Chương 251: Tình thánh ngữ lục.
Khô Lâu Tinh Linh
29/03/2013
"Có vẻ bạn ngoan rồi đấy, nào, ăn một miếng!"
Gina xé ra một miếng thịt đặt ở trước mắt Trâu Lượng, mùi thơm mê người lan ra, Trâu Lượng trợn mắt, "Tớ biết Nana xinh đẹp nhất là người tốt mà".
Vừa há mồm tay Gina đã giật lại cho miếng thịt vào mồm mình, "Không muốn ăn thì thôi, tốt hay xấu liên quan gì đến bạn?"
Trâu Lượng vô cùng hối hận, lúc này là lúc nào mà mình còn nói nhảm nhiều như vậy.
Rốt cục Gina cũng mềm lòng, đưa cho Trâu bạn học một cái chân, Trâu bạn học nhai nuốt cả xương, đúng là mẹ nó ngon, chưa bao giờ ăn thứ gì ngon như thế, còn thịnh soạn hơn mấy vạn lần yến tiệc của Giáo hoàng.
Gina chỉ trêu Trâu Lượng một chút, hơn nửa con thỏ vẫn chui vào bụng hắn, đối với việc hai người có thể thoát chết Gina cũng tràn ngập tò mò, Trâu Lượng không hề nhiều lời, chỉ nói tìm được cơ quan, sau đó các chiến sĩ đó lại phong ấn Tuyết nữ lần nữa.
Dù sao thì phong ấn cũng đã xử lý tốt, hắn hiển nhiên không dự định giao ra thánh lệnh, lợi ích của thánh lệnh không chỉ như vậy.
Gina nghe xong cũng thấy kì lạ, nếu chuyện đã được giải quyết một cách may mắn thì cũng coi như là một công lớn, có điều không có chứng cớ sợ rằng hàng ngũ sứ đồ cũng sẽ không ghi nhận. Nhưng giải quyết được dị tượng, khí hậu khôi phục bình thường thì kiểu gì cũng được thêm điểm.
Sau khi ăn xong Gina lại ngủ, thân thể nàng bị đóng băng khoảng mười ngày nên cũng rất suy yếu.
Trâu Lượng hút xì gà nhìn đống lửa xuất thần, nếu như trước kia thân phận tế ti chỉ là một thủ đoạn sinh tồn của hắn trong thế giới này thì sau khi cùng chiến đấu với kị sĩ thánh chiến hắn muốn trở thành một tế ti thật sự.
Không phải để làm việc cho những người đương quyền của Giáo đình đó, mà là cố gắng, là chiến đấu cho niềm tin trong lòng mình.
Hắn phải cố gắng hết sức để Giáo đình lại trở thành Giáo đình năm đó.
Trong mơ Gina kêu lạnh, Trâu Lượng cười cười, đặt đầu Gina lên trên đùi mình rồi cởi áo da thú của mình đắp cho nàng. Không thể không nói, mặc trang phục đặc sắc nguyên thủy, Gina cũng toát ra vẻ mê hoặc nguyên thủy, làn da lộ ra dưới lớp da thú càng tỏ ra mịn màng trắng muốt. Có lẽ là bởi vì vừa mới giải trừ đóng băng nên chẳng mấy khi Gina yên tĩnh như vậy.
Vô thức vuốt ve mái tóc Gina, bé con này quá mạnh mẽ, quá cá tính, nhưng cũng nhận được sự tôn trọng của Trâu Lượng. Hắn biết Gina có cảm tình với hắn, cũng không phải hắn không thích Gina, có điều hắn không thể cho Gina thứ nàng cần, hắn có hứa hẹn với Olivia.
Ánh lửa chiếu rọi, giữa hai hàng lông mi dài của Gina có một giọt nước lung linh.
Trốn ra được thế giới băng tuyết Trâu Lượng cũng có cảm giác dường như đã qua mấy đời, có lẽ chính hắn không hề cảm thấy thay đổi quá lớn, cùng lắm chỉ là một lần thoát chết nữa, nhưng Gina bên cạnh lại có cảm giác quá rõ ràng.
Cứ một thời gian không gặp thì người này lại có thay đổi nghiêng trời lệch đất, có lẽ chính hắn không phát hiện nhưng Gina nhạy cảm lại rất rõ ràng.
Từ đế đô trở về cũng vậy, mà bây giờ thay đổi càng lớn, trước kia nàng cảm thấy sức mạnh của Trâu Lượng, dù mạnh hơn mình nhưng còn có thể cảm thấy, mà bây giờ sức mạnh của đối phương đã vượt qua cảm ứng của mình. Sự thay đổi về tính cách cũng rất rõ ràng, đó chính là chín chắn hơn, ánh mắt xem như rất tùy ý nhưng Gina không dám nhìn thẳng vào vì nó quá có sức áp bức.
Loại trạng thái này Gina chỉ có thể thấy ở một số cao thủ đỉnh cấp của hàng ngũ sứ đồ, nhưng kiểu gì nàng cũng không thể tưởng tượng chuyện tương tự sẽ xuất hiện trên người một người cùng tuổi với mình.
Gina không hề rõ chuyện gì đã xảy ra trong không gian tuyết vực, nhưng sợ rằng không giống như những gì Arthur nói. Phong ấn không thể được khởi động dễ dàng như vậy, người này luôn có năng lực không tưởng tượng được, đối với Gina thì hắn có sức hấp dẫn mãnh liệt.
Nhưng điều làm cho Gina đau lòng là người hắn thích không phải nàng. Tộc báo không phải một chủng tộc bảo thủ, không có nhiều quy củ như Swan. Không phải nàng thật sự bận tâm vì quan hệ của Arthur với Emma, cũng không ngăn cản được việc đối phương thật sự thích Olivia.
Nàng không muốn người đàn ông mình thích lại chỉ thích thân thể của mình.
Gina yên lặng không nói, Trâu Lượng cũng khó mà nói gì, nói chính xác thì hắn căn bản không biết nói gì và nói như thế nào nên chỉ có thể yên lặng.
Theo như lời tình thánh ký túc xá, trái tim phụ nữ, ngươi không hiểu được.
Quả thật Trâu Lượng không hiểu, hắn cho rằng Gina đang giận hắn vì chuyện của Emma, mà kỳ thực...
Trở lại Jerusamer, Gina không ở lại mà về luôn Santia phục mệnh, đại khái cũng muốn làm cho chính mình tỉnh táo một chút. Nàng đi rất vội vàng, thậm chí không cho mọi người cơ hội đưa nàng, đây chính là tính cách của Gina.
Gina rời đi, Randy là người thấy trống vắng nhất. Không có người mắng hắn hắn thực sự cảm thấy khó chịu. Theo như lời Cote thì gã này chính là loại thích chịu ngược.
Hầu như ngày nào Randy và Cote cũng chiến đấu trong Thú linh giới, Tu La biến mất nhưng Thú linh giới không hề bị ảnh hưởng, các chiến sĩ thế hệ trẻ vẫn nỗ lực chiến đấu vì mơ tưởng của mình.
Bây giờ Randy và Cote cũng không cần thú linh, bọn họ chiến đấu chỉ để tăng cường kinh nghiệm thực chiến. Hai người cũng đã có danh tiếng không nhỏ, ít nhất những người nào biết đến Jerusamer đều biết nơi này có ba anh em kết nghĩa rất mạnh.
Ernest cũng đã có chút tiếng tăm tại Thú linh giới, buồn cười nhất là hắn đánh bại người khác lại không chịu tiếp nhận thú linh của bất luận kẻ nào, không phải một lần mà lần nào cũng vậy.
Ernest sống cũng rất có nguyên tắc của mình, ngươi nói hắn ngốc, hắn cười cười, ngươi mắng hắn, hắn không cãi lại mà vẫn cười cười. Kỳ thực Ernest sống với tâm tính của người biết ơn, hắn cảm ơn Thần thú ban cho bọn họ cuộc sống bây giờ, hắn hy vọng Thần thú có thể bảo vệ đại ca mình.
Đại ca rất bận, Ernest không có việc gì cũng không hề tới làm phiền Trâu Lượng. Hắn ra sức luyện tập. Người khác nói hắn ngốc, hắn cũng càng ngày càng cảm thấy chênh lệch giữa mình với đại ca trở nên lớn hơn. Do không có tâm tư suy nghĩ linh tinh nên nội tâm hắn cũng sâu sắc hơn nhiều người. Lần này đại ca trở về Ernest cảm thấy đại ca có một luồng sức mạnh rất rõ ràng.
Khí phách ẩn hàm, vẫn ngút trời như cũ.
Ernest rất cố gắng, hắn cũng đã có rất nhiều trận thắng trong Thú linh giới, đương nhiên cũng có thất bại, nhưng bất kể thắng ai Ernest cũng sẽ không tiếp nhận thú linh của đối phương. Điều này làm cho không ít chiến sĩ Thú tộc biết đến gã giáp chiến sĩ tộc gấu đặc biệt này.
Bất kể đối thủ là ai Ernest đều rất nghiêm túc, bất kể đối thủ mạnh yếu Ernest đều rất tôn trọng đối phương.
Đã rất lâu không cùng các anh em luyện tập, Trâu Lượng đột nhiên phát hiện không chỉ có hắn thay đổi mà những người khác cũng đang nhanh chóng đề cao.
Randy cũng không còn là gã sát thủ kĩ năng cơ bản không vững trước kia, sức mạnh của Cote được nâng cao, kỹ xảo công thủ của Ernest càng thêm toàn diện, Avril đã có thể bắn liên hoàn chính xác, Lộ Dao đã nắm giữ chiến ca tín ngưỡng và chiến ca chữa trị thuần thục. Bây giờ danh tiếng của Lộ Dao còn lớn hơn Trâu Lượng, tính từ góc độ danh tiếng thì nàng có thể đã ngang hàng với Thomas.
Nữ thần chữa trị không phải lời đồn.
Đồn đại rất khoa trương, nữ thần chữa trị có năng lực cải tử hoàn sinh, xương trắng mọc thịt.
Mặc kệ có phải thật sự hay không thì sau một lần ở Daros và một lần ở Jerusamer danh tiếng của Lộ Dao đã dần dần lan rộng. Đương nhiên bây giờ mọi người sẽ không nói cái gì nữ thần giáng lâm, nữ thần chữa trị là một danh hiệu để ngợi khen, cho dù không phải loại hình chiến đấu nhưng tiếng tăm của Lộ Dao đã cùng cấp bậc với mười đại cao thủ thế hệ trẻ. Hơn nữa có người lắm chuyện từ đế đô tới chơi, sau khi nhìn thấy dung mạo của Lộ Dao còn vẽ tranh đề cử nàng vào mười đại mỹ nữ của đế quốc.
Năng lực làm cho người đẹp càng thêm chói mắt, đây là chân lý.
-o0o-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.