Chương 384: Hư Vô Tịch Mịch
Trần Ngọc
09/08/2022
Thế gian vẫn còn bao điều lạ
Tiên giới bây giờ đã mãi xa
Chẳng biết trải qua trăm vạn kiếp
Người thương hỡi, nàng còn nhớ ta.
...
Lúc này đây, Hùng Thiên thế giới như một bong bóng khí trôi lơ lửng trong hư vô vũ trụ. Tọa độ không gian của nó gần như tan biến với tiên giới. Lạc Tinh đã chọn cách thứ hai. Thay vì cho Hùng Thiên Giới tan biến, thì cho thức hải hắn tan biến. Với một người mà cơ thể tan biến, thức hải cũng tan biến thì xem như là triệt để chết đi. Nhưng trong Hùng Thiên Giới ngoài ức vạn sinh linh, thì còn có linh hồn của ba vị phu nhân nhà mình. Nếu Hùng Thiên Giới biến mất. Xem như họ cũng bốc hơi giữa dòng đời. Dù cho thời gian trôi qua quá lâu, xác xuất để cứu sống các vị phu nhân nhà mình càng trở nên nhỏ bé. Nhưng ít ra còn nước thì còn tát.
"Từ Kim Tiên Cảnh đạt đến Thần Cảnh có lẽ cũng ngắn ah."- Đương nhiên đó là sự an ủi của Lạc Tinh. Thần Cảnh là cảnh giới nào? Hắn cũng không biết. Nhưng hắn đã trải qua biết bao đao khổ mới đạt thành tụ như hôm nay. Há có thể cam lòng hủy hoại. Khi thức hải tan biến thì Các phân thân Lạc Tinh cũng đã không còn tồn tại. Qua trăm vạn năm nội thế giới của hắn vẫn tự động vận chuyển, không có vấn đề lớn phát sinh.
Hiện tại, Trung tâm của Hùng Thiên Giới, nơi có chín tầng thiên giới xoay tròn. Tại tầng thứ chín, một quả cầu năm xưa Lạc Tinh chế tạo ra thông qua thủ pháp Long Châu lẫn Huyết Châu. Kết hợp thêm Âm Dương chi ý, Sinh Diệt chi phôi. Đang dần tạo thành một nhân hình, giống hắn như đúc. Nhân hình này đã tốn trăm vạn năm hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt, linh khí của cả Hùng Thiên Giới. Cộng thêm một thứ, đó là nguyện lực của ức vạn chúng sinh. Thì ra, trước lúc tự hủy thức hải. Lạc Tinh câu thông vào Hùng Thiên Giới để các tinh cầu mình tạo ra đều nghe thấy:
"Ta, Hùng Thiên Chi Chủ, vì cứu tất cả sinh linh khỏi hủy diệt, chấp nhận phá hủy thức hải, ma diệt linh thức. Nhưng ta muốn tất cả vì ta thờ phụng, vì tạo cho ta cơ hội phục sinh trong tương lai. Trong Hùng Thiên Giới này, bất cứ ai cũng phải thờ phụng, tín ngưỡng ta. Nếu làm trái, cả đời tiên lộ bước không qua..."
Dù sao nơi này của là do Lạc Tinh tạo ra. Hắn có thể ngôn xuất pháp tùy. Từ đó... tất cả tu tiên, tu ma, tu nhục thân hay tu thần thức. Chỉ cần ai không có lòng tôn kính Lạc Tinh. Lập tức xem như không cách nào tiến bộ.
Nhờ vậy mà, lực lượng tính ngưỡng trăm vạn năm truyền về Long Châu không hề tắt. Đương nhiên, Hùng Thiên Giới trải qua biết bao nhiêu chìm nổi. Đã có kẻ không biết thế giới này từng có thiên đạo riêng rồi. Chỉ là thói quen tín ngưỡng vẫn như cũ mà thôi. Có nơi còn chuyển chủng loại, hình dáng các tượng thờ của hắn, khi thì thân rồng đầu người. Khi thì thân rắn đầu người. Khi thì thân Hổ đầu người, thân chim đầu người. Muôn hình vạn trạng...
Lại thêm vạn năm tích lũy, nhân hình được tái tạo kia mới bắt đầu mở mắt ra. Ánh mắt một tím một vàng ánh lên. Như soi rõ mọi tinh cầu trong Hùng Thiên Giới. Bất cứ tu sĩ nào dù đang làm gì, ở đâu cũng như thấy ánh mắt kia đang dõi theo nhìn mình.
"Rốt cuộc ta cũng sống lại. Ha Ha..."
Một tiếng cười vang lên. Tất cả sinh linh đều nghe thấy. Tuy không ai biết nhưng sâu trong tâm khảm họ lại hiết rõ, kẻ phát ra giọng nói này là người tái tạo ra họ. Nắm quyền sinh diệt họ trong tay. Tất cả đều quỳ xuống mặt niệm.
"Thánh Long Quân toàn năng."
"Lạc Thần Toàn Năng."
"Thiên Đế Toàn Năng..."
...
Lạc Tinh không quan tâm tên hiệu mình, từ khi nào bị họ thay đổi. Mà bắt đầu quan sát cơ thể mình. Toàn thân như có hai màu trắng, xanh xen lẫn. Ngoài cặp mắt một vàng một tím, thì giữa trán lại có một mắt nữa, đây rõ ràng là Âm Dương Thủy Bích Châu dung hợp mà thành.
Kiểm tra một chút. Lạc Tinh cười khổ. Trên tay trái còn tàn tích của Trấn Ma Bia. Nói đúng hơn. Các chữ khắc trên Trấn Ma Bia khi tan vỡ đã kịp lạc ấn vào linh hồn hắn. Cho dù là tái tạo linh hồn mới nó vẫn còn bám theo, cơ thể hắn cũng vậy. Tay phải Lạc Tinh lại còn một hạt mầm Thiên Lôi Tử trúc bám lên tay.
"Ha ha... Chiến hữu, chúng ta lại tung hoành tiên giới nào."- Lạc Tinh vuốt ve hạt mầm Tử Trúc. Tuy hiện tại nó nhỏ bé, nhưng hắn biết khi vượt qua kiếp nạn này. Cả hai sẽ có thể hùng mạnh hơn xưa nhiều lần.
"Chỉ là có thể thôi."- Lạc Tinh khẽ lắc đầu, nghĩ lại hoàn cảnh bản thân.
Hiện tại, Tọa độ không gian với tiên giới tiêu biến. Muốn trở về đâu dễ. Tuy ở thế giới này. Lạc Tinh muốn gì được đó. Nhưng ở bên kia còn vợ, còn con gái không thể không tìm. Nhất là Hùng Thiên Giới đã là thế giới độc lập. Nhưng bất cứ thứ gì có sinh ắt có diệt. Sinh Diệt của nó phụ thuộc vào Lạc Tinh. Kim Tiên Chi Cảnh, thọ nguyên ba tỷ năm. Tức là ba trăm tỷ năm Hùng Thiên Giới. Thời gian rất dài. Nhưng với Lạc Tinh là không đủ.
"Nếu ta có cơ hội. Thì ta phải bước lên đỉnh của vĩnh sinh. Ta có hoài bảo, có ước mơ, có mục đích, có hi vọng. Ta không cam lòng làm vua một cõi, làm chúa một phương. Ta muốn tất cả người thân cũng phải vĩnh sinh cùng ta..."
Lạc Tinh bắt đầu tìm cách rời khỏi Hùng Thiên Giới. Đây không phải chuyện dễ. Phải tính toán thật kỹ. Chuyện đầu tiên là phá vỡ không gian. Thứ hai, tìm điểm neo đậu thế giới. Thứ ba, ngăn cản thôn phệ hư không giữa các giới. Bình thường Chân Tiên tạo ra Nội thế giới thì giống như lấy bản thân làm điểm neo đậu. Hoặc nghịch thiên như Lạc Thần Khiên, tự tạo trận pháp neo đậu Nội thế giới, kết nối với tiên giới. Đồng thời khiến tiên giới không cắn nuốt đồng hóa Nội thế giới. Năm xưa, Lạc Tinh thấy Lạc Thần Khiên kiến tạo trận pháp hết sức đơn giản, chẳng qua nó là không gian thần khí mà thôi, nên trận pháp đó chỉ là nơi trung chuyển năng lượng để nó biết vị trí mà thi pháp. Không thì dù là Thiên Tôn Cảnh cường giả cũng chưa chắc làm được.
Lạc Tinh đã không còn bản thể ở tiên giới. Thân thể mới tạo ra thì lại cũng ở Hùng Thiên Giới. Xem như vô pháp thực hiện hai cách trên. Đành tìm kiếm cách thứ ba.
Đầu tiên thân hóa Thiên Đạo, điều khiển Hùng Thiên Giới tìm ra tiếp điểm của tiên giới. Tiếp đó là phong ấn cả Hùng thiên vào cơ thể mình. Thay vì lấy cơ thể làm trung gian gắn kết giữa hai chiều không gian.
Cách này tỷ lệ thành công khá thấp, và khá nguy hiểm, nhưng lại là cách duy nhất mà Lạc Tinh nghĩ là thành công.
Tốn vạn năm chuẩn bị. Thân thể mạnh mẽ vừa tạo của Lạc Tinh lại tan biến lần nữa, bản thân hắn bây giờ là quả cầu lớn bằng cả năm ánh sáng. Dần hòa làm một với Hùng Thiên Giới. Hắn Hiện tại là Hùng Thiên Giới, Hùng Thiên Giới cũng là hắn.
Bắt đầu hành trình di chuyển, tìm kiếm các tiếp điểm trong không gian. Quá trình buồn tẻ nhàm chán kéo dài hai vạn năm.
Đây là một hành trình cô đơn, vô định.
Xung quanh không âm thanh, không ánh sáng, không có gì cả.
Ngay cả cảm giác tồn tại của bản thân cũng là một dấu chấm hỏi lớn. Nếu tâm tính không kiên định sẽ lập tức bị ma diệt thần thức. Mỗi vài ngàn năm thì mới thấy le lói một tiếp điểm không gian. Nhưng cường độ linh lực tỏa ra vô cùng yếu ớt, kì lạ không hề quen thuộc. Lạc Tinh qua nhiều lần có mong muốn xông vào đó lại kìm lòng lại.Quyết định tiếp tục cuộc hành trình.
Tiên giới bây giờ đã mãi xa
Chẳng biết trải qua trăm vạn kiếp
Người thương hỡi, nàng còn nhớ ta.
...
Lúc này đây, Hùng Thiên thế giới như một bong bóng khí trôi lơ lửng trong hư vô vũ trụ. Tọa độ không gian của nó gần như tan biến với tiên giới. Lạc Tinh đã chọn cách thứ hai. Thay vì cho Hùng Thiên Giới tan biến, thì cho thức hải hắn tan biến. Với một người mà cơ thể tan biến, thức hải cũng tan biến thì xem như là triệt để chết đi. Nhưng trong Hùng Thiên Giới ngoài ức vạn sinh linh, thì còn có linh hồn của ba vị phu nhân nhà mình. Nếu Hùng Thiên Giới biến mất. Xem như họ cũng bốc hơi giữa dòng đời. Dù cho thời gian trôi qua quá lâu, xác xuất để cứu sống các vị phu nhân nhà mình càng trở nên nhỏ bé. Nhưng ít ra còn nước thì còn tát.
"Từ Kim Tiên Cảnh đạt đến Thần Cảnh có lẽ cũng ngắn ah."- Đương nhiên đó là sự an ủi của Lạc Tinh. Thần Cảnh là cảnh giới nào? Hắn cũng không biết. Nhưng hắn đã trải qua biết bao đao khổ mới đạt thành tụ như hôm nay. Há có thể cam lòng hủy hoại. Khi thức hải tan biến thì Các phân thân Lạc Tinh cũng đã không còn tồn tại. Qua trăm vạn năm nội thế giới của hắn vẫn tự động vận chuyển, không có vấn đề lớn phát sinh.
Hiện tại, Trung tâm của Hùng Thiên Giới, nơi có chín tầng thiên giới xoay tròn. Tại tầng thứ chín, một quả cầu năm xưa Lạc Tinh chế tạo ra thông qua thủ pháp Long Châu lẫn Huyết Châu. Kết hợp thêm Âm Dương chi ý, Sinh Diệt chi phôi. Đang dần tạo thành một nhân hình, giống hắn như đúc. Nhân hình này đã tốn trăm vạn năm hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt, linh khí của cả Hùng Thiên Giới. Cộng thêm một thứ, đó là nguyện lực của ức vạn chúng sinh. Thì ra, trước lúc tự hủy thức hải. Lạc Tinh câu thông vào Hùng Thiên Giới để các tinh cầu mình tạo ra đều nghe thấy:
"Ta, Hùng Thiên Chi Chủ, vì cứu tất cả sinh linh khỏi hủy diệt, chấp nhận phá hủy thức hải, ma diệt linh thức. Nhưng ta muốn tất cả vì ta thờ phụng, vì tạo cho ta cơ hội phục sinh trong tương lai. Trong Hùng Thiên Giới này, bất cứ ai cũng phải thờ phụng, tín ngưỡng ta. Nếu làm trái, cả đời tiên lộ bước không qua..."
Dù sao nơi này của là do Lạc Tinh tạo ra. Hắn có thể ngôn xuất pháp tùy. Từ đó... tất cả tu tiên, tu ma, tu nhục thân hay tu thần thức. Chỉ cần ai không có lòng tôn kính Lạc Tinh. Lập tức xem như không cách nào tiến bộ.
Nhờ vậy mà, lực lượng tính ngưỡng trăm vạn năm truyền về Long Châu không hề tắt. Đương nhiên, Hùng Thiên Giới trải qua biết bao nhiêu chìm nổi. Đã có kẻ không biết thế giới này từng có thiên đạo riêng rồi. Chỉ là thói quen tín ngưỡng vẫn như cũ mà thôi. Có nơi còn chuyển chủng loại, hình dáng các tượng thờ của hắn, khi thì thân rồng đầu người. Khi thì thân rắn đầu người. Khi thì thân Hổ đầu người, thân chim đầu người. Muôn hình vạn trạng...
Lại thêm vạn năm tích lũy, nhân hình được tái tạo kia mới bắt đầu mở mắt ra. Ánh mắt một tím một vàng ánh lên. Như soi rõ mọi tinh cầu trong Hùng Thiên Giới. Bất cứ tu sĩ nào dù đang làm gì, ở đâu cũng như thấy ánh mắt kia đang dõi theo nhìn mình.
"Rốt cuộc ta cũng sống lại. Ha Ha..."
Một tiếng cười vang lên. Tất cả sinh linh đều nghe thấy. Tuy không ai biết nhưng sâu trong tâm khảm họ lại hiết rõ, kẻ phát ra giọng nói này là người tái tạo ra họ. Nắm quyền sinh diệt họ trong tay. Tất cả đều quỳ xuống mặt niệm.
"Thánh Long Quân toàn năng."
"Lạc Thần Toàn Năng."
"Thiên Đế Toàn Năng..."
...
Lạc Tinh không quan tâm tên hiệu mình, từ khi nào bị họ thay đổi. Mà bắt đầu quan sát cơ thể mình. Toàn thân như có hai màu trắng, xanh xen lẫn. Ngoài cặp mắt một vàng một tím, thì giữa trán lại có một mắt nữa, đây rõ ràng là Âm Dương Thủy Bích Châu dung hợp mà thành.
Kiểm tra một chút. Lạc Tinh cười khổ. Trên tay trái còn tàn tích của Trấn Ma Bia. Nói đúng hơn. Các chữ khắc trên Trấn Ma Bia khi tan vỡ đã kịp lạc ấn vào linh hồn hắn. Cho dù là tái tạo linh hồn mới nó vẫn còn bám theo, cơ thể hắn cũng vậy. Tay phải Lạc Tinh lại còn một hạt mầm Thiên Lôi Tử trúc bám lên tay.
"Ha ha... Chiến hữu, chúng ta lại tung hoành tiên giới nào."- Lạc Tinh vuốt ve hạt mầm Tử Trúc. Tuy hiện tại nó nhỏ bé, nhưng hắn biết khi vượt qua kiếp nạn này. Cả hai sẽ có thể hùng mạnh hơn xưa nhiều lần.
"Chỉ là có thể thôi."- Lạc Tinh khẽ lắc đầu, nghĩ lại hoàn cảnh bản thân.
Hiện tại, Tọa độ không gian với tiên giới tiêu biến. Muốn trở về đâu dễ. Tuy ở thế giới này. Lạc Tinh muốn gì được đó. Nhưng ở bên kia còn vợ, còn con gái không thể không tìm. Nhất là Hùng Thiên Giới đã là thế giới độc lập. Nhưng bất cứ thứ gì có sinh ắt có diệt. Sinh Diệt của nó phụ thuộc vào Lạc Tinh. Kim Tiên Chi Cảnh, thọ nguyên ba tỷ năm. Tức là ba trăm tỷ năm Hùng Thiên Giới. Thời gian rất dài. Nhưng với Lạc Tinh là không đủ.
"Nếu ta có cơ hội. Thì ta phải bước lên đỉnh của vĩnh sinh. Ta có hoài bảo, có ước mơ, có mục đích, có hi vọng. Ta không cam lòng làm vua một cõi, làm chúa một phương. Ta muốn tất cả người thân cũng phải vĩnh sinh cùng ta..."
Lạc Tinh bắt đầu tìm cách rời khỏi Hùng Thiên Giới. Đây không phải chuyện dễ. Phải tính toán thật kỹ. Chuyện đầu tiên là phá vỡ không gian. Thứ hai, tìm điểm neo đậu thế giới. Thứ ba, ngăn cản thôn phệ hư không giữa các giới. Bình thường Chân Tiên tạo ra Nội thế giới thì giống như lấy bản thân làm điểm neo đậu. Hoặc nghịch thiên như Lạc Thần Khiên, tự tạo trận pháp neo đậu Nội thế giới, kết nối với tiên giới. Đồng thời khiến tiên giới không cắn nuốt đồng hóa Nội thế giới. Năm xưa, Lạc Tinh thấy Lạc Thần Khiên kiến tạo trận pháp hết sức đơn giản, chẳng qua nó là không gian thần khí mà thôi, nên trận pháp đó chỉ là nơi trung chuyển năng lượng để nó biết vị trí mà thi pháp. Không thì dù là Thiên Tôn Cảnh cường giả cũng chưa chắc làm được.
Lạc Tinh đã không còn bản thể ở tiên giới. Thân thể mới tạo ra thì lại cũng ở Hùng Thiên Giới. Xem như vô pháp thực hiện hai cách trên. Đành tìm kiếm cách thứ ba.
Đầu tiên thân hóa Thiên Đạo, điều khiển Hùng Thiên Giới tìm ra tiếp điểm của tiên giới. Tiếp đó là phong ấn cả Hùng thiên vào cơ thể mình. Thay vì lấy cơ thể làm trung gian gắn kết giữa hai chiều không gian.
Cách này tỷ lệ thành công khá thấp, và khá nguy hiểm, nhưng lại là cách duy nhất mà Lạc Tinh nghĩ là thành công.
Tốn vạn năm chuẩn bị. Thân thể mạnh mẽ vừa tạo của Lạc Tinh lại tan biến lần nữa, bản thân hắn bây giờ là quả cầu lớn bằng cả năm ánh sáng. Dần hòa làm một với Hùng Thiên Giới. Hắn Hiện tại là Hùng Thiên Giới, Hùng Thiên Giới cũng là hắn.
Bắt đầu hành trình di chuyển, tìm kiếm các tiếp điểm trong không gian. Quá trình buồn tẻ nhàm chán kéo dài hai vạn năm.
Đây là một hành trình cô đơn, vô định.
Xung quanh không âm thanh, không ánh sáng, không có gì cả.
Ngay cả cảm giác tồn tại của bản thân cũng là một dấu chấm hỏi lớn. Nếu tâm tính không kiên định sẽ lập tức bị ma diệt thần thức. Mỗi vài ngàn năm thì mới thấy le lói một tiếp điểm không gian. Nhưng cường độ linh lực tỏa ra vô cùng yếu ớt, kì lạ không hề quen thuộc. Lạc Tinh qua nhiều lần có mong muốn xông vào đó lại kìm lòng lại.Quyết định tiếp tục cuộc hành trình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.