Chương 12: Trà sữa
Trang Văn Huyền
17/09/2015
Về nhà Sắc Vi đem đồ cất vào trong phòng rồi lập tức đi xuống phòng bếp ở dưới lầu
"Tiểu thư muốn ăn cái gì? "
Hai vị đầu bếp thấy Sắc Vi xuất hiện , không khỏi kinh ngạc nhìn cô hỏi . Sắc Vi đưa mắt quan sát một vòng phòng bếp , không khách khí nói :
" Hai người đem sữa và lá trà mang ra cho tôi , rồi đi ra ngoài không được phép đi vào làm phiền tôi . "
Hai đầu bếp khó hiểu nhìn nhau nhưng vẫn lưu loát mang sữa cùng lá trà đặt ở trên bàn , rồi lập tức rời đi . Họ cũng không dám trêu vào vị tiểu thư này , vẫn là trốn xa một chút tốt hơn .
Khi thấy hai người đã rời khỏi phòng bếp , Sắc Vi nhanh chóng khóa trái cửa , rửa sạch hai tay , trong đầu nhanh chóng nhớ lại phương pháp pha chế trà sữa .
" Trước hết đem trà cắt nát ra rồi để vào nồi nấu ."
Sắc Vi trong miệng thì thào , tay chân có chút luống cuống đem lá trà để vào máy xay sinh tố xay nát ra , sau đó tìm cái nồi cho một phần ba nước vào , bỏ thêm lá trà đã được xay nát rồi đặt lên bếp .
Qua 5 phút , nước ở trong nồi bắt đầu sôi mùi thơm của trà bay lên , lan tỏa vào trong không khí . Đôi mắt Sắc Vi sáng lên
"Tiếp theo, bước tiếp theo."
Nước trà sau khi sôi , dùng muôi vớt lá trà ra , tiếp tục nấu thêm một lát rồi tắt bếp . Sắc Vi theo trí nhớ , ở trong nước trà bỏ thêm một lượng sữa đặc và sữa bột . Sau đó dùng muôi khuấy đều lên , bật bếp nấu lại một lần nữa , mùi thơm ngào ngạt của trà sữa bốc lên lan ra khắp phòng .
Gần nửa giờ sau , Sắc Vi thật cẩn thận đem toàn bộ trà sữa ở trong nồi rót vào mấy cái cốc , nhìn ly trà sữa màu trắng đang bốc lên hương thơm ngào ngạt Sắc Vi trong lòng tràn ngập vui sướng cùng tự hào . Cô lớn như vậy nhưng số lần ra vào nhà bếp không quá 2 lần , nhưng bây giờ cô có thể làm được trà sữa , thật sự là khó tin .
"Trước hết phải nếm thử hương vị ."
Sắc Vi cầm lấy thìa chậm rãi xúc một muỗng , thổi thổi rồi nhẹ nhàng đưa đến bên miệng . Cảm giác được hương vị ở trong khoang miệng của mình , trái tim của Sắc Vi như muốn bay ra khỏi lồng ngực .
" Chính là hương vị này , chính là hương vị này . "
Cùng lúc đó ở bên ngoài , điện thoại di động của A Hồng bỗng reo lên, lấy điện thoại ra khỏi túi quần , nhìn vào màn hình điện thoại rồi ngẩng đầu nhìn bốn phía xung quanh , A Hồng đi đến bên ngoài hành lang , thấp giọng nhận điện thoại :
" A lô , cô Trần . "
" A Hồng , gần đây tình hình Cố gia như thế nào ? " Ở bên trong điện thoại vang lên giọng nói lạnh lùng của Trần Lỵ Hoa .
" Tiên sinh vẫn đi làm và trở về như mọi khi , phu nhânở nhà đọc sách , chăm sóc da mặt , thi thoảng gọi người ở spa đến làm bảo dưỡng . Tất cả đều rất bình thường . " A Hồng cảnh giác nhìn về phía hành lang , nhỏ giọng trả lời .
" Vậy sao ? Cố Sắc Vi và Cố Liệt thì sao ? Thẩm Khanh có cùng bọn nó nói xấu tôi hay không ? "
Ở phía bên kia Trần Lỵ Hoa dựa người vào ghế sô pha , nhận được câu trả lời của A Hồng trong lòng liền không cảm thấy hài lòng . Ngày hôm đó Cố Sắc Vi rõ ràng là cố ý nhắm vào mình , nếu không phải Thẩm Khanh nói gì đó không hay về mình thì đứa nhỏ làm sao có thể đột nhiên cùng mình trở mặt . Đối với tình tình của hai đứa nhỏ Trần Lỵ Hoa hết sức rõ ràng , Cố Sắc Vi điêu ngoa , ích kỷ , Cố Liệt dã man bá đạo , không hiểu lễ phép , hai đứa nhỏ này làm sao có thể tạo ra sóng gió gì ? Cho nên , sự tình phát sinh ngày hôm đó chắc chắn là do Thẩm Khanh xúi giục , suy nghĩ như vậy Trần Lỵ Hoa liền lạnh lùng nói :
" Khương Hồng , cô đã nhận của tôi năm van đồng , phải thật tốt nhìn chằm chằm mọi hành động của Cố gia , nhất là Thẩm Khanh . Giúp tôi làm việc thật tốt , sẽ không thiếu phần của cô đâu . "
Bên này , A Hồng vội thấp giọng trả lời : " Đã biết , cô Trần . " Trong lòng thầm mắng chửi , cái đồ hồ ly tinh không biết xấu hổ , nếu không phải vì nhận của bà mấy đồng tiền dơ bẩn đó , tôi đây mới không làm những chuyện thất đức như vậy .
Trần Lỵ Hoa vừa tắt mày , A Hồng lập tức cất điện thoại vào trong túi quần , cảnh giác nhìn bốn phía định trở lại phòng khách . Đang chuẩn bị rời đi , đột nhiên nhìn thấy phía bãi cỏ bên ngoài hành lang có gì phát sáng , tiến đến nơi phát ra ánh sáng lập tức nhận ra là sợi dây đeo tay của tiểu thư mất đi từ tháng trước . A Hồng trong lòng kinh hoàng , lập tức nhặt sợi dây lên nhìn bốn phía không có người rồi mới bỏ vào túi quần , sau đó xoay người trở lại hành lang . Đứng ở hành lang , A Hồng vụng trộm nhìn đi nhìn lại vài lần , xác nhận chính là vòng tay bị mất cách đây nửa tháng của Sắc Vi . Trong đầu ý nghĩ đầu tiên là có nên trả lại cho tiểu thư hay không ? Nhưng suy nghĩ này vừa xuất hiện , lập tức bị áp chế xuống bởi một suy nghĩ khác : dù sao đã mất nửa tháng , dù sao tiểu thư đã nói là không cần nữa , hơn nữa đều đã qua một thời gian dài như vậy , tiểu thư cũng mua trang sức mới , cũng chưa nói muốn tiếp tục tìm kiếm . Hơn nữa tối hôm qua còn rớt đôi hoa tai trân châu mà tiểu thư cũng không để ở trong lòng , người ta là thiên kim đại tiểu thư , đồ dùng đều là hơn một trăm hay ngàn đồng , chẳng qua thất lạc một hai kiện trang sức mà thôi , rớt liền rớt , người ta lại mua mới thôi . Làm sao giống như mình , loại người nghèo cả đời đều mua không có khả năng mua nổi trang sức quý báu , chính mình bây giờ đã 23 tuổi nhưng không có nổi một món đồ trang sức . Suy nghĩ như vậy , A Hồng liền kìm lòng không được đưa tay lên sờ vào vòng tay , cảm thụ được lạnh lẽo mà bóng loáng ở ngón tay , đáy lòng liền dần dần nổi lên cái cớ vì chính mình tìm được rồi không cần phải trả về , một cái lại một cái , càng nghĩ càng cảm thấy hợp lý , người ta đã không cần sao mình không giữ lại cho bản thân . Một lúc sau , A Hồng làm như không có việc gì đi ra khỏi hành lang , vẻ mặt bình tĩnh như thường bắt đầu làm việc .
Mà bên này Sắc Vi bưng trà sữa đã hoàn thành lên phòng em trai Cố Liệt "Tiểu Liệt , mở cửa nhanh , chị hai mang cho em thứ tốt nha ." Nhìn ly trà sữa trong tay còn đang bốc lên hơi nóng , tiểu Liệt nhất định sẽ thích .
Một hồi lâu , trong phòng mới truyền đến tiếng bước chân thùng thùng thùng , " Răng rắc " phòng bị mở ra , nửa khuôn mặt của tiểu bá vương Cố Liệt xuất hiện ở khe hở
"Có chuyện gì ? Nói mau, em đang bề bộn nhiều việc ."
Tiểu trứng thối , Sắc Vi trong lòng mắng một câu nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười tươi như hoa , cực kỳ nhiệt tình nói : " Tiểu Liệt , đây là do chị mới phát minh ra " Trà Sữa " rất ngọt lại còn thơm nữa , em nhất định chưa uống qua , rất ngon đó . "
Cố Liệt hoài nghi nhìn Sắc Vi : " Là do chị phát minh ra sao ? Có thể uống sao ? " Mũi ngửi được mùi thơm quen thuộc , trong lòng âm thầm đắc ý , bất quá chỉ là ly sữa thôi , Cố Liệt cậu cũng không dễ bị lừa như vậy .
Thằng nhóc thúi , khóe miệng Sắc Vi run rẩy , dám xem thưởng chị sao , tức giận nói " Đương nhiên là có thể uống được , vừa rồi ở dưới phòng bếp chị mới uống 2 ly rồi , đây là ly cuối cùng , nếu không phải nghĩ đến em là em trai của chị , chị cũng sẽ không để lại cho em . Có muốn uống không ? Nếu không uống chị tự mình dùng . "
Cửa phòng hơi hơi mở thêm ra một chút , tiểu bá vương bán tín bán nghi : " Thật không ? "
" Hừ " Sắc Vi hừ một tiếng , đem cái ly để sát vào " Ngửi xem , có phải rất thơm hay không ? " Ánh mắt nhìn vào phía trong phòng, hôm nay là thứ Bảy , thăng nhóc này lại ở lì trong phòng , không ra ngoài quấy rối , thật kỳ lạ .
" Không phải là sữa sao ? Chị , kỹ thuật gạt người của chị cũng quá kém đi ?" Tiểu bá vương bĩu môi , hơi có chút khinh thường .
" Sữa ? " Sắc Vi cười một tiếng , khiêu khích nhìn cậu " Quả thực thứ này có thêm sữa , nhưng cũng không phải là sữa bình thường , có bản lĩnh em thử xem ? Có dám nếm thử hay không? "
Tiểu bá vương lập tức trợn tròn mắt " Em đương nhiên dám ." Mở cửa ra , đem cái ly trong tay Sắc Vi đoạt lấy , đưa lên miệng uống một hơi hết sạch . Uống xong khóe miệng còn dính màu trắng , tiểu bá vương liếm liếm khóe miệng giọng nói có phần bất mãn : " Như thế nào chỉ có một ít như vậy ? " Nói xong ngẩng đầu , bất mãn trong mắt đã muốn biến thành lấy lòng " Chị , thật sự uống rất ngon nha , còn không vậy ? "
Sắc Vi đắc ý khóe miệng nhấc lên " Đương nhiên là có. Chẳng qua ... "
" Chẳng qua cái gì ?" Tiểu bá vương lại bắt đầu bất mãn , có là có , không có là không có , con gái đúng là phiền toái .
Sắc Vi tiếp nhận cái ly trong tay Cố Liệt , vỗ nhẹ vào vai em trai nói : " Đi, chị hai có việc muốn nói với em, chúng ta vào phòng nói chuyện ." Nói xong , cũng không để ý Cố tiểu bá vương kháng cự , mạnh mẽ đẩy cậu vào trong phòng .
Hai người vào phòng , Sắc Vi quay người đưa tay đem cửa phòng khóa lại , Cố Liệt thấy thế ngược lại không từ chối , hồ nghi nhìn Sắc Vi : " Chị hai , làm sao vậy , có phải có bí mật gì nói với em không ? "
Sắc Vi thản nhiên mân miệng , không trả lời em trai mà đưa mắt nhìn khắp phòng , nhìn đến màn hình máy tính thì dừng lại hai giây . Thằng nhóc này , hóa ra ở trong phòng chơi game chẳng trách ....
Quay đầu nhìn Tiểu Liệt , Sắc Vi hỏi : " Tiểu Liệt , chị hỏi em , trà sữa này uống có được không ? "
Nguồn: http://havucu.blogspot.com
Cố Liệt hồ nghi gật gật đầu " Cũng không tệ lắm ."
Sắc Vi nghe vậy ánh mắt nhất thời sáng lên , lập tức nói " Nếu như vậy , Tiểu Liệt, em cho chị mượn tiểu Kim Trư của em được không ? " Nói xong ánh mắt đã tập trung nhìn đến mục tiêu đặt ở tủ đầu giường , một con lợn màu vàng thật to . Tiểu Liệt có một Tiểu Kim khố , từ nhỏ đến lớn tiền tiêu vặt cùng hồng bao hàng năm mọi người đưa , đều bị Tiểu Liệt bỏ vào trong bụng tiểu trư này, tích lũy tháng ngày , con lợn vàng này nay đã trở thành một tiểu kim khố . Nhớ ngày trước , cô ngày đêm nghĩ cách để lấy được nhưng Cố Liệt rất nhanh phát hiện ra đem giấu đi .
" Cái gì ? "
Tiểu bá vương nhất thời bị dọa đến , lập tức vọt tới tủ đầu giường đem bảo bối của chính mình ôm lấy , phòng bị nhìn chằm chằm Sắc Vi " Chị , chị muốn mượn Tiểu Kim trư của em làm gì ? "
Sắc Vi nhíu mày , dùng giọng điệu thương lượng thử nói "Tiểu Liệt , chị cùng em làm ước định . Chỉ cần Tiểu Liệt đem Tiểu Kim trư cho chị mượn , chị về sau trả lại cho em một kim trư lớn hơn , được không ? "
" Không được ." Tiểu bá vương không chút suy nghĩ cự tuyệt.
" Hơn nữa em về sau mỗi ngày có thể uống trà sữa ngon lành , thơm ngào ngạt này . "
" Không được ." Tiểu bá vương hơi ngẩn người , lập tức kiên định lắc đầu . Thăng nhóc này thật là cố chấp , Sắc Vi có chút bất đắc dĩ , nếu không phải tiền tiêu vặt của chính mình đã dùng hết , cô cũng sẽ không đánh chủ ý lên Tiểu Liệt .
Hôm nay ở trên đường gặp Kim Thúy Linh, cô ý thức được đây là ông trời ban cho của cô thời cơ . Sau khi pha chế thành công trà sữa ý tưởng đầu tiên của cô chính là tìm Kim Thúy Linh hợp tác . So với mười năm sau , đây là thời kỳ gây dựng sự nghiệp tốt nhất , nếu mình cùng Kim Thúy Linh hợp tác thành công , dựa vào khả năng kinh doanh của Kim Thúy Linh , hơn nữa chính mình đối với sự phát triển kinh tế sau này có hiểu biết , dựa vào đó phát triển theo xu hướng kinh tế , chắc chắn sẽ thành công , thuận buồm xuôi gió . Cho dù có khó khăn , sau lưng cô cũng có tập đoàn Cố thị , cho nên trước mắt cô cần nhất chính là tài chính .
"Tiểu thư muốn ăn cái gì? "
Hai vị đầu bếp thấy Sắc Vi xuất hiện , không khỏi kinh ngạc nhìn cô hỏi . Sắc Vi đưa mắt quan sát một vòng phòng bếp , không khách khí nói :
" Hai người đem sữa và lá trà mang ra cho tôi , rồi đi ra ngoài không được phép đi vào làm phiền tôi . "
Hai đầu bếp khó hiểu nhìn nhau nhưng vẫn lưu loát mang sữa cùng lá trà đặt ở trên bàn , rồi lập tức rời đi . Họ cũng không dám trêu vào vị tiểu thư này , vẫn là trốn xa một chút tốt hơn .
Khi thấy hai người đã rời khỏi phòng bếp , Sắc Vi nhanh chóng khóa trái cửa , rửa sạch hai tay , trong đầu nhanh chóng nhớ lại phương pháp pha chế trà sữa .
" Trước hết đem trà cắt nát ra rồi để vào nồi nấu ."
Sắc Vi trong miệng thì thào , tay chân có chút luống cuống đem lá trà để vào máy xay sinh tố xay nát ra , sau đó tìm cái nồi cho một phần ba nước vào , bỏ thêm lá trà đã được xay nát rồi đặt lên bếp .
Qua 5 phút , nước ở trong nồi bắt đầu sôi mùi thơm của trà bay lên , lan tỏa vào trong không khí . Đôi mắt Sắc Vi sáng lên
"Tiếp theo, bước tiếp theo."
Nước trà sau khi sôi , dùng muôi vớt lá trà ra , tiếp tục nấu thêm một lát rồi tắt bếp . Sắc Vi theo trí nhớ , ở trong nước trà bỏ thêm một lượng sữa đặc và sữa bột . Sau đó dùng muôi khuấy đều lên , bật bếp nấu lại một lần nữa , mùi thơm ngào ngạt của trà sữa bốc lên lan ra khắp phòng .
Gần nửa giờ sau , Sắc Vi thật cẩn thận đem toàn bộ trà sữa ở trong nồi rót vào mấy cái cốc , nhìn ly trà sữa màu trắng đang bốc lên hương thơm ngào ngạt Sắc Vi trong lòng tràn ngập vui sướng cùng tự hào . Cô lớn như vậy nhưng số lần ra vào nhà bếp không quá 2 lần , nhưng bây giờ cô có thể làm được trà sữa , thật sự là khó tin .
"Trước hết phải nếm thử hương vị ."
Sắc Vi cầm lấy thìa chậm rãi xúc một muỗng , thổi thổi rồi nhẹ nhàng đưa đến bên miệng . Cảm giác được hương vị ở trong khoang miệng của mình , trái tim của Sắc Vi như muốn bay ra khỏi lồng ngực .
" Chính là hương vị này , chính là hương vị này . "
Cùng lúc đó ở bên ngoài , điện thoại di động của A Hồng bỗng reo lên, lấy điện thoại ra khỏi túi quần , nhìn vào màn hình điện thoại rồi ngẩng đầu nhìn bốn phía xung quanh , A Hồng đi đến bên ngoài hành lang , thấp giọng nhận điện thoại :
" A lô , cô Trần . "
" A Hồng , gần đây tình hình Cố gia như thế nào ? " Ở bên trong điện thoại vang lên giọng nói lạnh lùng của Trần Lỵ Hoa .
" Tiên sinh vẫn đi làm và trở về như mọi khi , phu nhânở nhà đọc sách , chăm sóc da mặt , thi thoảng gọi người ở spa đến làm bảo dưỡng . Tất cả đều rất bình thường . " A Hồng cảnh giác nhìn về phía hành lang , nhỏ giọng trả lời .
" Vậy sao ? Cố Sắc Vi và Cố Liệt thì sao ? Thẩm Khanh có cùng bọn nó nói xấu tôi hay không ? "
Ở phía bên kia Trần Lỵ Hoa dựa người vào ghế sô pha , nhận được câu trả lời của A Hồng trong lòng liền không cảm thấy hài lòng . Ngày hôm đó Cố Sắc Vi rõ ràng là cố ý nhắm vào mình , nếu không phải Thẩm Khanh nói gì đó không hay về mình thì đứa nhỏ làm sao có thể đột nhiên cùng mình trở mặt . Đối với tình tình của hai đứa nhỏ Trần Lỵ Hoa hết sức rõ ràng , Cố Sắc Vi điêu ngoa , ích kỷ , Cố Liệt dã man bá đạo , không hiểu lễ phép , hai đứa nhỏ này làm sao có thể tạo ra sóng gió gì ? Cho nên , sự tình phát sinh ngày hôm đó chắc chắn là do Thẩm Khanh xúi giục , suy nghĩ như vậy Trần Lỵ Hoa liền lạnh lùng nói :
" Khương Hồng , cô đã nhận của tôi năm van đồng , phải thật tốt nhìn chằm chằm mọi hành động của Cố gia , nhất là Thẩm Khanh . Giúp tôi làm việc thật tốt , sẽ không thiếu phần của cô đâu . "
Bên này , A Hồng vội thấp giọng trả lời : " Đã biết , cô Trần . " Trong lòng thầm mắng chửi , cái đồ hồ ly tinh không biết xấu hổ , nếu không phải vì nhận của bà mấy đồng tiền dơ bẩn đó , tôi đây mới không làm những chuyện thất đức như vậy .
Trần Lỵ Hoa vừa tắt mày , A Hồng lập tức cất điện thoại vào trong túi quần , cảnh giác nhìn bốn phía định trở lại phòng khách . Đang chuẩn bị rời đi , đột nhiên nhìn thấy phía bãi cỏ bên ngoài hành lang có gì phát sáng , tiến đến nơi phát ra ánh sáng lập tức nhận ra là sợi dây đeo tay của tiểu thư mất đi từ tháng trước . A Hồng trong lòng kinh hoàng , lập tức nhặt sợi dây lên nhìn bốn phía không có người rồi mới bỏ vào túi quần , sau đó xoay người trở lại hành lang . Đứng ở hành lang , A Hồng vụng trộm nhìn đi nhìn lại vài lần , xác nhận chính là vòng tay bị mất cách đây nửa tháng của Sắc Vi . Trong đầu ý nghĩ đầu tiên là có nên trả lại cho tiểu thư hay không ? Nhưng suy nghĩ này vừa xuất hiện , lập tức bị áp chế xuống bởi một suy nghĩ khác : dù sao đã mất nửa tháng , dù sao tiểu thư đã nói là không cần nữa , hơn nữa đều đã qua một thời gian dài như vậy , tiểu thư cũng mua trang sức mới , cũng chưa nói muốn tiếp tục tìm kiếm . Hơn nữa tối hôm qua còn rớt đôi hoa tai trân châu mà tiểu thư cũng không để ở trong lòng , người ta là thiên kim đại tiểu thư , đồ dùng đều là hơn một trăm hay ngàn đồng , chẳng qua thất lạc một hai kiện trang sức mà thôi , rớt liền rớt , người ta lại mua mới thôi . Làm sao giống như mình , loại người nghèo cả đời đều mua không có khả năng mua nổi trang sức quý báu , chính mình bây giờ đã 23 tuổi nhưng không có nổi một món đồ trang sức . Suy nghĩ như vậy , A Hồng liền kìm lòng không được đưa tay lên sờ vào vòng tay , cảm thụ được lạnh lẽo mà bóng loáng ở ngón tay , đáy lòng liền dần dần nổi lên cái cớ vì chính mình tìm được rồi không cần phải trả về , một cái lại một cái , càng nghĩ càng cảm thấy hợp lý , người ta đã không cần sao mình không giữ lại cho bản thân . Một lúc sau , A Hồng làm như không có việc gì đi ra khỏi hành lang , vẻ mặt bình tĩnh như thường bắt đầu làm việc .
Mà bên này Sắc Vi bưng trà sữa đã hoàn thành lên phòng em trai Cố Liệt "Tiểu Liệt , mở cửa nhanh , chị hai mang cho em thứ tốt nha ." Nhìn ly trà sữa trong tay còn đang bốc lên hơi nóng , tiểu Liệt nhất định sẽ thích .
Một hồi lâu , trong phòng mới truyền đến tiếng bước chân thùng thùng thùng , " Răng rắc " phòng bị mở ra , nửa khuôn mặt của tiểu bá vương Cố Liệt xuất hiện ở khe hở
"Có chuyện gì ? Nói mau, em đang bề bộn nhiều việc ."
Tiểu trứng thối , Sắc Vi trong lòng mắng một câu nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười tươi như hoa , cực kỳ nhiệt tình nói : " Tiểu Liệt , đây là do chị mới phát minh ra " Trà Sữa " rất ngọt lại còn thơm nữa , em nhất định chưa uống qua , rất ngon đó . "
Cố Liệt hoài nghi nhìn Sắc Vi : " Là do chị phát minh ra sao ? Có thể uống sao ? " Mũi ngửi được mùi thơm quen thuộc , trong lòng âm thầm đắc ý , bất quá chỉ là ly sữa thôi , Cố Liệt cậu cũng không dễ bị lừa như vậy .
Thằng nhóc thúi , khóe miệng Sắc Vi run rẩy , dám xem thưởng chị sao , tức giận nói " Đương nhiên là có thể uống được , vừa rồi ở dưới phòng bếp chị mới uống 2 ly rồi , đây là ly cuối cùng , nếu không phải nghĩ đến em là em trai của chị , chị cũng sẽ không để lại cho em . Có muốn uống không ? Nếu không uống chị tự mình dùng . "
Cửa phòng hơi hơi mở thêm ra một chút , tiểu bá vương bán tín bán nghi : " Thật không ? "
" Hừ " Sắc Vi hừ một tiếng , đem cái ly để sát vào " Ngửi xem , có phải rất thơm hay không ? " Ánh mắt nhìn vào phía trong phòng, hôm nay là thứ Bảy , thăng nhóc này lại ở lì trong phòng , không ra ngoài quấy rối , thật kỳ lạ .
" Không phải là sữa sao ? Chị , kỹ thuật gạt người của chị cũng quá kém đi ?" Tiểu bá vương bĩu môi , hơi có chút khinh thường .
" Sữa ? " Sắc Vi cười một tiếng , khiêu khích nhìn cậu " Quả thực thứ này có thêm sữa , nhưng cũng không phải là sữa bình thường , có bản lĩnh em thử xem ? Có dám nếm thử hay không? "
Tiểu bá vương lập tức trợn tròn mắt " Em đương nhiên dám ." Mở cửa ra , đem cái ly trong tay Sắc Vi đoạt lấy , đưa lên miệng uống một hơi hết sạch . Uống xong khóe miệng còn dính màu trắng , tiểu bá vương liếm liếm khóe miệng giọng nói có phần bất mãn : " Như thế nào chỉ có một ít như vậy ? " Nói xong ngẩng đầu , bất mãn trong mắt đã muốn biến thành lấy lòng " Chị , thật sự uống rất ngon nha , còn không vậy ? "
Sắc Vi đắc ý khóe miệng nhấc lên " Đương nhiên là có. Chẳng qua ... "
" Chẳng qua cái gì ?" Tiểu bá vương lại bắt đầu bất mãn , có là có , không có là không có , con gái đúng là phiền toái .
Sắc Vi tiếp nhận cái ly trong tay Cố Liệt , vỗ nhẹ vào vai em trai nói : " Đi, chị hai có việc muốn nói với em, chúng ta vào phòng nói chuyện ." Nói xong , cũng không để ý Cố tiểu bá vương kháng cự , mạnh mẽ đẩy cậu vào trong phòng .
Hai người vào phòng , Sắc Vi quay người đưa tay đem cửa phòng khóa lại , Cố Liệt thấy thế ngược lại không từ chối , hồ nghi nhìn Sắc Vi : " Chị hai , làm sao vậy , có phải có bí mật gì nói với em không ? "
Sắc Vi thản nhiên mân miệng , không trả lời em trai mà đưa mắt nhìn khắp phòng , nhìn đến màn hình máy tính thì dừng lại hai giây . Thằng nhóc này , hóa ra ở trong phòng chơi game chẳng trách ....
Quay đầu nhìn Tiểu Liệt , Sắc Vi hỏi : " Tiểu Liệt , chị hỏi em , trà sữa này uống có được không ? "
Nguồn: http://havucu.blogspot.com
Cố Liệt hồ nghi gật gật đầu " Cũng không tệ lắm ."
Sắc Vi nghe vậy ánh mắt nhất thời sáng lên , lập tức nói " Nếu như vậy , Tiểu Liệt, em cho chị mượn tiểu Kim Trư của em được không ? " Nói xong ánh mắt đã tập trung nhìn đến mục tiêu đặt ở tủ đầu giường , một con lợn màu vàng thật to . Tiểu Liệt có một Tiểu Kim khố , từ nhỏ đến lớn tiền tiêu vặt cùng hồng bao hàng năm mọi người đưa , đều bị Tiểu Liệt bỏ vào trong bụng tiểu trư này, tích lũy tháng ngày , con lợn vàng này nay đã trở thành một tiểu kim khố . Nhớ ngày trước , cô ngày đêm nghĩ cách để lấy được nhưng Cố Liệt rất nhanh phát hiện ra đem giấu đi .
" Cái gì ? "
Tiểu bá vương nhất thời bị dọa đến , lập tức vọt tới tủ đầu giường đem bảo bối của chính mình ôm lấy , phòng bị nhìn chằm chằm Sắc Vi " Chị , chị muốn mượn Tiểu Kim trư của em làm gì ? "
Sắc Vi nhíu mày , dùng giọng điệu thương lượng thử nói "Tiểu Liệt , chị cùng em làm ước định . Chỉ cần Tiểu Liệt đem Tiểu Kim trư cho chị mượn , chị về sau trả lại cho em một kim trư lớn hơn , được không ? "
" Không được ." Tiểu bá vương không chút suy nghĩ cự tuyệt.
" Hơn nữa em về sau mỗi ngày có thể uống trà sữa ngon lành , thơm ngào ngạt này . "
" Không được ." Tiểu bá vương hơi ngẩn người , lập tức kiên định lắc đầu . Thăng nhóc này thật là cố chấp , Sắc Vi có chút bất đắc dĩ , nếu không phải tiền tiêu vặt của chính mình đã dùng hết , cô cũng sẽ không đánh chủ ý lên Tiểu Liệt .
Hôm nay ở trên đường gặp Kim Thúy Linh, cô ý thức được đây là ông trời ban cho của cô thời cơ . Sau khi pha chế thành công trà sữa ý tưởng đầu tiên của cô chính là tìm Kim Thúy Linh hợp tác . So với mười năm sau , đây là thời kỳ gây dựng sự nghiệp tốt nhất , nếu mình cùng Kim Thúy Linh hợp tác thành công , dựa vào khả năng kinh doanh của Kim Thúy Linh , hơn nữa chính mình đối với sự phát triển kinh tế sau này có hiểu biết , dựa vào đó phát triển theo xu hướng kinh tế , chắc chắn sẽ thành công , thuận buồm xuôi gió . Cho dù có khó khăn , sau lưng cô cũng có tập đoàn Cố thị , cho nên trước mắt cô cần nhất chính là tài chính .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.