Chương 224: Hồng Ngư Đảo
Trần Ngọc
29/05/2022
Phu thê ta lại chia đôi
Từ đây ly biệt lẻ loi phương nào
Chàng ơi thiếp phải làm sao
Thôi đành tính kế đi vào Ung châu.
...
Lạc Dương tìm cách luyện hóa lại phi Hành khí. Dù sao nó được thiết lập sẵn lệnh bay, chỉ là đề phòng yêu thú, phong bạo nên mới phải giữ thần thức để quan trắc đổi đường bay, không dừng lại được. Mất một ngày, Nàng mới dành lại quyền điều khiển. Nhưng Triều Thiên Hải mênh mông, nơi nào cũng giống nhau, biết đâu mà tìm.
Sáu người khác cũng tỉnh lại. Biết Lạc Tinh gặp bất trắc, cũng không ai muốn nói chuyện. Không khí yên lặng bao trùm.
"Thôi! Chúng ta lên đường! Hùng Vương là thế giới chi chủ, sẽ không sau đâu." - Lạc Dương cắn chặc răng nói. Sau đó ngồi xuống tu luyện. Mọi người không ai bảo ai. Cũng ra ngoài tu luyện. Bọn họ còn quá yếu. Muốn nắm vận mệnh mình, phải tự lực tự cường.
Phi hành khí vẫn lao thẳng tới Ung Châu. Dù sao Lạc Dương cũng không có trí nhớ của Lưu Cứ. Lại không rành xem vị trí, chỉ nghe Lạc Tinh kể sơ sơ, đi loạn nhiều khi lạc đường. Đã gần đến Ung Châu. Nên Hung cầm, Hải thú, phong bão cũng bớt cuồng bạo.
"Nếu phu quân còn sống sẽ tới đó." - Lạc Dương thầm nhũ. Cố gắng tĩnh tâm lại, không nghĩ linh tinh nữa. bắc đầu hoạch định chiến lược.
Nửa tháng sau. Phi Hành Bảo Khí của đoàn người Hùng Thiên Giới bắt đầu tiếp cận cảng của Ung Châu.
Lạc Dương cho mọi người vào một phi hành khí Đỉnh Phong để tránh gây chú ý. Sau một ngày đi vòng quanh Triều Thiên Hải, thì phát hiện một hòn đảo diện tích bằng phân nữa Lạc Hoàng Bộ. Cách Ung châu 1000 dặm.
"Tất cả ở đây trước, để nắm tình hình." - Lạc Dương ra lệnh.
"Dạ Nương Nương."
Sau khi xâm nhập đảo và điều tra, xác định nơi này là Hồng Ngư Đảo. Một đảo ngoại vi Ung Châu.
Mỗi một tháng sẽ có Phi hành khí từ đại lục ra đây thu mua cá Hồng Ngư. Một loại sản vật xung quanh đảo.
Ở gần đại lục nên cũng không xuất hiện Hải Yêu Luyện Hư Kỳ. dù là Hóa Thần Kỳ hải yêu cũng chỉ thỉnh thoảng vài năm mới xâm nhập. Nên trên đảo khá nhiều Nguyên Anh tu sĩ tập trung. Hằng ngày dùng tàu đi xung quanh đảo 200 dặm đánh bắt cá Hồng Ngư. sau đó bán đổi Linh Thạch. môt tấn cá Hồng Ngư được 10 linh Thạch Trung phẩm. Cũng là một tài nguyên tốt và có giá ổn định. Dù nói Ung Châu linh khí cao hơn Giao Châu, quặng mỏ linh thạch lại nhiều nhưng là nắm trong tay các thế lực lớn. Phần lớn người thường vẫn là phải bương trải để tìm ra nguồn linh thạch tu luyện cho mình.
Hồng Ngư đảo gần đất liền, tuy nhiên lâu lâu vẫn dính cuồng phong kéo qua, dù sao Cuồng phong vốn là đặc sản của Triều Thiên Hải. Tuy là không lớn nhưng Dưới hóa thần tu sĩ cũng là một thử thách. Nên bọn họ thường kết thành đội ngũ để đi săn bắt cá. Có bão tới hoặc hải thú tập kích còn có sức kháng cự.
Sao Khi thăm dò xong. Lạc Dương nói:
"Chúng ta muốn xâm nhập đại lục được, thì phải đứng vững chân ở nơi này. Dù sao một đám người lạ mà thực lực cao đột nhiên xuất hiện, sẽ dễ bị dòm ngó. Hiện tại, Toàn đảo nơi này chỉ có 20 vạn dân với hơn một vạn Nguyên Anh, Ba Hóa Thần tu sĩ nên cũng đơn giản. Mọi người có ý gì nói đi."
"Thuộc hạ nghĩ nên tạo một đội ngũ đánh bắt Hồng Ngư. Tiếp đó làm giao dịch với người trong đất liền để họ quen thuộc với ta. Cuối cùng mở rộng ảnh hưởng. Xâm nhập vào đất liền." - Thủy Tinh nói.
"Ta không thích biển cho lắm. Hay là mình làm nơi thu mua Hồng Ngư. Sau đó bán lại người trong đất liền, không cần phải đi ra biển. Lại tạo sự thân thuộc với các người xung quanh đây." - Sơn Tinh góp ý.
"Ta thấy Sơn Tinh nói có lý. Chúng ta đâu cần tài phú nên không sợ mua bán không có lời." - Lạc Na nói.
"Ta thấy Thủy Tinh nói có lý." - Triệu Tiểu Vy nói. Dù sao Thủy Tinh là chồng nàng mà. Không ủng hộ tối về không có quả ngon để ăn.
"Ta thấy cha ta nói có lý." - Lạc Thủy cũng bênh vực Sơn Tinh.
"Ta thấy Lạc Nương Nương nói có lý." - Thánh Gióng nói.
"Ta chưa nói gì, mà sao ngươi biết nói có lý?" - Lạc Dương lườm Thánh Gióng. Hắn ta chỉ biết cười trừ. Đó giờ Thánh Gióng chỉ tập trung tu luyện, ít có để ý chuyện khác. Mấy chuyện suy nghĩ đầu óc này. Ai thích làm gì thì làm.
Lạc Dương suy nghĩ một chút rồi nói:
"Ta thấy ý kiến Sơn Tinh khá hợp lý. Chúng ta mới đến. Giờ tạo đội ngũ đánh bắt Hồng Ngư chắc chắn là sẽ thu hoạch nhiều. Nhưng vô tình khiến xung quanh mọi người mất nguồn thu hoạch, dễ gây thù chuốc oán."
Mà giờ tạo một cơ sở thu mua Hồng Ngư. cũng tốt nhưng làm không khéo lại bị người đại lục họ khó chịu, vì mặt hàng của họ bị ta tranh đoạt. Sẽ không tốt."
Dừng lại một chút. Lạc Dương nói:
"Giờ ta quyết định chia quân ba đường. Mọi người nghe chỉ lệnh."
"Rõ! Nương Nương."
"Thủy Tinh và Tiểu Vy, Hai phu thê ngươi tìm mua một thuyền đánh bắt cá dạng lớn, đánh xa bờ hơn 300 dặm. Để khỏi xung đột với đám người nơi này, mà lại nhiều tài nguyên hơn, dù sao nơi này không phải chỉ có Hồng Ngư là có giá còn nhiều loại hải sản có giá trị khác nữa nhưng do dân bản địa không dám đánh bắt xa bờ thôi. Ta ban hai ngưoi 100 Vạn Linh Thạch trung phẩm. Tuyển thêm 100 người lên thuyền đó. Cho họ đãi ngộ tốt nhất để họ an tâm làm việc. Dù gì, mục đích ta không phải vì kiếm lời trong nhất thời, mà là mở rộng phạm vi ảnh hưởng."
"Rõ! thưa nương nương!"
"Còn lại Sơn Tinh, Lạc Na. Ta cũng cho các ngươi 100 vạn Linh Thạch Trung Phẩm. Ba ngươi tạo một điểm thu mua Hồng Ngư của các Ngư Dân khác. Đồng thời, thấy sản vật nào mà người đại Lục đến thu mua thì cứ mạnh tay mua vào."
"Thánh Gióng, Lạc Thủy hai ngươi cũng nhận 100 vạn Linh Thạch Trung Phẩm tạo một Công Hội Đánh thuê. Ai thuê gì trong khả năng thì làm. Thậm chí là thuê Ám Sát. Chỉ cần thấy kẻ cần giết không phải kẻ vô tội thì cũng nhận luôn. Rõ không?"
"Dạ rõ, thưa nương nương!"
Lạc Dương sau đó phân bổ tài nguyên. Cho mỗi người một phi hành khí Tuyệt Phẩm, một bảo khí hạ phẩm. Lần này đi xa. Lạc Tinh đưa nàng 5000 Linh thạch thượng phẩm. 500 vạn Linh thạch trung phẩm. Dự định vào Ung Châu xây dựng thế lực lớn để đánh phá Ung Châu từ bên trong. Sau đó lại bỏ lain một nhẫn trữ vật của mình nữa. Nên tài phú nàng vô cùng đầy đủ.
"Phu Quân! Chuyện chàng muốn Làm, Thiếp sẽ thay chàng làm." Lạc Dương khẻ nói. Nàng vẫn cố tin tưởng Lạc Tinh sẽ thoát khỏi kiếp nạn.
Sau đó một tháng. Hồng Ngư Đảo nổi lên ba thế lực lớn:
Thủy Vy Thuyền. Một thế lực mạnh mẽ chuyên săn bắt các loài Thủy Sản có lợi ích kinh tế cao. Có hóa thần tu sĩ dẫn đầu nên được người khác nhanh chóng an tâm đầu quân.
Sơn Na thương hội. Chuyên thu mua và bán các sản vật vùng biển, chỉ cần có giá trị, Thương hội luôn mua giá tốt nhất.
Thánh Thủy Các... Chuyên nhận các nhiệm vụ nguy hiểm phạm vi Hồng Ngư Đảo hoặc 500 dặm mặt biển xung quanh. Ngay cả nhiệm vụ săn bắt lấy Nội đan hải yêu Hóa Thần kỳ cũng dám nhận. ( Do đặc điểm vùng miền, ở giao châu gọi là yêu đan nhưng tới Ung Châu thì gọi là Nội đan.)
Lúc này, thế lực có Hóa Thần tu sĩ duy nhất trên Hồng ngư đảo, Hồng Gia. Một thế lực chuyên đi thu tiền bảo kê các thuyền đánh bắt cá, các điểm mua bán trong vùng. Đang có cuộc họp giữa ba vị gia chủ.
"Thế nào?" - Hồng Tiến, gia chủ của Hồng gia hỏi.
"Bẩm đại ca, trong thời gian có ba thế lực lớn cùng mở lên. Ông chủ không ai biết từ đâu xuất hiện. Nhưng bỏ ra lượng lớn linh thạch. Ta nghi ngờ bọn chúng muốn chia chén canh của Hồng Ngư Đảo."
"Ta nghĩ có thể từ thế lực trong đại lục đi ra." - Nhị trưởng Lão nói.
"Hừ! Chúng ta đã kinh doanh nơi này mấy trăm năm. Thường xiêng tiến cống Hải Nguyên Bộ. Không lý nào có người dám đến gây rối."
"Thực lực đối phương không vừa đâu. Đệ cử hai mươi Nguyên Anh Hậu Kỳ đến Thúy Vy thuyền thu phí. Toàn bộ bị đánh bại. Đối phương thể hiện thực lực Hóa Thần Trung Kỳ. Lại là một cô gái xinh vô cùng xinh đẹp, lại có thủy thuộc tính nên trên mặt biển có lẽ đệ không là đối thủ."
"Tạm thời chớ bứt dây động rừng. Ta e ba thế lực này có liên hợp nhau, chứ sao có sự trùng hợp vậy." - Hồng Tiến suy tư nói. Lão là người luôn lấy cẩn thận làm đầu. Nếu chỉ một hóa thần trung kỳ dẫn đầu. Lão đây không hề e sợ.
"Sao được đại ca. Uy quyền mấy trăm năm chúng ta tạo ra không lẻ bị hủy." - Tên nhị trưởng lão này cũng là Hóa Thần Trung kỳ. Tính tình hiếu chiến, hung tợn nên không chịu ngồi yên nói. Nhất là nghe tam đệ mình nói là mỹ nữ. Tà tâm hắn lập tức nổi lên.
"Đúng đó. Cho dù ba thế lực kia liên hợp thì chắc chắn sẽ.gây sự tới chúng ta. Chúng ta càng phải đánh đòn phủ đầu. Ba anh em ta cùng xuất kì bất ý tiêu diệt một nơi. Sẵn cho mọi người biết Hồng Gia chúng ta không dễ chọc." - Tên Tam trưởng lão cũng nói.
Hồng Tiến suy nghĩ một lúc rồi nói:
"Được rồi. Chúng ta đi Thánh Thủy Các trước."
"Dạ, đệ lập tức tuyển chọn thuộc hạ lên đường." - Tên Nhị trưởng lão hưng phấn nói
Từ đây ly biệt lẻ loi phương nào
Chàng ơi thiếp phải làm sao
Thôi đành tính kế đi vào Ung châu.
...
Lạc Dương tìm cách luyện hóa lại phi Hành khí. Dù sao nó được thiết lập sẵn lệnh bay, chỉ là đề phòng yêu thú, phong bạo nên mới phải giữ thần thức để quan trắc đổi đường bay, không dừng lại được. Mất một ngày, Nàng mới dành lại quyền điều khiển. Nhưng Triều Thiên Hải mênh mông, nơi nào cũng giống nhau, biết đâu mà tìm.
Sáu người khác cũng tỉnh lại. Biết Lạc Tinh gặp bất trắc, cũng không ai muốn nói chuyện. Không khí yên lặng bao trùm.
"Thôi! Chúng ta lên đường! Hùng Vương là thế giới chi chủ, sẽ không sau đâu." - Lạc Dương cắn chặc răng nói. Sau đó ngồi xuống tu luyện. Mọi người không ai bảo ai. Cũng ra ngoài tu luyện. Bọn họ còn quá yếu. Muốn nắm vận mệnh mình, phải tự lực tự cường.
Phi hành khí vẫn lao thẳng tới Ung Châu. Dù sao Lạc Dương cũng không có trí nhớ của Lưu Cứ. Lại không rành xem vị trí, chỉ nghe Lạc Tinh kể sơ sơ, đi loạn nhiều khi lạc đường. Đã gần đến Ung Châu. Nên Hung cầm, Hải thú, phong bão cũng bớt cuồng bạo.
"Nếu phu quân còn sống sẽ tới đó." - Lạc Dương thầm nhũ. Cố gắng tĩnh tâm lại, không nghĩ linh tinh nữa. bắc đầu hoạch định chiến lược.
Nửa tháng sau. Phi Hành Bảo Khí của đoàn người Hùng Thiên Giới bắt đầu tiếp cận cảng của Ung Châu.
Lạc Dương cho mọi người vào một phi hành khí Đỉnh Phong để tránh gây chú ý. Sau một ngày đi vòng quanh Triều Thiên Hải, thì phát hiện một hòn đảo diện tích bằng phân nữa Lạc Hoàng Bộ. Cách Ung châu 1000 dặm.
"Tất cả ở đây trước, để nắm tình hình." - Lạc Dương ra lệnh.
"Dạ Nương Nương."
Sau khi xâm nhập đảo và điều tra, xác định nơi này là Hồng Ngư Đảo. Một đảo ngoại vi Ung Châu.
Mỗi một tháng sẽ có Phi hành khí từ đại lục ra đây thu mua cá Hồng Ngư. Một loại sản vật xung quanh đảo.
Ở gần đại lục nên cũng không xuất hiện Hải Yêu Luyện Hư Kỳ. dù là Hóa Thần Kỳ hải yêu cũng chỉ thỉnh thoảng vài năm mới xâm nhập. Nên trên đảo khá nhiều Nguyên Anh tu sĩ tập trung. Hằng ngày dùng tàu đi xung quanh đảo 200 dặm đánh bắt cá Hồng Ngư. sau đó bán đổi Linh Thạch. môt tấn cá Hồng Ngư được 10 linh Thạch Trung phẩm. Cũng là một tài nguyên tốt và có giá ổn định. Dù nói Ung Châu linh khí cao hơn Giao Châu, quặng mỏ linh thạch lại nhiều nhưng là nắm trong tay các thế lực lớn. Phần lớn người thường vẫn là phải bương trải để tìm ra nguồn linh thạch tu luyện cho mình.
Hồng Ngư đảo gần đất liền, tuy nhiên lâu lâu vẫn dính cuồng phong kéo qua, dù sao Cuồng phong vốn là đặc sản của Triều Thiên Hải. Tuy là không lớn nhưng Dưới hóa thần tu sĩ cũng là một thử thách. Nên bọn họ thường kết thành đội ngũ để đi săn bắt cá. Có bão tới hoặc hải thú tập kích còn có sức kháng cự.
Sao Khi thăm dò xong. Lạc Dương nói:
"Chúng ta muốn xâm nhập đại lục được, thì phải đứng vững chân ở nơi này. Dù sao một đám người lạ mà thực lực cao đột nhiên xuất hiện, sẽ dễ bị dòm ngó. Hiện tại, Toàn đảo nơi này chỉ có 20 vạn dân với hơn một vạn Nguyên Anh, Ba Hóa Thần tu sĩ nên cũng đơn giản. Mọi người có ý gì nói đi."
"Thuộc hạ nghĩ nên tạo một đội ngũ đánh bắt Hồng Ngư. Tiếp đó làm giao dịch với người trong đất liền để họ quen thuộc với ta. Cuối cùng mở rộng ảnh hưởng. Xâm nhập vào đất liền." - Thủy Tinh nói.
"Ta không thích biển cho lắm. Hay là mình làm nơi thu mua Hồng Ngư. Sau đó bán lại người trong đất liền, không cần phải đi ra biển. Lại tạo sự thân thuộc với các người xung quanh đây." - Sơn Tinh góp ý.
"Ta thấy Sơn Tinh nói có lý. Chúng ta đâu cần tài phú nên không sợ mua bán không có lời." - Lạc Na nói.
"Ta thấy Thủy Tinh nói có lý." - Triệu Tiểu Vy nói. Dù sao Thủy Tinh là chồng nàng mà. Không ủng hộ tối về không có quả ngon để ăn.
"Ta thấy cha ta nói có lý." - Lạc Thủy cũng bênh vực Sơn Tinh.
"Ta thấy Lạc Nương Nương nói có lý." - Thánh Gióng nói.
"Ta chưa nói gì, mà sao ngươi biết nói có lý?" - Lạc Dương lườm Thánh Gióng. Hắn ta chỉ biết cười trừ. Đó giờ Thánh Gióng chỉ tập trung tu luyện, ít có để ý chuyện khác. Mấy chuyện suy nghĩ đầu óc này. Ai thích làm gì thì làm.
Lạc Dương suy nghĩ một chút rồi nói:
"Ta thấy ý kiến Sơn Tinh khá hợp lý. Chúng ta mới đến. Giờ tạo đội ngũ đánh bắt Hồng Ngư chắc chắn là sẽ thu hoạch nhiều. Nhưng vô tình khiến xung quanh mọi người mất nguồn thu hoạch, dễ gây thù chuốc oán."
Mà giờ tạo một cơ sở thu mua Hồng Ngư. cũng tốt nhưng làm không khéo lại bị người đại lục họ khó chịu, vì mặt hàng của họ bị ta tranh đoạt. Sẽ không tốt."
Dừng lại một chút. Lạc Dương nói:
"Giờ ta quyết định chia quân ba đường. Mọi người nghe chỉ lệnh."
"Rõ! Nương Nương."
"Thủy Tinh và Tiểu Vy, Hai phu thê ngươi tìm mua một thuyền đánh bắt cá dạng lớn, đánh xa bờ hơn 300 dặm. Để khỏi xung đột với đám người nơi này, mà lại nhiều tài nguyên hơn, dù sao nơi này không phải chỉ có Hồng Ngư là có giá còn nhiều loại hải sản có giá trị khác nữa nhưng do dân bản địa không dám đánh bắt xa bờ thôi. Ta ban hai ngưoi 100 Vạn Linh Thạch trung phẩm. Tuyển thêm 100 người lên thuyền đó. Cho họ đãi ngộ tốt nhất để họ an tâm làm việc. Dù gì, mục đích ta không phải vì kiếm lời trong nhất thời, mà là mở rộng phạm vi ảnh hưởng."
"Rõ! thưa nương nương!"
"Còn lại Sơn Tinh, Lạc Na. Ta cũng cho các ngươi 100 vạn Linh Thạch Trung Phẩm. Ba ngươi tạo một điểm thu mua Hồng Ngư của các Ngư Dân khác. Đồng thời, thấy sản vật nào mà người đại Lục đến thu mua thì cứ mạnh tay mua vào."
"Thánh Gióng, Lạc Thủy hai ngươi cũng nhận 100 vạn Linh Thạch Trung Phẩm tạo một Công Hội Đánh thuê. Ai thuê gì trong khả năng thì làm. Thậm chí là thuê Ám Sát. Chỉ cần thấy kẻ cần giết không phải kẻ vô tội thì cũng nhận luôn. Rõ không?"
"Dạ rõ, thưa nương nương!"
Lạc Dương sau đó phân bổ tài nguyên. Cho mỗi người một phi hành khí Tuyệt Phẩm, một bảo khí hạ phẩm. Lần này đi xa. Lạc Tinh đưa nàng 5000 Linh thạch thượng phẩm. 500 vạn Linh thạch trung phẩm. Dự định vào Ung Châu xây dựng thế lực lớn để đánh phá Ung Châu từ bên trong. Sau đó lại bỏ lain một nhẫn trữ vật của mình nữa. Nên tài phú nàng vô cùng đầy đủ.
"Phu Quân! Chuyện chàng muốn Làm, Thiếp sẽ thay chàng làm." Lạc Dương khẻ nói. Nàng vẫn cố tin tưởng Lạc Tinh sẽ thoát khỏi kiếp nạn.
Sau đó một tháng. Hồng Ngư Đảo nổi lên ba thế lực lớn:
Thủy Vy Thuyền. Một thế lực mạnh mẽ chuyên săn bắt các loài Thủy Sản có lợi ích kinh tế cao. Có hóa thần tu sĩ dẫn đầu nên được người khác nhanh chóng an tâm đầu quân.
Sơn Na thương hội. Chuyên thu mua và bán các sản vật vùng biển, chỉ cần có giá trị, Thương hội luôn mua giá tốt nhất.
Thánh Thủy Các... Chuyên nhận các nhiệm vụ nguy hiểm phạm vi Hồng Ngư Đảo hoặc 500 dặm mặt biển xung quanh. Ngay cả nhiệm vụ săn bắt lấy Nội đan hải yêu Hóa Thần kỳ cũng dám nhận. ( Do đặc điểm vùng miền, ở giao châu gọi là yêu đan nhưng tới Ung Châu thì gọi là Nội đan.)
Lúc này, thế lực có Hóa Thần tu sĩ duy nhất trên Hồng ngư đảo, Hồng Gia. Một thế lực chuyên đi thu tiền bảo kê các thuyền đánh bắt cá, các điểm mua bán trong vùng. Đang có cuộc họp giữa ba vị gia chủ.
"Thế nào?" - Hồng Tiến, gia chủ của Hồng gia hỏi.
"Bẩm đại ca, trong thời gian có ba thế lực lớn cùng mở lên. Ông chủ không ai biết từ đâu xuất hiện. Nhưng bỏ ra lượng lớn linh thạch. Ta nghi ngờ bọn chúng muốn chia chén canh của Hồng Ngư Đảo."
"Ta nghĩ có thể từ thế lực trong đại lục đi ra." - Nhị trưởng Lão nói.
"Hừ! Chúng ta đã kinh doanh nơi này mấy trăm năm. Thường xiêng tiến cống Hải Nguyên Bộ. Không lý nào có người dám đến gây rối."
"Thực lực đối phương không vừa đâu. Đệ cử hai mươi Nguyên Anh Hậu Kỳ đến Thúy Vy thuyền thu phí. Toàn bộ bị đánh bại. Đối phương thể hiện thực lực Hóa Thần Trung Kỳ. Lại là một cô gái xinh vô cùng xinh đẹp, lại có thủy thuộc tính nên trên mặt biển có lẽ đệ không là đối thủ."
"Tạm thời chớ bứt dây động rừng. Ta e ba thế lực này có liên hợp nhau, chứ sao có sự trùng hợp vậy." - Hồng Tiến suy tư nói. Lão là người luôn lấy cẩn thận làm đầu. Nếu chỉ một hóa thần trung kỳ dẫn đầu. Lão đây không hề e sợ.
"Sao được đại ca. Uy quyền mấy trăm năm chúng ta tạo ra không lẻ bị hủy." - Tên nhị trưởng lão này cũng là Hóa Thần Trung kỳ. Tính tình hiếu chiến, hung tợn nên không chịu ngồi yên nói. Nhất là nghe tam đệ mình nói là mỹ nữ. Tà tâm hắn lập tức nổi lên.
"Đúng đó. Cho dù ba thế lực kia liên hợp thì chắc chắn sẽ.gây sự tới chúng ta. Chúng ta càng phải đánh đòn phủ đầu. Ba anh em ta cùng xuất kì bất ý tiêu diệt một nơi. Sẵn cho mọi người biết Hồng Gia chúng ta không dễ chọc." - Tên Tam trưởng lão cũng nói.
Hồng Tiến suy nghĩ một lúc rồi nói:
"Được rồi. Chúng ta đi Thánh Thủy Các trước."
"Dạ, đệ lập tức tuyển chọn thuộc hạ lên đường." - Tên Nhị trưởng lão hưng phấn nói
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.