được vấn đề gì ngoài việc thay đổi một chút quỹ tích di chuyển để né tránh gai xương tấn công.
Không có nguyên nhân nào khác ngoài việc thú linh không đủ mạnh mẽ.
Peloponnisos và Murphy đều áp sát tương đối thận trọng. Hai người này sẽ không làm việc lỗ mãng, trước mặt không phải một con yêu thú nhỏ mà đó là lãnh chúa yêu thú kiểu sức mạnh thật sự.
Peloponnisos đã tấn công thăm dò hai lần nhưng không hề có kết quả. Lực phản chấn mạnh mẽ như muốn nói cho Peloponnisos biết nếu không dùng toàn lực thì sẽ không thể có một chút tác dụng nào.
Murphy cũng đã thăm dò một lần, tình hình cũng na ná như Peloponnisos. Mục đích của hắn khác Peloponnisos, hắn đang tìm yếu hại, nếu như đánh chính diện thì cho dù dùng toàn lực cũng chưa chắc có thể phá vỡ.
Long Gia là chiến sĩ lá chắn kiểu phòng ngự hiếm thấy, mặc dù lá chắn có thể ngăn cản được gai xương nhưng cả người lại bị đánh bay ra ngoài. Khỉ thì linh hoạt nhảy tới nhảy lui, liên tục vung gậy đánh. Mặc dù hình thể gầy yếu nhưng Khỉ tấn công lại phi thường cương mãnh. Tuy vậy gai xương của ma giáp gai vẫn có thể hóa giải được tấn công của gã rồi tiếp tục bắn tới. Nếu không có Gregg lao xuống ném Khỉ ra ngoài thì tên này đã trở thành người đầu tiên anh dũng hy sinh rồi. Sau đó Gregg liên tiếp lắc mình trốn tránh năm sáu mũi gai xương bay ra ngoài làm mọi người hoa cả mắt.
Michiwa đã chạm được đến ma giáp gai nhưng tựa hồ năng lực của nàng còn chưa đến mức có thể hút khô yêu thú khổng lồ. Cảm thấy không ổn, Michiwa vội tránh ra xa. Quả nhiên bị đau nên ma giáp gai lập tức bắn ra toàn bộ gai xương trên người, ngay cả Peloponnisos cũng phải tạm thời tránh ra. Hai gã Bỉ mông hình thể lớn không giỏi né tránh thì trực tiếp bị đánh bay. Khả năng sáng tạo của Montmar rất tốt, hắn cuộn mình thành một quả bóng rồi bị ma giáp gai đánh văng ra ngoài hơn hai mươi mét như một con quay rồi đập vào trên vách tường, trời đất quay cuồng.
Hiển nhiên ma giáp gai không dự định tiếp tục chơi đùa với trẻ con, nó chuẩn bị xông lên giết chết vài người trước nhưng lại quên mất là mình đang bị xích. Vừa xông lên đã bị dây xích mạnh mẽ giật trở lại rơi xuống đất, ma giáp gai giận dữ há mồm gào thét.
Oành...
Một làn sóng hồ quang mờ nhạt mắt thường có thể thấy được lan nhanh ra: Sóng trọng lực!
"Mau tránh ra!"
Peloponnisos gầm một tiếng, những người khác nhanh chóng tránh ra. Không có cảnh tượng nổ tung như trong tưởng tượng mà chỉ thấy vù một tiếng, mặt đất lõm xuống gần mét như trực tiếp bị ăn mất.
Xẹt...
Tường bảo vệ của sân đấu xuất hiện một lỗ thủng lớn như bị quái vật cắn mất nhưng sóng trọng lực lại bị thần khí lông đuôi bảo vệ chặn đứng. Mặc dù vậy người xem cũng bị dọa nhảy dựng lên. Những người ngồi ở phía trước đều không phú thì quý, lập tức tiếng chửi bới vang lên ầm ĩ, toàn trường cũng đều rì rầm bàn tán.
Đây mẹ nó là cái gì? Ngồi xem yêu thú nổi bão chắc?
Đã xích chặt lại rồi mà còn không làm gì được nó, chẳng lẽ phải làm cho yêu thú nằm yên không hề nhúc nhích các ngươi mới giết được sao?
Các loại đồ vật ném xuống rợp trời, vẻ mặt các thành viên nguyên lão hội trên khán đài cũng không thật sự dễ coi.
"Giáo hoàng bệ hạ, chiến đấu trên sân đấu là dùng để dùng để lấy lòng dân chúng, nếu như tình hình không ổn thì nên chấm dứt càng nhanh càng tốt còn sắp xếp nội dung khác, nếu không hậu quả sẽ không thể tưởng tượng được".
Nói chuyện là trưởng lão thâm niên Kanero, một lão quý tộc Fox lâu đời còn lớn tuổi hơn cả Giáo hoàng, hắn là một Thú tộc có danh vọng, bình thường ai cũng phải nể mặt hắn vài phần.
Lúc này cũng chỉ có hắn mới dám nói như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.