Chương 27
Tuệ Ngọc Nghiên
10/10/2023
Lễ kết hôn diễn ra, người vợ mới của Hứa Yến Đinh cũng rất xinh, trong bụng còn có một đứa bé gái. "Ninh Ninh không ngờ ngày vui của ta con vẫn đến chúc phúc ".Hứa Ninh cười nhẹ:"Đương nhiên ngày vui của bố con phải đến ".
"Đây là Nga Vân dì hai của con, vậy hai dì con nói chuyện đi, bố đi tiếp khách ".Hứa Yến Đinh nói rồi rời đi, nụ cười trên môi Hứa Ninh cũng hạ xuống, đanh mặt nhìn Nga Vân."Dì à, tôi hôm nay đến đây cũng chỉ nhắc nhẹ dì, tránh xa Thẩm Khải ra, dì mà qua mắt bố tôi có hành động không đúng với nó thì người thiệt chỉ có dì thôi ".
"Biết điều thì an phận lấy lòng bố tôi thì may ra đứa con gái trong bụng dì vẫn được hưởng chút tài sản".Nga Vân khi này đã tức tới nghiến răng, muốn động thủ nhưng quá đông người nên vẫn phải kìm chế lại. Hứa Ninh nhìn biểu cảm của bà ta liền cười khiêu khích, đeo kính râm lên hất tóc quay người rời đi.
"Chị! ".Ra gần đến ngoài thì Thẩm Khải chạy đến. "Hứa Thẩm Khải lâu rồi mới gặp em, bà ta mà bắt nạt em thì cứ gọi cho chị".
"Biết rồi, chị về sao? ". Hứa Thẩm Khải đã lớn thêm một chút xem ra là hiểu chuyện rồi. "Phải về đây, ở nhà giữ phòng cho chị biết chưa? ". Hứa Thẩm Khải gật đầu, cô cũng quay người rời đi, ra đến cổng thì Hứa Yến Đinh liền gọi lại.
"Con gái, phải đi rồi sao? ".Hứa Yên Đinh dịu dàng với cô hết mức dù sao cũng là con gái ông yêu nhất."Con Đi đây,chúc bố hạnh phúc tạm biệt ".
Sau đám cưới Hứa Yến Đinh một ngày thì Hứa Ninh cũng biết điểm, vô cùng căng thẳng đứng trước điện thoại bàn, vừa đổ chuông ngay lập tức cô đã cầm lên.Sa Chỉ Lôi đứng bên cạnh cũng ghé tai vào, câu cuối cùng phát ra trong điện thoại bàn là "Tổng 665 điểm ".
Nghe xong cô liền ném văng điện thoại quay qua Sa Chỉ Lôi. Bà cũng kích động không thôi "Bao nhiêu, bao nhiểu điểm? ".
"Mẹ đỗ rồi 665, Thất Thất tao đưa mày đi gặp chủ". Nói rồi ôm trầm lấy thất thất. Sau khi vui mừng xong cô lại gọi cho Cố Mạn Đình. "Cố Mạn Định hẹn ở tiệm bánh quẩy ". Cố Mạn Đình còn chưa hiểu chuyện gì cô đã liền cúp máy. Chuẩn bị xong xuôi rồi chạy ra quán quẩy chiên.
Ngồi hơn 10 phút cuối cùng cô bạn cũng đã xuất hiện.
"Sao vậy, mặt mày buồn thiu thế, chẳng lẽ... không vào được Thanh Hoa à? ". Cố Mạn Đình nhìn thấy vẻ mặt than phiền của Hứa Ninh liền lên tiếng. Hứa Ninh vẫn giữ vẻ mặt đó, đưa ra tờ giấy ghi số điểm, miệng khi này đã không kìm được cười tươi. Cố Mạn Đình nhìn số điểm, một lúc lâu sau liền hét toáng lên "665 điểm".
"Hứa Ninh đậu Thanh Hoa rồi? ". Mạn Đình cười không khép được miệng, hỏi thêm lần nữa. Hứa Ninh cười đến híp mắt. "Đậu rồi, gọi Lý Bạch và Tiêu Vĩ đến chũng ta nhậu một bữa ". Vài phút sau Lý Bạch và Tiêu Vĩ đã xuất hiện, cả bốn người cùng kéo nhau ra một quán xiên nướng lề đường.
"Được rồi gọi cho bạn cùng bàn của cậu một cuộc ". Tiêu Vĩ đưa điện thoại ra, cụ thể thì cậu ta đã mua điện thoại thông minh nên muốn khoe khoang một chút. "Gọi cái gì khoe khoang thì có ". Cố Mạn Đình nhìn đến ngứa mắt, cậu ta đã khoe từ hôm mua đến giờ rồi.
"Được rồi, gọi Châu thiếu gia đây ". Hứa Ninh cười cười rồi định thần lại. "Cậu vẫn liên lạc được với Châu Tinh Duật? ".Hứa Ninh bỗng lớn giọng khiến ai cũng giật mình. "Ừ sao thế? ". Tiêu Vĩ một mặt ngơ ngác hỏi.
"Tại cậu ta không trả lời tin nhắn của tôi từ tết năm lớp 11,cứ nghĩ đổi số rồi ". Lý Bạch chẳng quan tâm ngồi bên cạnh bắt đầu ăn xiên nướng. Cố Mạn Đình thấy vậy liền mắng nhẹ "Tên này không đợi ai sao? ",nói rồi bản thân cũng cầm xiên thịt lên cắn một miếng.
"Tên này sao lại không trả lời tin nhắn được nhỉ, có lẽ là có bạn gái rồi chăng? ".Vừa dứt câu cậu ta đã bị ánh mắt Hứa Ninh đâm xuyên. "Được rồi chỉ đùa thôi ". Điện thoại khi đã này nối máy thành công, mọi người im lặng lắng nghe.
Dạ Tiêu Vĩ vừa định lên tiếng thì bên kia đã vọng lại một tiếng nói của con gái "Alo, ai vậy? Duật đang bận rồi gọi lại sau nhé ". Sau tiếng tút dài đằng đẵng cả bọn như bức tượng đông đá không nhúc nhích.
"Đây là Nga Vân dì hai của con, vậy hai dì con nói chuyện đi, bố đi tiếp khách ".Hứa Yến Đinh nói rồi rời đi, nụ cười trên môi Hứa Ninh cũng hạ xuống, đanh mặt nhìn Nga Vân."Dì à, tôi hôm nay đến đây cũng chỉ nhắc nhẹ dì, tránh xa Thẩm Khải ra, dì mà qua mắt bố tôi có hành động không đúng với nó thì người thiệt chỉ có dì thôi ".
"Biết điều thì an phận lấy lòng bố tôi thì may ra đứa con gái trong bụng dì vẫn được hưởng chút tài sản".Nga Vân khi này đã tức tới nghiến răng, muốn động thủ nhưng quá đông người nên vẫn phải kìm chế lại. Hứa Ninh nhìn biểu cảm của bà ta liền cười khiêu khích, đeo kính râm lên hất tóc quay người rời đi.
"Chị! ".Ra gần đến ngoài thì Thẩm Khải chạy đến. "Hứa Thẩm Khải lâu rồi mới gặp em, bà ta mà bắt nạt em thì cứ gọi cho chị".
"Biết rồi, chị về sao? ". Hứa Thẩm Khải đã lớn thêm một chút xem ra là hiểu chuyện rồi. "Phải về đây, ở nhà giữ phòng cho chị biết chưa? ". Hứa Thẩm Khải gật đầu, cô cũng quay người rời đi, ra đến cổng thì Hứa Yến Đinh liền gọi lại.
"Con gái, phải đi rồi sao? ".Hứa Yên Đinh dịu dàng với cô hết mức dù sao cũng là con gái ông yêu nhất."Con Đi đây,chúc bố hạnh phúc tạm biệt ".
Sau đám cưới Hứa Yến Đinh một ngày thì Hứa Ninh cũng biết điểm, vô cùng căng thẳng đứng trước điện thoại bàn, vừa đổ chuông ngay lập tức cô đã cầm lên.Sa Chỉ Lôi đứng bên cạnh cũng ghé tai vào, câu cuối cùng phát ra trong điện thoại bàn là "Tổng 665 điểm ".
Nghe xong cô liền ném văng điện thoại quay qua Sa Chỉ Lôi. Bà cũng kích động không thôi "Bao nhiêu, bao nhiểu điểm? ".
"Mẹ đỗ rồi 665, Thất Thất tao đưa mày đi gặp chủ". Nói rồi ôm trầm lấy thất thất. Sau khi vui mừng xong cô lại gọi cho Cố Mạn Đình. "Cố Mạn Định hẹn ở tiệm bánh quẩy ". Cố Mạn Đình còn chưa hiểu chuyện gì cô đã liền cúp máy. Chuẩn bị xong xuôi rồi chạy ra quán quẩy chiên.
Ngồi hơn 10 phút cuối cùng cô bạn cũng đã xuất hiện.
"Sao vậy, mặt mày buồn thiu thế, chẳng lẽ... không vào được Thanh Hoa à? ". Cố Mạn Đình nhìn thấy vẻ mặt than phiền của Hứa Ninh liền lên tiếng. Hứa Ninh vẫn giữ vẻ mặt đó, đưa ra tờ giấy ghi số điểm, miệng khi này đã không kìm được cười tươi. Cố Mạn Đình nhìn số điểm, một lúc lâu sau liền hét toáng lên "665 điểm".
"Hứa Ninh đậu Thanh Hoa rồi? ". Mạn Đình cười không khép được miệng, hỏi thêm lần nữa. Hứa Ninh cười đến híp mắt. "Đậu rồi, gọi Lý Bạch và Tiêu Vĩ đến chũng ta nhậu một bữa ". Vài phút sau Lý Bạch và Tiêu Vĩ đã xuất hiện, cả bốn người cùng kéo nhau ra một quán xiên nướng lề đường.
"Được rồi gọi cho bạn cùng bàn của cậu một cuộc ". Tiêu Vĩ đưa điện thoại ra, cụ thể thì cậu ta đã mua điện thoại thông minh nên muốn khoe khoang một chút. "Gọi cái gì khoe khoang thì có ". Cố Mạn Đình nhìn đến ngứa mắt, cậu ta đã khoe từ hôm mua đến giờ rồi.
"Được rồi, gọi Châu thiếu gia đây ". Hứa Ninh cười cười rồi định thần lại. "Cậu vẫn liên lạc được với Châu Tinh Duật? ".Hứa Ninh bỗng lớn giọng khiến ai cũng giật mình. "Ừ sao thế? ". Tiêu Vĩ một mặt ngơ ngác hỏi.
"Tại cậu ta không trả lời tin nhắn của tôi từ tết năm lớp 11,cứ nghĩ đổi số rồi ". Lý Bạch chẳng quan tâm ngồi bên cạnh bắt đầu ăn xiên nướng. Cố Mạn Đình thấy vậy liền mắng nhẹ "Tên này không đợi ai sao? ",nói rồi bản thân cũng cầm xiên thịt lên cắn một miếng.
"Tên này sao lại không trả lời tin nhắn được nhỉ, có lẽ là có bạn gái rồi chăng? ".Vừa dứt câu cậu ta đã bị ánh mắt Hứa Ninh đâm xuyên. "Được rồi chỉ đùa thôi ". Điện thoại khi đã này nối máy thành công, mọi người im lặng lắng nghe.
Dạ Tiêu Vĩ vừa định lên tiếng thì bên kia đã vọng lại một tiếng nói của con gái "Alo, ai vậy? Duật đang bận rồi gọi lại sau nhé ". Sau tiếng tút dài đằng đẵng cả bọn như bức tượng đông đá không nhúc nhích.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.