Hương Vị Quê Hương - Bên Chàng Mãi Mãi
Chương 12: Điệp khúc mùa xuân
The Moon
07/01/2016
Đứng nhìn hai cha
con tập võ cùng nhau, nàng cảm thấy hạnh phúc. Nàng vốn là phận gái đơn
côi nên khi lão quản gia thông báo có phụ tá mới, nàng liền quan sát,
tìm hiểu. Nàng không ngờ hắn có thể tìm được nơi ở của mẹ con nàng. Mặc
dù hóa trang nhưng đối với người nàng đã từng xem như hình với bóng thì
chỉ cần thoảng qua, con tim của nàng đã đập liên hồi rồi. Mang tâm trạng suy nghĩ luẩn quẩn, nàng cùng con gái rời nhà đi trấn kiêm tra tình
hình kinh doanh nhưng thực chất là tìm một khoảng trống suy nghĩ về tình huống bất ngờ này.
Nàng nghĩ dù mình có giơ tay che được cả bầu trời cho con thì tình phụ tử cũng rất thiêng liêng, không gì chia cắt được. Nàng cũng không thể dạy con học võ hay bơi, chèo thuyền...Những việc đó vẫn cần bàn tay và định hướng của người cha chỉ bảo thì tốt hơn.
Nàng vẫn còn giận hắn nhiều lắm. Nghĩ đến cảnh hắn tay trong tay cùng người đẹp trong khi mình lẻ loi, cô đơn đứng nhìn thì nàng không thể chấp nhận được. Nếu hắn đã giả vờ hóa trang như thế thì nàng cứ để mọi thứ tự nhiên, điều gì đến sẽ đến. Như vậy, coi như nàng cho hắn cơ hội tiếp xúc với các con, chăm sóc chúng. Nàng cũng có thời gian nghỉ ngơi, bù lại quãng thời gian vất vả khi mang thai và chăm con một mình.
Mấy vần thơ của Xuân Diệu vang lên trong tâm trí nàng trong khung cảnh hai cha con tập võ phía trước. Nàng thấy trong lòng nhẹ nhàng hơn và hơi hướng mùa xuân, pháo tết bắt đầu len lỏi đến muôn nhà.
Nụ cười Xuân - Xuân Diệu
Giữa vườn ánh ỏi tiếng chim vui
Thiếu nữ nhìn sương chói mặt trời
Sao buổi đầu xuân êm ái thế !
Cánh hồng kết những nụ cười tươi.
Ánh sáng ôm trùm những ngọn cao
Cây vàng rung nắng lá xôn xao
Gió thơm phơ phất bay vô ý
Đem đụng cành mai sát cành đào
Tóc liễu buông xanh quá mỹ miều
Bên màu hoa mới thắm như kêu
Nỗi gì âu yếm qua không khí
Như thoảng đưa mùi hương mến yêu
Này lượt đầu tiên thiếu nữ nghe
Nhạc thầm lên tiếng hát say mê
Mùa xuân chín ửng trên đôi má
Xui khiến lòng ai thấy nặng nề…
Thiếu nữ bâng khuâng đợi một người
Chưa từng hẹn đến – giữa xuân tươi
Cùng chàng trai trẻ xa xôi ấy
Thiếu nữ làm duyên, đứng mỉm cười.
Nàng nghĩ dù mình có giơ tay che được cả bầu trời cho con thì tình phụ tử cũng rất thiêng liêng, không gì chia cắt được. Nàng cũng không thể dạy con học võ hay bơi, chèo thuyền...Những việc đó vẫn cần bàn tay và định hướng của người cha chỉ bảo thì tốt hơn.
Nàng vẫn còn giận hắn nhiều lắm. Nghĩ đến cảnh hắn tay trong tay cùng người đẹp trong khi mình lẻ loi, cô đơn đứng nhìn thì nàng không thể chấp nhận được. Nếu hắn đã giả vờ hóa trang như thế thì nàng cứ để mọi thứ tự nhiên, điều gì đến sẽ đến. Như vậy, coi như nàng cho hắn cơ hội tiếp xúc với các con, chăm sóc chúng. Nàng cũng có thời gian nghỉ ngơi, bù lại quãng thời gian vất vả khi mang thai và chăm con một mình.
Mấy vần thơ của Xuân Diệu vang lên trong tâm trí nàng trong khung cảnh hai cha con tập võ phía trước. Nàng thấy trong lòng nhẹ nhàng hơn và hơi hướng mùa xuân, pháo tết bắt đầu len lỏi đến muôn nhà.
Nụ cười Xuân - Xuân Diệu
Giữa vườn ánh ỏi tiếng chim vui
Thiếu nữ nhìn sương chói mặt trời
Sao buổi đầu xuân êm ái thế !
Cánh hồng kết những nụ cười tươi.
Ánh sáng ôm trùm những ngọn cao
Cây vàng rung nắng lá xôn xao
Gió thơm phơ phất bay vô ý
Đem đụng cành mai sát cành đào
Tóc liễu buông xanh quá mỹ miều
Bên màu hoa mới thắm như kêu
Nỗi gì âu yếm qua không khí
Như thoảng đưa mùi hương mến yêu
Này lượt đầu tiên thiếu nữ nghe
Nhạc thầm lên tiếng hát say mê
Mùa xuân chín ửng trên đôi má
Xui khiến lòng ai thấy nặng nề…
Thiếu nữ bâng khuâng đợi một người
Chưa từng hẹn đến – giữa xuân tươi
Cùng chàng trai trẻ xa xôi ấy
Thiếu nữ làm duyên, đứng mỉm cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.