Hướng Dẫn Sinh Tồn Trong Vương Miện
Quyển 1 - Chương 16: Quyển 1 - Chương 16
Nhĩ Đích Vinh Quang
28/08/2022
Triệu Tòng Huy chưa bao giờ nghĩ tới, một người luôn tuân thủ pháp luật, kính già yêu trẻ như mình lại có ngày trở thành một thằng khốn lừa tình.
Hơn nữa đối tượng bị lừa tình còn là một con khủng long.
……
Im lặng chịu đựng ánh mắt chỉ trích của ba vị đồng chí. Chờ bọn họ rời đi trừ khử những con khủng long khác, Triệu Tòng Huy mới lặng lẽ bấm vào giao diện quà tặng, muốn xem quà vừa gửi đến là gì, nhưng chọt hồi lâu vẫn không có gì xảy ra.
Trước khi vào nhiệm vụ 3, quà gặp mặt của mọi người cũng không dùng được, nhưng tốt xấu gì vẫn có thể mở ra xem tên là gì, nhưng món quà này thậm chí còn chẳng thể mở được. Triệu Tòng Huy thử thêm hai lần nữa nhưng vẫn không được nên đành từ bỏ.
Số lượng khủng long ăn cỏ gấp đôi khủng long ăn thịt, muốn diệt trừ phải mất nhiều thời gian hơn. Nửa tiếng nữa quà gặp mặt của mọi người sẽ mất hiệu lực, nhưng vì bốn người đã lên kế hoạch từ trước, đầu tiên là loại bỏ khủng long ăn thịt, sau đó là khủng long ăn cỏ lớn và khủng long chạy nhanh, những con còn sót lại hầu hết đều là già cả ốm yếu. Không cần dùng quà gặp mặt mà chỉ dựa vào sự hợp tác của bốn người, chẳng bao lâu sau, những con đấy cũng bị loại bỏ.
Khi con khủng long cuối cùng biến mất, bản nhạc nền vang lên xung quanh bị cả bốn người ngó lơ đột nhiên thay đổi, tiếng pháo mừng và tiếng vỗ tay vang lên, âm thanh điện tử dễ thương lại xuất hiện, lần này âm điệu của nó còn sôi động hơn: “Bravo!!!”
Ngay sau đó, bốn tiếng ‘Ding Dong’ đồng thời vang lên, mọi người nâng tay lên, lại là hai tờ ghi chú.
“Chúc mừng đã hoàn thành nhiệm vụ 3! Chức năng Điểm Vinh Dự đã được mở khóa, chức năng Bảng vàng Danh Dự đã được mở khóa, ngài đã nhận được phần thưởng: Điểm Vinh Dự (19), quà vượt cửa từ Vương Miện (2), xin chú ý kiểm tra và nhận.”
“Ngài đã vượt qua cửa đầu tiên và chuẩn bị đến khu vực chờ. Hành trình mới đang ở phía trước, cố lên nào, những người được chọn!”
Triệu Tòng Huy: “Câu cuối cùng trong ghi chú……”
Du Luân: “Trẻ trâu thật.”
Mặc kệ thế nào, chỉ cần qua cửa là tốt rồi, Du Luân thở ra một hơi, ngẩng đầu: “Không biết khu vực chờ này ở đâu ——”
Còn chưa kịp nói xong, thân ảnh của bốn người đột nhiên nhoáng lên, mặt đất bên dưới biến thành hố đen, lập tức rơi xuống, cảm giác không trọng lượng khiến mọi người toát mồ hôi lạnh. Miêu Thắng Nam há miệng, nhưng trước khi tiếng hét vang lên, cảm giác không trọng lượng đã biến mất.
“Á!”
Tuy rằng vẫn hét lên một tiếng, nhưng không phải vì sợ hãi, mà là vì đau đớn.
……
Đột nhiên bất ngờ bị rơi xuống, lại đột nhiên bất ngờ té xuống đất, cả bốn người đều choáng váng. Du Luân nhe răng trợn mắt đứng lên, sau đó đưa tay kéo Miêu Thắng Nam, người sau bị ngã trật hông, đau đến trắng bệch mặt, Nhan Hành Thạc kéo Triệu Tòng Huy lên. Trên đường hành quân, bạn nhỏ Triệu luôn là người xui xẻo nhất, cả bốn cùng ngã xuống, chỉ có mình cậu ta là dập mặt.
Du Luân cũng không hiểu sao cậu ta làm được thế nữa.
“Mọi người không bị gì chứ?”
Du Luân hỏi ba người khác, bọn họ vừa định trả lời thì nghe thấy giọng nói tục tằng và vang dội của một người đàn ông ở đằng xa.
“Người mới đến rồi! ————”
Ầm ầm ầm ——
Rất nhiều tiếng bước chân nối gót tới.
Du Luân chỉ vừa quay đầu lại, giây tiếp theo, cậu đã bị một đống người vây quanh.
“Giảm giá 20% ưu đãi dành cho người mới! Mua hai tặng một gói mì ăn liền, mua bốn tặng một hộp cơm tự sôi!”
“Hướng dẫn viên giúp mọi người hiểu biết thêm về khu vực chờ! Hai tiếng phục vụ độc quyền, bao gồm các tuyến đường, quy tắc và các thế lực phân bố! 20 điểm một lần, người mới chỉ cần 5 điểm! Tuyệt đối có lời!”
“Đừng nghe họ nói lung tung, của tôi mới là giá cả phải chăng và phù hợp cho người mới nhất! Hãy đến tổ chức Bàn Long của bọn tôi, bao ăn bao ở, bao tài nguyên thực địa. Mọi người đã nghĩ tới cửa thứ hai chưa? Chỉ cần tìm bọn tôi là được!”
“Bọn xã hội đen mấy người còn không biết xấu hổ mà đến lôi kéo người mới à? Cẩn thận, đừng để hắn lừa, bọn hắn chính là mỏ than đen trong Vương Miện đó, vào được nhưng không ra được, mỗi ngày chỉ có thể làm cu li. Chúng tôi thì khác, chúng tôi niêm yết giá rõ ràng, phân bổ tài nguyên và tiền hoa hồng hợp lý, đảm bảo mọi người đều được đối xử công bằng nhất. Chúng tôi tên là một ổ rắn chuột, mọi người có muốn suy xét không?”
“Sale sập sàn nhu yếu phẩm hàng ngày! Thương gia có lương tâm chấp nhận làm ăn thua lỗ! Đi ngang qua đừng bỏ lỡ!”
“Muốn tìm chỗ nghỉ chân không? Con gái có thể được giảm giá 50% nha!”
Nhóm Du Luân bị vây quanh: “……”
Đây thật sự là khu vực chờ sao, sao bọn họ lại có ảo giác như vừa xuống ga xe lửa vậy!
Miêu Thắng Nam căng thẳng nhìn xung quanh, cô nhóc lại lấy xiên sắt ra, ôm chặt nó rồi nhích lại gần đồng đội: “Em, em hơi sợ……”
Triệu Tòng Huy âm thầm nuốt nước miếng, “Lẽ nào chúng ta đến hiện trường ép mua ép bán rồi sao?”
Những người này cơ bản đều là nam, hơn nữa còn cao lớn thô kệch, Triệu Tòng Huy chưa từng thấy người bán hàng nào vạm vỡ như vậy, nhất thời tê dại cả da đầu, khó trách Miêu Thắng Nam sẽ sợ hãi, đột nhiên gặp phải cảnh tượng như này, chắc chắn ai cũng sẽ thấy bất an.
Cậu ta mới vừa tự an ủi bản thân xong, hai người khác trong đội đã đi ra ngoài.
Nhan Hành Thạc: “Trong ưu đãi có gì?”
Du Luân: “20 điểm có phải đắt quá không, điểm bắt đầu của mỗi người chúng tôi chỉ có 19, anh chém phát bay điểm của cả hai người, quá vô lý, tôi chỉ có thể trả cho anh nhiều nhất là mười điểm thôi.”
Triệu Tòng Huy: “……”
Miêu Thắng Nam: “……”
Mặc cả luôn sao?!
Nhan Hành Thạc và Du Luân đều đi trả giá, những thế lực kỳ lạ muốn chiêu mộ họ, bọn họ đều không quan tâm. Có người thấy hai người họ bỏ qua mình thì liền tìm đến Triệu Tòng Huy và Miêu Thắng Nam, nhưng hai người này giống như con nít bị ba mẹ dắt đi chợ, ghé sát vào nhau, mặc kệ người khác nói gì cũng không đáp lại một lời, thật sự bế tắc thì nở nụ cười trông hơi ngu ngơ.
Những người đó lẳng lặng quan sát bọn họ một hồi, chắc chắn rằng họ thực sự không gia nhập mới giải tán.
Triệu Tòng Huy và Miêu Thắng Nam đồng thời thở phào, thương cảm nhìn nhau, bọn họ nhìn về phía Du Luân và Nhan Hành Thạc.
Mặc dù mới ở bên nhau chưa quá 24 giờ, nhưng mọi người đều đã biết những tính cách và phẩm tính cơ bản nhất của đối phương. Ở trong đội này bọn họ rất yên tâm, cho dù không có gì trong tay, không biết gì về hoàn cảnh xung quanh nhưng họ vẫn không muốn rời đi.
Nhan Hành Thạc ở bên kia chỉ nói hai ba câu đã đuổi được người bán ưu đãi cho người mới, bởi vì ưu đãi đối phương bán tương tự những gì hướng dẫn viên nói, mà giảm giá rồi vẫn còn 16 điểm, cho dù có được tặng quà thì vẫn quá đắt. Bên cạnh đó, phía Du Luân cũng gần mặc cả thành công.
Chắc là hướng dẫn viên chưa bao giờ thấy người nào mặc cả như vậy, tức tới thở phì phò: “Có người nào chém giá như cậu không, chém phát bay một nửa, Đồ Long đao hả!”
Du Luân: “Vậy được rồi, tôi cho anh thêm một điểm nữa.”
Hướng dẫn viên vung tay: “Không được! Thấp nhất là 15 điểm, nếu cậu không đồng ý, tôi sẽ không bán! Mỗi ngày đều có người mới, tôi vẫn chưa đến mức tự hạ thấp giá trị bản thân vì mấy người!”
Du Luân khẽ mỉm cười, “Mỗi ngày đều có người mới sao?”
Hướng dẫn viên trừng mắt: “Đương nhiên!”
“Vậy tại sao khi bọn tôi vừa xuất hiện, mọi người lại hưng phấn như con chồn ba trăm năm không ngửi thấy mùi gà vậy?”
Hướng dẫn viên: “……”
Mặc cả thì mặc cả đi, sao lại phải tấn công thân phận người ta chớ.
Du Luân thở dài, “Không bán thì không bán, đi, chúng ta đi kiếm người khác thôi. Hình như ban nãy có người bán ưu đãi cho người mới, có phải mua đối phương còn được tặng cơm tự sôi không?”
Du Luân nói đi là đi, hướng dẫn viên thấy cậu đi thật thì lập tức nóng nảy, “Từ từ, không phải chỉ là 11 điểm thôi sao, được rồi, lấy giá này đi, tôi sẽ bán rẻ bản thân mình, được chưa!”
Nghe vậy, Du Luân lại xoay người, “12 điểm.”
Hướng dẫn viên sửng sốt, “Sao lại thành 12 điểm rồi?”
Du Luân cười cười, “Anh làm việc cũng không dễ dàng gì, tôi đâu thể chém giá quá thấp được, mỗi người bọn tôi trả anh 3 điểm, sau đó, anh cho bọn tôi biết nội quy ở đây và những điều cần chú ý chi tiết, nếu khu vực chờ quá lớn, anh không cần dẫn bọn tôi đi tham quan cũng được, nói ở đây luôn cũng không sao, chủ yếu là bọn tôi muốn biết về những thứ liên quan đến sự an toàn của bản thân. Vừa rồi chém giá tàn nhẫn như vậy là do em trai em gái tôi đều ở trong đội, vì sự an toàn của hai đứa nhỏ, tôi chỉ có thể tính toán tỉ mỉ như vậy, tôi thực sự xin lỗi. Tôi tên là Du Luân, anh tên gì vậy anh trai?”
Hướng dẫn viên lại sửng sốt, “Ơ…… À, cậu kêu tôi là Kim là được, hai người này…… Là em trai em gái của cậu sao?”
Du Luân quay người, một tay kéo Triệu Tòng Huy và Miêu Thắng Nam qua, mặt không đổi sắc giới thiệu: “Em trai tôi tên Du Huy, em gái tôi tên Du Miêu.”
Du Luân vỗ một cái vào lưng hai người, nói: “Gọi anh Kim đi.”
Triệu Tòng Huy và Miêu Thắng Nam lập tức đứng nghiêm, dõng dạc nói: “Xin chào anh Kim!”
Hướng dẫn viên Kim: “……”
Lần đầu tiên nhìn thấy gia đình quân sự hóa cách quản lý, hơi ảo ma đấy.
Cả Triệu Tòng Huy và Miêu Thắng Nam đều sững sờ, không hiểu vì sao Du Luân lại nói như vậy, bọn họ sợ giây tiếp theo hướng dẫn viên Kim sẽ nhìn ra bọn họ không có quan hệ huyết thống, sau đó nổi trận lôi đình. Hướng dẫn viên Kim híp mắt nhìn bốn người, sau đó chỉ vào Nhan Hành Thạc ở bên cạnh: “Vậy cậu ta là ai, cũng là thành viên nhà họ Du mọi người à?”
Du Luân: “Làm gì có chuyện đó, bọn tôi không quen biết anh ta.”
Hướng dẫn viên Kim nhìn Nhan Hành Thạc, rồi lại nhìn Triệu Tòng Huy và Miêu Thắng Nam, sau hai giây im lặng, hắn thở dài thườn thượt, bước lên phía trước, quàng vai Du Luân: “Một nhà ba người đều vào! Đây là cái may mắn gì vậy, người anh em cậu thảm quá đi!”
…… Ổng tin.
Ổng tin thật kìa!
Khuôn mặt Triệu Tòng Huy không để lộ cảm xúc nào, nhưng thật ra trong lòng đang hú hét điên cuồng. Hướng dẫn viên Kim và Du Luân đi phía trước, ba người còn lại theo sau bọn họ. Lôi kéo làm quen thành công, hơn nữa còn khiến hướng dẫn viên Kim đồng cảm với bọn họ, Du Luân rất hài lòng, cậu bắt đầu hỏi tình hình ở đây, hướng dẫn viên Kim giải đáp tất cả, nói vô cùng tỉ mỉ. Triệu Tòng Huy và Miêu Thắng Nam dựng lỗ tai nghiêm túc nghe, chỉ có Nhan Hành Thạc là đang thất thần.
Ánh mắt anh luôn dừng trên bàn tay đang khoác vai Du Luân của hướng dẫn viên Kim, mặc dù anh biết đối phương không có ý gì khác nhưng vẫn cảm thấy không vui.
Thực sự muốn chặt đứt cái móng vuốt đó.
Sống lưng của hướng dẫn viên Kim cứng đờ, hắn quay đầu nhưng lại chả thấy gì nguy hiểm cả.
Hơn nữa đối tượng bị lừa tình còn là một con khủng long.
……
Im lặng chịu đựng ánh mắt chỉ trích của ba vị đồng chí. Chờ bọn họ rời đi trừ khử những con khủng long khác, Triệu Tòng Huy mới lặng lẽ bấm vào giao diện quà tặng, muốn xem quà vừa gửi đến là gì, nhưng chọt hồi lâu vẫn không có gì xảy ra.
Trước khi vào nhiệm vụ 3, quà gặp mặt của mọi người cũng không dùng được, nhưng tốt xấu gì vẫn có thể mở ra xem tên là gì, nhưng món quà này thậm chí còn chẳng thể mở được. Triệu Tòng Huy thử thêm hai lần nữa nhưng vẫn không được nên đành từ bỏ.
Số lượng khủng long ăn cỏ gấp đôi khủng long ăn thịt, muốn diệt trừ phải mất nhiều thời gian hơn. Nửa tiếng nữa quà gặp mặt của mọi người sẽ mất hiệu lực, nhưng vì bốn người đã lên kế hoạch từ trước, đầu tiên là loại bỏ khủng long ăn thịt, sau đó là khủng long ăn cỏ lớn và khủng long chạy nhanh, những con còn sót lại hầu hết đều là già cả ốm yếu. Không cần dùng quà gặp mặt mà chỉ dựa vào sự hợp tác của bốn người, chẳng bao lâu sau, những con đấy cũng bị loại bỏ.
Khi con khủng long cuối cùng biến mất, bản nhạc nền vang lên xung quanh bị cả bốn người ngó lơ đột nhiên thay đổi, tiếng pháo mừng và tiếng vỗ tay vang lên, âm thanh điện tử dễ thương lại xuất hiện, lần này âm điệu của nó còn sôi động hơn: “Bravo!!!”
Ngay sau đó, bốn tiếng ‘Ding Dong’ đồng thời vang lên, mọi người nâng tay lên, lại là hai tờ ghi chú.
“Chúc mừng đã hoàn thành nhiệm vụ 3! Chức năng Điểm Vinh Dự đã được mở khóa, chức năng Bảng vàng Danh Dự đã được mở khóa, ngài đã nhận được phần thưởng: Điểm Vinh Dự (19), quà vượt cửa từ Vương Miện (2), xin chú ý kiểm tra và nhận.”
“Ngài đã vượt qua cửa đầu tiên và chuẩn bị đến khu vực chờ. Hành trình mới đang ở phía trước, cố lên nào, những người được chọn!”
Triệu Tòng Huy: “Câu cuối cùng trong ghi chú……”
Du Luân: “Trẻ trâu thật.”
Mặc kệ thế nào, chỉ cần qua cửa là tốt rồi, Du Luân thở ra một hơi, ngẩng đầu: “Không biết khu vực chờ này ở đâu ——”
Còn chưa kịp nói xong, thân ảnh của bốn người đột nhiên nhoáng lên, mặt đất bên dưới biến thành hố đen, lập tức rơi xuống, cảm giác không trọng lượng khiến mọi người toát mồ hôi lạnh. Miêu Thắng Nam há miệng, nhưng trước khi tiếng hét vang lên, cảm giác không trọng lượng đã biến mất.
“Á!”
Tuy rằng vẫn hét lên một tiếng, nhưng không phải vì sợ hãi, mà là vì đau đớn.
……
Đột nhiên bất ngờ bị rơi xuống, lại đột nhiên bất ngờ té xuống đất, cả bốn người đều choáng váng. Du Luân nhe răng trợn mắt đứng lên, sau đó đưa tay kéo Miêu Thắng Nam, người sau bị ngã trật hông, đau đến trắng bệch mặt, Nhan Hành Thạc kéo Triệu Tòng Huy lên. Trên đường hành quân, bạn nhỏ Triệu luôn là người xui xẻo nhất, cả bốn cùng ngã xuống, chỉ có mình cậu ta là dập mặt.
Du Luân cũng không hiểu sao cậu ta làm được thế nữa.
“Mọi người không bị gì chứ?”
Du Luân hỏi ba người khác, bọn họ vừa định trả lời thì nghe thấy giọng nói tục tằng và vang dội của một người đàn ông ở đằng xa.
“Người mới đến rồi! ————”
Ầm ầm ầm ——
Rất nhiều tiếng bước chân nối gót tới.
Du Luân chỉ vừa quay đầu lại, giây tiếp theo, cậu đã bị một đống người vây quanh.
“Giảm giá 20% ưu đãi dành cho người mới! Mua hai tặng một gói mì ăn liền, mua bốn tặng một hộp cơm tự sôi!”
“Hướng dẫn viên giúp mọi người hiểu biết thêm về khu vực chờ! Hai tiếng phục vụ độc quyền, bao gồm các tuyến đường, quy tắc và các thế lực phân bố! 20 điểm một lần, người mới chỉ cần 5 điểm! Tuyệt đối có lời!”
“Đừng nghe họ nói lung tung, của tôi mới là giá cả phải chăng và phù hợp cho người mới nhất! Hãy đến tổ chức Bàn Long của bọn tôi, bao ăn bao ở, bao tài nguyên thực địa. Mọi người đã nghĩ tới cửa thứ hai chưa? Chỉ cần tìm bọn tôi là được!”
“Bọn xã hội đen mấy người còn không biết xấu hổ mà đến lôi kéo người mới à? Cẩn thận, đừng để hắn lừa, bọn hắn chính là mỏ than đen trong Vương Miện đó, vào được nhưng không ra được, mỗi ngày chỉ có thể làm cu li. Chúng tôi thì khác, chúng tôi niêm yết giá rõ ràng, phân bổ tài nguyên và tiền hoa hồng hợp lý, đảm bảo mọi người đều được đối xử công bằng nhất. Chúng tôi tên là một ổ rắn chuột, mọi người có muốn suy xét không?”
“Sale sập sàn nhu yếu phẩm hàng ngày! Thương gia có lương tâm chấp nhận làm ăn thua lỗ! Đi ngang qua đừng bỏ lỡ!”
“Muốn tìm chỗ nghỉ chân không? Con gái có thể được giảm giá 50% nha!”
Nhóm Du Luân bị vây quanh: “……”
Đây thật sự là khu vực chờ sao, sao bọn họ lại có ảo giác như vừa xuống ga xe lửa vậy!
Miêu Thắng Nam căng thẳng nhìn xung quanh, cô nhóc lại lấy xiên sắt ra, ôm chặt nó rồi nhích lại gần đồng đội: “Em, em hơi sợ……”
Triệu Tòng Huy âm thầm nuốt nước miếng, “Lẽ nào chúng ta đến hiện trường ép mua ép bán rồi sao?”
Những người này cơ bản đều là nam, hơn nữa còn cao lớn thô kệch, Triệu Tòng Huy chưa từng thấy người bán hàng nào vạm vỡ như vậy, nhất thời tê dại cả da đầu, khó trách Miêu Thắng Nam sẽ sợ hãi, đột nhiên gặp phải cảnh tượng như này, chắc chắn ai cũng sẽ thấy bất an.
Cậu ta mới vừa tự an ủi bản thân xong, hai người khác trong đội đã đi ra ngoài.
Nhan Hành Thạc: “Trong ưu đãi có gì?”
Du Luân: “20 điểm có phải đắt quá không, điểm bắt đầu của mỗi người chúng tôi chỉ có 19, anh chém phát bay điểm của cả hai người, quá vô lý, tôi chỉ có thể trả cho anh nhiều nhất là mười điểm thôi.”
Triệu Tòng Huy: “……”
Miêu Thắng Nam: “……”
Mặc cả luôn sao?!
Nhan Hành Thạc và Du Luân đều đi trả giá, những thế lực kỳ lạ muốn chiêu mộ họ, bọn họ đều không quan tâm. Có người thấy hai người họ bỏ qua mình thì liền tìm đến Triệu Tòng Huy và Miêu Thắng Nam, nhưng hai người này giống như con nít bị ba mẹ dắt đi chợ, ghé sát vào nhau, mặc kệ người khác nói gì cũng không đáp lại một lời, thật sự bế tắc thì nở nụ cười trông hơi ngu ngơ.
Những người đó lẳng lặng quan sát bọn họ một hồi, chắc chắn rằng họ thực sự không gia nhập mới giải tán.
Triệu Tòng Huy và Miêu Thắng Nam đồng thời thở phào, thương cảm nhìn nhau, bọn họ nhìn về phía Du Luân và Nhan Hành Thạc.
Mặc dù mới ở bên nhau chưa quá 24 giờ, nhưng mọi người đều đã biết những tính cách và phẩm tính cơ bản nhất của đối phương. Ở trong đội này bọn họ rất yên tâm, cho dù không có gì trong tay, không biết gì về hoàn cảnh xung quanh nhưng họ vẫn không muốn rời đi.
Nhan Hành Thạc ở bên kia chỉ nói hai ba câu đã đuổi được người bán ưu đãi cho người mới, bởi vì ưu đãi đối phương bán tương tự những gì hướng dẫn viên nói, mà giảm giá rồi vẫn còn 16 điểm, cho dù có được tặng quà thì vẫn quá đắt. Bên cạnh đó, phía Du Luân cũng gần mặc cả thành công.
Chắc là hướng dẫn viên chưa bao giờ thấy người nào mặc cả như vậy, tức tới thở phì phò: “Có người nào chém giá như cậu không, chém phát bay một nửa, Đồ Long đao hả!”
Du Luân: “Vậy được rồi, tôi cho anh thêm một điểm nữa.”
Hướng dẫn viên vung tay: “Không được! Thấp nhất là 15 điểm, nếu cậu không đồng ý, tôi sẽ không bán! Mỗi ngày đều có người mới, tôi vẫn chưa đến mức tự hạ thấp giá trị bản thân vì mấy người!”
Du Luân khẽ mỉm cười, “Mỗi ngày đều có người mới sao?”
Hướng dẫn viên trừng mắt: “Đương nhiên!”
“Vậy tại sao khi bọn tôi vừa xuất hiện, mọi người lại hưng phấn như con chồn ba trăm năm không ngửi thấy mùi gà vậy?”
Hướng dẫn viên: “……”
Mặc cả thì mặc cả đi, sao lại phải tấn công thân phận người ta chớ.
Du Luân thở dài, “Không bán thì không bán, đi, chúng ta đi kiếm người khác thôi. Hình như ban nãy có người bán ưu đãi cho người mới, có phải mua đối phương còn được tặng cơm tự sôi không?”
Du Luân nói đi là đi, hướng dẫn viên thấy cậu đi thật thì lập tức nóng nảy, “Từ từ, không phải chỉ là 11 điểm thôi sao, được rồi, lấy giá này đi, tôi sẽ bán rẻ bản thân mình, được chưa!”
Nghe vậy, Du Luân lại xoay người, “12 điểm.”
Hướng dẫn viên sửng sốt, “Sao lại thành 12 điểm rồi?”
Du Luân cười cười, “Anh làm việc cũng không dễ dàng gì, tôi đâu thể chém giá quá thấp được, mỗi người bọn tôi trả anh 3 điểm, sau đó, anh cho bọn tôi biết nội quy ở đây và những điều cần chú ý chi tiết, nếu khu vực chờ quá lớn, anh không cần dẫn bọn tôi đi tham quan cũng được, nói ở đây luôn cũng không sao, chủ yếu là bọn tôi muốn biết về những thứ liên quan đến sự an toàn của bản thân. Vừa rồi chém giá tàn nhẫn như vậy là do em trai em gái tôi đều ở trong đội, vì sự an toàn của hai đứa nhỏ, tôi chỉ có thể tính toán tỉ mỉ như vậy, tôi thực sự xin lỗi. Tôi tên là Du Luân, anh tên gì vậy anh trai?”
Hướng dẫn viên lại sửng sốt, “Ơ…… À, cậu kêu tôi là Kim là được, hai người này…… Là em trai em gái của cậu sao?”
Du Luân quay người, một tay kéo Triệu Tòng Huy và Miêu Thắng Nam qua, mặt không đổi sắc giới thiệu: “Em trai tôi tên Du Huy, em gái tôi tên Du Miêu.”
Du Luân vỗ một cái vào lưng hai người, nói: “Gọi anh Kim đi.”
Triệu Tòng Huy và Miêu Thắng Nam lập tức đứng nghiêm, dõng dạc nói: “Xin chào anh Kim!”
Hướng dẫn viên Kim: “……”
Lần đầu tiên nhìn thấy gia đình quân sự hóa cách quản lý, hơi ảo ma đấy.
Cả Triệu Tòng Huy và Miêu Thắng Nam đều sững sờ, không hiểu vì sao Du Luân lại nói như vậy, bọn họ sợ giây tiếp theo hướng dẫn viên Kim sẽ nhìn ra bọn họ không có quan hệ huyết thống, sau đó nổi trận lôi đình. Hướng dẫn viên Kim híp mắt nhìn bốn người, sau đó chỉ vào Nhan Hành Thạc ở bên cạnh: “Vậy cậu ta là ai, cũng là thành viên nhà họ Du mọi người à?”
Du Luân: “Làm gì có chuyện đó, bọn tôi không quen biết anh ta.”
Hướng dẫn viên Kim nhìn Nhan Hành Thạc, rồi lại nhìn Triệu Tòng Huy và Miêu Thắng Nam, sau hai giây im lặng, hắn thở dài thườn thượt, bước lên phía trước, quàng vai Du Luân: “Một nhà ba người đều vào! Đây là cái may mắn gì vậy, người anh em cậu thảm quá đi!”
…… Ổng tin.
Ổng tin thật kìa!
Khuôn mặt Triệu Tòng Huy không để lộ cảm xúc nào, nhưng thật ra trong lòng đang hú hét điên cuồng. Hướng dẫn viên Kim và Du Luân đi phía trước, ba người còn lại theo sau bọn họ. Lôi kéo làm quen thành công, hơn nữa còn khiến hướng dẫn viên Kim đồng cảm với bọn họ, Du Luân rất hài lòng, cậu bắt đầu hỏi tình hình ở đây, hướng dẫn viên Kim giải đáp tất cả, nói vô cùng tỉ mỉ. Triệu Tòng Huy và Miêu Thắng Nam dựng lỗ tai nghiêm túc nghe, chỉ có Nhan Hành Thạc là đang thất thần.
Ánh mắt anh luôn dừng trên bàn tay đang khoác vai Du Luân của hướng dẫn viên Kim, mặc dù anh biết đối phương không có ý gì khác nhưng vẫn cảm thấy không vui.
Thực sự muốn chặt đứt cái móng vuốt đó.
Sống lưng của hướng dẫn viên Kim cứng đờ, hắn quay đầu nhưng lại chả thấy gì nguy hiểm cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.