Chương 165: U linh bá vương thương
Trần Ngọc
26/05/2022
U Linh thương pháp đại thành
Bá Vương hào khí rành rành chẳng sai
Quân nhân rèn luyện mỗi ngày
Để cho xứng đáng anh tài toàn quân.
...
Lạc Tinh đi về phòng, sau đó lấy võ kỹ U Linh Bá Vương thương ra. Chiêm nghiệm lại những gì Hứa Giáo Quan vừa giảng giải.
Chiêu thức thứ nhất: U linh Tề Xuất.
Chủ yếu ở chữ nhanh. Tốc độ bộc phát tối đa. Sau đó đâm nhanh thương về trước. Thương chưa đến linh lực đã bắn đến khóa chặt vào ba điểm Đầu, Yết hầu và Ngực đối phương. Đây là thương pháp dành cho Kết Đan Kỳ, nên Lạc Tinh tuy chưa từng học thương. Nhưng vẫn nắm yếu lĩnh rất nhanh. Một phần bản thân là Nguyên Anh Kì, một phần Lạc Tinh trải qua mấy thế giới với hơn ngàn năm tuổi rồi. Tuy linh thức đang khóa chưa giải phong hoàn toàn, nhưng vẫn còn đó một phần kinh nghiệm.
Chiêu thứ hai: Bá Vương Trấn Sơn Hà.
Nghiên về phòng thủ. Dùng thương hoành tảo qua lại, tạo một bức tường vững chắc. Lui có thể thủ, tiến có thể công. Phạm vi phòng thủ lẫn sát thương rộng. Công phòng nhất thể.
"Trước mắt, luyện tập hai chiêu thức này thôi." - Lạc Tinh chiêm nghiệm xong, bắt đầu ra ngoài sân luyện tập.
Lúc ra ngoài Lạc Tinh mới ngớ người, không phải có một mình có ý nghĩa cần luyện tập. Hầu như ai cũng đang hăng hái luyện tập. Dù sao ai cũng muốn thể hiện mình, ai cũng không muốn bản thân tụt lại phía sau.
"Tuổi trẻ a! Ai cũng cố gắng, đầy nhiệt huyết. Ta cũng không nên tự bằng lòng với bản thân."
Tìm một khu đất trống, vắng người. Lạc Tinh bắt đầu tu luyện thức đầu tiên: U Linh Tề xuất. Tập nữa canh giờ xem như ổn. Chiêu thứ hai một canh giờ cũng hoàn thiện. Xem như yếu lĩnh cơ bản đã học được. Cái còn lại là thực tiễn và sự linh hoạt trong thực chiến.
"Ca là thiên tài a." - Lạc Tinh định quay về. Vô tình nghe tiếng xoẹt, xoẹt ở đám cây bên cạnh quân doanh.
"Hay có yêu thú." - Lạc Tinh hiếu kì, nhảy lướt về hướng đó.
Đi gần một dặm, thì phát hiện cô gái tên Triệu Tiểu Vy khi nãy bị phạt.
Nhìn cô nàng chắc vừa đạt Kết Đan Sơ kì không lâu. chưa điều khiển linh lực của mình như ý. Nàng đang tập đâm từng thương lên cây tràm Cô nàng cũng thông minh và đầy nghị lực. Tập ở bên ngoài quân doanh, nơi toàn nước nổi. Triệu Tiểu Vy lợi dụng sức nước để tập chân mình thêm vững chắc. Sau đó xem kẻ địch là những cây tràm để ra chiêu. Vừa có mục tiêu để chiến đấu vừa gây khó khăn cho bản thân, khiến bản thân phát huy tôt tiềm lực vốn có.
Nhìn nàng thi triển chiêu thức, Lạc Tinh thầm lắc đầu. Tay cầm thương không ổn, động tác tay chậm chạp.
"Này đồng hương." - Lạc Tinh từ trên cây tràm nhảy xuống.
"A! a! Ma!" - Triệu Tiểu Vy hét lên.
Lạc Tinh giật mình, lao đến bịn miệng cô gái lại, không khéo cả doanh trại đến nhìn, rồi tưởng mình ức hiếp con gái nhà lành thì mệt.
"Là người không phải ma, ta cũng từ Bích Đào thôn tới."
Đợi cô gái bình tĩnh, Lạc Tinh mới buông tay ra: "Ngươi thấy con ma nào đẹp trai như ta không?"
Triệu Tiểu Vi bình tĩnh lại, bịn miệng cười nói:
"- Ngươi thật sự là người Bích đào Thôn, sao ta không biết?"
"Ta là con của Trần Thị, Bích Hoa Tửu Quán."
"Trời, huynh là cậu bé tự kỷ của bà chủ Trần."
"Sặc, ai nói ta tự kỷ?"
"Thế sao từ nhỏ tới lớn không ai thấy huynh đi ra ngoài, thậm chí không đi học ở trường, chỉ toàn ở nhà."
Lạc Tinh đớ người, hình như vậy thật. Từ nhỏ tới lớn chỉ có một tháng một lần lên phi hành linh khí đi tới Phúc Thành, còn lại mình không đi đâu hết."
"E hèm! Tại ta ngọc thụ lâm phong, sợ ra đường các cô gái thầm thương trộm nhớ."
"Hiểu rồi, vậy huynh tới đây làm gì?" - Triệu Tiểu Vy không muốn nghe Lạc Tinh tự sướng bản thân, nên chuyển chủ đề.
"Ta thấy ngươi tập luyện phương pháp tuy hay, nhưng không đúng cách, nên muốn chỉ một chút."
"Nếu huynh chỉ giúp ta xin đa tạ."
"U linh Tề Xuất, chủ yếu ở chữ nhanh và chuẩn. Có 3 điểm căn bản, đầu tiên là di chuyển lao tới trước. Lao tới không phải nhanh thôi là đủ, mà phải hiểm. Lao tới ở vị trí kẻ địch không ngờ. Ngươi có thể kết hợp vừa chạy dưới nước vừa linh động né các cây trước mặt, xem như là chướng ngại vật. Sau đó hãy đâm tới mục tiêu.
Thứ hai là xuất thương, rõ ràng nhanh quan trọng, nhưng cách cầm thương cũng quan trọng. Nếu ngươi không đủ nhanh thì ta chỉ cho. Đầu tiên đừng cầm cán thương, khi đó cần thời gian huy động thương chậm ở lần đâm đầu tiên, dẫn đến hai lượt đâm sau sẽ chậm theo. Có một cách ngay từ lúc xông tới, khi chưa tới mục tiêu thì tay ngươi nên động trước, cầm gần mũi thương, sau đó vung tay đẩy mạnh thương tới, tiếp theo nắm cán thương kéo về, và ra hai đòn liên tục như thế. Vậy là đã rút ngắn gần nữa thời gian cho ba lượt đâm.
Thứ ba là lùi lại. Bất kể đâm được hay không. Cần phải lùi lại ngay. lúc tiến làm sao, thì khi lùi lại y như vậy, để không chạm phải chướng ngại vật. Cách học tốt nhất là nàng bịt mắt lại. Sau đó thử tiến về trước. Dùng linh thức cảm nhận vị trí. Ra đòn, lui về sau. Nhớ tay cầm thương phải vững, xem nó là một phần cơ thể, cứ thử đi."
"Được nghe lời huynh một lần."
Qua vài lần luyện tập kỹ càng. Triệu Tiểu Vy bắt đầu đánh dấu năm cây tràm cách nhau trăm mét. Sau đó lui về, nhắm mắt lại. Linh thức nàng trải rộng ra. Trái, phải, phải, trái xông tới. Tay cầm mũi thương phóng tới, nắm chặc cán thương giật về nữa thướt rồi đâm tới, lại rút về đâm tới. Tốc độ rõ ràng nhanh hơn, tạo hiệu ứng ba thương cùng xuất, chỉ trong vòng một phần mười giây đòn tấn công đã xong. Cuối cùng lui về, phải, trái trái, phải.
Triệu Tiểu Vy mở mắt ra. Nhìn cách trăm mét, cây tràm to bằng một người ôm đã bị ba lỗ thủng to bằng miệng bát, gần như nữa hình thoi.
"Tốt. Xem như gần hoàn mỹ. Tập thêm vài lần rồi bắt đầu hoán thâu linh lực vào thương, khiến cho nó tăng sát thương lẫn tốc độ ra chiêu lên là được."
"Đa tạ huynh, mà huynh tên gì?"
"Trần Lạc Tinh, ngươi luyện đi, ta về ngủ nhé."
Lạc Tinh nhanh chóng nhảy lên đọt cây tràm quay về phòng.
Chỉ còn hai canh giờ để ngủ. Thực tế, tu tiên không ngủ vẫn được. Nhưng Lạc Tinh lại khác. Thời gian ngủ là thời gian khiến cho linh thức mình tăng lên. Trong giấc ngủ linh thức kiếp trước sẽ thông qua phương pháp kỳ lạ, tẩm bộ linh hồn Lạc Tinh kiếp này.
Hôm sau, Lạc Tinh đến quân doanh.
"Hôm nay là phân đội. Chủ yếu phân theo thuộc tính. Mọi người theo sáu vị trí đó tập hợp." - Hứa giáo quan chỉ một khu đất phía trước.
Lạc Tinh nhìn thấy chữ Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Vô Danh lập tức đi lại vị trí thứ sáu. Kết quả Khu vực Vô Doanh chỉ có ba người. Lạc Tinh, Triệu Tiểu Vi, Một cô gái khác nữa.
Còn lại các khu vực khác giao động từ 7 người tới 11 người, trong đó Mộc có 7 Hỏa có 11 người.
"Ohm!" - Không ngờ lần này 45 người mà có ba người Dị thuộc tính. Hứa giáo quan giật mình.
"Ba người các ngươi giới thiệu đi, đầy đủ chút về năng lực."
"Báo cáo, Thuộc hạ là Trần Lạc Tinh, linh căn hệ Lôi Ngũ Tinh, Kết đan kì sơ kỳ."
"Bẩm thuộc hạ Triệu Tiểu Vy, linh căn Băng Lục Tinh, Kết đan sơ kỳ..."
"Bẩm thuộc hạ là Hạ Tử Yến, linh căn Phong, Lục Tinh Kết Đan Trung Kỳ."
"Được rồi do nhóm các ngươi chỉ có ba người, nên sẽ bầu chọn một đội trưởng không có đội phó. Từ giờ tới chiều sẽ kiểm tra ai thực hiện được thương pháp tốt nhất, sẽ đạt đội trưởng."
"Rõ!"
Các đội khác thì được bầu thêm đội phó cách thức tương tự. Ai cũng hăng hái tập luyện.
Buổi chiều tới, Người đầu tiên Hạ Tiểu Yến. Nàng thực hiện hoàn mỹ U Linh Thương chiêu thứ nhất. Triệu Tiểu Vi cũng thực hiện thành công. Kết quả Lạc Tinh vì không muốn làm đội viên của một cô bé 20 tuổi, nên thực hiện hoàn mỹ hai chiêu đầu tiên, và được làm đội trưởng tổ sáu.
"Ha ha! Không ngờ ba người các ngươi rất khá đó, trong 45 người chỉ có 6 người thực hiện được chiêu thứ nhất.Trong đó người thực hiện hoàn mỹ nhất là Hạ Tử Yến."
"Lạc Tinh ngộ tính ngươi tốt nhất, ngay cả chiêu thứ hai cũng hoàn thành." - Hứa Minh Đạt khen ngợi.
Sau khi đã sắp xếp xong tất cả đội trưởng, đội phó.
Hứa Minh Đạt lại phát tiếp mỗi tổ một quyển sách ghi yếu lĩnh hành quân bố trận, điều lệnh quân đội.
Rồi ra lệnh:
"Mọi người giải tán. Mai ta phải đi khỏi quân doanh đột xuất. Tất cả có nửa tháng tự rèn luyện và học tập. Khi ta quay lại, ai chưa học xong yếu lĩnh quân đội này và thực hiện được chiêu thứ hai, phạt chạy bộ ngàn dặm không dùng linh lực. Đồng thời bị đánh hai mươi Trượng. Trừ quân lương 10 Linh Thạch."
Nửa tháng sau, Lạc Tinh học được hai thức ba và bốn của U Linh Bá Vương Thương. Sau đó dành thời gian đi vòng vòng, tìm kiếm linh thảo, linh dược yêu thú có lợi cho tu luyện.
Trong khi mọi người khác thì cố gắng luyện tập.
Đúng nữa tháng, Hứa Minh Đạt quay lại kiểm tra.
Lần này, tất cả đều hoàn thành được thức thứ hai là Bá Vương Trấn Sơn Hà.
Bá Vương hào khí rành rành chẳng sai
Quân nhân rèn luyện mỗi ngày
Để cho xứng đáng anh tài toàn quân.
...
Lạc Tinh đi về phòng, sau đó lấy võ kỹ U Linh Bá Vương thương ra. Chiêm nghiệm lại những gì Hứa Giáo Quan vừa giảng giải.
Chiêu thức thứ nhất: U linh Tề Xuất.
Chủ yếu ở chữ nhanh. Tốc độ bộc phát tối đa. Sau đó đâm nhanh thương về trước. Thương chưa đến linh lực đã bắn đến khóa chặt vào ba điểm Đầu, Yết hầu và Ngực đối phương. Đây là thương pháp dành cho Kết Đan Kỳ, nên Lạc Tinh tuy chưa từng học thương. Nhưng vẫn nắm yếu lĩnh rất nhanh. Một phần bản thân là Nguyên Anh Kì, một phần Lạc Tinh trải qua mấy thế giới với hơn ngàn năm tuổi rồi. Tuy linh thức đang khóa chưa giải phong hoàn toàn, nhưng vẫn còn đó một phần kinh nghiệm.
Chiêu thứ hai: Bá Vương Trấn Sơn Hà.
Nghiên về phòng thủ. Dùng thương hoành tảo qua lại, tạo một bức tường vững chắc. Lui có thể thủ, tiến có thể công. Phạm vi phòng thủ lẫn sát thương rộng. Công phòng nhất thể.
"Trước mắt, luyện tập hai chiêu thức này thôi." - Lạc Tinh chiêm nghiệm xong, bắt đầu ra ngoài sân luyện tập.
Lúc ra ngoài Lạc Tinh mới ngớ người, không phải có một mình có ý nghĩa cần luyện tập. Hầu như ai cũng đang hăng hái luyện tập. Dù sao ai cũng muốn thể hiện mình, ai cũng không muốn bản thân tụt lại phía sau.
"Tuổi trẻ a! Ai cũng cố gắng, đầy nhiệt huyết. Ta cũng không nên tự bằng lòng với bản thân."
Tìm một khu đất trống, vắng người. Lạc Tinh bắt đầu tu luyện thức đầu tiên: U Linh Tề xuất. Tập nữa canh giờ xem như ổn. Chiêu thứ hai một canh giờ cũng hoàn thiện. Xem như yếu lĩnh cơ bản đã học được. Cái còn lại là thực tiễn và sự linh hoạt trong thực chiến.
"Ca là thiên tài a." - Lạc Tinh định quay về. Vô tình nghe tiếng xoẹt, xoẹt ở đám cây bên cạnh quân doanh.
"Hay có yêu thú." - Lạc Tinh hiếu kì, nhảy lướt về hướng đó.
Đi gần một dặm, thì phát hiện cô gái tên Triệu Tiểu Vy khi nãy bị phạt.
Nhìn cô nàng chắc vừa đạt Kết Đan Sơ kì không lâu. chưa điều khiển linh lực của mình như ý. Nàng đang tập đâm từng thương lên cây tràm Cô nàng cũng thông minh và đầy nghị lực. Tập ở bên ngoài quân doanh, nơi toàn nước nổi. Triệu Tiểu Vy lợi dụng sức nước để tập chân mình thêm vững chắc. Sau đó xem kẻ địch là những cây tràm để ra chiêu. Vừa có mục tiêu để chiến đấu vừa gây khó khăn cho bản thân, khiến bản thân phát huy tôt tiềm lực vốn có.
Nhìn nàng thi triển chiêu thức, Lạc Tinh thầm lắc đầu. Tay cầm thương không ổn, động tác tay chậm chạp.
"Này đồng hương." - Lạc Tinh từ trên cây tràm nhảy xuống.
"A! a! Ma!" - Triệu Tiểu Vy hét lên.
Lạc Tinh giật mình, lao đến bịn miệng cô gái lại, không khéo cả doanh trại đến nhìn, rồi tưởng mình ức hiếp con gái nhà lành thì mệt.
"Là người không phải ma, ta cũng từ Bích Đào thôn tới."
Đợi cô gái bình tĩnh, Lạc Tinh mới buông tay ra: "Ngươi thấy con ma nào đẹp trai như ta không?"
Triệu Tiểu Vi bình tĩnh lại, bịn miệng cười nói:
"- Ngươi thật sự là người Bích đào Thôn, sao ta không biết?"
"Ta là con của Trần Thị, Bích Hoa Tửu Quán."
"Trời, huynh là cậu bé tự kỷ của bà chủ Trần."
"Sặc, ai nói ta tự kỷ?"
"Thế sao từ nhỏ tới lớn không ai thấy huynh đi ra ngoài, thậm chí không đi học ở trường, chỉ toàn ở nhà."
Lạc Tinh đớ người, hình như vậy thật. Từ nhỏ tới lớn chỉ có một tháng một lần lên phi hành linh khí đi tới Phúc Thành, còn lại mình không đi đâu hết."
"E hèm! Tại ta ngọc thụ lâm phong, sợ ra đường các cô gái thầm thương trộm nhớ."
"Hiểu rồi, vậy huynh tới đây làm gì?" - Triệu Tiểu Vy không muốn nghe Lạc Tinh tự sướng bản thân, nên chuyển chủ đề.
"Ta thấy ngươi tập luyện phương pháp tuy hay, nhưng không đúng cách, nên muốn chỉ một chút."
"Nếu huynh chỉ giúp ta xin đa tạ."
"U linh Tề Xuất, chủ yếu ở chữ nhanh và chuẩn. Có 3 điểm căn bản, đầu tiên là di chuyển lao tới trước. Lao tới không phải nhanh thôi là đủ, mà phải hiểm. Lao tới ở vị trí kẻ địch không ngờ. Ngươi có thể kết hợp vừa chạy dưới nước vừa linh động né các cây trước mặt, xem như là chướng ngại vật. Sau đó hãy đâm tới mục tiêu.
Thứ hai là xuất thương, rõ ràng nhanh quan trọng, nhưng cách cầm thương cũng quan trọng. Nếu ngươi không đủ nhanh thì ta chỉ cho. Đầu tiên đừng cầm cán thương, khi đó cần thời gian huy động thương chậm ở lần đâm đầu tiên, dẫn đến hai lượt đâm sau sẽ chậm theo. Có một cách ngay từ lúc xông tới, khi chưa tới mục tiêu thì tay ngươi nên động trước, cầm gần mũi thương, sau đó vung tay đẩy mạnh thương tới, tiếp theo nắm cán thương kéo về, và ra hai đòn liên tục như thế. Vậy là đã rút ngắn gần nữa thời gian cho ba lượt đâm.
Thứ ba là lùi lại. Bất kể đâm được hay không. Cần phải lùi lại ngay. lúc tiến làm sao, thì khi lùi lại y như vậy, để không chạm phải chướng ngại vật. Cách học tốt nhất là nàng bịt mắt lại. Sau đó thử tiến về trước. Dùng linh thức cảm nhận vị trí. Ra đòn, lui về sau. Nhớ tay cầm thương phải vững, xem nó là một phần cơ thể, cứ thử đi."
"Được nghe lời huynh một lần."
Qua vài lần luyện tập kỹ càng. Triệu Tiểu Vy bắt đầu đánh dấu năm cây tràm cách nhau trăm mét. Sau đó lui về, nhắm mắt lại. Linh thức nàng trải rộng ra. Trái, phải, phải, trái xông tới. Tay cầm mũi thương phóng tới, nắm chặc cán thương giật về nữa thướt rồi đâm tới, lại rút về đâm tới. Tốc độ rõ ràng nhanh hơn, tạo hiệu ứng ba thương cùng xuất, chỉ trong vòng một phần mười giây đòn tấn công đã xong. Cuối cùng lui về, phải, trái trái, phải.
Triệu Tiểu Vy mở mắt ra. Nhìn cách trăm mét, cây tràm to bằng một người ôm đã bị ba lỗ thủng to bằng miệng bát, gần như nữa hình thoi.
"Tốt. Xem như gần hoàn mỹ. Tập thêm vài lần rồi bắt đầu hoán thâu linh lực vào thương, khiến cho nó tăng sát thương lẫn tốc độ ra chiêu lên là được."
"Đa tạ huynh, mà huynh tên gì?"
"Trần Lạc Tinh, ngươi luyện đi, ta về ngủ nhé."
Lạc Tinh nhanh chóng nhảy lên đọt cây tràm quay về phòng.
Chỉ còn hai canh giờ để ngủ. Thực tế, tu tiên không ngủ vẫn được. Nhưng Lạc Tinh lại khác. Thời gian ngủ là thời gian khiến cho linh thức mình tăng lên. Trong giấc ngủ linh thức kiếp trước sẽ thông qua phương pháp kỳ lạ, tẩm bộ linh hồn Lạc Tinh kiếp này.
Hôm sau, Lạc Tinh đến quân doanh.
"Hôm nay là phân đội. Chủ yếu phân theo thuộc tính. Mọi người theo sáu vị trí đó tập hợp." - Hứa giáo quan chỉ một khu đất phía trước.
Lạc Tinh nhìn thấy chữ Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Vô Danh lập tức đi lại vị trí thứ sáu. Kết quả Khu vực Vô Doanh chỉ có ba người. Lạc Tinh, Triệu Tiểu Vi, Một cô gái khác nữa.
Còn lại các khu vực khác giao động từ 7 người tới 11 người, trong đó Mộc có 7 Hỏa có 11 người.
"Ohm!" - Không ngờ lần này 45 người mà có ba người Dị thuộc tính. Hứa giáo quan giật mình.
"Ba người các ngươi giới thiệu đi, đầy đủ chút về năng lực."
"Báo cáo, Thuộc hạ là Trần Lạc Tinh, linh căn hệ Lôi Ngũ Tinh, Kết đan kì sơ kỳ."
"Bẩm thuộc hạ Triệu Tiểu Vy, linh căn Băng Lục Tinh, Kết đan sơ kỳ..."
"Bẩm thuộc hạ là Hạ Tử Yến, linh căn Phong, Lục Tinh Kết Đan Trung Kỳ."
"Được rồi do nhóm các ngươi chỉ có ba người, nên sẽ bầu chọn một đội trưởng không có đội phó. Từ giờ tới chiều sẽ kiểm tra ai thực hiện được thương pháp tốt nhất, sẽ đạt đội trưởng."
"Rõ!"
Các đội khác thì được bầu thêm đội phó cách thức tương tự. Ai cũng hăng hái tập luyện.
Buổi chiều tới, Người đầu tiên Hạ Tiểu Yến. Nàng thực hiện hoàn mỹ U Linh Thương chiêu thứ nhất. Triệu Tiểu Vi cũng thực hiện thành công. Kết quả Lạc Tinh vì không muốn làm đội viên của một cô bé 20 tuổi, nên thực hiện hoàn mỹ hai chiêu đầu tiên, và được làm đội trưởng tổ sáu.
"Ha ha! Không ngờ ba người các ngươi rất khá đó, trong 45 người chỉ có 6 người thực hiện được chiêu thứ nhất.Trong đó người thực hiện hoàn mỹ nhất là Hạ Tử Yến."
"Lạc Tinh ngộ tính ngươi tốt nhất, ngay cả chiêu thứ hai cũng hoàn thành." - Hứa Minh Đạt khen ngợi.
Sau khi đã sắp xếp xong tất cả đội trưởng, đội phó.
Hứa Minh Đạt lại phát tiếp mỗi tổ một quyển sách ghi yếu lĩnh hành quân bố trận, điều lệnh quân đội.
Rồi ra lệnh:
"Mọi người giải tán. Mai ta phải đi khỏi quân doanh đột xuất. Tất cả có nửa tháng tự rèn luyện và học tập. Khi ta quay lại, ai chưa học xong yếu lĩnh quân đội này và thực hiện được chiêu thứ hai, phạt chạy bộ ngàn dặm không dùng linh lực. Đồng thời bị đánh hai mươi Trượng. Trừ quân lương 10 Linh Thạch."
Nửa tháng sau, Lạc Tinh học được hai thức ba và bốn của U Linh Bá Vương Thương. Sau đó dành thời gian đi vòng vòng, tìm kiếm linh thảo, linh dược yêu thú có lợi cho tu luyện.
Trong khi mọi người khác thì cố gắng luyện tập.
Đúng nữa tháng, Hứa Minh Đạt quay lại kiểm tra.
Lần này, tất cả đều hoàn thành được thức thứ hai là Bá Vương Trấn Sơn Hà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.