Hung Trạch Bút Kí - Tâm Trạch Liệp Nhân
Chương 63: Đi đến
Nhị Thập Tam
17/07/2024
Mọi chuyện đã đến nước này, người phụ nữ biết rằng mình không thể giấu giếm được nữa. Cô nhanh chóng nói hết tất cả cho cha mẹ nghe, cha cô ta đương nhiên còn mê tín hơn cả con gái mình, sau một đêm mất ngủ đã lập tức đưa con gái đi tìm ông thầy tướng số từng tạo hình gương mặt mới cho cô ta.
Lúc hai người tìm đến thì nhà ông ta đã bỏ trống, điện thoại cũng không gọi được, hai cha con gần như sắp khóc, chạy đôn chạy đáo khắp nơi để tìm cách giải quyết, lại mang về nhà thêm nhiều đồ trấn trạch trừ tà, đúng là có bệnh thì vái tứ phương.
Mạng lưới quan hệ của cha cô ta rất rộng, có thể tìm được vài người thực sự hiểu biết về phương diện này. Tuy nhiên có người giỏi về phong thủy nhưng lại không rành về xem tướng, thế là mỗi người lại cho ra một đáp án khác nhau. Cha cô ta nghe vậy cũng chẳng xác định được cái nào đúng, đành lưỡng lự mãi.
Trong khoảng thời gian này, người phụ nữ tìm đến La Đại Tị để xem tướng. Khi ấy cô ta nghe theo sự giới thiệu của bạn bè nên tới đây với tâm thế thử vận may một lần.
La Đại Tị đã xem qua tướng mạo của người phụ nữ nhưng không dám nói thẳng kết quả, chỉ bảo rằng tình hình của cô ta khá đặc thù, hẹn gặp lại vào ngày mai. Người phụ nữ thấy La Đại Tị hình như biết được gì đó, bèn bày tỏ lòng cảm kích rồi mới tắt máy. Còn La Đại Tị cân nhắc cả một đêm, hắn muộn phiền không phải vì chuyện của người phụ nữ, mà vì suy xét làm sao để tiếp tục kiếm tiền mà vẫn giữ được danh tiếng cho mình.
Ngày hôm sau, La Đại Tị bèn nghĩ ra một kế, hắn không nói cho người phụ nữ biết về chấm đen trong đôi mắt cô ta, chỉ bóng gió nêu lên cách giải quyết. Từ xưa đã tồn tại “Thiên đế sa”, có không ít biện pháp để xử lý. La Đại Tị chọn cách nổi tiếng nhất, đó chính là bôi chu sa lên mí mắt liên tục 7749 ngày, “Thiên đế sa” sẽ bị hóa giải.
Khi đó người phụ nữ cảm tạ hắn không ngừng, bảo rằng chỉ cần cách này hiệu nghiệm thì chắc chắn cô ta sẽ gửi thêm tiền hậu tạ. La Đại Tị chỉ qua loa khách sáo vài ba câu, sau đó liền vứt chuyện này ra sau đầu.
Một tháng trôi qua, La Đại Tị thử liên lạc với người phụ nữ kia, không phải vì tiền mà vì hắn cũng chưa từng thử qua phương pháp này, từ nhỏ đến lớn cũng chưa nghe người trong nhà nói về hiệu quả của nó, hắn chỉ muốn hỏi thăm chút kinh nghiệm để tích lũy cho sau này mà thôi.
Ai dè hắn không liên hệ được với người phụ nữ kia, mặc dù thấy kỳ quặc nhưng hắn chỉ nghĩ vấn đề của cô ta đã được giải quyết, bỗng dưng đổi ý không muốn gặp lại hắn nữa, thành ra hắn cũng chẳng thèm hỏi thăm tiếp. Không ngờ mấy ngày sau, người nhà cô ta đột nhiên tìm tới La Đại Tị, nói rằng người phụ nữ kia đã chết!
Lúc này La Đại Tị mới bắt đầu lo lắng, cho dù cái chết của cô ta có liên quan đến hắn hay không, nhưng hắn vẫn là người đã đưa ra giải pháp cho cô ta, chắc chắn hắn sẽ không thoát được can hệ. La Đại Tị mất ăn mất ngủ đến gần như muốn bỏ trốn, nhưng kỳ lạ thay, tuy trong giọng nói vẫn tràn đầy oán trách, nhưng người nhà cô ta hình như cũng không có ý truy cứu trách nhiệm với hắn. Chẳng những không đòi gặp mặt La Đại Tị mà còn không hề báo cảnh sát. Càng bất ngờ hơn, sau vài ngày La Đại Tị nơm nớp sống trong lo sợ, người nhà cô ta cũng chẳng liên lạc với hắn nữa, cho dù hắn thử hỏi thăm qua mạng vài lần thì đều như đá chìm đáy biển.
Đáng lẽ mọi việc cứ âm thầm kết thúc như vậy thì hắn mừng còn không kịp. Có thể người ta đã tìm được nguyên nhân thật sự rồi, nhưng hắn đã sai, không quá mấy ngày sau, hắn nghe ngóng được một tin tức trong giới, đó là có một “Thiên đế sa” đã chết, hơn nữa còn kéo theo cả cha mẹ mình chôn cùng.
“Thiên đế sa” rất ít ỏi, theo cách nói của La Đại Tị, đa phần đều ở trong bệnh viện tâm thần, cực hiếm người tự biết mình là Thiên đế sa, có biết cũng không dám nói ra, bởi vì sẽ dễ bị người khác lợi dụng. Bình thường càng chẳng thể gặp được một Thiên đế sa, vậy nên chuyện có liên quan đến Thiên đế sa vẫn luôn là tin hot trong giới, đã thế lần này còn dính đến người chết.
Sau khi La Đại Tị hỏi thăm mới biết được, Thiên đế sa này đã nấu một nồi nước trong nhà mình, không rõ bên trong cho độc gì, vừa uống vào đã chết ngay tại chỗ. Lúc đó cha mẹ cô ta đang làm việc ở nơi khác nên không biết, đến khi về nhà mới phát hiện thi thể đang bốc mùi của con gái. Hai vợ chồng già vô cùng đau đớn, nhưng chưa đến hai ngày sau, chuyện tang lễ của người chết còn chưa xong thì hai vợ chồng nhà họ cũng ra đi đột ngột. Lần này cả hai gặp tai nạn giao thông, không ai sống sót.
La Đại Tị nghe xong đã nổi hết da gà, Thiên đế sa chết đột ngột khác với người thường, trong nghề của hắn có câu, người thường mất bảy năm tan biến, Thiên đế sa lại mất bảy mươi năm, hơn nữa hoàn toàn không thể đầu thai, cho dù dưới âm phủ có tổ chức hội quay số rút thăm trúng thưởng đầu thai kiếp sau đi nữa. Có thể hiểu thế này: tương truyền đây là hình phạt của bề trên, nói cho cùng bạn là tài sản thuộc về Ngọc Hoàng Đại Đế, chưa dùng hết mà đã tự mình phá hủy thì sao được.
Cụ thể đã xảy ra chuyện gì thì La Đại Tị không rõ lắm, nhưng nghe sơ cũng biết cái chết của người phụ nữ có liên quan đến hắn, chẳng qua bây giờ không còn ai truy cứu mà thôi. Tuy hắn không hiểu biết nhiều về phương diện này, nhưng rõ ràng cái chết của đôi vợ chồng già hoàn toàn không đơn giản. La Đại Tị bồn chồn không yên, thứ nhất là cắn rứt lương tâm, thứ hai là hắn cũng rất lo lắng, chỉ sợ mình bất cẩn rước họa vào thân.
Mất nửa năm thấp thỏm ở nhà, cuối cùng La Đại Tị vẫn cảm thấy không ổn, hắn cần phải tự mình đến xem. Hắn hỏi thăm được địa chỉ nhà của người phụ nữ kia, lúc đến nơi mới phát hiện trong nhà đã có người khác ở, đó là họ hàng của cô ta được kế thừa căn biệt thự này. La Đại Tị thấy thế định quay về, nhưng sau khi hàn huyên mấy câu với chủ nhà thì mới biết được vấn đề trong căn nhà vẫn chưa được giải quyết xong.
La Đại Tị sợ mình không đủ khả năng để xử lý, thậm chí còn xui xẻo mất cả mạng, bấy giờ hắn mới liên hệ với Bạch Khai đã quen từ trước. Chuyện về căn nhà sẽ giao cho chúng tôi xử lý, hắn không cần lợi nhuận, chỉ cần biết được chân tướng mọi việc là đủ rồi.
La Đại Tị kể đến nỗi nước miếng văng đầy trời, uống hết ấm trà này đến ấm trà khác. Cuối cùng tôi cũng hiểu được, hóa ra là hắn muốn chúng tôi giúp hắn chùi mông. Tôi chưa hỏi kỹ hơn về căn nhà, hẳn là lợi nhuận sẽ không đến mức nào, có vẻ Bạch Khai đã đồng ý rồi, tôi cũng đành gật đầu theo. Vậy nên ba chúng tôi hẹn nhau ngày mai cùng xuất phát, La Đại Tị bèn đi về trước.
Bạch Khai ở lại trò chuyện với tôi thêm vài câu, y nói rằng ngôi nhà này đúng là hơi khó nhằn, nhưng ít nhất vẫn nằm trong phạm vi khống chế của y, khuyên tôi đừng quá lo lắng. Vả lại căn biệt thự còn được hứa hẹn tặng không, nếu giờ mà buông tay thì tiếc lắm.
Tôi cũng nghĩ như vậy, bèn không nói thêm gì nữa, chỉ tiện thể hỏi thêm đôi ba câu. Thiên đế sa chết có khác gì với oan hồn bình thường không?
Bạch Khai giải thích, oan hồn chia ra rất nhiều loại, căn cứ vào oán khí hoặc âm khí, còn một căn cứ khác là xem thử oan hồn này bị mù hay không. Oan hồn bị mù nghĩa là oan hồn không thể thấy được người sống, hoặc bị coi là mù, không bị người ta lợi dụng thì sẽ chẳng bao giờ làm hại người khác. Còn oan hồn không mù thì ngược lại, có ý thức của riêng mình, cho dù làm việc ác hay việc thiện thì đều xuất phát từ ý chí của nó. Thiên đế sa là loại không bị mù, đã thế còn nhìn rất rõ. Cho dù anh có thân phận như thế nào, người ta chỉ cần liếc mắt một cái là biết được. Vào thời cổ đại, nhiều bậc đế vương muốn biết về vận mệnh đất nước sẽ đi hỏi linh hồn Thiên đế sa, đảm bảo vô cùng chính xác.
Tôi nghe xong hơi chột dạ, nhưng bây giờ cũng chẳng thể lùi bước được nữa. Đêm đó tôi cố gắng đánh một giấc thật ngon, trưa hôm sau, ba chúng tôi lên máy bay đến Chiết Giang.
Hết quyển 3 chương 61: Đi đến
Lúc hai người tìm đến thì nhà ông ta đã bỏ trống, điện thoại cũng không gọi được, hai cha con gần như sắp khóc, chạy đôn chạy đáo khắp nơi để tìm cách giải quyết, lại mang về nhà thêm nhiều đồ trấn trạch trừ tà, đúng là có bệnh thì vái tứ phương.
Mạng lưới quan hệ của cha cô ta rất rộng, có thể tìm được vài người thực sự hiểu biết về phương diện này. Tuy nhiên có người giỏi về phong thủy nhưng lại không rành về xem tướng, thế là mỗi người lại cho ra một đáp án khác nhau. Cha cô ta nghe vậy cũng chẳng xác định được cái nào đúng, đành lưỡng lự mãi.
Trong khoảng thời gian này, người phụ nữ tìm đến La Đại Tị để xem tướng. Khi ấy cô ta nghe theo sự giới thiệu của bạn bè nên tới đây với tâm thế thử vận may một lần.
La Đại Tị đã xem qua tướng mạo của người phụ nữ nhưng không dám nói thẳng kết quả, chỉ bảo rằng tình hình của cô ta khá đặc thù, hẹn gặp lại vào ngày mai. Người phụ nữ thấy La Đại Tị hình như biết được gì đó, bèn bày tỏ lòng cảm kích rồi mới tắt máy. Còn La Đại Tị cân nhắc cả một đêm, hắn muộn phiền không phải vì chuyện của người phụ nữ, mà vì suy xét làm sao để tiếp tục kiếm tiền mà vẫn giữ được danh tiếng cho mình.
Ngày hôm sau, La Đại Tị bèn nghĩ ra một kế, hắn không nói cho người phụ nữ biết về chấm đen trong đôi mắt cô ta, chỉ bóng gió nêu lên cách giải quyết. Từ xưa đã tồn tại “Thiên đế sa”, có không ít biện pháp để xử lý. La Đại Tị chọn cách nổi tiếng nhất, đó chính là bôi chu sa lên mí mắt liên tục 7749 ngày, “Thiên đế sa” sẽ bị hóa giải.
Khi đó người phụ nữ cảm tạ hắn không ngừng, bảo rằng chỉ cần cách này hiệu nghiệm thì chắc chắn cô ta sẽ gửi thêm tiền hậu tạ. La Đại Tị chỉ qua loa khách sáo vài ba câu, sau đó liền vứt chuyện này ra sau đầu.
Một tháng trôi qua, La Đại Tị thử liên lạc với người phụ nữ kia, không phải vì tiền mà vì hắn cũng chưa từng thử qua phương pháp này, từ nhỏ đến lớn cũng chưa nghe người trong nhà nói về hiệu quả của nó, hắn chỉ muốn hỏi thăm chút kinh nghiệm để tích lũy cho sau này mà thôi.
Ai dè hắn không liên hệ được với người phụ nữ kia, mặc dù thấy kỳ quặc nhưng hắn chỉ nghĩ vấn đề của cô ta đã được giải quyết, bỗng dưng đổi ý không muốn gặp lại hắn nữa, thành ra hắn cũng chẳng thèm hỏi thăm tiếp. Không ngờ mấy ngày sau, người nhà cô ta đột nhiên tìm tới La Đại Tị, nói rằng người phụ nữ kia đã chết!
Lúc này La Đại Tị mới bắt đầu lo lắng, cho dù cái chết của cô ta có liên quan đến hắn hay không, nhưng hắn vẫn là người đã đưa ra giải pháp cho cô ta, chắc chắn hắn sẽ không thoát được can hệ. La Đại Tị mất ăn mất ngủ đến gần như muốn bỏ trốn, nhưng kỳ lạ thay, tuy trong giọng nói vẫn tràn đầy oán trách, nhưng người nhà cô ta hình như cũng không có ý truy cứu trách nhiệm với hắn. Chẳng những không đòi gặp mặt La Đại Tị mà còn không hề báo cảnh sát. Càng bất ngờ hơn, sau vài ngày La Đại Tị nơm nớp sống trong lo sợ, người nhà cô ta cũng chẳng liên lạc với hắn nữa, cho dù hắn thử hỏi thăm qua mạng vài lần thì đều như đá chìm đáy biển.
Đáng lẽ mọi việc cứ âm thầm kết thúc như vậy thì hắn mừng còn không kịp. Có thể người ta đã tìm được nguyên nhân thật sự rồi, nhưng hắn đã sai, không quá mấy ngày sau, hắn nghe ngóng được một tin tức trong giới, đó là có một “Thiên đế sa” đã chết, hơn nữa còn kéo theo cả cha mẹ mình chôn cùng.
“Thiên đế sa” rất ít ỏi, theo cách nói của La Đại Tị, đa phần đều ở trong bệnh viện tâm thần, cực hiếm người tự biết mình là Thiên đế sa, có biết cũng không dám nói ra, bởi vì sẽ dễ bị người khác lợi dụng. Bình thường càng chẳng thể gặp được một Thiên đế sa, vậy nên chuyện có liên quan đến Thiên đế sa vẫn luôn là tin hot trong giới, đã thế lần này còn dính đến người chết.
Sau khi La Đại Tị hỏi thăm mới biết được, Thiên đế sa này đã nấu một nồi nước trong nhà mình, không rõ bên trong cho độc gì, vừa uống vào đã chết ngay tại chỗ. Lúc đó cha mẹ cô ta đang làm việc ở nơi khác nên không biết, đến khi về nhà mới phát hiện thi thể đang bốc mùi của con gái. Hai vợ chồng già vô cùng đau đớn, nhưng chưa đến hai ngày sau, chuyện tang lễ của người chết còn chưa xong thì hai vợ chồng nhà họ cũng ra đi đột ngột. Lần này cả hai gặp tai nạn giao thông, không ai sống sót.
La Đại Tị nghe xong đã nổi hết da gà, Thiên đế sa chết đột ngột khác với người thường, trong nghề của hắn có câu, người thường mất bảy năm tan biến, Thiên đế sa lại mất bảy mươi năm, hơn nữa hoàn toàn không thể đầu thai, cho dù dưới âm phủ có tổ chức hội quay số rút thăm trúng thưởng đầu thai kiếp sau đi nữa. Có thể hiểu thế này: tương truyền đây là hình phạt của bề trên, nói cho cùng bạn là tài sản thuộc về Ngọc Hoàng Đại Đế, chưa dùng hết mà đã tự mình phá hủy thì sao được.
Cụ thể đã xảy ra chuyện gì thì La Đại Tị không rõ lắm, nhưng nghe sơ cũng biết cái chết của người phụ nữ có liên quan đến hắn, chẳng qua bây giờ không còn ai truy cứu mà thôi. Tuy hắn không hiểu biết nhiều về phương diện này, nhưng rõ ràng cái chết của đôi vợ chồng già hoàn toàn không đơn giản. La Đại Tị bồn chồn không yên, thứ nhất là cắn rứt lương tâm, thứ hai là hắn cũng rất lo lắng, chỉ sợ mình bất cẩn rước họa vào thân.
Mất nửa năm thấp thỏm ở nhà, cuối cùng La Đại Tị vẫn cảm thấy không ổn, hắn cần phải tự mình đến xem. Hắn hỏi thăm được địa chỉ nhà của người phụ nữ kia, lúc đến nơi mới phát hiện trong nhà đã có người khác ở, đó là họ hàng của cô ta được kế thừa căn biệt thự này. La Đại Tị thấy thế định quay về, nhưng sau khi hàn huyên mấy câu với chủ nhà thì mới biết được vấn đề trong căn nhà vẫn chưa được giải quyết xong.
La Đại Tị sợ mình không đủ khả năng để xử lý, thậm chí còn xui xẻo mất cả mạng, bấy giờ hắn mới liên hệ với Bạch Khai đã quen từ trước. Chuyện về căn nhà sẽ giao cho chúng tôi xử lý, hắn không cần lợi nhuận, chỉ cần biết được chân tướng mọi việc là đủ rồi.
La Đại Tị kể đến nỗi nước miếng văng đầy trời, uống hết ấm trà này đến ấm trà khác. Cuối cùng tôi cũng hiểu được, hóa ra là hắn muốn chúng tôi giúp hắn chùi mông. Tôi chưa hỏi kỹ hơn về căn nhà, hẳn là lợi nhuận sẽ không đến mức nào, có vẻ Bạch Khai đã đồng ý rồi, tôi cũng đành gật đầu theo. Vậy nên ba chúng tôi hẹn nhau ngày mai cùng xuất phát, La Đại Tị bèn đi về trước.
Bạch Khai ở lại trò chuyện với tôi thêm vài câu, y nói rằng ngôi nhà này đúng là hơi khó nhằn, nhưng ít nhất vẫn nằm trong phạm vi khống chế của y, khuyên tôi đừng quá lo lắng. Vả lại căn biệt thự còn được hứa hẹn tặng không, nếu giờ mà buông tay thì tiếc lắm.
Tôi cũng nghĩ như vậy, bèn không nói thêm gì nữa, chỉ tiện thể hỏi thêm đôi ba câu. Thiên đế sa chết có khác gì với oan hồn bình thường không?
Bạch Khai giải thích, oan hồn chia ra rất nhiều loại, căn cứ vào oán khí hoặc âm khí, còn một căn cứ khác là xem thử oan hồn này bị mù hay không. Oan hồn bị mù nghĩa là oan hồn không thể thấy được người sống, hoặc bị coi là mù, không bị người ta lợi dụng thì sẽ chẳng bao giờ làm hại người khác. Còn oan hồn không mù thì ngược lại, có ý thức của riêng mình, cho dù làm việc ác hay việc thiện thì đều xuất phát từ ý chí của nó. Thiên đế sa là loại không bị mù, đã thế còn nhìn rất rõ. Cho dù anh có thân phận như thế nào, người ta chỉ cần liếc mắt một cái là biết được. Vào thời cổ đại, nhiều bậc đế vương muốn biết về vận mệnh đất nước sẽ đi hỏi linh hồn Thiên đế sa, đảm bảo vô cùng chính xác.
Tôi nghe xong hơi chột dạ, nhưng bây giờ cũng chẳng thể lùi bước được nữa. Đêm đó tôi cố gắng đánh một giấc thật ngon, trưa hôm sau, ba chúng tôi lên máy bay đến Chiết Giang.
Hết quyển 3 chương 61: Đi đến
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.