Chương 247: Phong Vân Thập Tam Thức
Trần Ngọc
29/05/2022
Chinh chiến bao lần, chẳng hề thua
Kẻ thù dù mạnh, ta chẳng vừa
Bao năm chiến đấu, nên nào sợ
So về chịu đựng, quyết chẳng thua.
...
Lần này không chờ đêm tối. Hai người một đường lao đến. Bất cứ phòng đấu giá nào cũng không cầm cự được một phút.
Trong vài ngày, khắp các nơi của Hỏa Linh Môn bị cướp một lần.
Lúc này, Lạc Tinh mới tràn qua địa bàn của Phong Vân Môn tiến hành cướp bóc.
Cả hai địa bàn trở thành ngày đen tối. Lần này số tài phú cướp được không ít. Có một vài thế lực nhỏ. Đem một vài vật phẩm mình chưa dùng đến fdeer gởi đấu giá. Mục đích là hi bọng chúng bị cướp. để có cớ đòi bồi thường. Tuy nhiên bọn họ có thành công không thì Lạc Tinh không biết. Nhưng Lạc Tinh chuyến này thu được vô số vật phẩm kỳ lạ.
Một vòng cướp bóc đã xong. Cả hai mới quay về Hà Minh sơn Mạch xem tình hình.
Ở nơi này, Phong Hải đang dẫn theo 10 Hóa Thần, cùng 4000 Nguyên Anh tu sĩ bao quây nhóm Lý Thường Kiệt nhưng không đánh vào nỗi do gặp phải vô số trận pháp. Hắn ta còn chưa biết hang ổ mình bị đối phương dọn sạch.
"Bây giờ làm gì!" - Võ Tuyết Kỳ hỏi ý.
"Đợi!" - Lạc Tinh nói.
"Sao vậy? Thực lực ta gấp ba lần bọn chúng."
"Ngươi nghĩ xem. Phong Vân Môn năm xưa cũng là Tông Môn tam Tinh như chúng ta. Đùng một cái lại tăng lên Tứ Tinh. Chúng ta cướp đoạt vài lần. Thiệt hại mấy ngàn vạn Linh thạch mà họ vẫn phát triển được. Nàng tính xem. Đã giết của họ hơn 10 Hóa Thần tu sĩ rồi. Vậy đám Hóa Thần này ở đâu ra?"
"Thế tông môn chúng ta cũng phát triển mạnh mẽ đó thôi. Sao Phong Vân Môn không được."
"Sao giống, Nguyệt Linh Môn có Tuyệt Đại Song hùng là hai ta. Phát triển là đúng." - Lạc Tinh cười nói.
Võ Tuyết Kỳ không muốn nghe Lạc Tinh tự sướng nên hỏi:
"Vậy giờ ta ngồi nhìn hoài ư?"
"Chuẩn bị đánh du kích." - Lạc Tinh cười bí hiểm. Sau đó truyền tin phân công nhiệm cho mọi người.
Tối đó ! Lạc Tinh cùng Võ Tuyết Kỳ lén vào đội quân của Phong Vân Môn. Thực hiện Nhất kích tất sát. Nguyệt Ảnh ẩn thân thuật đúng là bí kĩ sát thủ bậc nhất. Hai Hóa thần sơ kỳ kia hầu như không kịp phản kháng, đã bị hai người chế trụ nguyên thần.
"Có kẻ đột nhập!" - Phong Hải linh thức cao nên cảnh giác hét lên, nhưng đã chậm. Lạc Tinh và Võ Tuyết Kỳ hai hướng khác nhau chạy ra.
Bên Võ Tuyết Kỳ thì bị bảy người truy đuổi. Nàng là Hoá Thần Hậu Kỳ nên được chăm sóc đặc biệt.
Lạc Tinh chạy trăm dặm, bắt đầu ngừng lại.
Lập tức bốn tên Hóa Thần đối phương tràn đến bao quây trong tích tắc.
"Hai Hóa Thần Sơ Kỳ, hai hóa thần Trung Kỳ. Có lẽ không đủ bao vây ta đâu nha." - Lạc Tinh đánh giá tình hình.
"Mạnh miệng. Ta xem ngươi chạy đi đâu." - Tên Hóa Thần sơ Kỳ cười lạnh. Nhìn dáng vẻ có lẽ hắn là kẻ cầm đầu.
"Ngươi tưởng ngươi là ai, một Hóa Thần Sơ Kỳ nhỏ nhoi mà khiến ta chạy ư." - Lạc Tinh vừa nói, hai tay vừa nhanh chóng cầm một bộ Trận Kỳ ném lên.
"Nguyệt Dạ Mê Linh Trận!"
Đây là Trận Pháp do Tứ Thúc dùng lượng lớn tài nguyên, làm riêng cho Lạc Tinh, dùng để quây khốn kẻ địch dưới Hóa Thần Đại Viên Mãn.
Bốn tên Hóa Thần thấy trận pháp mở ra. Lập tức đứng dựa lưng vào nhau. Đây là cách giúp họ không bị tách ra trong ảo trận. Dù sao, lần trước bị thiệt thòi một lần nên bọn họ đã có cách phá giải.
Lạc Tinh biết mình phải dốc hết sức. Trên tay lúc này hiện ra Thiên Lôi Tử Trúc, phía sau lưng lại là một khóm trúc lưu động.
" Lôi Long Trấn Sơn Hà" - Đây là Lạc Tinh dung hợp kiếm chiêu kiếp trước, cùng với hai thức đầu của U Linh Bá Vương Thương. Tung ra chiêu thức mạnh nhất mình có thể phát ra.
"Xoẹt Xoẹt!" - Một hư ảnh rồng to lớn với vô số lôi điện quấn quanh, cuộn mình lao tới. Khí thế vô cùng mạnh mẽ.
"Phong Khởi, Vân Tụ." - Hai tên gần nhất bất ngờ với đòn công kích nhanh, mạnh, hiểm hóc mà không một Hóa Thần Trung kỳ nào đánh ra được. Lập tức chúng dùng chiêu thức phòng ngự. Tuy nhiên, võ kỹ bọn chúng mới mở ra phân nữa. Con Lôi Long đã nhe răng múa vuốt tràn đến.
"Roẹt. Ầm"- Lôi Điện bắn loạn. Hoàn toàn phá thế phòng ngự của hai tên Hóa Thần Trung Kỳ. Một vùng đất lớn bị nổ tung.
Đòn thế quá mạnh. Thân thể một tên Hóa Thần sơ kỳ nổ nát, chỉ còn ba người đang chật vật đứng đó. Nhưng hầu như tê liệt do lôi điện bao phủ. Linh lực xung quanh nhất thời bị rối loạn.
Lạc Tinh tranh thủ lao tới .
"Nguyệt Quang Phân Thân thuật." - Một phân làm hai, cùng lúc ra chiêu.
"U linh Toàn Quang Trảm." - Lại là chiêu thức kết hợp hai thức cuối của U Linh Bá Vương Thương.
"Ầm..." - Hai tên Hóa Thần trung kỳ tiếp bước. Thân thể vỡ nát. Nguyên thần tê liệt, bị Lạc Tinh nhanh chóng thu lấy.
Lúc này tên Nguyên Anh Sơ Kỳ còn lại đã lấy lại khả năng hành động. Nhanh chóng đưa tay bắt quyết. Một quang cầu bao quanh cơ thể hắn ta.
"Bảo Khí Phòng Thủ Thượng Phẩm" - Lạc Tinh nhìn xém rớt cả mắt. Cái này với thực lực Lạc Tinh đánh một ngày cũng không phá nổi. Đừng thấy Lạc Tinh chỉ vài chiêu miểu sát ba người. Dù sao đó là thực lực đỉnh phong của mình. Lạc Tinh lợi dụng linh thức Hóa Thần Viên Mãn nén ép linh lực phát ra đòn thế viễn siêu Hóa Trung Kỳ. Mới có hiệu quả như thế.
"Đúng Là Nguyệt Linh Môn chi nhánh của Nguyệt Linh Tông. Ta tính sai." - Tên kia thấy phòng ngự của mình đã mở ra nên bình tĩnh nói.
"Này... Ta vô cùng hiếu kì, ngươi là ai? Một Hóa thần sơ kỳ sao nắm trong tay Bảo Khí Phòng ngự thượng phẩm. Thứ này cả Luyện Hư đại viên mãn chưa chắc có nha?"
"Ta có bối cảnh rất lớn! Ngươi thả ta đi. Chúng ta nước sông không phạm nước giếng, thế nào?" - Tên thanh niên bình tĩnh nói.
Lạc Tinh nhìn kỹ lại đối phương, cười nói:
"Để ta đoán xem. Trẻ tuổi, lại có bảo khí cực manh, lại là Hóa Thần Sơ Kỳ. Ngươi là một đại năng nào chuyển thế trùng tu, không thì là đoạt xá trọng sinh đi?"
"Ha ha! Tiểu bối thông minh. Thế nào, buông tay còn kịp." - Hắn ta bất ngờ khi có kẻ chỉ vừa gặp mình đã đoán gần đúng.
"Chuyển thế trùng tu thì có gì ta phải sợ. Ngay cả linh hồn ngươi cũng nhỏ bé không phải là linh hồn mạnh mẽ. Thực lực lại yếu hơn ta, thì ta phải sợ đều gì?" - Lạc Tinh mỉm cười. Tay vẫn không ngừng vung Thiên Lôi Tử Trúc đánh lên vòng sáng phòng hộ.
"Hừ! Ngươi mà ép ta quá, ta chấp nhận phản phệ. cưỡng ép thực lực lên Hóa Thần Hậu kỳ thì chớ trách.
"Ngại quá. Ta không có thói quen thả hổ về rừng."
Lạc Tinh vừa dứt lời, tên kia cũng hiểu dùng lời nói vô ích. Nên lập tức ngồi xuống tập trung tinh thần.
"Hắn ta có bí pháp đề thăng thật. Nhưng Lạc Tinh không sợ. Thà chiến một trận, còn hơn để một đại năng có thời gian tu luyện quay về báo thù. Hắn ta có át chủ bài, Lạc Tinh sao lại không có.
Thu lấy trận pháp bao quây. Lui về sau năm dặm. Trên tay Lạc Tinh lấy ra ba quả Lôi Châu màu đỏ, ném về vòng sáng.
"Ầm... Ầm... Ầm." - Quả Cầu sáng bị đánh sâu xuống hơn ba dặm. Xung quanh mười dặm như bốc hơi. Tuy nhiên vòng sáng chỉ hơi nhạt phai một chút.
"Ngươi chờ đó." - Hắn cắn răng chịu đựng. Bên ngoài, Lạc Tinh bắn phá thêm vài đợt Lôi Châu nữa. Cả vùng đất đã bị đào xâu hai mươi dặm. Tiếp đó Lạc tinh bày ra một bộ trận kỳ bao quây miệng hố. Bản thân thì cho Thiên Lôi tử Trúc tràn ra khắp nơi. Tạo thành hai tầng bao quây.
Lúc này, tên Nguyên Anh sơ kỳ bắt đứng dậy, cả cơ thể bắt đầu lóe sáng màu trắng. Tóc cũng bạc ra. Tiếp đó, thực lực hắn tăng lên Hóa Thần Hậu Kỳ đỉnh phong. "Tiểu Tử, Hại ta mất ba trăm năm tuổi thọ. Nói đi, muốn chết thế nào?"
"Hóa Thần Hậu Kỳ mà tưởng ăn được ca. Ca cũng là đại năng chuyển thế nè!" - Nói xong, Lạc Tinh lấy tay cắn một cái, sao đó thầm đọc.
"Vạn Mộc Tế Huyết Thuật."
Thiên Lôi Tử Trúc hút luồng máu đỏ từ ngón tay Lạc Tinh, tiếp đó, như nhận được thuốc tăng trưởng, nó vươn ra hơn vạn nhánh trúc màu đỏ lẫn vàng. Tranh thủ đối phương còn nằm trong vòng sáng. Nó xông đến, bó chặt quả cầu lẫn kẻ địch lại. Hết lớp này tới lớp khác.
"Hừ! Muốn vây khốn ta ư."
" Phong Vân Thất Điệp Lãng." - Hắn ta liên tục chém ra bảy thức liên hoàn của Thiên cấp võ kỹ Phong Vân Thập Tam Thức. Thức sau mạnh hơn thức trước. Đao thế mạnh mẽ. Từng cành nhánh Tử Trúc bị chém đút. Tuy nhiên, hễ tầng này, lớp này bị phá tan, thì lớp khác tầng khác của Tử Trúc lại mọc ra thay thế. Thành ra bảy luồng đao khí cũng không phá tan hết tầng tầng, lớp lớp của các nhánh tử trúc.
"Xem ai chịu đựng lâu!" - Lạc Tinh cười nói rồi ngồi xuống, toàn tâm toàn ý điều khiển Linh Mộc Bản Mệnh của chính mình.
"Phong Vân Cửu Trùng Lãng."
Chín luồng đao thế như bài sơn hải đảo lan tỏa đến. Khí thế mạnh hơn lúc nãy gấp đôi.
"So độ chịu đựng, thi độ tiêu hao với người chủ tu hệ Mộc như ta khác nào tự sát." - Lạc Tinh tự đắc. Ngồi xuống kiên chì gia trì thế bao quây của Thiên Lôi Tử Trúc. Bên ngoài lôi điện vờn quanh. Cành nhánh trúc mọc lan ra như cả khu rừng rậm rạp. Đất đá càng lúc càng bị lún xâu.
Kẻ thù dù mạnh, ta chẳng vừa
Bao năm chiến đấu, nên nào sợ
So về chịu đựng, quyết chẳng thua.
...
Lần này không chờ đêm tối. Hai người một đường lao đến. Bất cứ phòng đấu giá nào cũng không cầm cự được một phút.
Trong vài ngày, khắp các nơi của Hỏa Linh Môn bị cướp một lần.
Lúc này, Lạc Tinh mới tràn qua địa bàn của Phong Vân Môn tiến hành cướp bóc.
Cả hai địa bàn trở thành ngày đen tối. Lần này số tài phú cướp được không ít. Có một vài thế lực nhỏ. Đem một vài vật phẩm mình chưa dùng đến fdeer gởi đấu giá. Mục đích là hi bọng chúng bị cướp. để có cớ đòi bồi thường. Tuy nhiên bọn họ có thành công không thì Lạc Tinh không biết. Nhưng Lạc Tinh chuyến này thu được vô số vật phẩm kỳ lạ.
Một vòng cướp bóc đã xong. Cả hai mới quay về Hà Minh sơn Mạch xem tình hình.
Ở nơi này, Phong Hải đang dẫn theo 10 Hóa Thần, cùng 4000 Nguyên Anh tu sĩ bao quây nhóm Lý Thường Kiệt nhưng không đánh vào nỗi do gặp phải vô số trận pháp. Hắn ta còn chưa biết hang ổ mình bị đối phương dọn sạch.
"Bây giờ làm gì!" - Võ Tuyết Kỳ hỏi ý.
"Đợi!" - Lạc Tinh nói.
"Sao vậy? Thực lực ta gấp ba lần bọn chúng."
"Ngươi nghĩ xem. Phong Vân Môn năm xưa cũng là Tông Môn tam Tinh như chúng ta. Đùng một cái lại tăng lên Tứ Tinh. Chúng ta cướp đoạt vài lần. Thiệt hại mấy ngàn vạn Linh thạch mà họ vẫn phát triển được. Nàng tính xem. Đã giết của họ hơn 10 Hóa Thần tu sĩ rồi. Vậy đám Hóa Thần này ở đâu ra?"
"Thế tông môn chúng ta cũng phát triển mạnh mẽ đó thôi. Sao Phong Vân Môn không được."
"Sao giống, Nguyệt Linh Môn có Tuyệt Đại Song hùng là hai ta. Phát triển là đúng." - Lạc Tinh cười nói.
Võ Tuyết Kỳ không muốn nghe Lạc Tinh tự sướng nên hỏi:
"Vậy giờ ta ngồi nhìn hoài ư?"
"Chuẩn bị đánh du kích." - Lạc Tinh cười bí hiểm. Sau đó truyền tin phân công nhiệm cho mọi người.
Tối đó ! Lạc Tinh cùng Võ Tuyết Kỳ lén vào đội quân của Phong Vân Môn. Thực hiện Nhất kích tất sát. Nguyệt Ảnh ẩn thân thuật đúng là bí kĩ sát thủ bậc nhất. Hai Hóa thần sơ kỳ kia hầu như không kịp phản kháng, đã bị hai người chế trụ nguyên thần.
"Có kẻ đột nhập!" - Phong Hải linh thức cao nên cảnh giác hét lên, nhưng đã chậm. Lạc Tinh và Võ Tuyết Kỳ hai hướng khác nhau chạy ra.
Bên Võ Tuyết Kỳ thì bị bảy người truy đuổi. Nàng là Hoá Thần Hậu Kỳ nên được chăm sóc đặc biệt.
Lạc Tinh chạy trăm dặm, bắt đầu ngừng lại.
Lập tức bốn tên Hóa Thần đối phương tràn đến bao quây trong tích tắc.
"Hai Hóa Thần Sơ Kỳ, hai hóa thần Trung Kỳ. Có lẽ không đủ bao vây ta đâu nha." - Lạc Tinh đánh giá tình hình.
"Mạnh miệng. Ta xem ngươi chạy đi đâu." - Tên Hóa Thần sơ Kỳ cười lạnh. Nhìn dáng vẻ có lẽ hắn là kẻ cầm đầu.
"Ngươi tưởng ngươi là ai, một Hóa Thần Sơ Kỳ nhỏ nhoi mà khiến ta chạy ư." - Lạc Tinh vừa nói, hai tay vừa nhanh chóng cầm một bộ Trận Kỳ ném lên.
"Nguyệt Dạ Mê Linh Trận!"
Đây là Trận Pháp do Tứ Thúc dùng lượng lớn tài nguyên, làm riêng cho Lạc Tinh, dùng để quây khốn kẻ địch dưới Hóa Thần Đại Viên Mãn.
Bốn tên Hóa Thần thấy trận pháp mở ra. Lập tức đứng dựa lưng vào nhau. Đây là cách giúp họ không bị tách ra trong ảo trận. Dù sao, lần trước bị thiệt thòi một lần nên bọn họ đã có cách phá giải.
Lạc Tinh biết mình phải dốc hết sức. Trên tay lúc này hiện ra Thiên Lôi Tử Trúc, phía sau lưng lại là một khóm trúc lưu động.
" Lôi Long Trấn Sơn Hà" - Đây là Lạc Tinh dung hợp kiếm chiêu kiếp trước, cùng với hai thức đầu của U Linh Bá Vương Thương. Tung ra chiêu thức mạnh nhất mình có thể phát ra.
"Xoẹt Xoẹt!" - Một hư ảnh rồng to lớn với vô số lôi điện quấn quanh, cuộn mình lao tới. Khí thế vô cùng mạnh mẽ.
"Phong Khởi, Vân Tụ." - Hai tên gần nhất bất ngờ với đòn công kích nhanh, mạnh, hiểm hóc mà không một Hóa Thần Trung kỳ nào đánh ra được. Lập tức chúng dùng chiêu thức phòng ngự. Tuy nhiên, võ kỹ bọn chúng mới mở ra phân nữa. Con Lôi Long đã nhe răng múa vuốt tràn đến.
"Roẹt. Ầm"- Lôi Điện bắn loạn. Hoàn toàn phá thế phòng ngự của hai tên Hóa Thần Trung Kỳ. Một vùng đất lớn bị nổ tung.
Đòn thế quá mạnh. Thân thể một tên Hóa Thần sơ kỳ nổ nát, chỉ còn ba người đang chật vật đứng đó. Nhưng hầu như tê liệt do lôi điện bao phủ. Linh lực xung quanh nhất thời bị rối loạn.
Lạc Tinh tranh thủ lao tới .
"Nguyệt Quang Phân Thân thuật." - Một phân làm hai, cùng lúc ra chiêu.
"U linh Toàn Quang Trảm." - Lại là chiêu thức kết hợp hai thức cuối của U Linh Bá Vương Thương.
"Ầm..." - Hai tên Hóa Thần trung kỳ tiếp bước. Thân thể vỡ nát. Nguyên thần tê liệt, bị Lạc Tinh nhanh chóng thu lấy.
Lúc này tên Nguyên Anh Sơ Kỳ còn lại đã lấy lại khả năng hành động. Nhanh chóng đưa tay bắt quyết. Một quang cầu bao quanh cơ thể hắn ta.
"Bảo Khí Phòng Thủ Thượng Phẩm" - Lạc Tinh nhìn xém rớt cả mắt. Cái này với thực lực Lạc Tinh đánh một ngày cũng không phá nổi. Đừng thấy Lạc Tinh chỉ vài chiêu miểu sát ba người. Dù sao đó là thực lực đỉnh phong của mình. Lạc Tinh lợi dụng linh thức Hóa Thần Viên Mãn nén ép linh lực phát ra đòn thế viễn siêu Hóa Trung Kỳ. Mới có hiệu quả như thế.
"Đúng Là Nguyệt Linh Môn chi nhánh của Nguyệt Linh Tông. Ta tính sai." - Tên kia thấy phòng ngự của mình đã mở ra nên bình tĩnh nói.
"Này... Ta vô cùng hiếu kì, ngươi là ai? Một Hóa thần sơ kỳ sao nắm trong tay Bảo Khí Phòng ngự thượng phẩm. Thứ này cả Luyện Hư đại viên mãn chưa chắc có nha?"
"Ta có bối cảnh rất lớn! Ngươi thả ta đi. Chúng ta nước sông không phạm nước giếng, thế nào?" - Tên thanh niên bình tĩnh nói.
Lạc Tinh nhìn kỹ lại đối phương, cười nói:
"Để ta đoán xem. Trẻ tuổi, lại có bảo khí cực manh, lại là Hóa Thần Sơ Kỳ. Ngươi là một đại năng nào chuyển thế trùng tu, không thì là đoạt xá trọng sinh đi?"
"Ha ha! Tiểu bối thông minh. Thế nào, buông tay còn kịp." - Hắn ta bất ngờ khi có kẻ chỉ vừa gặp mình đã đoán gần đúng.
"Chuyển thế trùng tu thì có gì ta phải sợ. Ngay cả linh hồn ngươi cũng nhỏ bé không phải là linh hồn mạnh mẽ. Thực lực lại yếu hơn ta, thì ta phải sợ đều gì?" - Lạc Tinh mỉm cười. Tay vẫn không ngừng vung Thiên Lôi Tử Trúc đánh lên vòng sáng phòng hộ.
"Hừ! Ngươi mà ép ta quá, ta chấp nhận phản phệ. cưỡng ép thực lực lên Hóa Thần Hậu kỳ thì chớ trách.
"Ngại quá. Ta không có thói quen thả hổ về rừng."
Lạc Tinh vừa dứt lời, tên kia cũng hiểu dùng lời nói vô ích. Nên lập tức ngồi xuống tập trung tinh thần.
"Hắn ta có bí pháp đề thăng thật. Nhưng Lạc Tinh không sợ. Thà chiến một trận, còn hơn để một đại năng có thời gian tu luyện quay về báo thù. Hắn ta có át chủ bài, Lạc Tinh sao lại không có.
Thu lấy trận pháp bao quây. Lui về sau năm dặm. Trên tay Lạc Tinh lấy ra ba quả Lôi Châu màu đỏ, ném về vòng sáng.
"Ầm... Ầm... Ầm." - Quả Cầu sáng bị đánh sâu xuống hơn ba dặm. Xung quanh mười dặm như bốc hơi. Tuy nhiên vòng sáng chỉ hơi nhạt phai một chút.
"Ngươi chờ đó." - Hắn cắn răng chịu đựng. Bên ngoài, Lạc Tinh bắn phá thêm vài đợt Lôi Châu nữa. Cả vùng đất đã bị đào xâu hai mươi dặm. Tiếp đó Lạc tinh bày ra một bộ trận kỳ bao quây miệng hố. Bản thân thì cho Thiên Lôi tử Trúc tràn ra khắp nơi. Tạo thành hai tầng bao quây.
Lúc này, tên Nguyên Anh sơ kỳ bắt đứng dậy, cả cơ thể bắt đầu lóe sáng màu trắng. Tóc cũng bạc ra. Tiếp đó, thực lực hắn tăng lên Hóa Thần Hậu Kỳ đỉnh phong. "Tiểu Tử, Hại ta mất ba trăm năm tuổi thọ. Nói đi, muốn chết thế nào?"
"Hóa Thần Hậu Kỳ mà tưởng ăn được ca. Ca cũng là đại năng chuyển thế nè!" - Nói xong, Lạc Tinh lấy tay cắn một cái, sao đó thầm đọc.
"Vạn Mộc Tế Huyết Thuật."
Thiên Lôi Tử Trúc hút luồng máu đỏ từ ngón tay Lạc Tinh, tiếp đó, như nhận được thuốc tăng trưởng, nó vươn ra hơn vạn nhánh trúc màu đỏ lẫn vàng. Tranh thủ đối phương còn nằm trong vòng sáng. Nó xông đến, bó chặt quả cầu lẫn kẻ địch lại. Hết lớp này tới lớp khác.
"Hừ! Muốn vây khốn ta ư."
" Phong Vân Thất Điệp Lãng." - Hắn ta liên tục chém ra bảy thức liên hoàn của Thiên cấp võ kỹ Phong Vân Thập Tam Thức. Thức sau mạnh hơn thức trước. Đao thế mạnh mẽ. Từng cành nhánh Tử Trúc bị chém đút. Tuy nhiên, hễ tầng này, lớp này bị phá tan, thì lớp khác tầng khác của Tử Trúc lại mọc ra thay thế. Thành ra bảy luồng đao khí cũng không phá tan hết tầng tầng, lớp lớp của các nhánh tử trúc.
"Xem ai chịu đựng lâu!" - Lạc Tinh cười nói rồi ngồi xuống, toàn tâm toàn ý điều khiển Linh Mộc Bản Mệnh của chính mình.
"Phong Vân Cửu Trùng Lãng."
Chín luồng đao thế như bài sơn hải đảo lan tỏa đến. Khí thế mạnh hơn lúc nãy gấp đôi.
"So độ chịu đựng, thi độ tiêu hao với người chủ tu hệ Mộc như ta khác nào tự sát." - Lạc Tinh tự đắc. Ngồi xuống kiên chì gia trì thế bao quây của Thiên Lôi Tử Trúc. Bên ngoài lôi điện vờn quanh. Cành nhánh trúc mọc lan ra như cả khu rừng rậm rạp. Đất đá càng lúc càng bị lún xâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.