Hướng Dẫn Sinh Tồn Dành Cho Nữ Phụ Trong Mạt Thế (Hnp)
Chương 6: Hắn Có Gì Đó Không Ổn
Ba Tây Mễ Á
16/03/2024
Vân Đào thoải mái tắm rửa xong thì mặc áo sơ mi và quần đùi Diệp Hào mới đưa. Áo với quần quá lớn, cô cột vạt áo quanh eo, quần đùi thì buộc chặt lại. Cho dù như vậy, Vân Đào vẫn cảm thấy là lạ.
Bởi vì cô không có mặc nội y quần lót, nên dù đã mặc quần áo của Diệp Hào thì vẫn có cảm giác như trần truồng.
Vân Đào nghĩ, bản thân có phải nên cảm tạ nguyên chủ lúc bò giường còn mặc được bộ váy ngủ hai dây hay không.
Vân Đào mở cửa phòng tắm thì đụng mặt Diệp Hào.
Hắn có gì đó không ổn.
Trên mặt không có ba phần tươi cười như thường lệ, trong ánh mắt cũng không có nghiền ngẫm cùng giễu cợt ác liệt. Ngược lại, sắc mặt hắn có chút u ám, đôi mắt nâu sâu như vực thẳm.
Lúc này Diệp Hào giống như một tên biến thái giết người không chớp mắt.
Vân Đào rụt người lại, "Anh, anh làm sao vậy?"
Cô còn dám hỏi làm sao vậy?!
Diệp Hào đen mặt không nói gì, chỉ nhìn Vân Đào.
Lớp trang điểm yêu diễm trên mặt Vân Đào đã được tẩy đi, để lộ khuôn mặt sạch sẽ và xinh đẹp của cô.
Đây là lần đầu tiên Diệp Hào nhìn thấy Vân Đào không trang điểm.
Cổ họng Diệp Hào lại bắt đầu ngứa ngáy.
Vân Đào rất đẹp, dựa vào mắt thẩm mỹ của bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ mà xem, có thể gọi là hoàn mỹ. Cái lớn như tỉ lệ giữa chiều dài và chiều rộng khuôn mặt, nhỏ như mặt mày mắt mũi môi, không chỗ nào là không tinh xảo.
Bởi vì vừa mới tắm rửa, khuôn mặt Vân Đào bị nước nóng hun đến trắng hồng, hồng nhuận mềm mại như quả đào chín.
Nghĩ đến là muốn cắn một ngụm.
Yết hầu Diệp Hào lăn lộn.
"Anh..." Vân Đào lại rụt về phía sau.
Ánh mắt Vân Đào long lanh trong veo như nước, nhìn như rụt rè đáng thương, nhưng vẻ đáng yêu nghịch ngợm kia vẫn còn.
Diệp Hào biết giờ phút này trong đầu Vân Đào khẳng định đang suy nghĩ cái gì đó không đáng tin cậy.
Quả nhiên.
"Có phải tôi tắm lâu quá, dùng nước nhiều quá khiến anh tức giận không?"
"Ha." Diệp Hào tức đến bật cười.
Hắn tới gần ôm eo Vân Đào, đặt lòng bàn tay lên phần lưng dưới lộ ra của cô. Lúc da thịt họ chạm vào nhau, cả hai người đồng thời khẽ run lên.
Diệp Hào siết chặt cánh tay, để thân thể ẩm ướt ấm áp của Vân Đào gần sát vào mình. Hắn cúi đầu chăm chú nhìn ánh mắt hoảng loạn của Vân Đào.
Bởi vì cô không có mặc nội y quần lót, nên dù đã mặc quần áo của Diệp Hào thì vẫn có cảm giác như trần truồng.
Vân Đào nghĩ, bản thân có phải nên cảm tạ nguyên chủ lúc bò giường còn mặc được bộ váy ngủ hai dây hay không.
Vân Đào mở cửa phòng tắm thì đụng mặt Diệp Hào.
Hắn có gì đó không ổn.
Trên mặt không có ba phần tươi cười như thường lệ, trong ánh mắt cũng không có nghiền ngẫm cùng giễu cợt ác liệt. Ngược lại, sắc mặt hắn có chút u ám, đôi mắt nâu sâu như vực thẳm.
Lúc này Diệp Hào giống như một tên biến thái giết người không chớp mắt.
Vân Đào rụt người lại, "Anh, anh làm sao vậy?"
Cô còn dám hỏi làm sao vậy?!
Diệp Hào đen mặt không nói gì, chỉ nhìn Vân Đào.
Lớp trang điểm yêu diễm trên mặt Vân Đào đã được tẩy đi, để lộ khuôn mặt sạch sẽ và xinh đẹp của cô.
Đây là lần đầu tiên Diệp Hào nhìn thấy Vân Đào không trang điểm.
Cổ họng Diệp Hào lại bắt đầu ngứa ngáy.
Vân Đào rất đẹp, dựa vào mắt thẩm mỹ của bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ mà xem, có thể gọi là hoàn mỹ. Cái lớn như tỉ lệ giữa chiều dài và chiều rộng khuôn mặt, nhỏ như mặt mày mắt mũi môi, không chỗ nào là không tinh xảo.
Bởi vì vừa mới tắm rửa, khuôn mặt Vân Đào bị nước nóng hun đến trắng hồng, hồng nhuận mềm mại như quả đào chín.
Nghĩ đến là muốn cắn một ngụm.
Yết hầu Diệp Hào lăn lộn.
"Anh..." Vân Đào lại rụt về phía sau.
Ánh mắt Vân Đào long lanh trong veo như nước, nhìn như rụt rè đáng thương, nhưng vẻ đáng yêu nghịch ngợm kia vẫn còn.
Diệp Hào biết giờ phút này trong đầu Vân Đào khẳng định đang suy nghĩ cái gì đó không đáng tin cậy.
Quả nhiên.
"Có phải tôi tắm lâu quá, dùng nước nhiều quá khiến anh tức giận không?"
"Ha." Diệp Hào tức đến bật cười.
Hắn tới gần ôm eo Vân Đào, đặt lòng bàn tay lên phần lưng dưới lộ ra của cô. Lúc da thịt họ chạm vào nhau, cả hai người đồng thời khẽ run lên.
Diệp Hào siết chặt cánh tay, để thân thể ẩm ướt ấm áp của Vân Đào gần sát vào mình. Hắn cúi đầu chăm chú nhìn ánh mắt hoảng loạn của Vân Đào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.