Chương 30
Vụ Thỉ Dực
09/06/2018
Xe bay chạy nhanh lướt qua cánh đồng tuyết, sau năm giờ, bốn anh em Seth mới trở vào trong xe.
Khi cửa xe mở ra, một cơn cuồng phong mang theo băng tuyết thổi vào, Nguyên Đồng và A Hoàng cùng bị đông lạnh, ôm nhau sưởi ấm, tuy bộ lông A Hoàng rất dày, nhưng cũng sợ lạnh, bộ dáng liều mạng chui vào lòng Nguyên Đồng khiến đồng tử của Klosters trong nháy mắt biến thành đường thẳng.
Bốn anh em Seth trở lại bên trong xe, liền rót nước nóng đã được đun sẵn ra dùng, tuy bốn người đều dính đầy băng tuyết, thậm chí trên trang phục còn kết một tầng băng mỏng, tùy tiện gõ là rơi được mảng lớn băng, nhưng bọn họ không để ý chút nào, quả thật giống như Klosters đã nói, loại thời tiết băng giá này chẳng là gì với bọn họ.
Nguyên Đồng nhìn nhìn, đột nhiên mở miệng hỏi: “Trên người anh có gì đó!”
“Cái gì?” Bốn gương mặt tuấn tú giống hệt nhau quay lại nhìn cô.
Nguyên Đồng bị bọn họ nhìn đến quẫn bách, chủ yếu là vì cô thật sự không thể phân biệt được ai là ai, thấy bọn họ đều nhìn chằm chằm mình, chỉ tay vào một người trong đó, nói: “Trên tóc của anh có cái gì đó.”
Mọi người nhìn về người bị cô chỉ vào, là Euston, Wes lập tức nhảy qua ôm đầu anh mình, vạch tóc ra tìm kiếm, bắt được một con sâu lớn bằng đầu ngón út, con sâu đó khi bắt xuống có màu tím như màu tóc, nhưng khi nằm trong tay Wes, nó lại biến màu giống màu da Wes, nếu không phải tất cả mọi người nhìn thấy nó đổi màu, thiếu chút nữa nhìn không ra.
Wes vẻ mặt ghê tởm nói: “Đây là thứ gì? Trùng đổi màu?”
Nói xong, đang định bóp chết, Tasym đang lái xe mở miệng nói: “Khoan, đừng giết chết nó, nhốt lại đi.”
Wes vừa lấy bình thủy tinh ra nhốt con sâu kia lại vừa nói: “Không thể nào, Tasym chẳng lẽ bụng đói ăn quàng đến độ ngay cả sâu cũng ăn sao? Đúng rồi, hình như cô là loài ăn tạp, cái gì cũng ăn được, nếu có một ngày cô đi ăn đất tôi cũng không ngạc nhiên đâu.”
“Yên tâm, trước khi tôi ăn đất thì sẽ ăn cậu trước!” Tasym hừ nói.
Đã chỉnh trang lại bản thân xong xuôi, một trong bốn anh em quay đầu nhìn Nguyên Đồng, hỏi: “Sao nhóc biết trên người Euston có thứ kỳ lạ đó?”
“Tôi nhìn thấy.” Nguyên Đồng thành thành thật thật nói.
“Nhìn thấy?” Seth kỳ quái nhìn cô, trong mắt có hoài nghi. Trong mắt bọn họ, giống cái không biết từ đâu tới này vô cùng yếu ớt, cho dù lúc mới gặp từng bị cô đánh bay, nhưng bình thường cô biểu hiện ra ngoài…cảm giác quá yếu, một ngón tay cũng có thể bóp chết cô, cho nên bọn họ chưa từng đặt kỳ vọng gì vào cô, cũng vì Klosters nên mới tiếp nhận cô thôi.
Mà con sâu kỳ lạ kia ngay cả bọn họ cũng không phát hiện ra, không nghĩ tới cô lại phát hiện được, hơn nữa cô phát hiện như thế nào?
Nguyên Đồng không mở miệng, mà là nhìn về phía Klosters, không biết có nên nói hay không.
“Tinh thần lực của cô ấy mạnh hơn các người nên mới nhìn thấy.” Klosters thản nhiên nói.
“Tinh thần lực?” Bốn anh em nhìn nhau, Wes nói: “Lão đại, cậu đang nói giỡn sao? Chúng ta đều tinh thần lực cấp 3S đó.” Nói xong, ưỡn ngực, phải biết rằng chủng tộc của bọn họ là tuyết lang có cánh đó.
“Cấp 3S nhằm nhò gì!” Tasym nói, “Tinh thần lực của Đồng Đồng có thể cụ hiện hóa.”
Anh em Seth nhất thời dùng ánh mắt xem trọng nhìn giống cái nhỏ bé yếu ớt trong mắt họ, cảm thấy chuyện này không khoa học chút nào.
Thể năng cấp F yếu ớt, làm sao có thể cất chứa tinh thần lực còn cao hơn cả cấp 3S?
Sau khi bay một ngày, họ tìm một chỗ đáp xuống, dưới sự trợ giúp của anh em Seth, bọn họ tìm được một cái hang để dừng chân. Cánh đồng tuyết mênh mông vô bờ, căn bản không có gì che chắn, hơn nữa lại có dị thú thường thường chạy đến tập kích, trên mặt đất vô cùng không an toàn, ngược lại tìm một cái hang lại tương đối an toàn.
Nơi này không có thảm rêu giữ ấm, Nguyên Đồng cảm thấy hàm răng đánh vào nhau, chỉ có thể bọc thảm lông dày vùi trong góc sáng sủa, còn đám người Klosters đem con sâu kia ra nghiên cứu, phát hiện con sâu trong bình thủy tinh biến thành trong suốt, thoạt nhìn như một cái bình trống, loại tự vệ đổi màu như tắc kè hoa này, đặt ở đâu thì giống chỗ đó, cảm thấy xem thế là đủ rồi.
Tasym nhanh chóng nói cho bọn họ kết quả nghiên cứu, “Đây là một loại ký sinh trùng, còn sau khi ký sinh thì như thế nào, ta tạm thời vẫn chưa biết được.”
Tuy rằng nghiên cứu không được nhiều lắm, nhưng chỉ biết là có thể ký sinh là đã khiến người ta khẩn trương, dù sao vũ trụ lớn như vậy, có rất nhiều giống loài kì quái, thậm chí ký sinh trùng cũng đã phát hiện ra vài loại, chỉ cần treo từ “ký sinh” cũng đã khiến nhiều chủng tộc trí tuệ khó chịu.
Bốn anh em Seth vừa nghe, lập tức khẩn trương vây quanh Euston.
“Anh hai, anh cảm giác thế nào? Thân thể vẫn là của anh chứ?” Wes khẩn trương hỏi.
“Lão Nhị, em còn nhớ rõ mấy tuổi còn đái dầm, mấy tuổi trộm này nọ ăn lại vu oan cho lão Tam, mấy tuổi học bơi lội thiếu chút nữa kéo lão Tứ cùng nhau chết đuối không?” Seth cũng khẩn trương hỏi.
“Đại ca!” Ba người đều kêu lên, có anh nào lại thích dìm hàng em mình như thế sao?
Bốn anh em náo nhiệt trao đổi tình cảm xong, lại tiến đến bên cạnh Nguyên Đồng, nhỏ giọng hỏi cô, trên người bọn họ có còn cái loại ký sinh tuyết trùng này hay không?
Nguyên Đồng lắc đầu, nhỏ giọng nói: “Không còn nữa, các anh yên tâm đi.”
Người bên Clefs cũng phát hiện tình huống náo nhiệt bên này, lại đây hỏi có chuyện gì, biết được phát hiện ra một loại ký sinh trùng mới, sắc mặt đồng dạng có chút khó coi, lập tức hỏi chuyện đã phát sinh hôm nay, hỏi dồn dập: “Loại ký sinh trùng này là đặc trưng của hành tinh này phải không? Số lượng có bao nhiêu? Ký sinh trong tình huống nào?”
“Chưa nghiên cứu ra được, nếu có thể bắt nhiều được chút thì ta hẳn là có thể nghiên cứu ra được.” Tasym nói.
Nghe đến đó, sắc mặt những người khác có chút không tốt lắm, bắt nhiều thêm chút? Ai đi bắt? Có thể là trong khi bọn họ không biết, lại ẩn núp trên người bọn họ, sau đó tiến hành ký sinh? Ngẫm lại đều ghê tởm.
Loại ký sinh trùng có thể thay đổi màu sắc này khiến tâm tình mọi người trở nên không tốt, thậm chí khiến họ nghĩ đến trưởng tử nhà Depeson không biết đang lưu lạc nơi nào, nghĩ đến trong tình trạng thời tiết khắc nghiệt thì hắn ta có thể sống sót nhờ vào bản lĩnh và thể năng, nhưng sau khi phát hiện ra loại ký sinh trùng thiên biến vạn hóa này, bọn họ lại lo lắng đối phương có thể gặp bất trắc, thậm chí bị ký sinh.
Lúc thăm dò vũ trụ, từng có một đội ngũ thăm dò một hành tinh vô danh, lại bị ký sinh ngay ở hành tinh đó, cuối cùng toàn đội bị giết, nhóm các nhà khoa học nhờ vào hình ảnh truyền tống lưu lại mới biết được quá trình bị ký sinh của họ, bộ dạng giống như rối sau khi ký sinh kia, đã không còn có thể xem là chủng tộc trí tuệ nữa.
Tuy hai loại ký sinh này không giống nhau nhưng vẫn khiến người khác ghê tởm.
Mọi người tụ lại thảo luận một lát, lại dò xét trên thiết bị tham trắc, sau đó liền đi nghỉ ngơi.
Klosters ôm Nguyên Đồng nằm trong túi ngủ đôi, Nguyên Đồng không cứng ngắt như mấy ngày trước nữa, ngược lại lại hận không thể chui vào trong lòng cậu. Nhiệt độ cơ thể của Klosters rất cao, giống như một lò than nhỏ, ấm áp khiến Nguyên Đồng dễ chịu rất nhiều, cũng lười để ý chuyện hiện tại đang ôm một người khác phái ngủ, hiện thực gian khổ đành phải khuất phục.
Nửa đêm, đột nhiên Nguyên Đồng bị một loạt tiếng kêu đánh thức.
Trên thực tế, không chỉ có cô tỉnh, những người có tính cảnh giác cao đã tỉnh dậy trước hết. Phát hiện kẻ đánh thức bọn họ là con chuột hương Carlow đang được Nguyên Đồng ôm, trong lòng có chút tức giận, nhưng nghĩ nó là sủng vật duy nhất của giống cái trong đội ngũ, tức giận với giống cái cũng không tốt, tuy bọn người Clefs cũng không hiểu được đám hung tàn của Ural này cần gì phải mang một giống cái yếu ớt đi theo trong khi làm nhiệm vụ, giống như đang chơi đùa vậy.
“A Hoàng kêu gì thế?” Nguyên Đồng ôm con chuột hương quấy nhiễu giấc ngủ của người khác lại, muốn nó im lặng.
Nhưng A Hoàng hoàn toàn không phối hợp, xèo xèo kêu không ngừng, cho đến khi Klosters nói: “Có thể nó phát hiện ra gì đó.” Nguyên Đồng mới ngồi dậy.
Chuột hương Carlow ngoại trừ thích ăn hương liệu, có thể tỏa ra mùi thơm, đem nó theo như đem theo một cái thiên nhiên sinh cầu, ngoài ra chẳng được tích sự gì. Đây là chuyện mọi người đều biết, cho nên khi bị con chuột hương đánh thức vào nửa đêm, tất cả mọi người đều chẳng nghĩ được gì khác.
Bởi vì ánh sáng trong nham động quá yếu, theo bản năng, Nguyên Đồng dùng tinh thần lực nhìn chung quanh, chỉ liếc mắt một cái, cả người đều cứng ngắc, nhịn không được chui vào lòng Klosters.
“Sao vậy?” Klosters cảnh giác hỏi.
“Rất, rất nhiều sâu…” Nguyên Đồng lắp bắp nói, “Xung quanh rất nhiều sâu, còn có dưới đất…”
Khi cô dùng tinh thần lực xem xét, bốn phương tám hướng nơi này đều là sâu, mỗi một con đều là một điểm sáng mỏng manh, loại điểm sáng này hẳn là đặc thù của sinh mệnh thể. Khi Nguyên Đồng hình dung tình huống bản thân sử dụng tinh thần lực xem xét, thì có thể miêu tả là trong đầu xuất hiện một màn hình 3D trắng đen, thể hiện tất cả mọi thứ xung quanh vào đầu cô, không bỏ sót thứ gì.
Phương thức dùng tinh thần lực để xem xét này rất kỳ lạ, Nguyên Đồng cũng nhờ vào lúc bị con dị thú xông tới kia kích thích mới tìm ra được tác dụng xem xét của tinh thần lực, sau đó khi anh em Seth trở về, phát hiện một điểm sáng đại diện cho sinh mệnh thể giấu trong tóc Euston, mà phạm vi xem xét của cô cũng không lớn, chỉ có khoảng cách mấy mét xung quanh.
Bốn anh em Seth và Tasym lập tức phản ứng lại, lấy súng phun lửa ra, phun lửa vào bốn phương tám hướng xung quanh, còn ở dưới đất, chỗ súng phun lửa đi qua phát ra mùi khét, lúc này mọi người mới nhìn thấy xác trùng cháy đen trên vách tường, vì lửa lướt qua mới hiện ra.
Mọi người hoàn hồn lại, không nghĩ tới loại trùng này thế nhưng có thể lặng yên không một tiếng động ẩn vào đến, thậm chí không có ai phát hiện, chuột hương Carlow có thể phát hiện, hẳn là do nó quá mức mẫn cảm với mùi, mà do trùng tụ tập rất nhiều mới có mùi tỏa ra, khiến nó cảnh báo cho Nguyên Đồng.
Biết bên dưới còn rất nhiều, mọi người cũng bất chấp ban đêm, mở đường chạy ra khỏi hang, trực tiếp lên xe bay rời đi.
Lúc rời đi, Tasym nhặt vài con sâu, ở trong xe nghiên cứu, đổi thành Seth lái xe.
Nguyên Đồng ngáp một cái, ôm chặt A Hoàng đang gặm trái cây, sờ sờ đầu nó, hôm nay xem như nó lập được công lớn. Anh em Wes cũng không keo kiệt cho nó rất nhiều trái cây, hơn nữa tỏ vẻ, chờ lúc rời khỏi hành tinh này sẽ đem thêm nhiều trái cây và rau thơm để thêm cơm cho A Hoàng.
“Còn buồn ngủ sao?” Klosters nhận thấy cô còn chưa ngủ đủ, khác với bọn họ, thân thể thuần nhân loại rất yếu, mỗi ngày cần ngủ đủ giấc, mới có thể bảo trì sức lực của một ngày.
Cậu ôm cô vào lòng, đè đầu cô lại, để cô tiếp tục ngủ.
Nguyên Đồng: “...”
Cô phát hiện thiếu niên này luôn dùng bộ dạng đương nhiên để làm việc, chính xác hơn là xác định xong liền trực tiếp động thủ, cũng không thèm hỏi ý nguyện của người khác, nếu không phải khuôn mặt kia còn vương nét trẻ con, thì chắc chắn là khí thế tổng giám đốc bá đạo.
Klosters ôm Nguyên Đồng, Nguyên Đồng ôm chuột hương, dần dần, hai người một chuột cứ thế mà ngủ, anh em Wes ở phía trước trông thấy, làm mặt quye, dùng quang não chụp hình này lại.
Lúc hừng đông, Nguyên Đồng mơ mơ màng màng tỉnh, lúc tỉnh lại, chợt nghe tiếng Klosters nhỏ giọng nói chuyện với bọn Seth.
“…Phát hiện dấu vết hoạt động của sinh mệnh thể trí tuệ, có thể là đoàn người của Depeson, đáng tiếc là dấu vết hoạt động này có vào khoảng một tháng trước.”
“Nếu một tháng trước bọn họ đã tới nơi này, chứng minh bọn họ còn sống, xem như là tin tức tốt.”
“Đi, chúng ta đi cùng bọn người Clefs ra ngoài nhìn xem.”
“Các ngươi cẩn thận một ít.”
Nguyên Đồng ngồi dậy đến, A Hoàng nghiêng người trên đầu cô, cái đuôi to rũ xuống vai cô, thoạt nhìn giống như đội mũ lông xù trên đầu, thiếu nữ thuần nhân loại vừa tỉnh ngủ, gương mặt đỏ bừng, ánh mắt ngập nước, trông giống như động vật nhỏ mềm mại, vô cùng đáng yêu.
Wes đột nhiên che ngực nói: “Thật là đáng yêu…Ta đột nhiên có chút hối hận, vì sao người nhặt được nhóc không phải là ta nha?”
Phát hiện sắc mặt Klosters thay đổi, ba anh em Seth nhanh chóng khiêng em út mình chạy mất, đỡ phải bị đánh.
Nguyên Đồng đờ đẫn nhìn bọn họ trong chốc lát, đến khi Klosters đưa cho cô khăn ấm đã được vắt khô để lau mặt, cô mới thanh tỉnh lại, phát hiện xe bay đã dừng lại, chỗ dừng là một nơi cản gió, nghĩ đến đoạn đối thoại nghe được khi nãy, biết anh em Seth hẳn là xuống xe đi tìm kiếm dấu vết sinh hoạt ở phụ cận.
Rửa mặt xong, Klosters đưa cho cô dịch dinh dưỡng đã đun nóng, hôm nay vị của dịch dinh dưỡng là táo, tuy hương vị thực thơm ngát, nhưng cũng không thể thay đổi sự thật là chúng nó là một loại cháo. Hơn nữa so sánh với vị trái cây, cô càng muốn ăn thức ăn bình thường, cô đã lâu không được ăn món ăn gia đình, đối với một người đến từ một quốc gia có nền ẩm thực đa dạng như cô mà nói, đây quả là đau khổ!
“Ta muốn ăn bánh bao thịt bà nội làm, da mỏng thịt nhiều, nước sốt tươi ngon, ăn một cái lại muốn thêm một cái, no căng bụng cũng còn muốn ăn.” Nguyên Đồng bĩu môi, nói với A Hoàng đang được ôm trong lòng, “A Hoàng, về sau có rảnh ta mời ngươi ăn bánh bao thịt, tuy rằng không biết ngươi có thể ăn được hay không.”
A Hoàng vừa gặm trái cây vừa “chi” một tiếng.
“Bánh bao thịt?” Klosters chậm rãi thì thầm, ba chữ “Bánh bao thịt” này là thuần tiếng phổ thông.
Nguyên Đồng nhìn cậu một cái, cúi đầu có chút ủ rũ.
Klosters thần sắc tối lại, bộ dạng động vật nhỏ này của cô khiến lòng nhảy loạn, muốn đem cô nâng niu trong lòng bàn tay, cậu chưa bao giờ biết, bản thân mình lại yêu thích động vật nhỏ nhu nhược đáng yêu như thế, hoặc là chỉ đối với cô mà thôi, rõ ràng nhất là con chuột hương nhu nhược kia cậu không hề muốn nhìn đến, cũng không muốn sờ sờ thử.
Chờ những người đi tìm kiếm trở lại, Klosters bao kín Nguyên Đồng lại, ôm cô xuống xe, để cô nhìn xem trên người những người này có ký sinh trùng hay không, cho đến kia Nguyên Đồng âm thầm lắc đầu, mới để người đi lên xe bay, mà bọn họ thì thương lượng chuyện ra ngoài khi nãy một chút, liền lên xe, tiếp tục đi.
“Vừa rồi chúng ta phát hiện một thi thể thú nhân, đã chết, nguyên nhân là bị giết chết.” Seth nói, “Lúc chúng ta kiểm tra thi thể của hắn, có thể là hắn bị ký sinh, sau khi bị đồng bạn phát hiện, mới giết hắn, tế bào của hắn có chút dị thường, ngoài ra không có gì biến hóa.”
Klosters nhíu mày, “Chỉ có tế bào dị thường?”
“Phải, hiển nhiên loại ký sinh trùng này cho dù ký sinh cũng không thể hoàn toàn thay đổi gene của một người.” Seth tỏ vẻ may mắn.
Tasym đột nhiên nói: “Đừng cảm thấy may mắn quá sớm, loại ký sinh trùng này cũng không đơn giản như vậy.”
Anh em Wes lập tức rùng mình, bọn họ chán ghét nhất sinh vật có thể ký sinh.
Khi cửa xe mở ra, một cơn cuồng phong mang theo băng tuyết thổi vào, Nguyên Đồng và A Hoàng cùng bị đông lạnh, ôm nhau sưởi ấm, tuy bộ lông A Hoàng rất dày, nhưng cũng sợ lạnh, bộ dáng liều mạng chui vào lòng Nguyên Đồng khiến đồng tử của Klosters trong nháy mắt biến thành đường thẳng.
Bốn anh em Seth trở lại bên trong xe, liền rót nước nóng đã được đun sẵn ra dùng, tuy bốn người đều dính đầy băng tuyết, thậm chí trên trang phục còn kết một tầng băng mỏng, tùy tiện gõ là rơi được mảng lớn băng, nhưng bọn họ không để ý chút nào, quả thật giống như Klosters đã nói, loại thời tiết băng giá này chẳng là gì với bọn họ.
Nguyên Đồng nhìn nhìn, đột nhiên mở miệng hỏi: “Trên người anh có gì đó!”
“Cái gì?” Bốn gương mặt tuấn tú giống hệt nhau quay lại nhìn cô.
Nguyên Đồng bị bọn họ nhìn đến quẫn bách, chủ yếu là vì cô thật sự không thể phân biệt được ai là ai, thấy bọn họ đều nhìn chằm chằm mình, chỉ tay vào một người trong đó, nói: “Trên tóc của anh có cái gì đó.”
Mọi người nhìn về người bị cô chỉ vào, là Euston, Wes lập tức nhảy qua ôm đầu anh mình, vạch tóc ra tìm kiếm, bắt được một con sâu lớn bằng đầu ngón út, con sâu đó khi bắt xuống có màu tím như màu tóc, nhưng khi nằm trong tay Wes, nó lại biến màu giống màu da Wes, nếu không phải tất cả mọi người nhìn thấy nó đổi màu, thiếu chút nữa nhìn không ra.
Wes vẻ mặt ghê tởm nói: “Đây là thứ gì? Trùng đổi màu?”
Nói xong, đang định bóp chết, Tasym đang lái xe mở miệng nói: “Khoan, đừng giết chết nó, nhốt lại đi.”
Wes vừa lấy bình thủy tinh ra nhốt con sâu kia lại vừa nói: “Không thể nào, Tasym chẳng lẽ bụng đói ăn quàng đến độ ngay cả sâu cũng ăn sao? Đúng rồi, hình như cô là loài ăn tạp, cái gì cũng ăn được, nếu có một ngày cô đi ăn đất tôi cũng không ngạc nhiên đâu.”
“Yên tâm, trước khi tôi ăn đất thì sẽ ăn cậu trước!” Tasym hừ nói.
Đã chỉnh trang lại bản thân xong xuôi, một trong bốn anh em quay đầu nhìn Nguyên Đồng, hỏi: “Sao nhóc biết trên người Euston có thứ kỳ lạ đó?”
“Tôi nhìn thấy.” Nguyên Đồng thành thành thật thật nói.
“Nhìn thấy?” Seth kỳ quái nhìn cô, trong mắt có hoài nghi. Trong mắt bọn họ, giống cái không biết từ đâu tới này vô cùng yếu ớt, cho dù lúc mới gặp từng bị cô đánh bay, nhưng bình thường cô biểu hiện ra ngoài…cảm giác quá yếu, một ngón tay cũng có thể bóp chết cô, cho nên bọn họ chưa từng đặt kỳ vọng gì vào cô, cũng vì Klosters nên mới tiếp nhận cô thôi.
Mà con sâu kỳ lạ kia ngay cả bọn họ cũng không phát hiện ra, không nghĩ tới cô lại phát hiện được, hơn nữa cô phát hiện như thế nào?
Nguyên Đồng không mở miệng, mà là nhìn về phía Klosters, không biết có nên nói hay không.
“Tinh thần lực của cô ấy mạnh hơn các người nên mới nhìn thấy.” Klosters thản nhiên nói.
“Tinh thần lực?” Bốn anh em nhìn nhau, Wes nói: “Lão đại, cậu đang nói giỡn sao? Chúng ta đều tinh thần lực cấp 3S đó.” Nói xong, ưỡn ngực, phải biết rằng chủng tộc của bọn họ là tuyết lang có cánh đó.
“Cấp 3S nhằm nhò gì!” Tasym nói, “Tinh thần lực của Đồng Đồng có thể cụ hiện hóa.”
Anh em Seth nhất thời dùng ánh mắt xem trọng nhìn giống cái nhỏ bé yếu ớt trong mắt họ, cảm thấy chuyện này không khoa học chút nào.
Thể năng cấp F yếu ớt, làm sao có thể cất chứa tinh thần lực còn cao hơn cả cấp 3S?
Sau khi bay một ngày, họ tìm một chỗ đáp xuống, dưới sự trợ giúp của anh em Seth, bọn họ tìm được một cái hang để dừng chân. Cánh đồng tuyết mênh mông vô bờ, căn bản không có gì che chắn, hơn nữa lại có dị thú thường thường chạy đến tập kích, trên mặt đất vô cùng không an toàn, ngược lại tìm một cái hang lại tương đối an toàn.
Nơi này không có thảm rêu giữ ấm, Nguyên Đồng cảm thấy hàm răng đánh vào nhau, chỉ có thể bọc thảm lông dày vùi trong góc sáng sủa, còn đám người Klosters đem con sâu kia ra nghiên cứu, phát hiện con sâu trong bình thủy tinh biến thành trong suốt, thoạt nhìn như một cái bình trống, loại tự vệ đổi màu như tắc kè hoa này, đặt ở đâu thì giống chỗ đó, cảm thấy xem thế là đủ rồi.
Tasym nhanh chóng nói cho bọn họ kết quả nghiên cứu, “Đây là một loại ký sinh trùng, còn sau khi ký sinh thì như thế nào, ta tạm thời vẫn chưa biết được.”
Tuy rằng nghiên cứu không được nhiều lắm, nhưng chỉ biết là có thể ký sinh là đã khiến người ta khẩn trương, dù sao vũ trụ lớn như vậy, có rất nhiều giống loài kì quái, thậm chí ký sinh trùng cũng đã phát hiện ra vài loại, chỉ cần treo từ “ký sinh” cũng đã khiến nhiều chủng tộc trí tuệ khó chịu.
Bốn anh em Seth vừa nghe, lập tức khẩn trương vây quanh Euston.
“Anh hai, anh cảm giác thế nào? Thân thể vẫn là của anh chứ?” Wes khẩn trương hỏi.
“Lão Nhị, em còn nhớ rõ mấy tuổi còn đái dầm, mấy tuổi trộm này nọ ăn lại vu oan cho lão Tam, mấy tuổi học bơi lội thiếu chút nữa kéo lão Tứ cùng nhau chết đuối không?” Seth cũng khẩn trương hỏi.
“Đại ca!” Ba người đều kêu lên, có anh nào lại thích dìm hàng em mình như thế sao?
Bốn anh em náo nhiệt trao đổi tình cảm xong, lại tiến đến bên cạnh Nguyên Đồng, nhỏ giọng hỏi cô, trên người bọn họ có còn cái loại ký sinh tuyết trùng này hay không?
Nguyên Đồng lắc đầu, nhỏ giọng nói: “Không còn nữa, các anh yên tâm đi.”
Người bên Clefs cũng phát hiện tình huống náo nhiệt bên này, lại đây hỏi có chuyện gì, biết được phát hiện ra một loại ký sinh trùng mới, sắc mặt đồng dạng có chút khó coi, lập tức hỏi chuyện đã phát sinh hôm nay, hỏi dồn dập: “Loại ký sinh trùng này là đặc trưng của hành tinh này phải không? Số lượng có bao nhiêu? Ký sinh trong tình huống nào?”
“Chưa nghiên cứu ra được, nếu có thể bắt nhiều được chút thì ta hẳn là có thể nghiên cứu ra được.” Tasym nói.
Nghe đến đó, sắc mặt những người khác có chút không tốt lắm, bắt nhiều thêm chút? Ai đi bắt? Có thể là trong khi bọn họ không biết, lại ẩn núp trên người bọn họ, sau đó tiến hành ký sinh? Ngẫm lại đều ghê tởm.
Loại ký sinh trùng có thể thay đổi màu sắc này khiến tâm tình mọi người trở nên không tốt, thậm chí khiến họ nghĩ đến trưởng tử nhà Depeson không biết đang lưu lạc nơi nào, nghĩ đến trong tình trạng thời tiết khắc nghiệt thì hắn ta có thể sống sót nhờ vào bản lĩnh và thể năng, nhưng sau khi phát hiện ra loại ký sinh trùng thiên biến vạn hóa này, bọn họ lại lo lắng đối phương có thể gặp bất trắc, thậm chí bị ký sinh.
Lúc thăm dò vũ trụ, từng có một đội ngũ thăm dò một hành tinh vô danh, lại bị ký sinh ngay ở hành tinh đó, cuối cùng toàn đội bị giết, nhóm các nhà khoa học nhờ vào hình ảnh truyền tống lưu lại mới biết được quá trình bị ký sinh của họ, bộ dạng giống như rối sau khi ký sinh kia, đã không còn có thể xem là chủng tộc trí tuệ nữa.
Tuy hai loại ký sinh này không giống nhau nhưng vẫn khiến người khác ghê tởm.
Mọi người tụ lại thảo luận một lát, lại dò xét trên thiết bị tham trắc, sau đó liền đi nghỉ ngơi.
Klosters ôm Nguyên Đồng nằm trong túi ngủ đôi, Nguyên Đồng không cứng ngắt như mấy ngày trước nữa, ngược lại lại hận không thể chui vào trong lòng cậu. Nhiệt độ cơ thể của Klosters rất cao, giống như một lò than nhỏ, ấm áp khiến Nguyên Đồng dễ chịu rất nhiều, cũng lười để ý chuyện hiện tại đang ôm một người khác phái ngủ, hiện thực gian khổ đành phải khuất phục.
Nửa đêm, đột nhiên Nguyên Đồng bị một loạt tiếng kêu đánh thức.
Trên thực tế, không chỉ có cô tỉnh, những người có tính cảnh giác cao đã tỉnh dậy trước hết. Phát hiện kẻ đánh thức bọn họ là con chuột hương Carlow đang được Nguyên Đồng ôm, trong lòng có chút tức giận, nhưng nghĩ nó là sủng vật duy nhất của giống cái trong đội ngũ, tức giận với giống cái cũng không tốt, tuy bọn người Clefs cũng không hiểu được đám hung tàn của Ural này cần gì phải mang một giống cái yếu ớt đi theo trong khi làm nhiệm vụ, giống như đang chơi đùa vậy.
“A Hoàng kêu gì thế?” Nguyên Đồng ôm con chuột hương quấy nhiễu giấc ngủ của người khác lại, muốn nó im lặng.
Nhưng A Hoàng hoàn toàn không phối hợp, xèo xèo kêu không ngừng, cho đến khi Klosters nói: “Có thể nó phát hiện ra gì đó.” Nguyên Đồng mới ngồi dậy.
Chuột hương Carlow ngoại trừ thích ăn hương liệu, có thể tỏa ra mùi thơm, đem nó theo như đem theo một cái thiên nhiên sinh cầu, ngoài ra chẳng được tích sự gì. Đây là chuyện mọi người đều biết, cho nên khi bị con chuột hương đánh thức vào nửa đêm, tất cả mọi người đều chẳng nghĩ được gì khác.
Bởi vì ánh sáng trong nham động quá yếu, theo bản năng, Nguyên Đồng dùng tinh thần lực nhìn chung quanh, chỉ liếc mắt một cái, cả người đều cứng ngắc, nhịn không được chui vào lòng Klosters.
“Sao vậy?” Klosters cảnh giác hỏi.
“Rất, rất nhiều sâu…” Nguyên Đồng lắp bắp nói, “Xung quanh rất nhiều sâu, còn có dưới đất…”
Khi cô dùng tinh thần lực xem xét, bốn phương tám hướng nơi này đều là sâu, mỗi một con đều là một điểm sáng mỏng manh, loại điểm sáng này hẳn là đặc thù của sinh mệnh thể. Khi Nguyên Đồng hình dung tình huống bản thân sử dụng tinh thần lực xem xét, thì có thể miêu tả là trong đầu xuất hiện một màn hình 3D trắng đen, thể hiện tất cả mọi thứ xung quanh vào đầu cô, không bỏ sót thứ gì.
Phương thức dùng tinh thần lực để xem xét này rất kỳ lạ, Nguyên Đồng cũng nhờ vào lúc bị con dị thú xông tới kia kích thích mới tìm ra được tác dụng xem xét của tinh thần lực, sau đó khi anh em Seth trở về, phát hiện một điểm sáng đại diện cho sinh mệnh thể giấu trong tóc Euston, mà phạm vi xem xét của cô cũng không lớn, chỉ có khoảng cách mấy mét xung quanh.
Bốn anh em Seth và Tasym lập tức phản ứng lại, lấy súng phun lửa ra, phun lửa vào bốn phương tám hướng xung quanh, còn ở dưới đất, chỗ súng phun lửa đi qua phát ra mùi khét, lúc này mọi người mới nhìn thấy xác trùng cháy đen trên vách tường, vì lửa lướt qua mới hiện ra.
Mọi người hoàn hồn lại, không nghĩ tới loại trùng này thế nhưng có thể lặng yên không một tiếng động ẩn vào đến, thậm chí không có ai phát hiện, chuột hương Carlow có thể phát hiện, hẳn là do nó quá mức mẫn cảm với mùi, mà do trùng tụ tập rất nhiều mới có mùi tỏa ra, khiến nó cảnh báo cho Nguyên Đồng.
Biết bên dưới còn rất nhiều, mọi người cũng bất chấp ban đêm, mở đường chạy ra khỏi hang, trực tiếp lên xe bay rời đi.
Lúc rời đi, Tasym nhặt vài con sâu, ở trong xe nghiên cứu, đổi thành Seth lái xe.
Nguyên Đồng ngáp một cái, ôm chặt A Hoàng đang gặm trái cây, sờ sờ đầu nó, hôm nay xem như nó lập được công lớn. Anh em Wes cũng không keo kiệt cho nó rất nhiều trái cây, hơn nữa tỏ vẻ, chờ lúc rời khỏi hành tinh này sẽ đem thêm nhiều trái cây và rau thơm để thêm cơm cho A Hoàng.
“Còn buồn ngủ sao?” Klosters nhận thấy cô còn chưa ngủ đủ, khác với bọn họ, thân thể thuần nhân loại rất yếu, mỗi ngày cần ngủ đủ giấc, mới có thể bảo trì sức lực của một ngày.
Cậu ôm cô vào lòng, đè đầu cô lại, để cô tiếp tục ngủ.
Nguyên Đồng: “...”
Cô phát hiện thiếu niên này luôn dùng bộ dạng đương nhiên để làm việc, chính xác hơn là xác định xong liền trực tiếp động thủ, cũng không thèm hỏi ý nguyện của người khác, nếu không phải khuôn mặt kia còn vương nét trẻ con, thì chắc chắn là khí thế tổng giám đốc bá đạo.
Klosters ôm Nguyên Đồng, Nguyên Đồng ôm chuột hương, dần dần, hai người một chuột cứ thế mà ngủ, anh em Wes ở phía trước trông thấy, làm mặt quye, dùng quang não chụp hình này lại.
Lúc hừng đông, Nguyên Đồng mơ mơ màng màng tỉnh, lúc tỉnh lại, chợt nghe tiếng Klosters nhỏ giọng nói chuyện với bọn Seth.
“…Phát hiện dấu vết hoạt động của sinh mệnh thể trí tuệ, có thể là đoàn người của Depeson, đáng tiếc là dấu vết hoạt động này có vào khoảng một tháng trước.”
“Nếu một tháng trước bọn họ đã tới nơi này, chứng minh bọn họ còn sống, xem như là tin tức tốt.”
“Đi, chúng ta đi cùng bọn người Clefs ra ngoài nhìn xem.”
“Các ngươi cẩn thận một ít.”
Nguyên Đồng ngồi dậy đến, A Hoàng nghiêng người trên đầu cô, cái đuôi to rũ xuống vai cô, thoạt nhìn giống như đội mũ lông xù trên đầu, thiếu nữ thuần nhân loại vừa tỉnh ngủ, gương mặt đỏ bừng, ánh mắt ngập nước, trông giống như động vật nhỏ mềm mại, vô cùng đáng yêu.
Wes đột nhiên che ngực nói: “Thật là đáng yêu…Ta đột nhiên có chút hối hận, vì sao người nhặt được nhóc không phải là ta nha?”
Phát hiện sắc mặt Klosters thay đổi, ba anh em Seth nhanh chóng khiêng em út mình chạy mất, đỡ phải bị đánh.
Nguyên Đồng đờ đẫn nhìn bọn họ trong chốc lát, đến khi Klosters đưa cho cô khăn ấm đã được vắt khô để lau mặt, cô mới thanh tỉnh lại, phát hiện xe bay đã dừng lại, chỗ dừng là một nơi cản gió, nghĩ đến đoạn đối thoại nghe được khi nãy, biết anh em Seth hẳn là xuống xe đi tìm kiếm dấu vết sinh hoạt ở phụ cận.
Rửa mặt xong, Klosters đưa cho cô dịch dinh dưỡng đã đun nóng, hôm nay vị của dịch dinh dưỡng là táo, tuy hương vị thực thơm ngát, nhưng cũng không thể thay đổi sự thật là chúng nó là một loại cháo. Hơn nữa so sánh với vị trái cây, cô càng muốn ăn thức ăn bình thường, cô đã lâu không được ăn món ăn gia đình, đối với một người đến từ một quốc gia có nền ẩm thực đa dạng như cô mà nói, đây quả là đau khổ!
“Ta muốn ăn bánh bao thịt bà nội làm, da mỏng thịt nhiều, nước sốt tươi ngon, ăn một cái lại muốn thêm một cái, no căng bụng cũng còn muốn ăn.” Nguyên Đồng bĩu môi, nói với A Hoàng đang được ôm trong lòng, “A Hoàng, về sau có rảnh ta mời ngươi ăn bánh bao thịt, tuy rằng không biết ngươi có thể ăn được hay không.”
A Hoàng vừa gặm trái cây vừa “chi” một tiếng.
“Bánh bao thịt?” Klosters chậm rãi thì thầm, ba chữ “Bánh bao thịt” này là thuần tiếng phổ thông.
Nguyên Đồng nhìn cậu một cái, cúi đầu có chút ủ rũ.
Klosters thần sắc tối lại, bộ dạng động vật nhỏ này của cô khiến lòng nhảy loạn, muốn đem cô nâng niu trong lòng bàn tay, cậu chưa bao giờ biết, bản thân mình lại yêu thích động vật nhỏ nhu nhược đáng yêu như thế, hoặc là chỉ đối với cô mà thôi, rõ ràng nhất là con chuột hương nhu nhược kia cậu không hề muốn nhìn đến, cũng không muốn sờ sờ thử.
Chờ những người đi tìm kiếm trở lại, Klosters bao kín Nguyên Đồng lại, ôm cô xuống xe, để cô nhìn xem trên người những người này có ký sinh trùng hay không, cho đến kia Nguyên Đồng âm thầm lắc đầu, mới để người đi lên xe bay, mà bọn họ thì thương lượng chuyện ra ngoài khi nãy một chút, liền lên xe, tiếp tục đi.
“Vừa rồi chúng ta phát hiện một thi thể thú nhân, đã chết, nguyên nhân là bị giết chết.” Seth nói, “Lúc chúng ta kiểm tra thi thể của hắn, có thể là hắn bị ký sinh, sau khi bị đồng bạn phát hiện, mới giết hắn, tế bào của hắn có chút dị thường, ngoài ra không có gì biến hóa.”
Klosters nhíu mày, “Chỉ có tế bào dị thường?”
“Phải, hiển nhiên loại ký sinh trùng này cho dù ký sinh cũng không thể hoàn toàn thay đổi gene của một người.” Seth tỏ vẻ may mắn.
Tasym đột nhiên nói: “Đừng cảm thấy may mắn quá sớm, loại ký sinh trùng này cũng không đơn giản như vậy.”
Anh em Wes lập tức rùng mình, bọn họ chán ghét nhất sinh vật có thể ký sinh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.