Hương Tập Nhân

Chương 8

Trang Văn Huyền

17/09/2015

Ngày hôm sau, tiết học thứ 2 vẫn là môn toán, dù cho Sắc Vi đã dùng đến 200 % tinh thần, cố gắng tập trung hết sức vào môn học nhưng cuối cùng đến hết tiết vẫn phải tìm thầy giáo nhờ giảng lại bài.

Đến khi cô trở lại vị trí ghế ngồi của mình, An Khê đang ngồi bên cạnh ngạc nhiên thốt ra: "Hôm nay, mặt trời mọc ở đằng tây hay sao mà Sắc Vi của chúng ta lại đi nhờ thầy giảng lại bài thế?"

"Thì sao!Rất ngạc nhiên hả? " Sắc Vi cau mày, cái công thức toán học kia luôn xoay vòng vòng trong đầu cô.

"Rất kỳ quái nha, giống như gà trống đẻ trứng, heo mẹ biết leo cây. Chậc chậc, nếu Diêu Điềm Mật và đám người kia biết được, không biết sẽ có cảm giác như thế nào? Sắc Vi, bạn thật sự bỏ tối theo sáng, quay đầu hoàn lương sao? Từ nay về sau sẽ không đi tìm bọn người Diêu Điềm Mật nữa chứ ? "

"Đúng vậy, mình nhất định sẽ cố gắng học tập chăm chỉ." Sắc Vi cười nói " Sao vậy, không tin mình hả?"

Cái tên Diêu Điềm Mật này Sắc Vi vẫn còn chút ấn tượng, người này tính tình nóng nảy là một trong những bằng hữu " xôi thịt " của cô trong thời kỳ trung học. An Khê bĩu môi, vẻ mặt nghi ngờ .

Lúc này ngồi ở hàng trên, Lâm Khả Khả quay đầu, cầm trong tay một quyển vở nhỏ " Đây là vở ghi chép các công thức toán học của mình cho bạn mượn, mong là nó có thể giúp bạn hiểu các công thức toán rõ hơn."

Đúng là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, Sắc Vi đưa tay cầm lấy quyển vở ghi chép, cười thật tình: "Cám ơn bạn Khả Khả."

"Không cần cảm ơn." Lâm Khả Khả ngại ngùng cười. Sắc mặt An Khê khoa trương, quái dị nhìn chằm chằm Sắc Vi " Thế giới này đảo lộn rồi à, Sắc Vi cố gắng phấn đấu như vậy? Bạn muốn thi vào trường Thanh Hoa sao? "

Sắc Vi dở khóc dở cười liếc mắt một cái "Thanh Hoa ? Thôi đi, cao quá mình với không có tới, chẳng qua sang năm chúng ta thi đại học rồi. Mình muốn cố gắng nhiều một chút, có thể đậu vào một trường đại học nào đó thôi. Bây giờ còn chưa muộn, kiến thức nền tảng của mình quá kém nếu để đến sang năm mới củng cố thì chắc không thể thi đâu được. Chỉ cần đậu một trường đại học bình thường là mình đã thấy cảm tạ trời đất rồi "

An Khê bĩu môi, cằm hơi nâng lên " Hoàng Thái Hậu nhà mình cũng nói, nếu bản công chúa thi trượt đại học sẽ lập tức đóng gói mình đến Học viện nghệ thuật học múa . Cũng đúng thôi , bản công chúa dáng người hoàn mỹ , thiên sinh lệ chất , sinh ra để học múa nếu mình không đi học mua thì quả thật lãng phí tài nguyên quốc gia . "

"Phốc..."



Lời này vừa nói ra , Lâm Khả Khả nhất thời buồn cười lên tiếng, "An Khê bạn thật khoa trương . "

An Khê nghe vậy đắc ý dào dạt "Điều này sao có thể kêu khoa trương ? Cái này gọi là hài hước , khôi hài , bản công chúa cho dù có khoa trương nhưng cũng là khoa trương một cách rất có nội hàm ."

Lần này ngay cả Sắc Vi cũng nhịn không được nở nụ cười . " Sắc Vi , bạn cũng không cần quá lo lắng việc này . Bạn có thế giống như vậy , các trường nghệ thuật không yêu cầu điểm văn hóa cao . "

Lâm Khả Khả đem đề tài trở lại lúc ban đầu , vẻ mặt nghiêm túc nói . " Mình ? Vẫn là quên đi , mình trời sinh không có tế bào nghệ thuật , nếu học nghệ thuật sẽ là xúc phạm tới nghệ thuật đó . "

Tan học về nhà , Sắc Vi vẫn như cũ lập tức trở về phòng mở máy tính theo dõi những gì camera ghi lại . Hôm nay , ở phòng khách buổi sáng mẹ ngồi uống coffe , sau đó có 2 người giúp việc dọn dẹp , sửa sang lại thì không có ai ghé thăm .

Tối hôm qua , A Hồng mang sữa lên phòng , cô cố tình để vòng tay trên bàn trang điểm còn bản thân thì đi vào phòng tắm . Ngoài việc A Hồng mang sữa lên , mọi việc vẫn bình thường , trang sức không bị mất điều này cũng không sao , tất cả mới chỉ bắt đầu không cần nóng vội .

Mấy ngày tiếp theo , Sắc Vi bố trí thêm camera theo dõi ở toilet tầng 1 cùng với hành lang , đồng thời nhờ chú Nam điều tra tư liệu về A Hồng , hóa ra nhà A Hồng ngoài ba mẹ ra còn có một em trai đang theo học đại học . Ba của A Hồng thân thể không được tốt lắm , A Hồng từ năm mười ba tuổi đã nghỉ học đi làm kiếm thêm tiền phụ giúp gia đình . Trước kia A Hồng chỉ làm ở siêu thị của thị trấn hoặc nhà xưởng ở địa phương thôi , lần này đến Cố gia làm công cũng là lần đầu tiên tiếp xúc với thành phố lớn . Hàng tháng ngoài gửi tiền về phụ giúp gia đình còn phải gánh vác chi phí học tập của em trai , áp lực quả thật rất lớn .

Đọc xong tư liệu Sắc Vi có thể hiểu tại sao A Hồng lại bị Trần Lỵ Hoa mua chuộc , nhưng điều đó cũng không thể che lấp được sai lầm của A Hồng . Kế tiếp , Sắc Vi cố tình để đồ trang sức và tiền mặt vứt lung tung trong phòng nhưng A Hồng vẫn án binh bất động , ngoại trừ vài lần phát hiện chị ta vụng trộm gọi điện thoại cho Trần Lỵ Hoa thì không có gì bất thường .

Nửa tháng trôi qua , Cố Liệt đạt được chín mươi điểm môn ngữ văn, Sắc Vi liền vụng trộm dẫn đi gặp chú Nam , sau đó liền vụng trộm một tuần dành ra hai buổi học tập võ thuật . Lần này tiểu bá vương quả thật cố gắng học tập , khiến cho chú Nam người bị ép buộc thu nhận đồ đệ cũng cảm thấy vui mừng .

Buổi tối , Sắc Vi gọi A Hồng lên phòng " A Hồng , chị giúp tôi tìm đôi hoa tai trân châu của tôi ở đâu, ngày mai tôi muốn đeo nó . "

Khi A Hồng bước vào phòng , trong phòng một trận hỗn loạn Sắc Vi trên người mặc bộ quần áo ngủ , đồ đạc trong phòng loạn thành một đống , trên giường chăn gối mỗi thứ một nơi .

A Hồng rất nhanh chóng đáp lời " Tiểu thư , tôi lập tức giúp cô tìm . "



Sắc Vi tựa vào giường ngáp liên tục , bất động quan sát động tác của A Hồng , sửa sang lại sách giáo khoa , dọn sạch rác trên bàn , động tác nhanh chóng lưu loát , lần này đã là lần thứ ba cô gọi cho A Hồng đi lên tìm này nọ . Chỉ chốc lát sau , A Hồng liền đem bàn học cùng bàn trang điểm sửa sang lại không còn một mảnh , đồ dùng cũng được sắp xếp gọn gàng ngăn nắp . Sau đó xoa xoa hai tay thật đáng tiếc nhìn về phía Sắc Vi. " Tiểu thư, thật xin lỗi, A Hồng không tìm thấy hoa tai trân châu , có lẽ bị rơi ở nơi khác , nếu không để A Hồng tìm lại một lần nữa cho cô. "

Sắc Vi ngáp một cái thật to , không kiên nhẫn lắc đầu "Tìm không thấy thì thôi ! Có lẽ rớt ở nơi nào rồi ,thật phiền toái , không cần tìm nữa! Chị đi ra ngoài đi, tôi muốn thay quần áo." Nói chưa dứt, A Hồng cung kính vội vàng ra phòng.

A Hồng vừa đi , sắc mặt mệt mỏi biến mất , cô đưa tay khóa trái cửa phòng lại mở lòng bàn tay còn lại mở ra bên trong là đôi hoa trân châu sáng long lanh .

"Hừ! Lần này thì cá phải cắn câu thôi ?" Sắc Vi cười lạnh , trong tháng này đây là món đồ "Mất đi" thứ hai của cô .

Thay đổi quần áo , Sắc Vi đi xuống lầu đem đôi hoa tai trân châu một chiếc để ở dưới bồn rửa tay tầng một , một chiếc để ở dưới bàn trà ở phòng khách , còn có vòng tay bằng vàng lần trước " mất đi " để ở bụi cỏ cạnh hành lang . Chỗ này là nơi A Hồng thường xuyên vụng trộm gọi điện thoại , tin tưởng không được bao lâu , A Hồng nhất định sẽ rất kinh hỉ phát hiện " vòng tay bị mất đi ".

Làm xong mọi việc , Sắc Vi quay trở lại phòng của mình , mọi việc dọn dẹp trong nhà đều được người giúp việc luân phiên dọn dẹp , tháng này đến lượt A Hồng phụ trách dọn dẹp bồn rửa tay dưới tầng 1 và phòng khách , cho nên Sắc Vi tuyệt không lo lắng sẽ bị những người khác lấy mất . Hiện tại mọi sự đã chuẩn bị tốt , chỉ chờ con mồi chui đầu vô lưới .

Chuẩn bị đầy đủ các chai thủy tinh rỗng cùng pipette nhỏ giọt, đũa thủy tinh các loại , Sắc Vi lấy nước cất và các loại tinh dầu trong ngăn kéo ra sau đó thì thầm tự nói nhủ với bản thân " Ôn tập lại lý thuyết nửa tháng nay, bây giờ là lúc thực hành " .

Nhẹ nhàng mở nắp một bình tinh dầu ra , hương thơm hoa hồng lập tức bay khắp phòng , nhỏ vài giọt tinh dầu hoa hồng vào chai thủy tinh rỗng rồi lập tức đóng nắp bình lại . Lấy tiếp vài giọt tinh dầu hoa nhài , lại bỏ thêm nước cất dùng đũa thủy tinh quấy đều để cho 3 loại dung dịch hòa quyện vào nhau . Khi hỗn hợp hoa quyện vào nhau xuất hiện một mùi thơm lịch sự tao nhã nhưng cũng tươi mát , có nồng nàn của hoa hồng lại có hoa nhà tươi mát Sắc Vi trong lòng dâng lên một loại vui sướng quen thuộc , chính là loại cảm giác này , mỗi lần tiếp xúc này đó mùi thơm của nước hoa , đáy lòng liền tràn ngập một loại hạnh phúc thỏa mãn khoái hoạt

Thật ra hôm nay chỉ là thí nghiệm , hai loại tinh dầu này phối hợp với nước cất căn bản không đủ điều phối trở thành một loại nước hoa . Mỗi một lạo nước hoa trong đó thường chứa bảy , tám loại tinh dầu , thành phần cùng tỉ lệ của mỗi loại cũng phải rất chính xác nếu không sẽ ảnh hưởng tới mùi thơm hoàn chỉnh của nước hoa . Trong đầu Sắc Vi nhanh chóng lên kế hoạch , để trở thành một điều hương sư không phải là không có khả năng , nhưng nhất định phải được ba đồng ý . Tinh dầu vốn đắt đỏ , cô dựa vào trí nhớ của đời trước có thể nhận biết được hơn một nghìn loại tinh dầu , nhưng điều này đối với một điều hương sư vẫn là không đủ .

Ba cũng tuyệt đối không thể cho cô tiền mua hơn một ngàn loại tinh dầu , mà hiện nay cô đang ở tuổi trưởng thành chưa chắc ba đã đồng ý chuyện này . Nếu cô đã quyết định lựa chọn con đường này , tương lai nhất định phải sang Pháp để học chuyên nghiệp , nhưng hiện tại cô không tin tưởng sẽ thuyết phục được ba toàn lực duy trì để cô điều phối nước hoa .

Thở dài cô đem mọi thứ trên bàn cất đi , bây giờ chỉ có thể chậm rãi gia tăng các loại tinh dầu , vụng trộm luyện tập , ghi nhớ đặc điểm của các loại tinh dầu

Nhìn ra bên ngoài, bây giờ cũng không còn sớm. Ngày mai là cuối tuần, có lẽ cô nên đi dạo xung quanh xem giá cả của tinh dầu trên thị trường, tích lũy kinh nghiệm cho bản thân .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hương Tập Nhân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook