Chương 116: Phiên ngoại: Tiểu vương tử thú thú luyến (5)
xitaqueen
18/11/2020
Will vừa nhìn thấy Gary đã muốn chạy tới hỏi han ngay, nhưng y bị kiến cắn què chân, tốc độ khiến rùa cũng phải khinh bỉ, chưa kịp tới gần, Gary đã tóm lấy Green ẩu đả rồi.
Hô hô đánh đã lắm, Will hả hê đứng một bên xem kịch vui, thẳng cho tới khi Gary đánh xong mới gọi.
Kết quả... Thượng tá Monde đây là sao?
Trước kia Will rất tán thưởng Green, bởi hắn thực sự xuất sắc, nhưng dù vậy đi chăng nữa, trên đời này vẫn có người còn lợi hại hơn, tỷ như thượng tá Monde đây.
Louis lớn lên còn soái hơn cả Green, quân hàm cao hơn, trẻ tuổi hơn... Quả là hơn về mọi mặt, đáng tiếc không thích á thú nhân mà đi thích thú nhân...
Lúc trước khi nghe hắn thừa nhận điều này y còn đau khổ một khoảng thời gian, còn tìm Gary than thân trách phận oán giận hồi lâu, vẻ mặt của Gary khi đó cứ quái quái sao đó, lúc đấy y cũng chả nghĩ nhiều, nhưng giờ...
Cơ giáp của hai người này hình như là đồ đôi a! Người thượng tá Monde thích là Gary? Will đột nhiên vỡ lẽ.
Chỉ mình y nghĩ vậy, đám người còn lại đều đang khiếp sợ đây.
Đám thủ hạ nhiều chuyện của Louis ở quân đoàn số 1 bắt đầu bà tám...
"Lão đại đỏ mặt thì phải? Sao lại đỏ mặt chớ?"
"Lão đại của chúng ta đó sao? Tại sao... nhìn như á thú nhân thẹn thùng khi gặp người yêu vậy?"
"Chắc luôn, người nọ chính là người lão đại ngày nhớ đêm mong đó!"
...
Quân đoàn số 1 đổ xô lên boong tàu, nhìn Gary sùng bái, người này có thể làm lão đại bọn họ lộ ra biểu tình này, tuyệt đối không thể coi thường.
"Gary, rốt cuộc chuyện là sao?" Green không nhịn được hô lên, trước nay hắn không ngờ mình lại có một ngày bị Gary đánh cho không đứng dậy nổi... Còn thượng tá Monde, có quan hệ gì với Gary?
"Liên quan gì tới anh, từ hôm nay trở đi, chúng ta cắt đứt quan hệ, ai lo chuyện người nấy." Gary thẳng thừng.
"!!!" Louis nghe được lời này, hưng phấn nhộn nhạo, lại vô thức ưỡn ngực thu bụng. Gary không cần tên Green này nữa, có phải tới lượt hắn rồi không? Hắn thực sự thích Gary lắm lắm luôn!
"Em nói sao?" Green không dám tin vào tai mình, đột nhiên nghĩ tới cái gì: "Có phải là vì hắn?" Gary mang cơ giáp giống hệt của thượng tá Monde... Green đột nhiên có cảm giác mình bị lừa, trước kia cơ giáp được hắn coi như bảo bối giờ chẳng thèm để mắt. Nó tựa hồ chỉ là một sản phẩm giả mạo đi?
"Gary, ngươi phản bội Green!" Phụ tá của Green lại gân cổ gào lên.
"Gary, Green luôn chăm sóc cậu, cho ngài tiền tiêu, trước ngài thấy chết không cứu đã đành, lại còn phá hủy cơ giáp, đả thương hắn, làm người sao có thể như vậy!" Emir cũng nói, sau đó liếc nhìn Louis, không biết thái độ của thượng tá đối với Gary sao lại kỳ quái như thế, nhưng y mong thượng tá có thể thấy rõ "bộ mặt thật" của Gary ngay lúc này.
Nghe mấy người đó nói, Gary lại chỉ mỉm cười: "Rốt cuộc là ai phản bội ai chính ngươi là người rõ nhất, còn nói hắn nuôi ta ấy a... Đây là chuyện tức cười nhất ta từng nghe trong đời. Ta phá hủy cơ giáp sao, đó là đồ của ta, ta muốn phá thế nào thì phá."
"Cái gì, kẻ nào phát ngôn bừa bãi? Gary ca... Gary sư huynh sao có thể cần người nuôi?" Louis lập tức lên tiếng, trước kia quen miệng gọi Gary ca ca, tiếc là Gary không chịu, bắt hắn gọi sư huynh cơ.
Có phải tại hắn không còn nhỏ nhắn mềm mại đáng yêu như hồi bé nên Gary mới hết thích hắn rồi không? Rõ ràng đang tốt đẹp, Gary còn thích xem hắn biến thành bạch hổ, sau đó ôm hắn vào trong ngực...
"Mỗi tháng Green đều đưa 2/3 lương cho ngươi, việc này chúng ta đều biết!" Sĩ quan phụ tá cười lạnh nói, đây là nguyên nhân khiến họ bất mãn nhất, thu nhập của Green dù cao, nhưng thường ít chi tiêu hơn cả cấp dưới, bởi phần lớn đều cống nộp cho Gary rồi.
"Tiền hắn đưa còn chưa đủ để sửa cơ giáp nữa." Gary đáp trả. Quân đội có chia ra từng cấp bậc sử dụng cơ giáp, nếu đúng theo cấp bậc thì cơ giáp quá tầm thường, nhỡ mà đang chiến tranh hư hao cần sửa chữa cũng có hạn ngạch, quân bộ hiển nhiên không làm miễn phí bao giờ.
Mà Green... Tuổi còn trẻ đã là trung tá, dĩ nhiên có bản lĩnh, cơ bản là do tự lực rèn luyện mà thành.
Siêng năng chiến đấu mới trở thành cao thủ, mà càng chiến đấu thì cơ giáp càng hư hao.
Đúng là cậu cầm tiền của Green thật, nhưng cậu nâng cấp cơ giáp, bổ sung năng lượng xong cũng chẳng dư lại gì, trước kia cải tiến cơ giáp đều là cậu tự bỏ tiền bù thêm.
Cơ giáp là cỗ máy thiêu tiền thứ thiệt, chỉ kẻ có tiền mới dám chơi, chỉ dựa vào tiền lương của Green, thật đúng là kham không nổi.
"Nói bậy gì đó, Green là trung tá, thu nhập sao lại không đủ được?" Emir căn bản chẳng tin. Lương của trung tá ở đế quốc rất cao, sao lại không đủ dùng?
Emir phủ nhận, còn Green thì sửng sốt, tật xấu của mình hắn biết rõ, hắn biết mình phá cơ giáp cỡ nào, hơn nữa lại thích mặc cơ giáp khi chiến đấu...
Lúc trước còn đi học, vì cái thú vui này mà lần nào cũng phải mượn tiền sinh hoạt, cho tới khi gặp được Gary...
Mười năm sau đó, hắn chưa bao giờ phải nhọc lòng vì cơ giáp nữa, càng yêu thích chiến đấu hơn, mỗi lần phát hiện cơ giáp có lắp ráp thêm vũ khí, hắn đều nổi máu muốn thử một vòng...
"Đây là cơ giáp trước đây của hắn, các người cứ xem đi thì biết, cải tiến như vậy, đánh giá xem phí tổn bao nhiêu thì hợp lý?" Gary lấy cơ giáp cũ của Green từ trong nút áo không gian ra.
Louis đang rất muốn chống lưng cho Gary mà chưa tìm được cơ hội, hiện tại có rồi, lập tức hỗ trợ kiểm tra cơ giáp trên tay.
Hắn là chiến sĩ cơ giáp, xem không ít tư liệu nghiên cứu cùng mẫu phụ và Gary, đã quá quen thuộc với thứ này, tùy ý kiểm tra một chút rồi phán: "Cải tạo hoàn toàn, kích thước quá khác biệt, linh kiện bên trong đều dùng loại tốt nhất, 10 năm tiền lương trung tá mới đủ mua một cơ giáp cao cấp này, ân, nếu không tin lời ta nói, sau này cứ việc tìm người kiểm tra xem, nếu ta tính sai, tới lúc đó thiếu bao nhiêu ta bù tiền cho."
"Hắn mới lên làm trung tá chưa được bao lâu." Gary nói.
Cho nên, người này rõ ràng là lãng phí tiền bạc của Gary! Louis khinh thường liếc Green: "Ta mới tình tài liệu nghiên cứu, chưa cộng chi phí sửa chữa đâu, Gary sư huynh đây là học trò xuất sắc nhất của mẫu phụ ta, trước kia ai muốn nhờ sư huynh ra tay mà chẳng phải tặng cả đống tiền? Tiền lương một tháng của ngươi căn bản không đáng cho sư huynh để vào mắt!"
Gary nhìn sang Louis. Cậu chưa từng giúp ai sửa cơ giáp, trừ người quen ra, nhưng đúng là với kỹ thuật và tên tuổi là học trò của Meillet, chi phí sửa chữa có thể hét giá tới tận trời.
Thấy cũng hợp lý, cậu không phản bác nữa.
Gary là học trò của Meillet đại sư?
Chẳng trách cơ giáp giống Louis như đúc, chẳng trách Louis lại có biểu hiện như vậy... Quân đoàn số 3 bừng tỉnh đại ngộ, có chút xấu hổ.
Bọn họ đa số đều tưởng rằng Gary phụ thuộc vào Green.
Tuy biết kỹ thuật của Gary rất xuất sắc, nhưng Gary luôn đi theo Green, chưa từng thể hiện bản thân, mà cách cậu sửa chữa các cơ giáp, cũng như tân trang, hay là cải tiến hoặc thay thế phụ tùng tốt gì đó... Dần đà bọn họ quen được hưởng thụ, lại coi đó là đương nhiên.
Gary là một thú nhân lại bám dính lấy một thú nhân khác suốt ngày, bọn họ vẫn luôn cảm thấy rõ ràng là kẻ kém cỏi, thế mà...
Gary là học trò của Meillet đại sư, thực lực của bản thân rất mạnh thậm chí vượt trội hơn cả Green... Tất cả đã đập nát hoàn toàn ấn tượng cũ về cậu, cũng nhắc họ nhớ lại một vài chuyện trước đây, càng khiến họ không biết phải đối mặt với Gary như thế nào.
"Gary, cậu là học trò của Meillet đại sư thật sao?" Will tìm mãi mới có cơ hội lên tiếng: "Thần tượng của tôi chính là Meillet đại sư đó! Cậu xin chữ ký giúp tôi được không?"
"Lá thư lần trước cho cậu có chữ ký của thầy đó còn gì." Gary đáp.
"Thế mà cậu lại nói là cậu viết!" Will vốn luôn trầm ổn bỗng nhảy dựng lên, lấy cuốn sách trong nút áo không gian ra, sau đó nhìn cuốn sách cũ kỹ mà ảo não than thở: "Biết ngay sách này không nên xem mà!"
Nhìn Will như vậy, tâm trạng Gary rốt cuộc khá lên một chút.
Louis thấy vậy, lập tức nói: "Sư huynh, anh có muốn đi nghỉ ngơi một chút không? Anh yên tâm, số kiến còn lại cứ giao cho em, em sẽ tận diệt chúng nó." Hắn không muốn Gary nói chuyện với Green nữa đâu...
"Tôi ra đánh tiếp." Gary nói.
"Sư huynh, anh cứ nghỉ đi, anh lo về kỹ thuật, ra chiến trường làm gì? Quân bộ không yêu cầu nhân viên kỹ thuật phải tham gia chiến đấu a!" Louis vừa nói vừa liếc qua đám người vừa chỉ trích Gary thấy chết không cứu.
Thuộc hạ của Green đều bối rối khó xử, hồi nãy chỉ trích Gary thì rõ hợp tình hợp lý, nhưng kỳ thực vẫn có điểm chột dạ, lúc ấy bọn họ cũng thấy Gary sắp chết không cứu... Hơn nữa Gary là kỹ thuật viên, đúng thực là không cần ra chiến trường.
Ai nấy đều trầm mặc, nhưng Green chưa thể chấp nhận thái độ hối lỗi này ngay được.
"Gary, em chưa từng nói cho anh biết." Green nhịn không được nói.
"Anh chưa từng hỏi qua." Gary có hơi mất kiên nhẫn: "Tôi kêu anh về gặp gia đình và bạn bè tôi, anh cũng không chịu kia mà."
Vẻ mặt cậu thoạt nhìn cực kỳ xa cách, Green có cảm giác mình sắp đánh mất người này, trong lòng bắt đầu khủng hoảng tột độ.
Hô hô đánh đã lắm, Will hả hê đứng một bên xem kịch vui, thẳng cho tới khi Gary đánh xong mới gọi.
Kết quả... Thượng tá Monde đây là sao?
Trước kia Will rất tán thưởng Green, bởi hắn thực sự xuất sắc, nhưng dù vậy đi chăng nữa, trên đời này vẫn có người còn lợi hại hơn, tỷ như thượng tá Monde đây.
Louis lớn lên còn soái hơn cả Green, quân hàm cao hơn, trẻ tuổi hơn... Quả là hơn về mọi mặt, đáng tiếc không thích á thú nhân mà đi thích thú nhân...
Lúc trước khi nghe hắn thừa nhận điều này y còn đau khổ một khoảng thời gian, còn tìm Gary than thân trách phận oán giận hồi lâu, vẻ mặt của Gary khi đó cứ quái quái sao đó, lúc đấy y cũng chả nghĩ nhiều, nhưng giờ...
Cơ giáp của hai người này hình như là đồ đôi a! Người thượng tá Monde thích là Gary? Will đột nhiên vỡ lẽ.
Chỉ mình y nghĩ vậy, đám người còn lại đều đang khiếp sợ đây.
Đám thủ hạ nhiều chuyện của Louis ở quân đoàn số 1 bắt đầu bà tám...
"Lão đại đỏ mặt thì phải? Sao lại đỏ mặt chớ?"
"Lão đại của chúng ta đó sao? Tại sao... nhìn như á thú nhân thẹn thùng khi gặp người yêu vậy?"
"Chắc luôn, người nọ chính là người lão đại ngày nhớ đêm mong đó!"
...
Quân đoàn số 1 đổ xô lên boong tàu, nhìn Gary sùng bái, người này có thể làm lão đại bọn họ lộ ra biểu tình này, tuyệt đối không thể coi thường.
"Gary, rốt cuộc chuyện là sao?" Green không nhịn được hô lên, trước nay hắn không ngờ mình lại có một ngày bị Gary đánh cho không đứng dậy nổi... Còn thượng tá Monde, có quan hệ gì với Gary?
"Liên quan gì tới anh, từ hôm nay trở đi, chúng ta cắt đứt quan hệ, ai lo chuyện người nấy." Gary thẳng thừng.
"!!!" Louis nghe được lời này, hưng phấn nhộn nhạo, lại vô thức ưỡn ngực thu bụng. Gary không cần tên Green này nữa, có phải tới lượt hắn rồi không? Hắn thực sự thích Gary lắm lắm luôn!
"Em nói sao?" Green không dám tin vào tai mình, đột nhiên nghĩ tới cái gì: "Có phải là vì hắn?" Gary mang cơ giáp giống hệt của thượng tá Monde... Green đột nhiên có cảm giác mình bị lừa, trước kia cơ giáp được hắn coi như bảo bối giờ chẳng thèm để mắt. Nó tựa hồ chỉ là một sản phẩm giả mạo đi?
"Gary, ngươi phản bội Green!" Phụ tá của Green lại gân cổ gào lên.
"Gary, Green luôn chăm sóc cậu, cho ngài tiền tiêu, trước ngài thấy chết không cứu đã đành, lại còn phá hủy cơ giáp, đả thương hắn, làm người sao có thể như vậy!" Emir cũng nói, sau đó liếc nhìn Louis, không biết thái độ của thượng tá đối với Gary sao lại kỳ quái như thế, nhưng y mong thượng tá có thể thấy rõ "bộ mặt thật" của Gary ngay lúc này.
Nghe mấy người đó nói, Gary lại chỉ mỉm cười: "Rốt cuộc là ai phản bội ai chính ngươi là người rõ nhất, còn nói hắn nuôi ta ấy a... Đây là chuyện tức cười nhất ta từng nghe trong đời. Ta phá hủy cơ giáp sao, đó là đồ của ta, ta muốn phá thế nào thì phá."
"Cái gì, kẻ nào phát ngôn bừa bãi? Gary ca... Gary sư huynh sao có thể cần người nuôi?" Louis lập tức lên tiếng, trước kia quen miệng gọi Gary ca ca, tiếc là Gary không chịu, bắt hắn gọi sư huynh cơ.
Có phải tại hắn không còn nhỏ nhắn mềm mại đáng yêu như hồi bé nên Gary mới hết thích hắn rồi không? Rõ ràng đang tốt đẹp, Gary còn thích xem hắn biến thành bạch hổ, sau đó ôm hắn vào trong ngực...
"Mỗi tháng Green đều đưa 2/3 lương cho ngươi, việc này chúng ta đều biết!" Sĩ quan phụ tá cười lạnh nói, đây là nguyên nhân khiến họ bất mãn nhất, thu nhập của Green dù cao, nhưng thường ít chi tiêu hơn cả cấp dưới, bởi phần lớn đều cống nộp cho Gary rồi.
"Tiền hắn đưa còn chưa đủ để sửa cơ giáp nữa." Gary đáp trả. Quân đội có chia ra từng cấp bậc sử dụng cơ giáp, nếu đúng theo cấp bậc thì cơ giáp quá tầm thường, nhỡ mà đang chiến tranh hư hao cần sửa chữa cũng có hạn ngạch, quân bộ hiển nhiên không làm miễn phí bao giờ.
Mà Green... Tuổi còn trẻ đã là trung tá, dĩ nhiên có bản lĩnh, cơ bản là do tự lực rèn luyện mà thành.
Siêng năng chiến đấu mới trở thành cao thủ, mà càng chiến đấu thì cơ giáp càng hư hao.
Đúng là cậu cầm tiền của Green thật, nhưng cậu nâng cấp cơ giáp, bổ sung năng lượng xong cũng chẳng dư lại gì, trước kia cải tiến cơ giáp đều là cậu tự bỏ tiền bù thêm.
Cơ giáp là cỗ máy thiêu tiền thứ thiệt, chỉ kẻ có tiền mới dám chơi, chỉ dựa vào tiền lương của Green, thật đúng là kham không nổi.
"Nói bậy gì đó, Green là trung tá, thu nhập sao lại không đủ được?" Emir căn bản chẳng tin. Lương của trung tá ở đế quốc rất cao, sao lại không đủ dùng?
Emir phủ nhận, còn Green thì sửng sốt, tật xấu của mình hắn biết rõ, hắn biết mình phá cơ giáp cỡ nào, hơn nữa lại thích mặc cơ giáp khi chiến đấu...
Lúc trước còn đi học, vì cái thú vui này mà lần nào cũng phải mượn tiền sinh hoạt, cho tới khi gặp được Gary...
Mười năm sau đó, hắn chưa bao giờ phải nhọc lòng vì cơ giáp nữa, càng yêu thích chiến đấu hơn, mỗi lần phát hiện cơ giáp có lắp ráp thêm vũ khí, hắn đều nổi máu muốn thử một vòng...
"Đây là cơ giáp trước đây của hắn, các người cứ xem đi thì biết, cải tiến như vậy, đánh giá xem phí tổn bao nhiêu thì hợp lý?" Gary lấy cơ giáp cũ của Green từ trong nút áo không gian ra.
Louis đang rất muốn chống lưng cho Gary mà chưa tìm được cơ hội, hiện tại có rồi, lập tức hỗ trợ kiểm tra cơ giáp trên tay.
Hắn là chiến sĩ cơ giáp, xem không ít tư liệu nghiên cứu cùng mẫu phụ và Gary, đã quá quen thuộc với thứ này, tùy ý kiểm tra một chút rồi phán: "Cải tạo hoàn toàn, kích thước quá khác biệt, linh kiện bên trong đều dùng loại tốt nhất, 10 năm tiền lương trung tá mới đủ mua một cơ giáp cao cấp này, ân, nếu không tin lời ta nói, sau này cứ việc tìm người kiểm tra xem, nếu ta tính sai, tới lúc đó thiếu bao nhiêu ta bù tiền cho."
"Hắn mới lên làm trung tá chưa được bao lâu." Gary nói.
Cho nên, người này rõ ràng là lãng phí tiền bạc của Gary! Louis khinh thường liếc Green: "Ta mới tình tài liệu nghiên cứu, chưa cộng chi phí sửa chữa đâu, Gary sư huynh đây là học trò xuất sắc nhất của mẫu phụ ta, trước kia ai muốn nhờ sư huynh ra tay mà chẳng phải tặng cả đống tiền? Tiền lương một tháng của ngươi căn bản không đáng cho sư huynh để vào mắt!"
Gary nhìn sang Louis. Cậu chưa từng giúp ai sửa cơ giáp, trừ người quen ra, nhưng đúng là với kỹ thuật và tên tuổi là học trò của Meillet, chi phí sửa chữa có thể hét giá tới tận trời.
Thấy cũng hợp lý, cậu không phản bác nữa.
Gary là học trò của Meillet đại sư?
Chẳng trách cơ giáp giống Louis như đúc, chẳng trách Louis lại có biểu hiện như vậy... Quân đoàn số 3 bừng tỉnh đại ngộ, có chút xấu hổ.
Bọn họ đa số đều tưởng rằng Gary phụ thuộc vào Green.
Tuy biết kỹ thuật của Gary rất xuất sắc, nhưng Gary luôn đi theo Green, chưa từng thể hiện bản thân, mà cách cậu sửa chữa các cơ giáp, cũng như tân trang, hay là cải tiến hoặc thay thế phụ tùng tốt gì đó... Dần đà bọn họ quen được hưởng thụ, lại coi đó là đương nhiên.
Gary là một thú nhân lại bám dính lấy một thú nhân khác suốt ngày, bọn họ vẫn luôn cảm thấy rõ ràng là kẻ kém cỏi, thế mà...
Gary là học trò của Meillet đại sư, thực lực của bản thân rất mạnh thậm chí vượt trội hơn cả Green... Tất cả đã đập nát hoàn toàn ấn tượng cũ về cậu, cũng nhắc họ nhớ lại một vài chuyện trước đây, càng khiến họ không biết phải đối mặt với Gary như thế nào.
"Gary, cậu là học trò của Meillet đại sư thật sao?" Will tìm mãi mới có cơ hội lên tiếng: "Thần tượng của tôi chính là Meillet đại sư đó! Cậu xin chữ ký giúp tôi được không?"
"Lá thư lần trước cho cậu có chữ ký của thầy đó còn gì." Gary đáp.
"Thế mà cậu lại nói là cậu viết!" Will vốn luôn trầm ổn bỗng nhảy dựng lên, lấy cuốn sách trong nút áo không gian ra, sau đó nhìn cuốn sách cũ kỹ mà ảo não than thở: "Biết ngay sách này không nên xem mà!"
Nhìn Will như vậy, tâm trạng Gary rốt cuộc khá lên một chút.
Louis thấy vậy, lập tức nói: "Sư huynh, anh có muốn đi nghỉ ngơi một chút không? Anh yên tâm, số kiến còn lại cứ giao cho em, em sẽ tận diệt chúng nó." Hắn không muốn Gary nói chuyện với Green nữa đâu...
"Tôi ra đánh tiếp." Gary nói.
"Sư huynh, anh cứ nghỉ đi, anh lo về kỹ thuật, ra chiến trường làm gì? Quân bộ không yêu cầu nhân viên kỹ thuật phải tham gia chiến đấu a!" Louis vừa nói vừa liếc qua đám người vừa chỉ trích Gary thấy chết không cứu.
Thuộc hạ của Green đều bối rối khó xử, hồi nãy chỉ trích Gary thì rõ hợp tình hợp lý, nhưng kỳ thực vẫn có điểm chột dạ, lúc ấy bọn họ cũng thấy Gary sắp chết không cứu... Hơn nữa Gary là kỹ thuật viên, đúng thực là không cần ra chiến trường.
Ai nấy đều trầm mặc, nhưng Green chưa thể chấp nhận thái độ hối lỗi này ngay được.
"Gary, em chưa từng nói cho anh biết." Green nhịn không được nói.
"Anh chưa từng hỏi qua." Gary có hơi mất kiên nhẫn: "Tôi kêu anh về gặp gia đình và bạn bè tôi, anh cũng không chịu kia mà."
Vẻ mặt cậu thoạt nhìn cực kỳ xa cách, Green có cảm giác mình sắp đánh mất người này, trong lòng bắt đầu khủng hoảng tột độ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.