Hướng Dẫn Cách Sinh Tồn Và Nuôi Dưỡng Bé Cún Phúc Hắc Ở Mạt Thế
Chương 2:
Thạch Lựu
17/07/2024
Một làn gió nhẹ lướt qua, thổi bay tóc mái trên trán cậu. Lộ ra khuôn mặt sáng ngời dưới ánh mặt trời, ánh mắt Mạc Phi chạm trúng ánh mắt của cậu, cũng thấy được rõ ràng khuôn mặt của cậu.
Đó là một khuôn mặt góc cạnh lạnh lùng, lại mang một chút vẻ ngây ngô, ngoại trừ biểu cảm lạnh nhạt như không muốn thân cận với người khác ra, thì với khuôn mặt cùng dáng người này, ở trước ngày tận thế kiểu gì cũng được liệt vào hàng ngũ giáo thảo.
Mạc Phi âm thầm huýt huýt một tiếng sáo trong lòng, cười về phía cậu một cái. Cô thích ngắm nhìn trai xinh gái đẹp, vậy nên thái độ của cô đối với những người này lúc nào cũng ôn hoà hơn một chút.
Thiếu niên chỉ nhìn cô một cái rồi lập tức nhảy xuống đầu tường, cùng với mấy người đàn ông kia rời đi.
Thế mà cậu lại không nói với đồng bọn về sự tồn tại của mình sao. Cô tự nghĩ, đúng là một nhóc ngoan ngoãn, đáng tiếc lại đi theo đám người kia.
Cô ngựa quen đường cũ mà nhảy xuống ban công, nhún người nhảy vài cái đã theo khe hở ống dẫn khói xuống được mặt đất. Tay chân nhẹ nhàng nhanh nhẹn, động tác uyển chuyển hơn so với cậu nhóc vừa rồi trèo tường nhiều.
Hẻm nhỏ yên tĩnh che kín mùi máu tươi cùng đống xương thịt thối rữa của đám xác sống. Mạc Phi đá văng mấy khối thây ma chặn đường, nhặt một chiếc vỏ đạn trên mặt đất lên cẩn thận xem xét kỹ.
Thủ pháp chế tạo tật tốt. Xem ra, con mồi của hôm nay đã xuất hiện rồi.
“Chết tiệt! Mày con mẹ nó rốt cuộc là ai? Là Hùng lão đại phái mày tới đây sao?”
Bên cạnh cửa hàng bách hoá trên phố, Hứa Cường quỳ hai đầu gối trên đất và đang dùng cây gậy bóng chày trong tay để chống đỡ thân thể.
Mất đi một lượng máu lớn khiến cho sức lực của hắn nhanh chóng cạn kiệt, cố nén một họng đầy máu tươi phun ra một câu.
Ngay dưới chân hắn là từng mảnh xác thịt của những người anh em vừa cùng hắn chiến đấu với xác sống.
“Mày đoán xem.” Nữ nhân cười cười, lắc lắc đoản đao trong tay để rũ đi máu của hắn.
Đôi mắt cô dài và thâm thuý, đuôi mắt tinh tế và hơi cong, cười rộ lên lại như hoa đào cùng trăng lưỡi liềm vô cùng quyến rũ và say đắm lòng người.
Hứa Cường kinh hãi mà mở to mắt. Chỉ trong vòng vài chục giây ngắn ngủi, nữ nhân xinh đẹp xuất hiện một cách kỳ lạ trong cửa hàng bách hoá này đã giết chết mọi người ở đây một cách cực nhanh.
Nữ nhân này, so với tang thi còn muốn đáng sợ hơn.
“Phi Tử!” Trong khoảnh khắc hắn đang hấp hối, tên người bạn đồng hành đang thể hiện tài năng thiện xạ xuất sắc trên tầng hai chợt hiện lên trong đầu người đàn ông.
Hắn cố gắng mở miệng để gọi người bạn đồng hành của mình nhưng đều vô ích.
Tuy nhiên trong giây tiếp theo, tiếng đoản đao vang lên kèm theo tiếng gió.
Giọng người đàn ông dừng lại.
Mạc Phi một tay cầm dao, tay còn lại nhặt những chiếc ba lô nằm rải rác trong đống xác chết lên và liếc nhìn vài cái.
Đúng như mong đợi từ một người đã trốn thoát khỏi một bang hội lớn,từ đồ ăn, nước uống đến các nhu yếu phẩm hàng ngày,cái gì cần đều có đủ cả.
Đó là một khuôn mặt góc cạnh lạnh lùng, lại mang một chút vẻ ngây ngô, ngoại trừ biểu cảm lạnh nhạt như không muốn thân cận với người khác ra, thì với khuôn mặt cùng dáng người này, ở trước ngày tận thế kiểu gì cũng được liệt vào hàng ngũ giáo thảo.
Mạc Phi âm thầm huýt huýt một tiếng sáo trong lòng, cười về phía cậu một cái. Cô thích ngắm nhìn trai xinh gái đẹp, vậy nên thái độ của cô đối với những người này lúc nào cũng ôn hoà hơn một chút.
Thiếu niên chỉ nhìn cô một cái rồi lập tức nhảy xuống đầu tường, cùng với mấy người đàn ông kia rời đi.
Thế mà cậu lại không nói với đồng bọn về sự tồn tại của mình sao. Cô tự nghĩ, đúng là một nhóc ngoan ngoãn, đáng tiếc lại đi theo đám người kia.
Cô ngựa quen đường cũ mà nhảy xuống ban công, nhún người nhảy vài cái đã theo khe hở ống dẫn khói xuống được mặt đất. Tay chân nhẹ nhàng nhanh nhẹn, động tác uyển chuyển hơn so với cậu nhóc vừa rồi trèo tường nhiều.
Hẻm nhỏ yên tĩnh che kín mùi máu tươi cùng đống xương thịt thối rữa của đám xác sống. Mạc Phi đá văng mấy khối thây ma chặn đường, nhặt một chiếc vỏ đạn trên mặt đất lên cẩn thận xem xét kỹ.
Thủ pháp chế tạo tật tốt. Xem ra, con mồi của hôm nay đã xuất hiện rồi.
“Chết tiệt! Mày con mẹ nó rốt cuộc là ai? Là Hùng lão đại phái mày tới đây sao?”
Bên cạnh cửa hàng bách hoá trên phố, Hứa Cường quỳ hai đầu gối trên đất và đang dùng cây gậy bóng chày trong tay để chống đỡ thân thể.
Mất đi một lượng máu lớn khiến cho sức lực của hắn nhanh chóng cạn kiệt, cố nén một họng đầy máu tươi phun ra một câu.
Ngay dưới chân hắn là từng mảnh xác thịt của những người anh em vừa cùng hắn chiến đấu với xác sống.
“Mày đoán xem.” Nữ nhân cười cười, lắc lắc đoản đao trong tay để rũ đi máu của hắn.
Đôi mắt cô dài và thâm thuý, đuôi mắt tinh tế và hơi cong, cười rộ lên lại như hoa đào cùng trăng lưỡi liềm vô cùng quyến rũ và say đắm lòng người.
Hứa Cường kinh hãi mà mở to mắt. Chỉ trong vòng vài chục giây ngắn ngủi, nữ nhân xinh đẹp xuất hiện một cách kỳ lạ trong cửa hàng bách hoá này đã giết chết mọi người ở đây một cách cực nhanh.
Nữ nhân này, so với tang thi còn muốn đáng sợ hơn.
“Phi Tử!” Trong khoảnh khắc hắn đang hấp hối, tên người bạn đồng hành đang thể hiện tài năng thiện xạ xuất sắc trên tầng hai chợt hiện lên trong đầu người đàn ông.
Hắn cố gắng mở miệng để gọi người bạn đồng hành của mình nhưng đều vô ích.
Tuy nhiên trong giây tiếp theo, tiếng đoản đao vang lên kèm theo tiếng gió.
Giọng người đàn ông dừng lại.
Mạc Phi một tay cầm dao, tay còn lại nhặt những chiếc ba lô nằm rải rác trong đống xác chết lên và liếc nhìn vài cái.
Đúng như mong đợi từ một người đã trốn thoát khỏi một bang hội lớn,từ đồ ăn, nước uống đến các nhu yếu phẩm hàng ngày,cái gì cần đều có đủ cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.