Chương 71: Việt - TRIỆU CHI CHIẾN
Trần Ngọc
26/05/2022
Triệu Quân mạnh mẽ khó lường
Ta thời tìm cách cản đường quân đi
Gian nan nào có xá gì,
Cũng vì Việt Quốc cũng vì quê Hương.
...
Trong thời gian này, Lạc Tinh khắp nơi ở Nam Đảo, thăm nom tình hình cải tạo Nam Thành. Các khu vực có chứa khoáng sản quan trọng, quặng mỏ linh thạch. Đồng thời phát hiện vài thứ có lẽ cần thiết cho chiến sự Võ Thành lập tức cho Yêu Cầm vận chuyển đi.
Hai tuần êm đềm trôi qua, chợt có tiếng rít của Đại Hoàng, Lạc Tinh trong tu luyện bừng tỉnh lại.
"Tới rồi! Tất cả tập hợp nghe chỉ lệnh!!!"
Theo các yêu cầm báo cáo, thì bên Triệu quốc đã có hành động. Hiện tại thì đã có một lượng lớn quân đội di chuyển từ Triệu Quốc.
Theo ước đoán, hơn 20 ngày sẽ tới Võ Thành. Lạc Tinh vừa định về Võ thành thì lại có tin tức khác, là do tin tình báo của Thiên Hạ thương hội. có một nhóm gần 200 chiến thuyền lớn cũng từ Triệu thành đang di chuyển.
"Chắc mục đích là Hải Cảng. Bọn chúng muốn hai mặt giáp công mà." - Lạc Tinh vẫn bình tĩnh.
"Lạc Dương."
"Dạ phu quân."
"Nàng tập hợp số chiến thuyền, chuẩn bị chặn đánh đội thuyền Triệu quốc. Số lượng địch khoảng 200 chuyến thuyền lớn 1000 chiến thuyền nhỏ, nàng nhắm thắng không."
"Phu quân đừng lo. Có Trịnh Thành trong tay thiếp mà. Dù Triệu quốc có 300 chiến thuyền cũng không sợ." - Thực tế là vậy, không phải nàng tự tin, mà đội quân chiến thuyền của Trịnh Thành nổi tiếng xa gần. Tuy lần trước Lạc Tinh đánh Trịnh Càng nhưng trên bờ, Trên trăm chiến thuyền lớn còn nguyên.
"Tốt. về phía chiến thuyền của Triệu quốc ra giao nàng. Ta sẽ cho một vạn yêu cầm yểm hộ. Tin tức tình báo nàng nhờ Tiểu Bạch điều tra. Ta về Võ thành trước, sẵn nhờ tin tức tình báo của Thiên Hạ thương hội. Dù sao Yêu Cầm chỉ nắm bắt hướng đi không biết thực tế."
Sao đó Lạc Tinh về Võ Thành, với sự giao hảo của Thiên Hạ thương hội bán ra tin tức. Lạc Tinh đã nắm bắt được. Lần này Triệu Quốc chơi lớn rồi.
50 vạn quân cùng một vạn kỵ binh do Võ Thắng Vương- Triệu Võ dẫn đầu. Tiến đánh Võ thành. đây là lần đầu tiên Lạc Tinh bị người khác dẫn yêu thú đánh.
Đồng thời Minh Chiến Vương - Triệu Minh dẫn theo 20 vạn hải Quân, số lượng 220 chiến đội Hải quân gồm 220 tàu lớn 1400 tàu nhỏ. hai bên như hai gọng kiềm cùng đánh vào Võ Thành và Hải Cảng.
Lạc Tinh thấy tình hình vậy, suy nghĩ một lúc.
"Lạc Hồng theo lệnh ta về Lạc Hoàng thành điều động 200 đại đội Ngũ Hành Trận. Ngươi dùng Đại Lộc đi cho nhanh. Tất cả dùng chiến thú vận chuyển, nội trong 15 ngày có mặt."
"Rõ, thưa Hùng Vương!!"
Đại đội ngũ hành trận là phân cấp của Lạc Tinh. một đại đội 200 người. Dù đại ngũ hành trận chỉ có 181 người nhưng phải lấy dư ra đề phòng có người bị thương hay bị giết dẫn tới không xếp đủ trận pháp. tính ra 200 đại đội là bốn vạn quân rồi. với Võ thành có hai vạn quân nữa là sáu vạn.
"6 vạn đánh 50 vạn"
Lạc Tinh hơi đau đầu. Lần chiến tranh này về phần Hải chiến không lo. Nhưng thành chiến khá là lo lắng.
Tuy nhiên không thể nào lấy thêm binh Lực. Việt Quốc hiện tại đã đạt 50 vạn người. Nếu trưng quân hết cũng chỉ 20 vạn. số còn lại săn bắt thú dữ, trồng trọt, đánh cá còn được. chứ đánh trận không khả thi vì chiến lực không mạnh lại không đủ quân trang.
"Lý Do gì Võ thành chỉ có một mỏ Ngọc, với vị trí tốt một chút là gần Hải Cảng, mà lại dẫn đến Triệu quốc dồn hết Quốc Lực để tiến đánh., hay Võ Thành có bí ẩn gì?"
Nghĩ không ra nên Lạc Tinh đành dùng mưu kế cũ.
"Không Kích."
Cho Đại Hoàng cùng một vạn rưỡi Yêu Cầm đi trước đón đầu 50 vạn quân.
Bay năm ngày thì cũng đã phát hiện quân Triệu.,
Sau đó, một ngày ít nhất năm đợt không kích. Với khoảng cách năm dặm trên không, mỗi lần khoảng 4000 con Yêu Cầm thả đá. Không có đá thì thả nguyên gốc cây dài vài chục mét. Khiến cho ngay cả Võ Thắng Vương cũng không biết sao phản ứng lại. Hắn ta đạt Dũng Tuyền Kì, tuy nhiên ở năm dặm cao cùng không có hướng xử lý thích hợp. Mấy lần Võ Thắng Vương có dùng cung tên bắn thử, nhưng mấy ngàn con yêu cầm cùng tấn công. Hắn chỉ mỗi lần may mắn thì giết được một, hai con thì đàn yêu cầm đã bay đi xa. Thêm nữa mỗi khi có con Yêu Cầm bị giết khiến cả trăm người bị thương vong theo do bị xác yêu cầm rơi trúng. Còn với Thần cơ pháo thì việc canh và bắn lên trời khoảng cách năm dặm xem như không khả thi. Bắn không trúng thì xem như đốt tiền. Mà 10 phát trúng một con cũng là đốt tiền, mỗi đợt công kích hơn 4000 con Yêu Cầm. Mỗi lần Yêu Cầm công kích chỉ kéo dài chưa đầy trăm hơi thở. Nên hầu như đội thiện xạ cũng không có thời gian canh chỉnh mục tiêu để bắn do tốc độ phản ứng chậm. Dù sao có ai là Quan Nguyên kỳ học cái này. chỉ những Linh Đài Kỳ và một vài Hợp Cốc kỳ theo học thao tác bắn Thần Cơ Pháo.
Liên tục năm ngày, số lượng người chết vì đá rơi đã lên tám vạn người tuy chủ yếu là Linh Đài kì trở lại. Nhưng cũng không phải quân đoàn của hắn chịu được. Dù sao đây là 50 vạn quân có thể giúp hắn đăng Vương Triệu quốc chứ không phải chỉ mỗi tấn công một Võ thành. Tuy đoàn quân luôn cố gắng không đi vùng núi chỉ đi đường rừng để hạn chế bị tập kích.
Theo điệp khúc được tạo sẵn, đoàn quân Triệu Quốc hầu như không ngủ được. khi gần tới giờ ngủ ngon giấc là một trận mưa đá kéo tới. Ngay cả một vạn Kỵ thú đoàn cũng bị chết mất 2000 con. Số con yêu thú tọa kỵ này là niềm tự hào của Triệu quốc. Bỏ ra một số lớn Linh Ngọc mới có đủ một vạn quân kỵ, thế mà trận chiến đầu tiên đã bị giết. Nhất là bị giết ngay khi chưa ra tới chiến trường. Thật ra Lạc Tinh có thể giết nhiều hơn tọa kị đối phương, nhưng do đám yêu thú này được trận pháp của 3000 quan Nguyên Kì bảo vệ, lại thêm 20 Ngũ Tinh thần cơ pháo có thể tạo sát thương không đáng có. Nên mới dời hướng tấn công các binh sĩ khác, dù sao 50 vạn quân thì không thể có trận pháp bảo vệ toàn bộ. Quan trọng nữa là đang hành quân, tất cả không đứng yên, dàn trải ra một phạm vi cực lớn. Không trận pháp nào chịu nổi.
Tiếc là không phải đá tảng dễ tìm kiếm như vậy. nên mỗi một lần ném chỉ khoảng 4000 con. Số yêu thú còn lại phải bay xung quanh tìm đá, khúc cậy vừa sức. Tuy không giết được tên chủ tướng nhưng có thể bắn giết các tướng Lĩnh quan Nguyên kì khác, thỉnh thoảng có một vài mũi tên bay đi là chết một Quan Nguyên Kì.
Kết quả, thêm sáu ngày nữa đại quân gần tới khu vực Võ Thành. 50 vạn quân chỉ còn hơn 38 vạn quân, cùng với 10 ngày mất ngủ.
lần này đích thân Võ Thắng Vương dẫn binh, nếu không thì các tướng lĩnh đã tháo chạy hết. Toàn quân tan rã ý chí. Không tan rã sau được, một lần hành quân chưa tới trận tuyến đã mất 12 vạn. Giờ mà rút về thêm 10 ngày lại mất 10 vạn nữa, thì xem như hết, coi như giấc mộng làm Vua nước Triệu của Võ Thắng Vương tan theo mây khói.
"Giờ có đánh được Võ thành, mới bù đắp được sai lầm. Nhưng đánh nổi không?" - Võ Thắng Vương hết sức đau lòng, cố lấy lại ý chí cho toàn quân:
"Toàn Quân chú ý! Chỉ cần chiếm được Võ thành, ở đó có một hệ thống trận pháp có thể chống lại yêu thú ác cầm này.
Nên chiếm Võ thành là cách tốt nhất. Ở nơi đó chỉ cần ai chiếm được tài sản gì, thì là của người đó. Ai chiếm được phụ nữ nào là của người đó. Lương bổng tháng này ta lại tăng gấp đôi."
"Dạ, Võ Thắng Vương."
"Toàn quân hạ trại nghỉ ngơi. lấy lại sức. Ở đây là vùng bình Nguyên chỉ cần lũ Yêu Cầm dám tới chúng sẽ trả giá đắt." Võ Thắng Vương lại tiếp tục cổ động sĩ khí
Võ Thắng vương lên tinh thần mọi người xong, lập tức ra hàng loạt mệnh lệnh:
"Tất cả trận pháp phòng ngự mở hết."
"Lấy kho Linh Ngọc Dự trữ ra. Bày kỳ trận luôn."
"Đội cung tiễn chuẩn bị."
"Đội thập bát Hỏa Trận tứ tinh chuẩn bị"
"200 Tứ tinh Thần cơ pháo Chuẩn bị."
"20 Ngũ Tinh Thần cơ Pháo chẩn bị"
Lần này là nữa ngày nghỉ ngơi quan trọng.
Võ Thắng Vương đã nén giận mười ngày mới bung ra sức lực.
Lý do là một phần trên đường di chuyển hành quân kéo dài mấy mươi dặm khó phòng thủ.
Một phần số lượng Linh Ngọc có hạn, không thể cầm cự lâu. Lần này là lần dùng lượng Linh Ngọc lớn nhằm dưỡng sức cho toàn quân.
Không thôi mấy ngày đêm hành quân cộng thiếu ngủ, không thể công thành nổi, số lượng tài phú cầm cự nữa ngày cũng khiến Võ Thắng Vương đau lòng không thôi.
Lạc Tinh dự định chơi vài loạt mưa đá, kết quả không phá được phòng ngự đối phương, nên đổi ý dù sau không phải dễ tìm ra đá tảng như vậy, gốc cây thì cũng phải vài con hợp tác mới đào nguyên thân cây được.
"Thôi, cho toàn đoàn Phi Cầm nghỉ ngơi. Dù sau 10 ngày nay phải bay tới bay lui toàn quân không phải dễ chịu vậy."
"Lạc Hồng."
"Dạ."
"Làm theo ý ta ghi trong lệnh tiễn." - Lạc Tinh viết một lệnh tiễn đưa Lạc Hồng. Bản Thân thì sắp xếp lại một tiểu đoàn trong quân Hùng Quân Đoàn của mình, gồm hơn phân nữa là lấy Tinh anh từ 35 thành, cùng với một số nồng cốt từ binh đoàn của Lạc Hồng. Tất cả được Lạc Tinh chọn ra từ trận chiến với thành chủ Trịnh Thành lúc trước.
Hùng Vương Chiến Đoàn mà Lạc Tinh tạo ra gồm 7200 người lấy từ 200 người Tinh Anh mỗi Thành, Sau đó một số tinh anh trong Lạc Hoàng thành được Lạc Hồng đích thân huấn luyện nhập vào ra 7500 người. phân ra ba tiểu đoàn, bình thường Lạc Hồng sẽ quản lý hai tiểu đoàn kia, riêng Hùng Vương Chiến Đoàn một là 2000 người gồm 10 Đại đội Ngũ Hành Trận. Trong đó có thể tạo ra một đại Đội Ngũ Hành Trận Tam Tinh. với 175 Hợp Cốc Kì. năm Quan Nguyên Kì, được điều khiển trực tiếp bởi Lạc Tinh. Khi điều khiển 10 đại đội Ngũ Hành Trận này Lạc Tinh tin chắc mình giết hai vạn quân trong một canh giờ, tiếc là đối phương hơn 38 vạn.
Sức mạnh trận pháp do con người vận hành, mà sức mạnh của con người do thần ấn duy trì. Nên chỉ kéo dài tối đa một canh giờ là cùng. Tuy nhiên Lạc Tinh tin rằng lực lượng mạnh nhất có thể dễ dàng giết chết bất cứ Mệnh Môn Kì hùng mạnh nào dám ngăn cản mình.
"Mọi người nghỉ ngơi đi. đừng lo lắng. có ta dẫn đầu. chúng ta chỉ Tấn công một chúc rồi rút lui. Các ngươi là chiến sĩ tinh anh nhất của Việt Quốc. Hãy cho kẻ địch biết đến đệ nhất Hùng Vương Chiến đoàn."
"Rõ, thưa Hùng Vương.!!!"
Một canh giờ sau, hơn vạn con phi cầm được lệnh tấn công phía bắc đội Triệu Quốc. đầu tiên là một loạt đá tảng rơi xuống, bị trận pháp ngăn cản. Sao đó đàn yêu thú dùng cả thân hình bay xuống tấn công đoàn quân.
"Rầm"
"Xoẹt!"
Từng luồn sáng phòng hộ phát ra, xen kẻ từng loạt tên bắn ra, rồi hơn 100 nòng Tứ Tinh pháo phát nổ. Lúc này hơn 500 con Yêu Cầm chở Lạc Tinh cùng Hùng"ương Tiểu Đoàn Một xông thẳng vào từ phía phía Nam.
Mỗi lần vướng vòng phong hộ đều bị Lạc Tinh điều khiển một nhóm Đại Ngũ hành trận dùng Lạc Tinh Kiếm Xuyên phá phòng hộ. bay vào sâu hơn năm dặm vẫn chưa tới chủ doanh của Triệu Quốc.
"Ái chà. kế hoạch cầm Tặc cầm Vương xem như phá sản."
Chếch hướng phải 30 độ. đi."
Đội Ngũ 500 con yêu cầm dẫn đầu là Đại Hoàng xông phá theo Hướng Lạc Tinh chỉ, phía sau từng loạt Tứ Tinh Pháo bay đến.
May là 500 con phần lớn tứ giai nên tốc độ khá nhanh không bị bắn trúng.
"Nào tấn công."
Lạc Tinh dùng tinh thần điều khiển các đội ngũ tấn công. nếu chỉ điều khiển sơ bộ thì đã đạt được Thất Tinh ngũ hành Toàn phương trận nhất tầng gồm 1267 người dưới sự điều khiển Lạc Tinh xông vào một trận địa chứa 30 khẩu thần cơ pháo.
"Nào."
Từng ánh sáng lóe lên. Cá thần kỹ đan xen được thi triển nhịp nhàng, bù đắp khuyết điểm cho nhau.
"Tấn công."
Vòng phòng hộ thứ nhất, thứ hai vỡ nát. Lạc Tinh xông tới kiếm ảnh như ngàn vạn tia phong nhận.
"Thất Tinh Ngũ Hành Toàn Phương Trận- KIÊN (phòng ngự)"
Một vòng phòng hộ màu Xanh lục mở ra giữa một rừng quân Triệu Quốc.
Riêng Lạc Tinh rời đi trận pháp, dùng tốc độ cao nhất chạy tới cùng lúc Thần kỹ Hoàng Long Khải Giáp mở ra. Toàn thân Lạc Tinh được một vòng giáp như vảy rồng bảo vệ. Hai sừng trên đầu lại nhô dài hơn, Vảy rồng như vàng hơn, uy vũ hơn, ngay cả thân thể cũng có xu hướng cao hơn, sức mạnh bùng nổ gần gấp đôi.
"Oanh.! xoẹt."
Từng mũi tên lao tới, từng đoàn lửa từ thập bát hỏa trận bay nhanh đánh lên người Lạc Tinh, tuy nhiên bộ giáp hầu như đánh bật lại được các công kích đánh tới.
"Ha Ha. muỗi chích inox thôi."
Lần đầu chứng kiến sự mạnh mẽ của Hoàng Long Khải Giáp, Lạc Tinh mừng rỡ, xông vào được nhóm Thần cơ pháo tọa lạc.
Sao đó từng ánh kiếm nhanh hơn năm lần vận tốc âm thanh lóe lên, giết người, thu Thần Cơ pháo. Sau hai phút 30 thần cơ pháo bị Lạc Tinh thu hết vào Lạc Hoàng Nhẫn.
"Rút Thôi." - Dùng tốc độ nhanh nhất quay về đội ngũ. Lạc Tinh ra lệnh:
"Nào lui thôi."
Sau đó 20 con Tứ giai yêu cầm chở 2000 quân bay vút lên trời. Lạc Tinh và Đại Hoàng cùng hơn 400 con Yêu Cầm bọc hậu phía sau bay đi. Ở phương hướng khác gần vạn con yêu cầm cũng bay mất.
"Kiếm lời lớn rồi, Ha Ha!" - Tuy chưa tìm ra bóng dáng Võ Thắng Vương. Nhưng 30 tứ Tinh Thần cơ pháo về tay. Bù lại, số yêu cầm chết hơn ngàn con. Có điều bước đầu thực hiện Thất Tinh Ngũ Hành Toàn Phương Trận cũng đã làm tốt ở mảng phối hợp công thủ.
Chỉ riêng có tập trung sức mạnh về bản thân mình thi triển thì Lạc Tinh chưa tự tin, truyền sức mạnh hơn 1200 người về bản thân thì có lẽ duy trì được vài hơi thở là hết sức, Lạc Tinh tự nhủ mình lần trước đánh Trịnh Càng thành công là do cả đám sô lô một mình Trịnh Càng nên có thể bung hết sức mà không sợ gì. hiện tại bung hết sức giết được vài vạn tên mà không còn khả năng chiến đấu thì chỉ có chết.
Sau đó, cứ mỗi hai canh giờ, lại gần vạn Yêu Cầm tấn công Triệu Quốc. Rồi lại rút lui. Kết quả sau một ngày số Yêu Cầm đã chết hơn 5000 con. Bù lại, số quân Triệu quốc chết thêm gần hai vạn. Trong đó Hùng Vương đoàn của Lạc Tinh cũng giết hơn vạn người.
Tuy nhiên, số Thần cơ pháo bị tập trung lại một chỗ gần quân doanh mạnh nhất của Triệu Quân. Nên Lạc Tinh không cướp được khẩu nào nữa. Mà còn bị ăn một loạt thần cơ pháo Ngũ tinh. Nhưng nhờ Lạc Thần Khiên đỡ cho một phát. Không thì đã trọng thương nặng.
"Thôi. quan trọng là không cho kẻ địch nghỉ ngơi. "
"Rút về Võ Thành thôi."
Ta thời tìm cách cản đường quân đi
Gian nan nào có xá gì,
Cũng vì Việt Quốc cũng vì quê Hương.
...
Trong thời gian này, Lạc Tinh khắp nơi ở Nam Đảo, thăm nom tình hình cải tạo Nam Thành. Các khu vực có chứa khoáng sản quan trọng, quặng mỏ linh thạch. Đồng thời phát hiện vài thứ có lẽ cần thiết cho chiến sự Võ Thành lập tức cho Yêu Cầm vận chuyển đi.
Hai tuần êm đềm trôi qua, chợt có tiếng rít của Đại Hoàng, Lạc Tinh trong tu luyện bừng tỉnh lại.
"Tới rồi! Tất cả tập hợp nghe chỉ lệnh!!!"
Theo các yêu cầm báo cáo, thì bên Triệu quốc đã có hành động. Hiện tại thì đã có một lượng lớn quân đội di chuyển từ Triệu Quốc.
Theo ước đoán, hơn 20 ngày sẽ tới Võ Thành. Lạc Tinh vừa định về Võ thành thì lại có tin tức khác, là do tin tình báo của Thiên Hạ thương hội. có một nhóm gần 200 chiến thuyền lớn cũng từ Triệu thành đang di chuyển.
"Chắc mục đích là Hải Cảng. Bọn chúng muốn hai mặt giáp công mà." - Lạc Tinh vẫn bình tĩnh.
"Lạc Dương."
"Dạ phu quân."
"Nàng tập hợp số chiến thuyền, chuẩn bị chặn đánh đội thuyền Triệu quốc. Số lượng địch khoảng 200 chuyến thuyền lớn 1000 chiến thuyền nhỏ, nàng nhắm thắng không."
"Phu quân đừng lo. Có Trịnh Thành trong tay thiếp mà. Dù Triệu quốc có 300 chiến thuyền cũng không sợ." - Thực tế là vậy, không phải nàng tự tin, mà đội quân chiến thuyền của Trịnh Thành nổi tiếng xa gần. Tuy lần trước Lạc Tinh đánh Trịnh Càng nhưng trên bờ, Trên trăm chiến thuyền lớn còn nguyên.
"Tốt. về phía chiến thuyền của Triệu quốc ra giao nàng. Ta sẽ cho một vạn yêu cầm yểm hộ. Tin tức tình báo nàng nhờ Tiểu Bạch điều tra. Ta về Võ thành trước, sẵn nhờ tin tức tình báo của Thiên Hạ thương hội. Dù sao Yêu Cầm chỉ nắm bắt hướng đi không biết thực tế."
Sao đó Lạc Tinh về Võ Thành, với sự giao hảo của Thiên Hạ thương hội bán ra tin tức. Lạc Tinh đã nắm bắt được. Lần này Triệu Quốc chơi lớn rồi.
50 vạn quân cùng một vạn kỵ binh do Võ Thắng Vương- Triệu Võ dẫn đầu. Tiến đánh Võ thành. đây là lần đầu tiên Lạc Tinh bị người khác dẫn yêu thú đánh.
Đồng thời Minh Chiến Vương - Triệu Minh dẫn theo 20 vạn hải Quân, số lượng 220 chiến đội Hải quân gồm 220 tàu lớn 1400 tàu nhỏ. hai bên như hai gọng kiềm cùng đánh vào Võ Thành và Hải Cảng.
Lạc Tinh thấy tình hình vậy, suy nghĩ một lúc.
"Lạc Hồng theo lệnh ta về Lạc Hoàng thành điều động 200 đại đội Ngũ Hành Trận. Ngươi dùng Đại Lộc đi cho nhanh. Tất cả dùng chiến thú vận chuyển, nội trong 15 ngày có mặt."
"Rõ, thưa Hùng Vương!!"
Đại đội ngũ hành trận là phân cấp của Lạc Tinh. một đại đội 200 người. Dù đại ngũ hành trận chỉ có 181 người nhưng phải lấy dư ra đề phòng có người bị thương hay bị giết dẫn tới không xếp đủ trận pháp. tính ra 200 đại đội là bốn vạn quân rồi. với Võ thành có hai vạn quân nữa là sáu vạn.
"6 vạn đánh 50 vạn"
Lạc Tinh hơi đau đầu. Lần chiến tranh này về phần Hải chiến không lo. Nhưng thành chiến khá là lo lắng.
Tuy nhiên không thể nào lấy thêm binh Lực. Việt Quốc hiện tại đã đạt 50 vạn người. Nếu trưng quân hết cũng chỉ 20 vạn. số còn lại săn bắt thú dữ, trồng trọt, đánh cá còn được. chứ đánh trận không khả thi vì chiến lực không mạnh lại không đủ quân trang.
"Lý Do gì Võ thành chỉ có một mỏ Ngọc, với vị trí tốt một chút là gần Hải Cảng, mà lại dẫn đến Triệu quốc dồn hết Quốc Lực để tiến đánh., hay Võ Thành có bí ẩn gì?"
Nghĩ không ra nên Lạc Tinh đành dùng mưu kế cũ.
"Không Kích."
Cho Đại Hoàng cùng một vạn rưỡi Yêu Cầm đi trước đón đầu 50 vạn quân.
Bay năm ngày thì cũng đã phát hiện quân Triệu.,
Sau đó, một ngày ít nhất năm đợt không kích. Với khoảng cách năm dặm trên không, mỗi lần khoảng 4000 con Yêu Cầm thả đá. Không có đá thì thả nguyên gốc cây dài vài chục mét. Khiến cho ngay cả Võ Thắng Vương cũng không biết sao phản ứng lại. Hắn ta đạt Dũng Tuyền Kì, tuy nhiên ở năm dặm cao cùng không có hướng xử lý thích hợp. Mấy lần Võ Thắng Vương có dùng cung tên bắn thử, nhưng mấy ngàn con yêu cầm cùng tấn công. Hắn chỉ mỗi lần may mắn thì giết được một, hai con thì đàn yêu cầm đã bay đi xa. Thêm nữa mỗi khi có con Yêu Cầm bị giết khiến cả trăm người bị thương vong theo do bị xác yêu cầm rơi trúng. Còn với Thần cơ pháo thì việc canh và bắn lên trời khoảng cách năm dặm xem như không khả thi. Bắn không trúng thì xem như đốt tiền. Mà 10 phát trúng một con cũng là đốt tiền, mỗi đợt công kích hơn 4000 con Yêu Cầm. Mỗi lần Yêu Cầm công kích chỉ kéo dài chưa đầy trăm hơi thở. Nên hầu như đội thiện xạ cũng không có thời gian canh chỉnh mục tiêu để bắn do tốc độ phản ứng chậm. Dù sao có ai là Quan Nguyên kỳ học cái này. chỉ những Linh Đài Kỳ và một vài Hợp Cốc kỳ theo học thao tác bắn Thần Cơ Pháo.
Liên tục năm ngày, số lượng người chết vì đá rơi đã lên tám vạn người tuy chủ yếu là Linh Đài kì trở lại. Nhưng cũng không phải quân đoàn của hắn chịu được. Dù sao đây là 50 vạn quân có thể giúp hắn đăng Vương Triệu quốc chứ không phải chỉ mỗi tấn công một Võ thành. Tuy đoàn quân luôn cố gắng không đi vùng núi chỉ đi đường rừng để hạn chế bị tập kích.
Theo điệp khúc được tạo sẵn, đoàn quân Triệu Quốc hầu như không ngủ được. khi gần tới giờ ngủ ngon giấc là một trận mưa đá kéo tới. Ngay cả một vạn Kỵ thú đoàn cũng bị chết mất 2000 con. Số con yêu thú tọa kỵ này là niềm tự hào của Triệu quốc. Bỏ ra một số lớn Linh Ngọc mới có đủ một vạn quân kỵ, thế mà trận chiến đầu tiên đã bị giết. Nhất là bị giết ngay khi chưa ra tới chiến trường. Thật ra Lạc Tinh có thể giết nhiều hơn tọa kị đối phương, nhưng do đám yêu thú này được trận pháp của 3000 quan Nguyên Kì bảo vệ, lại thêm 20 Ngũ Tinh thần cơ pháo có thể tạo sát thương không đáng có. Nên mới dời hướng tấn công các binh sĩ khác, dù sao 50 vạn quân thì không thể có trận pháp bảo vệ toàn bộ. Quan trọng nữa là đang hành quân, tất cả không đứng yên, dàn trải ra một phạm vi cực lớn. Không trận pháp nào chịu nổi.
Tiếc là không phải đá tảng dễ tìm kiếm như vậy. nên mỗi một lần ném chỉ khoảng 4000 con. Số yêu thú còn lại phải bay xung quanh tìm đá, khúc cậy vừa sức. Tuy không giết được tên chủ tướng nhưng có thể bắn giết các tướng Lĩnh quan Nguyên kì khác, thỉnh thoảng có một vài mũi tên bay đi là chết một Quan Nguyên Kì.
Kết quả, thêm sáu ngày nữa đại quân gần tới khu vực Võ Thành. 50 vạn quân chỉ còn hơn 38 vạn quân, cùng với 10 ngày mất ngủ.
lần này đích thân Võ Thắng Vương dẫn binh, nếu không thì các tướng lĩnh đã tháo chạy hết. Toàn quân tan rã ý chí. Không tan rã sau được, một lần hành quân chưa tới trận tuyến đã mất 12 vạn. Giờ mà rút về thêm 10 ngày lại mất 10 vạn nữa, thì xem như hết, coi như giấc mộng làm Vua nước Triệu của Võ Thắng Vương tan theo mây khói.
"Giờ có đánh được Võ thành, mới bù đắp được sai lầm. Nhưng đánh nổi không?" - Võ Thắng Vương hết sức đau lòng, cố lấy lại ý chí cho toàn quân:
"Toàn Quân chú ý! Chỉ cần chiếm được Võ thành, ở đó có một hệ thống trận pháp có thể chống lại yêu thú ác cầm này.
Nên chiếm Võ thành là cách tốt nhất. Ở nơi đó chỉ cần ai chiếm được tài sản gì, thì là của người đó. Ai chiếm được phụ nữ nào là của người đó. Lương bổng tháng này ta lại tăng gấp đôi."
"Dạ, Võ Thắng Vương."
"Toàn quân hạ trại nghỉ ngơi. lấy lại sức. Ở đây là vùng bình Nguyên chỉ cần lũ Yêu Cầm dám tới chúng sẽ trả giá đắt." Võ Thắng Vương lại tiếp tục cổ động sĩ khí
Võ Thắng vương lên tinh thần mọi người xong, lập tức ra hàng loạt mệnh lệnh:
"Tất cả trận pháp phòng ngự mở hết."
"Lấy kho Linh Ngọc Dự trữ ra. Bày kỳ trận luôn."
"Đội cung tiễn chuẩn bị."
"Đội thập bát Hỏa Trận tứ tinh chuẩn bị"
"200 Tứ tinh Thần cơ pháo Chuẩn bị."
"20 Ngũ Tinh Thần cơ Pháo chẩn bị"
Lần này là nữa ngày nghỉ ngơi quan trọng.
Võ Thắng Vương đã nén giận mười ngày mới bung ra sức lực.
Lý do là một phần trên đường di chuyển hành quân kéo dài mấy mươi dặm khó phòng thủ.
Một phần số lượng Linh Ngọc có hạn, không thể cầm cự lâu. Lần này là lần dùng lượng Linh Ngọc lớn nhằm dưỡng sức cho toàn quân.
Không thôi mấy ngày đêm hành quân cộng thiếu ngủ, không thể công thành nổi, số lượng tài phú cầm cự nữa ngày cũng khiến Võ Thắng Vương đau lòng không thôi.
Lạc Tinh dự định chơi vài loạt mưa đá, kết quả không phá được phòng ngự đối phương, nên đổi ý dù sau không phải dễ tìm ra đá tảng như vậy, gốc cây thì cũng phải vài con hợp tác mới đào nguyên thân cây được.
"Thôi, cho toàn đoàn Phi Cầm nghỉ ngơi. Dù sau 10 ngày nay phải bay tới bay lui toàn quân không phải dễ chịu vậy."
"Lạc Hồng."
"Dạ."
"Làm theo ý ta ghi trong lệnh tiễn." - Lạc Tinh viết một lệnh tiễn đưa Lạc Hồng. Bản Thân thì sắp xếp lại một tiểu đoàn trong quân Hùng Quân Đoàn của mình, gồm hơn phân nữa là lấy Tinh anh từ 35 thành, cùng với một số nồng cốt từ binh đoàn của Lạc Hồng. Tất cả được Lạc Tinh chọn ra từ trận chiến với thành chủ Trịnh Thành lúc trước.
Hùng Vương Chiến Đoàn mà Lạc Tinh tạo ra gồm 7200 người lấy từ 200 người Tinh Anh mỗi Thành, Sau đó một số tinh anh trong Lạc Hoàng thành được Lạc Hồng đích thân huấn luyện nhập vào ra 7500 người. phân ra ba tiểu đoàn, bình thường Lạc Hồng sẽ quản lý hai tiểu đoàn kia, riêng Hùng Vương Chiến Đoàn một là 2000 người gồm 10 Đại đội Ngũ Hành Trận. Trong đó có thể tạo ra một đại Đội Ngũ Hành Trận Tam Tinh. với 175 Hợp Cốc Kì. năm Quan Nguyên Kì, được điều khiển trực tiếp bởi Lạc Tinh. Khi điều khiển 10 đại đội Ngũ Hành Trận này Lạc Tinh tin chắc mình giết hai vạn quân trong một canh giờ, tiếc là đối phương hơn 38 vạn.
Sức mạnh trận pháp do con người vận hành, mà sức mạnh của con người do thần ấn duy trì. Nên chỉ kéo dài tối đa một canh giờ là cùng. Tuy nhiên Lạc Tinh tin rằng lực lượng mạnh nhất có thể dễ dàng giết chết bất cứ Mệnh Môn Kì hùng mạnh nào dám ngăn cản mình.
"Mọi người nghỉ ngơi đi. đừng lo lắng. có ta dẫn đầu. chúng ta chỉ Tấn công một chúc rồi rút lui. Các ngươi là chiến sĩ tinh anh nhất của Việt Quốc. Hãy cho kẻ địch biết đến đệ nhất Hùng Vương Chiến đoàn."
"Rõ, thưa Hùng Vương.!!!"
Một canh giờ sau, hơn vạn con phi cầm được lệnh tấn công phía bắc đội Triệu Quốc. đầu tiên là một loạt đá tảng rơi xuống, bị trận pháp ngăn cản. Sao đó đàn yêu thú dùng cả thân hình bay xuống tấn công đoàn quân.
"Rầm"
"Xoẹt!"
Từng luồn sáng phòng hộ phát ra, xen kẻ từng loạt tên bắn ra, rồi hơn 100 nòng Tứ Tinh pháo phát nổ. Lúc này hơn 500 con Yêu Cầm chở Lạc Tinh cùng Hùng"ương Tiểu Đoàn Một xông thẳng vào từ phía phía Nam.
Mỗi lần vướng vòng phong hộ đều bị Lạc Tinh điều khiển một nhóm Đại Ngũ hành trận dùng Lạc Tinh Kiếm Xuyên phá phòng hộ. bay vào sâu hơn năm dặm vẫn chưa tới chủ doanh của Triệu Quốc.
"Ái chà. kế hoạch cầm Tặc cầm Vương xem như phá sản."
Chếch hướng phải 30 độ. đi."
Đội Ngũ 500 con yêu cầm dẫn đầu là Đại Hoàng xông phá theo Hướng Lạc Tinh chỉ, phía sau từng loạt Tứ Tinh Pháo bay đến.
May là 500 con phần lớn tứ giai nên tốc độ khá nhanh không bị bắn trúng.
"Nào tấn công."
Lạc Tinh dùng tinh thần điều khiển các đội ngũ tấn công. nếu chỉ điều khiển sơ bộ thì đã đạt được Thất Tinh ngũ hành Toàn phương trận nhất tầng gồm 1267 người dưới sự điều khiển Lạc Tinh xông vào một trận địa chứa 30 khẩu thần cơ pháo.
"Nào."
Từng ánh sáng lóe lên. Cá thần kỹ đan xen được thi triển nhịp nhàng, bù đắp khuyết điểm cho nhau.
"Tấn công."
Vòng phòng hộ thứ nhất, thứ hai vỡ nát. Lạc Tinh xông tới kiếm ảnh như ngàn vạn tia phong nhận.
"Thất Tinh Ngũ Hành Toàn Phương Trận- KIÊN (phòng ngự)"
Một vòng phòng hộ màu Xanh lục mở ra giữa một rừng quân Triệu Quốc.
Riêng Lạc Tinh rời đi trận pháp, dùng tốc độ cao nhất chạy tới cùng lúc Thần kỹ Hoàng Long Khải Giáp mở ra. Toàn thân Lạc Tinh được một vòng giáp như vảy rồng bảo vệ. Hai sừng trên đầu lại nhô dài hơn, Vảy rồng như vàng hơn, uy vũ hơn, ngay cả thân thể cũng có xu hướng cao hơn, sức mạnh bùng nổ gần gấp đôi.
"Oanh.! xoẹt."
Từng mũi tên lao tới, từng đoàn lửa từ thập bát hỏa trận bay nhanh đánh lên người Lạc Tinh, tuy nhiên bộ giáp hầu như đánh bật lại được các công kích đánh tới.
"Ha Ha. muỗi chích inox thôi."
Lần đầu chứng kiến sự mạnh mẽ của Hoàng Long Khải Giáp, Lạc Tinh mừng rỡ, xông vào được nhóm Thần cơ pháo tọa lạc.
Sao đó từng ánh kiếm nhanh hơn năm lần vận tốc âm thanh lóe lên, giết người, thu Thần Cơ pháo. Sau hai phút 30 thần cơ pháo bị Lạc Tinh thu hết vào Lạc Hoàng Nhẫn.
"Rút Thôi." - Dùng tốc độ nhanh nhất quay về đội ngũ. Lạc Tinh ra lệnh:
"Nào lui thôi."
Sau đó 20 con Tứ giai yêu cầm chở 2000 quân bay vút lên trời. Lạc Tinh và Đại Hoàng cùng hơn 400 con Yêu Cầm bọc hậu phía sau bay đi. Ở phương hướng khác gần vạn con yêu cầm cũng bay mất.
"Kiếm lời lớn rồi, Ha Ha!" - Tuy chưa tìm ra bóng dáng Võ Thắng Vương. Nhưng 30 tứ Tinh Thần cơ pháo về tay. Bù lại, số yêu cầm chết hơn ngàn con. Có điều bước đầu thực hiện Thất Tinh Ngũ Hành Toàn Phương Trận cũng đã làm tốt ở mảng phối hợp công thủ.
Chỉ riêng có tập trung sức mạnh về bản thân mình thi triển thì Lạc Tinh chưa tự tin, truyền sức mạnh hơn 1200 người về bản thân thì có lẽ duy trì được vài hơi thở là hết sức, Lạc Tinh tự nhủ mình lần trước đánh Trịnh Càng thành công là do cả đám sô lô một mình Trịnh Càng nên có thể bung hết sức mà không sợ gì. hiện tại bung hết sức giết được vài vạn tên mà không còn khả năng chiến đấu thì chỉ có chết.
Sau đó, cứ mỗi hai canh giờ, lại gần vạn Yêu Cầm tấn công Triệu Quốc. Rồi lại rút lui. Kết quả sau một ngày số Yêu Cầm đã chết hơn 5000 con. Bù lại, số quân Triệu quốc chết thêm gần hai vạn. Trong đó Hùng Vương đoàn của Lạc Tinh cũng giết hơn vạn người.
Tuy nhiên, số Thần cơ pháo bị tập trung lại một chỗ gần quân doanh mạnh nhất của Triệu Quân. Nên Lạc Tinh không cướp được khẩu nào nữa. Mà còn bị ăn một loạt thần cơ pháo Ngũ tinh. Nhưng nhờ Lạc Thần Khiên đỡ cho một phát. Không thì đã trọng thương nặng.
"Thôi. quan trọng là không cho kẻ địch nghỉ ngơi. "
"Rút về Võ Thành thôi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.