Hương Vị Quê Hương - Bên Chàng Mãi Mãi
Chương 19: Trong mơ tỉnh lại
The Moon
07/01/2016
Hắn tỉnh lại trong một không gian yên tĩnh, thoang thoảng mùi thuốc bắc.
Ngắm nhìn căn phòng nhỏ đã ngã màu thời gian nhưng rất sạch sẽ. Nhiều
hình thù nhỏ nhắn, ngộ nghĩnh của trẻ con được treo khắp nơi trông khá
lạ mắt.
Hắn cùng mấy hộ vệ bí mật đi tuần tra trên vùng cao trên đường quay về thì gặp thổ phỉ phục kích. May lần này hắn được cứu chữa kịp thời, không biết mấy hộ vệ bên người hắn có làm sao không. Mất máu nhiều nên hắn lơ mơ ngủ. Trong lúc chập chờn, hắn mơ thấy nàng bón cháo cho hắn, dỗ dành hắn uống thuốc. Hắn chạy mãi, chạy mãi để nắm tay nàng nhưng mọi thứ như ảo ảnh, vỡ tan vào hư không.
Hắn cố vùng dậy chạy đuổi theo nàng thì một bàn tay dịu dàng giữ lấy hắn "Trời ạ, anh nằm yên đi không vết thương lại chạy máu bây giờ. Anh ráng điều trị một thời gian nữa thì mới xuống gường được" Nàng mỉm cười, dịu dàng nhìn hắn. Hắn nắm chặt bàn tay mình, nhắm mắt lại lần nữa và mở ra. Mọi thứ không phải ảo ảnh, nàng đang càu nhàu nhắc nhở hắn, đỡ hắn nằm xuống gường.
Tình yêu như một liều thuốc tiên có thể biến một cành cây khô héo bỗng chốc tràn đầy nhựa sống. Hắn biết đó chính là nàng bởi nàng có một vết bớt đặc trưng nơi cổ tay nhưng vì sao nàng lại không nhận ra hắn. Chắc do di chứng từ hồi ngã xe ngựa nên nàng đã quên hắn và các con của mình.
Tĩnh dưỡng được vài tuần, được nàng chăm sóc ân cần khiến con tim hắn hồi sinh trở lại. Cảm giác cơ thể đã khỏe hơn, hắn vội tạm biệt nàng hẹn ngày trở lại. Hắn hối hả về kinh thành để thu xếp mọi chuyện. Hắn sẽ thông báo với các con đã tìm được nàng. Lần này, hắn quyết định dù nàng có bị mất trí nhớ hay không, hắn cũng nắm chắc từng khoảng khắc để đưa nàng quay về sống những ngày tháng vui vẻ bên nhau các con quên hết những ngày tháng chia lìa, đau khổ nữa.
Hắn cùng mấy hộ vệ bí mật đi tuần tra trên vùng cao trên đường quay về thì gặp thổ phỉ phục kích. May lần này hắn được cứu chữa kịp thời, không biết mấy hộ vệ bên người hắn có làm sao không. Mất máu nhiều nên hắn lơ mơ ngủ. Trong lúc chập chờn, hắn mơ thấy nàng bón cháo cho hắn, dỗ dành hắn uống thuốc. Hắn chạy mãi, chạy mãi để nắm tay nàng nhưng mọi thứ như ảo ảnh, vỡ tan vào hư không.
Hắn cố vùng dậy chạy đuổi theo nàng thì một bàn tay dịu dàng giữ lấy hắn "Trời ạ, anh nằm yên đi không vết thương lại chạy máu bây giờ. Anh ráng điều trị một thời gian nữa thì mới xuống gường được" Nàng mỉm cười, dịu dàng nhìn hắn. Hắn nắm chặt bàn tay mình, nhắm mắt lại lần nữa và mở ra. Mọi thứ không phải ảo ảnh, nàng đang càu nhàu nhắc nhở hắn, đỡ hắn nằm xuống gường.
Tình yêu như một liều thuốc tiên có thể biến một cành cây khô héo bỗng chốc tràn đầy nhựa sống. Hắn biết đó chính là nàng bởi nàng có một vết bớt đặc trưng nơi cổ tay nhưng vì sao nàng lại không nhận ra hắn. Chắc do di chứng từ hồi ngã xe ngựa nên nàng đã quên hắn và các con của mình.
Tĩnh dưỡng được vài tuần, được nàng chăm sóc ân cần khiến con tim hắn hồi sinh trở lại. Cảm giác cơ thể đã khỏe hơn, hắn vội tạm biệt nàng hẹn ngày trở lại. Hắn hối hả về kinh thành để thu xếp mọi chuyện. Hắn sẽ thông báo với các con đã tìm được nàng. Lần này, hắn quyết định dù nàng có bị mất trí nhớ hay không, hắn cũng nắm chắc từng khoảng khắc để đưa nàng quay về sống những ngày tháng vui vẻ bên nhau các con quên hết những ngày tháng chia lìa, đau khổ nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.