Chương 25
Nguyệt Hạ Kim Hồ
13/05/2017
Trước kia làm một hộp son được có năm trăm văn tiền, hiện tại một hộp là một lượng rưỡi, một tháng làm tám hộp, chính là mười hai lượng bạc,
hơn nữa hương phấn xà phòng dầu bôi tóc, một tháng thấp nhất cũng có thể kiếm được mười ba mười bốn lượng bạc, Liễu thị và Thẩm phụ cứ giống như chọi gà vậy, rất sung sức, Thẩm phụ bán hết số hàng tồn của năm trước
thì không gánh hàng đi bán nữa.
Dù sao thể lực của hai mẹ con là hữu hạn, hiện tại số lượng hương phấn và son khá lớn, thấy vợ con ngày nào cũng cực như vậy, Thẩm phụ thân là một nam tử nhìn cũng đau lòng, cho nên việc hái hoa nghiền hoa giã nát hoa đều là ông nhận làm hết, Liễu thị và Thẩm Hà Hương rốt cuộc cũng thoải mái hơn chút, năm ngoái Thẩm Hà Hương mỗi ngày phụ giúp nghiền hoa, đêm nào cũng thấy nhức mỏi ở cổ tay, có Thẩm phụ rồi, rốt cục cũng không cần lo lắng hai cổ tay mình lớn bé khác nhau nữa.
Sự vất vả trong tháng đầu năm mới, được đền đáp bằng hơn hai mươi tám lượng bạc, cả nhà đều cao hứng vô cùng, Liễu thị đếm bạc nhiều lần, khi Thẩm phụ từ chỗ Vu chưởng quầy về, thuận tiện mua một số món ăn mà thê tử nữ nhi thích, cả nhà quây quần bên nhau ăn một bữa đã đời, trong lòng đều cảm thấy cuộc sống rất đáng mong đợi.
Nhưng luôn có một ít người không chịu được người khác sống tốt, cứ kiếm chuyện, đầu tiên là nhi tử đại bá Thẩm Mãn Phúc tự tìm đến cửa, nói là đưa chút bánh chưng hấp để Nhị thúc nếm thử, không ai nỡ đánh bộ mặt luôn tươi cười, cho dù Thẩm gia có không vui vẻ gì với sự thăm hỏi này, cũng không thể đuổi thẳng cổ tiểu bối, vì thế Liễu thị đành phải giữ hắn ngồi chơi trong viện, bánh chưng cũng không cần, kêu Thẩm Mãn Phúc đem về.
Thẩm Mãn Phúc ngồi trong viện ánh mắt đảo như bi, nhìn Thẩm Hà Hương như kiểu con mắt sắp mọc trên thân nàng rồi, thế còn mở miệng kêu một tiếng Hà Hương muội muội, Thẩm Hà Hương nghe mà thiếu điều muốn ném quách cái sọt hoa khô sang một bên, trước kia ở nhà cũ ỷ vào sự yêu thương của đại bá và đại bá mẫu, hắn luôn vênh váo tự đắc, toàn kêu nàng là “ ê ê”, “ngươi cút đi”, hoặc là trực tiếp kêu nàng là Hà Hương, lớn như vậy còn chưa từng nghe hắn gọi mình là “muội muội”, đến ngay cả Liễu thị đều phải cau mày, nói vài câu rồi đuổi hắn về.
Không nghĩ tới qua vài ngày Thẩm Quế Hoa cư nhiên cũng đến đây, còn mở miệng nói nàng ta cũng muốn làm chút son phấn kêu chất nữ dạy nàng ta, Liễu thị hiện vẫn còn ghi hận chuyện nàng ta làm hại khuê nữ mình chảy máu, tuy rằng Hà Hương hiện tại mặt không vấn đề gì, vết thương bị cứa trên tay cũng đã lành lại, không để lại vết sẹo.
Nhưng ở trong lòng Liễu thị Thẩm Quế Hoa là thứ sao chổi, khuê nữ mình gặp nàng ta sẽ không có nổi một chuyện tốt, hiện tại cư nhiên còn vác mặt đến đòi xin phương tử, thật không biết xấu hổ, cuối cùng ngay cả cửa cũng không cho vào, Thẩm Quế Hoa đứng ngoài cửa nửa ngày, nhìn thấy trong viện có phơi hai bộ y phục tơ lụa kiểu dáng rất đẹp, nhất thời ghen tị vô cùng, hung hăng giậm chân, trừng mắt nhìn cổng lớn Thẩm gia nói: Hừ, các ngươi cứ tạm thời đắc ý đi, xem nương ta trừng trị các ngươi ra sao.
Liễu thị nói sao mấy hôm nay mắt nháy liên tục, quả nhiên, không cách mấy ngày sau khi Thẩm Quế Hoa đến, kế mẫu nhà cũ Tiền thị liền dẫn một nữ tử hai hai hai ba tuổi vào nhà Thẩm Thành Thạch.
“Nay ta đến nói ngắn gọn thôi, ta chỉ có một chất nữ như vậy, vị hôn phu của nàng vừa mới qua đời đến ở nhà ta vài ngày, đã bị Nhị thúc nàng chiếm tiện nghi, cô nương Tiền gia mệnh khổ, nhưng cũng không phải ai cũng có thể khi dễ, chất nữ ta đã dẫn đến đây, hôm nay hai phu phụ các ngươi phải có câu trả lời với nàng ấy!”
Một câu khiến Thẩm phụ và Liễu thị sửng sốt, trong phòng yên tĩnh quá mức đến ngay cả cây kim nếu có rớt xuống cũng nghe rõ, còn có tiếng khóc nhẹ nhàng nức nở của nàng kia, Thẩm phụ nhìn một lúc lâu sau cũng không nhớ tới người kia là ai, đành phải nói:“Không biết mẫu thân lời này là có ý gì, ta căn bản chưa từng thấy qua vị cô nương này……”
Một câu còn chưa nói xong nàng kia liền gục bên chân Tiền thị khóc lớn, Tiền thị như rất thương tiếc vuốt đầu nàng, sắc mặt trầm xuống:“Chuyện tự mình đã làm không dám thừa nhận sao? Được, ta liền thay ngươi nói rõ ràng ra, ngày ấy ngươi tới nhà cũ đưa tiền, có đứng ở cửa hay không?”
Thẩm phụ hồi tưởng, ngày đó đi đưa tiền hắn quả thật là ở nhà cũ, kế mẫu và đại ca đi ra cửa thỉnh hắn vào nhà, hắn lại chưa bước vào, đưa tiền xong liền rời đi , lập tức nói:“Ta là đứng ở cửa, nhưng cũng không có vào nhà.”
Kế mẫu Tiền thị không để ý tới hắn nói, nói thẳng:“Chất nữ này của ta là con út trong nhà, cha mẹ tỷ muội yêu thương nhất, ai ngờ gả đi không được vài năm phải ở giá, đến chỗ cô mẫu ta ở vài ngày giải sầu, ai ngờ trở lại nhà cũ liền bị ngươi ôm vào lòng, trong thôn không ít người đều nhìn thấy được, ngươi phá hủy thanh danh của chất nữ ta, bây giờ còn tính chỗi cãi sao?”
Tiền thị nói xong lời này, Liễu thị vốn không tin nhất thời nhìn về phía Thẩm phụ, Thẩm phụ sao không biết trong mắt thê tử đó là có ý gì, vội giải thích cùng nàng:“Căn bản không có chuyện này, ta lúc ấy đưa tiền xong xoay người bước đi ……” Vừa nói xong liền giống như nhớ tới cái gì đó nói:“Chẳng lẽ……” Thấy đáy mắt Liễu thị lộ ra sự giận dữ, cuống quít nói:“Lúc ấy ta đi không được vài bước liền bị một người đụng phải, vì gió lớn cũng không thấy rõ là ai, theo như lời mẫu thân đó chính là nữ tử này?”
“Hừ, ngươi nói đụng chính là đụng sao? Người trong thôn nhìn thấy ngươi ôm người ta vào lòng, chất nữ ta trong sạch gả cho người ta, cũng trong sạch làm quả phụ, dễ để ngươi khi dễ vậy sao!”
Liễu thị gả cho Thẩm Thành Thạch mười mấy năm, đương nhiên biết tính tình của hắn, mấy năm nay cuộc sống tuy cực nhưng hắn vẫn toàn tâm toàn ý đối mình, ai từng nghĩ hôm nay thế còn xảy ra loại chuyện này, còn bị người ta theo đến tận cửa, tuy rằng trong lòng khổ sở, nhưng nàng coi trọng mặt mũi, có ngoại nhân ở đây sẽ không để mất thể diện, cho dù lúc này không tin Thẩm phụ cũng muốn giả bộ tin hắn, huống chi nàng vốn tin tưởng trượng phu mình, nhưng cứ nghe thấy mấy chữ ôm vào lòng là bàn tay vô thức siết chặt dưới áo.
Liễu thị ngồi thẳng tắp sống lưng nhìn nữ tử đang gục trên đùi Liễu Thị khóc nức nở kia, lập tức ngẩng đầu nhìn về hướng Tiền thị nói:“Mẫu thân lời này ta là không tin, trượng phu ta chỉ là không chú ý đụng phải nàng một chút, nàng ta lại kiến quyết nói là ôm, còn tự mình đưa lên cửa, đây sao có thể là chuyện của một nữ tử trong sạch có thể làm ra được.” Khi nàng kia vừa nghe thấy tiếng khóc nức nở nhất thời dừng lại, Tiền thị thu lại tay, nàng ta liền khóc rống lên.
Tiền thị nghe vậy đem mặt lôi kéo:“Liễu thị, lời này ngươi là có ý gì? Chẳng lẽ ta còn có thể vu hãm các ngươi sao?”
Nhiều năm như vậy Liễu thị ở nhà cũ chưa từng chống đối Tiền thị, làm việc cũng không hề có nửa câu oán hận, nay thấy Tiền thị nhìn thẳng mình như thế, Tiền thị đúng là có chút chột dạ muốn dời ánh mắt đi,“Lời này hẳn là ta hỏi người mới đúng đi, mẫu thân ngài hôm nay mang nàng ta tới nhà của ta rốt cuộc là có ý gì? Không ngại nói thẳng ra đi, quanh co lòng vòng ta nghe không hiểu.”
Tiền thị tức giận vì bị Liễu thị nhìn thấu tâm tư đến hổ thẹn, nhất thời cao giọng nói một cách sắc bén:“Ngươi đã hỏi như vậy, ta đây liền nói luôn ra, Liễu thị ngươi gả đến Thẩm gia cũng đã mười mấy năm, chỉ sinh được Hà Hương một khuê nữ thì không thấy động tĩnh gì nữa, Thẩm gia lão Nhị tuyệt hậu mấy năm nay đã truyền đến mấy cái thôn rồi, mỗi khi bị người ta hỏi ta đều không ngóc đầu dậy được, lúc trước nghĩ các ngươi trẻ tuổi còn có thể sinh, mấy năm nay vốn cũng không hỏi đến, nhưng hôm nay sau khi đã ra riêng cũng không thể để các ngươi tiếp tục càn quấy, nếu không trăm năm sau ta gặp tướng công dưới suối vàng cũng không có mặt mũi gì, nếu hiện tại Nhị thúc hắn đã coi trọng chất nữ ta, chất nữ ta lại không có ý kiến, ta đây thân làm mẫu thân và cô mẫu liền đứng ra làm chủ, tháng sau chuẩn bị đồ cưới liền cưới chất nữ ta làm bình thê, ngày sau liền sinh ra đứa trẻ mập mạp tận hiếu……”
Còn chưa nói xong liền nghe được tiếng cười khúc khích, chỉ thấy Thẩm Hà Hương đứng ở mặt sau Thẩm phụ nhịn không được che miệng, ngay cả nữ tử đang phủ phục trên đùi kế mẫu cũng ngẩng mặt lên nhìn, nhất thời chỉ cảm thấy trong lòng nhảy dựng lên, nàng nghe tỷ tỷ nói qua nhà Thẩm Thành Thạch có một khuê nữ, cũng không để vào mắt, lại không nghĩ rằng có hình dáng xinh đẹp thanh khiết như vậy, mới hơn mười tuổi đã như vậy, nếu trưởng thành rồi chẳng phải là mê hoặc chết người ta sao.
Thẩm Hà Hương cũng đánh giá nàng kia, tướng mạo chỉ có thể xem như bậc trung, mới hơn hai mươi đã da khô môi trắng mắt vàng, hiển nhiên là sống ở nhà trượng phu cũng không tốt gì, cho nên mới da mặt dày đến nhà tỷ tỷ tìm chỗ dựa đi? Mẫu thân Liễu thị tuy rằng không phải tuyệt mỹ, nhưng so sánh với nàng kia còn hơn nhiều, so sánh liền thấy sao cha có thể coi trọng nàng ta? Không cần nghĩ cũng biết đây là do đám người nhà cũ giở trò, thực cái gọi là nhất tiễn tam điêu, vừa có thể đem kẻ ăn không ngồi rồi gả ra ngoài, vừa muốn đặt cơ sở ngầm ở nhà Thẩm Thành Thạch, quan trọng nhất cũng là muốn cướp lấy phương tử làm son phấn.
Người như vậy cùng các nàng khách khí chẳng khác nào tự vũ nhục chính mình, nghĩ thấu Thẩm Hà Hương nhẹ nhàng cười lộ hàm răng trắng bóng ngay ngắn làm cho người ta không dời nổi tầm mắt:“Gả đến Thẩm gia mười mấy năm, ngoài một nữ nhi không sinh nổi nữa cũng không chỉ có một người là mẫu thân ta, đùng không kế nãi nãi?”
Lúc trước đã suy tính kế hoạch cặn kẽ nhưng lại bị cái chết bất ngờ của Thẩm lão gia phá hỏng, Tiền thị hiện tại ở nhà cũ sống cũng không thuận lợi, lúc này nghe thế không khỏi giận dữ, nâng tay dùng sức vỗ xuống bàn lớn tiếng nói:“Còn nhỏ tuổi cũng dám chống đối trưởng bối, nương ngươi dạy ngươi thế hả, nơi này phần của ngươi nói chuyện sao? Đi ra ngoài!”
“Đây là nữ nhi của ta, ai dám kêu nàng đi ra ngoài?” Liễu thị thấy nữ nhi thay mình ra mặt bị mắng, nhất thời bản năng che chở con cái trỗi dậy, Thẩm Hà Hương không biết khi nào đã mang tới một cái chổi hợp thời đưa cho Liễu thị nói:“Nương, người ta đều khi dễ lên đầu hai mẹ con ta rồi, còn có nữ tử không biết xấu hổ kia muốn làm mẫu thân tiện nghi của ta nữa, nếu không đem các nàng ta đuổi ra đi, không chừng ngôi nhà mới chúng ta mới dọn vô ở đành phải nhường ra cho bọn họ thôi……”
Liễu thị nghe xong lửa giận đùng đùng, nhất thời lấy cái chổi qua liền vọt đi lên, Tiền thị xem như trưởng bối nếu đánh là vô lễ, nhưng thứ quả phụ này thì khác, không đợi nàng ta phản ứng lại, liền bị Liễu thị mắng không biết xấu hổ rồi trút xuống mấy nhát chổi, Tiền thị thấy muội tử bị đánh đến nỗi chạy khắp phòng, nhất thời tức giận đến cả người phát run, khi bị đuổi ra khỏi Thẩm gia, Tiền thị liền nói một cách ngoan độc đối với Liễu thị và Thẩm phụ:“Ta đây là kế mẫu cũng có trách nhiệm nạp thê làm thịnh vượng gia tộc cho ngươi, chất nữ ta ngươi thú cũng phải thú, không thú cũng phải thú, nàng ta có vào cửa hay không, không phải do ngươi quyết!”
Tiền thị vừa đi, Liễu thị liền đóng sập cửa phòng, vô luận Thẩm phụ nói gì cũng không mở, còn nghe được đến tiếng khóc thầm ẩn nhẫn, bao nhiêu năm rồi Thẩm Hà Hương không có nghe tiếng khóc mẫu thân, đó là khi ở nhà cũ khổ sở thế nào bà cũng chỉ gạt lệ khóc thầm mà thôi, chưa bao giờ khóc ra tiếng, ở trong lòng Thẩm Hà Hương đến tận khi bà bị bệnh qua đời mẫu thân luôn là nữ tử kiên cường, lần này thật sự đã bị những lời của Tiền Thị làm cho đau lòng rồi.
Thẩm Hà Hương đứng ở cửa, nhìn thân ảnh Tiền thị rời đi, trên mặt nửa chút biểu tình cũng không có, nhưng không hề chớp mắt nhìn vào khoảng không, đời này không dễ dàng được sống lại một lần nữa, mọi chuyện đều trong dự đoán, cũng muốn tham lam được hưởng sự sủng ái của cha mẹ lần nữa, làm sao có thể cam tâm để người khác phá hư, ánh sáng trong mắt chợt lóe, không biết nghĩ đến cái gì, sau một lúc lâu, hình như đã có chủ ý bèn cười khẽ.
Buổi tối ngồi ở trên sập, nàng một bên nhẹ nhàng xoa lòng bàn tay trái mềm mại, một bên hong khô tóc ngồi suy nghĩ, nghĩ đến hôm nay bộ dáng Tiền thị kia mà vô thức mà nghiến răng, đám người nhà cũ đầy bụng xấu xa, tựa như độc xà luôn phục sẵn cắn bọn họ một miếng, vốn đang nghĩ nước giếng không phạm nước sông, nhưng người ta tựa hồ không nghĩ như vậy.
Cứ thế mãi chỉ sợ không có ngày yên tĩnh, nay chỉ có cách tóm được nó, nó mới có thể biết đau biết sợ, Thẩm Hà Hương đem loại kem màu đỏ nhạt bôi lên ngón chân và bàn chân, bôi xong nhìn dưới ánh đèn, mười ngón chân châu tròn ngọc sáng, trong suốt trắng sáng, nhìn như chân hài tử, làm cho người ta nhịn không được muốn bỏ vào trong miệng cắn.
Thẩm Hà Hương chậm rãi duỗi thẳng bàn chân, nửa cười nửa không ngập ngừng nghĩ: Đại bá không phải suốt ngày bày ra dáng điệu của người làm đại ca trước mặt cha nương mình sao? Tiền thị kia cũng không phải thích bày ra bộ dáng kế mẫu đoan trang hiền thục sao.
Không biết vạch trần bộ mặt thật của bọn họ trước mặt cha nương thì sẽ thế nào? Nghĩ sẽ rất thú vị đây
Dù sao thể lực của hai mẹ con là hữu hạn, hiện tại số lượng hương phấn và son khá lớn, thấy vợ con ngày nào cũng cực như vậy, Thẩm phụ thân là một nam tử nhìn cũng đau lòng, cho nên việc hái hoa nghiền hoa giã nát hoa đều là ông nhận làm hết, Liễu thị và Thẩm Hà Hương rốt cuộc cũng thoải mái hơn chút, năm ngoái Thẩm Hà Hương mỗi ngày phụ giúp nghiền hoa, đêm nào cũng thấy nhức mỏi ở cổ tay, có Thẩm phụ rồi, rốt cục cũng không cần lo lắng hai cổ tay mình lớn bé khác nhau nữa.
Sự vất vả trong tháng đầu năm mới, được đền đáp bằng hơn hai mươi tám lượng bạc, cả nhà đều cao hứng vô cùng, Liễu thị đếm bạc nhiều lần, khi Thẩm phụ từ chỗ Vu chưởng quầy về, thuận tiện mua một số món ăn mà thê tử nữ nhi thích, cả nhà quây quần bên nhau ăn một bữa đã đời, trong lòng đều cảm thấy cuộc sống rất đáng mong đợi.
Nhưng luôn có một ít người không chịu được người khác sống tốt, cứ kiếm chuyện, đầu tiên là nhi tử đại bá Thẩm Mãn Phúc tự tìm đến cửa, nói là đưa chút bánh chưng hấp để Nhị thúc nếm thử, không ai nỡ đánh bộ mặt luôn tươi cười, cho dù Thẩm gia có không vui vẻ gì với sự thăm hỏi này, cũng không thể đuổi thẳng cổ tiểu bối, vì thế Liễu thị đành phải giữ hắn ngồi chơi trong viện, bánh chưng cũng không cần, kêu Thẩm Mãn Phúc đem về.
Thẩm Mãn Phúc ngồi trong viện ánh mắt đảo như bi, nhìn Thẩm Hà Hương như kiểu con mắt sắp mọc trên thân nàng rồi, thế còn mở miệng kêu một tiếng Hà Hương muội muội, Thẩm Hà Hương nghe mà thiếu điều muốn ném quách cái sọt hoa khô sang một bên, trước kia ở nhà cũ ỷ vào sự yêu thương của đại bá và đại bá mẫu, hắn luôn vênh váo tự đắc, toàn kêu nàng là “ ê ê”, “ngươi cút đi”, hoặc là trực tiếp kêu nàng là Hà Hương, lớn như vậy còn chưa từng nghe hắn gọi mình là “muội muội”, đến ngay cả Liễu thị đều phải cau mày, nói vài câu rồi đuổi hắn về.
Không nghĩ tới qua vài ngày Thẩm Quế Hoa cư nhiên cũng đến đây, còn mở miệng nói nàng ta cũng muốn làm chút son phấn kêu chất nữ dạy nàng ta, Liễu thị hiện vẫn còn ghi hận chuyện nàng ta làm hại khuê nữ mình chảy máu, tuy rằng Hà Hương hiện tại mặt không vấn đề gì, vết thương bị cứa trên tay cũng đã lành lại, không để lại vết sẹo.
Nhưng ở trong lòng Liễu thị Thẩm Quế Hoa là thứ sao chổi, khuê nữ mình gặp nàng ta sẽ không có nổi một chuyện tốt, hiện tại cư nhiên còn vác mặt đến đòi xin phương tử, thật không biết xấu hổ, cuối cùng ngay cả cửa cũng không cho vào, Thẩm Quế Hoa đứng ngoài cửa nửa ngày, nhìn thấy trong viện có phơi hai bộ y phục tơ lụa kiểu dáng rất đẹp, nhất thời ghen tị vô cùng, hung hăng giậm chân, trừng mắt nhìn cổng lớn Thẩm gia nói: Hừ, các ngươi cứ tạm thời đắc ý đi, xem nương ta trừng trị các ngươi ra sao.
Liễu thị nói sao mấy hôm nay mắt nháy liên tục, quả nhiên, không cách mấy ngày sau khi Thẩm Quế Hoa đến, kế mẫu nhà cũ Tiền thị liền dẫn một nữ tử hai hai hai ba tuổi vào nhà Thẩm Thành Thạch.
“Nay ta đến nói ngắn gọn thôi, ta chỉ có một chất nữ như vậy, vị hôn phu của nàng vừa mới qua đời đến ở nhà ta vài ngày, đã bị Nhị thúc nàng chiếm tiện nghi, cô nương Tiền gia mệnh khổ, nhưng cũng không phải ai cũng có thể khi dễ, chất nữ ta đã dẫn đến đây, hôm nay hai phu phụ các ngươi phải có câu trả lời với nàng ấy!”
Một câu khiến Thẩm phụ và Liễu thị sửng sốt, trong phòng yên tĩnh quá mức đến ngay cả cây kim nếu có rớt xuống cũng nghe rõ, còn có tiếng khóc nhẹ nhàng nức nở của nàng kia, Thẩm phụ nhìn một lúc lâu sau cũng không nhớ tới người kia là ai, đành phải nói:“Không biết mẫu thân lời này là có ý gì, ta căn bản chưa từng thấy qua vị cô nương này……”
Một câu còn chưa nói xong nàng kia liền gục bên chân Tiền thị khóc lớn, Tiền thị như rất thương tiếc vuốt đầu nàng, sắc mặt trầm xuống:“Chuyện tự mình đã làm không dám thừa nhận sao? Được, ta liền thay ngươi nói rõ ràng ra, ngày ấy ngươi tới nhà cũ đưa tiền, có đứng ở cửa hay không?”
Thẩm phụ hồi tưởng, ngày đó đi đưa tiền hắn quả thật là ở nhà cũ, kế mẫu và đại ca đi ra cửa thỉnh hắn vào nhà, hắn lại chưa bước vào, đưa tiền xong liền rời đi , lập tức nói:“Ta là đứng ở cửa, nhưng cũng không có vào nhà.”
Kế mẫu Tiền thị không để ý tới hắn nói, nói thẳng:“Chất nữ này của ta là con út trong nhà, cha mẹ tỷ muội yêu thương nhất, ai ngờ gả đi không được vài năm phải ở giá, đến chỗ cô mẫu ta ở vài ngày giải sầu, ai ngờ trở lại nhà cũ liền bị ngươi ôm vào lòng, trong thôn không ít người đều nhìn thấy được, ngươi phá hủy thanh danh của chất nữ ta, bây giờ còn tính chỗi cãi sao?”
Tiền thị nói xong lời này, Liễu thị vốn không tin nhất thời nhìn về phía Thẩm phụ, Thẩm phụ sao không biết trong mắt thê tử đó là có ý gì, vội giải thích cùng nàng:“Căn bản không có chuyện này, ta lúc ấy đưa tiền xong xoay người bước đi ……” Vừa nói xong liền giống như nhớ tới cái gì đó nói:“Chẳng lẽ……” Thấy đáy mắt Liễu thị lộ ra sự giận dữ, cuống quít nói:“Lúc ấy ta đi không được vài bước liền bị một người đụng phải, vì gió lớn cũng không thấy rõ là ai, theo như lời mẫu thân đó chính là nữ tử này?”
“Hừ, ngươi nói đụng chính là đụng sao? Người trong thôn nhìn thấy ngươi ôm người ta vào lòng, chất nữ ta trong sạch gả cho người ta, cũng trong sạch làm quả phụ, dễ để ngươi khi dễ vậy sao!”
Liễu thị gả cho Thẩm Thành Thạch mười mấy năm, đương nhiên biết tính tình của hắn, mấy năm nay cuộc sống tuy cực nhưng hắn vẫn toàn tâm toàn ý đối mình, ai từng nghĩ hôm nay thế còn xảy ra loại chuyện này, còn bị người ta theo đến tận cửa, tuy rằng trong lòng khổ sở, nhưng nàng coi trọng mặt mũi, có ngoại nhân ở đây sẽ không để mất thể diện, cho dù lúc này không tin Thẩm phụ cũng muốn giả bộ tin hắn, huống chi nàng vốn tin tưởng trượng phu mình, nhưng cứ nghe thấy mấy chữ ôm vào lòng là bàn tay vô thức siết chặt dưới áo.
Liễu thị ngồi thẳng tắp sống lưng nhìn nữ tử đang gục trên đùi Liễu Thị khóc nức nở kia, lập tức ngẩng đầu nhìn về hướng Tiền thị nói:“Mẫu thân lời này ta là không tin, trượng phu ta chỉ là không chú ý đụng phải nàng một chút, nàng ta lại kiến quyết nói là ôm, còn tự mình đưa lên cửa, đây sao có thể là chuyện của một nữ tử trong sạch có thể làm ra được.” Khi nàng kia vừa nghe thấy tiếng khóc nức nở nhất thời dừng lại, Tiền thị thu lại tay, nàng ta liền khóc rống lên.
Tiền thị nghe vậy đem mặt lôi kéo:“Liễu thị, lời này ngươi là có ý gì? Chẳng lẽ ta còn có thể vu hãm các ngươi sao?”
Nhiều năm như vậy Liễu thị ở nhà cũ chưa từng chống đối Tiền thị, làm việc cũng không hề có nửa câu oán hận, nay thấy Tiền thị nhìn thẳng mình như thế, Tiền thị đúng là có chút chột dạ muốn dời ánh mắt đi,“Lời này hẳn là ta hỏi người mới đúng đi, mẫu thân ngài hôm nay mang nàng ta tới nhà của ta rốt cuộc là có ý gì? Không ngại nói thẳng ra đi, quanh co lòng vòng ta nghe không hiểu.”
Tiền thị tức giận vì bị Liễu thị nhìn thấu tâm tư đến hổ thẹn, nhất thời cao giọng nói một cách sắc bén:“Ngươi đã hỏi như vậy, ta đây liền nói luôn ra, Liễu thị ngươi gả đến Thẩm gia cũng đã mười mấy năm, chỉ sinh được Hà Hương một khuê nữ thì không thấy động tĩnh gì nữa, Thẩm gia lão Nhị tuyệt hậu mấy năm nay đã truyền đến mấy cái thôn rồi, mỗi khi bị người ta hỏi ta đều không ngóc đầu dậy được, lúc trước nghĩ các ngươi trẻ tuổi còn có thể sinh, mấy năm nay vốn cũng không hỏi đến, nhưng hôm nay sau khi đã ra riêng cũng không thể để các ngươi tiếp tục càn quấy, nếu không trăm năm sau ta gặp tướng công dưới suối vàng cũng không có mặt mũi gì, nếu hiện tại Nhị thúc hắn đã coi trọng chất nữ ta, chất nữ ta lại không có ý kiến, ta đây thân làm mẫu thân và cô mẫu liền đứng ra làm chủ, tháng sau chuẩn bị đồ cưới liền cưới chất nữ ta làm bình thê, ngày sau liền sinh ra đứa trẻ mập mạp tận hiếu……”
Còn chưa nói xong liền nghe được tiếng cười khúc khích, chỉ thấy Thẩm Hà Hương đứng ở mặt sau Thẩm phụ nhịn không được che miệng, ngay cả nữ tử đang phủ phục trên đùi kế mẫu cũng ngẩng mặt lên nhìn, nhất thời chỉ cảm thấy trong lòng nhảy dựng lên, nàng nghe tỷ tỷ nói qua nhà Thẩm Thành Thạch có một khuê nữ, cũng không để vào mắt, lại không nghĩ rằng có hình dáng xinh đẹp thanh khiết như vậy, mới hơn mười tuổi đã như vậy, nếu trưởng thành rồi chẳng phải là mê hoặc chết người ta sao.
Thẩm Hà Hương cũng đánh giá nàng kia, tướng mạo chỉ có thể xem như bậc trung, mới hơn hai mươi đã da khô môi trắng mắt vàng, hiển nhiên là sống ở nhà trượng phu cũng không tốt gì, cho nên mới da mặt dày đến nhà tỷ tỷ tìm chỗ dựa đi? Mẫu thân Liễu thị tuy rằng không phải tuyệt mỹ, nhưng so sánh với nàng kia còn hơn nhiều, so sánh liền thấy sao cha có thể coi trọng nàng ta? Không cần nghĩ cũng biết đây là do đám người nhà cũ giở trò, thực cái gọi là nhất tiễn tam điêu, vừa có thể đem kẻ ăn không ngồi rồi gả ra ngoài, vừa muốn đặt cơ sở ngầm ở nhà Thẩm Thành Thạch, quan trọng nhất cũng là muốn cướp lấy phương tử làm son phấn.
Người như vậy cùng các nàng khách khí chẳng khác nào tự vũ nhục chính mình, nghĩ thấu Thẩm Hà Hương nhẹ nhàng cười lộ hàm răng trắng bóng ngay ngắn làm cho người ta không dời nổi tầm mắt:“Gả đến Thẩm gia mười mấy năm, ngoài một nữ nhi không sinh nổi nữa cũng không chỉ có một người là mẫu thân ta, đùng không kế nãi nãi?”
Lúc trước đã suy tính kế hoạch cặn kẽ nhưng lại bị cái chết bất ngờ của Thẩm lão gia phá hỏng, Tiền thị hiện tại ở nhà cũ sống cũng không thuận lợi, lúc này nghe thế không khỏi giận dữ, nâng tay dùng sức vỗ xuống bàn lớn tiếng nói:“Còn nhỏ tuổi cũng dám chống đối trưởng bối, nương ngươi dạy ngươi thế hả, nơi này phần của ngươi nói chuyện sao? Đi ra ngoài!”
“Đây là nữ nhi của ta, ai dám kêu nàng đi ra ngoài?” Liễu thị thấy nữ nhi thay mình ra mặt bị mắng, nhất thời bản năng che chở con cái trỗi dậy, Thẩm Hà Hương không biết khi nào đã mang tới một cái chổi hợp thời đưa cho Liễu thị nói:“Nương, người ta đều khi dễ lên đầu hai mẹ con ta rồi, còn có nữ tử không biết xấu hổ kia muốn làm mẫu thân tiện nghi của ta nữa, nếu không đem các nàng ta đuổi ra đi, không chừng ngôi nhà mới chúng ta mới dọn vô ở đành phải nhường ra cho bọn họ thôi……”
Liễu thị nghe xong lửa giận đùng đùng, nhất thời lấy cái chổi qua liền vọt đi lên, Tiền thị xem như trưởng bối nếu đánh là vô lễ, nhưng thứ quả phụ này thì khác, không đợi nàng ta phản ứng lại, liền bị Liễu thị mắng không biết xấu hổ rồi trút xuống mấy nhát chổi, Tiền thị thấy muội tử bị đánh đến nỗi chạy khắp phòng, nhất thời tức giận đến cả người phát run, khi bị đuổi ra khỏi Thẩm gia, Tiền thị liền nói một cách ngoan độc đối với Liễu thị và Thẩm phụ:“Ta đây là kế mẫu cũng có trách nhiệm nạp thê làm thịnh vượng gia tộc cho ngươi, chất nữ ta ngươi thú cũng phải thú, không thú cũng phải thú, nàng ta có vào cửa hay không, không phải do ngươi quyết!”
Tiền thị vừa đi, Liễu thị liền đóng sập cửa phòng, vô luận Thẩm phụ nói gì cũng không mở, còn nghe được đến tiếng khóc thầm ẩn nhẫn, bao nhiêu năm rồi Thẩm Hà Hương không có nghe tiếng khóc mẫu thân, đó là khi ở nhà cũ khổ sở thế nào bà cũng chỉ gạt lệ khóc thầm mà thôi, chưa bao giờ khóc ra tiếng, ở trong lòng Thẩm Hà Hương đến tận khi bà bị bệnh qua đời mẫu thân luôn là nữ tử kiên cường, lần này thật sự đã bị những lời của Tiền Thị làm cho đau lòng rồi.
Thẩm Hà Hương đứng ở cửa, nhìn thân ảnh Tiền thị rời đi, trên mặt nửa chút biểu tình cũng không có, nhưng không hề chớp mắt nhìn vào khoảng không, đời này không dễ dàng được sống lại một lần nữa, mọi chuyện đều trong dự đoán, cũng muốn tham lam được hưởng sự sủng ái của cha mẹ lần nữa, làm sao có thể cam tâm để người khác phá hư, ánh sáng trong mắt chợt lóe, không biết nghĩ đến cái gì, sau một lúc lâu, hình như đã có chủ ý bèn cười khẽ.
Buổi tối ngồi ở trên sập, nàng một bên nhẹ nhàng xoa lòng bàn tay trái mềm mại, một bên hong khô tóc ngồi suy nghĩ, nghĩ đến hôm nay bộ dáng Tiền thị kia mà vô thức mà nghiến răng, đám người nhà cũ đầy bụng xấu xa, tựa như độc xà luôn phục sẵn cắn bọn họ một miếng, vốn đang nghĩ nước giếng không phạm nước sông, nhưng người ta tựa hồ không nghĩ như vậy.
Cứ thế mãi chỉ sợ không có ngày yên tĩnh, nay chỉ có cách tóm được nó, nó mới có thể biết đau biết sợ, Thẩm Hà Hương đem loại kem màu đỏ nhạt bôi lên ngón chân và bàn chân, bôi xong nhìn dưới ánh đèn, mười ngón chân châu tròn ngọc sáng, trong suốt trắng sáng, nhìn như chân hài tử, làm cho người ta nhịn không được muốn bỏ vào trong miệng cắn.
Thẩm Hà Hương chậm rãi duỗi thẳng bàn chân, nửa cười nửa không ngập ngừng nghĩ: Đại bá không phải suốt ngày bày ra dáng điệu của người làm đại ca trước mặt cha nương mình sao? Tiền thị kia cũng không phải thích bày ra bộ dáng kế mẫu đoan trang hiền thục sao.
Không biết vạch trần bộ mặt thật của bọn họ trước mặt cha nương thì sẽ thế nào? Nghĩ sẽ rất thú vị đây
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.